Bạn được Lệ tình mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Lệ tình
Lượt thích
300

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Thông tin

  • Tâm sự đời tôi
    phần 2
    Nơi xứ xở ai ngờ
    Vào một ngày nắng tắt
    Chả nhận được hồi âm
    Về ca mổ của nàng
    Rồi bên này vẫn thế
    Vẫn bồn chồn đợi chờ
    Vào một ngày cuối hạ
    Nhận tin dữ của nàng
    Ca phẫu thuật không thành
    Nàng đã rời trần thế
    Cả thế gian sụp đổ
    Khi nhận được tin ấy
    Tinh thần thêm suy sụp
    Nhìn trước di ảnh nàng
    Cùng một hũ tro nhỏ
    Cả cuộc đời thanh xuân
    Bên một người vô tâm
    Đến lúc gần rời xa
    Vẫn để lại nụ cười
    Cho chàng chai năm ấy
    Rồi thời gian dần trôi
    Vẫn không quên được người
    Rồi những đêm dài trôi
    Giật mình tỉnh giấc ngủ
    Thì thầm gọi tên em
    Trong tiếng nấc ngẹn ngào
    Có phải người về đó
    An ủi giấc ngủ anh
    Như một đời còn đó
    Che lấp nỗi cô đơn
    Trong ngày dài dằng dặc
    Để anh vẫn nhớ thương
    Nụ cười vẫn tỏa nắng
    Trong những ngày khó khăn
    Hay những ngày mệt mỏi
    Và vẫn nụ cười ấy
    Đến khi nào gặp lại
    Để anh nói nhớ thương
    Cả cuộc đời còn lại
    Là để bù đắp lại
    Tuổi thanh xuân của nàng
    ....
    Tâm sự đời tôi
    Phần 1
    Một bài thơ đơn giản
    Giữa dòng dời lạnh giá
    Một cuộc tình đã qua
    Giữa muôn vàn cám dỗ
    Tôi gặp em một thoáng
    Góc quán quen em ngồi
    Một ngày thu đầy gió
    Bên quán tôi đang làm
    Một giọng nói lớ ná
    Một capuchino anh nhá
    Tôi quen em từ đó
    Giữa sóng gió cuộc đời
    Em bên tôi lặng lẽ
    Chả vương vấn tự tình
    Hay gắt gỏng cáu kỉnh
    Vẫn ân cần tươi tỉnh
    Vẫn như cũ anh nha
    Capuchino nha nha
    Như tình em với anh
    Thêm cái thơm vào má
    Cả hai đứa bật cười
    Bất giác đã mấy năm
    Ở bên nhau sóng gió
    Đi từ bắc tới nam
    Lập nên bao sự nghiệp
    Và tôi Vô tâm quá
    Lúc người bệnh chảng hay
    Khi về với gia đình
    Lại một lầm lầm lỡ
    Khiến tôi thêm dại khờ
    Chả ân cần bên ấy
    Chả dời đi bên này
    Không qua thăm lần cuối
    Đến lúc lên bàn mổ
    Vẫn ân cần vui cười
    Anh yên tâm anh nhá
    Căn bệnh cũng không nặng
    Phẫu thuật xong em về
    Dẫn anh qua ba mẹ
    Dắt em về làm dâu
    Nơi xứ sở ai ngờ
    .......
    Chả ai khóc cho mình hiện tại
    Những yêu thương vùi dập đã lâu
    Cả quá khứ chỉ toàn khờ dại
    Đến yêu thương cũng lặng trốn đi
    Giờ chỉ còn một mình lặng thầm
    Ngồi gom góp mảnh yêu thương
    Đã vỡ thành vụn vặt từ quá khứ
    Suy cho cùng cũng tại mình thế thôi
    Đã không trân trọng những ngày sớm mai
    Để cho người một mình lặng thầm
    Phải hy sinh tất cả cho mình
    Đến lúc mình nhận ra cũng đã muộn thế thôi
    Giờ ai khóc cho mình chỉ vì mình khờ dại
    ..... .
    Nhớ
    Một nụ cười ấm áp
    Một giọng nói thân quen
    Một ánh mắt của nàng
    Như mùa hạ rực nắng
    Một cái ôm ấm áp
    Giữa trời đông lạnh giá
    Một chiếc khăn quàng cổ
    Giữa mùa thu rụng lá
    Mọi thứ đã quá xa
    Khi mùa đông lại về
    Chẳng còn vòng tay ấy
    Khi mở mắt sớm mai
    Khi mùa xuân lại về
    Chả còn nàng đứng đó
    Kéo tay anh qua phố
    Qua những quán hàng rong
    Một * chiều lặng gió
    Bên hồ tây thầm thì
    Anh ơi mùa thu đến
    Có phải mùa chia ly
    Giờ thì câu nói ấy
    Cũng đã thành sự thực
    Thêm một năm thiếu vắng
    Một bóng hình thân quen
    Nhiều lời anh muốn nói
    Giờ cũng chả còn gì
    Ngoài tấm bia lạnh lẽo
    Người nằm nơi chốn ấy
    Có hiểu nỗi lòng anh
    Thêm một năm mỏi mệt
    Vẫn in một bóng hình
    Với lời thầm thì đó
    Em ơi bao giờ gặp
    Chắc chả bao giờ
    Hay đến khi nằm xuống
    Anh mới gặp được em
    Anh vẫn câu nói nhỏ
    Thật nhớ em em à!
    Thấm thoát 8 năm dài dằng dặc
    Gửi em.
    Dậy đi em gà gáy ban trưa
    Cơm anh đã nấu sẵn chờ
    Dậy đi em hạ sắp sang rồi
    Với chiếc váy em tung tăng hè phố

