Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 589: Bảo vệ cô ấy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi người Tần gia không một ai lên tiếng.

    Bởi vì không có người nào biết nên làm cái gì bây giờ.

    Bọn họ không nghĩ muốn gánh vác tội danh hại chết Tần Du Phàm.

    Báo cảnh sát hay là không báo cảnh sát, Tần Du Phàm đều có khả năng mất mạng.

    Tần Xuyên từ đầu tới cuối đều không có phát biểu ý kiến.

    Bởi vì anh không có lập trường để phát biểu, ở trong mắt không ít người của Tần gia anh là kẻ hiềm nghi lớn nhất, cũng bởi vì anh đích xác không có biện pháp nào tốt.

    Liền thời điểm mấy người Tần gia hết đường xoay xở.

    Trước cổng Tần gia xuất hiện một nhóm công nhân duy tu.

    Tần gia cũng không có cái gì cần duy tu.

    Cũng không có kêu công nhân duy tu.

    Công nhân duy tu sau khi vào cửa liền khống chế mấy người Tần gia ở trong nhà.

    Sau đó bằng mau tốc độ nhanh nhất mở ra thiết bị che chắn tín hiệu.

    Hơn nữa đối với phòng khách Tần gia tiến hành kiểm tra, bảo đảm nơi này sẽ không có thiết bị nghe trộm.

    Mọi người ở Tần gia vẻ mặt phát ngốc, thẳng đến có một người trong bọn họ đứng ra giải thích.

    "Có người báo cảnh sát, anh trai cô ấy mất tích, cùng anh trai cô ấy mất tích còn có Tần gia đại tiểu thư, cho nên hiện tại chúng tôi hy vọng các ngươi phối hợp với chúng tôi."

    Người nói chuyện là đội trưởng tiểu đội trinh sát đặc biệt, đội trưởng Nguyễn.

    Tần Chí Cả phải dùng một chút thời gian mới tiêu hóa được tin tức của đội trưởng Nguyễn.

    Biết được bọn họ là vì muốn nghĩ cách cứu người mà đến, trong lòng rất là cảm kích.

    Sau đó đội trưởng Nguyễn yêu cầu tất cả mọi người Tần gia đều ở trong phòng khách không được rời đi.

    "Vì cái gì? Đội trưởng Nguyễn không đi ra bên ngoài tìm phạm nhân, như thế nào ngược lại muốn hạn chế hành động của chúng tôi?" Tần gia có mấy người đối với chuyện này tỏ vẻ nghi ngờ.

    "Bởi vì các người mỗi người đều là kẻ hiềm nghi. Theo tôi được biết Tần tiểu thư bên người vẫn luôn đều có vệ sĩ chuyên nghiệp tiến hành bảo hộ, dưới tình huống như thế, còn có thể thực hiện được việc bắt cóc, càng là người có thể hiểu tận gốc rễ, cho nên mỗi người các người đều là kẻ hiềm nghi. Nếu muốn xóa bỏ hiềm nghi, liền dựa theo yêu cầu của tôi, phối hợp điều tra công tác của chúng tôi, ở chỗ này đừng rời khỏi, cũng không cần cố gắng thử cùng liên lạc với bên ngoài."

    Đội trưởng Nguyễn nói xong thành công làm mọi người Tần gia an phận xuống dưới.

    Bọn họ ai cũng không nghĩ bị hoài nghi.

    ###

    Trong căn phòng u ám bắt giam Tần Du Phàm cùng Giản Dật Thần, cửa đột nhiên mở.

    Lúc này Giản Dật Thần đã đem giày mang lại, ngực giả cũng lót tốt.

    Mấy người vào cửa thoạt nhìn đã trải qua huấn luyện, không phải giống một đám ô hợp.

    Mấy người này tiến lên đây, muốn bắt Tần Du Phàm.

    Giản Dật Thần quyết đoán mà chắn ở trước mặt Tần Du Phàm.

    Nhìn thấy có người che ở trước mặt mình, trong lòng Tần Du Phàm xúc động một chút.

    Đương nhiên Tần Du Phàm biết, anh đây là đang thực hiện lời mình vừa rồi mới nói qua, bảo hộ cô sống sót.

    Bởi vì anh muốn cùng cô đối phó Tần Xuyên.

    "Mày đây là muốn tìm chết!"

    Mấy phen lôi kéo lúc sau, một người nam nhân trong đó không có kiên nhẫn, một chân đá vào bụng vào mặt Giản Dật Thần đang gây vướng bận.

    Giản Dật Thần cười nhạo một tiếng, "Liền chỉ có chút bản lĩnh này sao?"

    Nam nhân nghe được lời này, tức khắc từ bỏ Tần Du Phàm mà nguyên bản hắn phải đối phó, một quyền lại nện ở trên mặt Giản Dật Thần.

    Giản Dật Thần khóe miệng chảy máu.

    "Không đau không ngứa, so với anh tôi còn kém xa." Giản Dật Thần trên mặt còn treo ý cười.

    Nam nhân đương nhiên sẽ không làm cho anh đắc ý như vậy, từ bên hông tháo xuống con dao.

    "Tao xem mày còn có thể mạnh miệng tới khi nào!"

    Nam nhân hành động dọa tới Tần Du Phàm rồi.

    "Cô để cho bọn họ mang tôi đi đi, bọn họ không nhất định là phải đối với tôi làm ra cái gì."

    Tần Du Phàm không nghĩ anh cứ như vậy xảy ra chuyện.

    "Đợi đó đừng nhúc nhích." Giản Dật Thần trầm giọng nói, dùng chính là giọng mệnh lệnh.

    Khóe miệng thậm chí còn ngậm cười, cười giống như kẻ điên.

    Anh ta điên rồi sao? Loại này thời điểm còn cười được!
     
    Hongnhan, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 590: Thoát hiểm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm nhìn Giản Dật Thần bị người nam nhân kia đánh, trong lòng sợ hãi đều nhảy đến cổ họng.

    Giản Dật Thần lại giống như là không cảm giác được đau đớn.

    Tùy ý để những người này đánh anh, cũng không đánh ngược lại bọn họ.

    Những người đó càng đánh càng tàn nhẫn, anh lại cười đến điên cuồng.

    Tần Du Phàm cảm giác anh còn như vậy đi xuống sẽ bị những người này sống sờ sờ mà đánh chết.

    Tần Du Phàm nhào lên, lôi kéo nam nhân kia.

    Bị nam nhân một phen đẩy trên mặt đất.

    Tần Du Phàm rốt cuộc chỉ là một thiên kim tiểu thư, khi đối mặt với những người này, cô không có nhiều sức lực để phản kháng.

    Cô chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Giản Dật Thần vì cô mà bị đánh.

    Giản Dật Thần còn đang cười.

    Thậm chí còn muốn trào phúng nói bọn bắt cóc này, "Một đám phế vật."

    "Mẹ nó, mày cái não tàn, đều như vậy mà còn cười, lão tử không đánh tới mày kêu cha gọi mẹ, lão tử hôm nay liền mang họ của mày!"

    "Mày nhiều nhất còn có năm phút." Giản Dật Thần nói, ánh mắt chắc chắn.

    "Lão tử có rất nhiều thời gian bồi mày chơi! Vừa lúc lão tử chờ tiền của Tần gia cũng chờ đến nhàm chán! Vốn dĩ muốn tìm da thịt non mịn Tần đại tiểu thư chơi đùa, hiện tại liền tìm mày cũng tốt!"

    Đầu lĩnh bọn bắt cóc túm lên một cây côn sắt, "Tao xem xương cốt mày cứng, hay là cây côn sắt trong tay tao cứng!"

    "Phanh!"

    Một tiếng vang lớn từ bên ngoài truyền đến.

    Cửa sắt bên ngoài bị người bạo lực mở ra.

    Một số lớn nhân viên an ninh đã trải qua huấn luyện vọt tiến vào.

    Bọn bắt cóc tức khắc kinh ngạc.

    Cái địa phương này thực khó tìm, không có khả năng nhanh như vậy bị tìm được!

    Bọn họ đối với chuyện bọn họ làm rất có niềm tin.

    Nếu không phải làm đủ chuẩn bị, bọn họ cũng không dám đối với Tần gia đại tiểu thư động thủ.

    "Xuy!" Giản Dật Thần cười nhạo một tiếng, "Sớm năm phút, còn được."

    Giản Dật Thần cho bọn họ thời gian nửa tiếng.

    Trước đó anh không thể làm những người này tách anh cùng Tần Du Phàm ra.

    Một khi tách ra, Tần Du Phàm bị mang đi nơi nào liền không có cách nào chuẩn xác truy tung.

