Chương 10:
"Sao hôm nay chị không đi bang chiến vậy?" Tuấn hỏi chị
"Chị mà đi thì em chết chắc, chị xót lắm (mặt cười). "
"Không biết ai mới chết. Lần trước đứa nào co giò chạy một mạch ấy nhỉ?"
"Lần trước không tính. Giờ chị pk hay rồi, đánh em thoải mái luôn."
"Thế làm ván không chị." Tuấn gạ chị so tài
Không nói hai lời, chị đồng ý luôn. Thực ra với trình của nó thì chị còn lâu mới có cửa nhưng nó nhường chị, để lộ sơ hở cho chị đánh. Không biết tại sao nó lại làm thế nữa. Chắc vì chị là người bạn nữ đầu tiên trong game này của nó nên nó muốn chị vui, cũng không chắc nữa. Tiếng cười của chị vang vang bên tai nghe khi thắng được nó làm nó cũng nở một nụ cười theo chị.
"Mai bán cho chị ít bạc nhé." Bỗng chị hỏi nó.
"Làm gì mà cần nhiều bạc thế chị, mới mua hơn tuần mà đã phải mua thêm rồi à, thiếu gì không em đưa cho."
"Không cần đâu, công sức em làm ra chị không lấy đâu. Thế nhé, mai hẹn quán cafe cũ."
Màn hình máy tính đã tắt. Hôm nay nó có chút hồi hộp, được gặp lại chị ngoài đời thêm lần nữa. Lần đầu tiên gặp chị chỉ đơn thuần là giữa người mua người bán. Còn lần này nó hơi ái ngại khi đã quen chị, coi chị như bạn bè mà lại đi bán bạc cho chị. Thôi không sao, dù sao chị cũng là người có tiền, nó chỉ cần bán rẻ cho chị là được.
Sáng hôm sau dù hẹn chị cũng tầm trưa như lần trước nhưng nay mới bảy giờ sáng nó đã không ngủ được nữa rồi. Chẳng hiểu sao nay nó có chút hồi hộp. Đối với nó lần giao dịch này khác xa so với những lần khác vì có thể coi lần này giống hai người bạn mới quen hẹn nhau đi cafe thì hơn. Online game không thấy chị onl, cầm điện thoại lên nhắn tin cho chị:
"Chị ơi chín giờ được không chứ tí mộtmộth em bận mất rồi."
"Giờ chị đang làm. Mười giờ đi em, chị nghỉ sớm chút cũng được."
"Vâng ok chị. Vậy em ra quán nước trước." Tuấn mỉm cười tắt điện thoại.
Nó mặc bộ cánh đẹp nhất của nó, chải chuốt gọn gàng. Chẳng hiểu sao chỉ là gặp chị một lúc thôi mà nay nó để ý ngoại hình của mình đến thế. Chắc nó muốn để lại hình ảnh đẹp đẽ của nó trong mắt chị. Cầm điện thoại lên mới tám giờ, nó khóa cửa đi bộ lang thang chút vì địa điểm hẹn cũng gần chỗ nó ở. Buổi sáng ven hồ không khí trong lành, gió thổi lồng lộng se lạnh của tiết trời đầu xuân. Nó cố hít thật sâu cái không khí lành lạnh này tràn ngập phổi. Lang thang đi ven bờ bồ vẫn còn lác đác người đi tập thể dục. Vừa đi vừa nhìn những con sóng vỗ nhè nhẹ vào bờ kè đá làm nó nhớ về con sông quê nó. Chưa đến quán vội mà nó cứ thả hồn vào từng bước chân lặng lẽ theo con đường đi bộ dọc bờ hồ Tây, mặc kệ những lo toan cuộc sống vất vả bọn chen.
Tìm được chỗ ngồi view như ý, vẫn combo quen thuộc thuốc lá nâu đá, tuấn chốc chốc lại nhìn đồng hồ, chắc một lát nữa chị mới tới. Vừa rời mắt khỏi chiếc điện thoại bất chợt linh cảm có người đang đứng đằng sau, Tuấn quay lại đã thấy chị đang đứng sau nó rồi. Không khó để nhận ra chị khi lần đầu gặp chị nó đã thấy chị rất xinh đẹp làm nó khó mà quên ngay được. Chị nhoẻn miệng cười với nó không giống lần trước mặt lạnh tanh, vừa đến đã muốn giao dịch luôn rồi về luôn. Lần này chị còn cười với nó, tim nó dường như bị lỗi nhịp trước nụ cười của chị. Đứng hình mất vài giây Tuấn mới hoàn hồn đứng lên mời chị ngồi.
"Ơ em tưởng chị bảo mười giờ mới nghỉ mà."
"Cũng định thế mà chị xin nghỉ luôn hôm nay rồi, em cũng đến sớm vậy."
