Trọng Sinh Vấn Đỉnh - Phàm Bất Phàm Nhân

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Phàm bất phàm nhân, 30 Tháng mười hai 2021.

  1. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Tên truyện: Vấn Đỉnh

    Tác giả: Phàm bất phàm nhân.

    Thể loại: Trọng sinh, nam chủ, cổ phong, tu luyện, tu tiên, hậu cung..


    Ảnh bìa:

    [​IMG]


    Văn án:

    - Lương Thần đã từng từ nhỏ yếu bò lên.. Tưởng trừng lớn mạnh có thể nắm giữ chính mình vận mệnh! Bất quá hắn cũng chính là chúng sinh một trong thôi.

    Trọng tới một lần nữa, hắn nhân sinh sẽ còn như cũ sao..

    Nvc: Lương Thần

    Thể loại: Trọng sinh, tu chân, nam sinh, sắc, cổ phong, tu luyện, hậu cung

    6Nvnc: Hoa Ngữ Ly, Lệ Duy Á, Ô Vu Linh, Đông Du hải Liên, Tây Ngạn Nhi, Ma hồ Cơ.

    Nvc: Không tốt, không xấu, thông minh, có trách nhiệm tâm ==> Đã quyết định rất khó ngăn cẳn.

    #Tu luyên phàm nhân chia làm:

    Thể tu tam giai đoạn: 2- 4 tuổi, xem cốt, ngâm thảo dược nhất giai.

    5- 8 tuổi: Rèn luyện thân thể, sức chịu đựng hai giai

    9- 12: Võ tu tam giai, bước vào tu luyện giai đoạn đầu.

    Tiếp sau làm gì, học gì tùy theo lúc sau trắc thí tư chất thích hợp và biểu hiện.

    Sau thể tu ba giai bắt đầu phân chia hai trường phái:

    + khí tu chia cảnh: Nhập khí, khí sư, khí cảnh, khí hồn, khí vương, khí đế, khí thần, Khí tôn.

    + Võ tu chia cảnh: Nhập võ, trụ thân, cân thân, thuật thân, đỉnh thân, tôn thân (tôn thân trung cảnh, tôn thân viên mãn)

    Hai bên cũng ngang nhau mạnh yếu: Hai pháp người thường không thể cùng tu nếu không tẩu hỏa nhập ma điên dại, càng nặng liền có thể nổ banh xác!

    ==> Lời đồn đại năng trong truyền thuyết cấp bậc có: Chí tôn. Kiếp tâm (độ tâm, có người độ mấy thế, có người độ mấy tháng, liiên quan thần ma một chút cái này về sau đọc truyện sẽ nói rõ). Đạo thần (Có hạ, trung, thượng cảnh)

    Cổ tịch ghi qua: "Đăng đỉnh" là vô địch. Tới đăng đỉnh có thể thoát ra trói buộc, trưởng khống trúng sinh, thế gian không người địch lại!

    Đăng đỉnh là tối cường, (10tiểu bậc đăng mới tới chân chính đăng đỉnh)

    Này thế giới gọi "Đăng Đỉnh giới"

    Bàn tay vàng: "Nửa bước bậc 5 Đăng đỉnh cường giả làm lão gia gia người xuyên việt! Bất quá lão gia gia hơi lú tí. Và cũng trọng sinh này thế ma chủ đăng đỉnh bậc 7"

    Ps: Ta là thành viên mới, dự định viết một bộ truyện. Văn án ở trên mong mọi người cho ý kiến và sau này ủng hộ, cảm tạ.

    Link: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Phàm Bất Phàm Nhân
     
    Last edited by a moderator: 24 Tháng một 2022
  2. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 1: Trọng sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lương Thần từ trong hắc ám trầm miên, không biết qua bao lâu bị một thanh âm đánh thức.

    "Uy.. tiểu tử.. tỉnh, tỉnh đi ngươi.."

    Thanh âm có vẻ hư nhược như muốn tắt thở dường như, nếu không phải vang ở ta trong đầu Lương Thần ta nhất định sẽ không để ý! Ồn như vậy, trực tiếp giết là được.

    Nhưng ta xác định thanh âm thật là trong đầu ta nói ra, là ai?

    Mở mắt, cảnh giác nhìn xung quanh tưởng ngồi dậy! Nhưng vô lực.. Ta cứng lại một chút, ánh mắt lăng lệ, không đúng ta hẳn là đã chết rồi đi, như vậy lớn đại kiếp, ta tu vi chỉ là trong truyền thuyết 'Kiếp tâm' qua khỏi là không có khả năng! Không nhìn ngay cả lúc ấy.. Ân, ta làm sao không nhớ gọi được bọn hắn danh hào rồi?

    Đang kinh hãi, phát hiện chính ta kí ức dần dần như bị sương mù tre đi. Trong thoáng chốc ta ngây ra, chỉ nhớ được kết quả nhưng diễn biến và tiến trình đều không làm sao nhớ nổi.

    "Aiz! Tiểu hỏa tử, đừng uổn.. g công vô ích"

    Cái kia thanh âm lại vang lên trong đầu, Lương Thần cũng cảnh giác thoáng chốc hoàn hồn, nhắm mắt tưởng dùng thần hồn vào xem tình hình!

    Nhưng mà, ân cái quỷ gì. Không có, cái gì cũng không có, hắn ngưng tụ thần hồn đâu, không đúng, hắn làm sao không có thần hồn. Này càng không đáng tin cậy, nói ra đi mọi người nhất định cười bể bụng!

    Bước vào 'kiếp tâm' còn không ngưng tụ thần hồn, gạt quỷ đi thôi. Bất quá ta vấn chưa ngưng tụ thần hồn là cái quỷ gì, còn kia trong đầu thanh âm! Không phải là nó làm ta thần hồn không có đi.

    Trong lòng hô: "Uy, ngươi hẳn là một vị tiền bối nào đó đi? Vì sao ở ta trong đầu?"

    Trong lòng thì không khỏi lo lắng, người này là ai? Không phải thấy ta tư chất còn khá tốt muốn đoạt xá ta đi.

    Nếu trong đầu lão ai đó có thể đọc được Lương Thần suy nghĩ nhất định định muốn rút kiếm cho Lương Thần một kiến thống khoái!

    Vất vả xé rách thời không, cho tiểu tử này trọng sinh hắn lão nhân gia thật là suýt chút tàn hồn cũng không giữ được, lại bị người coi là người xấu, có tức hay không!

    Lại trở lại nói nếu biết tức là tức thật sự, nhưng đâm lao phải theo lao hiện tại dù lão có biết cũng chỉ có thể theo tiểu tử này!

    "Khụ khụ, lão phu ngươi hẳn là biết tới, chính khụ khụ là cái kia sắp tới đăng đỉnh cường giả" Ho khan không ngừng giọng già nua.

    "Nửa đăng đỉnh?" Kinh ngạc, bất quá trong đầu chỉ lờ mờ cố nhớ ra! Thật có một người như thế, chỉ là không nhớ nổi hắn bộ dáng ngược lại Lương Thần cũng rõ ràng, cái kia nửa đăng đỉnh cường giả thật rất lợi hại. Dù sao thế nào kia cấp bậc hắn còn lâu cũng tu không đến.

    "Đúng vậy.. Ngươi là ta duy nhất trên đời huyết mạch khụ khụ nên ta mới cố sức xé rách thời không đưa ngươi trọng sinh trở lại thơ ấu, khụ.. khụ." Giọng già nua nói.

    Lương Thần mở mắt, nhìn rõ xung quanh! Cũng biết rõ ta vì sao không thể động, đơn giản là bởi vì ta hiện thân thể chính là một cái mới sinh ra chưa lâu hài tử.

    Nghe trong đầu thanh âm nói, trong lòng Lương Thần chỉ có kinh ngạc cùng kinh ngạc. Mà trong đầu thanh âm nói Lương Thần ta là cuối cùng huyết mạch của lão, ta cũng không động dung chút nào.

    Ngược lại hơi không thể thấy ánh mắt tối đi. Trong đầu người tự nhận là nửa đăng đỉnh, đây cũng không phải giả giới hoặc ảo cảnh vậy lão hẳn là không có nói dối, lời lão nói có mấy phần đáng tin.

    Còn về huyết mạch, ha hả ta người này sẽ để ý cái này sao? Nếu Lão giả trong đầu biết ta giết gần hết hắn huyết mạch không biết hắn lão sắc mặt sẽ thế nào đâu!

    Lương Thần làm như nghe thấy vậy, ngạc nhiên hơi lánh đạm hỏi: "Thật sự? Ngươi không gạt ta đi! Vậy ngươi vì sao khi ta gia tộc bị diệt ngươi không đi ra"

    Trong đầu nhất thời yên tĩnh, trong một góc không gian, ánh sáng bao bọc trong bóng tròn bên trong, đang nằm một người! Bộ dáng không hề già nua như thanh âm Lương Thần nghe được. Lương Thần hỏi vậy bộ dáng lãnh đạm, hắn cũng không tức giận!

    Chỉ là bên trong người thân ảnh bất quá là hồn thể, mờ ảo chợp trờn, giường như có thể bị một làn gió thổi tan đi!

    Nghe Lương Thần hỏi lão cau mày trên khuôn mặt đẹp nhất đốn. Trong lòng mmp! Lão tên gọi La Thọ, là một cái người xuyên việt.

    Mấy trăm năm trước xuyên tới, thiên phú cực cao tư chất không nói chấn áp một thời đại, cũng không có hệ thống! Nhưng xuyên qua mệnh tốt a, lưng dựa vào đỉnh cấp tông môn, quan hệ hộ, quả thực thiên định chi tử..

    La Thọ cũng cảm thấy như vậy, mình chính là nhân vật chính phối trí, lúc đó tuổi trẻ tưởng lập cái gì hậu cung, đi đến đâu gieo tình ở đó! Ai biết mình có bao nhiêu huyết mạch đâu tình một đêm không ngớ rõ. Về sau bị túc địch đánh bại chỉ có thể dốc lòng bế quan muốn bước vào đăng đỉnh.. Tuy là cảm giác được mình huyết mạch bị diệt sát, nhưng lão cũng chỉ có thể coi như không biết.'Đăng đỉnh' a, chỉ cần lão bước vào cấp độ đó thế gian lão còn sợ cái trùy!

    Hiện bị hỏi tới, có điểm lòng bứt rứt xấu hổ:

    "Khụ, khụ ta khi đó bế quan vô pháp aiz khụ khụ.." Lại là một mảnh dài tiếng ho khan, Lương Thần cũng không phải hài tử có thể nghe ra được trong này thật sự là có mấy cái cố sự, lão có điểm bất đắc dĩ! Nhưng thì sao, người cũng là ta giết, nếu lão đầu này tưởng trả thù thì hai người nhất định có một ngày là địch. Hiện tại lão đầu có vẻ cũng không biết gì cả, đương nhiên là có thể lợi dụng liền lợi dụng.

    "Vậy a!" Lương Thần đáp lại một câu, không bao nhiêu cảm xúc khá là tùy ý.

    Này lão đầu, cảm giác bị thương rất nặng, hiện tại thật là thời cơ phải thăm dò tình hình. Lương Thần âm trầm nghĩ, La Thọ cũng không biết mình bị tính kế! Nếu hắn thực lực tại đương nhiên không có những này lòng vòng, nhưng ai bảo hắn hiện hồn thể cũng không ổn định đâu.

    "Khụ, ai hài tử. Ngươi cũng không cần như vậy! Ta đã xé rách thời gian đưa ngươi trọng sinh trở lại thơ ấu.. Khụ khụ có ta chỉ dạy, tương lai bảo vệ gia tộc không bị diệt là chuyện đơn giản, ngươi đừng lo!"

    Lão không khỏi bổ não, này hài tử cùng lão gặp mặt tu vi đã là kiếp tâm! Tư chất không kém, tuổi cũng trẻ. Chắc chán gần giống tiểu thuyết viết hắn này không biết thứ bao nhiêu đời huyết mạch, gia tộc bị diệt, bản thân trốn thoát gian nam sống muốn tìm kẻ thù.. Vì muốn báo thù mà dốc lòng chuyện xưa! Không khỏi thở dài, có điểm đau lòng, này cũng có hắn một chút lỗi lầm! Sau này nhất định phải hộ hảo này hài tử cho hắn chở thành một cường giả không có tiếc nuối.

    Đối vai! Nếu Lương Thần biết hắn về sau cực kì không đáng tin cậy lão gia gia ngây thơ như vậy nghĩ, nhất định sẽ liếc mắt xem thường!