    "Các ngươi là người nào?"

    Đầu lĩnh bọn bắt cóc, cũng chính là người vừa rồi đánh Giản Dật Thần chất vấn những người đột nhiên xông vào này.

    Những người này lại không trả lời hắn, mà là hỏi Giản Dật Thần trong căn phòng nhỏ.

    "Lão bản, những người này muốn xử trí như thế nào?"

    "Trước đều bắt lại, sau đó báo cảnh sát, hảo hảo tra xem người làm chủ phía sau màn."

    Bọn bắt cóc sắc mặt thay đổi.

    Đầu lĩnh bọn bắt cóc vững vàng hạ lệnh, "Các anh em, thu phục những người này, sau đó nhanh chóng rút lui."

    Nhóm người này nếu thông minh mà nói, bọn họ hẳn là trước đã báo cảnh sát.

    Như vậy bọn họ có lẽ cũng chỉ có thúc thủ chịu trói.

    Như bây giờ, bọn họ tuyệt đối có thời gian rút lui.

    Chỉ cần giải quyết những người trước mắt này, bọn họ liền có thể rời đi trước, đường chạy trốn kế tiếp bọn bắt cóc đã sớm chuẩn bị tốt.

    Bọn bắt cóc muốn động thủ phá vòng vây.

    Nhưng mà sự tình phát sinh tiếp theo là bọn họ như thế nào cũng không thể tưởng tượng được.

    Những người tới cứu Giản Dật Thần, một người so một người đều có thể đánh.

    Lấy một đánh ba đều dư dả, càng đừng nói bọn họ bản thân ở nhân số cũng đã chiếm ưu thế.

    Giản Dật Thần cười nhạo, "Bọn họ nhưng đều là anh trai tôi hỗ trợ huấn luyện ra, đều nói các ngươi nắm tay chỉ đủ gãi ngứa, còn không tin."

    Giản Dật Thần một thân bị thương, vốn nên thực chật vật, nhưng hắn lại cười đến thực bừa bãi.

    Làm Tần Du Phàm nhìn đến có chút ngốc.

    Giản Dật Thần quay đầu đối với Tần Du Phàm nói, "Những người này hẳn là được thuê đến, bằng không chỉ dựa vào chính bọn họ là không có biện pháp đem cô từ dưới sự bảo vệ của vệ sĩ Tần gia mà bắt đi. Nếu trong thời gian ngắn không có biện pháp tra được người làm chủ phía sau màn, sự tình phía sau, chính cô tự mình chú ý."

    "Anh trước đừng nghĩ đến những cái đó, thương thế của anh.."
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 591: Tiểu Lăng, sao em lại tới đây

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Anh ta đều như vậy, còn quản sự tình phía sau làm gì?

    Anh vì cái gì lại ngu ngốc như vậy chứ?

    Đối phó Tần Xuyên với anh ta mà nói thật sự liền quan trọng như vậy sao?

    "Không có việc gì, không chết được." Giản Dật Thần ngưỡng mặt, trên mặt toàn máu những vẫn có thể cười.

    Nếu người của anh không kịp thời đuổi tới, anh liền tính không chết cũng mất nửa cái mạng a!

    Anh rốt cuộc suy nghĩ cái gì, trả thù Tần Xuyên với anh mà nói so với mạng của anh đều muốn quan trọng hơn sao?

    Người đều đã chết, còn nói cái gì muốn trả thù đây?

    ###

    Giản Dật Thần cùng Tần Du Phàm bị đưa đến bệnh viện để kiểm tra thân thể.

    Đặc biệt là Giản Dật Thần, bị thương đến nghiêm trọng.

    Nam nữ có khác, hai người được đưa đi phòng bệnh khác nhau.

    Giản Dật Thần đến bệnh viện không bao lâu, liền thấy được Giản Nhất Lăng.

    Anh không thông báo với Giản Nhất Lăng cũng như những người khác trong nhà, nhưng mà Giản Nhất Lăng lại tới.

    "Cái kia.. Tiểu Lăng, sao em lại tới đây?" Nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Giản Dật Thần sắc mặt thay đổi.

    Vừa rồi lúc đối mặt với bọn bắt cóc đều thực bình tĩnh, lúc này khi anh nhìn thấy Giản Nhất Lăng ngược lại lại không bình tĩnh.

