Ta mất một khoảng thời gian để hối tiếc cho những việc đã làm.
Nhưng lại có thể mất cả đời để hối tiếc cho những việc không làm.
Ngồi mấy ngày đọc - xem - nghiên cứu kiến trúc cổ, cuối cùng đem vào văn được vài dòng mô tả thoáng qua. Thật là hao tổn tâm sức quá đi mà. Dạo này có vẻ bị lậm tả cảnh hơi nhiều, chắc phải dành thời gian tịnh tâm kêu gọi con sóng cảm xúc quay về lẹ ^^
Nước dâng sóng cuộn dập dềnh
Bóng ai gầy yếu lênh đênh giữa thuyền
Mưa sa gió cuốn chẳng yên
Thuyền ai một mưc đâm xuyên bão bùng
Mặc kệ gió rét trời hung
Bóng người gầy yếu chẳng lung mái chèo
Đường mưu sinh lắm cheo leo
Nhưng trong thuyền ấy chẳng nghèo yêu thương
Hy sinh-mẫu tình phi thường
Âm thầm nuốt đắng, nhịn nhường ngọt thơm
Dành một chiếc áo, bát cơm
Bầy con hạnh phúc sáng hôm tối ngày
Nhờ mẹ, con có hôm nay
Cảm ơn mẹ đã nuôi dạy thương yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu
Lời ca êm ả, đều đều ru con
Mẹ là đèn chiếu lối mòn
Chẳng sợ lạc bước giữa non giữa rừng
Trên đời có mấy tình thương
Chẳng bằng một góc tình thương mẹ hiền...
-24/6/2022-


Reactions: Annie Dinh, Dana Lê, Hiki potato và 3 người khác