    Kỳ thật không thể trách Là Thọ nghĩ đơn giảm và Lương Thần hiện tại nghi ngờ không tin La Thọ được! Bởi vì La Thọ tuy là người xuyên việt, nhưng xuyên vô tông môn lớn, tư chất tốt! Thiên mệnh chi tử một thời đại, rất là an nhàn, mọi người đều kính ngưỡng hắn hâm mộ hắn. Mỹ nhân cũng là vô số, thuên kiêu cúi đầu gọi ca.. Hắn nhân sinh vô cùng thuật lợi sòng phẳng. Chỉ bị một lần đả kích liền nghĩ bế quan mới đi ra hỗn, trang bức.. Nói hắn tàn nhẫn với huyết mạch cũng đúng, nhưng không thể không nói tâm nhãn vấn khá tiểu. Ở một cái từ người thường từng bước không người trợ giúp, các loại tính kế.. Hỗn đến trong truyền thuyết kiếp tâm tu vi Lương Thần mà nói, tính kế thực sự là nghiền ép La Thọ mấy trăm năm sống, chính như một cái người tốt cùng một cái tội phạm, kia Lương Thần chính là kia tội phạm, người thường là La Thọ, hắn căn bản không biết lương Thần trong đầu nghĩ gì! Chảy qua không giống, tư duy cùng vấn đề đều không giống.

    Lương Thần không biết La Thọ suy nghĩ, nhưng nghe vậy trong lòng là không để ý! Bất quá cũng diễn rất nhập vai, làm như kinh hỉ: "Thật sự?"

    "Đương nhiên, ngươi không biết khụ khụ.. Cái này trọng sinh là ta dùng ta nhục thân làm hiến tế!"

    Lương Thần không ngu, kì thật mình ở trong này nhỏ bé thân thể, nhất định không phải đoạt xá cũng là trọng sinh! Bất quá đoạt xá nghe nhiều, trọng sinh lại chưa có thuyết pháp, bất quá nghe tên cũng có thể dễ dàng hiểu được, Lương Thần cũng không ngăn lão nói còn hỏi:

    "Nhục thân hiến tế cho ta trọng sinh? Này cái gì bí pháp! Chưa từng nghe qua nghe thấy"

    Cái này hỏi, Là Thọ khá là đắc trí: "Này cũng không phải gì bí pháp, là ta trong lúc thấy ngươi tiểu tử sắp vấn lạc chạy tới kéo ngươi xé rách không gian, trong lòng nghĩ đến thôi liền hoàn thành"

    Nói được khí thế không ho khan, nhưng mà có chỗ nào sai sai, lão cũng nhất thời không kịp phản ứng. Lương Thần lại hỏi: "Ngài thật là lợi hại, này cũng coi là dùng niệm hiến tế đi! Vậy ngài sao ở ta trong đầu đây, còn nữa ta kí ức tại sao lại không nhớ được đâu?"

    Này hỏi làm La Thọ nhất thời sấu hổ. Lương Thần ở khen hắn, tuy sảng nhất thời nhưng mà hai cái sau hỏi rất là mất mặt a! Trang bức không quá ba giây.

    "Này, này! Ai khụ khụ, chuyện là thời không gió lốc, cùng phản phệ ta linh hồn cũng suýt mẫn diệt. Ở hộ ngươi an toàn vào trùng sinh cơ thể sau, ta lúc sắp tiêu tán! Chỉ có thể bất đắc dĩ đi vào ngươi thần hải.

    Ngươi thần hải vì thủ hộ ngươi nên phong cấm! Càng là ngươi thần hồn bị va chạm, kí ức bị ảnh hưởng nguyền rủa đi."

    Này ý tứ không cần quá rõ ràng chính là nói hắn trọng sinh, nhưng lại phải bắt đầu lại từ đầu! Lương Thần không khỏi hỏi:

    "Nguyền rủa? Vậy ta còn có gì bị ảnh hưởng khác không?"

    "Ta, ta cũng không rõ rằng lắm khụ khụ" La Thọ cũng là rất không có ý tứ.

    Lương Thần nghe lại có mới cái nhận thức về cái này lão tổ tông. Khá là ngây thơ, thật sự lão đầu này tu gần còn một nửa liền 'Đăng đỉnh' thật sự là lão thiên con trai. Còn quá là thành thật, ta nhìn rất đáng tin sao, hắn không tre dấu nói cho ta!

    Nếu là ta, nhất định trực tiếp đoạt xá, còn có cái gì làm cho con cháu trọng sinh ha hả! Hi sinh thành toàn vì người khác phi buồn cười, này hắn là không có khả năng làm ra.

    Rõ ràng giúp đỡ hắn trùng sinh, bán thân bất toại, nghe hắn nói còn xấu hổ. Ân này lão tổ coi như không tệ sao, tính cách cũng không quá làm hắn chán ghét!

    Kỳ thật không phải vậy, La Thọ lúc ấy hơi chú ý này hắn tại thế gian huyết mạch. Dù sao đại kiếp nhân tài đều ra, nhưng hắn huyết mạch đều không có! Hắn chính muốn hộ Lương Thần ở đại kiếp an toàn, ai ngờ túc địch bị khống chế đánh với hắn!

    Hai bên thực lực ngang ngang, ngay tại lúc ấy thần niệm quan sát thấy Lương Thần ôm chặt một hài tử.

    Có trờ mới biết, hắn La Thọ lúc ấy nghĩ gì không để ý túc địch xông đi qua!

    Ps: Nam chủ giai đoạn đầu thật ác, không từ thủ đoạn, cũng không hiểu nhân gian ái, về sau mới cảm nhận được yêu dần dần thay đổi.
     
    Last edited by a moderator: 2 Tháng một 2022
  3. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 2: Thần Cốt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lại nói tiếp không thể trách La Thọ, Lương Thần dung mạo đó là ngay cả hắn một người tự nhận hơn người mĩ mạo, nữ nhân nhào vào lòng vô số kể cũng hơi tự nhận không bằng.

    Có thể thấy Lương Thần có bao nhiêu đẹp, có bao nhiêu tính lừa gạt!

    Nói tới cũng chỉ là trùng hợp, khi ấy kia cô gái chính là hắn người quen, có người giao nàng cho hắn, mong hắn hộ nàng thôi! Không thì vô tình lánh đạm như Lương Thần sẽ tìm chết đi hộ một kẻ không quen.

    Không thể nào không thể nào, mọi người không phải tưởng ta Lương Thần thật hảo tâm như thế đi! Độc ác, tàn nhẫn, ngoan nhân những từ này cùng Lương Thần ta lúc ấy tâm tính là chính!

    Nhưng không thể phủ nhận là Lương Thần là một kẻ điên cố chấp, đã nói ra cùng nhận định đồ vật, dù chết cũng sẽ làm.

    Quay trở lại lương Thần niệm niệm hỏi: "Ngài bị thương khá nặng đi! Nhưng ta thân trẻ con cũng không thể giúp ngài khỏi được đi?"

    Làm như khá lo lắng, kỳ thật chỉ là muốn thăm dò thôi. La Thọ cũng không biết liền thở dài nói: "Không sao, không cần để ý! Ta dù sao đã là bậc 5 đăng đỉnh, hồn lại chưa tan! Đúc lại nhục thân là khó khăn, nhưng linh hồn còn tại, hấp thu linh khí tu bổ liền được. Khụ khụ"

    Hóa ra là như vậy, thảo nào hiện tại lão đầu ho khan ít đi rồi! Ta như vậy nghĩ, ánh mắt hơi trầm ngưng.

    "A, tiểu hài tử ngươi tên gì? Ngươi trong linh hồn khắc ấn một viên châu thật lợi hại, ngay cả ta đều vô pháp cảm nhận. Cũng nhờ nó mà ta và ngươi khá an toàn trong thời không không bị hỗn độn khí xé tan!"

    "Viên châu?" Lương Thần hơi ngẩn ra..

    "Uy, tiểu tử ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ ngươi quên luôn viên châu từ đâu đến a?"

    La Thọ không khỏi nghĩ nhiều, bị gọi ta cũng hoàn hồn ánh mắt rất là bình tĩnh: "Đúng là, ta không nhớ rõ lắm."

    Nghe vậy hơi chột dạ cảm thấy là mình hại Lương Thần, lão liền nói: "Đúng đúng, không nhớ cũng thế! Sau này thực lực của ngươi tăng lên trí nhớ sẽ từng bước rõ ràng, ân đừng sốt ruột"

    "Ân" Ta đồng ý, thật sự chỉ biết kết quả, không biết quá trình hơi bực mình! Nhưng ta lại được một lần trọng sinh thật sự đã là may mắn.

    La Thọ trong vòng tròn nằm hấp thu ngọc thạch trong nạp giới để hồi phục. Hắn nói cho Lương Thần nghe đơn giản, nhưng lại rất khó khăn hắn ở Lương Thần cơ thể hiện không ra được lại không thể hấp thu Lương Thần làm chất dinh dưỡng đi, đành lấy hết tích tụ! Nhưng thần hồn gần tiêu tán tu bổ hồi phục đâu có dễ.

    May mắn là La Thọ hắn phi thường giàu có, chỉ là hấp thu vô số ngọc thạch cũng mới hồi phục một chút ổn định linh hồn!

    Mà lúc này nghe có tiếng cửa mở, có người bước vào! Lương Thần không khỏi trong lòng nhíu mày, thật sự là thói quen cảm giác xung quanh, hiện tại này không có người tới gần tạo tiếng vang ta mới có thể nghe thấy! Thật sự có điểm khó chịu.

    Lương Thần đang nằm trong nôi, mở mắt. Một nữ nhân to lớn đã tới gần! Kỳ thật cũng không phải, ta cũng biết là do ta quá nhỏ nên nữ nhân mới giống bộ dáng rất to lớn thôi.

    Ta không gọi được tên nàng ta, dù sao người ta giết qua tên đều không quan trọng! Chỉ là này nữ nhân làm ta khá không thích, nhưng ta biết nàng cũng không phải sinh ta người.

    Tiếp theo nàng lời nói cũng xác định: "Thiếu gia, ngươi tỉnh nha! Ta mang ngươi đi ra ngoài a!" Lời nói đều là ngả ngớn, không cảm giác cung kính.

    La Thọ cũng khá tò mò chú ý bên ngoài! Cảm giác được không đúng cau mày lo lắng.. Hỏi cũng không được đáp lại.

    Ta phi thường bình tĩnh, rũ mắt bị nàng ta bế lên cũng không khóc.

    Giọng nàng ta cũng vang lên cảm thán: "Thật ngoan hài tử, may mà ngươi không khóc! Ta chán ghét nhất nghe hài tử khóc thanh"

    Nàng lại nhất đốn, cười to: "A, ha ta quên ngươi là ngốc tử nha, còn bị câm hài tử a ha ha, ta thật là ha ha.."

    La Thọ sửng sốt. Bất quá lại cũng im lặng nhìn không nữa hỏi! Hắn cũng đã cảm giác không đúng rồi, nhiều năm sống cũng không phải thật ngu ngốc.

    Chỉ là mặc danh lúc đầu tin tưởng Lương Thần thôi. Dù sao cũng là hắn huyết mạch, đương nhiên ở hắn trong lòng tin tưởng này hài tử từ trước..

    Bị ôm ra ngoài, đi qua mấy khúc quanh hành lang, núi giả! Trên đường từ ra khỏi phòng sau, nữ nhân liền một bộ cung kính không nói nữa im lặng ôm Lương Thần đi. Bên ngoài còn hai người trang phục nha hoàn theo sau.

    Bị ôm ta có điểm không thoải mãi, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài. Nhắm mắt! Đa phần trẻ con ở thế giới này khá là sớm tuệ, nếu không nói sao 2 tuổi đã thể tu đâu.

    Lương Thần bị ôm tới chính điện. Mấy người giọng nói hơi dừng chút, đang ôm ta nữ nhân đặt ta lên bàn, bên cạch có hơn 30 cái hài tử. Đều ngồi chơi, đa phần đều lớn hơn ta.

    Lương Thần cũng không mở mắt, này khi sinh chưa lâu, ta cũng chảy qua một lần khi ấy ngây thơ mờ mịt. Hiện tại cũng chỉ chảy qua lại một lần thôi, hôm nay chắc chỉ tới xác định!

    Ngồi trong điện ngồi đều là các cấp bậc trưởng lão, gia tộc. Có địa vị trong La gia!

    Một thanh âm uy nghiêm hỏi, chữa chút bất mãn: "Này hài tử chính là cái kia câm hài tử sao?"

    "Là, phụ thân" Một trung khí nam nhân cung kính đáp.

    "Hừ, phế vật! Thật là mất hết ta La tộc ta mặt mũi!" Một nữ nhân giọng cao nhạo bén nhọn nói.

    "Đúng vậy, Thật sự là! Ha hả còn mang nó tới đây, Tam ca ngươi không xấu hổ sao ha ha ta thay ngươi xấu hổ." Nam nhân có giọng vịt khó nghe nói.

    "Ha ha, nó chỉ là tạp chủng cùng ta có gì liên quan! Không phải chỉ có ta huyết, lục đệ ngươi cái này con hoang đầy phố không cần phải cùng ta phân cao thấp" Cười lạnh thanh, người này nghe chính là ta cha! Ta nghe là không gì cảm giác.

    Nhưng La Thọ đã há hốc miệng. Tình hình gì, hắn cảm giác đã không ổn rồi này tình hình..

    Hai người còn muốn cái lộn tiếp bị một nữ nhân ngăn cản: "Đủ rồi, im lặng"

    Kia nữ nhân cũng là lão tổ cấp bậc, hai người ngậm miệng. Nữ nhân nói: "Hôm nay tới xem cốt, các ngươi hẳn là biết đi?"

