40. Mong manh như một cánh hoa rơi Một tiếng chuông ngân, Phật chẳng cười Khoảnh khắc lưỡi đao trượt khỏi vỏ Từ bi, hòa ái đều buông lơi.
41. Ánh tà thiêu đốt cả trời cao Tàn úa phong thu chẳng ngoảnh đầu Lần nữa nếu như ta gặp lại Mong rằng không chỉ lướt qua nhau.
42. Lừa gạt làm sao được chính mình Đêm tàn chẳng kịp đợi bình minh Tiếng ai gọi khẽ trong u tối Vương vấn nào quên một chữ tình!
43. Thời gian rất ngắn, chân trời xa Nghiêng bút, bỏ quên một ánh tà Bước vội, lạc chân rơi xuống nước Đầu tường, lối cũ, một bông hoa.
44. Trời cao thăm thẳm, đất mênh mông Vạn dặm trần gian mảnh huyết hồng Nhất niệm là sinh, nhất niệm tử Đạo tan mệnh đoạn cũng là không
45. Ái tình thức trắng cả đêm thâu Héo nửa vầng trăng, một thoáng sầu Giữ chặt cũng đâu thành vĩnh cửu Chơi vơi nối mộng giữa cơn đau.
46. Gửi gió ngang trời đoạn kiếp vui Nhân gian một cõi lệ muôn đời Ta đem đổ lỗi cho duyên phận Thuở ấy nếu như chẳng gặp người!
47 . Sương trắng ngủ say trên lá phong Phồn hoa nhưng chẳng có tương phùng Biên cương vó ngựa nhìn về bắc Buông cánh nhạn hồng thôi nhớ mong.