Đam Mỹ [Edit] Giáo Bá Là Một Tên Yêu Tinh - Thị Mê

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Nguyệt Song Hy, 6 Tháng hai 2022.

  1. Nguyệt Song Hy

    Bài viết:
    14
    Giáo Bá Là Một Tên Yêu Tinh

    Tác giả: Thị Mê

    Tình trạng bản gốc: hoàn thành


    Tình Trạng edit: đang lết

    Thể loại: Đam mỹ, vườn trường, tình cảm, ngọt sủng, hiện đại, HE


    [​IMG]

    Văn án

    Giáo bá có đối thủ một mất một còn, chính là tình địch, còn thích đánh hắn, cố tình làm mất mặt mình, đối với cậu hoàn không biết gì cả. Một ngày nọ giáo bá chặn hắn ở trước cổng trường, ngậm thuốc ngữ khí kêu ngạo

    - Ây, tiểu tử, còn nhớ tôi không?

    Đối thủ một mất một còn chuyển giao hồi ức hồi lâu chỉ nhớ rõ buổi chiều hôm ấy, góc áo trượt ra một đoạn eo nhỏ trắng trẻo. Góc mắt có chút dao động. Nói ra vài từ

    - Cậu là.. cái eo nhỏ?

    Chú ý: Vai chính giả thiết đều 18 tuổi

    Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Edit Của Nguyệt Song Hy


    Mình có trang fanpage trên facebook, mọi người vào đây rồi nhấn vào chữ thông tin để lấy link nha. Trang fanpage sẽ cập nhật về ngày ra chương mới, cũng như thông báo các tác phẩm và những bài viết mình sẽ ra mắt sau này.


    Bấm để xem
    Đóng lại
    đăng nhập / đăng ký để ủng hộ mình
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng tư 2022
  2. Đăng ký Binance
  3. Nguyệt Song Hy

    Bài viết:
    14
    Chương 1: Chung lớp với đối thủ một mất một còn.

    đăng ký /đăng nhập trước khi đọc và nhấn thích để ủng hộ mình nha!


    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lớp 11 làm gì ở đây? Chạy nhảy trên hành lang làm gì, còn không mau lập tức trở về lớp điểm danh" Âm thanh quen thuộc của chủ nhiệm giáo vụ phát ra từ trong phòng.

    Theo dõi hình ảnh học trò từ bên trong, ngoài hành lang tiếng cười nói đùa giỡn của thanh xuân.

    Chủ nhiệm giáo vụ ngồi ở trong phòng, vừa theo dõi, vừa thổi thổi chén trà nóng, thảnh thơi uống một ngụm. Ừm! Xem ra khai giảng năm nay có dấu hiệu tốt.

    Đột nhiên, một bóng người chói mắt xuất hiện, mặc áo khoác mỏng, quần jean rách cũng với đồng phục trắng xanh của những bạn học khác tạo ra một mảng đối lập khác biệt. Cậu bước ra cửa phòng học, hướng tới cổng ra vào, Tuy rằng, là hình ảnh không rõ lắm nhưng khí chất không thể nào giấu được.

    Chủ nhiệm giáo vụ hung dữ đặt chén trà trên bàn, ngữ khí tức giận nói lớn: ' Cố Lạc lớp mười một, em lại làm gì vậy? Hiện tại, ngay lập tức trở về phòng học cho thầy'

    Tất nhiên, chủ nhiệm đối với nam sinh không tuân theo quy tắc đã quen thuộc, nhìn thấy không rõ mặt cũng biết là ai.

    Người bên trong camera giám sát vẫn không chút vội vàng, đút tay vào túi quần tiếp tục đi lang thang, Âm thanh tức tối của chủ nhiệm vang lên: 'Trời đất, Cố Lạc phân đến ban nào, lớp trưởng! Lớp trường ghi tên lại cho tôi!'

    Với tiếng hét khàn cả cổ của thầy chủ nhiệm, hình ảnh kiêu ngạo từ từ biến mất khỏi màn hình giám sát.

    Cố Lạc di đến quầy bán hàng mua bao thuốc, miệng ngậm điếu thuốc chậm rãi bước vào lớp mới được phân-lớp 11-9 ban khoa học tự nhiên.

