Tư vấn Lý tưởng hay an toàn?

Discussion in 'Tổng Hợp' started by Liên Phúc, May 19, 2021.

  1. Liên Phúc

    Messages:
    162
    Cảm ơn bạn nhiều ❤
     
  2. Phỉ Ái Gia hả? gì ? ai biết gì đâu?

    Messages:
    205
    Thật ra thì đọc câu chuyện của bạn, mình đã cảm thán rằng: Trời ạ, lại có một người giống mình, giống đến thế.

    Mình là con thứ 3 trong một đại gia đình đông chị em. Không phải nói quá, chứ nhà mình có 8 người không kể ông bà cậu mợ nội ngoại gì. Chỉ có hai thế hệ là bố mẹ và chị em. Mình có 2 người chị và 3 người em. Toàn con gái, gia đình mình không phải kiểu khá giả gì cho cam, lại thêm một khoản nợ lớn nhà mình phải gánh từ năm 2016. Lúc đó mình mới 11 tuổi, vì hoàn cảnh nên mình đã phải trưởng thành sớm hơn các bạn cùng trang lứa. Trong khi bạn bè vẫn còn đang mải ăn mải chơi thì mình đã suy nghĩ về tương lai, xem mình học gì, muốn gì và cần làm gì để chia sẻ gánh nặng cho gia đình.

    Mình thích học quân đội, muốn cầm súng bảo vệ tổ quốc cho dù bản thân là con gái. Nhưng chị mình nói, học quân đọi, lương nghèo lắm, mặc dù có quyền thật đấy, nhưng tiền ăn của dân chẳng phải ít đâu. Và mình đã suy nghĩ lại. Mình hướng sang y học. Mình nhận ra rằng bác sĩ lương rất cao, và công việc lại chẳng bao giờ thiếu. Thế nhưng lực học của mình lại không tốt, mình lung lay và không chắc chắn lắm về tương lai bản thân.

    Qua 1 năm, 2 năm, 3 năm và đến năm lớp 9, mình chắc chắn bản thân sẽ học ngành y, không phải vì lương hay gì cả, mà vì mình thích được mặc chiếc áo blu, được mọi người gọi là bác sĩ này bác sĩ nọ. Cho đến tận bây giờ, đã có rất nhiều lúc hay có rất nhiều chuyện tác động đến mình, nhưng bản thân mình vẫn cứ chắc chắn sẽ làm y.

    Vì mình nghĩ rằng, nếu cứ phải sống cả đời làm một công việc mình không thích, không gợi lên cho mình được một chút gì gọi là hứng thú thì thật nhàm chán và vô nghĩa. Hãy chọn một công việc phù hợp với bản thân, là ước mơ, là khát vọng và cũng là thứ mà bản thân đang theo đuổi. Vậy thôi, hãy để ý tới cảm nhận của bản thân một chút, người ta không yêu mình thì mình phải yêu lấy bản thân, nhé.
     
  3. Liên Phúc

    Messages:
    162
    Cảm ơn vì bạn đã chia sẻ câu chuyện của bạn.

    Chúng ta cùng nhau gánh vác hiện tại và nỗ lực cho điều mình mong mỏi ở tương lai. ❤
     
  4. SUSU NANA Trưởng thành hơn, trí tuệ hơn

    Messages:
    11
    Bạn đã từng nghe câu này chưa: Người ta không cười vì ước mơ lớn lao, người ta chỉ cười vì năng lực chưa tương xứng với ước mơ đó!

