Cô gái không giỏi sáng tác thơ, chỉ hay viết những dòng cảm nhận... Link Cô gái bén duyên với số 7, viết theo cảm xúc tự nhiên, không tuân theo luật thơ, câu cú, vần điệu. Hạnh phúc là bầu trời trong xanh Hạnh phúc là sớm mai thức dậy Hạnh phúc là hạt sương long lanh Hạnh phúc là chồi non xanh biếc Hạnh phúc là tia nắng ấm áp Hạnh phúc là áng mây trên trời Hạnh phúc là dòng sông êm đềm Hạnh phúc là tình yêu cháy bỏng Hạnh phúc là nụ cười trên môi Hạnh phúc là khi ta biết đủ.
Trường Võ Thị Sáu có một cô giáo dạy hóa học xinh đẹp tên Ngọc Xuân trùng với tên của em. Có lần cô nhờ viết cho cô một bài thơ có tên của cô, tôi nói chỉ cái tên Ngọc Xuân là cũng có thể viết thành thơ được rồi: Ngọc Xuân Mùa Xuân ẩn trong ngọc Đá lung linh chập chờn Ta mãi tìm hư ảo Nhặt toàn màu cô đơn... Thanh Trắc Nguyễn Văn Nguồn: 1. Báo Xuân Văn Nghệ Bình Dương năm 2017 2. Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013 Tặng em Ngọc Xuân, đọc cho vui nhé
Dạ, thật trùng hợp. Em cảm ơn Thầy nhiều ạ! Bài thơ của Thầy diễn tả được sự lung linh, huyền ảo của viên ngọc quý. Đúng với cái tên Ngọc Xuân. Nhưng Thầy ơi, sao lại là cô đơn ạ? Mùa xuân phải là sự vui tươi, hạnh phúc chứ!
2. Mùa Xuân ẩn trong ngọc nên nhân vật Ta trong bài thơ không biết trân trọng mà đi tìm những hư ảo khác. Cuối cùng là nhân vật Ta phải trả giá, chỉ tìm được sự cô đơn cho chính bản thân mình còn cô gái đã có chồng. Nhân vật Ta là viết giùm cho một người yêu cũ của cô giáo Ngọc Xuân.
Tầm này nhiều ca dương tính Nên em có né thính cũng là điều đương nhiên Dù anh có xe Maybach Nhưng điều cần thiết là giờ phải giữ khoảng cách Anh trao tình yêu nằm ngang Nhưng thứ em cần chỉ là khẩu trang. -St-