Chương 46.
Thằng bé ngủ rồi, bố nó vẫn chưa về. Nửa đêm, sực mùi rượu, anh ta mò về, cũng may thằng bé không bị tỉnh. Lát sau anh ta đã ngáy khò khò. Nhà cứ như nhà trọ. Nhìn con nhìn chồng, Trúc thở dài, nước mắt cứ tự nhiên trào ra, ướt cả gối, môi phải bặm lại để khỏi nấc lên, sợ thằng bé...