    Ở hàng ghê cuối cũng của lớp học, cậu bạn Đinh Uyên vẫy tay, ngẩng đầu hét lên: 'Cố Lạc, nơi này nơi này.'

    Cố Lạc khẽ vuốt cằm, một bên châm điếu thuốc một bên hướng nơi ít người nhất mà đi.

    Cũng không có nhiều người trong lớp học, một số ít học sinh vẫn đang tìm lớp học, số còn lại thì đang tìm bạn học mình quen.

    Mọi người trong trường đối với Cố Lạc có một chút kiêng kỵ, có quyền có tiền, những học sinh bình thường như họ không dám đắc tội.

    Thiếu gia này trời sinh ngỗ nghịch, đôi mắt phượng tràn ngập sự khiêu khích, đuôi mắt còn có một nốt ruồi son nhỏ, xem ai đang khó chịu tính khí thất thường nói đến là đến. Trong lúc nhất thời các âm thanh bàn luận nhỏ đi nhiều.

    Đinh Uyên đưa tay ra: 'cho tôi một điếu.'

    Cố Lạc ca nhíu mày, đôi môi đỏ mọng khẽ mở thở ra làn khỏi mỏng, vươn tay lấy một túi ném cho cậu bạn: 'Khụ khụ, cảm ơn.'Đinh Uyên quơ quơ làn khói, cầm lấy điếu thuốc châm cho bản thân một điếu: 'Cậu còn không đi xem đi? Lần này chia lớp rất thú vị nha! Bạn từng thân của đại ca cùng tình địch của cậu chung lớp.'

    Mắt Cố Lạc sáng lên: 'Thẩm Tuyết cũng ở lớp này?'

    "Không chỉ như vậy đâu." Hướng mắt về vị trí ở giữa, tay chỉ về hướng đó: ' Lạc, giáo hoa cùng tình địch của cậu Sở Ly là bạn cùng bàn.'

    Cố Lạc quay đầu nhìn, những vị trí khác trống không: ' Gạt cậu, tôi là cháu.'

    Đinh Uyên một bên giải thích: 'Vừa nãy đại mỹ nhân dẫn hai người họ đi, một lát nữa sẽ quay lại.'Bất quá nhịn không được lại nói thêm một câu: 'Nói đến lần chia lớp này lớp ta trâu bò thật, giáo thảo cũng giáo hoa ngồi cùng bạn, thêm cậu nữa, lớp ta bá rồi.'

    Đại mỹ nhân chủ nhiệm lớp ban 9, cũng chính là chủ nhiệm lớp mười của Cố Lạc.

    "Chậc.." Cố lạc cười lạnh một tiếng: 'Tên gia hỏa Sở Ly này cướp danh tiếng của ông, còn ngồi cùng bàn với người trong mộng của lão tử, tâm tình lão tử ta không thoải mái.'

    Đinh Uyên nhất thời không biết nói gì: 'Hầy!'

    Lúc đó bình chọn giáo thảo, Tiểu thiếu gia chỉ thiếu mấy phiếu xem ra trong lòng rất bực bội.

    Càng nghĩ càng giận, Cố Lạc thầm mắng vài câu: 'Hừ, kỳ thật lúc đầu cũng không muốn so đo với cậu ta, không nghĩ tới chuyện cậu ta lại đi báo cáo tôi, lão tử vì hắn mà bị bao nhiêu hình phạt trong học kỳ'

    Đinh Uyên cũng có chút ký ức: 'Kỳ thật cũng không có mấy lần, chỉ là lúc cậu đi đánh nhau thì báo cáo hại ba cậu cắt mất một tháng tiêu vặt, chép bài bị phát hiện hại cậu điểm không, thành tích từ dưới lên.'

    Cố Lạc xiết chặt tay: 'Xem ra là muốn tính sổ với cậu ta, vừa lúc lại cùng một lớp.'

    Hai người học đang nói chuyện, chủ nhiệm dẫn theo hai người học vào phòng học, Cố Lạc nhìn qua, dù không phải lần đầu nhìn thấy hai người học nhưng vẫn bị làm cho kinh ngạc.

    Một màn trai tài gái sắc, thật là chướng mắt.

    Nam sinh đồng phục chỉnh tề, trong tay cầm bài kiểm tra, ánh nắng sớm mai chiếu xuyên qua lớp kính, chiếu lên gương mặt của anh, xinh đẹp vô cùng.

