Ngôn Tình [Edit] Xuyên Nhanh Hệ Thống: Này Nam Thần, Trêu Chọc Đủ Chưa! - Mai Khai

Discussion in 'Truyện Drop' started by Partly cloudy, May 29, 2021.

  1. Partly cloudy

    Messages:
    32
    Cuộn Len likes this.
    Last edited: Feb 25, 2022
  2. Partly cloudy

    Messages:
    32
    Cuộn Len likes this.
    Last edited: Feb 25, 2022
  3. Partly cloudy

    Messages:
    32
    Cuộn Len likes this.
    Last edited: Feb 25, 2022
  4. Partly cloudy

    Messages:
    32
    Chương 23: Tổng giám đốc mang cầu kiều thê (21)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 23:

    Cửa thang máy mở ra, Hạ Quý cùng Khương Diệc Thần bước vào.

    Khi đến căng tin, Hạ Quý trước tiên tìm một chỗ ngồi xuống, chuẩn bị ăn bữa trưa do cô mang từ nhà đến.

    Ngược lại, Khương Diệc Thần đi gọi món trước, sau đó tự mình bưng bữa trưa thịnh soạn ngồi xuống đối diện Hạ Quý.

    "Em khỏe không?" Khương Diệc Thần hỏi Hạ Quý.

    Hạ Quý lắc đầu: "Không sao."

    "Vậy bữa trưa của em sao ít thế?" Hóa ra chỉ là cháo rau, thêm một quả trứng luộc.

    Món này trông đơn giản hơn bữa sáng của anh ấy!

    Hạ Quý trầm mặc nhìn bữa trưa của mình, quả nhiên rất ít.

    Nhưng cô không biết có chuyện gì, cô muốn ăn gì đó nhẹ nhàng, ngửi thấy mùi khói dầu rất khó chịu.

    Khi chuẩn bị bữa trưa vào buổi sáng, cô đã gần như nôn mửa.

    Chỉ cần ngửi nó thôi là đã cảm thấy phát ngấy rồi chứ đừng nói đến việc ăn nó.

    Ngay bây giờ..

    Bữa trưa của Khương Diệc Thần thực sự phong phú, toàn là thịt.

    Món ăn thường ngày có mùi khá thơm, cô rất muốn..

    Hạ Quý vội đặt thìa xuống bàn, đứng dậy bước nhanh ra ngoài.

    Khương Diệc Thần sửng sốt, vội vàng đuổi theo.

    Khi đuổi anh ra ngoài thì thấy Hạ Quý đang vào phòng vệ sinh nữ.

    Khi đuổi tới cửa phòng vệ sinh nữ, Khương Diệc Thần đã kịp thời phanh lại.

    Nhìn tấm biển có dòng chữ 'phòng vệ sinh nữ', Khương Diệc Thần trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, nhưng lại không dám đi vào.

    Không được, anh đành phải hét lên bên ngoài: "Hạ Quý, em có sao không? Hạ Quý!"

    Khương Diệc Thần không nghe thấy câu trả lời của Hạ Quý, lo lắng cô sẽ ngất xỉu.

    Do dự vài giây, Khương Diệc Thần nghiến răng nghiến lợi xông vào.

    Cũng may, trong phòng vệ sinh ngoại trừ Hạ Quý không còn có ai.

    Sau khi bước vào, Khương Diệc Thần liền nghe thấy âm thanh yếu ớt của Hạ Quý.

    Khương Diệc Thần theo thanh âm nhìn thấy Hạ Quý quay lưng về phía mình, cúi người lui ra.

    "Hạ Quý, em có sao không? Đau bụng không? Anh đưa em đi bệnh viện!"

    Giọng điệu của Khương Diệc Thần đầy quan tâm và lo lắng.

    Hạ Quý một tay chống đỡ vách tường, một tay nâng lên đưa về phía Khương Diệc Thần.

    Cô muốn nôn, nhưng không thể nôn được.

    Đúng vậy, buổi sáng cô không ăn sáng, vậy cô có thể nôn ra cái gì?

    Trạng thái này đã duy trì được hai ngày, Hạ Quý đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.

    Rất.. không đúng!

    Cô không có vấn đề gì về cơ thể, và sẽ không bao giờ có vấn đề về dạ dày.

