Chương 9: Nếu đã là nhân vật nữ thì tóc bắt buộc phải mượt mà óng ánh (7)
Tôi châm lửa đốt thuốc. "Nghe này. Tôi đáng lẽ đã không nên to tiếng với em khi nãy. Những gì tôi nói bây giờ nghe giống như viện cớ thôi, nhưng kì thực tôi không có ý định làm em hoảng sợ." Tôi hít một hơi.
"K-không vấn...
Chương 9: Phá trại Hung Nô
Ô Di Hà hỏi kế là gì.
Thừa Lân đáp, "Tiểu đệ đã kịp quan sát cách bài trí trại của chúng. Ban ngày chúng còn không bố trí canh phòng, tất ban đêm sẽ không có, ta có thể tiếp cận. Xung quanh trại chính là một loạt các lều tròn bọc da hoặc nỉ, lều nào đặt san sát lều...
Chương 2
Ngày 8 tháng 2 năm 2011
Mùng tám nào mỗi tháng Trường cũng có mặt ở nhà Vy, không thiếu tháng nào. Gã chẳng thân thiết gì với Vy đâu, nhưng mẹ cô thì gã biết rõ lắm.
Gã sẽ là kẻ lãnh nhiệm vụ túm tóc bà, quát vào mặt bà khi bà rối rít xin cho 'khất thêm đôi ngày nữa'. Những tay khác...
Chương 1
Ngày 16 tháng 7 năm 2013
"Nguyễn Văn Trường, anh có người đến thăm."
Viên quản ngục mở cửa song sắt. Lưng tựa vào góc, một gã trai thất thểu ngẩng mặt lên nhìn ông-khuôn mặt gã khinh khỉnh, mái tóc gã xù xì, đôi mắt gã bất cần đời. Những nét khắc mà từng chạm trổ nên một tay giang hồ...
Giọng anh có màu gì?
Thể loại: Tình cảm, thuần Việt
Tác giả: Đăng Nhân
Văn án
Phạm Tường Vy có thể nhìn thấy màu sắc trong những âm thanh. Cô tin rằng mình sinh ra để trở thành một họa sĩ, nhưng sau khi bị mọi người xung quanh gán cho cái mác vô dụng, cô hoài nghi chính niềm tin đó. Khi cô...
Chương 8: Nếu đã là nhân vật nữ thì tóc bắt buộc phải mượt mà óng ánh (6)
Người phụ nữ cuối cùng trên Trái đất
"Em nghĩ mình là người phụ nữ cuối cùng trên Trái đất." Vừa nói, cô vừa hơ tay mình lên chiếc máy sưởi mini rỉ sét chạy bằng dầu diesel. Cô đã ôm chặt lấy cục sắt đó nãy giờ và chỉ...
Chương 8: Ngũ huynh đệ kết giao
Sương đêm về nặng nề, quắc mắt nhìn kỹ càng nhất cũng không thấy nổi hàng cây tùng xà ở cánh rừng cách chưa đầy một dặm. Ô Di Đạo cùng các huynh đài một bọn hai mươi ba người quây quần, đánh chén một bữa no say, nhưng lửa đốt cũng phải bịt sỏi đá kín mít để khói...
Chương 7: Nếu đã là nhân vật nữ thì tóc bắt buộc phải mượt mà óng ánh (5)
"Anh nói gì cơ?" Anh ta nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt long lanh như thủy tinh.
"Tại sao ngực cậu phình ra như vậy? Có phải cậu đang mang lựu đạn trong người? Tôi phải kiểm tra ngực của cậu."
"Em không hiểu. Anh không cần...
Chương 7: Khai mở nội công tầng thứ nhất
Ô Di Đạo
Ức chế trong lòng Thừa Lân tiêu biến. Trong khoảnh khắc, Thừa Lân cảm thấy mọi xúc cảm khác nhau. Do dự rồi kiêu căng, khát máu rồi trắc ẩn, u uất rồi minh mẫn. Dòng nội công-nguồn năng lượng huyết mạch mà lão sư Gia Tịnh luôn giảng giải mà...
Chương 6: Kiếm bất tuân chủ
Ô Di Hà xen vào giữa hai người, trong giọng nói chứa đầy bực dọc, "Không có tỉ thí nào hết. Chúng ta cần phải giữ sức cho kẻ địch, không phải dùng sức lực đó làm những việc vô bổ."
Thừa Lân mới nói, "Nếu tại hạ không chấp nhận, ắt các vị huynh đài đây sẽ sinh nghi...
Chương 5: Ô Di Đạo bất phục
Ô Di Hà
Trầm tư một hồi, chàng thanh niên cho rằng gia đình mình đã di tản về Hà Bắc. Muốn xuống Nam, nếu không vượt qua trại lính này thì phải đi đường vòng ven duyên hải, sẽ mất thêm tối thiểu hai tuần trời. Nhưng bất tiện thế nào cũng phải cắn răng chịu. Thừa...
Chương 4: Thừa Lân luyện Hạc Kiếm
Hoàn Thừa Lân
Hoàn Thừa Lân là đứa con duy nhất của đại tướng quân Hoàn Thừa Ngạn, trước từng đóng quân bên kia Vạn Lý Trường Thành, cùng Hồ Sa Hổ cự chiến với Mông Cổ, lập nhiều công trạng. Thành Cát Tư Hãn đích thân mang đại binh tới Trung Đô, gặp quân của...