    Đám người gật gù, một người nghi hoặc: "Này, ngốc hài tử mới sinh chưa tới một tháng a..".

    Bị đám người trừng mắt, hắn ta ngậm miệng!

    "Mời giám cốt sư" lão giả uy nghiêm ngồi chủ vị, kia giọng vang lên.

    Bên cạch người cúi đầu nói phải, đi ra. Lúc sau dẫn 10 vị giám cốt sư đi vào!

    Này thế giới, có các chức nghiệp như: "Giám cốt, dược y, Ngôn sư" ba cái chức nghiệp vô cùng được chào đón tại này thế giới.

    Giám cốt đông đảo, nhưng cũng phân chia, bình thường giám cốt cùng đại sư! Giám cốt đa phần là một đám người ở trong một đại tộc bồi dưỡng, đại sư giám cốt trang phục xưa nay chuộng màu đen, tay áo là hoa tử lan biểu tượng cao khiết! Đai lưng đeo chuông bạc. Là đại sư sẽ không phát ra thanh âm chỉ khi giám cốt có. Chuông có công dụng giám cốt, không rời giám cốt đại sư.

    10 người này đều là gia tộc La gia bồi dưỡng ra! Muốn bồi dưỡng giám định sư cũng khá tốn kém, còn 10 vị này đều là đại sư! Có thể thấy La gia là một gia tộc không kém.

    10 người chào sau, cũng bắt đầu trắc nghiệm, đại sư cũng phân mạnh yếu, sợ sai sót nên từ thấp đến cao ngồi vào ghế, hài tử đặt lên bàn, bên cạch theo tiểu manh tân giám cốt (kiểu giống thư đồng) ghi chép, chuyển hài tử cho người thứ hai ba cứ vậy đi lên.

    Hơn 30 cái hài tử đều 2- 3 tuổi khoảng trừng, là La gia tổng hợp dự định bồi dưỡng.

    Kiểm tra phi thường lâu dài, lắc đầu thở dài có mấy hài tử ngay cả tư chất tu luyện cũng không có, chú định là người thường, giám cốt sau trực tiếp bị mang đi.

    "A, tới ta nhi tử" Giọng vịt nam khẩn trương lại chờ mong hưng phấn.

    Giám cốt lần lượt, mọi người sắc mặt khó coi. Lần này hài tử dòng chính có 5 cái hài tử, tư chất một cái so một cái kém! Này cái hài tử thứ 3 dòng chính cư nhiên không thể tu được.

    Không khí đã là lạnh xuống, giám cốt sư nhóm mồ hôi lạnh đều đi ra! 30 hài tử rốt cuộc kết thúc! Chỉ là La Vấn cũng là ta hiện giờ cha một cái khác nhi tử tư chất cốt khá là tốt, nhưng cũng không phải đỉnh cấp chỉ là so sánh với đám người liền trở nên trói mắt nhất thôi.

    "Hừ! Một đời không thể so với một đời a." Lão già giọng uy nghiêm thở dài.

    Lương Thần chuyện không liên quan mình, nhắm mắt. La Thọ cảm giác những người này cùng hắn linh hồn huyết mạch cảm giác khá nặng, cùng tạp lúc trước còn khá chờ mong, hiện nhìn tình hình này liền im lặng.

    Quay lại, nghe tộc trưởng nói thế đám người im như ve sầu mùa đông! Đột nhiên một nữ nhân nhỏ giọng nói: "A, còn có nó đâu"

    Đám người kinh ngạc, cũng nhìn sang mới chú ý trên bàn thật chính nằm một hài tử say giấc. Người nói cũng chính là người sinh ra lương thần, đám người nghi ngờ, này hài tử còn chưa hai tuổi đi! Bất quá ngồi trên chủ vị mấy người không nói liền có người ôm qua đi cho giám cốt sư giám cốt.

    Này không, giám cốt người thứ nhất sờ Lương Thần từng ngón tay, chuông bạc giám cốt đụng nhẹ Lương Thần cũng không sao, liền biến sắc. Cho tới hết 9 người biến sắc, người cuối cùng xem tờ giấy mọi người viết một câu như nhau: "Chưa đủ lực"

    Gật đầu này giám cốt đại sư cởi ra chuông bạc họa một vòng liền xem từng ngón tay nhỏ bé của ta, cuối cùng dùng chuông bạc gõ đụng lên bắp tay.

    "Keng" chuông bạc chuyển màu thành đỏ rực! Đám người kinh hãi, giám cốt đại sư mắt sáng lên, lắc đầu, gõ tiếp một chuông, "keng, linh đinh" thanh âm dễ ghe, chuông từ đỏ chuyển đen.

    Này mọi người biến sắc đứng lên. Giám cốt sư này run rẩy ngồi xuống không dám nữa gõ. Mọi người sắc mặt trắng bệch.

    Nữ nhân trực tiếp ra lệnh sắc mặt hung ác: "Những người biết quá nhiều sát"

    Đám người nha hoàn, thị vệ kinh hãi muốn chạy, một đám hắc y từ bóng tối đi ra. Kiếm kiếm lấy mạng!

    Tiếng thét, tiếng kêu kinh hãi như địa ngục trần gian, rất nhanh thanh âm im bặt, thi thể cũng bị kéo đi! Hai đại sư cũng bị kéo đi! Chúng đại sư đều quỳ xuống hô thề nguyện trung thành.

    Mấy người bị phát ban cho độc được, ngay cả mấy phụ nhân. Này độc dược ăn không chết, chỉ là mỗi năm cần giải dược! Ai cũng rõ ràng hôm nay nếu lộ ra Lương Thần thể tư chất, nhất định sẽ gây nên một trận tinh phong huyết vũ.

    La Thọ thần thức rung mạnh, kinh hãi tới đang hấp thu ngọc thạch cũng rối loạn, huyết tinh gặp nhiều. Lúc đại kiếp, lúc thú triều, nhưng tàn nhẫn nhân tâm lộ rõ như vậy lực đánh sâu vào không nhỏ, thật sự khá khó chịu! Hắn cũng có thể suy đoán một chút đám người này kết cục..

    Đám người bị đuổi đi, chỉ còn mấy người tộc lão cùng dòng chính. Cùng vị kia giám cốt sư.

    "Tiếp tục" Lão nói

    "Là" Giám cốt đại sư không dám trái ý.

    Đám người hưng phấn, khẩn trương. Giám cốt đại sư rửa tay. Niệm chú lẩm bẩm cái gì đó! Lại một gõ 'U' thanh âm vang lên, làm mọi người tinh thần chấn một cái! Nhìn lại đám người hít khí lạnh, hô hấp trầm trọng.

    Ta mở mắt, ánh mắt vô cùng thuần túy. Bị đau cũng im lặng, chỗ bị gõ đã đỏ một mảng lớn, nhưng mọi người đều không có chú ý, đều chằm chằm nhìn kia chuông.

    Chỉ có tò mò, La Thọ thần thức nhìn ra, thấy này càng trầm mặc. Tâm tình phức tạp, lại cảm giác đau lòng khó chịu..

    Đám người lại nhìn màu đen chuyển sang khắc kim đều ánh mắt nóng cháy.

    "Thần cốt, thần cốt" có người kinh hô.

    Kia giám cốt đại sư cũng ngồi bệt xuống đất.

    "Trời ạ, nhà ta xuất hiện thần cốt" có người hưng phấn mặt đỏ bừng

    * * *

    Đám người cho kia giám cốt đại sư rời đi. Trong điện hoan hỉ hưng phấn. Nhưng chẳng được bao lâu, bị kia giọng vịt hiện giờ là ta lục thúc đánh gẫy:

    "Ngốc tử, cũng chỉ là ngốc tử thần cốt thì thế nào? Không phải cũng vô dụng"

    Chua chua lời nói lại làm người bừng tỉnh, cũng không ai phản bác. Ngay cả ta cái gọi là cha mẹ ở một bên cũng là im lặng, ánh mắt sâu trong còn chứa tham lam!

    Kì thật ai cũng rõ ràng, này hài tử còn không có tên, vừa sinh ra chưa lâu lại là ngốc tử. Ai lại nghĩ để nó tới đây giám cốt đâu! Đương nhiên có người làm, không ai khác là mẹ hoặc cha của nó đi.

    Bởi vi sinh ra, mọi người đều biết, không thể nói ném bỏ! Và lại chuyện hài tử là ngốc tử đã chuyền ra, đương nhiên phải có cách làm chết hoặc đuổi ra ra tộc lý do! Làm chết thì không được dù sao là La gia huyết mạch, này làm rất là không thông mimh. Chỉ có thể đưa đến đây giám cốt, dù sao tiểu hài tử sao giám định là người thường thì có thể làm nó rời đi ở nông thôn hoặc thâm sơn cùng cốc gì đó! Chết sống cùng nàng về sau không liên quan, lại không ngờ dù hài tử chưa hai tuổi đã là thần cốt.

    Chính nó cha mẹ không yêu như vậy thì cũng không cần chờ mong ai yêu cùng hộ nó. Đám người nghe thế, nghĩ thế ánh mắt đều thay đổi, tâm tư khác nhau! Đúng vậy ngốc tử cũng không phải bọn họ cái gì, như vậy.. Ánh mắt tham lam đều nhìn Lương Thần, không ai ngoại lệ.

    Thần cốt, này chỉ mấy trăm năm trước nghe qua. La Thọ nhìn rõ ràng mọi người xấu xí sắc mặt, tâm trầm trầm, có thể nghĩ đến Lương Thần về sau cuộc sống.

    "Hừ, về đi! Nó hiện quá nhỏ thần cốt chưa ổn đinh, từ nay về sau chăm sóc ở chỗ cấm địa. 5 tuổi về sau nói sau!"

    Lão giả nói thế, đám người đều nói phải, ánh mắt lại không có thu liễm tham lam.

    Lương Thần ánh mắt hư không. Trong đầu La Thọ hỏi: "Bọn họ về sau thế nào đối ngươi?"

    Hỏi xong La Thọ, muốn đỡ trán này hắn nói không phải là đâm đao sao! Nhưng Lương Thần lại ý cười đáp: "Ngài, sau này không phải rõ ràng."

    Ps: 2 ngày một chương
     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng một 2022
  4. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 3: Thần châu.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian về sau, La Thọ đều im lặng!

    Lương Thần bị để ở sau núi cấm địa chỗ! Một người duy nhất chăm sóc.

    Nếu là bình thường La Thọ nhất định sẽ thay Lương Thần cảm thấy may mắn, dù sao Lương Thần chỉ mới sinh ra chưa bao lâu. Nhưng không, vì sợ thần cốt bị lấy đi, hoặc có người hại chết Lương Thần

    Lương Thần bị đưa tới ở cấm địa, chỉ có một người nữ trưởng lão trông coi, tại sao không gọi là chăm sóc đâu, đơn giản bởi vì cùng chăm sóc không liên quan thôi! La Thọ lúc đầu còn ngây thơ ảo tưởng, vì muốn thần cốt lớn lên tốt, mọi người nhất định phủng Lương Thần như trân bảo, tuy biết sau này thần cốt có thể bị rút đi.. Nhưng vừa thấy ngày đầu tiên, hắn biết mình nghĩ nhiều.

    Lương Thần bị kia tộc trưởng giao cho kia nữ trưởng lão, ôm đi cấm địa nuôi. Ở cũng là sơn động, nữ trưởng lão bề ngoài là một nữ nhân uy nghiêm, tàn nhẫn, bản tính bên trong càng là không tốt. Kia tộc trưởng cùng nàng bàn giao cách bồi dưỡng thần cốt! Nàng cũng miễn cưỡng không làm Lương Thần chết thôi.

    Lương Thần bị bỏ đói, nếu nàng ta chỉ trăm chú tu luyện. Đều rót vào Lương Thần miệng một loại dịch vô cùng khó nuốt, này dịch là linh dược, làm cho không có cảm giác đói, cũng không cần đi vệ sinh. Nhưng cách mấy ngày quả thực phi thường đau đớn tác dụng phụ nghiêm trọng. Tuy cốt phát triển nhưng thân thể thật đau! La Thọ nhìn cũng là sốt ruột..

    Chất tác dụng, da thịt nóng bỏng, cốt cách tê dại đau đớn. Lương Thần dù đã là một người trưởng thành luôn im lặng nhưng vấn phi thường đâu mồ hôi ướt cả thân áo, lại cũng chưa từng kêu ra tiếng thống khổ nào, chỉ nhíu mày nho nhỏ thân ảnh lăn lộn.

    Nữ trưởng lão rất vừa lòng, nàng căn bản không coi Lương Thần là hài tử tới xem. La Thọ hận thật sự, lại không thể giúp Lương Thần làm dịu đau đớn.. Bởi vì này dược là bồi dưỡng cốt, lấy đau đớn làm đại giới, nếu ngoại lực giúp đỡ hoặc tre dấu, sẽ tổn thương thần cốt cũng như gián tiếp tổn thương Lương Thần.

    Buổi sáng đều rót dược vào miệng Lương Thần, Tộc trưởng mang quần áo, cùng một chút vận dụng tới cấm địa cho nàng ta, nàng ta cười tiếp nhận để một bên, cũng không chạm vào!

