Chương 809: Địch lão gia tử khoe khoang Bấm để xem Chuyện Giản Nhất Lăng là phía đối tác của Công ty Húc Minh, trước đó Địch lão gia tử cũng không biết. Nhưng mà ông không ngần ngại mà cùng mấy người quen biết khoe khoang chuyện này. Dù sao có người khen cháu dâu của ông, ông liền cao hứng. Ông còn hận không thể mua mấy cái quảng cáo để thông báo khắp nơi, làm cho mọi người đều nhìn xem chủ mẫu tương lai của Địch gia bọn họ là một người lợi hại cỡ nào, làm cho những người đó mù mắt chó nhắm lại miệng chó của bọn họ. Địch lão gia tử còn tự mình chạy đến công ty tìm Địch Quân Thịnh. "A Thịnh a, cháu dâu như vậy có khả năng con cần phải cẩn thận hơn. Vạn nhất bị nhãi ranh bên ngoài theo dõi, cùng con đoạt cháu dâu làm sao bây giờ? Ta cảm thấy phương pháp đáng tin cậy nhất, chính là con nhanh chóng làm cháu dâu hoài thượng hài tử, như vậy con bé liền chạy không được!" Địch Quân Thịnh khóe miệng run rẩy hai cái. Cái gì sợ cháu dâu bị người khác ôm chạy, câu sau mới đúng là ý mà ông muốn nói đi? "Con không tính toán cùng Tiểu Lăng sinh con." Địch Quân Thịnh nói. "Con nói hồ đồ gì vậy?" "Ông biết con đang nói cái gì." Bệnh của anh có xác suất di truyền rất lớn. Địch lão gia tử trên mặt vui mừng nháy mắt tan đi, thay thế chính là biểu tình sầu lo. "Tiểu tử thúi con nếu là không cùng Tiểu Lăng sinh hài tử, con muốn Địch gia ta tuyệt hậu có phải hay không?" "Không phải còn có nhị thúc sao? Chú ấy giàu có khỏe mạnh, sinh mấy đứa con đều không phải là vấn đề." "Đừng cùng ta nhắc nhị thúc của con, cái tên hỗn trướng kia!" Nhắc tới Địch nhị gia, Địch lão gia tử liền tức giận. Tên hỗn đản kia hàng năm đều sống ở Y quốc không trở lại, ông muốn thúc giục kết hôn cũng chưa có một cơ hội. Trước kia còn nói cái gì, ông ấy thiếu đại ca phải dùng cả đời này để bù đắp, nói kiên quyết sẽ không muốn hài tử, Địch gia cùng tập đoàn Thiên Hưng hết thảy về sau đều là của A Thịnh. "Dù sao con cùng Tiểu Lăng sẽ không sinh con." "Con cái tên hỗn trướng, con nghĩ như vậy Tiểu Lăng biết không?" Địch Quân Thịnh không có trả lời. Cái ý tưởng này của anh không có cùng Giản Nhất Lăng nhắc qua. Anh cũng không biết cô ấy có thể đồng ý hay không. Địch lão gia tử thở dài một tiếng, "Bỏ đi bỏ đi, dù sao hai người các con cũng còn trẻ, lão nhân ta cùng lắm thì lại chờ thêm mấy năm." Địch lão gia tử trong lòng hừ hừ, tiểu tử thúi, lại chờ hai năm, để ông thuyết phục cháu dâu, còn sợ trị không được cái tiểu tử thúi này sao? Chờ cháu dâu làm nũng, tiểu tử thúi còn không ngoan ngoãn tước vũ khí đầu hang sao? Địch lão gia tử tin tưởng, chuyện mình trị không được, cháu dâu nhất định có biện pháp thu phục. ### Bên trong tập đoàn Ngụy thị, Ngụy Tề Thụy liên tiếp gặp đả kích. Nếu nói việc danh nghĩa tập đoàn cùng Công ty khoa học kỹ thuật Ngự bị thu mua đối với hắn ta là một vết thương nặng, thì như vậy hiện tại bị Trung Nghĩa Minh xóa tên là trực tiếp đem hắn ta đẩy vào trong vực sâu. "Địch Quân Thịnh thế nhưng thật sự dám làm như thế! Ngụy thị ta cùng Địch gia hắn chính là có liên hệ mấy trăm năm!" Ngụy Tề Thụy không phục, hắn ta phải vì biện bạch cho chính mình. Hắn ta muốn đi tìm Địch lão gia tử để phân xử. Ngụy Tề Thụy chạy đến đại viện của Địch gia, Địch lão gia tử cho hắn ta vào cửa. Vừa vào cửa Ngụy Tề Thụy liền bắt đầu kể khổ. Địch lão gia tử cũng không có đánh gãy lời hắn nói, chậm rì rì phẩm trà, nghe Ngụy Tề Thụy tố khổ. "Ngươi nói xong rồi?" Địch lão gia tử hỏi. "Lão gia tử, tôi.." "Người đừng a, ngươi rốt cuộc lấy mặt mũi nào mà chạy tới trước mặt lão nhân ta nói chuyện này? Ngươi dám đối với cháu dâu tương lai của lão nhân ta khoa tay múa chân, ai cho ngươi lá gan đó? Chủ mẫu Địch gia ta là người ngươi có thể lên án sao? Ngươi con mẹ nó là đầu bị lừa đá rồi đúng không?" Địch lão gia tử chỉ vào Ngụy Tề Thụy mắng một trận. "Nhưng mà lão gia tử, tôi đây cũng là vì Địch gia suy nghĩ, chủ mẫu Địch gia kia.."
