Trường Võ Thị Sáu có một cô giáo dạy hóa học xinh đẹp tên Ngọc Xuân trùng với tên của em. Có lần cô nhờ viết cho cô một bài thơ có tên của cô, tôi nói chỉ cái tên Ngọc Xuân là cũng có thể viết thành thơ được rồi:
Ngọc Xuân
Mùa Xuân ẩn trong ngọc
Đá lung linh chập chờn
Ta mãi tìm hư ảo
Nhặt toàn màu cô đơn...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nguồn:
1. Báo Xuân Văn Nghệ Bình Dương năm 2017
2. Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn 2013
Tầm này nhiều ca dương tính
Nên em có né thính cũng là điều đương nhiên
Dù anh có xe Maybach
Nhưng điều cần thiết là giờ phải giữ khoảng cách
Anh trao tình yêu nằm ngang
Nhưng thứ em cần chỉ là khẩu trang.
-St-
Hôm nay mưa rơi tâm trí rối bời, ngẫm nghĩ cuộc sống một chút, nhớ quê nhà, khi đi ra ngoài mới biết được, đồng tiền và thời gian, nó quan trọng đến thế nào. Có Tiền có thể trở về nhà thăm bố mẹ bất cứ lúc nào, mà hiện giờ bản thân đã có gì đâu..

Reactions: Trần Ngọc Phong và Thanh Trắc Nguyễn Văn