    Nhưng tại sao những ngày này cô lại trở nên như thế này?

    Khương Diệc Thần thấy Hạ Quý không nôn, cũng không quay đầu lại, tựa hồ bị sốc.

    Sau khi đầu óc bình tĩnh, anh chợt nghĩ ra điều gì đó

    Khương Diệc Thần trợn to hai mắt, thận trọng mở miệng hỏi Hạ Quý: "Hạ Quý em.. em.. có thai sao?"

    Câu hỏi này của Khương Diệc Thần đúng là thứ mà Hạ Quý vừa nghĩ tới.

    Cô có bầu hả?

    Cô đã từng đến nhiều thế giới tiểu thuyết, nhưng tiếc thay, cô chưa một lần trở thành bác sĩ.

    Vì vậy, cô không biết tình trạng thể chất của mình.

    Cô tìm kiếm các triệu chứng của Ngô Tưởng Tưởng khi mang thai, quả nhiên là ốm nghén giai đoạn đầu.

    Vậy.. cô có thực sự mang thai không?

    Cô mang thai, con của Khương Diệc Thần?

    Hạ Quý cũng không bình tĩnh nữa, đây là lần đầu tiên cô tận mắt trải qua chuyện mang thai.

    Còn mang thai con của Khương Diệc Thần!

    Đã đủ khó chịu rồi, nếu Khương Diệc Thần biết cô mang thai con của anh ta, anh ta có thể lên thiên đường không?

    Hít sâu một hơi, Hạ Quý quay đầu lại nhìn Khương Diệc Thần: "Chỉ là bụng khó chịu."

    Khương Diệc Thần chớp chớp mắt, phải không? Tại sao có chút khó tin?

    Hạ Quý không nói gì, từ Khương Diệc Thần bước ra ngoài, rửa tay sau đó đi ra ngoài.

    Nghe thấy tiếng đóng cửa, Khương Diệc Thần cũng vội vàng đi ra ngoài.

    Lúc này, một nữ nhân viên đi vào phòng vệ sinh, nhìn thấy Hạ Quý và Khương Diệc Thần lần lượt đi ra, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ quái.

    Khương Diệc Thần không ngại ánh mắt, dù sao anh cũng thích Hạ Quý, anh thừa nhận!

    Tuy rằng Hạ Quý cũng nhìn thấy ánh mắt của nữ nhân viên, nhưng cũng không thèm để ý.

    Nếu không thể ngăn cản khả năng bổ sung trí não mạnh mẽ của con người, hãy bỏ qua nó.

    Trở lại nhà ăn, Hạ Quý ngồi trở lại chỗ của mình, ăn cơm.

    Cô thở rất cẩn thận, cố gắng không ngửi thấy mùi thịt.

    Không quan tâm đến ánh mắt của Khương Diệc Thần đang ngồi đối diện với cô, chỉ muốn ăn cơm trưa xong rời khỏi nhà hàng đầy mùi thịt này.

    Nhìn thấy Hạ Quý đang ăn nhanh, Khương Diệc Thần cũng ăn xong hai ba cái, suýt chút nữa bị sặc.

    Ăn cơm trưa xong, Hạ Quý đem hộp cơm đi rửa sạch, sau đó đem về văn phòng Tổng giám đốc cất đi.

    Suốt buổi chiều, Khương Diệc Thần đều cẩn thận quan sát Hạ Quý.

    Theo thời gian, tầm mắt rơi vào bụng cô.

    Hạ Quý cứ thế chịu đựng cho đến khi chịu không nổi.

    "Nhìn đủ chưa?" Hạ Quý hỏi Khương Diệc Thần.

    Khương Diệc Thần lắc đầu: "Không đủ!"

    Làm sao anh có thể xem đủ! Anh cảm thấy rằng anh xem nó cả đời, anh cũng không xem đủ.

    Hạ Quý nhướng mày: "Hả?"

    Khương Diệc Thần sau đó mới có phản ứng, hoảng sợ nói: "Tôi, tôi, tôi.. Tôi chỉ muốn gặp em.. xem em có thai hay không.."

    Nửa câu sau, giọng nói của Khương Diệc Thần càng ngày càng nhỏ.

    Hạ Quý lười biếng tựa lưng vào ghế văn phòng, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: "Nếu tôi mang thai thì sao?"

