Tên: Đạo Mễ Bút Ký Tác giả: Màn Thầu Vô Diện Thể loại: Tâm sự, Nhật ký Ảnh bìa: Văn án: Lấy tư cách là độc giả của cuốn tiểu thuyết "Đạo Mộ Bút Ký" do Nam Phái Tam Thúc viết, ghi lại những lời sâu kín trong lòng như một quyển bút ký nhỏ.
Đạo Mễ 1 Bấm để xem 5 năm trước (2017), Tiểu Bích Bích bạn thân của tôi đã hẹn tôi ra công viên chơi, chiều hôm đó cũng là lần đầu tôi nghe qua 4 chữ "Đạo mộ bút ký", cậu ấy khi đó là Fan của Dương Dương, bản phim "Thất tinh lỗ vương cung" ấy là một trong những bộ mà cậu ấy tâm đắc. Cậu ấy chỉ nhắc 4 chữ ấy 3 lần, đúng 3 lần lại có thể khắc ghi sâu như thế mặc dù khi ấy tôi còn lơ đãng chẳng thèm nghe cậu ấy nói gì (nghĩ lại thật đúng là bất lịch sự). Giữa năm 2018, là lần thứ 2 tôi nghe qua 4 chữ "Đạo mộ bút ký", khi ấy cậu tôi vô tình biết được phim "Thất tinh lỗ vương cung" và muốn xem tiếp trọn bộ, cậu nhờ tôi search lên tivi, lúc đó lòng tôi lại có một cảm giác hối thúc, nao nức kỳ lạ? Chẳng qua chỉ là tìm một bộ phim hà cớ phải như vậy? Lại nghĩ "chắc là do được nhờ nên kích động". Năm 2020, vì một cảnh phim "Đạo mộ bút ký: Nộ hải tiềm sa" tôi đã quyết định xem thử, lại không ngờ xem nhằm "Đạo mộ bút ký: Trùng Khởi". Khi đó tôi đã ấn tượng với Thiết Tam Giác (mà có lẽ ấn tượng nhất vẫn là Tiểu Ca-Trương Khởi Linh). Nhưng khi đó chỉ mới ra phần một, tôi liền cứ thế bỏ dở nữa năm. Mãi đến cuối năm, khi lướt lại ghi chú trong điện thoại của bản thân, tôi đã thấy hai từ "Tiểu Ca" được để trong mục quan trọng. Ấy thế mà tôi chỉ day dứt một chút, nghĩ mãi không ra nó là gì, vội bỏ cuộc. 25/01/2021, vào lần đầu tôi đặt chân đến thư viện tỉnh, trong vô vàn kệ sách, cuốn sách ấy, mắt tôi lại dừng ở một quyển sách đã cũ, dường như được sử dụng rất nhiều lần, tôi cầm lấy nó 6 chữ "Đạo mộ bút ký quyển 2" sừng sững trước mắt tôi, cứ như đinh ninh hằn vào tâm trí tôi một hàm ý nào đó. "Đạo mộ bút ký" sao mà nghe quen thế này? Tôi dừng nơi cuốn sách vài giây thì lơ mắt đi tiếp, lại bỏ dở rồi! Đến tháng 5/2021, tôi chợt nghĩ đến "Đạo mộ bút ký: Trùng Khởi" vì tôi cuối cũng nhớ "Tiểu Ca" trong ghi chú của tôi là chỉ gì! Còn nhớ khi đó tôi đang phải ôn thi cuối kỳ tấp nập, tâm trạng rầu lên rầu xuống không thôi! Tôi kéo dài đến tháng 6 mong rằng sau khi thi xong sẽ tận dụng hết thảy thời gian để cày. Thời gian định đã đến, tôi cuối cùng cũng tìm và biết phim đã có phần 2, hứng thú của tôi ngày càng đậm, biết có phần Dương Dương đóng "Thất tinh lỗ vương cung", nhớ đến khoảng khắc năm 2017 đó, thấy lại cảnh quen thuộc được nhìn thấy ở Nộ Hải Tiềm Sa, à ra là khi đó. Tôi đã dang dở, bỏ lỡ nhiều cơ hội thời gian như thế, vậy mà "Đạo mộ bút ký" cứ như rằng sẽ không từ bỏ mà luôn cố gắng để tôi biết đến nó vậy. Vì ham thích tôi cũng biết được đây là chuyển thể của một cuốn tiểu thuyết phiêu lưu do Nam Phái Tam Thúc viết. Và từ đây tôi đã thay đổi. Cuối năm 2019 đến đầu 2021, khoảng thời gian này có lẽ là một ác mộng của tôi, tôi đã hiểu được cái gọi là vu oan, bất công, vô lý và im lặng.. Tôi đã rất suy sụp, người chị thân yêu của tôi ra đi mà tôi còn chẳng gặp mặt lần cuối, ngay cả giọt nước mắt tôi còn chẳng rơi lệ, vì chuyện nhỏ nhặt mà bỏ mất cô bạn