    Dậy đi em anh đã dọn nhà sạch sẽ
    Giặt áo, quét nhà cũng đã xong
    Dậy đi em dừng nằm mãi đó
    Để anh một mình giữa chốn phòng không

    Dậy đi em níu kéo anh dậy
    Anh đã gục ngã và tự đứng dậy
    Bằng đôi chân và chả còn nghị lực
    Dậy đi em dắt anh qua những tháng ngày

    Dậy đi em em đừng nằm mãi đó
    Dậy đi em mở mắt đón bình minh
    Tựa vai anh qua những tháng an nhàn
    Dậy đi em sao cứ nằm mãi đó

    Đậy đi em mọi thứ đã sẵn sàng
    Chỉ chờ em qua phố rộn ràng
    Những quán nhỏ ven hồ còn đó
    Dậy đi em anh chở em đi

    Dậy đi em cô gái nhỏ của anh
    Mắt anh xưng đỏ lên rồi
    Giọt lệ này vẫn mãi cứ rơi
    Dậy đi em, em đừng nằm mãi thế

    Dậy đi em người ta sắp mang em đi rồi
    Đậy đi em nở nụ cười rạng nắng
    Đừng để anh khô héo với thời gian
    Dậy đi em anh sắp không gượng nổi

    Dậy đi em anh còn vẫn nhớ
    " cả cuộc đời sẽ dành cho anh"
    Lời em nói vẫn còn ở đó
    Dậy đi em sắp qua tuổi xuân đó

    Dậy đi em mở mắt đi nào
    Sao em vẫn vậy chả thay đổi tý nào
    Vẫn nhắm mắt miệng chẳng còn hơi thở
    Dậy đi em, dậy đi em cô gái nhỏ của anh
    Đêm
    Đêm bỗng thật buồn
    Khi cảnh lặng im
    Phố vắng người qua
    Chỉ để ánh đèn
    Chơ vơ giữa sương
    Để cơn gió về
    Hạt nước nhẹ rơi.
    Muốn vẽ người ấy trong tim
    Ngờ đâu đặt bút lim dim bồi hồi
    Nét vẽ nghệch ngoặc rối bời
    Khi vẽ đôi mắt bồi hồi nhớ thương
    Người ấy trong tim sáng ngời
    .....
    Đàn ông cũng có lúc yếu đuối, có lúc muốn khóc
    Có lúc thấy cô đơn trong lòng
    Vì điều khổ đau trong tim anh đã đi quá giới hạn
    Anh chẳng thể ngăn giọt lệ rơi.
    Ngược đường ngược lối nhau đi
    Hẹn nhau kiếp khác có khi lại thành
    Kiếp này duyên đó chẳng thành
    Chỉ là không phận nên đành buông tay
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Back