    Lương Thần bị bồi dưỡng như vậy, thời gian trôi đã gần một tháng, phải nói là chết đi sống lại. Cơ thể chưa đến một tuổi đã lớn một vòng, nàng ta lại bắt đầu tìm đủ mọi cách làm Lương Thần tập bước đi.

    Ta cũng chưa từng phản kháng quá nàng, bởi vì ta chính rõ ràng phản kháng cũng vô dụng. Còn sẽ bị nghiêm trọng hơn ác đối đãi, như vậy ngoan ngoãn nghe nàng không phải mới là cách làm thông minh nhất sao.

    La Thọ một tháng không nói, không khỏi tò mò hỏi một câu: "Hài tử ngươi trước kia thật bị ngốc và câm sao?"

    Lương Thần ý niệm thu hồi, tâm tình khá tốt cuối cùng cũng trả lời: "Không có, ta từ trong bụng thành hình sau đã nghe được bên ngoài, từ từ nhận thức bên ngoài! Người mang thai ta vô cùng chán ghét ta. Sinh ra lúc nàng phi thường đau đớn, nói lời độc ác, ta không thích nàng liền không có khóc cũng không nói chuyện"

    La Thọ nghe xong có điểm vô ngữ! Không khỏi nói: "Vậy hiện tại một đời sao ngươi không thay đổi nói chuyện đâu? Phải biết người tư chất rất cao?"

    Lương Thần nghi hoặc: "Vì sao ta phải thay đổi đâu?"

    La Thọ: "..."

    La Thọ thật sự có điểm vô ngữ nói ra hắn suy nghĩ: "Nếu ngươi là một thông minh hài tử, còn có người tư chất nhất định sẽ được gia tộc bồi dưỡng chăm sóc không cần ở đây."

    Ta cười, nhưng ý cười không đặt đáy mắt nói, lãnh đạm nói: "Vì sao ta phải làm như vậy đâu? Bọn họ đối ta, làm cái gì ta cũng đã chảy qua một lần, hiện chỉ lại một lần chảy qua thôi! Sau này ra tay không cần phải ái náy không phải rất tốt"

    La Thọ im lặng, La Thọ tưởng không biết nên nói này hài tử quá cực đoan cùng tàn nhẫn với bản thân quá, hay là nên cảm thấy này gia tộc quá mức tự lợi tàn nhẫn, có thể dẫn tới hủy diệt chính bọn họ gia tộc đâu.

    Ở cùng Lương Thần gần một tháng này, La Thọ cũng nhận ra này hài tử là một cái rất lãnh tình người, tâm đề phòng cũng cực nặng! Đơn thuần nhưng cũng nhất vô tình.

    Hắn cũng đã nghĩ thoáng ra, dù sao cũng là một kẻ người xuyên việt! Có thể tưởng được tương lai nếu không có gì thay đổi, này gia tộc tất nhiên một ngày là sẽ hủy diệt. Chỉ là hắn có điểm rối rắm, không biết là nên trực tiếp giết này hài tử này hay mặc kệ La gia tộc.

    Người đều là có tư tâm, tuy rằng hắn cũng không biết La gia này là nữ nhân nào của hắn, vậy nên La Thọ khá phiền lòng, chỉ có thể lấy hấp thu ngọc thạch cho tâm bình tĩnh chút..

    Ta cũng không nằm chờ chết, nhưng vì quên hết kí ức tu luyện rất là khó khăn.

    Ta cũng không hề hỏi lão đầu trong lòng, dù sao nếu hắn nói, ta cũng không dám tin! Hai người chỉ là người xa lạ, ta lừa lão đầu lúc đầu hiểu chút lão tình hình! Cũng không đại biểu lão bị ngốc.

    Thời gian này, lão nhất định cũng nhìn rõ ràng. La gia và ta tất nhiên là không có gì thân tình đáng nói, thậm chí là thù địch, hiện có hai lựa chọn cho lão tuyển là bọn hắn hoặc là ta!

    Nhưng ta sẽ như vậy bị động chờ chết sao? Tất nhiên không có khả năng. Tuy ta thần hồn dung hợp này nhỏ thân thể, không thể xuất khiếu, nhưng nhắm mắt lại cũng có thể nhìn rõ ràng toàn thân chính mình thân thể.

    Lão đầu đang hấp thu linh thạch bổ trị linh hồn, Lương Thần cũng không rảnh rỗi!

    Sau khi nghe trong cơ thể ta, còn có kia viên châu, liền an tâm. Một chút ý thức, ở La Thọ không chú ý đã tiếp cận cùng đi vào bên trong!

    Đăng đỉnh giới có 13 vực. Lời đồn rằng trước kia kì thật Đăng đỉnh giới có 27 vực! Bất quá khi ấy giới vừa lập, không ổn định, ngoại vực xuyên qua xâm lấn các loại. Cường giả thủ hộ theo thời đại mà sinh!

    Một vực tạo ra vô số ở truyền thuyết cường giả. Có mấy chục vực sinh ra đã là nửa bước đăng đỉnh! Đuổi được ngoại vực hay không không biết, nhưng tham lam sinh ra.

    Chúng nửa bước đăng đỉnh cường giả chiếm một vực, tưởng xưng bá đăng đỉnh giới. Nhưng thiên địa ra kiếp, không phải đăng đỉnh cường giả chân chính đều theo kiếp vấn lạc.. Các vực đều bị phá hủy, tới hiện tại đăng đỉnh giới, qua mấy nữa thời đại chỉ còn 13 vực.

    Nghe đồn trên đời có 9 cái thiên địa bảo vật. Xếp thứ nhất là Đăng đỉnh đạo tâm, thiên địa chúng sinh sổ, thần mộc, truyền thuyết địa đồ, Di tộc thử, thiên cơ sổ, Vấn đạo cung, Vực hỏa chủng, thần châu.

    Không sai, trong đầu kia viên châu, chính là Thần châu!

    Đăng đỉnh giới đồn rằng, thần châu là cổ thời đại chiến tranh di tích lưu lại tồn tại theo thời đại, đi theo người có duyên mà hiện thế, mỗi thời đại một bậc người đều là đăng đỉnh. Tận mấu trăm vạn năm trước người nắm giữ là một vị chưa tới nửa bước đăng đỉnh cường giả!

    Mọi người chỉ lấy chí bảo nói ngoài miệng, nhưng hiện tại thời đại không bao nhiêu người biết nó lai lịch, chỉ biết thiên địa chí bảo nó bị liệt ở hàng thứ 3, chỉ sau đăng đỉnh đạo tâm cùng thần mộc.

    Mà ta đời trước nó chính là ta thần bảo, tu luyện! Có chút cảm ứng nhưng không tìm được cách luyện hóa. Cho tới khi tu vi ta tới truyền thuyết kiếp tâm, cuối cùng có thể đi vào trong nó!

    Trọng sinh trở lại, đêm đầu tiên ta cũng đã dùng ý thức quan sát vào thử. Thực lực quá kém, nếu không phải thần hồn vốn quen thuộc liên hệ dám nhìn tới nó hoặc tiếp cận quát thực là muốn chết.

    Ps: 2 ngày 1 chương
     
  5. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 4: Tàn nhẫn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thần Châu lời đồn là như vậy, nhưng ở Lương Thần đi vào bên trong hắc ám vô số hình ảnh cùng tự hiểu rõ đi qua. Từ viên thần châu này sinh ra tới hiện tại! Tuy rằng một đoạn vì sao thần châu lại từ lúc cậu sinh ra liền theo cậu bị mơ hồ.

    Viên thần châu này cũng không phải tồn tại ở cùng thời thượng cổ, chỉ là ở đại kiếp thời đại các cường giả đánh nhau, các vực đều huỷ! Một cường giả khi đó thời đại cũng không rõ rằng lắm là ai dù sao cũng không hô được tên! Chưởng quản một vực, lại nghĩ ra lấy này một vực tế luyện thành một cái pháp bảo.

    Đầu tiên này vực bị ngăn cách, chỉ cần vật trong này vực đều bị luyện hóa. Vô số linh hồn chết thảm! Kia cường giả tưởng trừng sẽ vô địch đăng đỉnh giới, nhưng vì hắn quá điên cuồng hủy cả một giới để luyện thành đại sát chú bảo, chúng sinh đều hận thấu. Kiếp lúc ấy chưa ra, nhưng bị hắn đánh vỡ, cũng xui sẻo làm dê đầu đàn.

    Thần châu lúc đầu oán khí sát khí càng ở giết chóc trung càng hoàn thiện, các loại kia cường giả dùng nó giết không biết bao nhiêu cường giả. Mọi người đều tham lam muốn nó!

    Nhưng lúc ấy đăng đỉnh không ra, chúng cường giả là mạnh nhất, tới khi đăng đỉnh đi ra, đám người đều tuấn lạc, độ bù này đăng đỉnh giới. Chân linh bị thu hồi.. Lúc ấy vô số chúc phúc buông xuống đất chết hơn trăm năm, đăng đỉnh giới các nơi mới hồi phục chín phần.

    Kia viên thần châu nợ một phần nhân quả với này giới.. Ở một hố lớn, cũng chảy qua trăm năm tẩy lễ! Lúc đại địa cỏ cây đều trưởng thành lúc thần châu đã nhờ vậy tinh lọc hoàn thành. Nhưng vì nợ này giới nhân quả, không thể phá giới trốn đi, cũng không thể mãi tồn tại đi xuống, sợ có cường giả để ý!

    Và lại nó cũng phải trả này vực nhân quả mới có thể tên ra khỏi sinh tử sổ! Nhưng một vực sinh linh, một đám cường giả đều do nó mà chết! Muốn trả nhân quả cách đơn giản nhất là giải thể bù đắp cho thiên địa, nhưng nó đã là thần bảo có linh chí! Chúng sinh đều có tư tâm, nói chi nó cũng không phải là người đâu.

    Chỉ có thể tìm vận khí chi tử kí sinh, nó ở cùng chảy qua 2 vị kí sinh giả sau, nó cuối cùng nhận ra vận khí chi tử này giới đi đầy đường căn bản không dùng được, không thể giúp nó bù này giới nhân quả được.

    Cuối cùng vấn là hỏi thiên địa.. cụ thể về sau ta cũng không biết tình hình. Nhưng mà, cái này thần châu lại tính cả lần này đã đi theo ta hai thế.

    Đời trước, không thể đi vào bên trong, chỉ có thể bên ngoài xem các loại truyền thừa cùng đạo pháp. Này thế cư nhiên ý niệm đi vào được, bên trong là một mảnh thật rộng lớn đại địa, linh khí còn tinh khiết hơn bên ngoài.

    Lương Thần có thể bổ dùng ý niệm tu lên đạo pháp! Bất quá lần này vào được trong này thần châu bên trong, tiếp thu đạo pháp, Lương Thần có thể cảm giác được trên người mình ẩn hiện một loại vô pháp bắt giữ nhưng thật là tồn tại cái gọi là nhân quả.

    Cũng chỉ hơi nhíu mày thôi, này viên thần châu nó nợ thiên địa này giới nhân quả. Mà ta lại nợ nó nhân quả, tới một ngày nào đó vượt qua được nó thì giúp một chút, mà không vượt qua được thì vì mình tất nhiên một là nó hủy hai là hắn diệt! Hiện tại đều nhờ nó cả.

    Hai bên đều ở đặt cược lên nhau, thần châu không có thật nhân thể nhưng nó ý thức là tồn tại. Nó giúp đỡ không nhỏ, cũng khá quen thuộc và hiểu biết Lương Thần dù sao cũng đi theo Lương Thần nhất thế.

    Lương Thần cũng không chán ghét nó, dù sao cũng đi theo hắn hai thế cảm giác quen thuộc cùng đáng tin hơn La Thọ nhiều!

    Bất quá dựa vào ai, cũng không bằng dựa vào mình.

    Một tháng thời gian cũng đã đến. Lương Thần cũng đã có bộ dáng của một hài tử một tuổi, kia dược quả thực đáng sợ!

    Hôm nay vị trưởng lão kia đã sớm đi ra ngoài, nàng ta cũng quên không cho Lương Thần ăn cái kia dược, cơ thể nhỏ bé phi thường đói, bởi dược đều bồi dưỡng thần cốt, thần cốt không được bồi dưỡng như ngày thường liền đói đến khó chịu, nếu người thường đói một lần thì Lương Thần chính là cảm giác đói gấp trăm lần. Cái kia ai từng chịu đói qua có người đau đớn, có kẻ chóng mặt hoa mắt. Mà Lương Thần lại là toàn thân xương tủy như trăm sâu qua lại gặm cắn, đau đớn lăn lộn. Cắn môi tới chảy máu, không phải là Lương Thần không tưởng tự tìm gì ăn! Mà là trong sơn động chẳng có gì, hài tử thần thể cũng chỉ là hài tử, linh hồn ý thức rất mạnh nhưng cũng không trưởng khống được đói.

    Nữ trưởng lão dược là mỗi ngày một luyện. Ta đau thần trí đã dần mơ hồ! Ý trí ta tuy là người trưởng thành nhưng thân thể dù sao cũng chỉ là hài tử. Ánh mắt một lệ, xinh đẹp hài tử tàn nhẫn ngặm cắn lên chính mình!