thân cấp 1, vì bao đồng giúp đỡ mà phải chịu bốc phốt từ những người xa lạ dù họ không rõ sự việc, trãi nghiệm được câu "lòng người khó đoán".. tôi dường như chỉ cố sống vì những người xung quanh vậy, từng lời của họ tôi đều phải chú ý cẩn trọng, coi họ như vật quý mà quỳ lạy sợ hãi. Thẩm chí nếu bạn quen biết tôi vào thời gian này, có lẽ bạn sẽ thấy được con người đầy vặn vẹo của tôi. Mọi thứ dừng ở đó khi tôi biết đến "Đạo mộ bút ký" biết đến Trương Khởi Linh, nói lại tôi cũng thắc mắc chẳng qua là 1 cuốn tiểu thuyết dài tập về phiêu lưu, sao lại có thể tác động đến con người tôi như vậy chứ? Tôi tự tin hơn, dũng cảm hơn, tôi yêu đời hơn. Cuộc sống tôi như được vẽ sang trang mới vậy, nó không mịt mù như tuổi thơ, không u ám như những năm kia, mà nó tươi sáng, đầy hi vọng, hạnh phúc, tôi có thể vượt lên mọi thứ, có thể níu lại tình bạn cấp 1 kia. Tôi cũng chẳng ngờ sẽ có ngày tôi tức giận nếu ai đó nói điều không đúng về "Đạo mộ bút ký", sẽ đau lòng, vui tươi.. dung hòa cảm xúc với từng nhân vật. "Đạo mộ bút ký" như sinh mạng của tôi vậy, kiếp này biết được cuốn tiểu thuyết này là niềm hạnh phúc nhất của tôi, là bước ngoặc lớn của cuộc đời tôi.
Đạo Mễ 2 Mọi người đều hỏi tôi vì sao phải cố gắng học tập, cố gắng kiếm tiền như thế? Tại sao không chịu hưởng thụ cuộc sống, không hưởng thụ tuổi trẻ. Tôi chỉ muốn nói "không phải đâu", mỗi ngày với tôi đều chính là đang hưởng thụ, tôi cố gắng học tập kiếm tiền là để thực hiện điều tôi thích. Tôi là Fan của cuốn tiểu thuyết "Đạo Mộ Bút Ký" do Nam Phái Tam Thúc viết. Tôi làm tất cả chỉ mong có được một công việc tốt, nắm trong tay đủ số tiền để thực hiện khát vọng của tôi. Tôi muốn đến Trung Quốc gặp Nam Phái Tam Thúc, muốn cùng Thúc trò chuyện về bộ tiểu thuyết ấy, cho Thúc biết Đạo Mễ của Thúc thật sự rất chất lượng. Tôi muốn đi Cổ Đồng Kinh, Ngô Sơn Cư, Ba Nãi.. muốn đi hết cả hành trình của các nhân vật trong Đạo Mộ Bút Ký. Và tôi phải thực hiện một điều "Tôi sớm đã đến núi Trường Bạch tuyết phủ mịt mờ, chờ ngoài Thanh Đồng môn thực hiện lời hẹn ước 10 năm". Năm 2025, Trương Khởi Linh tôi đến đón anh về nhà. Lại nói "làm hết rồi thì sao?" Thì sao là thì sao chứ! Điều tôi muốn giống như ước mơ của mọi người vậy, muốn làm ca sĩ, diễn viên chẳng lẻ làm được rồi mọi người sẽ không tiếp tục nữa sao? Còn tôi á, tôi sẽ luôn theo đuổi nó, chẳng có cái hồi kết nào đâu mà chỉ là ta có nghĩ có nhận ra nó hay không! Tôi cố gắng làm mọi việc để thực hiện mong muốn đó, ngày ngày tôi hướng về nó có mệt mỏi, có buồn tức nhưng nó mang đến cho tôi một sự sống, từng li từng chút tôi hưởng thụ nó, và không để bản thân phải hối tiếc. Đối với một số người, Đạo Mộ Bút Ký có thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết hay với những tình tiết gây cấn hấp dẫn để lại trong lòng người đọc nhiều dư hương, ấn tượng. Nhưng mà với tôi, Đạo Mộ Bút Ký là chấp niệm, là lẻ sống, là đường dẫn và rất rất quan trọng, nếu không có Đạo Mộ Bút Ký căn bản không có tôi của hiện tại. Nếu có người hỏi: Ước muốn của tôi là gì? Thì đó chính là có được cơ hội để bảo vệ nụ cười của họ-các nhân vật trong Đạo Mộ Bút Ký.. Điều tôi đang làm là gì? Thì đó chính là