

Cô gái Việt Nam mà tôi thầm thương nhớ
Tà áo ai phất phơ trong gió,
Em xinh đẹp cho người đời ngẩn ngơ.
Mái tóc đen mượt dài như thác nước,
Môi em cười chúm chím những nụ hoa.
Đôi mắt dịu dàng – hồ thu trong vắt
Tôi thấy trong đó gói gọn cả trời đêm.
Dưới ánh chiều tà em dạo qua con phố,
Ngơ ngẩn, ngẩn ngơ, xao xuyến cõi lòng.
Nón lá nghiêng che đôi má em ửng đỏ
Qua con phố, tôi ngơ ngác nhìn theo
Trong chiều thu, ngay giữa lòng Hà Nội
Người vội vàng quay đầu bước đi
Mang theo cả trái tim còn đang rung rinh động
Để lại lòng tôi bóng dáng thướt tha.
– Tam Thất –
Tà áo ai phất phơ trong gió,
Em xinh đẹp cho người đời ngẩn ngơ.
Mái tóc đen mượt dài như thác nước,
Môi em cười chúm chím những nụ hoa.
Đôi mắt dịu dàng – hồ thu trong vắt
Tôi thấy trong đó gói gọn cả trời đêm.
Dưới ánh chiều tà em dạo qua con phố,
Ngơ ngẩn, ngẩn ngơ, xao xuyến cõi lòng.
Nón lá nghiêng che đôi má em ửng đỏ
Qua con phố, tôi ngơ ngác nhìn theo
Trong chiều thu, ngay giữa lòng Hà Nội
Người vội vàng quay đầu bước đi
Mang theo cả trái tim còn đang rung rinh động
Để lại lòng tôi bóng dáng thướt tha.
– Tam Thất –