"Em thì làm gì có việc gì làm, ra ngồi uống nước chút đợi chị đến là vừa."
Chị hơi chun mũi bởi mùi thuốc lá đang cháy dở trên chiếc gạt tàn, Tuấn biết ý nên dập luôn điếu thuốc. Nó cứ nghĩ trong game nói chuyện khá nhiều thì bên ngoài cũng thế nhưng không, đối diện với người con gái xinh đẹp này nó lại chẳng biết phải nói gì, mở lời như thế nào. Nó ngại. Cũng dễ hiểu thôi vì trước giờ nó đã từng tiếp xúc gần với người khác giới bao giờ đâu. Đôi mắt nhìn theo chiếc thìa trên tay đang xoay tròn theo miệng cốc cà phê, cứ im lặng như thế mà quên luôn cả việc chính cho cuộc hẹn hôm nay.
"Sao thế? Trong game chém gió kinh lắm cơ mà giờ im như thóc vậy em trai." Chị mở lời phá tan không khí im lặng lúc này.
"Game nó khác, thế giờ giao dịch luôn à chị." Tuấn phân trần.
"Ừ cũng được." Chị trả lời Tuấn, mở laptop lên đăng nhập game.
Không biết chị thế nào nhưng với nó có chút gì đó chờ mong, hồi hộp. Thỉnh thoảng nó lại đưa mắt liếc chị đang tập trung nhìn vào màn hình laptop. Cái cảm giác nhìn trộm người khác càng làm cho tâm lý mới lớn của nó càng ngại ngùng hơn.
"Ok xong rồi em, giờ em lấy tiền mặt hay chuyển khoản." Chị lại một lần nữa là người đầu tiên phá vỡ không khí im lặng lúc này.
"Tiền mặt chị ạ, em chưa làm thẻ ngân hàng." Nó bẽn lẽn.
"Đây, em đếm lại xem đủ không."
Nó muốn nói chuyện với chị nhiều hơn nhưng chẳng biết phải mở lời như thế nào. Giữa nó và chị lúc này ngoài chuyện mua bán ra thì hình như không có vấn đề gì để nói cả. Chính nó cũng không muốn buổi gặp mặt hôm nay kết thúc chóng vánh nhưng trước mặt chị nó chỉ biết im lặng lén lén nhìn chị. Dường như chị đoán được tâm trạng nó lúc này, chị trưởng thành hơn nó mà.
"Chị mà đi thì em chết chắc, chị xót lắm (mặt cười). "
"Không biết ai mới chết. Lần trước đứa nào co giò chạy một mạch ấy nhỉ?"
"Lần trước không tính. Giờ chị pk hay rồi, đánh em thoải mái luôn."
"Thế làm ván không chị." Tuấn gạ chị so tài
Không nói hai lời, chị đồng ý luôn. Thực ra với trình của nó thì chị còn lâu mới có cửa nhưng nó nhường chị, để lộ sơ hở cho chị đánh. Không biết tại sao nó lại làm thế nữa. Chắc vì chị là người bạn nữ đầu tiên trong game này của nó nên nó muốn chị vui, cũng không chắc nữa. Tiếng cười của chị vang vang bên tai nghe khi thắng được nó làm nó cũng nở một nụ cười theo chị.
"Mai bán cho chị ít bạc nhé." Bỗng chị hỏi nó.
"Làm gì mà cần nhiều bạc thế chị, mới mua hơn tuần mà đã phải mua thêm rồi à, thiếu gì không em đưa cho."
"Không cần đâu, công sức em làm ra chị không lấy đâu. Thế nhé, mai hẹn quán cafe cũ."
Màn hình máy tính đã tắt. Hôm nay nó có chút hồi hộp, được gặp lại chị ngoài đời thêm lần nữa. Lần đầu tiên gặp chị chỉ đơn thuần là giữa người mua người bán. Còn lần này nó hơi ái ngại khi đã quen chị, coi chị như bạn bè mà lại đi bán bạc cho chị. Thôi không sao, dù sao chị cũng là người có tiền, nó chỉ cần bán rẻ cho chị là được.
Sáng hôm sau dù hẹn chị cũng tầm trưa như lần trước nhưng nay mới bảy giờ sáng nó đã không ngủ được nữa rồi. Chẳng hiểu sao nay nó có chút hồi hộp. Đối với nó lần giao dịch này khác xa so với những lần khác vì có thể coi lần này giống hai người bạn mới quen hẹn nhau đi cafe thì hơn. Online game không thấy chị onl, cầm điện thoại lên nhắn tin cho chị:
"Chị ơi chín giờ được không chứ tí mộtmộth em bận mất rồi."
"Giờ chị đang làm. Mười giờ đi em, chị nghỉ sớm chút cũng được."