im lặng để lắng nghe, im lặng để quan sát, im lặng để ngẫm nghĩ.. về họ. Chấp niệm của tôi là gì? Thì đó chính là họ.. Hỏi tôi: Khi vui vẻ làm gì? Là nghĩ về họ.. Khi buồn bã làm gì? Là nghĩ về họ Khi phẫn nộ làm gì? Là nghĩ về họ Khi sợ hãi làm gì? Là nghĩ về họ.. Khi chán ghét làm gì? Là nghĩ về họ.. Tất cả đều là những con người đó Có hạnh phúc không? Có, vì họ là những người thắp sáng tia hi vọng trong tôi. Có sợ hãi không? Có, vì họ có thể biến mất bất cứ lúc nào. Có hối hận không? Không, vì họ là cuộc sống của tôi. Nếu thời gian có thể quay trở lại, tôi hi vọng có thể biết đến những con người ấy sớm hơn nữa. Nếu có kiếp sau, tôi vẫn hi vọng được biết đến, được gặp và rồi yêu và trân trọng lần nữa. Nếu có thể đổi lấy một điều gì đó từ tôi để đổi khoảng khắc đau buồn của mọi người tua nhanh, để khoảng khắc vui vẻ dừng lại lâu hơn, để lúc những con người ấy mệt mỏi có thể tạm dừng.. thì thật tốt. Nhưng trên đời làm gì có nếu.. Có câu: "Con đường phía trước quan trọng hơn quá khứ nhiều" nhưng với tôi quá khứ càng đáng trân trọng hơn vì mọi ký ức về họ đều ở đó. "Trên đời vốn không có gì là mãi mãi, cho nên điều quan trọng nhất là phải trân trọng bản thân" nhưng tôi chỉ muốn trân trọng họ nhất thôi. "Những thứ đẹp đẽ thường sẽ mất đi, hay vì biết sẽ mất đi nên mới đẹp đẽ.." nhưng tôi không muốn nó mất, liệu tôi đủ năng lực để bảo vệ lấy chữ "thường" ấy không? Thật ra tôi biết rằng, họ là không thể nhưng tôi cũng không buông được, vã lại, chỉ cần tôi còn hướng về họ là được rồi.
Đạo Mễ 3 Tôi nói cho bạn biết sơ về nhân vật tôi yêu thích nhất trong Đạo Mộ Bút Ký nha! Trương Khởi Linh, anh ấy rất thích dùng Hắc Kim Cổ Đao, thích mặc áo khoác có mũ, có chứng hay mất trí nhớ di truyền từ gia đình, vì thế anh thường xuyên thám hiểm các cổ mộ để tìm kiếm những mảnh ký ức bị mất của mình. Thân cao 1m8, hai ngón trỏ và giữa dài khác thường vốn dĩ là tập luyện từ nhỏ để có được Song Chỉ Thám Động gia truyền, xuất trần tuyệt thế. Còn có "Trường Sinh Bất Lão" là một câu dường như gắn liền với anh ấy.. "Tiểu Ca hồn quá nặng, mệnh quá mỏng, trong cuộc đời chỉ có hai người anh em, một là Ngô Tà, một là Bàn Tử." Anh ấy thần bí khó lường, thân thủ bất phàm, tâm tư tinh tế, tỉ mỉ, nhạy bén biết rõ các loại cơ quan của huyệt mộ, anh ấy luôn cảnh giác cao độ vì thế với xung quanh quan sát rất chu toàn, cẩn trọng. Anh ấy là người trầm mặc ít nói, tích tự nhược kim, với người khác đều rất lãnh đạm, lạnh nhạt, khi tức giận thì đặc biệt khiến mọi người rung sợ, lại giống như kẻ kỹ tính khó có thể ở cùng, nhưng anh ấy chỉ là không biết cách biểu đạt. Anh ấy là người trọng tình, trọng nghĩa đầy trách nhiệm. Tuy hay mất tích không lý do, đối xử thơ ơ nhưng khi mọi người gặp hiểm cảnh, anh ấy sẽ không ngần ngại mà ra tay tương trợ. Châm ngôn "Chỉ cứu những người không muốn chết." Mọi người đều nói đi theo anh ấy đều có cảm giác rất an toàn, còn sẽ có thịt ăn. Chuyện cũ về Trương Khởi Linh: Vào một mùa đông lạnh giá, cha nuôi của Tiểu Ca, đã đưa anh từ Nepal trở về nhà họ Trương. Lúc đó anh vẫn còn là một đứa trẻ sơ sinh, bị xem là con ngoài giá thú của nhà họ Trương, không ai biết cha ruột của anh