Bạn được SEAYN mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
SEAYN
Lượt thích
488

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Thông tin

  • Một vài lúc tôi nhìn ánh đèn phía trên kia, lòng thầm trách...người bạn đó không trở về thật sao.


    Một buổi tối mùa hạ rất nhiều năm về trước, chúng tôi chỉ là những đứa trẻ mang suy nghĩ thắc mắc về đối phương, chưa kịp làm bạn đã xa biệt trong đêm ấy, chưa kịp nói với nhau, chỉ có khoảng lặng giữa hai tâm hồn trẻ thơ, một vài câu nói bâng quơ cho không khí đỡ ngại ngùng. Hai đứa trẻ thả sên chạy hết dốc, rồi chia làm hai hướng mà mãi mãi không gặp lại nhau. Tớ nghĩ trong khoảnh khắc đó cậu từng ngoảnh đầu nhìn lại, chỉ là tớ đã nhìn rất lâu cho đến khi phải rẽ đúng lối và cậu mất dạng trong bóng tối mịt mù.

    Khi nào chúng ta gặp lại nhau? Tớ vẫn tin, dẫu cho cậu từng nói "không về nữa".


    Cảnh quan thay đổi nhiều rồi, hai con đường đó có thể gặp lại nhau. Mình nhớ cậu rồi, cậu đang ở đâu?

    Cậu vẫn ở trước mặt mình, nhưng mình không thấy, không cảm nhận được..
    • Thích
    Reactions: Khôi
    SEAYN
    SEAYN
    Ngày thứ 3, hmm có vẻ bọn mình có điểm chung rồi. Mẹ tớ nói cậu chắc là cái người cao cao ốm ốm trắng trắng đeo kính,.. trắng thì đúng rồi.. thế nhưng ốm á? Tại sao nhỉ? Ngày trước cậu cũng không mập lắm, nhưng nghe qua từ 'ốm' này, tớ lại nghĩ đến 'gầy sọp'...
    SEAYN
    SEAYN
    Đã hơn một tháng, cậu nói xem mình có nên hỏi anh trai tiếp tân kia: cậu là ai không? Và cậu đang ở đâu không? Đại loại như cậu vẫn còn sống chứ? :(( Nhỡ ngta nghĩ tớ thấy cậu giàu có bắt quàng làm họ, đuổi việc mẹ con tớ thì tớ toang mất. Hôm qua tớ có đến chổ bọn mình chia xa một chút, cảm giác vẫn như tối ngày hôm đó, bồi hồi khó tả, dọc đường đi tớ ước là tớ đạp lên lại con dốc rồi đứng chờ cậu, có khi chúng mình bên nhau thêm chút nữa! Rồi tớ lại nghĩ...đến ngã thì rẽ thôi, làm sao cản được, không rẽ ngã này thì rẽ ngã khác... Bồi hồi một lúc tớ rẽ phải trở về nhà, nếu như lúc đó tớ rẽ trái, tớ sẽ lại có thêm một cảm xúc.
    SEAYN
    SEAYN
    Chào cậu, chỉ ngày mai nữa thôi, tin tức về cậu sẽ mãi là ẩn số. À tớ không có hối hận vì không hỏi thông tin của cậu đâu. Tớ tin là một ngày nắng đẹp chúng mình sẽ gặp lại nhau mà ở đâu đó trong tp bộn bề, chỉ mong lúc đó chúng mình nhận ra nhau, cậu có thể mở lòng và kể cho mình nghe cậu đã khó khăn thế nào...
    Trong mơ B nói "đừng có mà đi quá giới hạn" và đời thực cũng nói y vậy. (Xảy ra trước bài viết dưới)
    Được một ai đó dùng cả tính mạng để bảo vệ là một chuyện rất hạnh phúc. Nhưng xét trên một mặt nào đó lại rất khổ đau, vì ta hiểu được rằng dù ác liệt đến thế nào thì cũng không nên ảnh hưởng đến người khác. Mình hạnh phúc vì được bảo vệ, người ta cứng rắn vì thấp thỏm lo âu cho mình. Xin lỗi và cảm ơn thật nhiều. ❤️
    9.3.2022: VẬY LÀ KHÔNG ĐỢI ĐƯỢC ĐẾN KHI CÓ NHAU.. Nói sao nhỉ, dường như mình đã học bài học gì đó siêu lớn, mơ thấy mái tóc một người,.. và người ở hiện tại của mình, nói với mình, đừng nhớ đến họ nữa!
    Ai trả lại em tài khoản bth đi ạ, em dại dột quá ạ! Em chỉ muốn đăng bài như mọi lần thôi. :(( Em đội ơn
    Dạo này sức khỏe mình hình như giảm, tối hôm qua suýt ngất vì đói, các cậu ơi, học gì cũng phải chú ý sức khỏe nhé ! <3 *dạo này mình còn giảm cân nữa :(*

    nhưng mà nếu như những việc này mình không làm hôm nay, chỉ ngày mai thôi sẽ không đủ time để làm nữa, còn có mãi điểm vẫn lẹt đẹt :(
    SEAYN
    SEAYN
    Hôm qua mình lần thứ 2 học liên tục 22/24 tiếng và kết quả là mình không có cách nào tỉnh táo lúc 12h đêm và 2h sáng mình cảm thấy rất khó để thở. Dù vậy bh mình vẫn ổn. Tạ ơn trời đất. Con đội ơn nhiều nhiều
    " Mình cũng có tay, có chân, có đầu, chỉ kém người ta mấy tuổi thôi, nhưng người ta có mấy tỉ trong tay, mình thì có gì?";
    " nếu mà ai cũng chơi ra tiền thì người ta đâu cần phải làm vục mặt ra"

    Mặc dù vậy thật, nhưng mình áp lực quá, mình đã nghĩ mình có thể gánh học phí, sau đó mình lại gánh thêm tiền mua xe, nhưng sao mình thấy mọi thứ nó chưa dừng lại ấy, có phải vì mình sắp đến độ tuổi mà ai cũng áp lực vì tiền không?
    Chết mất, tớ chỉ muốn ôm bài tập tìm một chốn bình yên học và ngủ. :((
    Mình muốn khóc quá :( Mình không trách bố mẹ bất cứ điều gì cả, nhưng mình chỉ hơn em mình 4 tuổi thôi, mình không được kết bạn, lúc nào cũng lùi lũi một mình, mình không được đi chơi vì nhà nhiều việc, chuyện gì tốt đều không đến lượt mình, chuyện lớn nhỏ cũng chỉ có mình, mình ngã vì hái mâm ngũ quả không hỏi lấy một câu, mình đau đớn đến mức chỉ có thể lết đi, ấy vậy mà mình mình dọn dẹp tất tật, em mình đi chơi. Mình không có ý gì, nhưng mình đã cố gắng cầm nước mắt lắm rồi. Khai bút xong mình muốn đi ngủ.
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Back