Ca khúc: Đông tàn Trình bày: B. Doublei ft Yung Quất B. Doublei Ai lang thang ngang qua góc phố không màu Ngày từng ngày cứ vậy trôi Một người lặng thầm đứng đằng sau 1 người Con tim này đã ngàn lần vụn vỡ. Một lần chạm nhẹ vào nơi ký ức năm xưa Lệ đắng trên mi đã cạn khô Cứ mãi thế cứ mãi thế ta xa nhau, buông tay nhau Người mãi xa Xa thật xa.. Nhớ ngày tháng bên nhau, những hồi ức không tên Giấu lời nói trong tim mình, giữ riêng mình những u sầu. Gió về nắm đôi tay này, nhờ hình bóng thân quen Bước vội bước trên phố đông người Như chốn đông người, qua hết đông tàn, về đâu? YUNG QUẤT Phố vắng, ngước đợi xuân sang Đông tàn có nắng, sao lạnh buốt tận tâm can U sầu khó thắng, nuỗi buồn đã nuốt trọn hân hoan Những yêu thương ta đã cố gắng, vẫn cô đơn bước đời nhân gian Trách cứ duyên số không may, ta đánh mất thứ có trong tay Hoài niệm về ngày đó, gửi nó cuốn theo gió đông bay Đã từng nghĩ sẽ khó lung lay, đi mối quan hệ đã cố công xây Rồi nhìn qua chỉ còn mình ta lúc nào giữa phố không hay Oh, giữa 1 con đường quen nơi phồn hoa và tấp nập Ta có thấy đươc em chợt hôm qua ta bắt gặp Giống ý như thói quen, đống suy tư rối ren Lòng ta bỗng như như tối tăm vì số phận hóa ra sắp đặt Là ảo giác hay cơn mơ gọi Vẫn đứng đó, ta như một thân cây cô đơn trơ chọi Bản thân có nhiều đổ vỡ thậm chí còn hơn cơ hội Trong sương gió đánh rơi vào đó con tim giản đơn vô tội Ngã để mà đã đời Hàn gắn những mảnh tình chắp vá tim ta giã rời Mang ngọc ngà đổi lấy sỏi đá thật là khá lời Vì hóa ra là giá hời, để xóa những chuyện đã rồi cùng khóa học làm gã tồi Bay cao và cuồng quay thứ tình dựng xây mà ta luôn cần lắm Đắm say vào những ngất ngây một bàn tay thân thương cầm nắm Đổi thay mang bao đắng cay, liệu còn gì hay chỉ vấn vương trầm lắng Còn đây theo gió mây chợt bủa vây, con đường dần vắng. B. Doublei Nhớ ngày tháng bên nhau, những hồi ức không tên Giấu lời nói trong tim mình, giữ riêng mình những u sầu. Gió về nắm đôi tay này, nhờ hình bóng thân quen Bước vội bước trên phố đông người Như chốn đông người, qua hết đông tàn, về đâu.. Mỗi tờ lịch xé đi, kỷ niệm mờ dần theo từng năm tháng Cuộc sống thì vẫn tiếp diễn theo vòng tuần hoàn mặc ta nán lại với hồi ức theo ta từng năm tháng Nhưng giờ người chẳng còn đây Lời hứa dần tàn vào mây Tâm hồn ta còn ở lại mà ai nào hay Tình yêu cho cùng chỉ là mù quáng bất chấp tất cả đằng sau mọi cố gắng Đông tàn còn vương chút nắng lặng lẽ ùa về trên từng con phố vắng Ta gom từng dòng ký ức cũ mèm như những thước phim không màu Lặng cất riêng mình 1 góc yên bình.. TRƯỚC KHI ĐÔNG TÀN.