Đêm.
Đêm vắng ngồi nghe tiếng gió rơi,
Nhớ em như bóng phủ chân trời.
Trăng buồn lạc giữa dòng mây trắng,
Lệ đẫm hồn anh vỡ chơi vơi.
Ảnh cũ còn đây, hương thoảng mỏng,
Tên em khắc mãi chẳng hề vơi.
Dẫu biết xa rồi, không trở lại,
Anh còn thương nhớ đến muôn đời.
Có lẽ dạo gần đây gặp quá nhiều cảm xúc trong cuộc sống rồi, nên mọi thứ cũng đang trong sự hoang mang ^^