Chương 810: Các anh trai Giản gia trả thù Bấm để xem "A phi!" Địch lão gia tử trực tiếp phun nước miếng vào mặt Ngụy Tề Thụy, "Ngươi là cái thứ gì? Chủ mẫu Địch gia là người gì mà cần ngươi tới nói ra nói vào? Ngươi cho là đôi mắt của lão nhân ta mù sao? Ta sẽ không nhìn a, còn cần dùng đến ngươi tới dạy a? Ngươi là cọng hành căn tỏi nào a? Cháu dâu nhà ta có được hay không yêu cầu ngươi tới đánh giá sao? Nói nữa cháu dâu này của ta nơi nào không tốt? Chính là ngươi mắt mù ngươi còn diễn nhiều? Nhảy nhót tới nhảy nhót lui, còn cô gắng tìm cho mình lý do lấy cớ, là ai cho ngươi mượn lá gan lại là ai cho ngươi mặt mũi a?" Ngụy Tề Thụy bị Địch lão gia tử mắng đến một câu cũng không nói được. "Ta nói cho ngươi Ngụy Tề Thụy biết, nếu không phải nghĩ đến để cho tiểu tử thúi kia của nhà ta ở trước mặt cháu dâu có cơ hội biểu hiện, lão nhân ta sớm đã tự mình động thủ đem Ngụy gia các ngươi trên dưới làm cho sạch sẽ, cũng bởi lão nhân ta hiện tại tuổi lớn, tính tình tốt, chứ nếu cách đây mười năm, ngươi liền xương cốt bột phấn cũng không có dư lại!" Ngụy Tề Thụy sau khi bị Địch lão gia tử mắng như máu chó phun lên đầu, từ bên trong đại trạch Địch gia bị ném ra ngoài. Sau khi bị quăng ra ngoài, Địch lão gia tử còn hừ hừ, "Nếu không phải ta hiện tại chân cẳng không tốt, ta liền tự mình đá ngươi đi ra! Thứ gì sao dám tìm cháu dâu ta gây phiền toái." Quay đầu lại, Địch lão gia tử lại đối với trợ lý bên người mình nói, "Mấy cái xí nghiệp dư lại đó của Ngụy thị trong vòng một tháng đều làm cho nó biến đi, không cần so đo phí tổn, để cho người bên ngoài biết đến, người chọc chủ mẫu Địch gia ta đều là có cái kết cục gì!" ### Ngụy Tề Thụy sau khi từ đại trạch Địch gia rời đi, đã bị một đám người theo dõi. Bọn họ một đường theo đuôi Ngụy Tề Thụy, chờ thời điểm bên cạnh Ngụy Tề Thụy không có người, liền đem Ngụy Tề Thụy kéo vào bên trong một ngõ nhỏ. "Buông ra, buông ra! Các ngươi là người nào, các ngươi biết ta là ai sao? Ta.." Ngụy Tề Thụy tập trung nhìn vào, phát hiện mấy người trước mắt hắn ta đều không xa lạ. Trong đó có một người chính là người ở trong buổi tiệc sinh nhật của Giản Duẫn Thừa đem nhóm vệ sĩ của Ngụy Tề Thụy cùng hắn ta ném vào trong hồ bơi. Mấy người khác giống như cũng xuất hiện ở trong tiệc sinh nhật của Giản Duẫn Thừa. "Các ngươi muốn làm gì?" Ngụy Tề Thụy khẩn trương. Chỉ cần Giản Dật Hành một người cũng đủ làm hắn khẩn trương. Giản Dật Hành, Giản Dật Thần, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp bốn người vẻ mặt hung ác mà nhìn Ngụy Tề Thụy. "Ngươi không phải muốn vu tội cho em gái chúng ta sao? Sức lực đó để đi đâu rồi?" Giản Dật Thần cười đến tà khí. Anh tiến lên, nắm áo của Ngụy Tề Thụy, "Ngươi thực có thể a, bịa đặt tội cho em gái chúng ta. Ai cho ngươi lá gan đó hả?" "Các ngươi, các ngươi muốn làm gì? Đánh người là phạm pháp!" Ngụy Tề Thụy khẩn trương mà nói. "Phạm pháp?" Giản Dật Thần không những không có bị dọa sợ, ngược lại cười đến càng thêm bừa bãi tà nịnh, "Muốn báo cảnh sát nha? Đi a, ta cũng muốn nhìn xem, sau khi báo cảnh sát, thì tội của ngươi nặng, hay là tội của mấy anh em chúng ta nặng đây! Ngươi trước đó không lâu đã tham ô công khoản của công ty không phải sao? Ngươi nói xem, tội của ngươi nặng hay là tội chúng ta đánh người nặng đây?" Tập đoàn Ngụy thị thất bại, Ngụy Tề Thụy vứt đi công ty, nhưng tài sản cá nhân của hắn ta sẽ không bị tổn thất. Cho nên hắn dời đi một bộ phận công khoản của công ty vào tài khoản cá nhân của hắn. Chuyện này hắn cho rằng làm được thiên y vô phùng, nhưng mà không nghĩ tới mấy người anh em Giản gia đã sớm theo dõi hắn. "Các ngươi, các ngươi.." Ngụy Tề Thụy mở to hai mắt nhìn, trong mắt tràn đầy hoảng sợ. "Ngươi có thể chọn, cho chúng ta đánh một trận, hay là bị bắt nhốt lại." Giản Dật Thần tươi cười, chợt thấy vừa phúc hậu vừa vô hại.
Chương 811: Đem Ôn gia đè xuống Bấm để xem Ngụy Tề Thụy nói không nên lời, nhưng hắn khẳng định thà rằng bị đánh, cũng không muốn bị bắt lại. Như vậy tài sản của hắn có khả năng sẽ bị thu giữ, lúc sau còn có thể đối mặt với xử phạt hành chính. Giản Dật Thần một quyền đánh vào mặt Ngụy Tề Thụy, sau đó lại hướng tới ngực của hắn đạp một chân. Ngụy Tề Thụy bị đánh đến nước mắt đều phải chảy ra. Nhưng mà lúc này cũng chỉ vừa mới bắt đầu. Giản Dật Thần tiếp theo sau là Giản Vũ Tiệp. Giản Vũ Tiệp tương đối yêu quý bàn tay của mình, cho nên toàn bộ hành trình đều dùng chân đá. Giản Vũ Mân liền không có nhiều chú ý như vậy, anh không dùng tay để làm ra miếng cơm, anh dựa vào mặt, cho nên tay chân cùng sử dụng, cứ thuận tay thế nào là dùng tới. Cuối cùng đến phiên Giản Dật Hành. Ba anh em khác tự giác thối lui sang một bên. Giản Dật Hành giật giật cổ, chỗ khớp xương phát ra tiếng "Cách cách". Thực hiển nhiên, cả ba người phía trước cũng đều không có tàn nhẫn như một người Giản Dật Hành. Ngụy Tề Thụy chống đỡ bị ba người đánh còn miễn cưỡng chịu được, chờ đến khi nhìn thấy Giản Dật Hành, cả khuôn mặt liền không có nửa điểm huyết sắc. Sau đó ở bên trong ngõ nhỏ truyền ra tới một trận tiếng kêu thảm thiết giống như giết heo. Sau khi các anh em Giản gia đã rời đi thật lâu, ở bên trong ngõ nhỏ mới xuất hiện một người đàn ông khập khiễng đi ra với khuôn mặt đầy vết thương. ### Ôn Nhược sau khi trở về từ buổi tiệc sinh nhật của Giản Duẫn Thừa, liền có chút rầu rĩ không vui. Thái Thấm Nguyệt vừa hỏi mới biết được, nguyên lai Giản Nhất Lăng chính là phía đối tác của Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh. "Giản Nhất Lăng thế nhưng có tạo hóa lớn như vậy?" Thái Thấm Nguyệt có chút không thể tin được. "Đã là chuyện ván đã đóng thuyền, về sau toàn bộ Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh đều sẽ là của con bé." "Giản gia vừa mới thu mua Ngụy thị cùng Công ty khoa học kỹ thuật Ngự, hiện tại Giản Nhất Lăng lại kế thừa Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh, Giản gia này thật sự muốn ở kinh thành quật khởi sao?" Không lâu trước đây, bọn họ còn nhận định Giản gia xa không bằng Ôn gia. Hiện tại nhưng tốt rồi, danh dự địa vị của Giản gia thẳng tắp bay lên, trực tiếp vượt qua Ôn gia, đem Ôn gia đè xuống. Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược hai mẹ con sau một lúc lâu không nói gì. Một lát sau, Thái Thấm Nguyệt dò hỏi Ôn Nhược, "Nhược Nhược, gần nhất chuyện thực tập của con thế nào?" Ôn Nhược gần đây có báo danh vào làm thực tập sinh của một Công ty quốc tế nổi danh về hàng hóa nhãn hiệu xa xỉ. "Vừa mới thu được bưu kiện, nói con đã thông qua phỏng vấn, có được cơ hội thực tập." Ôn Nhược nói. "Thật vậy chăng?" Thái Thấm Nguyệt trong mắt lập tức lộ ra kiêu ngạo chi sắc, "Nhược Nhược của mẹ chính là giỏi như vậy, mấy trăm người báo danh chỉ có ba người trúng cử mà con đã được thông qua." "Nhưng mà về sau có thể lưu lại Hương Đóa Lệ hay không còn khó mà nói." Ôn Nhược cũng không phải rất nắm chắc. Hương Đóa Lệ là Công ty quốc tế nổi danh, kinh doanh đồ trang điểm, nước hoa, mỹ phẩm dưỡng da, châu báu, đồng hồ cùng nhiều lĩnh vực. Là nhãn hiệu đứng số một số hai trong nước, các lĩnh vực đều thập phần xuất sắc. Mấy năm nay còn phát triển về dược phẩm, như kem bôi trị sẹo cùng mặt nạ chữa trị thâm mụn trực tiếp chiếm cứ hơn 80% thị trường trong cùng lĩnh vực. Ôn Nhược có mộng tưởng cùng mục tiêu là thành lập nhãn hiệu thuộc về chính mình, sáng tạo ra một công ty thời thượng của mình, có được đế quốc thuộc về chính mình. Tổ tiên Ôn gia đều là làm về đồ cổ, tranh chữ, châu báu, trang sức, có cơ sở làm về phương diện này. Nhưng mà Ôn Nhược vẫn luôn cảm thấy Ôn gia ban đầu kia ở thời đại hiện tại đã không thể xoay chuyển như trước. Muốn làm hành động lớn, liền phải thay đổi suy nghĩ của chính mình. Cho nên cô ta thực quý trọng cơ hội lần này được thực tập tại Hương Đóa Lệ. Cũng hy vọng chính mình có thể thuận lợi thông qua thời gian thực tập, ở Hương Đóa Lệ đạt được càng nhiều cơ hội học tập. Như vậy cô ta về sau ở thời điểm chính mình tự lập môn hộ, có nắm chắc, cũng có nhiều nhân mạch hơn.
Chương 812: Con gái bảo bối cố lên Bấm để xem "Con gái của mẹ tài giỏi như vậy, lãnh đạo của Hương Đóa Lệ nhất định có thể nhìn thấy được tài năng của con, không đem con lưu lại tập đoàn bọn họ là tổn thất của bọn họ, con yên tâm đi." Thái Thấm Nguyệt đối với con gái của mình rất có tin tưởng. Những ý tưởng của Ôn Nhược Thái Thấm Nguyệt đều biết đến, hơn nữa Thái Thấm Nguyệt cũng mạnh mẽ ủng hộ. Bà tin tưởng, với thành tựu nghệ thuật của con gái mình, cùng với sự nhạy cảm về thời trang, nhất định có thể làm tốt. ### Ôn Nhược đến tập đoàn Hương Đóa Lệ chính thức nhậm chức thực tập. Vị trí thực tập của cô ta là trợ lý tổng giám nghệ thuật, đây là một vị trí mà rất nhiều người đều tha thiết ước mơ có được. Tổng giám nghệ thuật là một vị hơn bốn mươi tuổi. Trên người mặc đồ thời thượng, cao quý tao nhã, trang dung tinh xảo. Một chút đều không hiện ra tuổi thật, hơn bốn mươi tuổi nhưng thoạt nhìn như chỉ có hơn ba mươi tuổi mà thôi. Tổng giám nghệ thuật đối với ánh mắt nghệ thuật của Ôn Nhược là thập phần thưởng thức. Ôn Nhược có cơ hội được đến nơi này thực tập làm cho các bạn học của cô ta vô cùng hâm mộ. Sau khi kết thúc một ngày thực tập, Ôn Nhược đã kết giao với một nhóm bạn bè mới, còn có ảnh chụp chung của cô ta Tổng giám nghệ thuật. Trạng thái: [Ngày đầu tiên thực tập, thập phần may mắn được làm việc cùng với thần tượng vô cùng tài năng.] Mấy người bạn tốt của Ôn Nhược đều bình luận chúc mừng cô ta. [A a a, này không phải là giáo sư Ada thường xuyên lên bìa tạp chí sao? Trời ạ, Nhược Nhược cậu quá tuyệt vời, cư nhiên làm việc dưới trướng của Ada.] [Hâm mộ hâm mộ, thật là hâm mộ.] [Hương Đóa Lệ a, có bán hàng cho nhân viên hay không a? Có thể mua được túi xách số lượng bản giới hạn của Hương Đóa Lệ hay không? ] [Nhược Nhược có thể giúp mình mua một lọ kem trị sẹo của Hương Đóa Lệ được không, kem đó luôn hết hàng, mình mua không được a, không biết nhân viên có thể mua được hay không a? ] [Nhược Nhược, cậu quá tuyệt vời, cậu là thần tượng của mình.] Một số túi xách có phiên bản giới hạn toàn cầu của Hương Đóa Lệ có khi có tiền cũng đều mua không được, phải là hội viên cao cấp của bọn họ mới có thể bắt được danh ngạch. Năm kia ra mắt loại kem trừ sẹo lại càng trở nên đắt hàng hơn. Còn có những món quà được thiết kế riêng, là nhãn hàng được ủng hộ nhiệt tình của các ngôi sao cùng những quý bà thời thượng. Nhất là những bộ lễ phục do vị tổng giám nghệ thuật Ada tự mình thiết kế, mọi người dù có tiền cũng đều mua không được những sản phẩm xa xỉ đứng đầu này. Ôn Nhược làm việc dưới trướng của Ada, thật là làm cho một nhóm nữ sinh hâm mộ không thôi. Thái Thấm Nguyệt cũng phát tin trạng thái của con gái cho bằng hữu trong giới. Dùng ảnh chụp của con gái, viết thêm một câu: [Con gái bảo bối cố lên.] Thái Thấm Nguyệt vừa mới phát tin cho bằng hữu trong giới, đã thu được rất nhiều bình luận khen ngợi của nhóm bạn tốt. Lời nhắn lại đều là khen ngợi con gái của Thái Thấm Nguyệt thật có tiền đồ. Thái Thấm Nguyệt nhìn đến bình luận của mọi người, tâm tình rất tốt. Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Noãn cũng có kết bạn, lúc Thái Thấm Nguyệt phát tin trong nhóm bằng hữu Ôn Noãn cũngthấy được. Ôn Noãn liền chuyển phát tin cùng hình chụp của Công ty Thiết bị Y tế Húc Minh, cũng ghi: [Con gái bảo bối cố lên] . Ôn Noãn sau khi phát tin này cho bạn bè trong giới, đồng dạng cũng thu được rất nhiều lời chúc mừng. Bình luận cũng đều là khen ngợi Giản Nhất Lăng. Đó là lời khen ngợi thật lòng, trước mắt không có con gái nhà ai có thể giống Giản Nhất Lăng như vậy, tuổi còn nhỏ liền có được thành tựu như thế. Mặt khác Thái Thấm Nguyệt ở một bên cũng thấy được Ôn Noãn phát tin cho nhóm bằng hữu, bà cùng Ôn Noãn cũng có nhiều bạn bè trong giới chung, cho nên họ có thể nhìn thấy được tin của Thái Thấm Nguyệt, cũng có thể nhìn thấy tin của Ôn Noãn. Thái Thấm Nguyệt nhìn thấy có thật nhiều bạn bè tốt đang bình luận cho Ôn Noãn mà lại không phải bình luận cho bà, Thái Thấm Nguyệt một bụng hỏa tự nhiên sinh ra. Ôn Noãn đây là, chính là cố ý đi? Bà chân trước vừa mới phát, bà ấy chân sau liền phát một cái tin giống như vậy. Rõ ràng là muốn tranh giành với bà có đúng không?