    La Thọ: "..."

    La Thọ cả kinh, vừa từ trong hấp thu ngọc thạch thanh tỉnh lại xem tới da đầu tê dại.

    Hài tử một tuổi răng không biết thế nào sinh ra phi thường sắc bén, gặm một ngụm, Lương Thần cũng không nhai, bắt đầu nuốt. Ánh mắt lãnh đạm, như là không phải đang gặm cắn chính mình giường như.

    La Thọ hồi thần cả kinh: "Hài tử ngươi, ngươi điên rồi? Làm sao vậy, cái kia nữ nhân đâu?"

    Lương Thần không để ý, đạm mặc lại cắn xuống một ngụm. Máu tanh, huyết tinh tràn trong miệng! Vết thương chảy ra huyết nhuộm đỏ cả bắp tay vết thương mau mẹ lại chỉnh tề, đủ thấy được Lương Thần mỗi ngụm cắn xuống đều là dùng sức phi thường tàn nhẫn.

    "Hài tử, mau dừng lại ngươi là đang tự làm thương tổn mình a! Đừng như vậy"

    La Thọ kêu gọi cũng vô dụng, Lương Thần căn bản như là không nghe thấy, cắn ngụm thứ ba đi xuống. Máu tươi theo khoé môi chảy ra, phá lệ tà khí! La Thọ chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, hắn người này giết người các loại chiêu trò không để trong lòng. Duy độc sẽ bảo vệ bản thân không muốn mình gặp nguy hiểm một chút, đối đãi chính mình thân thể là yêu tha thiết. Tổn thương cũng có người lo lắng, lần đầu thấy người có thể mặt không đổi sắc tàn nhẫn với chính mình được như vậy.

    Hắn lần đầu tiên ý thức được này hài tử có bao nhiêu làm người đau lòng, này tính tình! Đời trước không có hắn ở chắc chắn cũng không khác mấy. Không ai để ý, lạnh băng trong sơn động chỉ mình nó! Cũng chỉ vì thân mang thần cốt, xưa nay đau đớn cũng là nó tự chịu, không phải không đau, chỉ là chưa ai từng vì nó đau lòng cùng thủ hộ thôi. Tộc nhân, người thân cha mẹ ai cũng muốn lợi dụng nó! Căn bản không người để ý nó sống chết.. Này không phải là tàn nhẫn nữa mà phải gọi là điên cuồng đi! Lại cùng so sánh với hắn nhân sinh, bình thản tới hạnh phúc mà hắn lại không chân quý, La Thọ không khỏi trong lòng phức tạp.

    La Thọ không màng cái gì hồn thể đi ra, vô cùng đau đớn xoẹt qua khi đi ra! Viên châu kia không biết cái gì, áp chế gắt gao. Đi ra được La Thọ không kịp thở dốc, muốn ngăn cản lại xuyên qua Lương Thần!

    "A, đáng chết!"

    Mắng một tiếng, nhìn sang, Lương Thần còn ở tiếp tục cắn, cánh tay phải đã là huyết nhục mơ hồ. Lương Thần bớt đói chút, nhưng sắc mặt càng trắng nhợt, ngã xuống ngất xỉu đi!

    La Thọ bất đắc dĩ, lại đau lòng cực kì. Muốn đỡ Lương thần thân thể lại bay xuyên qua! Hồn thể chịu vô cùng đau đớn rất là bất đắc dĩ, cũng không dám nữa xuyên vào Lương Thần thức hải.

    Lại nhíu mày, cái kia nữ nhân không biết đi đâu, làm sao để này hài tử đói điên rồi. May mà Lương Thần trời sinh thần cốt, không thể khôi phục vết thương nhưng dừng máu là không ngại!

    Suy nghĩ hắn cũng không vào được Lương Thần thân thể còn vì xuyên qua này hài tử hai lần thân thể, hồi phục một chút thần hồn lại trở về suy yếu, hiện tại đã ra được ở bên cạch hấp thu linh khí cùng ngọc thạch chắc chắn nhanh hơn một chút.

    La Thọ nghĩ vậy, ngồi ở bên cạch bên giường xếp bằng nhắm mắt đả tọa. Hiện tại trạng thái linh hồn căn bản, pháp lực, đồ hắn cầm đều như là một không gian khác. Không phải cảnh giới trên hắn căn bản không nhìn thấy không chạm được!

    Này giới là không có quỷ tu, người chết đi gọi là chân linh, chân linh rơi thu về sinh tử sổ, tới khi ở đủ, liền bị thả ra, luân hồi tiếp.

    Hồn thể lại là cảnh giới khác, nó có thể là chân linh hóa thân đi.

    Nhưng không tới trong truyền thuyết cảnh giới chỉ gọi là chân linh, có ý thức nhưng không có hóa thân đại loại chính là như vậy.

    Ở La Thọ hấp thu một lát sau hồi phục, kia nữ trưởng lão trở lại! Cùng một người nam nhân, hai người thấy Lương Thần bộ dáng không khỏi nhíu mày.

    "Buổi sáng ta sớm ra ngoài, quên cho nó ăn." Nữ trưởng lão nói.

    Nam nhân cau mày: "Thật vô dụng cũng, lại có thể gặm cắn bản thân! Thật là tiểu quái vật"

    "Đúng thế, thật ghê tởm" nữ trưởng lão ghét bỏ nói.

    Nam nhân nói: "Được rồi cho nó uống dược đi, trị tốt thương mới nói. Hắn thế này thương có lẽ sẽ chịu không được ngâm dược."

    "Có sao? Ta thấy nó rất có thể chịu trực tiếp làm luôn không phải tốt" Nữ trưởng lão nhíu mày không vui, nàng cũng không muốn ở đây xem hài tử.

    "Không thể, ngươi nhất cũng rõ ràng nó trên thân thần cốt quan trọng. Không thể ra một điểm vấn đề, nếu không trưởng lão cũng không tha cho người ngay cả ta cũng không thể tránh bị trách phạt."

    Nữ trưởng lão nghe vậy mới bất đắc dĩ nói: "Được rồi, vậy cứ nhu thế đi, chờ nó khỏi vậy"

    "Ân, vậy ngươi nhìn nó. Khi nào khỏi gọi ta"

    Nam nhân nói.

    "Ân" Nữ trưởng lão gật đầu.

    Bọn họ nói, cũng đều là nghĩ cho Thần cốt, căn bản không để ý Lương Thần có bị đói, hay bị sao? Chỉ cần không chết, La Thọ mắt lạnh nhìn.

    Ps: .
     
  6. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 5: Tu luyện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lương Thần nhỏ nhỏ thân thể là đau bất tỉnh, nhưng ý thức vấn bình thường thanh tỉnh còn ở tu luyện..

    Cũng không có gì khác nhau, chỉ là trọng tới lại có thêm một cái lão đầu bên cạch nhìn thô

    Lương Thần bị giót dược, cảm giác đói không còn. Nhưng đau đớn cũng không giảm, thời gian ba ngày qua đi. Thương thế gần như khỏi hẳ

    Hôm nay vừa tỉnh dậy, nữ trưởng lão đã ôm lấy Lương Thần đi ra sơn động, tốc độ thật nhanh đi ra cấm địa. Kia nam tử đã đứng ở ngoài đợ

    Nhíu mày tiếp nhận Lương Thần vén lên ống tay áo, nhìn thấy vết thương cơ hồ đã không thấy, gật đầu an lòn



    Nói một tiếng, hai người liền phi thân rời đi. Lương Thần trầm mặc rũ mắt không nói gì! La Thọ hồn thể chưa quá tốt, tốc độ rùa bò đi theo, may mắn hắn có thể truy được Lương Thần mùi vị mà truy tì

    Bên này Lương Thần bị ôm đi vào mật thất, chỗ sâu trong La gi

    Ở đây ngồi chờ là kia tộc trưởng lão giả, lão giả trầm ngâm sờ râu, gật đầu với hai người nó

    " Bắt đầu đ

    Lương Thần quần áo bị cởi ra, hai người cầm hắn đưa vào kia trong thùng. Bên trong thùng không rõ là gì, vô số mùi vị hỗn tạp rất là khó chịu! Lương Thần thần còn chưa bị bỏ vào trong đã cảm thấy toàn thân không kho

    Này hài tử có chịu được không? "Nam nhân không khỏi nhíu mà

    " Sẽ không sao, này các loại bổ cốt dược ta lấy mấy trăm năm gia tộc ta tích tụ lên mới có được vô cùng chân quý. Sau này mỗi tháng đưa nó tớ

    Lão tộc trưởng nói, lần này hai người im lặng. Vì tương lai La gia càng nhiều thiên tài, tất nhiên gì cũng không tiếc, chỉ sợ vạn nhất này hài tử không chịu được mà thô

    "Các ngươi không cần lo, đi ra sau cho nó ngâm vào kia là được" Lão chỉ vào huyết tr

    Lão tộc trưởng như vậy nói, hai người kinh ngạc nhưng cũng không dám nhiều hỏi. Lão lại nói thê

    "Sợ này hài tử đau đớn sẽ mình hại mình, hai người các ngươi nhiều chú ý

    " Là "Hai người cùng nói. Nhìn Lương Thần ánh mắt không có đồng tình, chỉ có lạnh lùn

    Lão tộc trưởng lại cũng liếc một mắt Lương Thần liền thở dài rời đi. Lão là La gia tộc trưởng, nếu này hài tử là một người thường lão có thể cho này hài tử an bài một nơi sống tạm cả đời! Đáng tiếc này hài tử lại trời sinh thần cố

    Đứng ở góc độ cùng lập trường không giống nhau, Lương Thần bị như vậy đối đãi La gia một ngày tất phải diệt đây là Lương Thần cảm thấy tất nhiên còn là đúng. Nhưng nếu đứng ở La gia cùng tộc trưởng bên này, tham lam lại tiệm sinh cũng là, bởi vì sẽ không ai vì một kẻ ngốc mà bỏ qua thần cốt được, bình thường hài tử còn có thể suy nghĩ chút mà ai bảo nó lại bị ngốc đâu! Càng nhiều vì gia tộc lợi ích các loại Lương Thần chỉ có thể bị hy sin

    Thần cốt cũng chính là toàn xương cốt trong ta thân thể, ta cả người đang từ từ bị đưa vào lúc, chỉ cảm thấy đau, đau đớn tới cốt tủy giống nước nóng nấu ánh xanh, không phải bình thường đau người có thể chịu đựng, ta uống dược mọi khi cốt cũng rất đau nhưng cùng này một so chỉ là 5/10 thôi. Lương Thần đau đớn rên rỉ ra tiếng, trên trán ra mồ hôi m

    La Thọ phiêu vào lúc, chính thấy dạng này một mà

    Trên đài có một thao gỗ, bên cạnh có hai người trưởng thành đang nắm Lương Thần vai, ép buộc hài tử ngồi đi vào không thể động đậy. Không biết bên trong là nước thuốc gì, nhưng hài tử bình thường đau cũng chỉ lăn lộn, hoặc bĩnh tĩnh, hiện tại mồ hôi lạnh đều đi ra, không có giãy dụa, giống như sinh mệnh muốn mất đi giống nh

    La Thọ nào nhìn thấy hài tử bộ dáng yếu ớt, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đỏ bừng, khó chịu, ánh mắt không tiêu cự như không còn linh hồn như vậy. La Thọ chỉ cảm thấy tức giận trong lòng, quát to một tiếng, bất quá hai người kia là nghe không đượ

    Ngược lại bị bắn bay ra đi, Lương Thần bị buông ra lại vô lực chìm vào trong nước. Hai người kia bị chấn bay ra, thổ huyết, vẻ mặt mờ mịt lại kinh hã

    La Thọ bộc phát sau, linh hồn càng thêm mỏng manh, hồn thể như muốn tan đi, ánh mắt giận giữ lại vô lực, nhìn hai người kia. Ánh mắt đen tối, cuối cùng hồn thể không chút dừng lại xông vào nam tử thân th

    Nam tử còn chưa kịp làm gì, phản ứng, bên trong thân thể La Thọ là linh hồn có ý thức, bất quá tổn thương quá nặng không thể đoạt xá, nhưng khống chế trong một chốc vấn là đượ

    Vừa phụ thân nam tử sau, La Thọ lảo đảo đứng lên ở nữ trưởng lão kinh ngạc ánh mắt dưới đi lên vớt ra Lương Thần, thấy còn thở liền an tâ

    Thân thể cũng mềm oạt ngã xuống. Nữ trưởng lão xem là ngây ngốc một chút, bất quá rất nhanh cũng phản ứng lại đây. Tre ngực tới xem hai cái người còn thở liền an tâm, chỉ có thể ôm ngực đi ra ngoài gọi người tớ

    Tuy nàng ta không rõ vì sao La Phong trưởng lão hắn lại ngất đi, nhưng này cũng không phải hiện tại nên nghĩ, kia kì quái lực lượng cũng không biết là cái gì hình như là bảo vệ này hài tử!