    Thời điểm Giản Nhất Lăng nhìn thấy Giản Dật Thần, anh đã gỡ xuống tóc giả, ăn mặc đồng phục bệnh viện, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tới bị thương không nhẹ.

    Giản Nhất Lăng không nói chuyện, mặt không biểu tình nhưng không biết vì cái gì làm cho Giản Dật Thần càng thêm khẩn trương.

    "Tiểu Lăng, cái kia, anh.. anh không cẩn thận bị té ngã một cái." Giản Dật Thần bắt đầu trợn mắt nói dối.

    Giản Nhất Lăng nhìn anh một cái.

    Giản Dật Thần lập tức chột dạ.

    Hảo đi, cách nói này không có sức thuyết phục.

    Bên ngoài còn có cảnh sát, nói rõ sự tình không có đơn giản như vậy.

    "Tiểu Lăng, anh không có việc gì, em đừng lo lắng, đừng nóng giận được không.. em xem anh hiện tại, một chút việc gì cũng đều không có."

    Giản Dật Thần lôi kéo tay áo Giản Nhất Lăng, ý vị mười phần lấy lòng.

    Chính mình đang nói mình không có việc gì, thì cửa mở ra, bác sĩ cầm báo cáo tiến vào.

    "Hai nơi gãy xương, còn có mấy chỗ nứt xương."

    Giản Nhất Lăng lại quay đầu nhìn Giản Dật Thần.

    Giản Dật Thần cúi đầu.

    Tốt rồi, bị thương.

    Bác sĩ đem báo cáo của Giản Dật Thần cùng các hạng mục đều đưa cho Giản Nhất Lăng, còn cùng cô kỹ càng tỉ mỉ nói về tình huống của Giản Dật Thần.

    Càng nói Giản Dật Thần càng chột dạ.

    Giản Nhất Lăng cùng bác sĩ thảo luận một chút về phương án trị liệu, xương sườn gãy xương là rất nhỏ, thương thảo qua đi quyết định chọn dùng phương pháp trị liệu bảo thủ, không áp dụng giải phẫu.

    Nhưng mặc dù như vậy, cũng yêu cầu Giản Dật Thần tu dưỡng một đoạn thời gian dài.

    Sau đó đội trưởng Nguyễn từ bên ngoài tiến vào.

    Giản Dật Thần nhìn thấy hắn, một cái liếc mắt mà ra hiệu, hy vọng hắn rời đi.

    Ai ngờ hắn không những không có rời đi, còn lập tức đi đến chỗ Giản Nhất Lăng.

    "Chúng tôi đã điều tra qua mỗi người Tần gia, không có phát hiện điểm khả nghi." Đội trưởng Nguyễn nói với Giản Nhất Lăng.

    "Khẩu cung của mỗi người gửi cho tôi một phần." Giản Nhất Lăng nói.

    "Được."

    Giản Dật Thần toàn bộ hành trình kinh ngạc ở bên cạnh nhìn.

    Bác sĩ cùng Giản Nhất Lăng giao lưu Giản Dật Thần có thể lý giải, bởi vì Giản Nhất Lăng là sinh viên ngành y, hơn nữa cô theo giáo sư vẫn là một vị chuyên gia thập phần nổi danh trong giới y học.

    Còn đội trưởng Nguyễn của đội trinh sát đặc biệt kia vì cái gì muốn cùng em gái thảo luận vụ án?

    Nhìn đội trưởng Nguyễn cùng Giản Nhất Lăng ngươi một câu ta một câu mà truyền đạt tình huống cụ thể của vụ án.

    Vốn đang muốn gạt em gái, không nghĩ tới em gái không chỉ có biết, hơn nữa còn cùng đội trưởng Nguyễn còn có vẻ rất quen thuộc.

    Giản Dật Thần giống như đứa trẻ phạm phải sai lầm, ở bên cạnh không dám lên tiếng.

    Đội trưởng Nguyễn ghi lời khai của Giản Dật Thần.

    Làm trước mặt Giản Nhất Lăng, làm Giản Dật Thần vô cùng xấu hổ.

    Đội trưởng Nguyễn nói thẳng, "Mời Giản tiên sinh phối hợp."

    "Có thể hay không.."

    Giản Dật Thần nhìn Giản Nhất Lăng, anh không phải không chịu nói thật, là không dễ làm trước mặt em gái, nói đến chuyện anh bị đánh nguy hiểm tính mạng.
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 593: Địch thiếu gia, cậu thích em gái tôi sao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Dật Thần sau khi bị thương, Giản Nhất Lăng liền chịu trách nhiệm chăm sóc anh.

