( đêm sương) trích tập truyện ma dưới mái hiên t.g cây viết mới. Ấy vậy mà bà Tâm cũng chả để ý đến lười con trai nói cứ ngấu ngiến miếng thịt gà sống vẫn đã rỉ từng giọt máu. Bà Tâm vẫn cứ thế ngấu ngiến gặm từng miếng từng miếng to, như người bỏ đói lâu ngày mà vớ được đĩa xôi vậy. Đứa con thì vẫn đang ngán ngẩm nhìn mẹ già vừa thương vừa xót xa, lại nhìn về phía đêm sương. Đêm sương lạnh lẽo mà anh cứ ngẩn người nhìn mẹ già rồi lại nhìn màn đêm trắng xóa. Truyện ở đâu còn lâu mới nói
Đông Thu tàn khi gió đông thổi về Mưa phùn phủ nhẹ cả phố phường Vẫn lê tấm thân tìm mùa hạ Bất giác nghe gió thổi từng cơn Run run bàn tay như xiết lại Khi bước vội qua phố đông người Một hình bóng từng quen thuộc Đang nắm chặt tay ai vội bước Lòng lạnh ngắt như gió thổi vào Hàng mi ướt lại khi mưa phùn rơi Tự nhủ : Có phải mùa đông về! Hay đông về trong lòng ai Cây viết mới
Say Rượu nồng trên môi làm tay say Vấn vương trong gió mùi hương lạ Gặp là duyên,nên duyên là nợ Hết chén này duyên kia đừng bay Nhấp môi đào mong sao nợ đến Để đông về cùng ấm vòng tay Rót thêm ly nữa làm xao xuyến Chả nhẽ ta say chốn nhân gian Hay đã say người mùi hương lạ ( trích ( Say) cây viết mới
Cuối thu Sao Thu chẳng nỡ tàn Sao mùa đông đến được Có phải thu đợi chờ Chiếc là cuối cùng rơi Như là anh vẫn đợi Đến đông này em về Xa em đã lâu rồi Chả đếm dc mấy đông Đường về mưa phủ bóng Như tâm trạng người đi Chắc mình anh kẻ ngốc Cứ lang thang cuộc tình Vẫn cứ mãi đinh ninh Chắc mùa đông vẫn thế Mang hình hài xưa cũ Tháng mười hai chuyển ngõ Sao chưa lạnh mùa đông - cây viết mới-
Dậy đi em ! ( bài thơ số 3) Đôi mắt đã nhòe chả nhớ chi Nằm im nơi đó chả giật mình Dậy đi em nắng lên rồi Anh đã làm ăn sáng rồi đó Dậy đi em Anh đã rửa bát quét nhà Đã giặt giũ cả chăn ga Để đông đến em chẳng lạnh Dậy đi em Phố đã đông người Anh dắt tay qua bao phố phường Tựa lưng ghế đá ăn kem tây hồ Dậy đi em Giờ cơm trưa tới rồi Mình có thể ăn qua các món trên đời Nếu em chẳng muốn vào bếp Cũng k cần phải úp mỳ tôm Dậy đi em Chiều cũng sắp tàn Kèn trống đã tưng bừng Sao em bằm im không động đậy Dậy đi em Người ta sắp mang em đi rồi Cũng chẳng còn gặp lại người anh thương Dậy đi em ! dậy đi em! - cây viết mới-
Cô ấy! Tôi gặp cô ấy một chiều hoàng hôn đỏ Nắng chiều vàng nhạt bên tây hồ Cô ấy hồn nhiên và rạng rỡ Như một ngày nắng hạ Cô ấy thích ngắm mưa bên ly cafe Một vòng tay ấm áp từ sau lưng Cô ấy thích vò đầu tóc rối tung Cô ấy thích xiết tay thật chặt Khi qua phố đông người và xe cộ Cô ấy thích cái se lạnh đầu đông Quận tròn ngủ nướng đến tận trưa Cô ấy thích nói về người ngưỡng mộ Cô ấy thích xem phim nhưng lại ngủ quên Thích đi đâu đó lặn cả ngày Ngồi nhớ chả tìm thấy đâu Đừng buồn hay nóng giận Vì cô ấy đẹp nhất khi xuất hiện Cô ấy đôi khi ngốc thật Nhưng hãy yêu bằng sự trân thành Đừng để cô ấy nước mắt rơi Hãy thêm chút thời gian cho cô ấy nhé Hay thêm cho cô ấy một nụ hôn ngọt ngào Đừng để giống tôi khi bên cô ấy Một người hững hờ xa lại Trái tim cô ấy vỡ một lần Thay tôi hàn gắn vết nứt lại Chúc anh và cô ấy hạnh phúc mãi. - Cây Viết Mới-
"" ấy vậy mà gã vẫn thẳng tay xiết cổ cô gái, trong tình trạng hôn mê cô gái mặt mày tái dần rồi chân tay quơ qua lại vài cái rồi thoáng xoài ra tắt hơi thở cuối cùng, để biện minh cho hành động vừa rồi hắn tự nhủ. - ả lừa dối mình đáng đời. Ấy vậy mà gã vẫn k buông tha cho cái xác của cô gái. Khi tâm thần gã chìm trong cảnh giết tróc thì miệng gã nở một nụ cười man rợ. Gã tắm rửa cho nạn nhân rồi trang điểm thật sinh động giống như con búp bê mà gã đã từng xem."" và đây là lần thứ 3 gã giết người để tthoar mãn tính man rợ của mình Trích" nhật ký kẻ sát nhân " chương 18 hồi ký về vụ án sau khi bị bắt chương 17. Không có link đâu nên các bạn trông chờ sau truyện thầy ba vạn phưu lưu ký nhé
Gác nhỏ đìu hiu cơn gió lùa Trăng vàng soi bóng ngọn tre thưa Nhớ em bao đêm nằm thao thức Nắm tay đi trọn hết tuổi già Gác nhỉ giờ đây vắng tiếng cười Trăng ngoài không sáng chuyển sang đông Nhớ cô em gái nhớ môi hồng Tiễn anh đi lính tự xa nhà Trăng còn bên ấy chuyện xa xưa Có khi đầu ngõ hôm đầu đình Nắm tay trao nhau ánh mắt cười Rồi hôm tát nước dưới trăng soi Đợi khi anh thắng trận trở về Bốn năm xe hoa rước dâu về Anh cày vợ may nước hòa bình Một đàn em thơ hạnh phúc vầy Giật mình tỉnh giấc nơi biên cương Nhắm mắt xuôi tay giấc mộng tàn Mộ bia còn đó khắc tên anh Hy sinh vì nước bỏ mộng vàng. ... Cây viết mới...
Đêm khuya nhung nhớ bóng hình Đẫu đã yên nghỉ lúc mình còn yêu Đêm khuya thức giấc bàng hoàng Cứ ngỡ em về, đôi hàng lệ rơi Em đi vừa mới đôi mươi Em xa khuất để lại một trời thương Nhớ em nhớ những canh dòng Về bên giấc mộng đau lòng biệt ly Bây giờ lặng lẽ cút côi Mình anh một bóng rã rời xác thân Nhiều đêm tự trách ông trời Vì sao lại lỡ lìa đời tuổi xuân Nhiều đêm lặng lẽ âm thầm Chìm trong nhung nhớ đầm đìa mắt môi Cây viết mới