Chương 813: Phòng làm việc về thiết kế trang sức của lão bà đại nhân Bấm để xem Giản Thư Hình nhìn thấy vợ mình phát nội dung, liền hỏi bà, "A Noãn, em gần đây như thế nào đều thích phát những tin này đó, em trước kia không phải đều không phát sao?" Ôn Noãn thở phì phì mà nói, "Con gái người ta đi thực tập một chút liền phải khoe trong vòng bằng hữu, con gái của em đều là người thừa kế của công ty tại sao em không phát chứ? Em sợ chị ta à? Con gái của em so với con gái của chị ta kém sao? Nếu không phải xem mặt anh trai em, em đã sớm cùng mẹ con chị ta xé rách mặt nhau rồi!" Ôn Noãn trước kia không cùng người khác đối đầu, không cùng người khác so sánh, tính tình ôn hòa, cảm giác ai cũng đều có thể khi dễ đến trên đầu của bà. Hiện tại Ôn Noãn không như vậy, bà liền phải cùng người khác tranh đua so sánh. Không vì cái gì khác, liền vì con gái của bà, bà cũng không thể để cho người khác ở trước mặt bà mà khoe khoang! Giản Thư Hình biết tâm tình của vợ mình, đem bà kéo vào trong lòng, ôn nhu dỗ dành, "Được rồi, không giận nữa không giận nữa, cùng loại người này tức giận, là không đáng giá. Việc này Tiểu Lăng cũng nói, cho hai người đó một cơ hội, lần sau lại nháo loạn, liền không trách được chúng ta trở mặt không biết người." Ôn Noãn vẫn là không thuận khí, "Tiểu Lăng đây đều là vì em cùng anh cả của em, nếu không phải vì hai chúng ta, con bé cũng liền không cần cố nhiều như vậy, em biết em vô dụng, muốn giúp cũng không giúp được gì cho con bé, còn liên lụy đến nó." "Em đừng suy nghĩ như vậy, cũng là vì anh cả anh ấy đối xử tốt với Tiểu Lăng, Tiểu Lăng biết, mới có thể che chở cho cậu của nó, cũng không hoàn toàn là bởi vì em. Em đừng khổ sở." Giản Thư Hình lại dỗ ngọt Ôn Noãn một hồi lâu, mới đem Ôn Noãn bớt đi tức giận. Ôn Noãn sau đó nói, "Trong chốc lát em gọi điện thoại cho Duẫn Thừa, nói với nó em muốn mở một gian phòng làm việc, kêu nó giúp em an bài." Giản Thư Hình hỏi, "Em muốn mở phòng làm việc gì?" Ôn Noãn tức giận liếc mắt nhìn một cái, "Còn có thể là cái phòng làm việc gì, nghề cũ trước khi em gả cho anh a!" Ôn Noãn trước khi kết hôn là một nhà thiết kế trang sức. Chẳng qua không có làm bao lâu, liền cùng Giản Thư Hình kết hôn, sau khi kết hôn liên tiếp sinh ra bốn người con, cũng liền không còn quan tâm đến sự nghiệp của chính mình. "Như thế nào đột nhiên nghĩ tới muốn một lần nữa làm nhà thiết kế trang sức?" Giản Thư Hình tò mò về sự biến hóa của vợ mình. "Gần đây bọn nhỏ cũng đều đã lớn, em cũng không cần phải lo lắng nhiều; thứ hai, về sau con gái chúng ta kết hôn em muốn trang sức là do chính em thiết kế. Con gái của em hiện tại có tiền đồ như vậy, em cũng không thể để cho người khác xem thường, không thể kéo chân sau của con bé." Sau đó Ôn Noãn trừng mắt nhìn Giản Thư Hình liếc một cái, "Anh có phải không đồng ý hay không?" "Không có không có không có, nào không có đồng ý, anh là đồng ý cả hai tay." Giản Thư Hình vội vàng tỏ thái độ. "Em đây gọi điện thoại cho Duẫn Thừa." "Không cần gọi cho nó, chút việc nhỏ này lão công của em còn có thể thu phục, tuy rằng gia nghiệp Giản gia hiện giờ đều do con trai xử lý, nhưng mà lão công của em hiện tại cũng không phải không làm được tí việc nào. Việc này giao cho lão công của em, bảo đảm làm cho em một phòng làm việc mà em hài lòng." "Ân." Bởi vì được lão bà đại nhân, hiệu suất làm việc của Giản Thư Hình cực cao. Thực mau liền đem mọi chuyện đều làm cho thỏa đáng. Không đến hai ngày, phòng làm việc về thiết kế trang sức của Ôn Noãn đã được khai trương. Phòng làm việc chỉ làm các thiết kế cao cấp, giá cả khởi điểm là mười vạn, cho nên số đơn đặt hàng là hữu hạn. Ôn Noãn làm vài món trang sức, làm hàng mẫu để triển lãm. Bà tuy rằng đã rất nhiều năm không có đụng tay vào nghề này, nhưng thật ra có chút bản lĩnh, học rồi cả đời liền không quên. Mà bà ở phương diện này, phẩm vị cùng ánh mắt càng khiến nhiều người khác muốn học đều học không tới. Không chỉ có ánh mắt chọn nhân tài độc đáo, về phương diện thiết kế cũng là một ngọn cờ riêng, rất có phong cách của chính mình. Bà làm ra trang sức có thể làm cho người khác cảm giác được kinh diễm.
