Thủy tâm như gương, lặng yên như tranh vẽ
Trong đẹp không tỳ vết
Tà áo rườm rà đọng lại chút nhớ nhung
Lòng loạn, tình chìm sâu vào độc dược
Ngồi một mình trầm tĩnh gảy cầm sắt
Không nói đến chuyện sinh tử
Lòng ta
Không si, không điên, không phong cuồng, không biến đổi
Chỉ vì người náo động
Tình cảm của ta
Không bỏ, không vứt, không đổi, không khác đi, không lo âu
Chỉ vì người ở lại
Chính nghĩa của ta
Vô dục, vô cầu, không tham, không niệm, không phong hoa
Chỉ vì người bạc đầu
Chí của ta
Không sinh, không tử, không hờn, không trách, không màng thiên hạ
Chỉ vì chân trời của người.