Chương 3: Nội tình biên ải
Hoàn Thủ Trung
Toàn Tuân dung mạo khắc khổ, đôi mắt thâm sâu mạt trắc, nhưng công chúa nghĩ bẩm hành tung chẳng khác gì phường vô lại. Công chúa trong lòng hoảng hốt, chôn chân vài giây không biết nói gì. La Mạc Huệ sợ hai người họ trông khả nghi, vỗ lên ngựa công...
Chương 2: Ôn quốc công chúa
Ôn Quốc công chúa Hoàn Dĩ An
Chim vừa rời tổ chưa bao lâu, Thủ Trung đã quay lại điện. Y thấy lồng trống trơn bèn hỏi, "Hoàng thượng vừa thả chim ra sao?"
"Chim có cánh là để bay, hà cớ nhốt trong cũi."
Thủ Trung mới đáp, "Chim có cánh nhưng cũng gãy cánh, giống...
Chương 1: Kim chủ mất nước
Kim Tuyên Tông
Phàm trong thiên hạ, giang sơn chuyển tay từ kẻ này sang kẻ khác, dẫu không phải chuyện sớm chiều, cũng chẳng phải điều dị biệt. Nội trong Trung Nguyên, vốn cũng chia năm xẻ bảy chẳng biết bao lần. Tam Quốc Ngụy Thục Ngô tranh bá, khi Tư Mã Viêm quy...
Thần Kiếm Phục Quốc
Thể loại: Kiếm Hiệp, Quân Sự, Lịch Sử, Dã Sử
Tác giả: Đăng Nhân
Văn án
Truyện được viết theo văn dã sử, xen với một chút kiếm hiệp, lấy bối cảnh Mãn Châu & Mông Cổ. Ta viết bộ này thấy ưng ý và tay viết cứng cáp sẽ viết một bộ bối cảnh Việt Nam. Vị huynh đài nào là fan...
Chương 6: Nếu đã là nhân vật nữ thì tóc bắt buộc phải mượt mà óng ánh (4)
"Giờ ta làm quen nhau đủ rồi, đã đến lúc nói chuyện." Khi tôi đứng ở khoảng cách đủ xa so với anh ta, tôi đã kịp lấy lại bình tĩnh. Tôi cần cho anh ta biết ở đây ai mới là chủ. "Anh biết rằng đây là một căn cứ quân sự...
Chương 5: Nếu đã là nhân vật nữ thì tóc bắt buộc phải mượt mà óng ánh (3)
Tiếng động nín bặt, và bóng đen thu mình trong góc cũng dừng lại.
"Đừng làm gì ngu ngốc." Tôi thở dài. "Chỉ cần anh thở mạnh hơn bình thường thôi là tôi cũng nghe thấy rồi." Thực ra thì không để ý chắc tôi cũng không làm...
Chương 4: Nếu đã là nhân vật nữ thì tóc bắt buộc phải mượt mà óng ánh (2)
Tôi bước vào căn nhà kho buốt thấu, chật chội mà tôi gọi là nhà, nơi những đám bụi bắn tung tóe trên không trung, che khuất tầm nhìn của tôi ngay khi tôi đẩy cửa vào. Không gian xung quanh vắng lặng như tờ. Âm thanh duy...
Chương 3: Nếu đã là nhân vật nữ thì tóc bắt buộc phải mượt mà óng ánh (1)
Roman Yatsky
Roman đã chết. Và tôi lại một mình.
Tôi chệnh choạng trở lại bên trong pháo đài, nhìn chằm chằm vào lá cờ của Bang Tatarstan-lá cờ của chúng tôi-giật tung phía trên một tháp canh, với một viên đạn găm qua...
Chương 2: Tao là con sâu rượu, tao muốn ngủ lúc nào chả được!
Artem Dzyuba
Nhà máy cơ khí IZHMEK/pháo đài được phục chế, Izhevsk, Nga
Ngày 14 tháng 11 năm 1991, 10h41′
56.819 ° N, 53.2324 ° E
Âm thanh đôi giày Kirza chà sát trên sàn bê tông đánh thức Artem Dzyuba khỏi giấc ngủ say mèm của...
Chương 1: Ý mày là vừa cười vừa cọ toilet là không bình thường sao?
Alexei Vronsky
"Khiếp nhỉ. Vài phân nữa là tao lên thiên đường rồi," Roman cúi xuống nhìn vết thương đẫm máu của mình, vừa nói vừa cười.
Dựa lưng vào bờ tường đất, chúng tôi ngồi cạnh nhau phía dưới một hào chiến ẩm thấp...
Người Phụ Nữ Cuối Cùng Trên Trái Đất
Thể loại: Quân Sự, Lịch Sử, Viễn Tưởng, Hành Động, Phương Tây
Tác giả: Đăng Nhân
Văn án
Trong một thế giới không có phụ nữ, sĩ quan quân đội Alexei Vronsky sớm nhận ra việc người bạn của anh bị giết ngay trước mắt mình là vấn đề nhỏ nhất mình đang gặp...