Chương 814: Bằng bè gửi tới một thùng túi xách Bấm để xem Ôn Noãn đã phát tin trong vòng bằng hữu, chính thức tuyên bố thành lập phòng làm việc thiết kế trang sức của mình. Cũng đăng tải một vài món trang sức chính bà đang dùng, trong đó có một món đặc biệt xuất sắc, sáng sớm nay đã tồn tại trong két sắt của bà, dùng ước chừng 108 viên kim cương để hoàn thành. Mọi người Giản gia đều sôi nổi giúp Ôn Noãn chuyển phát vòng bằng hữu. Giản Thư Hình: [Phòng làm việc thiết kế trang sức của phu nhân tôi khai trương, hàng mẫu như hình, đều là do chính tay phu nhân tôi tự thiết kế và chế tác.] Giản Duẫn Thừa: [Phòng làm việc của mẹ.] Giản Duẫn Mạch: [Phòng làm việc thiết kế trang sức của mẫu thân đại nhân.] Giản Duẫn Náo: [Mẹ tôi nói muốn chính mình tự kiếm tiền, vì ba ba tôi cảm thấy lo lắng.] Giản Nhất Lăng cũng chuyển phát, câu văn chỉ có hai chữ: [Rất đẹp.] Bạn bè trong giới của Ôn Noãn đều có rất nhiều phu nhân, mọi người liếc mắt một cái liền nhìn trúng cái vòng cổ được làm từ 108 viên kim cương kia, sôi nổi dò hỏi giá cả. Ôn Noãn trực tiếp trả lời: [Cái này không bán, đây là để lại cho con gái của tôi.] Thái Thấm Nguyệt nhìn vòng bằng hữu của Ôn Noãn, khịt mũi coi thường, "Con gái của tôi làm cái gì bà cũng đi làm theo, tuổi đều lớn như vậy còn không an phận." Ôn Trình sau khi trở về còn cao hứng phấn chấn mà cùng Thái Thấm Nguyệt nói chuyện này, "Bà không biết trước kia A Noãn còn đạt được giải thưởng lớn về thiết kế trang sức đâu, nếu không phải kết hôn quá sớm, nói không chừng hiện tại đã là nhà thiết kế trang sức nổi danh." Thái Thấm Nguyệt không không dám cùng Ôn Trình trái ý, chỉ có thể nói, "Nhược Nhược hiện tại so ra cũng không kém với A Noãn năm đó." Ôn Trình cười ha hả mà nói, "Đúng đúng đúng, Nhược Nhược cũng không kém, nữ hài Ôn gia chúng ta a, chính là có thiên phú ở phương diện này." Thời điểm nói lời này, mặt Ôn Trình đều thật tự hào. Mặc kệ là em gái hay là con gái, hai người đều làm ông cao hứng. ### Địch Quân Thịnh thay Giản Nhất Lăng ký nhận một bưu kiện lớn được gửi từ nước ngoài. Sau khi xé mở lớp nilon đóng gói ở bên ngoài, bên trong thùng giấy có in logo của Hương Đóa Lệ. "Em thích đồ vật của nhãn hàng này sao?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng. "Không có." Giản Nhất Lăng nhìn thoáng qua cái thùng nói, "Bằng hữu đưa." Sau đó Giản Nhất Lăng đi tới mở cái thùng ra. Bên trong là một thùng tràn đầy túi xách cùng lễ phục. Địch Quân Thịnh không hiểu túi xách của nữ nhân, cũng liền không để ý. Giản Nhất Lăng đang lúc đi cất cái thùng, vừa vặn Hồ Kiều Kiều tới. Nhìn thấy đồ vật trong thùng của Giản Nhất Lăng đều sợ đến ngây người. "Này, này, này ai gửi cho cậu hai căn phòng lại đây a?" Hồ Kiều Kiều nhìn đồ vật trong thùng mà kinh hô ra tiếng. "Hai căn phòng?" Giản Nhất Lăng không rõ ý tứ trong lời nói của Hồ Kiều Kiều. "Đúng vậy, tất cả ở nơi này đều là túi xách cùng lễ phục cao cấp bản giới hạn số lượng của Hương Đóa Lệ! Liền giống như cái túi xách này, giá trên mạng đã bị xào đến hơn ba mươi vạn! Trong đó có vài món thuộc về thứ dù có tiền cũng đều mua không được! Đều bị nhóm phú bà cất giữ đi! Mua đều mua không được!" Một cái thùng với túi xách cùng lễ phục này tổng giá trị vượt qua giá của hai căn phòng a! Hồ Kiều Kiều đối với hàng hóa xa xỉ hiểu biết là từ mẹ của cô ấy. Mẹ của cô ấy mỗi khi nhàn rỗi không có việc gì liền thích mua túi xách. Câu cửa miệng la: Túi xách trị bách bệnh, lời này ở trên người mẹ cô ấy thập phần dùng được. "Cậu thích cái nào nói liền cầm đi đi." Giản Nhất Lăng nói với Hồ Kiều Kiều. "Nhất Lăng, những cái túi xách này thực quý!" "Cậu là bạn mình." Giản Nhất Lăng nói. Đưa cho bạn bè, quý bao nhiêu cũng đều không có quan hệ. "Ô.. Nhất Lăng cậu đối với mình cũng thật tốt quá đi?" "Cậu đối với mình cũng thực tốt." Giản Nhất Lăng kỳ thật đều biết, khi cô bị người ta bôi đen bị người ta mắng nhiếc, Hồ Kiều Kiều luôn là người đứng ra giúp cô nói chuyện.
Chương 815: Con gái là nhặt được, túi xách mới là người thân Bấm để xem Lúc trước ở trên mạng nói xấu cô, Hồ Kiều Kiều không chút nào bủn xỉn mà tiêu tiền mướn người giúp cô làm xã giao, tiêu tiền tìm account marketing giúp cô làm sáng tỏ. "Ô, Nhất Lăng.." Hồ Kiều Kiều cho Giản Nhất Lăng một ôm thật chặt, còn ở trên mặt Giản Nhất Lăng hung hăng mà hôn một cái. Sau đó từ trong thùng chọn ra một chiếc túi xách không quá quý giá chuẩn bị gửi về nhà cho mẹ của cô. Giản Nhất Lăng tương đối dứt khoát, trực tiếp cầm mấy cái túi xách thích hợp cô ấy dùng, nhét vào tay Hồ Kiều Kiều. "A, mình không dùng được nhiều như vậy." Hồ Kiều Kiều vội xua tay cự tuyệt. "Mình cũng không dùng được nhiều như vậy." Trừ bỏ tham dự trường hợp đặc thù, Giản Nhất Lăng khi ra cửa vẫn luôn mang theo cái ba lô nhỏ màu đen kia. Ở trong mắt Giản Nhất Lăng, túi xách vững chắc và thực dụng là tốt rồi, đối kiểu dáng cùng nhãn hiệu không có yêu cầu gì. Sở dĩ chọn màu đen là bởi vì ngại dơ. Ở chỗ của Giản Nhất Lăng có được năm cái túi xách không xuất bản nữa của Hương Đóa Lệ, Hồ Kiều Kiều gọi điện thoại cho mẹ của cô ấy. "Mẹ, con vừa mới kiếm được cho mẹ một căn phòng." "Kiếm được một căn phòng cùng mẹ nói làm gì? Căn phòng của nhà chúng ta còn chưa đủ nhiều sao?" "Không phải, ý của con là, kiếm được cho mẹ mấy cái túi xách có giả bằng cả một căn phòng, đều là túi xách của Hương Đóa Lệ không còn xuất bản nữa." "Cái gì? Thật vậy chăng?" "Thật sự. Có cái túi xách da cá sấu lần trước mẹ đặc biệt muốn mua mà không mua được." "Con chờ, mẹ hiện tại đi mua vé máy bay." Mẹ Hồ kích động trực tiếp ở trên mạng được một vé máy bay, chuẩn bị suốt đêm bay đến kinh thành tìm Hồ Kiều Kiều. Hồ Kiều Kiều sau khi cúp điện thoại ai oán than một tiếng, "Khi mình tới kinh thành học đại học cũng chưa thấy bà ấy kích động như vậy." Đại khái con gái là nhặt được, túi xách mới là người thân đi. ### Bởi vì Giản gia gần đây đem trọng tâm sự nghiệp đều dịch tới kinh thành, nhị lão Giản gia dứt khoát cũng dưới sự an bài của trưởng tôn Giản Duẫn Thừa, lưu tại kinh thành, không có trở về thành phố Hằng Viễn. Địch lão gia tử sợ Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân ở kinh thành trời xa đất lạ nhàm chán, vì thế rảnh rỗi liền tới cùng Giản lão gia tử chơi mạt chược. Khi khác thì tìm hai cái lão nhân, mở một bàn mạt chược. Một bàn mạt chược đánh cả một buổi trưa xong, ba nhà thua, liền thắng chỉ có một mình Giản lão gia tử. Địch lão gia tử đánh bài thật sự quá tệ, động bất động liền xuống pháo, với cách đánh này đến Giản lão gia tử thả bài, Giản lão gia tử không muốn thắng cũng rất khó. Mặt khác hai người khách giận mà cũng không dám nói gì. Địch lão gia tử vui vẻ là được, bọn họ thua chút tiền không sao cả. Kỳ thật Địch lão gia tử suy nghĩ nhiều, Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân một chút đều không có nhàm chán. Bọn họ Giản gia người nhiều, bình quân mỗi ngày đều có vãn bối lại đây bồi bọn họ, so với bọn họ khi còn ở nhà cũ tại thành phố Hằng Viễn còn ầm ĩ hơn một ít. Hơn nữa Giản lão gia tử yêu thích là trồng hoa, cho ông một cái sân, ông có thể chính mình chơi cả một buổi trưa. Giản lão phu nhân mỗi ngày đều xem phim, còn muốn cùng lão tỷ muội của bà nấu cháo điện thoại, sinh hoạt miễn bàn có bao nhiêu phong phú, một chút đều không có nhàm chán. Đánh xong tương đối, Địch lão gia tử lại lưu lại bồi Giản lão gia tử nói chuyện phiếm. "Giản lão ca, mấy ngày trước tôi đây nhìn trúng mấy bồn hoa mẫu đơn, tôi cảm thấy ông sẽ thích, đã cho người chuyên trồng hoa mấy ngày nay đào đến đây cho anh." Địch lão gia tử đã thăm dò rõ ràng sở thích của Giản lão gia tử. Còn chuyên môn tìm người đi vơ vét các loại hoa cỏ quý báu chủng loại hiếm có. "Vậy làm phiền." Giản lão gia tử cũng không cùng Địch lão gia tử khách khí. Cháu gái nhà mình đều phải cho Địch gia bọn họ, mình còn cùng bọn họ khách khí cái gì? Địch lão gia tử lại cười ha hả nói, "Giản lão ca, anh nói xem hai đứa cũng đã không còn nhỏ, có phải đây thời điểm chúng ta có thể bế tằng tôn đúng hay không?"
Chương 816: Khoe vé vào cửa Bấm để xem Địch lão gia tử đây là muốn đường cong cứu quốc, trực tiếp khuyên bảo cháu trai của mình không thành, liền tìm người của Giản gia xuống tay. "Không nóng vội không nóng vội." Giản lão gia tử nói, "Cháu trai của ông lúc này mới 22 tuổi, ông gấp cái gì, đứa cháu trai lớn nhất của tôi cũng đã 31 tuổi, tôi đều không vội." Địch lão gia tử thầm nghĩ, ông nếu là có tám đứa cháu trai, ông cũng không nóng vội! Mấu chốt là ông cũng chỉ có một đứa cháu trai a! Địch gia trên dưới tổng cộng liền ba người! Mà bọn họ Giản gia mười mấy khẩu! Địch lão gia tử tiếp tục lừa dối nói, "Nhưng mà muốn ôm tằng tôn tử, ông thấy Tiểu Lăng lớn lên đáng yêu như vậy, tên tiểu tử thúi kia của nhà tôi tuy rằng cái khác không được, nhưng mà gương mặt kia là tuyệt đối không có trở ngại, hai người bọn nó nếu sinh một tiểu oa nhi ra tới, kia sẽ đáng yêu đến chừng nào?" Bị Địch lão gia tử nói như vậy, Giản lão gia tử cũng có chút tâm động. Đều là người một chân rảo bước tiến vào trong quan tài, ở phương diện ý tưởng nào đó vẫn là thực nhất trí, đối với tiểu oa nhi luôn là nhịn không được mà hiếm lạ. Nhưng mà Giản lão gia tử nghĩ đến lại không phải nhà mình cháu gái, mà là quay đầu gọi điện thoại cho Giản Duẫn Thừa đang đi công tác, mệnh lệnh anh đêm nay sớm một chút tan tầm sau đó đi xem mắt. Giản Duẫn Thừa vẻ mặt ngốc, không biết hôm nay lão gia tử như thế nào đột nhiên nhớ tới muốn anh đi xem mắt. Sau đó vốn dĩ liền rất bận rộn, anh hôm nay lại có thêm một nhiệm vụ đó là: Đi xem mắt. ### Ôn Nhược thực tập tiến hành đều thập phần thuận lợi, đi theo Ada cô ta cũng học được không ít đồ vật. Cuối tuần này, Hương Đóa Lệ có một show thời trang. Hương Đóa Lệ làm nhãn hiệu lớn số một số hai toàn cầu, show thời trang của nó từ trước đến nay đều được mọi người chú mục. Không chỉ có nhân vật xã hội nổi tiếng tụ tập, mà các minh tinh cũng sẽ trình diện. Ada cho Ôn Nhược hai chiếc vé vào cửa show thời