    Khương Diệc Thần không chút suy nghĩ trả lời: "Vậy thì anh sẽ cưới em!"

    Hạ Quý cười tủm tỉm nói: "Nhưng là tôi không muốn gả cho anh."

    Cô không muốn kết hôn với bất kỳ người đàn ông nào.

    Bị từ chối thẳng thừng như vậy, Khương Diệc Thần cảm thấy đầu óc nhỏ bé của mình bị tổn thương.

    Miệng bụm miệng, và gục đầu đầy mất mát: "Ra vậy."

    Nhìn thấy Khương Diệc Thần như vậy, Hạ Quý cảm thấy áy náy không thể giải thích được.

    Thực sự, kỳ lạ!

    Hít sâu một hơi, Hạ Quý liếc mắt nhìn thời gian.

    Còn hai tiếng nữa là tan sở, cô có nên đến bệnh viện khám không?

    Do dự một lúc, Hạ Quý đứng dậy nói với Khương Diệc Thần, "Tôi muốn tan làm sớm, có được không?"

    Khương Diệc Thần ngẩng đầu nhìn cô: "Em đi đâu vậy? Anh.." Đi với em!

    Những lời sau đó bị Khương Diệc Thần nuốt trở lại sau khi nhận được ánh mắt của Hạ Quý.

    Anh nhớ ra lúc trước anh đã hứa với Hạ Quý, nên kịp thời im lặng.

    Sau khi nuốt nước bọt, Khương Diệc Thần gật đầu: "Thôi, em đi làm sớm đi."

    "Được, sau đó tài liệu tiếp theo giao cho anh, xử lý thỏa đáng."

    Nói xong, Hạ Quý liền rời đi.

    Khương Diệc Thần thở dài, người đầu tiên anh thích nói nhỏ nhẹ như vậy sao?

    Hmm~

    Không phải trong tiểu thuyết nói sao, là do thích quá nên mới nói nhỏ.

    Không thành vấn đề, dù sao anh thích Hạ Quý nhỏ nhẹ như vậy.

    Bước đến ghế văn phòng ngồi xuống, cầm đống tài liệu chưa hoàn thành của Hạ Quý lên, bắt đầu đọc.

    Ở lại công ty lâu như vậy, anh cũng bị Hạ Quý ảnh hưởng để hiểu rõ hơn về công ty.

    Vì vậy, mặc kệ để anh xem xét tài liệu, cho dù anh tiếp quản hoàn toàn công ty, đều được.

    Vấn đề là anh lười biếng.

    - -

    Mây của các bạn đã quay lại, vừa rồi tôi bận chút việc.

    Hôm nay tôi đã xin vào 1 công ty luật để thực tập rồi, hy vọng mọi chuyện sẽ suôn sẻ.
     
    Cuộn Len and Alissa like this.
  5. Partly cloudy

    Messages:
    32
    Chương 24: Tổng giám đốc mang cầu kiều thê (22)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 24:

    "Tôi nghĩ rằng vẫn còn một số vấn đề với tệp này, vui lòng thay đổi nó như tôi đã nói.."

    "Dự án của ông đã được lên kế hoạch tốt, nhưng ông có nghĩ rằng công ty chúng tôi có phù hợp để triển khai vào lúc này không?"

    "Ngày mai để ×× công ty người phụ trách tới, và tôi sẽ đích thân ký hợp đồng này với họ để bày tỏ coi trọng.."

    * * *

    Nếu Hạ Quý nhìn thấy Khương Diệc Thần trước mặt mình chỉ biết bán manh lại nghiêm túc như vậy trước mặt người khác, cô còn nghĩ như thế nào?

    - -

    Bệnh viện Nhân dân. Phụ khoa

    "Chúc mừng, cô đã mang thai được hai tuần."

    Lời của bác sĩ hoàn toàn đúng như dự đoán của Hạ Quý.

    Tuy nhiên, Hạ Quý vẫn cảm thấy không thể chấp nhận được.

    Mang thai vào thời điểm này.. thực sự không phải là thời điểm tốt.

    Kế hoạch trước đó của cô rõ ràng là sửa lại sơ hở của Trần Mỹ Kiều trước khi đi thụ tinh nhân tạo sinh con.

    Nhưng bây giờ cô đang mang thai..

    Và cô không thể.. à, cô không muốn Khương Diệc Thần biết.

