Sở dĩ hoa bỉ ngạn đẹp bởi vì bên trong nó có chứa chất kịch độc, khi nọc độc của hoa ngấm vào cơ thể thì cũng giống như tình yêu đã tuyệt vọng, không thể cứu vãn được nữa!
chưa chia tay mà ta thấy dạo này em với Chin lạnh nhạt sao đó, quan tâm Chin hâm nhiều lên, đừng bỏ rơi nó
Hầu hết nỗi buồn của chúng ta đều bắt nguồn từ việc lấy hậu trường của mình so sánh với trailer của người khác.
Bỉ Ngạn hoa, hoa nở một ngàn năm, hoa tàn một ngàn năm, khi hoa nở thì lá đã tan mất, mà khi lá mọc dài thì hoa lại bắt đầu héo tàn, hoa và lá của Bỉ Ngạn hoa mặc dù là cùng chung một rễ, thế nhưng đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không gặp gỡ. Hay cho một cái đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn không gặp gỡ, thật sự một loài hoa kỳ lạ.
Nỗi buồn của tình yêu không phải là những vết bụi trầm luân, nhưng nó cũng đủ khiến cho con người ta đắm chìm trong mớ cô đơn, xa xót. Tháng sáu, em có về cùng với hoài niệm thân yêu? Ký ức tưởng đã lãng quên theo bao nhiêu bộn bề, hối hả, rồi hôm nay lại chợt ùa về với những màn mưa tầm tã. Dĩ vãng đau thương đôi lúc hiện lên lại hóa thành những hồi ức đẹp, đó có lẽ là điều diệu kỳ duy nhất của thời gian, hoặc, có lẽ… cũng chính là điều tồi tệ.
Bỉ Ngạn Hoa mang màu tươi của máu Nhuộm hoàng tuyền một sắc đỏ đau thương Khi đã yêu bất chấp đạo lý luân thường Cũng không quản ngàn năm chưa gặp gỡ. Bờ vong xuyên một lần ta hẹn ước Rồi cả đời vĩnh viễn chẳng thấy nhau Tình không màng nhân quả trước hay sau Duyên cũng định một đời là sinh tử.
Người ta nói trong Bỉ Ngạn có yêu ma. Người ta nói Bỉ Ngạn là chia li. Người ta cũng từng nói Bỉ Ngạn là hồi ức. Nhưng đối với tôi hoa Bỉ Ngạn giống như một thứ làm tôi bỏ đi thứ mà tôi nghĩ là tình yêu, để yêu lấy chính bản thân mình và yêu lại những người yêu thương tôi. Kí ức giờ chỉ còn là những cánh hoa của Bỉ Ngạn.
Điều tuyệt vời nhất đó là tìm được một người thương chính con người thật của mình. Thương hết cả những lúc mình xấu xí, mệt mỏi. Thương hết những chơi vơi của mình, luôn đưa tay nắm lấy mình mà bao dung, che chở. Một người không bao giờ bỏ mình mà đi...