Chào bạn, truyện bạn edit rất hay và dễ đọc nhưng cho mình hỏi, bạn đã xin phép tác giả chưa ạ? Tác giả đã đồng ý chưa? Bạn xin ở đâu vậy nhỉ? Mình cũng muốn tập tành edit.
Tôi lạc quan.Tôi hay cười. Điều đó không có nghĩa tôi không biết buồn, không biết tổn thương. Mà đơn giản lớn rồi thì nước mắt lên giấu vào trong, bạn khóc chỉ khiến bản thân càng thêm chật vật.
Mỗi vết thương đều đau. Có vết sẽ lành lại, cũng có vết thành sẹo. Vết thương nhỏ dễ lành, vết thương có thuốc cũng nhanh lành hơn. Nhưng có những vết dù nhỏ, dù có thuốc cũng chẳng thể lành. Đó là vết thương chí tử.
Nước dâng sóng cuộn dập dềnh
Bóng ai gầy yếu lênh đênh giữa thuyền
Mưa sa gió cuốn chẳng yên
Thuyền ai một mưc đâm xuyên bão bùng
Mặc kệ gió rét trời hung
Bóng người gầy yếu chẳng lung mái chèo
Đường mưu sinh lắm cheo leo
Nhưng trong thuyền ấy chẳng nghèo yêu thương
Hy sinh-mẫu tình phi thường
Âm thầm nuốt đắng, nhịn nhường ngọt thơm
Dành một chiếc áo, bát cơm
Bầy con hạnh phúc sáng hôm tối ngày
Nhờ mẹ, con có hôm nay
Cảm ơn mẹ đã nuôi dạy thương yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu
Lời ca êm ả, đều đều ru con
Mẹ là đèn chiếu lối mòn
Chẳng sợ lạc bước giữa non giữa rừng
Trên đời có mấy tình thương
Chẳng bằng một góc tình thương mẹ hiền...
-24/6/2022-

Reactions: ngoc_sea