    Bác sĩ cẩn thận thông báo cho Hạ Quý thời gian khám thai tiếp theo, đồng thời dặn dò cô nên ăn gì và không nên ăn gì khi mang thai.

    "Ba tháng đầu còn tương đối mỏng manh, cố gắng ngồi xổm và đứng càng ít càng tốt."

    Hạ Quý cười cảm ơn bác sĩ: "Tôi biết, cám ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý!"

    Bác sĩ nhìn ra ngoài cửa hỏi Hạ Quý: "Chồng cô không đi cùng sao? Sau này khám thai thì tốt hơn là có người đi cùng."

    Hạ Quý dừng lại, sau đó gật đầu: "Ừm, được rồi."

    Cầm lấy mấy viên thuốc tránh thai, Hạ Quý bắt taxi về nhà.

    Vừa trở lại, Thi Ái Phi liền chạy ra khỏi phòng.

    "Ahhhh~Ngô Tưởng Tưởng tớ không muốn sống nữa!"

    Thi Ái Phi ôm Hạ Quý, xém chút nữa hất Hạ Quý xuống đất.

    "Sao vậy?" Hạ Quý bình tĩnh đẩy Thi Ái Phi đang treo trên người cô ra.

    Thi Ái Phi vẫn còn đang hú hét: "Tên khốn chết tiệt kia! Nó lật mình mười tám lần! Không, mình muốn tự mình tìm hắn và lật hắn chín mươi tám mươi lần!"

    Hạ Quý trong nháy mắt đã hiểu.

    Thì ra Thi Ái Phi khi đánh nhau đã thua, đó là lý do tại sao cô lại kích động như vậy.

    Hạ Quý thở dài, nhấc chân đi vào phòng: "Nhưng nếu chín tám lần, người đó còn có thể sống sao?"

    Đặt thuốc lấy từ bệnh viện lên bàn trang điểm, sau đó mở tủ lấy quần áo.

    Thi Ái Phi chỉ biết tức giận nói, nghe xong lời của Hạ Quý phi lại than thở, nói như thế nào động thủ xoay người nàng mười tám lần.

    "Không được! Lần báo thù này nhất định phải báo! Ta nhất định phải lật hắn chín lần tám mươi mốt để trút hận trong lòng!" Thi Ái Phi nghiến răng nghiến lợi, như có mối thù máu mủ với hắn.

    Hạ Quý đã thay xong quần áo ở nhà, nhìn thấy Thi Ái Phi nằm ở cửa, cười hỏi: "Chín, chín tám mốt lần, cậu thấy sao"

    "Mình.." Thi Ái Phi dừng lại, cô trừng mắt nhìn, sau đó cười xấu xa nhìn Hạ Quý.

    "Này mình nói Ngô Tưởng Tưởng~Cậu đen như vậy khi nào?"

    Khi Thi Ái Phi lên tiếng, cô cũng vươn tay chọc Hạ Quý.

    Hạ Quý sững sờ, không biết Thi Ái Phi đang nói cái gì, nhưng cô rất nhanh đã có phản ứng.

    Tiếu Nhiễm giơ tay xoa đầu Thi Ái Phi: "Mỗi ngày đều đang suy nghĩ cái gì! Được rồi, mình nấu cơm trước."

    Sau đó, Hạ Quý để Thi Ái Phi một mình, vào bếp chuẩn bị bữa tối.

    Thi Ái Phi còn định quay về phòng chơi game, nhưng vừa quay đầu lại đã thấy thuốc trên bàn trang điểm.

    Tò mò đi tới xem xét, chỉ thấy không chỉ có thuốc, mà còn có hồ sơ bệnh án và danh sách kiểm tra.

    Thi Ái Phi kinh ngạc trợn to hai mắt, còn tưởng rằng Hạ Quý phi bị bệnh nặng gì đó.

    Nhanh chóng nhặt danh sách kiểm tra và xem xét nó, chỉ để thấy rằng..

    "Có thai?"

    Thi Ái Phi run lên, bảng kiểm tra rơi trên tủ.

    Đứng đó một lúc, Thi Ái Phi đi ra ngoài, nhìn Hạ Quý đang chuẩn bị bữa tối trong bếp.