    Ở La Tộc trưởng tới, hai người còn nằm trên đất, hỏi nữ trưởng lão nàng cũng không biết, sự thật nói ra nói lại quá kì quái, lão trong lòng là bán tín bán nghi. Hô tới người, lại cho Lương Thần đi vào ngâm dược, lần này lại không sao.. Này liền hơi bất đắc dĩ, nữ trưởng lão khăng khăn nói nàng và nam trưởng lão bị một lực lượng không rõ đánh bị thương, nhưng trong đây lại không ai, ngoại trừ ba ngư

    Bất đắc dĩ chỉ có thể chờ kia nam trưởng lão tỉnh. La Thọ đoạt xá không được nhưng, cướp đoạn cơ thể linh khí thì dư sài. Nam trưởng lão vậy nên là khi tỉnh lại thân thể suy yếu, lại hỏi cái gì cũng không nhớ được! Chuyện này cũng không có gì nghiêm trọng bởi vì không ai mất mạng, chỉ là có điểm thần bí li kì cổ quái thô

    Nam trưởng lão bị bắt chữa thương, chuyện của Lương Thần lại cho một người khác thay vào Lương Thần vấn như cũ bị uống dược, lấy ra ngâm huyết vì để không quá bị đau ngất đi. Một tháng sau nữa mới lại ngâm dược một lầ

    Ý niệm ta đi vào thần châu, mặc kệ thân thể thoải mái, hấp thu yêu thú hay nhân loại huyết..

    Lương Thần đang xem một bộ bắt đầu tu luyện công pháp, tuy rằng lại trọng tới, chỉ nhớ kết quả không nhớ các bước tất nhiên phải lần nữa học lạ

    Kia lúc La Thọ ra tay, Lương Thần cũng rõ ràng lại là quá đau đớn không rảnh để ý. Lão đầu không ở trong đầu lải nhải hơi không quen! Lão đầu này thật cũng là vì ta, chỉ là không biết hắn thế nào rồ

    Trong lòng có điểm kì quái. Không phải cảm động hay vui vẻ, chỉ là không quen thô

    Ý thức rời khỏi quyển sách, lại tu lên ý niệm. Ta hiện tại cũng không thể tu cái kia, chuyên tu ý niệ

    Ý niệm là một cái tồn tại thật vì diệu, nó ở trong cơ thể tồn dựa vào linh hồn và ý thức của một người để nhận thức được một vật một sự việc. Ý niệm hay gọi là suy nghĩ một thứ, một vâth nào đó là người thường cảm thấ

    Nhưng ý niệm của Lương Thần mở tu luyện thì sẽ không giống người thường tưởng. Ý niệm của ta cũng không dựa trên linh hồn cùng ý thức nữa, mà có thể đáng sợ phân ra nhiều ý niệm khác lên vạn vật, còn đáng sợ hơn nhiều bậc thần thôn

    Nếu luyện tới đỉnh, ý thức tách ra dù không có trọng sinh ta cũng có thể tồn tại, dựa theo các ý niệ

    Này công pháp tu ý niệm tên gọi: 'Bất tử niệm sinh' này công pháp thực sự là cẩu trong cẩu của chúng công pháp cường hã

    Nhưng cũng không cần tưởng nó chỉ dùng để bảo mệnh, này công pháp có 3 cấp bậc: Tụ niệm - phân niệm - giới niệ

    Hiện Lương Thần ở này một tháng mới tu đến Tụ niệm một chút hiểu biết, phía trên căn bản không hiểu gì c

    Tu luyện 'Bất tử niệm sinh' không liên quan thần thể là phàm thai, hay về tu vi các loại hoặc cần thần cốt, mấy thứ này đều vô dụn

    " Bất tử niệm sinh"dựa ý niệm, linh hồn ý thức coi như liên quan chút. Này nói đơn giản cũng đơn giản nói khó cũng là khó như người thường muốn lên trời, bởi vì ai trời sinh có linh hồn có suy nghĩ liền có ý niệm có ý niệm liền có thể tu này pháp

    Chỉ là này pháp quá nghịch thiên, cần thiên phú, cần kiên trì sao! Bình thường, tu luyện chỉ phải ý niệm liên tưởng cao, muốn tu có thành tựu cần cần tạo áp lực cần có sức chịu đựng hơn người ví như đau đớn, kích thích.. Tu luyên ngủ cũng là tu ý niệm. Pháp này không nơi nào không tu, chỉ cần đột phá một cấp bậc, đi ra hỗn liền không sợ chế

    Nhưng này nếu thật đơn giản, thì Ta tu mấy tháng cũng vì ngộ tính cao, cùng đã chịu không ít khổ mới đến một chút bước vào 'tụ niệm' cấp bậc. Mà này còn là nhịn đau, tổn thương chính mình, hiện ngâm nước dược. Bình thường muốn tu cái này người thường là không khả năn

    Ý niệm của ta hiện đã ổn định, tụ được niệm ra ngoài, không cần linh hồn, có thể đi ra hơn mười mét, bám vào bất cứ vật gì, lại không thể đoạt xá, hay kí sinh, ta còn xa xa mới tới giai đoạn đó. Bất quá nếu cơ thể hiện bị giết vấn chết thôi, vấn chưa đủ, cần mấy tháng nữa, nhiều nhất mấy năm chỉ cần ý niệm bám vào được vật vậy ta nhục thể bị chết cũng không sao, linh hồn diệt cũng không s

    Đừng cảm thấy Lương Thần tu này công pháp không lợi hại, này công pháp thật sự là nghịch thiên có thể coi là thần thông luôn đó a! Linh hồn chỉ có một, thử nghĩ xem thần niệm cũng lúc đầu chỉ một, sau đó tách ra một đám ý niệm bám vào người, cây cối, vật sống vật chết. Thôn phệ, đoạt xá, kí sinh, giết chết ai chỉ trong một ý niệm, ý niệm lại có thể diễn sinh ra linh hồn! Ý niệm lại chỉ là một suy nghĩ, nó tách ra lại có mình suy nghĩ, lại vấn có liên hệ cùng thể, chủ thể chết có thể dựa ý niệm sống. Thật chỉ có thể nói đáng sợ trong đáng sợ, nhưng cái gì cũng có mặt tốt và cái hại, này ý niệm có mình ý tưởng tách ra chủ thể, nếu tu vi về sau cao hơn chủ thể thì hơi khó làm

    Ps: Cầu l
     
  7. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 6: Đau đớn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lương Thần lại thời gian qua mấy tháng, mỗi ngày bị đút dược. Lại mỗi đầu tháng đều đi ngậm linh dược cùng máu!

    Nói là không khác cũng không giống. Vì La Thọ lâu lâu phụ thân khống chế kia nam trưởng lão thân thể nên Lương Thần cũng không quá chịu nhiều cái gì quá mức.

    Bất quá ta cũng không cảm tạ là được. La Thọ không hiểu thấu, nhưng hắn chỉ khi nguy cấp mới phụ thân kia trưởng lão cũng không ý định giết chết người! Dù sao đây cũng là hắn huyết mạch, đáng tiếc hắn không có năng lực hiện thân cứu ra hài tử.

    Lương Thần không biết hắn suy nghĩ, đã mấy tháng qua đi, hắn tu luyện ý niệm đã có chút bước tiến. Chỉ là áp lực không đủ vấn không thể đột phá này một khảm! Hiện hắn chỉ có thể chờ, mỗi tháng đau đớn cũng chỉ có chút tác dụng. Muốn đột phá liền là chờ không lâu nữa..

    Lương Thần là một cái cực kì kiên nhẫn người, nên không cảm thấy có gì. Chỉ là bên tai, bên người có thêm một cái hồn thể, ngày bay đêm bay bên tai hắn lải nhải, hơi phiền chút thôi, nhưng lâu rồi cũng thói quen.

    La Thọ sốt ruột: "Này làm sao?" Hắn linh hồn phụ thân lên nam trưởng lão cũng biết chuyện của này hài tử khi đủ một tuổi, thần cốt ổn định liền sẽ rút đi, này nào có thể đâu. Hài tử nhỏ như vậy, này chẳng phải muốn chết sao?

    La Thọ hồn thể đi qua đi lại xung quanh mỗi ngày tức miệng lải nhải. Lương Thần lại phi thường bình tĩnh!

    La Thọ, lão buồn bực a, lại không trách mắng Lương Thần chỉ cảm thấy hài tử là ở cam chịu, càng lòng khó chịu. Nếu không phải, hài tử quá nhỏ không thể tu kuyện công pháp, sẽ bạo thể mà chết La Thọ đã dốc hết hắn cả đời tâm huyết dạy dỗ rồi. Ít nhất không cần sốt ruột lại chỉ có thể chờ chết!

    Bất đắc dĩ nghĩ cách, khuyên Lương Thần mở miệng, nhưng này nước đến chân mới nhảy tâm lý đã muộn. Cùng với Lương Thần lại không có ý định nhảy! Quả thực tổ tông La Thọ tâm tính muốn sốt ruột hỏng mất.

    "La Thọ, đi ngươi nói chuyện. Chắc hẳn La gia trong tộc người sẽ nghĩ lại.."

    "Ngươi không cần để ý, ta sẽ không chết" Lương Thần bình tĩnh đáp.

    La Thọ: "..."

    La Thọ rất cảm động này hài tử có thể trả lời hắn. Nhưng mà uy, ngươi luôn bộ dáng không lắm để ý thật là tốt sao.. Tâm hảo mệt quá!

    La Thọ ngày ngày sốt suột hai bên khuyên bảo. Lương Thần lạnh nhạt, La gia tộc đám con cháu này cũng làm hắn tức giận muốn chết rồi! Một đám chỉ vì lợi ích trước mắt.

    La Thọ cùng La gia và Lương Thần chờ ngày này rỗi cũng tới. Chỉ là bọn họ suy nghĩ khác nhau thôi!

    La Thọ là sợ Lương Thần không qua khỏi. La gia là chờ mong ngày này, việc lấy thần cốt đã bàn bạc lâu dài. Chỉ cần hài tử dòng chính có tư chất cao, chọn ra 3 hài tử lấy thần cốt đi vào.

    Lương Thần ta cũng chờ ngày này để đột phá, cần những người này coi như giúp đỡ. Nhưng tổn thương cũng là ta chịu, sau này vấn có một ngày ta diệt La gia! Bởi vì ta luyện ý niệm nên mới coi như nhờ này mà thành tựu, nhưng mà nếu ta không luyện cái gì, này chi rút lấy thân thể thần cốt chi đau La gia cũng sẽ làm, như vậy Lương Thần một ngày phản giết La gia cũng là bọn họ lựa chọn, vốn đọc chính là cược sao!

    Nói nữa, người đều có tư tâm. Trên thế giới này chính là kẻ mạnh làm chủ, chỉ cần người đủ mạnh vậy thì làm gì dù sai hay đúng đều không quan trọng!

    Lương Thần bị đưa vào mật thất, lần này có thêm ba cái hài tử khác nhau.

    La Thọ ở bên cạch, không nói gì áp xuất thấp. Đáng tiếc lại không ai nhìn thấy!

    Tộc trưởng cũng ở đây, La Thọ chẳng dám nữa ra tay. Cảm giác chính là vô lực cùng tức giận, nhìn chằm chằm Lương Thần không phản kháng chút nào bị đưa lên trên bàn.

    Như cá nằm trên thớt, vì rút thần cốt không thể làm người hôn mê, nên đám người dùng dược vật, tránh cho Lương Thần đau đớn bất tỉnh.

    Linh đao vạch qua da thịt cảm giác gì đâu?

    Lương Thần chính là cảm giác da đầu dây cung đứt gẫy, Nhắm mắt ý niệm điên cuồng hỗn loạn. Bình thường người đã bị bức điên rồi! Nhưng vì đau đớn nên Lương Thần phi thường thanh tỉnh, còn nhờ này tu luyện lên ý niệm!

    Trong miệng bị nhét vào khăn trắng, Lương Thần gân xanh nho nhỏ ẩn hiện, này chỉ là vạch một đao trên lưng chưa rút cốt đâu đã đau chết đi sống lại.

    Hô hấp dồn dập, La Thọ bên cạch xem tới cứng nhác đầu óc cũng phi thường loạn!

    Thần cốt ở Vấn đỉnh giới. Cũng không phải một người trời sinh thần cốt chỉ có một cái, thần cốt còn phân biệt thượng phẩm thần cốt, đỉnh thần cốt

    Trên lưng, và ngực xương cốt là có thần cốt là thượng phẩm thần cốt, toàn thân đều là thần cốt vậy chính là đỉnh thần cốt.

    Trăm năm trước là thần cốt thời đại bùng phát, cơ hồ người có tư chất đều mang thần cốt! Nên lúc ấy sinh ra. Đoạt rút thần cốt thời đại, nhưng này là phi thường tàn nhẫn việc lệnh người sợ hãi!

    Cũng dẫn tới một hồi giết chóc, thần cốt người không chết cũng đã là cường giả một phương. Thần cốt từ đó rất ít người lại sinh ra từ đây phá lệ chân quý.

    Nhưng người mang thần cốt không có chỗ dựa xuất thế chính là cực kỳ bi thảm hạ tràng.