trang, vị trí đều ở phía trước. Là một thực tập sinh, nhận được vé của công ty, có thể thấy được Ôn Nhược rất được Ada coi trọng. Ôn Nhược sau khi trở về, đem một vé trong đó đưa cho Thái Thấm Nguyệt, để bà giúp chuyển cho Ôn Noãn. Thái Thấm Nguyệt lập tức hiểu ngầm được dụng ý của con gái. Ôn Nhược có được vé, từ trình độ nào đó có thể thể hiện được cô ta đang được công ty coi trọng, là một loại thể hiện tán thành năng lực của cô ta. Thái Thấm Nguyệt đầu tiên là ở trong vòng bằng hữu phát một chút tin, ý là cho mọi người biết đây là vé công ty cấp cho con gái bà, cùng người khác có được vé là không giống nhau. Sau đó bà đi đến phòng làm việc của Ôn Noãn. Phòng làm việc Ôn Noãn được đặt ở một khu biệt thự yên tĩnh. Bởi vì không phải làm công việc có lưu lượng khách hàng lớn, cho nên chọn nơi làm việc lấy hoàn cảnh tốt là chủ đạo, địa phương quá náo nhiệt ngược lại không thích hợp. Phòng làm việc chỉ có hai ba nhân viên, trong đó một người là tạp vụ. Thái Thấm Nguyệt sau khi vào cửa, một phen đánh giá. Tiếp đó mới cười khanh khách mà đi tới trước mặt Ôn Noãn, đem vé mời đưa cho bà, "Đây là vé mời công ty đưa cho Nhược Nhược, biết em gần đây bắt đầu làm về thiết kế trang sức, nghĩ lúc này để em đi nhìn xem cũng có chỗ lợi, liền để dành một vé mang lại đây cho em." Ôn Noãn là người mang thù, sau chuyện lần trước bà đối với Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược liền vô pháp có hảo cảm. "Thật xin lỗi, em không cần." Ôn Noãn liền xem đều không có xem chiếc vé kia một cái. Thái Thấm Nguyệt, "A Noãn, Nhược Nhược tổng cộng liền chỉ có hai vé, còn để dành riêng cho em một vé, chị là mẹ nó cũng đều không có, em như thế nào có thể cô phụ ý tốt của nó như vậy đâu?" Ôn Noãn, "Ý tốt? Em thật cảm ơn con bé, con bé nếu thực sự có ý tốt, lúc trước như thế nào liền đem chuyện con gái của em là Phó Nhặt công bố đi ra ngoài chứ?" Thái Thấm Nguyệt, "Chuyện này đều qua lâu rồi mà? Em như thế nào còn nắm mãi không bỏ được chứ?"
Chương 817: Tiểu Lăng đưa vé tới, anh có thể không đi sao Bấm để xem "Có qua bao lâu cũng đều không bỏ được!" Ôn Noãn lạnh lùng mà trừng mắt nhìn Thái Thấm Nguyệt liếc một cái, "Chị đừng đến đây để bị chê cười, vì nể tình anh cả chúng em mới xem như không có việc gì, nước giếng không phạm nước sông!" Thái Thấm Nguyệt, "Em nếu không cảm kích thì bỏ đi, vốn dĩ chị cùng Nhược Nhược cũng là có ý tốt." Ôn Noãn, "Phân ý tốt này em chịu không nổi." Thái Thấm Nguyệt, "Đây chính là em nói." Ôn Noãn, "Miếu nhỏ dung không được đại Phật, thứ cho không tiễn xa được." Ôn Noãn trực tiếp đuổi người. Thái Thấm Nguyệt cười nhạo một tiếng, sau đó xoay người, nện bước ưu nhã cao quý, rời đi phòng làm việc của Ôn Noãn. Sau khi ra cửa Thái Thấm Nguyệt đối với phòng làm việc phía sau trào phúng, "Xem mình là cái thứ gì, mở một cái phòng làm việc rát nát mà thật xem mình như là nhà thiết kế trang sức lớn a." ### Buổi tối khi Ôn Noãn về đến nhà, Giản Thư Hình cũng cầm hai tấm vé đưa cho Ôn Noãn. Nhìn thấy là vé mời vào xem show thời trang của Hương Đóa Lệ, Ôn Noãn liền nhớ tới hôm nay ban ngày Thái Thấm Nguyệt tới tìm bà. "Anh như thế nào cũng có cái vé mời này, em lại không muốn đi." Ôn Noãn không có hứng thú. "Không phải anh làm cho, là Tiểu Lăng cho người đưa lại đây." Giản Thư Hình giải thích. "Tiểu Lăng?" Ôn Noãn sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng từ trong tay chồng mình đoạt lấy vé mời, "Tiểu Lăng đặc biệt gửi cho em sao?" "Hẳn là vậy đi, show thời trang này cùng công việc thiết kế trang sức hiện tại của em hẳn là cùng một nhịp thở, Tiểu Lăng đại khái là biết đối với công việc của em có trợ giúp, cho nên đặc biệt cho ngươi đem vé mời đến đây? Ngày phòng làm việc của em khai trương Tiểu Lăng cũng chuyển phát cho em không phải sao?" Giản Thư Hình cũng là đang đoán. Thời điểm nhận được vé mời con gái cho người đưa lại đây, trong lòng Giản Thư Hình cũng là phá lệ cao hứng. Ôn Noãn tức khắc vui vẻ ra mặt, nhìn vé mời trong tay, trên mặt tươi cười tức khắc tươi đẹp lên. Ôn Noãn kỳ thật không phải không thích xem show thời trang, mà đơn thuần là không thích vé mời do hai mẹ con Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược đưa tới. Nhìn thấy vợ mình lộ ra tươi cười, Giản Thư Hình trong lòng cũng cao hứng không ít. "Xem đi, trong lòng con gái vẫn là có em." Giản Thư Hình nói với Ôn Noãn. "Ân!" Ôn Noãn gật đầu thật mạnh, "Nơi này có hai vé, anh cuối tuần cùng em đi được không?" "Kia đương nhiên, Tiểu Lăng đưa vé tới, anh có thể không đi sao?" Tuy rằng Giản Thư Hình đối với show thời trang bản thân không có một chút hứng thú nào, nhưng mà không ngần ngại cùng vợ của ông cùng đi xem show thời trang mà con gái của ông an bài. Giản Thư Hình lại đối với Ôn Noãn nói, "Như vậy đi, ngày mai em nghỉ ngơi một ngày, dưỡng đủ tinh thần, em gần đây bận rộn làm việc cũng đủ mệt." "Ân." ### Bởi vì Ôn Noãn không có nhận vé mời, cuối cùng hai vé mời bắt được là Ôn Nhược cùng mẹ của cô ta đi. Trước khi ra cửa Thái Thấm Nguyệt luôn mãi nhìn gương xác nhận hình tượng của mình có vấn đề gì không. Sợ trong chốc lát ở trong show thời trang mất mặt. Show thời trang của Hương Đóa Lệ đều có vô số phu nhân minh tinh cùng với truyền thông. Sau đó hai mẹ con ưu nhã mà tham dự show thời trang. Ở hiện trường, khi show thời trang sắp chính thức bắt đầu, Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược thấy được Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn. Chuyện này làm Thái Thấm Nguyệt buồn cười, "Có một số người, mặt ngoài nói không thèm để ý, vừa quay đầu liền đi mua hai vé mời nha." Ôn Nhược nói, "Bỏ đi mẹ, cô ấy không thích dùng vé mời của con liền kệ đi, cô ấy tới xem show thời trang của Hương Đóa Lệ vẫn là chứng minh cô ấy muốn đuổi kịp trào lưu thời thượng, bảo đảm thiết kế của cô ấy không bị lỗi thời, đây là cái lựa chọn chính xác." Hương Đóa Lệ là công ty lớn trên toàn cầu, luôn luôn là chạy trước về mảng thời trang. Thái Thấm Nguyệt nói, "Trở về xem mẹ nói với cô ta như thế nào a."
