Chiều hạ nắng vàng đẹp
Vô tư bên ghế đá
Giữa một chốn bộn bề
Thả mình theo cơn với
Một chiều tây hồ gió
Thổi qua mái tóc nàng
Có phải nắng chiều hạ
Hay cái thẹn của nàng
Đôi bờ má ửng hồng
Một nụ cười tươi mới
Như mở cửa trái tim
Có phải nàng là nắng
Đến phá tan cái lạnh
Của con tim bao ngày
Để ngọn lửa tình yêu
Lại tiếp tục cháy nữa
Có phải chiều hoàng hôn
Như ông trời sắp đặt
Để nhọn gió đưa hương
Từ mái tóc của nàng
Để rồi ta nhớ thương
Cái nắng chiều tây hồ
Vô tư bên ghế đá
Giữa một chốn bộn bề
Thả mình theo cơn với
Một chiều tây hồ gió
Thổi qua mái tóc nàng
Có phải nắng chiều hạ
Hay cái thẹn của nàng
Đôi bờ má ửng hồng
Một nụ cười tươi mới
Như mở cửa trái tim
Có phải nàng là nắng
Đến phá tan cái lạnh
Của con tim bao ngày
Để ngọn lửa tình yêu
Lại tiếp tục cháy nữa
Có phải chiều hoàng hôn
Như ông trời sắp đặt
Để nhọn gió đưa hương
Từ mái tóc của nàng
Để rồi ta nhớ thương
Cái nắng chiều tây hồ