    Giản Dật Thần không dám nói cho ba mẹ của anh biết.

    Giản Dật Thần khóe miệng điên cuồng giơ lên, đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dáng ăn mệt của Địch Quân Thịnh.

    "Đều bị đánh thành như vậy, còn cao hứng nữa sao?" Địch Quân Thịnh trào phúng Giản Dật Thần.

    "Không sao cả." Giản Dật Thần ngữ khí bình đạm tùy ý, "Thân thể tôi không sợ đau."

    Đau đớn trên thân thể là có thời hạn, nhưng vết thương trong lòng là sẽ vẫn luôn đau đớn.

    "Canh bồ câu hay là canh xương sườn?" Giản Nhất Lăng cấp Giản Dật Thần làm lựa chọn.

    "Canh bồ câu đi." Giản Dật Thần cười hì hì trả lời, nói xong còn không quên liếc mắt khiêu khích Địch Quân Thịnh một cái.

    Sau đó thân ảnh nho nhỏ của Giản Nhất Lăng liền chạy tới phòng bếp nấu canh cho Giản Dật Thần.

    Giản Dật Thần nhìn bóng dáng em gái chạy ra khỏi phòng, ngây ngốc mà cười.

    Có em gái quan tâm, nấu canh cho, mỗi ngày ngắn ngủi trôi qua quả thực quá mỹ diệu.

    Cho nên, còn sống thật sự rất tốt.

    Cả đời này, bọn họ đều phải tồn tại.

    Giản Dật Thần nhìn về phía Địch Quân Thịnh, nghĩ đến cậu ta đời trước tuy rằng không có cùng Tiểu Lăng thân cận như vậy, nhưng cuối cùng khi an táng Tiểu Lăng, đối với cậu ta vẫn là có cảm kích.

    Nếu cậu ta không phải là Địch thiếu gia, nếu cậu ta không phải đoản mệnh như vậy, có lẽ cậu ta là người thích hợp nhất để chiếu cố Tiểu Lăng.

    Chỉ tiếc mệnh cậu ta quá ngắn, cùng cậu ta cảm tình càng sâu, Tiểu Lăng về sau bi thương càng lớn.

    Người em gái này của anh trong lòng kỳ thực rất mẫn cảm, ở trong chuyện tình cảm rất cường liệt, yêu liền yêu đến tận xương tuỷ.

    Anh không có cách nào tưởng tượng được, thật sự mặc kệ Tiểu Lăng cùng Địch Quân Thịnh ở bên nhau, hay về sau Tiểu Lăng sẽ thừa nhận cái dạng thống khổ gì.

    Có lẽ anh hiện tại hành vi là không quan tâm đến tình cảm, nhưng anh tình nguyện hiện tại làm một người anh trai bá đạo không nói lý lẽ, cũng không muốn em gái về sau lâm vào vô tận thống khổ.

    "Địch thiếu gia, cậu thích em gái tôi sao?"

    Thừa dịp Giản Nhất Lăng đi vào phòng bếp, Giản Dật Thần đem lời muốn nói cùng Địch Quân Thịnh làm rõ.

    "Anh muốn biết cái gì?" Địch Quân Thịnh hỏi lại.

    "Nếu cậu thích em gái tôi, cậu hẳn nên buông tay, mà không phải đối với em ấy như vậy." Giản Dật Thần nói, "Tôi biết tình huống thân thể của cậu, cậu tùy thời đều có khả năng mất mạng. Em gái tôi là một người thực coi trọng tình cảm, em ấy hiện tại lãnh lãnh đạm đạm là bởi vì sâu trong nội tâm của em ấy sợ hãi bi thương, bi thương liền đem giấu đi chính mình. Em ấy như vậy, nếu yêu cậu, sau đó lại để em ấy thừa nhận sự thống khổ sẽ mất đi cậu, cậu cảm thấy nửa đời sau của em ấy sẽ trải qua như thế nào?"

    Lời nói của Giản Dật Thần sâu sắc làm Địch Quân Thịnh đau đớn.

    Vấn đề này anh đã sớm tự hỏi qua.

    Cũng lựa chọn thoái nhượng qua.

    Chỉ là.. cuối cùng anh vẫn là không có buông tay đến cuối cùng..

