Khi mình nhận ra ngay cả bạn thân , bạn trong lớp cũng khó nói chuyện thì . . . mình bị trầm cảm nhẹ . . .
" Ngày đó ngươi luôn từ chối khiến ta mất mặt chết đi được " " Bây giờ ngươi có thể thử lại , ta sẽ không từ chối bất kỳ việc gì! " Vong×Tiện
@Bạch Miu cảm ơn bạn nhiều , mình sẽ cố gắng a . ( cái này mình tham khảo nguyên tác rồi viết nên sẽ có một phần giống một phần khác , bạn đọc thông cảm nha )
Ngày ấy Kim Lăng gặp nạn ở mộ tổ Nhiếp gia , hắn và y chia hai ngả . . . Hắn đưa Kim Lăng đi Y đuổi theo kẻ lạ mặt Trước khi đi Ngụy Vô Tiện nói sẽ hẹn gặp lại ở trong trấn , hắn nói câu " ta sẽ quay lại! " Lam Vong Cơ nhìn hắn . . . nhất định . . .phải quay lại . . . đừng để ta chờ quá lâu . . . Xong việc trời cũng đã tối hắn trở về chỗ hẹn , đèn khuya đã tắt gần hết trên đường không có một người nào , chỉ có một thân bạch y màu trắng đang đứng ở cuối con đường , hơi cúi đầu không nhúc nhích. Khi Lam Trạm nhìn thấy hắn , trong mắt như gằn tia máu . . . ngươi đã quay lại . . . thật sự đã quay lại . . ( thầm nghĩ nếu Ngụy Anh không trở về , có phải Lam Trạm vẫn đứng đó đợi y không , dù sao y cũng đã nói " sẽ quay lại " , 13 năm trước y không nói hắn vẫn đợi 13 năm , hôm nay hắn đã nói " sẽ quay lại " . . . nhất định là vậy ! Sẽ là mãi mãi ở bên , không chia lìa! )
Lam Trạm cứu hắn bất chấp đối đầu với chưởng bối nhưng từ đầu đến cuối hắn chỉ nói một chữ " cút" 3 năm bế quan thực chất là bị đánh đến mức không thể xuống giường Y quỳ , quỳ trong mưa tuyết , tuyết phủ dầy đến ngập mũi giày , đến mức xung quanh toàn màu trắng chỉ có chỗ y quỳ là không đọng tuyết 3 năm sau , vừa xuất quan liền nghe tin hắn chết , y vẫn không từ bỏ đi tìm hắn , 13 năm chờ đợi , 13 năm Vấn Linh Thật may hắn đã trở về , lần nay y quyết sẽ không để hắn rời xa một lần nữa!