    Thần cốt, màu đỏ vàng hiện ra, dưới tay dược sư. Đám người hô hấp đều nặng nề.

    Lại vạch tay chân, thở dài này hài tử không phải đỉnh thần cốt đáng tiếc dược sư trong lòng tưởng. Lương Thần đau tới mày cau chặt, mồ hôi theo chán chảy ra.

    "Từ Đại chùy đến Linh đài có một cốt, thích hợp với tam thiêú gia" Dược sư nói.

    Dùng linh đao cắt đi các loại nỗi liền mạch cùng xương cơ, đau tới Lương Thần đều cũng rên rỉ ra tiếng, toàn thân huyết dịch đảo lưu, phá lệ kì dị.

    Cắt đứt các nơi xong cũng không đơn giản, xương ức cũng chặt đứt, nhưng đã gọi là thần cốt, sinh trưởng vô cùng khó khăn. Lúc Dược sư dùng tay cố rút ra thần cốt, Lương Thần đau đớn tới mặt nhỏ cũng vặn vẹo lên.

    "Ư Aaaa" Trong miệng rên rỉ ra tiếng kêu gào.

    Ánh mắt Lương Thần trở nên mơ hồ lên, hô hấp suy yếu. Phía sau chỉ còn cảm giác đau, và đau. Ý niệm cũng cùng lúc buông lỏng lên, có hiện tượng đột phá!

    Ps: Aaaa ta cũng muốn gào thét ra ta hồng hoang chi lực! Nhưng viết không ra kia cảm giác trời ơi
     
    Johanna, Heo SữaDiệp Minh Châu thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng một 2022
  8. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 7: Trầm ma phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ý niệm ẩn ẩn có muốn đột phá, nhưng chưa đủ đạt tới hiện tại cực hạn.

    Ánh mắt mờ mịt một chút. Dược sư lấy ra được thần cốt đi ra bên kia trồng thần cốt lên người hài tử đi, lại một dược sư đi lên, ánh mắt hưng phấn. Tay cực kì kích động cầm linh đạo. Lại không biết nên từ đâu ra tay!

    Bên cạch lão tộc trưởng nhìn không quá kiên nhẫn, mắt lạnh trửng. Dược sư sợ hãi, liền ánh mắt tàn nhẫn, tay cầm linh đao rạch một đạo đi xuống, máu chảy ra, dược sư mở ra được một cái khe. Thần cốt một đoạn phi thường mỹ lệ hiện ra một chút..

    Không do dự, hắn quá hưng phấn trực tiếp hai ngón móc lên tới. Bên cạnh dược sư nhìn kinh hãi: "Lam Sinh ngươi muốn làm gì, chưa cắt mạch cùng gân ngươi định rút ra muốn nó chết sao?"

    Bị gọi Lam Sinh dược sư, ánh mắt đỏ bừng hưng phần, nghe vậy khinh thường: "Nó hiện sẽ không chết, ngươi không phải không biết, cắt mạch cùng gân thần cốt căn bản coi như nửa hỏng. Mà trong cổ thư ghi nói chính là rút ra thần cốt trồng lên khác thân! Đây là mới là cách để thần cốt giữ nguyên vẹn hoàn mỹ nhất. Ha ha, Nham lão một lát ngươi vấn là nên rút ra! Dù sao này hài tử cũng là không thể sống"

    Hắn nói là không thể sống, mà không phải không sống được. Bọn họ đã đối này hài tử như vậy! Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất có trả thù, dù đây chỉ là một cái ngốc hài tử, La gia cũng không cho nó tồn tại, Lam Sinh trực tiếp nhắc nhở cùng cảnh cáo lão không cần lo chuyện nhảm.

    Dược sư này hơi trầm mặc trong chốc lát, nhìn một bên im lặng La gia tộc trưởng mặt không hề thay đổi. Ánh mắt không khỏi có điểm thương hại nhìn Lương Thần không nói gì cau mày cũng im lặng, đứng ở một bên quan sát.

    Lam Sinh dược sư gật đầu, nhìn lại trên tay. Không chút do dự hai ngón ngoắc thần cốt lên, tay nắm một đoạn từ từ rút lên.

    "Ư" Lương Thần rên lên một tiếng đau đớn liền ánh mắt vô thần, chỉ có thân thể phản ứng giật giật từng cái, toàn thân theo thần cốt bị rút ra giống như bị hút đi hết toàn thân máu giống như.

    Đoạn thần cốt này không cắt mạch cùng đoạn gân, kéo ra chính còn sinh cơ bừng bừng các mạch còn ở đập lên, nhìn rất là ác hàn. Lam Sinh dược sư vẻ mặt hưng phấn, bưng qua xem hài tử nào thích hợp chồng vào đi.

    Cuối cùng kia Nham dược sư đi lên, bất đắc dĩ thở dài: "Ai! Ngươi hẳn cũng không sống được nữa, đã vậy thành toàn La gia đi. Nếu có kiếp sau ta sẽ trả này nợ."

    Lão ngày thường cũng không làm ác sự, cũng cứu không ít người. Chỉ là lão là La gia gia tộc bồi dưỡng ra! Hết thảy đêù là lập trường khác nhau.

    Này dược sư bộ dáng cau mày thở dài. Nhưng ra tay cũng tàn nhẫn không kém! Quay lại người cho Lương Thần nằm hoàn chỉnh, phía sau bị rút ra cốt cũng chính là Xương cột sống không có, Lương Thần như cái búp bê hỏng mặc người xâu xé. Không rên một tiếng!

    Lão cầm linh đao mở ra Lương Thần ngực, xương sườn hiện ra..

    Thân thể chỉ có đau đớn và đau đớn không gì cảm gì khác. Lúc Lam Sinh dược sư rút cốt. Lương Thần ý niệm đã đột phá, ra được từ mấy trăm mét đến 3 dặm xa khoảng cách. Còn ẩn ẩn tụ hình! Nhưng này bất quá cũng chỉ là tu được chút ý niệm da lông.

    Đau đớn trên người làm Lương Thần hô hấp khó khăn, dần dần thở cũng trở nên khó nhọc, dược sư cũng rút ra ba cái thần cốt, ẩn hiện màu đỏ vàng..

    Trên bàn Lương Thần thật lâu, ngực mới có chút phập phồng! Dược sư đã qua bên kia! Lão tộc trưởng ánh mắt phức tạp nhìn Lương Thần không nói, Nham dược sư nhìn lại, che đi đấy mắt thương hại, cư nhiên này hài tử còn chưa chết, không hổ là có thần cốt người sinh mệnh lực thật cường, đáng tiếc chắc cũng không sống được.

    La gia lão tộc trưởng, thu hồi mắt phất tay làm kia nam nữ trưởng lão đi sử lí Lương Thần đi!

    Hai người cũng chính là kia nữ trưởng lão và từng bị La Thọ phụ thân lên người nam trưởng lão.

    Lương Thần không động, La Thọ bên cạnh cứng nhắc. Thấy hài tử bị ôm đi mới hoàn hồn! Tâm tình phức tạp, này hài tử đời trước cũng bị như thế này vậy làm sao có thể sống được, trong lòng trầm tư. La Thọ tò mò, trong lòng lại nghĩ tất nhiên hài tử sẽ có cơ duyên! Nhưng nếu vì hắn này cơ duyên không có lão sẽ bất chấp phụ thân một người.

    Nói thật hắn tâm tình là rất phức tạp, hắn rõ ràng biết rõ Lương Thần tính tình, nếu không chết nhất định sẽ cùng La gia không qua được. Nhưng La gia là hắn con cháu, nội tâm rất là rối rắm, trong lòng có hai thanh âm: - Không cứu, những người này đều là ngươi huyết mạch a! Một cái so được một đám sao? Lại có một khác thanh âm phản bác: - La Thọ, sao ngươi lại có thể như vậy, nó cũng là ngươi huyết mạch a, rõ ràng là La gia sai! Ngươi đây là không công bằng, sao ngươi có thể không cứu nó đâu.

    La Thọ rối rắm xa xa theo sau, đột nhiên nhíu mày nhìn mới biết hắn đã theo hai người tới cấm địa sau núi từ khi nào, hai người này sao lại đi cấm địa sau núi! Sắc mặt hắn lập tức khó coi nghĩ tới La gia cũng không muốn sinh hậu hoạn, đương nhiên sẽ đi sử lí hài tử tàn nhẫn nhất không thể có cơ hội tồn tại.

    Đúng là muốn ném Lương Thần xuống vách núi. La Thọ còn nghĩ thấm được chẳng lẽ, này hài tử rơi xuống vách núi rồi mới có kì ngộ. Hiện có hai lựa chọn một là mặc kệ, hai là phụ thân một người rồi đưa hài tử rời đi!

    Rồi cuối cùng đi, một ngày hài tử tu luyện cũng sẽ diệt La gia, nếu không tu luyện cũng là không khả năng, này hài tử chỉ là bộ dáng hài tử, nhưng linh hồn chính là mấy trăm tuổi người đâu.

    La Thọ đang ở rối rắm cực độ, lại đột nhiên kinh hãi ngẩn đầu, hắn tuy không có thân thể nhưng linh hồn cũng là bậc đăng đỉnh, cư nhiên cảm nhận được uy hiếp! Trong lòng cả kinh, hướng Lương Thần phóng đi.

    Lương Thần đột nhiên cũng mở mắt, ý niệm tụ thu trở về. Không để ý đau đớn cùng sắp bị ném xuống đáy vực, ánh mắt lạnh nhạt ngày thường của Lương Thần, nếu quan sát rõ sẽ thấy có khá lớn dao động.

    Lương Thần đang vui vẻ, đột nhiên thấy La Thọ hồn thể phiêu tới trước mặt. Trong lòng hơi ngẩn ra!

    Ý niệm đột nhiên phóng hướng kia nơi. La Thọ nghi hoặc đột nhiên không cảm giác kia đăng đỉnh hơi thở! Chẳng lẽ kia nó phát hiện hắn cũng không phải đi..

    Ân chẳng lẽ này đăng đỉnh tồn tại, là này hài tử cơ duyên! Kia hắn ngăn cản hai lần. Không khỏi phức tạp nhìn như là đã chết hơi thở mảnh manh Lương Thần trên người.

    Nam trưởng lão lạnh nhạt nhìn Lương Thần một cái, liền buông ra tay. Lương Thần bị cuốn trong vải, nhanh chóng rơi xuống! La Thọ còn đang suy nghĩ, không ngờ đám người không nói gì, trực tiếp ném kìa tử xuống, không khỏi kinh hãi. Bản năng muốn vươn tay bắt lại, nhưng vươn ra tay lại xuyên qua mảnh vải.

    Lương Thần tự do rơi xuống, La Thọ sốt ruột phi xuống theo, vô pháp đụng vào La Thọ chỉ hận mình sơ sẩy, không phụ thân một ai đó mới đi xuống.

    Bên dưới không biết có hay không cơ duyên, nhưng mà hắn nghĩ vậy thôi chứ hắn cũng không dám cược, liền xuống theo. Cũng không đi lên phụ trên thân ái!

    La Thọ ngưng tụ pháp lực trong thần hồn một năm này hấp thu được, một chút bảo vệ chắn gió mạnh đập vào trên người Lương Thần dù. Pháp lực còn lại vận chờ phát động!

    Này dưới vực không biết là nơi nào, chỉ có hắc ám và hắc ám, hắc khí các loại! La Thọ là không biết, này là sau núi cấm địa gọi '"' Trầm ma phong'. Phía dưới đều là thây cốt người chết.. Nói chung phi thường đáng sợ! Cũng không ai vô tình rơi xuống còn có thể trở lên được quá.

    Xung quanh đều là hắc ám, yên tĩnh đến không có gì sinh mệnh. Ngay cả La Thọ linh hồn đi xuống cũng cảm giác không thoải mãi.

    Trong bóng đêm không thấy ánh sáng, duy hắn linh hồn ôm Lương Thần là phát ra duy nhất quang. Bên dưới không biết là cái gì, La Thọ đột nhiên mới chú ý tới! Lương Thần mở mắt, đôi mắt tò mò nhìn hắn, giống với lúc thứ nhất hắn nhìn thấy kia thanh niên đôi mắt, thuần túy lại kiên định. Theo bản năng mỉm cười đáp lại, Lương Thần lại rũ mắt, không biết nghĩ cái gì, lông mi run run.

    La Thọ mới nhớ tới Lương Thần bị rút đi Thần cốt, không khỏi ảm đạm một chút thần sắc. Lúc ấy rối rắm cùng lực đánh sâu vào quá lớn hắn chỉ ngơ ngác nhìn, hiện tại ôm này hài tử, à tuy rằng ôm không đến lại vấn là cảm giác khó chịu cùng đau lòng không thôi. Bởi vậy hắn cũng không biết hắn tâm đã nghiêng về Lương Thần phía bên này rồi!

    Lại nói nữa, La Thọ tuy rằng luôn làm như rất rối rắm. Nhưng hắn hành vi sự thật đều ở vì lo cho Lương Thần, nhìn hắn bảo vệ, cùng các loại hành vi là tốt nhất chứng minh.