Chương 818: Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược mắt choáng váng Bấm để xem Show thời trang thập phần thuận lợi, cũng thập phần xuất sắc. Ôn Noãn xem đến cũng rất là thích thú. Giản Thư Hình tuy rằng không phải quá hiểu, nhưng chỉ cần lão bà cao hứng, ông cũng cao hứng. Nhìn nhìn, Ôn Noãn bỗng nhiên phát hiện, phía mặt đi lên sân khấu có vài người mẫu đang đeo trang sức là do chính mình thiết kế. Hơn nữa vẫn là bà vừa mới bán đi. Đây là chuyện gì xảy ra? Ôn Noãn lòng tràn đầy nghi hoặc. Bà hỏi chồng bà ngồi bên cạnh, "Mấy người mẫu này đều đeo trang sức mà em mấy ngày gần đây mới bán đi, như thế nào sẽ trùng hợp như vậy?" Giản Thư Hình cũng ngốc, "Em không phải bán đi cũng không có quá nhiều sao?" Ôn Noãn, "Cùng với mấy món lưu trữ trước kia đều bán cũng không quá mười ba món, giống như tất cả đều ở chỗ này." Bởi vì thời gian thành lập phòng làm việc còn ít, tốc độ làm trang sức của Ôn Noãn cũng không nhanh. Có mấy món được làm lúc rãnh rỗi trước kia, cũng liền chỉ có mười ba món. Cuối cùng Show thời trang, nhà thiết kế Kevin của Hương Đóa Lệ mang theo một đoàn người mẫu lên sân khấu chào bế mạc. Thời điểm nói lời cảm ơn, Kevin tiên sinh đột nhiên nhắc tới, "Show thời trang hôm nay còn muốn đặc biệt tỏ ý cảm ơn đến một nhà thiết kế đến từ trang sức Phương Đông." Sau đó ánh đèn sân khấu đánh tới vị trí của Ôn Noãn ngồi dưới đài. Ôn Noãn sửng sốt, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì. Tiếp đó Kevin tiên sinh hướng mọi người giới thiệu Ôn Noãn, nói cho mọi người biết, những người mẫu trên sân khấu hôm nay đều đeo trang sức xuất từ tay Ôn Noãn. Tức khắc hiện trường vang lên tiếng sấm vỗ tay. Ánh mắt của mọi người, cùng với màn ảnh truyền thông đều nhắm ngay Ôn Noãn. Giờ khắc này Ôn Noãn tuy rằng người ở dưới đài, nhưng mà hưởng thụ tới cùng người đứng ở trên đài chữ T giống nhau đều được vạn chúng chú mục. Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược trực tiếp xem đến choáng váng. Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì nhà thiết kế Kevin của Hương Đóa Lệ lại quen biết với Ôn Noãn? Còn ở trong show thời trang dùng trang sức do Ôn Noãn thiết kế đây? Còn ở thời điểm nói loài cảm ơn mà nhắc đến Ôn Noãn, vì Ôn Noãn tạo lợi thế. Ôn Noãn thiết kế trang sức mới có mấy ngày chứ mấy? Bà ấy tổng cộng cũng liền bán đi mười mấy món trang sức đi? Đừng nói Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược không suy nghĩ cẩn thận, ngay cả Ôn Noãn cũng không biết tại sao lại như vậy. Vẫn cho đến khi show thời trang kết thúc, mọi người tan cuộc, Ôn Noãn cũng chưa suy nghĩ được đây là chuyện gì xảy ra. Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn đi tới hậu trường, tìm được Kevin tiên sinh. Ôn Noãn dùng một ngụm tiếng Anh lưu loát dò hỏi Kevin tiên sinh, vì sao sẽ dùng trang sức do bà thiết kế. Kevin tiên sinh khuôn mặt thân thiết tươi cười mà trả lời Ôn Noãn, là được bằng hữu gửi gắm. Còn về tin tức cụ thể của bằng hữu, cho dù Ôn Noãn hỏi như thế nào, Kevin đều không muốn lộ ra. Bất đắc dĩ Ôn Noãn chỉ có thể lễ phép mà cùng Kevin tiên sinh nói lời cảm ơn, sau đó cùng chồng của mình rời đi hậu trường. Sau khi ra cửa, Ôn Noãn đã bị một nhóm phóng viên vây quanh. Mọi người đối với Ôn Noãn tràn ngập lòng hiếu kỳ. Một nhà thiết kế trang sức có thể được nhà thiết kế Kevin của Hương Đóa Lệ nhìn trúng, nhất định bà ấy có chỗ hơn người. Hơn nữa vừa rồi trong show thời trang, những món trang sức mà người mẫu đeo cũng xác thật làm người kinh diễm. Ôn Noãn bị phóng viên vây đến đi đều đi không được. Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược ở cách đó không xa có thể rõ ràng mà thấy một màn như vậy. "Nhược Nhược, con không phải làm việc ở Hương Đóa Lệ hay sao? Con trước đó liền không có nghe nói qua hôm nay sẽ có chuyện như vậy xảy ra?" Thái Thấm Nguyệt hỏi Ôn Nhược. Ôn Nhược lắc đầu, "Show thời trang lần này là tổng bộ bên kia an bài, con ở Y châu phân bộ biết đến cũng không nhiều." Cấp bậc của nhà thiết kế Kevin so với lãnh đạo Ada của cô ta còn cao hơn vài cái cấp bậc. Chuyện của Kevin tiên sinh, Ada đều không nhất định sẽ biết, càng đừng nói là cô ta.