ẢO MỘNG Có một chàng trai trẻ Sinh ra trong thời bình Muốn gìn giữ non sông Anh vào nghề khảo sát. Mười hai năm trắc đạc Đã nhuộm thẫm làn da Ánh mắt chẳng nhạt nhòa Kỷ niệm xưa vẫn tỏ. Nhớ tuổi xuân nắng đỏ Lăn lộn ở ngoài đồng Lặn hụp dưới lòng sông Xuyên vườn sâu nhà trống. Nhớ chiều đêm biển động Nghe sóng vỗ rì rào Mây lượn tít trên cao Gió vi vu thổn thức. Nắng hè nóng hừng hực Anh phơi thân ngoài đồng Hết đứng máy chổng mông Hì hục đào tìm mốc. Mệt nhoài anh thở dốc Nốc cạn lon cô ca Vội tụt áo la đà Khoe bo đì sáu múi. Thân hình anh trần trụi Chẳng vương bụi hồng trần Miệng đắng khát trầm luân Thèm một ly rượu đế. Uống say đời mặc kệ Đói rách mặc cuộc đời Lòng vẫn sống thảnh thơi Kết giao tình bằng hữu. Đôi vai anh nặng trĩu Gánh vác núi Thái Sơn Đôi chân anh kiên cường Vượt muôn trùng sóng gió. Cuộc đời là bể khổ Vùi lấp tuổi thanh xuân Tiền bạc là vô thường Hãy yêu nghề khảo sát! * * * TRẦN LÂN 15/07/2019