

Trình bày: Tuyết Phượng
* * *
* * *
Tuổi đá buồn của Trịnh Công Sơn là một trong những bài hát tôi yêu thích, sau Diễm xưa và Hạ trắng. Những giai điệu và ca từ thấm đẫm một nỗi buồn man mác..
Đời người, nhiều khi có những nỗi buồn không tên, nó cứ len lén đâu đó trong tâm tư của mình. Những chiều mưa qua, nhìn những chiếc bóng nhỏ cặm cụi trong mưa gió, hay nằm trong phòng nhỏ nghĩ vu vơ mà lo sợ cho tương lai. Những sáng phóng xe cả chục cây số tới cơ quan, vượt qua bao khói bụi, để đối mặt với những người đồng nghiệp xấu tính. Từ đó mới thấy sự não nề của cuộc bon chen phố thị..
Đời người, nhiều khi có những nỗi buồn không tên, nó cứ len lén đâu đó trong tâm tư của mình. Những chiều mưa qua, nhìn những chiếc bóng nhỏ cặm cụi trong mưa gió, hay nằm trong phòng nhỏ nghĩ vu vơ mà lo sợ cho tương lai. Những sáng phóng xe cả chục cây số tới cơ quan, vượt qua bao khói bụi, để đối mặt với những người đồng nghiệp xấu tính. Từ đó mới thấy sự não nề của cuộc bon chen phố thị..
* Lời bài hát
Trời còn làm mưa
Mưa rơi mênh mang
Từng ngón tay buồn
Em mang em mang
Đi về giáo đường
Ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai.
Đóa hoa hồng cài lên tóc mây
Ôi đường phố dài lời ru miệt mài
Ngàn năm ngàn năm
Ru em nồng nàn
Ru em nồng nàn
Trời còn làm mây
Mây trôi lang thang
Sợi tóc em bồng
Trôi nhanh trôi nhanh
Như dòng nước hiền
Ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai.
Đóa hoa hồng vùi quên trong tay
Ôi đường phố dài lời ru miệt mài
Ngàn năm ngàn năm ru em giận hờn
Ru em giận hờn.
Trời còn làm mưa mưa rơi mưa rơi
Tuổi buồn em mang đi trong hư vô
Ngày qua hững hờ.
Trời còn làm mưa mưa rơi mưa rơi
Từng phiến mây hồng
Em mang trên vai
Tuổi buồn như lá gió mãi cuốn đi
Quay tận cuối trời.
Trời còn làm mưa mưa rơi thênh thang
Từng gót chân trần em quên em quên
Ôi miền giáo đường
Ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai.
Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
Em gầy ngón dài lời ru miệt mài
Ngàn năm ngàn năm ru em muộn phiền
Ru em bạc lòng.
Trời còn làm mưa mưa rơi mưa rơi
Tuổi buồn em mang đi trong hư vô
Ngày qua hững hờ.
Trời còn làm mưa mưa rơi mưa rơi
Từng phiến mây hồng
Em mang trên vai
Tuổi buồn như lá gió mãi cuốn đi
Quay tận cuối trời.
Trời còn làm mưa mưa rơi thênh thang
Từng gót chân trần em quên em quên
Ôi miền giáo đường
Ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai.
Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
Em gầy ngón dài lời ru miệt mài
Ngàn năm ngàn năm ru em muộn phiền
Ru em bạc lòng.
- Hết -
Chỉnh sửa cuối: