TÌNH CHA TRẮC ĐẠC
Một buổi sáng, con trai bừng tỉnh giấc!
Ôm bố vào lòng, con thủ thỉ bên tai:
- "Bố ơi bố! Con mơ về bố đấy!
Bố đang vác gương đại náo cả thiên đình."
- "Thôi thôi chết, sao con mơ lạ thế?"
Ối thôi xong! Chắc chuyện tối hôm qua.
Trước khi ngủ, bố kể về chuyện cũ,
Thời...
LÃNG TỬ ĐI MIA
Lữ khách qua sông bóng xế chiều
Trên vai hòm máy bến cô liêu
Hai mia ba thước đo non nước
Một khúc tiêu sầu nhớ cố hương.
Ngàn dặm xa xăm tỏ vạn đường
Băng rừng, đạp núi cũng như không
Thong dong thủy chuẩn dăm ba cước
Một khúc quân hành kiếp tha hương.
Ung dung tự tại...
TRƯỢNG PHU ĐỨNG MÁY
Nhớ thời Quan Vũ qua sông
Một mình dự hội yến đào Đông Ngô
Thuyền nan rẽ sóng giương cờ
Ung dung hào khí trượng phu giữa đời.
Thời nay, hậu bối đổi đời
Một mình một máy giữa trời nước nam
Thế đứng hào khí Quan Công
Đo hồn non nước bắc nam thành hình.
Ba chân một mắt...
THÁNH ĐI GƯƠNG
Nhớ khi xưa, Lương Sơn Bạc tụ hội
Toàn anh hùng trong giới đại võ lâm.
Trong hàng trăm, hàng vạn người hào kiệt
Nổi nhất là Lâm Xung đại giáo đầu.
Một anh hùng nổi danh thời nhà Tống
Có cây thương tung hoành khắp bắc nam
Chọc xuống đất, đất nứt thành xơ xác
Chỉ lên trời...
TUÝ ĐẠC
Đời người một kiếp phiêu bồng
Lang thang khắp chốn đo hồn nước non
Say sưa với nghiệp vàng son
Tu thành chính quả héo mòn đời trai.
Rượu nào mà chẳng men cay
Nhấp một chén đắng cho say cõi lòng
U mê trong cõi tơ vòng
Cầm gương cưỡi sóng hóa rồng vũ môn.
Dựng mia dáng đứng tự tôn...
ẢO MỘNG
Có một chàng trai trẻ
Sinh ra trong thời bình
Muốn gìn giữ non sông
Anh vào nghề khảo sát.
Mười hai năm trắc đạc
Đã nhuộm thẫm làn da
Ánh mắt chẳng nhạt nhòa
Kỷ niệm xưa vẫn tỏ.
Nhớ tuổi xuân nắng đỏ
Lăn lộn ở ngoài đồng
Lặn hụp dưới lòng sông
Xuyên vườn sâu nhà trống.
Nhớ...
TÌNH HẬU PHƯƠNG
Chẳng hiểu sao những đêm anh mất ngủ
Anh gục đầu vội chép chép ghi ghi
Em thấy nghi tò mò xem từng nét
Em khóc òa đọc nắn nót vần thơ.
Bài mở đầu LẦN ĐẦU LÀM CHUYỆN ẤY..
Vừa đọc xong tim em bắn ra ngoài
Bài thứ hai MỐI TÌNH ĐẦU dang dở
Những ý thơ như vết cắt tim em.
Em...
ĐO ĐÈO BA DỘI
Ghét ngày nắng vội tội trời mưa
Cầu vồng quẩy sắc mấy cho vừa
Trời xanh đồi trọc khe róc rách
Tiếng suối nỉ non khóc đợi người.
Khen ai khéo tạc đèo Ba Dội
Vách đá cheo leo uốn khẳng khiu
Đỉnh cao vực thẳm sườn đồi dốc
Nổi giữa ba đường cồn cát xanh.
Gió lay gió giật đèo...
Thơ tình trắc đạc
BIỂN ĐÔNG DẬY SÓNG
Tác giả: Trần Lân
Đời người như chiếc thuyền trôi
Thuyền chưa tới bến.. người ơi đâu rồi?
Nhìn trời.. nhớ cảnh bồi hồi
Đôi dòng nước bạc.. Than ôi! Ngứa nghề!
Cơn mưa ập đến dầm dề
Tiểu sinh rảo bước đi về phía đông
Mưa to phố cũng thành sông
Tờ mờ...