    Cậu nhướng mày nhìn thoáng qua hắn, như là ra hiệu.

    Nữ sinh cũng rất xinh đẹp, khuôn mặt chuẩn, mắt to, là hình mẫu của biết bao nam sinh.

    Chủ nhiệm lớp là giáo viên nữ, hiện tại cũng hơn ba mươi tuổi, chính là phụ nữ khó tính: 'Được rồi, mọi người im lặng, trở về chỗ ngồi, tôi là chủ nhiệm mới của lớp, gọi Chung Tình."

    Cùng lúc với lời nói này, Chung lão sư cố ý lướt học học sinh trong lớp, ánh mắt cảnh cáo, không nghĩ tới là mấy người nghịch ngợm này.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng tư 2022
  4. Nguyệt Song Hy

    Bài viết:
    14
    Chương 2: Còn nhớ tôi không?

    đăng ký /đăng nhập trước khi đọc và nhấn thích để ủng hộ mình nha!


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cho mình quảng cáo một chút nha.

    Mình có trang fanpage trên facebook, mọi người vào đây rồi nhấn vào chữ thông tin để lấy link nha. Trang fanpage sẽ cập nhật về ngày ra chương mới, cũng như thông báo các tác phẩm và những bài viết mình sẽ ra mắt sau này.


    * * *

    Đối mặt với ánh mắt của chủ nhiệm, Cố Lạc không để tâm nhún vai, đối với đại mỹ nhân mưa to gió lớn cảnh cáo như vậy, cậu đã quá quen rồi.

    Chung Tình thu hồi ánh mắt lại, tiếp tục nói: 'Còn chưa tới giờ lên lớp, các em hiện tại có thể hoạt động tự do một chút để quen biết nhau. Mặc khác, Thẩm Tuyết trước kia là lớp trưởng lớp A3, tương đối có kinh nghiệm, vậy quyết định Thẩm Tuyết làm lớp trường lớp A9, mọi người có ý kiến gì không?'Xem ra vừa rồi đem hai người họ lên văn phòng chính là quyết định xem ai là lớp trưởng.

    Thẩm Tuyết tính tình ôn nhu, nói chuyện lễ phép, huống chi còn là người trong lòng của Cố Lạc, trực tiếp dẫn đầu hét lớn: 'Không có ý kiến, đều nghe cô hết.'

    Chung Tình nghi hoặc nhìn cậu bạn này, tên nhóc này sao hôm nay lại ngoan như vậy?

    Đại ca lên tiếng thì những người khác tự nhiên cũng phụ họa theo: 'Đều không có ý kiến.'

    "Tốt"

    "Ừm" Chung Tình hài lòng gật đầu "Mọi người tự do hoạt động đi."

    Bàn giao mọi việc xong, Chung Tình rời đi.

    Chủ nhiệm vừa rời đi, phòng học lập tức trở nên ầm ĩ, tất cả mọi người đều chào hỏi nhau.

    Có những nữ sinh vừa rồi còn rất xa lạ, chốc lát đã trở nên thân thiết, chỉ một lúc sau đã nắm tay thân thiết lập nhóm cùng đi WC.

    Đinh Uyên kinh ngạc: "Cái tình hữu nghị này đến cũng nhanh quá đi."

    Tiểu thiếu gia mắt nhìn chỗ ngồi phía trước rồi về chỗ ngồi, liếc nhìn Đinh Uyên một cách vô cùng đáng thương, nhẹ giọng nói: "A Uyên, vì tình yêu của đại ca, chúng ta nên hy sinh tình hữu nghị."

    "Hửm? Ý cậu là cái gì?'Đinh Uyên nghe không hiểu.

    Cố Lạc không trực tiếp trả lời hắn, mà cười xấu xa đứng dậy một tay nắm lây vịt ghế đi tới tâm lưng thẳng tắp trước mặt.

    Ghế cọ xát với mặt đát, phát ra tiếng kim loại đặc biệt chói tai, vang vọng trong phòng học, các học sinh nhìn người gây chuyện, liền không dám tức giận, không dám nói gì thêm.

    Không có ai gây với vị tiểu thiếu gia này, thế nhưng tiểu thiếu gia này lại hướng nơi giáo thảo đi đến, đây là muốn là gì? Quá kích thích, trong ngày đầu tiên đến trường giáo thảo cùng giáo bá liền đụng nhau.

