Truyện ngắn cuộc sống: Tiếc cho "hạt giống" tốt
Nhớ lần đầu, trông thấy thằng bé chừng 8 – 9 tuổi, chị ấn tượng, bởi cậu có gương mặt sáng láng, nói chuyện hoạt bát. Khi ấy, nó đặt túi giấy nhỏ trên bàn, giọng nài nỉ:
- Cô mua giúp con bịch hạt dẻ đi, nay ế quá!
Chị chỉ vào miếng xốp màu...