    Đối mặt với sự chất vấn của Giản Dật Thần, Địch Quân Thịnh trầm mặc không nói.

    Bởi vì xác thật không có gì có thể phản bác.

    Lựa chọn của anh, rất có thể sẽ hại Giản Nhất Lăng cả đời thống khổ.

    Nhưng mà anh vẫn là ích kỷ chọn như vậy.

    Giản Dật Thần truy vấn, "Cho nên mặc dù biết kết quả, cậu vẫn quyết định làm như vậy sao?"

    Địch Quân Thịnh trả lời, "Cô ấy nếu không động lòng với tôi, tôi đây có chuyện gì cũng sẽ không làm cô ấy bi thương được, nếu cô ấy lựa chọn tôi, như vậy tôi tuyệt đối sẽ không buông tay."

    Địch Quân Thịnh cũng đang đánh cuộc, đánh cuộc vận mệnh, cũng đánh cuộc với chính mình.

    Anh không có tư cách yêu người khác, nhưng anh cũng không thể hào phóng mà lại buông tay một lần nữa.

    Cho nên cuối cùng quyền lựa chọn liền giao cho Giản Nhất Lăng.

    Nếu cô ấy không yêu anh, anh tuyệt không miễn cưỡng.

    Giản Dật Thần tỏ rõ thái độ, "Như vậy tôi sẽ ngăn cản em ấy đến cùng."

    Thời điểm Giản Nhất Lăng từ phòng bếp trở về, hai người nam nhân đã ngưng đề tài này.

    Hai người giống như là cái gì cũng đều không có phát sinh, cười hì hì uống canh Giản Nhất Lăng nấu.
     
    Hongnhan, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 594: Đối tác y tế Húc Minh (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại quầy tiếp tân của tập đoàn Long Hằng, Giản Nhất Lăng đang cố gắng nói chuyện với nhân viên lễ tân.

    Cô muốn gặp tổng tài của tập đoàn bọn họ.

    Yêu cầu của Giản Nhất Lăng bị nhân viên tiếp tân quyết đoán cự tuyệt.

    "Thật xin lỗi vị tiểu thư này, cô không có hẹn trước, cũng không có lý do hợp lý, tổng tài của chúng tôi sẽ không gặp cô."

    "Nói về công việc." Giản Nhất Lăng là có lý do hợp lý.

    Giản Nhất Lăng nói rất nghiêm túc, nhưng người nghe không có coi trọng nó.

    Chưa kể rằng nhìn cô gái nhỏ này căn bản không giống như là tới nói chuyện về công việc.

    Liền tính thật là, ai tới cửa muốn nói chuyện công việc với tổng tài tập đoàn Long Hằng cũng sẽ tiếp sao? "

    " Thật xin lỗi vị tiểu thư này, mời cô về đi thôi, nơi này không phải nơi để cô đùa nghịch. "Tiếp tân lần thứ hai cự tuyệt Giản Nhất Lăng, hơn nữa thần sắc đã trở nên có chút khó coi.

    Đang lúc này, Mạc Thi Vận cũng xuất hiện ở trước quầy tiếp tân tập đoàn Long Hằng. Ryan là cố vấn tổng giám của tập đoàn Long Hằng, cô ta tới nơi này là gặp anh ta.

    Bởi vì không phải lần đầu tiên tới, tiếp tân đã nhớ rõ Mạc Thi Vận.

    Nữ diễn viên này gần đây nhờ video ngắn mà trở nên hot là bạn gái của cố vấn tổng giám Ryan bọn họ.

    Trong nháy mắt nhìn thấy Giản Nhất Lăng, khuôn mặt Mạc Thi Vận liền trầm xuống.

    Giản Nhất Lăng như thế nào đến nơi nào cũng đều âm hồn không tan?

    Cô lại muốn làm gì?

    Giản Nhất Lăng không muốn cùng Mạc Thi Vận nói chuyện với nhau.

    Giản Nhất Lăng tiếp tục nói chuyện với tiếp tân," Tôi tới tìm tổng tài của các cô. "

    " Vị tiểu thư này, cô không có hẹn trước, không thể đi vào, tôi đã nói qua rất nhiều lần rồi. "

    " Tôi có hẹn trước. "Giản Nhất Lăng cường điệu.

