Nằm nghĩ đến lời nói của em, nụ cười của em, dành cho người em mới quen trên mạng được mệnh đành là ck. Nước mắt tôi sao cứ rơi không ngừng mặc dù tôi không khóc, tim thắc lại, mọi thứ cứ chạy trong đầu, chuôi vào tim khóa chặt đến khó thở, tôi... Tôi chết mất thôi!
Lại 1 ngày nữa trôi qua, sao ánh bình minh chói chang của cái nắng sg, ngày thật ngắn, mà đêm lại thật dài, tôi nằm cuộn trong chăn ấm áp nghe nhạc vu vương lòng chợt buồn vu vơ. Trong đầu cứ sợ cái gì đó, dù không dám nghĩ đến nhưng lại sợ cái gọi là thời gian, làm thay đổi con người hay ngược lại.
Tôi chỉ là một người lang thang, vô tình gió cuốn tôi vào nơi đây, ngày không cầu thức chung 1 lúc, nguyện đêm về bất bút Overnight...