Đêm Đôi mắt chớp nhẹ nhìn khuya vắng Cảnh vật hoang tàn lòng lạnh lẽo Chờ hoài đợi mãi chẳng sang canh Đôi mắt ngấn lệ nhìn ảnh cũ . ( cây viết mới)
Khóc Khóc cho nỗi nhớ đầy vơi Một người một mảnh trời vương Một mình một bóng nhớ thương Nhớ vòng tay ấm vấn vương bên người Khóc cho quên hết tháng ngày Quên đi câu hò câu hẹn trăng sao Quên em một bóng yêu kiều Không em không có tháng ngày Khóc cho khô cạn nước rồi Để không rơi lệ tháng ngày về sau Để cho tâm chết giữa đời Không còn ai cả mình ta hững hờ.
Thương Thương thay cho một kiếp người Thương cho một kiếp má hồng Trời gen nên phận bọt bèo Tình bạc trái ngang giữa đời Thương em giữa lúc thanh xuân Ngàn năm anh đợi đến xuân tàn Thương nhau chưa trọn tình son Chưa trao nhẫn cỏ cho em Đến khi phận hết tình ta Em về bên đó an nhàn Anh ở nhân gian bụi trần Bỏ lỡ chiếc nhẫn cho em Bây giờ mồ đẹp nằm yên Anh còn chưa ngỏ trọn lời Thanh xuân em đó anh thương Bây giờ hối tiếc mùa xuân Trách anh với cả ông trời Tại sao chia cách nhân gian Để anh tìm bóng với hình Trọn câu nghĩa tình với em Bao giờ cho đến xuân tàn Anh xin một chỗ cùng nàng Để anh bớt nhớ bớt thương Để anh đáp trả tình em Cảm ơn khi mới thanh xuân Nắm tay anh chặt tháng ngày Đến khi vĩnh biệt cửu trùng Vẫn thương một mối tình anh Cảm ơn khi lúc anh sầu Nụ cười còn đó khắc sâu Hình bóng em đó in sâu Đến khi xuân hết hơi tàn Cùng em một chỗ thắm sâu Cả hai ghi tiếp tình sầu Để anh đeo nhẫn với người Một câu em nhé là vợ của anh. -- cây viết mới--
Cuối cùng ng cũng rời xa Đêm dài rồi cứ thế trôiiiiii Lòng người rồi oán ai, trách ai Anh buồn rồi ôm mãi, ôm mãi Bức hình chung, hai đứa ta Hai đứa ta chung tay .....