ấy là ai, ngoại trừ mẹ tên là Bạch Mã (Mã trong mã náo), một nữ bác sĩ người Tây Tạng. Vào năm anh được sinh ra, nhà họ Trương đã mở hộp đá có hình rồng của Chu Mục Vương và lấy hài nhi đã chết ngủ suốt 3.000 năm ra khỏi đó nhằm củng cổ vị thế. Nhưng yếu tố mấu chốt xảy ra, cái thai nhi là một tử thai, hoặc không thành công nuôi lớn, hoặc vì cảm thấy có nguy cơ trong việc nuôi lớn thai nhi này, mà cuối cùng lãnh đạo Bổn gia quyết định để một đứa trẻ thực sự thay thế, đó là Tiểu Ca, đem anh dối thành thai nhi 3000 năm. Sau khi sự thật bại lộ, Trương gia rơi vào nội đấu, Tiểu Ca vốn được giáo dục và bảo hộ như Thần thánh, lập tức bị vứt bỏ không thương tiếc, trong quá trình trưởng thành bị đối xử tàn nhẫn. Anh bị nhốt trong một sân độc lập và phải huấn luyện nghiêm ngặt, không thể tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Khi anh lên tám, lên chín tuổi, để tìm ra dấu tích của tộc trưởng cũ, Trương gia đã đưa anh-người sở hữu dòng máu của Kỳ Lân, vào lòng đất của thành phố cổ Từ Châu, cưỡng bức cắt máu để xua đuổi sâu bọ, bắt anh khơi thông những lối đi bị phù sa vùi lấp, thậm chí không thể đi vào được. Không giống như những đứa trẻ kiêu ngạo trong Trương gia, Tiểu Ca không có sự bảo vệ từ cha mẹ ruột của mình, và cha nuôi của anh ấy đã chết từ khi anh ấy còn nhỏ. Lớn lên trong một gia đình đen tối, lạnh lùng và phức tạp, phải cô đơn một mình này, anh dần hình thành một tính cách lầm lì. Còn hơn thế cả, khi gia tộc họ Trương tan rã và sắp sụp đổ, đứa trẻ đáng thương bị bỏ rơi và bị lợi dụng này, vì không muốn gánh vác bất hạnh của gia tộc mà họ đưa anh lên thay làm Trương Khởi Linh-Tộc Trưởng của Trương gia. Rõ ràng là người chỉ có một thân xác, nhưng mang trong mình sứ mệnh Thần Minh, "Nếu như thế gian có Thần Minh, vậy nhất định là.. TRƯƠNG KHỞI LINH". * * * Khi xem Đạo Mộ Bút Ký Trùng Khởi hậu trường, có một câu mà đạo diễn nói khiến tôi rất cảm động. Ông ấy nói: "Có một cảnh quay tôi phân vân rất nhiều, lúc ấy tôi quay hai bản cùng một phân cảnh, một cảnh là Tiểu Ca cười, một cảnh là không cười. Tôi phân vân không biết nên chọn cảnh nào để phát sóng. Cười hay là không cười đây." Khi đó các anh hậu kì nói với ông ấy: "Đạo diễn, cậu ấy khổ quá rồi, anh để cậu ấy cười đi, cười mấy cái thì đã làm sao nào." Lúc nghe câu đó tôi lòng thật sự rất nhói, là Đạo Mễ tôi đương nhiên biết Tiểu Ca anh ấy đã trải qua những gì, thật sự rất đau khổ, ngỡ như rằng là nhân vật toàn năng toàn tài nhưng có một nỗi cô độc ẩn sâu trong vẻ ngoài bình lặng ấy. Mọi việc anh ấy trãi qua thật không thể dùng từ ngữ mà nói hết được, đến cả tác giả người đã vẽ nên anh cũng không biết nên làm sao để cho anh có một kết cục tốt đẹp. Tôi chỉ muốn nói với Tiểu Ca rằng: Anh từ giờ anh hãy sống thật vui vẻ, hãy cười thật nhiều, ở bên cạnh huynh đệ của mình cùng vui cùng buồn. Anh hiện tại đã có người quan tâm, lo lắng, anh biến mất họ sẽ đi tìm anh, anh ra đi họ sẽ nhớ về anh. Tiểu Ca, anh có Thiết Tam Giác, có Đạo Mễ chúng tôi nên hãy sống thật tốt nha. "Đã có rất nhiều người quan trọng trong cuộc đời anh ấy, nhưng không ai trong số họ có thể quan trọng hơn số phận của anh ấy" -Nam Phái Tam Thúc.