    " Vị tiểu thư này mời cô không cần lại nói giỡn được không? Chiều nay tổng tài chỉ hẹn với một người, là một vị tiến sĩ họ Phó. "

    Cô gái trước mắt thoạt nhìn đại khái cũng chỉ là học sinh cao trung, cùng cái gì tiến sĩ căn bản là không có dính dán.

    Mạc Thi Vận cố tình không có rời đi, chính là muốn nhìn xem Giản Nhất Lăng tới tập đoàn Long Hằng tính toán làm gì.

    Kết quả là thấy được tổng tài chạy tới.

    Mạc Thi Vận ở bên cạnh cười khẽ một chút.

    Ryan biết được Mạc Thi Vận tới công ty chờ anh ta, tự mình đến bàn tiếp tân công ty để đón cô.

    Cái người ngoại quốc cao cao gầy gầy da trắng, vừa nhìn thấy Mạc Thi Vận, trên mặt liền lộ ra nụ cười vui sướng.

    " Thi Vận. "Ryan bước nhanh đi tới trước mặt Mạc Thi Vận.

    Có cái gì so với việc nữ thần biến thành bạn gái của mình càng làm cho mình cao hứng đây?

    Ryan hiện tại chính là như vậy.

    Sau cuộc gặp mặt lần trước, bọn họ liền vẫn luôn duy trì liên hệ.

    Mà anh ta rốt cuộc được như ý nguyện khi nữ thần chịu làm bạn gái của anh ta.

    " Thi Vận, em đang nhìn cái gì? "

    Ryan phát hiện Mạc Thi Vận đang nhìn nữ sinh bên cạnh.

    " Em quen cô ấy sao? "

    " Không quen. "Mạc Thi Vận không thừa nhận chính mình nhận thức Giản Nhất Lăng.

    " Cô ấy tới làm cái gì? "Ryan hỏi tiếp tân.

    " Cô ấy nói cô ấy muốn gặp tổng tài, còn nói là tới nói chuyện công việc, dựa theo quy định, cô ấy không có hẹn trước, tôi không thể để cô ấy đi vào. "

    Ryan nhìn thoáng qua Giản Nhất Lăng, cô gái nhỏ này nhìn không giống như là đang làm bậy.

    " Vị tiểu thư này, nơi này không phải nơi để cô hồ nháo, mời cô về đi thôi. "Ryan nói với Giản Nhất Lăng.

    Bởi vì tiếng mẹ đẻ là ngoại ngữ, Ryan nói chuyện mang theo một ít khẩu âm.

    " Tôi có hẹn trước. "Giản Nhất Lăng trả lời lại một câu.

    Sau đó liền cúi đầu chơi di động của mình.

    Ryan bất đắc dĩ, liền cùng tiếp tân nói," Cô nói bảo an lại đây đi. "

    Vì thế tiếp tân dùng bộ đàm gọi bảo an kêu bảo an lại đây" Mời "Giản Nhất Lăng rời đi.

    " Vị tiểu thư này, xin mời cô rời đi, không cần ở đây gây trở ngại đến công việc hằng ngày của chúng tôi."
     
    Hongnhan, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 595: Đối tác y tế Húc Minh (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng đứng tại chỗ, không có ý muốn rời khỏi.

    Cái này làm cho các nhân viên an ninh sắc mặt cũng trầm xuống theo.

    Cô không phối hợp như vậy, bọn họ cũng rất khó làm.

    "Cái cô nữ sinh này như thế nào lại là cái dạng này?"

    Bảo tiêu trong giọng nói lộ ra sự chán ghét.

    Cái loại vô cớ ghét bỏ này gây cho bọn họ thêm phiền toái, gia tăng lượng công việc phải làm.

    Mỗi lần gặp được những người nháo sự này, bọn họ đều cảm thấy rất đau đầu.

    Ryan nhìn trong chốc lát, cảm thấy không có ý tứ gì, tính toán mang theo Mạc Thi Vận rời đi.

    "Chúng ta mặc kệ cô ấy đi, để bảo an xử lý."

    Mạc Thi Vận lại không muốn đi, cô ta muốn tiếp tục nhìn xem, "Em còn muốn nhìn một chút."

    Ryan thực tôn trọng Mạc Thi Vận, cô ta nói muốn xem, Ryan liền vô điều kiện mà cùng cô ta lưu lại.

    Tuy rằng anh ta cũng không biết chuyện này có cái gì đẹp để xem.