    Hạ Quý tình cờ cảm thấy được mùi khói dầu quá kinh tởm khi rán thịt, vì vậy liền che miệng rụt lại hai lần.

    Thi Ái Phi hai mắt lập tức đỏ lên, nhếch miệng: "Nghỉ đi"

    Hạ Quý hít sâu mấy hơi mới có thể giảm bớt cơn nghén một chút.

    Quay đầu nhìn Thi Ái Phi, cô bị làm cho giật mình kêu lên: "Cậu sao vậy?"

    Thi Ái Phi đi tới, ôm Hạ Quý phi, lần này động tác cũng không quá lớn.

    Ngay lúc Hạ Quý muốn hỏi cô, Thi Ái Phi đã cản đường: "Cậu cứ nghĩ đi, mình sẽ ở bên cạnh, cho dù có chuyện gì xảy ra, mình cũng sẽ ở bên cạnh cậu!"

    Hạ Quý chớp chớp mắt, không rõ Thi Ái Phi đột nhiên khiêu khích như vậy là có ý gì.

    "Ái Phi.."

    "Nghĩ đi, ngày mai mình sẽ cùng cậu đến bệnh viện phá thai." Thi Ái Phi nghiêm túc nhìn Hạ Quý.

    Cô vẫn còn trẻ như vậy, cô chưa từng yêu, cũng chỉ làm chuyện đáng xấu hổ như vậy một lần.

    Không thể nào, sinh con đẻ cái cho 'vịt'! (trai bao? )

    Sau khi nghe Thi Ái Phi nói lời này, Hạ Quý mới biết mình nên đọc bảng kiểm tra.

    Hạ Quý tươi cười nói: "Mình sinh đứa nhỏ."

    Vì mong ước của ký thể là bảo vệ đứa trẻ trong bụng mình, nên không có lý do gì để cô ấy giết đứa trẻ.

    Chẳng lẽ, thân thể này là mệnh sinh đứa nhỏ của Khương Diệc Thần?

    "Cậu nói gì?"

    Thi Ái Phi không thể tin vào tai mình.

    "Mình đã nói, mình sẽ sinh ra đứa trẻ và nuôi nó."

    Câu hỏi bây giờ là, làm sao cô có thể sinh con mà Khương Diệc Thần không hề hay biết?

    "Ngô Tưởng Tưởng cậu điên rồi sao? Cha của đứa bé này.. Cha của đứa bé này là.."

    Thi Ái Phi nghĩ mình sắp phát điên rồi!

    Em bé là một 'con vịt'? (chơi chữ )

    "Mình không điên, Ái Phi, cậu không cần phải kích động như vậy." So với sự kích động và điên cuồng của Thi Ái Phi, Hạ Quý bình tĩnh hơn rất nhiều, có chút lãnh đạm hơn.

    Vì đã có thai rồi nên chỉ có thể chấp nhận thôi.

    Bằng không, còn có thể như thế nào đây?

    "Trời ạ! Mình có thể không kích động sao! Mang thai! Sinh con!" Thi Ái Phi nắm tóc xoay người tại chỗ.

    Hạ Quý cười lắc đầu, xoay người tiếp tục chuẩn bị bữa tối--

    Trước kia không nghĩ tới cũng không để ý tới Hạ Quý phi ăn kiêng.

    Thi Ái Phi nhận thấy trong bữa tối, Hạ Quý ăn rất thanh đạm.

    Chuẩn bị các món thịt, hoàn toàn vì cô là động vật ăn thịt.

    "嘤 嘤 嘤~nghĩ lại thì~"

    "Được rồi, cậu ăn cơm đi." Cô thật sự không muốn nghe Thi Ái Phi nói gì bắt cô phá thai.

    Thi Ái Phi bĩu môi nói: "Muốn sinh con thì nhất định phải nói cho cha của đứa bé biết. Tuy rằng bên kia là.. Ôi Ngô Tưởng Tưởng! Làm sao có thể sinh ra một đứa con 'vịt'!"

    Cô vẫn không thể chấp nhận sự thật này!

    Nếu như đối phương là người bình thường cũng coi như, đây lại là..

    Hạ Quý nhíu mày: "Làm sao? Cậu kỳ thị nghề nghiệp?"

    Đã trả xong 2 chương hôm nay.
     
    Last edited: Feb 22, 2022
Trả lời qua Facebook
Loading...