 1916
				1916
				
				
				 6
				6
				
			KHI EM LỚN
Sáng tác: Orange
Cover: Lục An Hạ
Sáng tác: Orange
Cover: Lục An Hạ
Gửi cậu - người đang mang trong mình bao nỗi muộn phiền.
Lúc còn bé, khi mình thích một thứ gì đó sẽ vòi bố mẹ mua cho. Nếu bố mẹ nói không đủ tiền, mình sẽ làm nũng hoặc ăn vạ đến khi được mua mới thôi. Lớn lên rồi, khi mình thích một thứ gì đó cũng sẽ không nằng nặc đòi mua như trước, bởi vì mình nhận ra ngoại trừ bố mẹ, sẽ không còn ai sẵn lòng cưng chiều mình vô điều kiện.
Trước kia, khi bị bố mẹ mắng, mình thường khóc lóc vì uất ức, giận hờn, không bao giờ chịu hiểu dù mình có là người sai đi chăng nữa. Lớn rồi, mỗi lần như thế mình lại khóc vì đã khiến bố mẹ phải tức giận, phải bận lòng suy nghĩ.
Hồi còn nhỏ, chuyện gì mình cũng kể cho bố mẹ, từ chuyện vui đến chuyện buồn, mình thường mách lẻo những đứa nói xấu tớ hay bắt nạt mình. Nhưng bây giờ, mình hiếm khi chia sẻ với họ điều gì, bởi lẽ mình không muốn lại phải khiến họ phải lo lắng.
Có một sự thật là khi chúng ta dần lớn lên thì bố mẹ cũng nhanh chóng già đi, không ai có thể bên cạnh bảo vệ chúng ta mãi được. Một điều đáng buồn nhưng vẫn phải chấp nhận, đó là lúc mình nhận ra, nếu đã không thể làm bố mẹ tự hào thì chí ít đừng làm họ lo lắng thôi cũng được.
Khi biết suy nghĩ rồi, mình phát hiện mình đã thay đổi rất nhiều.
Tựa như nhiều năm trước, mỗi khi mình vấp ngã, thường sẽ khóc rất to để thu hút mọi người đến dỗ dành. Bây giờ mỗi lần vấp ngã, mình lại nhanh chóng đứng lên mặc cho vết thương chảy máu đầm đìa, mình không cần một ai giúp và âm thầm giải quyết nó. Có lẽ rằng, hiện tại mình sợ mất mặt hơn là đau đớn.
Mình nhớ rất lâu trước kia, mình cho rằng những người tự tử vì trầm cảm thật ngu ngốc. Cuộc sống này là được ban tặng, sao lại lãng phí nó chứ? Nhưng bây giờ mình lại cảm thấy có một số việc không phải chỉ dựa vào ý chí là có thể làm được, dù cho có mạnh mẽ đến mấy, thì đối với mỗi người mà nói, ai cũng không giống nhau, có vài người chỉ sống thôi cũng đã dùng hết sức lực rồi.
Ở cái độ tuổi mới lớn này, mình nhận ra con người ta càng lớn càng ít khóc hơn hoặc có khóc cũng không để ai biết, mỗi lần bị hỏi sao mắt đỏ ửng lại chối bằng những lí do vu vơ. Nhưng cậu biết không, sau mỗi lần như thế, mình cảm thấy mạnh mẽ hơn rất nhiều, mình có thể kiểm soát cảm xúc của mình, có thể tự an ủi bản thân khi vấp ngã.
Khi đã lớn lên rồi, rất nhiều chuyện sẽ không như trước nữa, sẽ có thất bại, có khổ đau và tuyệt vọng sẽ không còn là một chuyện gì đó bất ngờ nữa.
Mình cover bài hát này vì nó thực sự chạm đến trái tim của mình, bao bọc những vết sẹo nơi tâm hồn và cuối cùng là trào ra những giọt nước mắt. Mỗi lần mình áp lực hay đau khổ là mình lại nghe bài hát này dù cho giai điệu của nó có đau buồn quá mức. Thật kì lạ là nó lại có thể hàn gắn được nỗi đau của mình, mỗi lần nghe là một lần khóc, khóc xong mình luôn cảm thấy tốt hơn nhiều, giống như sau cơn mưa trời lại sáng.
Sau cùng, mình muốn nói rằng, cậu hãy biết yêu lấy chính bản thân mình, vì cậu được tạo nên từ tình yêu và sự bao bọc của bố mẹ. Nhớ ngày còn bé, mỗi lần trầy xước chút xíu bố mẹ đau lòng tới cỡ nào cậu nhớ không? Thế nên hãy cứ vững lòng và tiến về phía trước, mỉm cười và cho qua đi những muộn phiền của ngày hôm nay. Cậu đã cố gắng hết sức lực rồi, nếu quá mệt mỏi hãy nghỉ ngơi một chút, không sao đâu.
Bản cover này tuy không quá hay, nhưng mong nó có thể chạm và hàn gắn những nỗi đau của cậu.
Lời bài hát:
Verse 1:
Khi em lớn
Vui biết bao vì được đi muôn nơi
Không phải đi về nhà trước 10 giờ tối Hmm.. em lớn rồi mà
Khi em lớn
Trước mắt em là bầu trời trong xanh
Em cứ vô tư chạy đi thật nhanh
Nào có biết rằng
Ngày em lớn
Chorus:
Em sẽ ngã đau hơn bây giờ
Đời đâu giống đôi vần thơ
Em nhận ra thế gian
Ai cũng làm ngơ
Khóc với ai bây giờ
Vì sẽ chẳng có ai lắng nghe
Điều không có ai muốn nghe
Em lặng thinh..
Huhuhuhuhuhuhu x3
Verse 2:
Khi em lớn
Sẽ có lúc em nhận ra em yêu
Xây biết bao hy vọng đến người em ước sau này
Sẽ về một nhà
Khi em lớn
Sẽ có hơn đôi lần mà em trao
Sẽ có hơn đôi lần mà em tin
Nào có biết rằng
Ngày em lớn
Chorus:
Em lại lỡ tin sai một người
Lời gian dối trên vành môi
Em nhận ra trái tim em
Vỡ làm đôi
Khóc với ai bây giờ
Vì sẽ chẳng có ai lắng nghe
Điều không có ai muốn nghe
Em lặng thinh Huhuhuhuhuhu x3
Bridge:
Khi em lớn đường về nhà sao quá xa
Cha mẹ đây nhưng sao thật khó để nói ra
Con thất bại rồi
Chỉ muốn bé lại thôi
Em à..
Chorus:
Em sẽ ngã thêm đôi ba lần
Sẽ xây xước đôi bàn chân
Nhưng rồi em sẽ quen thôi chớ ngại ngần
Dẫu em có một mình
Chỉ cần em vẫn luôn lắng nghe
Điều không có ai lắng nghe
Huhuhuhuhuhu x6
 
	 
			 
 
 
		

 
 
		
 
 
		
 
 
		 
 
		 
 
		 
 
		 
 
		 
 
 
		 
 
		 
 
		 
 
		 
 
		