    Trong phòng học đột nhiên yên tình lại, mọi người đều tập trung vào vị trí ở giữa.

    Cố Lạc đem ghế 'Ầm!'kéo đến trước mặt Sở Ly, hơi nghiêng người về phía Sở Ly, bộ dạng cho chút cợt nhã:" Này, biết tôi là ai không? Chúng ta đổi chỗ đi, vị trí này của cậu tôi muốn ngồi. "

    Đối phương từ từ xếp giấy bút lại, ánh mắt lộ ra ý cuời nhàn nhạt, không chút kiêng kỵ đánh gia Cố Lạc.

    Không giống như phản ứng tình huống hiện tại.

    Sở Ly hướng mắt nhìn:" Vị bạn học này, chúng ta có quen biết đâu? "

    Lời trêu chọc thô lỗ, nhìn gương mặt thanh tú, không chút quen, Cố Lạc lúc này cảm thấy như có vài đợt sét đánh trúng người.

    Còn gì tuyệt vời hơn khi mình đang đi tìm người khác gây khó khăn, kết quả đối phương hoàn toàn không quan tâm, đem mình thành người xa lạ còn làm mất mặt mình?

    Cố Lạc thầm nghiến răng, mẹ nó, đường đường là giáo ba của Cửu Trung vậy và chút tiếng tăm cũng không có sao?

    " Cậu không nhận ra tôi? "Cố Lạc cố gắng níu kéo chút tiếng tăm.

    Đối phương bất đắc dĩ buông tay, đôi mắt hoa đào ngả ngớn lướt qua:" Vị bạn học này lớn lên rất đẹp, chẳng qua tôi thật sự không có ấn tượng. "

    Sở Ly dò xét một chút, lộ ra vẻ tiếc nuối.

    Hôm nay, mấy vị bạn học lớp A9 nhìn thấy mặc giáo bá từ đỏ chuyển sang trắng rồi từ trắng chuyển sang xanh.

    Cố Lạc thiếu chút nữa nhào tới nắm lấy cổ áo đối phương hung dữ chất vấn:" Không biết, không biết ahihi, cậu năm lần bảy lượt báo cáo lão tử, tình huống hiện tại là như thế nào, ngữ khí đùa giỡn gì đây?

    "ahihi cậu.."

    Cậu vừa phát ra mấy chữ, liền bị Đinh Uyên gắt gao ngăn chặn: "Tiểu thiếu gia ơi, cậu bình tĩnh một chút, bên cạnh còn có bạn học nữ, đừng dọa người ta sợ."

    Cố Lạc lúc này mới nhìn thấy Thẩm Tuyết ở bên cạnh, gương mặt xinh đẹp có chút không vui vẻ.

    Cố Lạc chớp mắt nhìn Thẩm Tuyết trả lời: "Haizz, tôi đây sao có thể ăn hiếp bạn học chứ, tôi chỉ muốn đổi chỗ ngồi thôi."

    Bất quá vẫn không cam tâm liếc mắt trừng Sở Ly, lạnh lùng bổ sung một câu: "Tôi hỏi lần cuối cùng, có đổi hay không?"

    Đối phương nhìn vị trí lúc trước của Cố Lạc như đang suy nghĩ thứ gì đó, cuối cùng đôi mắt đảo qua đảo lại giữa Cố Lạc và Thẩm Tuyết.

    Sở Ly đứng dậy, tiến nhẹ đến trước mặt Cố Lạc, đối với học sinh chuyên gây phiền phức, hắn quả thực có cách trị.

    Hơi thở ấm áp thở ra bên mặt Cố Lạc, giọng nói Sở Ly không lớn không nhỏ, mang theo ý cười có phần hẹp hòi khẩn trương: "Vị bạn học này, cậu kêu một tiếng tiểu ca ca, tôi cho cậu đổi, thế nào?"

    Thanh âm mới phát ra mang theo vài tiếng cười nhỏ của các bạn học khác.

    Cố Lạc nghiến răng nghiến lợi, giơ nắm đấm lên: "Tiểu ca ca em gái cậu."

    Hết lần này tới lần khác, vừa đúng lúc tiếng chuông vào lớp vang lên, Đinh Uyên choàng tay qua người kéo lại: "Được rồi, bình tĩnh, đừng lộn xộn nữa, giáo viên sẽ tới ngay."