    Lương Thần rất nhỏ, nếu hắn vì La gia vậy thì trực tiếp không để ý. Rời đi không phải được, không cần phải như vậy sốt ruột lo lắng.

    Ps: Chương sau có rất ngưu nhân vật lên sân! Ha ha ta đoán mọi người có thể biết là ai. Dù sao ta có đề qua trong mấy câu trong chương này!
     
    chiqudollJohanna thích bài này.
  9. Phàm bất phàm nhân 4k

    Bài viết:
    15
    Chương 8: Dục sinh liên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lương Thần nhắm mắt lại, ý thức thu hồi. Cũng không biết rơi bao lâu!

    "A" Kêu đau một tiếng, là La Thọ.

    Ta mở mắt, nhìn hắn! Hai người tiếp đất, sợ Lương Thần bị thương sắp tiếp đất khi La Thọ dùng ngưng tụ pháp lực chống đỡ cho ta ăn toàn đi xuống. Lại không biết bên dưới làm bằng cái gì có lực phản chấn, pháp lực đụng vào cư nhiên bắn lên!

    La Thọ không ngờ tới, bảo vệ Lương Thần nên tổn thương một chút.

    Hai người vấn là rơi xuống xuống đất, bất quá này đất giống như da người phi thường mềm mại. La Thọ cảnh giác xung quanh! Đột nhiên yếu ớt thanh âm vang lên:

    "Ngươi vù sao lại đi xuống?"

    Là Lương Thần hỏi. La Thọ sửng sốt, làm như không để ý nói: "Ngươi một cái rơi xuống, ta sẽ không thể đứng nhìn"

    Lương Thần ánh mắt cũng không có cảm động chỉ có thứ gì đó cảm xúc loé qua rồi tan biến. Cuối cùng vấn là không hiểu!

    Lương Thần thanh âm suy yếu, lại phi thường lãnh đạm: "Ngươi sẽ chết"

    La Thọ trầm mặc một chút, hỏi: "Ngươi muốn ta chết?"

    Lần này Lương Thần im lặng, hô hấp càng như không có. La Thọ lo lắng: "Ngươi đời trước cũng rơi xuống đây làm sao để sống sót? Ta đi tìm.."

    Lương Thần nhớ lại, năm ấy rơi xuống, tiếp đất thân thể thành thịt nát, chỉ có ý thức nhỏ bé còn tại. Ta thân thể vấn là hấp thu trên đất hợp lại cùng lúc ta trong đầu kia viên châu mới chân chính lộ ra! Mắt mũi, miệng đều không dùng được, chỉ có lỗ tai có thể nghe thấy thanh âm.

    Lúc ấy, một ngày ta bị người ôm lên. Trong lòng, trong tâm không có quang. Nằm trong hắn lạnh lẽo hắc ám lại lần đầu cảm thấy có sinh mệnh thật tồn tại!

    Từ đấy một kẻ truy đuổi lực lượng ra đời.

    "Ta gọi Lương Thần" Giống như trùng lặp lại tái diễn một màn Lương Thần thanh âm vang lên.

    La Thọ sửng sốt. Nói cũng là làm người bất đắc dĩ, ở chung một năm, La Thọ cũng không biết Lương Thần tên. Lương Thần trả nói ra, hắn đành hô là này hài tử, hài tử kia! Hóa ra này hài tử tên gọi 'Lương Thần' hắn trong miệng lẩm bẩm tên này.

    La Thọ đột nhiên cảnh giác lên, bên trong hắc ám một hơi thở nguy hiểm đi tới, là 'Đăng đỉnh' khí tức!

    La Thọ cũng không nói gì, suy đoán đây là Lương Thần cơ duyên, nhưng cũng không biết kà tốt là xấu. Cảnh giác cực độ!

    "Lương Thần" Một tiếng gọi như thủ thỉ nỉ non, cổ xưa mà tang thương vang lên. Hắc ám cũng như đều có trong giây lát đọng lại!

    La Thọ linh hồn lạnh lẽo, cái này đăng đỉnh còn mạnh hơn hắn! Đây là một cường giả trực giác, nếu hắn ra tay hẳn có thể bị giết chết không thể nghĩ ngờ. Nội tâm siết chặt!

    La Thọ linh hồn phát sáng hiện ra chỗ này một bên quang minh, hắc ám chỉ ở xung quanh. Không bị hắc ám nuốt trọn cũng không thể xâm nhập hắc ám!

    La Thọ ôm Lương Thần. Hồn thể mỏng manh! Sự thật là hắn bị tổn thương không nhỏ. Ánh mắt định tại một chỗ..

    Cùng lúc một cái người xung quanh vây quanh hắc ám đi tới. Người tới một thân hắc hồng y quỷ dị, khuôn mặt tuấn mỹ, ánh mắt chết lặng!

    Hình ảnh này thật sự nếu là người thường sẽ thấy da đầu tê dại sợ hãi. Nhưng La Thọ chỉ có kinh ngạc! Người tới hắn biết, chính là 'Ma chủ'. Càng tới gần, này hơi thở đã từng xuất hiện lúc Lương Thần ngâm thuốc, bị hắn uy áp làm biến mất về sau không xuất hiện nữa cư nhiên là hắn.

    Sao có thể! Hắn sao lại ở đây, không nên ở Ma giới sao? Còn nữa hắn mạnh như vậy còn sự mình cái trùy a..

    Hắn đi tới, La Thọ lấy lại tinh thần khẩn trương muốn lùi ra sau. Linh hồn lại bị tỏa định vô pháp động đậy, La Thọ khẩn trương trong lòng lại nghi hoặc mạnh như Ma chủ vậy đời trước hắn làm sao mà chết được?

    "Ma chủ" Thấy hắn trong chớp mắt một bước đã tới trước mặt. La Thọ tâm không khỏi nhất khẩn, hô ra tiếng!

    Mà chủ hắn cũng không để ý La Thọ gọi. Ánh mắt vô hồn, nhìn xuống! "Sư tôn" Một tiếng gọi yếu ớt vang lên. Làm đang thất thần ma chủ ánh mắt trống rỗng, ánh mắt có chút ngưng tụ, ôm đi Lương Thần.

    Tay xuất hiện sen đen đưa vào Lương Thần miệng. Mà Chủ cắn hắn ngón tay, ấn lên Lương Thần trên trên trán!

    Làm xong hết thảy, hắn lại thất thần. Lương Thần sau khi hấp thu kia mảnh liên đen vào cơ thể, cùng kia huyết dịch đã lâm vào hôn mê, ngay cả ý niệm cũng không tỉnh!

    La Thọ nhìn hết thảy, lại quan sát kỹ Ma chủ. Này liền phát hiện ra không đúng! Ma chủ cư nhiên thân thể không ổn định giống cái phàm nhân, này không phải chính là tiến cảnh quá nhanh tẩu hỏa nhập ma, chính là linh hồn chịu tổn thương. Thời gian cứ như vậy trôi, La Thọ cuối cùng hoạt động được. Lại không dám làm gì! Ngồi một bên hấp thu ngọc thạch.

    Ma chủ vấn ôm Lương Thần không bỏ, La Thọ muốn đi xem mấy lần đều bị Ma Chủ vòng bảo hộ đẩy ra hai mét xa. Hắn cũng phát hiện Ma chủ giống như tưởng bảo vệ Lương Thần mà không phải gây tổn thương cho nó cũng ăn tâm không ít. Nghĩ lại cũng đúng, Ma chủ chắc hẳn là Lương Thần lão gia gia đi.

    Lương Thần hấp thu kia hoa sen, cơ thể trên người thịt, cốt bắt đầu sinh ra đau thực sự. Đời trước là dùng dưới đất ma cốt ma khí sắp nhập, nên huyết tính trở nên phi thường nặng!

    Ta ý niệm tỉnh lại, nhưng cơ thể đang hồi phục nên ta cũng không đi vào. Ngược lại kinh ngạc nhìn ta sư tôn!

    Ý niệm đảo xung quanh, Diệt La nhìn lại một chút ánh mắt lại vô thần. Lương Thần không ngờ Sư tôn lại cảnh giác như vậy có thể phát giác mình ý niệm!

    Này ngay cả La Thọ cũng không phát giác đâu! Sư tôn cũng rất kì lạ. Tại sao lại xuất hiện tại đây? Đời trước, ta hấp thu kia Dục sinh liên. Sư phụ đi tới mới ôm ta vào ma giới! Nhưng đời này ta còn chưa hấp thu nó, sư phụ làm sao phát giác, còn đi tới. Cho ta ăn nó, càng nghi hoặc là sư phụ cư nhiên không giống đời trước như vậy, hắn chính là rất lạnh lùng bá đạo đâu. Nếu không phải ở cùng Sư tôn thật lâu sư tôn mới đối ta là ngoại lệ?

    Lần này Lương Thần có hai người bảo hộ, cùng ý niệm mạnh mẽ, hấp thu trị liệu nhanh chóng thật sự 12 ngày sau cuối cùng Lương Thần mở mắt. Cơ thể hoàn mỹ khôi phục!

    "Sư tôn" Ta gọi một tiếng.

    "Ân, không phải" Nhíu mày Diệt La nghi hoặc nói.

    "Sư tôn, chính là sư tôn" Lương Thần cũng không thấy đổi, dù đời này còn chưa bái sư. Nhưng sư tôn chính là sư tôn.

    Diệt La không biết mình ánh mắt có chút dao động nhu hòa. Lương Thần đi xuống, thân thể hơi lảo đảo, da thịt xương cốt đã sinh trưởng, một lát sau mới ổn định!

    Lương Thần nhìn Diệt La quay sang hỏi, đã từ hấp thu bảo thạch tỉnh lại La Thọ: "Ngươi biết hắn bị sao không?"

    La Thọ đi tới, lại thấy Diệt La định dơ tay đánh hắn. Nhanh chóng trốn đến Lương Thần phía sau vẻ mặt tràn đầy bực dọc: "Tiểu Thần Thần, hắn là sư tôn ngươi sao? Bảo hắn đừng đề phòng ta a! Đều là người một nhà cả"

    Lương Thần: "..."

    Lương Thần chỉ có thể đi ra ngăn cản.

    "Sư Tôn, hắn là ta.. Ân gia gia"

    La Thọ nhất thời trong lòng thỏa mãn, tâm hoa nộ phóng nói: "Đúng vậy đấy! Ta là Thần Thần Gia gia, ngươi là Thần Thần sư phụ. Chúng ta đều là Thần Thần người thân"

    Diệt La mặt không đổi sắc, ánh mắt hơi dao động, La Thọ trả lời nói: "Tiểu Thần Thần Sư tôn của ngươi không rõ là tẩu hỏa nhập ma hoặc là thần hồn hao tổn mới trở nên như vây!"

    Lương Thần không khỏi bắt Diệt La tay, ánh mắt lần đầu hiện ra lo lắng chân thật: "Sư tôn?"

    Bị gọi Diệt La, ánh mắt lại thanh minh nhìn Lương Thần ánh mắt hiện nhu hòa nói: "Ta trọng sinh trở lại, thần hồn hao tổn, thần trí phong ấn, sẽ dần dần giải phong. Chỉ là thời gian tới sẽ thất thần, ngươi không cần lo lắng. Đáng tiếc tới chậm."

    "Sư tôn, ngài cũng trọng sinh" Lương Thần kích động. Thanh âm không khỏi mang lên nức nở!

    "Đúng vậy, không cần tự trách! Đều là ta phải làm" Diệt La nói.

    Lương Thần không biết là hài tử thân thể tuổi tác hay quá kích động cảm xúc cư nhiên rơi lệ.

    "Sư tôn" Lương Thần ôm lấy Diệt La, nho nhỏ thân thể run rẩy. Thanh âm nghẹn ngào. Diệt La ôn nhu lại dần dần ánh mắt lại trở nên vô thần, ánh mắt cuối cùng là nhìn La Thọ, kia không biết là như thế nào cái nhìn. Không phải cảnh cáo, cũng không phải cầu xin chỉ là có gì đó không diễn tả ra được!

    La Thọ ngây ra một chút, nhìn hai người ôm nhau. Tâm hơi xúc động lại hâm mộ! Hắn vốn tưởng La Thọ không có yếu đuối một mặt, lại không ngờ trước mặt trong truyền thuyết ma chủ, lại như hài tử tìm được cha, chim nhỏ ném vào lòng, khóc ra tới.

    Hai người không biết chảy qua như thế nào, nhưng thần hồn hao tổn Ma chủ dù là bị phòng ấn kí ức vô thần, chẳng nhớ gì! Bản năng vấn thói quen thủ hộ Lương Thần.

    * * *

    Ba người ở dưới đáy vực, đốt lửa ngồi nói chuyện. Ma chủ luôn thất thần ngồi, La Thọ chỉ có thể nói chuyện cùng Lương Thần.

    "Chỗ này là nơi nào vậy? Tiểu Thần Thần hẳn là biết đường ra đi?"

    Ta lắc đầu: "Không thể đi lên, chỉ có thể nhảy vào này đầm đi vào ma giới."

    "Nơi này thông ma giới?" La Thọ kinh ngạc.
     
    chiqudollJohanna thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...