"Vâng ok chị. Vậy em ra quán nước trước." Tuấn mỉm cười tắt điện thoại.
Nó mặc bộ cánh đẹp nhất của nó, chải chuốt gọn gàng. Chẳng hiểu sao chỉ là gặp chị một lúc thôi mà nay nó để ý ngoại hình của mình đến thế. Chắc nó muốn để lại hình ảnh đẹp đẽ của nó trong mắt chị. Cầm điện thoại lên mới tám giờ, nó khóa cửa đi bộ lang thang chút vì địa điểm hẹn cũng gần chỗ nó ở. Buổi sáng ven hồ không khí trong lành, gió thổi lồng lộng se lạnh của tiết trời đầu xuân. Nó cố hít thật sâu cái không khí lành lạnh này tràn ngập phổi. Lang thang đi ven bờ bồ vẫn còn lác đác người đi tập thể dục. Vừa đi vừa nhìn những con sóng vỗ nhè nhẹ vào bờ kè đá làm nó nhớ về con sông quê nó. Chưa đến quán vội mà nó cứ thả hồn vào từng bước chân lặng lẽ theo con đường đi bộ dọc bờ hồ Tây, mặc kệ những lo toan cuộc sống vất vả bọn chen.
Tìm được chỗ ngồi view như ý, vẫn combo quen thuộc thuốc lá nâu đá, tuấn chốc chốc lại nhìn đồng hồ, chắc một lát nữa chị mới tới. Vừa rời mắt khỏi chiếc điện thoại bất chợt linh cảm có người đang đứng đằng sau, Tuấn quay lại đã thấy chị đang đứng sau nó rồi. Không khó để nhận ra chị khi lần đầu gặp chị nó đã thấy chị rất xinh đẹp làm nó khó mà quên ngay được. Chị nhoẻn miệng cười với nó không giống lần trước mặt lạnh tanh, vừa đến đã muốn giao dịch luôn rồi về luôn. Lần này chị còn cười với nó, tim nó dường như bị lỗi nhịp trước nụ cười của chị. Đứng hình mất vài giây Tuấn mới hoàn hồn đứng lên mời chị ngồi.
"Ơ em tưởng chị bảo mười giờ mới nghỉ mà."
"Cũng định thế mà chị xin nghỉ luôn hôm nay rồi, em cũng đến sớm vậy."
"Em thì làm gì có việc gì làm, ra ngồi uống nước chút đợi chị đến là vừa."
Chị hơi chun mũi bởi mùi thuốc lá đang cháy dở trên chiếc gạt tàn, Tuấn biết ý nên dập luôn điếu thuốc. Nó cứ nghĩ trong game nói chuyện khá nhiều thì bên ngoài cũng thế nhưng không, đối diện với người con gái xinh đẹp này nó lại chẳng biết phải nói gì, mở lời như thế nào. Nó ngại. Cũng dễ hiểu thôi vì trước giờ nó đã từng tiếp xúc gần với người khác giới bao giờ đâu. Đôi mắt nhìn theo chiếc thìa trên tay đang xoay tròn theo miệng cốc cà phê, cứ im lặng như thế mà quên luôn cả việc chính cho cuộc hẹn hôm nay.
"Sao thế? Trong game chém gió kinh lắm cơ mà giờ im như thóc vậy em trai." Chị mở lời phá tan không khí im lặng lúc này.
"Game nó khác, thế giờ giao dịch luôn à chị." Tuấn phân trần.
"Ừ cũng được." Chị trả lời Tuấn, mở laptop lên đăng nhập game.
Không biết chị thế nào nhưng với nó có chút gì đó chờ mong, hồi hộp. Thỉnh thoảng nó lại đưa mắt liếc chị đang tập trung nhìn vào màn hình laptop. Cái cảm giác nhìn trộm người khác càng làm cho tâm lý mới lớn của nó càng ngại ngùng hơn.
"Ok xong rồi em, giờ em lấy tiền mặt hay chuyển khoản." Chị lại một lần nữa là người đầu tiên phá vỡ không khí im lặng lúc này.
"Tiền mặt chị ạ, em chưa làm thẻ ngân hàng." Nó bẽn lẽn.
"Đây, em đếm lại xem đủ không."
Nó muốn nói chuyện với chị nhiều hơn nhưng chẳng biết phải mở lời như thế nào. Giữa nó và chị lúc này ngoài chuyện mua bán ra thì hình như không có vấn đề gì để nói cả. Chính nó cũng không muốn buổi gặp mặt hôm nay kết thúc chóng vánh nhưng trước mặt chị nó chỉ biết im lặng lén lén nhìn chị. Dường như chị đoán được tâm trạng nó lúc này, chị trưởng thành hơn nó mà.
Chỉnh sửa cuối: