Bạn được Phamsinh mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Phamsinh
Lượt thích
7

Tường nhà Hoạt động Bài đăng Thông tin

  • Rãnh rỗi sinh nông nổi. Tặng các bạn bài thơ ngẩu hứng.

    ***

    Mặt trời nhá nhá nhem nhem

    Phú ông đóng cửa giậm chân, e hèm.

    Hai thằng lắm lem, lép xép lộp bộp

    Chộp.

    Phú ông mở cửa giậm chân gằn gằn:

    "Ôi giời chiếc dép đâu còn một?"

    Hai thằng khúc khích lích nhích

    Tịch.

    Mặt trời lên đỉnh ngọn cây

    Phú ông nằm võng ngất ngây lò khò.

    Hai thằng lọ mọ lom khom

    Chôm.

    Phú ông tỉnh giấc vươn vai ồm ồm:

    "Ôi giời chiếc dép còn đâu một?"

    Hai thằng ha hả lả chả:

    "Ai đời chia rẽ uyên ương,

    Dép còn lại một biết thương sao đành?"

    Phú ông đã tỏ tường mươi sự:

    "Ông giàu ông rẽ uyên ương,

    Trời trông đất tỏ ai thương chúng mày?"

    Hai thằng mặt đỏ tai hồng,

    Dép trên tay lộng gió mà phi pha.

    Phú ông ôm gối rên la,

    Lùi chân xụt gót thế là xuống mương.

    "Đáng đời chia rẽ uyên ương,

    Xuống mương mà bắt uyên ương đi này!"
    kimnana
    kimnana
    1, Mỗi chương cần tối thiểu 950 từ (chương 1 của bạn chưa đủ), bạn có thể kiểm tra số từ tại đây https://dembuon.vn/spell/
    2, Bạn click vào "sửa" để bổ sung thêm ảnh bìa và văn án cho truyện nhé.
    • Thích
    Reactions: Phamsinh
    Cứ điên đi, sống an toàn quá không thú vị đâu.
    • Thích
    Reactions: Alissa
    Alissa
    Alissa
    Con người luôn sợ hãi mọi thứ, sợ những thứ đến với chúng ta dù đó chỉ là một câu nói bâng quơ vui đùa của ai đó.

    Bạn nói đúng sống an toàn không thú vị nhưng nhiều người sẽ cảm thấy đó chính là lẽ sống tốt nhất^^
  • Đang tải…
  • Đang tải…
  • Đang tải…

Tìm thành viên

Nhật ký mới nhất

  • Hoa Nguyệt Phụng Chì Đen Hoa Nguyệt Phụng wrote on Chì Đen's profile.
    Cảm ơn quà của Chì nha! Tình hình này nhận quà mà thấy ngại á =))

    Nhưng mà rất là.. <3 <3 <3
  • Năm nào cũng vậy, cứ đến tháng Chạp là tôi lại nghe khắp nơi rộn ràng câu hỏi quen thuộc: "Mua được vé tàu Tết chưa?"

    Nghe tưởng nhẹ tênh, nhưng với người xa quê, câu hỏi ấy khiến tim khẽ nhói. Vì có vé là có Tết, là chắc chắn được về nhà. Còn chưa có.. Thì lòng cứ bồn chồn như ngồi trên chảo lửa. Tôi nhớ có lần anh bạn ở Sài Gòn canh vé suốt ba ngày mà vẫn trượt, chỉ biết cười:

    "Giờ tao ước làm con mèo để chui vào balo ai đó mà về quê."

    Câu nói khiến cả bàn cười, nhưng ai cũng hiểu, Tết mà không được về, buồn lắm. Ngày nhỏ, tôi mơ được đi tàu một lần. Giờ đi quen rồi, nhưng mỗi lần tàu rời ga, lòng vẫn bồi hồi. Ngồi nhìn những cánh đồng trôi qua, nghe tiếng bánh sắt "lạch cạch.. Lạch cạch..", thấy như mình đang trôi ngược về tuổi thơ.

    Giờ đây, mua vé tàu Tết không còn là cuộc chiến chen chúc. Chỉ cần vài thao tác trên điện thoại, người ở xa như Nhơn Châu, Gia Lai cũng dễ dàng đặt vé, thanh toán, nhận vé điện tử trong vài phút. Không cần xếp hàng, không cần chui balo ai nữa!

    Một tấm vé nhỏ, nhưng đủ để nối gần hai đầu nỗi nhớ. Khi tàu dừng ở ga cuối, chỉ cần thấy nồi bánh chưng nghi ngút khói và nụ cười người thân ngoài sân - là biết, mình đã thật sự về nhà.
  • Tiên Hiệp - Nữ Chủ Bị Ta Xé Rách Mặt Rồi - Hoa Nguyệt Phụng Chương 25: Gặp gỡ Huyền U ma tôn/ Nữ chủ bị ta xé rách mặt rồi
  • Back