    Bạn còn trẻ, bạn có đủ thời gianđể chứng minh con đường mình chọn không phải là sai. Nhưng hãy dựa vào bản thân mà tự hỏi cái giá phải trả là gì, mình có sẵn sàng đánh đổi hay không? Nếu có, bạn thực sự là con người dũng cảm. Nếu không, bạn cũng chẳng phải là người hèn nhát, chỉ là biết vị trí của bản thân và chọn con đường ít chông gai hơn. Tôi chỉ đơn giản nghĩ rằng, làm gì cũng được, sau này thành công, người ta chẳng bao giờ để ý và nhìn lại vấn đề của bạn đâu, cái họ nhìn chỉ là kết quả. Đến lúc đó, khi điều kiện kinh tế của bạn vững chắc, bạn tự chủ được, tôi không nghĩ mẹ và họ hàng sẽ có ý kiến gì. Tôi không có tư cách để khuyên bạn lựa chọn cái gì cả, tôi tôn trọng quyết định của bạn, chỉ là hãy thành công để tự khẳng định mình, cũng như đánh bay ánh mắt hoài nghi của người khác.

    Dù là lựa chọn nào cũng có cái giá phải trả, chẳng cái gì hoàn hảo cả. Nếu bạn có thể biến mọi lựa chọn của mình trở nên đúng trong mắt người khác thì không còn gì tuyệt vời hơn.

    Chúc bạn may mắn nhé!
     
  5. Liên Phúc

    Messages:
    162
    Cảm ơn bạn ❤
     
  6. rùa cạn

    Messages:
    67
    Con đường này mười năm trước tôi cũng đã trải qua.. rất khó lựa chọn. Nhưng bạn may mắn hơn tôi vì bạn biết bạn thích ngành gì, còn tôi may mắn hơn bạn không bị áp lực kinh tế. Nghĩ xa một chút sau khi học xong sẽ làm được gì với tấm bằng đại học. Tôi học kỹ sư môi trường ra nằm nhà gần một năm, stess lắm luôn. Nếu không đi đường thẳng đến đích thì có thể đi vòng. Bản thân tôi làm việc bảy tám năm rồi phát hiện mình thích một lĩnh vực khác, vậy thì oke cho hai cái đó về ở chung chùng nhau luôn.. Khuyên bạn hãy yêu cái mình đã chọn nhé..
     
  7. Mạnh Thăng

    Messages:
    8,768
    Chính xác rồi đấy ^^ Vì chỉ có chúng ta mới là người duy nhất được phép quyết định cách chúng ta sống, cách chúng ta lựa chọn hướng đi trước mỗi ngã rẽ cuộc đời. Không ai sống hai lần đời người, thế nên, dù cho chuyện gì có xảy ra, hãy luôn luôn đặt bản thân mình lên làm tâm điểm cuộc đời chứ không nên đặt người khác vào, vì không ai sống được phần đời của bạn cả.
     
  8. Liên Phúc

    Messages:
    162
    Vâng ạ. Cảm ơn nhiều ❤
     
  9. Liên Phúc

    Messages:
    162
    ❤❤❤
     
  10. Phan Việt Ân

    Messages:
    129
    Chào em! Bây giờ lựa chọn của em là gì? Dù gì thì cũng cố gắng hết mình nhé! Hoàn cảnh của em cũng đôi chút giống hoàn cảnh của cô (mình xưng cô nhé, vì mình là giáo viên và cũng hơn gần gấp đôi số tuổi của em). Nhà cô trước đây cũng nghèo lắm, ở nhà tranh vách đất. Mẹ cô cũng một thân một mình nuôi hai đứa con từ năm cô sáu tuổi. Ngày còn trên ghế nhà trường phổ thông, cô cũng ước mơ cũng khao khát về một công việc- một tương lai như ý. Nhưng cuộc sống mà: Nghề chọn người. Cô đến với nghề giáo như một định mệnh ngẫu nhiên phải thế, mặc dù cô không học sư phạm. Nhưng cô vẫn có tâm huyết và thời gian cho ước mơ của riêng mình. Với em cũng vậy, cô hi vọng và chúc em dù có học gì hay làm gì thì vẫn nuôi dưỡng ước mơ, khát khao của mình nhé! Đó cũng là một trong những điểm tựa trong cuộc sống tinh thần của mỗi người mà, phải không?
     
Trả lời qua Facebook
Loading...