    Cố Lạc cũng không muốn ở lại dây dưa, hung hăn trừng mắt nhìn Sở Ly, dửng dưng nhún vai

    "Cậu đợi đó cho tôi." Cố Lạc buông một cậu rồi kéo ghế đi về lại chỗ mình.

    Ngạc nhiên nhìn Cố Lạc về lại chỗ ngồi của mình, Sở Ly thu hồi tầm mắt, tò mò hỏi Thẩm Tuyết: "Người theo đuổi cậu sao?"

    "Cứ cho là vậy đi." Thẩm tuyết che mặt, thì thầm nói: "Chẳng qua, em thích người trưởng thành hơn."

    "Có lẽ vậy." Sở Ly nhìn vị thiếu gia đang phát hỏa phía sau, dừng một chút lại cười cười: "Không trưởng thành gì cả."

    Cố Lạc nhìn phía trước, tiểu tử thúi cùng người trong lòng cười nói tự nhiên liền cắn răng căm giận, trong lòng nghĩ, một ngày nào đó tôi sẽ định sẽ tách hai người ra.

    Mà Sở Ly này dám làm cậu mất mặt trước mặt mọi người, cậu cũng sẽ không để yên.

    Trên lớp phát một vài quyển sách, đại mỹ nhân dặn một chút về lớp 11 để mọi người chuyên tâm học tập, đừng quậy phá lung tung, tâm tình Cố Lạc không được tốt, một chữ cũng không nghe.

    Sở Ly không chịu đổi chỗ ngồi, cậu cũng không thể không nghĩ cách khác, tan học liền đi theo đại mỹ nhân vào văn phòng.

    Chung Tình uống ngụm trà, lúc này mới quay đầu nhìn Cố Lạc, cười cười hỏi: "Tiểu tử, tới văn phòng làm gì?"

    Cố Lạc chớp chớp mắt, trên mặt lộ ra một chút ngoan ngoãn.

    Chạy đến trước mặt Chung Tình, nắm góc áo, lấy lòng nói: "Đại mỹ nhân em muốn ngồi cùng bàn với lớp trưởng."

    Chung Tình nhìn đứa nhóc đang bày ra vẻ mặt khoa trương, không biết trong đầu đang toan tính cái gì.

    Kéo góc áo của mình lại: "Dừng lại, chỗ ngồi là do hai em ấy yêu cầu, trừ phi em thuyết phụ được hai em ấy, tôi cũng sẽ không phản đối."

    Cố Lạc mở to mắt, giọng điệu như sắp phun trào: "Thẩm Tuyết chủ động yêu cầu ngồi cùng Sở Ly?"

    Chung Tình nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng vậy, nếu em thuyết phục được Thẩm Tuyết chủ động yêu cầu, cô sẽ không phản đối"

    Cố Lạc thất vọng cúi đầu, không động đậy: "Quên đi, tôi tự nghĩ cách."

    Chung Tình nhìn cậu khuyên giải: "Cố Lạc, lớp 11 đừng nghịch ngợm nữa, cố gắng học tập thật tốt, nếu không cô sẽ mời ba em đến."

    Vừa nhắc đến ba Cố Lạc, đầu cậu như bị ai đánh, liền không có tình thần.

    "Đừng đừng, em sẽ nghiêm túc học tập, đại mỹ nhân đừng mà." Cố Lạc vội vàng giải thích.

    Chung Tình vui mừng gật đầu: "Tốt, ngoan ngoãn nghe lời học tập cô sẽ không gọi cho ba em, mau đi về đi."

    Cố Lạc đáp: "Vâng."

    Trở lại phòng học, vừa đúng lúc Sở Ly đi qua, cậu hướng mắt liếc một cái, tên này quả thực là tai tinh, gặp được liền không có chuyện gì tốt.

    Bất quá, Cố Lạc suy nghĩ, ngồi bên cạnh là Thẩm Tuyết, nghĩ lại lời đại mỹ nhân vừa nói, không lẽ, Thẩm Tuyết thích Sở Ly.

    Nghĩ đến chuyện này, sắc mặt Cố Lạc rất khó coi, siết chặt nắm đấm, trong lòng hạ quyết tâm, nhất định sẽ có một ngày dạy dỗ tên Sở Ly này.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng hai 2022
  5. Nguyệt Song Hy

    Bài viết:
    14
    Chương 3: Eo rất mềm

    đăng ký /đăng nhập trước khi đọc và nhấn thích để ủng hộ mình nha!


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cho mình quảng cáo một chút nha.

    Mình có trang fanpage trên facebook, mọi người vào đây rồi nhấn vào chữ thông tin để lấy link nha. Trang fanpage sẽ cập nhật về ngày ra chương mới, cũng như thông báo các tác phẩm và những bài viết mình sẽ ra mắt sau này.

    ---------------------------------------------------

    Xin lỗi mọi người vì giờ mới ra chương mới, thật ra mình mới chuyển chỗ ở nên bận bịu rất nhiều, hiện tại mình cơ bản đã xong việc này nên sẽ cố gắng ra chương mới thật nhanh cho mọi người.

    ------------------------------------------

    Trở về chỗ ngồi với tâm trạng phiền loạn, hôm nay là ngày học đầu tiên, trốn học cũng không tốt, cũng có thể cầm điện thoại nói chuyện phiếm với mấy anh em trong nhóm.

    Tất nhiên khi cậu nhìn thấy thì tin nhắn đã 99+.

    Diệp Tân: Các anh em, khoa Văn thật nhiều các em gái nha, các người chuẩn bị hối hận đi.

    Ngô Hưng: Khoa Văn vạn tuế

    Đinh Uyên: Xí, các cậu coi là cái gì, giáo hoa cùng giáo thảo đều học lớp tôi, tự hào không?

    Diệp Tân: Dựa vào ta, không phải giáo thảo là tình địch của tiểu thiếu gia nhà chúng ta sao? Tiểu thiếu gia còn nói nếu có cơ hội liền xử đẹp hắn, còn giáo hoa không phải là người trong mộng sao?

    Đinh Uyên: Tin tức lớn, thiếu gia chủ động đi trêu ghẹo, thất bại hoàn toàn mà quay về.

    Diệp Tân: Ài, hóng chuyện!

    Ngô Hưng: Hóng chuyện +1

    Đinh Uyên: Haha, giáo thảo nói là không biết tiểu thiếu gia, các ngươi không biết sắc mặt tiểu thiếu gia trắng đỏ như nào đâu.

    Còn có trước mặt mọi người trêu chọc tiểu thiếu gia, chẳng qua là Đinh Uyên không dám nói.

    Diệp Tân: Đây không phải là đánh vào mặt tiểu thiếu gia sao? Ai dám nói không biết tiểu thiếu gia? A, Sở Ly dám nói hahaha.

    Ngô Hưng: Chưa kể Cố Lạc thường xuyên xuất hiện ở dưới cờ nhiều lần, còn có đánh nhau sôi nổi ở trước cổng trường, gương mặt của tiểu thiếu gia chúng ta nhỏ nhắn xinh đẹp, không lẽ hắn không biết.

    Đinh Uyên: Sao có thể được, chắc chắn là hắn cố ý không cho tiểu thiếu gia của chúng ta mặt mũi.


    "Đinh! Bạn thân của ngài Cố Lạc đã online.

    Đinh! Bạn thân của ngài Đinh Uyên thu hồi tin nhắn.

    Đinh! Bạn thân của ngài Ngô Hưng thu hồi tin nhắn.

    Đinh! Bạn thân của ngài Diệp Tân thu hồi tin nhắn."

    Cố Lạc: Dựa vào cái gì, thu hồi có lợi ích gì không, lão tử đều nhìn thấy hết rồi, các ngươi tốt, phối hợp với người ngoài sỉ nhục baba, ta muốn cùng các ngươi cắt đứt quan hệ.

    Diệp Tân: Nói nhảm, đừng có đùa, tiểu thiếu gia cậu đang nói linh tinh, ba ba thu hồi quyền thừa kế.

    Cố Lạc: Cút đi~~

    Ngô Hưng: Làm gì, thiếu gia muốn hay không gọi các huynh đệ ra cho cậu hả giận. Ngày mai đến trước cổng trường chắn hắn.

    Cố Lạc cúi đầu muốn tự mình giải quyết, dù sao cũng là tình địch, gọi các anh em ra không được lắm, cậu ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

    Bên kia Thẩm Tuyết đang lau bàn, sau đó rất tự nhiên đưa khăn giấy cho Sở Ly ném vào thùng rác, Sở Ly đứng dậy đi tới. Không thể nói, học sinh hư lúc nào cũng ngồi cạnh thùng rác, cho nên đối phương đi ngang qua Cố Lạc.

    Cố Lạc lúc này mới phát hiện ra tên gia hỏa Sở Ly này không cao bình thường, mình ngồi vậy mà chỉ vừa tới eo anh, có thể nhìn thấy anh cao khoảng mét chín, mà Cố Lạc bởi vì ăn vặt nhiều mà hiện tại chỉ cao 1m7.

    Cố Lạc lặng lẽ xóa vài chữ, vội vàng gửi một tin nhắn.

    Cố Lạc: Được rồi, tan học chiều mai, đứa nào không đến là cháu trai.

    Nhìn đối phương ung dung trở lại chỗ ngồi, Cố Lạc cắn răng tiểu tử ngày mai sẽ cho ngươi biết tay.

    Không nghĩ tới ngay ngày đi học đầu tiên liền có tiết thể dục, thấy giáo dạy thể dục đến lớp gọi mọi người ai nấy đều kêu rên, không còn cách nào khác, ai bảo hôm nay trời lại nắng thể này, mọi người ai nấy đều không muốn đi ra ngoài.

    Cũng may kì thi đại học không có thi thể dục, giáo viên thể dục thật ra cũng chỉ đơn giản yêu cầu mọi người làm nóng người, dù vậy mọi người vẫn cảm thấy rất nóng.

    Một số nam sinh năng động đã đến phòng dụng cụ thay đổi một số dụng cụ thể dục, bao gôm bàn bóng bàn, cầu lông, bóng rổ.

    Vận động mọi người xong, giao viên thể dục tập hợp mọi người lại dặn dò một chút: "Mới khai giảng nên cho mọi người thả lỏng một chút, giải tán tại chỗ, đi chơi đi."

    Tất cả mọi người đều tỏ vẻ rất vui mừng: "Cảm ơn lão sư."

    Cố Lạc đứng phía sau, lén nhìn Thẩm Tuyết, mặc dù trời rất nóng, trên chiếc cỗ trắng nõn của cô đã đầy mồ hôi, chẳng qua mỹ nhân đổ mồ hôi vẫn rất xinh đẹp.

    Cố Lạc nghĩ một lúc đây là cơ hội để lấy điểm, thể là đi về phía sau kéo Đinh Uyên đi tới quầy ăn vặt: "Đi, đi với tôi tới quầy ăn vặt."

    Vừa mới vào cửa Cố Lạc liền hướng ông chủ kêu to: "Ông Chủ, ở đây kem nào ngon nhất lấy 42 cái."

    Sỉ số lớp cậu là 41 người, thậm chí Cố Lạc còn tính luôn cả giáo viên thể dục.

    Đối với học sinh ngỗ nghịch Cố Lạc này, ông chủ quầy bán hàng đương nhiên nhận ra, lập tức cầm thùng đi tới tủ lạnh.

    "Tiểu Cố muốn mời bạn học ăn à?" Ông một bên bỏ kem vào thùng, một bên cười hề hề nói.

    Cố Lạc nhẹ gật đầu: "Vâng, tất cả hết bao nhiêu tiền?"

    Bà chủ một bên cầm máy tính đọc: "42x12, 504 tệ." Bà lại nhìn Cố Lạc nói: "Đều là khách quen, 500 tệ là được."

    Cố Lạc lướt wechat, chuyển tiền.

    Đinh Uyên một bên cực nhọc ôm thùng kem, một bên tò mò hỏi: "Tiểu thiếu gia này, muốn mời người trong lòng ăn, mua hai cây là được, mua nhiều vậy làm gì?"

    Cố Lạc sửa sửa tóc rối: "Tôi không nhỏ mọn như vậy." lại nhìn bạn học ở bãi tập: "Tất cả mọi người đều rất nóng."

    Hai người đem kem đến bãi tập, Cố Lạc lấy hơi kêu gọi các bạn học trên bãi tập: "Mọi người trời nóng như vậy, ăn kem đi."

    Tất cả mọi người đều đến, rất nhanh liền vây quanh, mỗi người cầm lấy một cây, không khí giữa mọi người cũng tốt lên nhiều.

    "Cảm ơn"

    Mọi người đều đánh giá Cố Lạc, cảm giác giáo bá trong truyền thuyết thực sự rất gần gũi thân thiện.

    Cố Lạc cười thân thiện: "Hầy, cái này có là gì."

    Vừa nói vừa cầm lấy mấy cây kem hướng Thẩm Tuyết đi tới, mấy nữ sinh đều ở dưới bóng cây.

    Ngoài ý muốn là tiểu gia hỏa Sở Ly cũng trốn ở đó.

    Anh ngồi ở bồn hoa bên cạnh, cả người đều tỏ vẻ lười biếng, thỉnh thoảng nói vài câu với nữ sinh.

    Cố Lạc chạy chậm chậm qua, đem kem đưa cho mấy bạn học nữ: "Mấy vị mỹ nữ, ăn kem đi."

    Các nữ sinh nhìn nhau, cười khanh khách, đương nhiên biết vì cái gì Cố Lạc tự mình đem kem đến, mỗi người cầm một cái.

    Còn cười nói, đẩy đẩy Thẩm Tuyết.

    Cố Lạc đem kem đưa tới, Thẩm Tuyết nhận kem, cười với cậu: "Cảm ơn bạn học Cố."

    Cố Lạc ở trong lòng cười trộm, nhưng bên ngoài vẫn là bộ dạng nghiêm chỉnh: "Đều là bạn học, không cần khách sáo như thế!"

    Trong tay vẫn còn thừa một cây, Cố Lạc sắc mặc lạnh xuống, bất đắc dĩ phải đưa cho Sở Ly: "Này, cho cậu."

    Cố Lạc không phải là người ích kỉ, huống hồ đang lấy điểm của người trong lòng trước mặt lộ ra vẻ hào phóng, hơn nữa còn có thể thách thức Sở Ly, chắc là không sao đâu.

    Chỉ là Sở Ly không có đưa tay ra, chỉ chớp chớp đôi mắt nói: "Cảm ơn, chẳng qua tôi không thích đồ ngọt."

    Cố Lạc cáu gắt: "Không thích, được rồi."

    Đem túi kem xé ra, chính mình cắn một cái hướng Đinh Uyên đi tới, mặt trời nắng gắt, nữ sinh ai nấy đều ngồi dưới bóng cây.

    Bởi vì mời mọi người ăn kem cho nên các bạn học cũng đã trở nên thân hơn, chẳng mấy chốc một vài bạn học hướng Cố Lạc đi tới, giơ bóng rổ trong tay.

    "Cố Lạc, chơi bóng không?" Nói liền đem bóng ném tới.

    Cố Lạc tiếp nhận, xoay bóng vài vòng trên đầu ngón tay, đôi mắt phượng nhấc lên thể hiện ý chí chiến đấu: "Đến đây."

    Thẩm Tuyết nhìn hình ảnh chuyển động trên sân bóng rổ, lại quay lại nhìn Sở Ly hiểu kì hỏi: "A Ly, có phải trước đây anh đã quen Cố Lạc."

    Sở Ly nghe vậy nhìn sang, anh đối với cái tên này không chút quen thuộc, nhìn sang trận đấu bên kia, tình hình trận đấu rất gây cấn.

    Sở Ly cười lắc đầu: "Tiểu thiếu gia ngây thơ xinh đẹp như vậy, quả thực chưa từng gặp qua."

    Thẩm Tuyết liếc mắt, nghĩ thầm cái người mù mặt này, người không quen biết ba ngày liền quên mặt mũi người ta dài ngắn ra sao, ghi nhớ mới là lạ.

    Trên sân bóng rổ, Cố Lạc bị đối thủ vậy quanh, tất cả mọi người đều đang chờ cậu chuyền bóng cho ai, Cố Lạc khom người, trên mặt lộ ra vẻ lưu manh.

    Làm động tác giả, nhảy một cái ném bóng vào rổ.

    Vạt áo có chút kéo lên, lập tức lộ ra một đoạn eo nhỏ trắng nõn như ngọc, người không nhịn được liền muốn xoa bóp một chút, chẳng qua rất nhanh liền bị vạt áo che lại.

    Sở Ly nhẹ nhàng bổ sung thêm một câu: "Eo còn rất mềm."
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...