    Còn không phải là một nữ sinh kỳ lạ sao, không biết trời cao đất dày, một hai phải gặp tổng tài của bọn họ?

    Ryan thuận tiện hỏi tiếp tân một chút, "Hôm nay tổng tài có hẹn người nào sao?"

    "Có hẹn Phó tiến sĩ." Tiếp tân trả lời.

    Phó tiến sĩ?

    "Người này tôi biết, là phía đối tác của Công ty thiết bị y tế Húc Minh, đồng thời cũng là một vị bác sĩ rất lợi hại."

    Ryan nghe qua danh hào Phó tiến sĩ này, là nghe tổng tài của bọn họ nói qua.

    "Đúng vậy, cho nên vị tiểu thư này nói cô ấy có hẹn trước, khẳng định là nói bậy." Cô gái tiếp tân giải thích.

    Ryan gật gật đầu.

    Ryan quay đầu nói với Mạc Thi Vận, "Em nghe nói qua vị Phó tiến sĩ kia sao?"

    "Nghe nói qua Công ty thiết bị y tế Húc Minh, là một công ty sản xuất thiết bị y tế lâu đời. Nhưng lúc trước đang lâm vào tình trạng kinh doanh khó khăn, giống như khoảng hai năm trước, đẩy ra sản phẩm mới mới chuyển biến tốt hơn trong kinh doanh." Mạc Thi Vận vẫn là có nghe nói qua một chút.

    Trong đó cho cô ta ấn tượng sâu nhất vẫn là một lần bệnh viện Lạc Hải Sâm thông báo tuyển dụng chính là mượn văn phòng trong tòa nhà của Công ty thiết bị y tế Húc Minh.

    "Phó tiến sĩ là một đối tác của công ty đó, cũng nhờ cống hiến của Phó tiến sĩ, công ty đó mới nghiên cứu chế tạo ra sản phẩm mới, xoay chuyển cục diện." Ryan giải thích với Mạc Thi Vận.

    "Hóa ra là như thế này, vậy vị Phó tiến sĩ này thật sự rất lợi hại." Mạc Thi Vận đánh giá.

    Sau đó lại nhìn thoáng qua Giản Nhất Lăng.

    Cô ta biết Giản Nhất Lăng hiện tại là học sinh khoa y ở đại học Kinh Thành, đại học khoa chính quy.

    Cho nên cô không phải họ Phó, cũng không phải tiến sĩ, càng thêm không có khả năng là người trong miệng Ryan miêu tả người có thể làm một công ty thiết bị y tế đang xuống dốc có thể xoay chuyển càn khôn.

    Mạc Thi Vận cười nhạo một tiếng, tiếp tục nhìn Giản Nhất Lăng làm trò hay.

    Cô ta thừa nhận cô ta là cố ý muốn nhìn bộ dáng xấu hổ của Giản Nhất Lăng.

    Có lẽ hiện tại cô ta đối với Giản Nhất Lăng làm không được cái gì.

    Nhưng mà hận ý của cô ta đối với cô là thứ làm cô ta không thể không tiếp tục lưu lại nơi này.

    Sau sự tình lần trước, cô ta trực tiếp mất đi khả năng tiếp tục với Tần Xuyên..

    Có lẽ anh ấy còn sẽ chán ghét cô ta.

    Cô ta hối hận hành động ngày đó, nhưng cô ta càng hận Giản Nhất Lăng người này hơn.

    Cô ta ngày đó không có lý trí, cô ta căm ghét Giản Nhất Lăng, cô ta bị phần hận ý này làm cho đầu óc bị choáng váng.

    Đúng lúc này, một nữ nhân khoảng 30 tuổi vội vội vàng vàng mà từ bên trong thang máy chuyên dụng của tổng tài đi ra, bước nhanh tới quầy tiếp tân.

    "Tổng tài."

    "Tổng tài."

    Khi nữ nhân đi ngang qua, bảo an cùng các công nhân khác sôi nổi khom lưng cúi chào.

    Người phụ nữ trung niên hoàn toàn không để ý tới, trong mắt chỉ có người nào đó ở quầy tiếp tân.

    "Đại khả ái của tôi! Làm em đợi lâu!"

    Nữ nhân vừa tới liền mở hai tay ra, muốn ôm Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng lui về phía sau một bước, kéo ra một khoảng cách với nữ nhân này, tránh thoát một cái ôm.
     
    Hongnhan, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 596: Đối tác y tế Húc Minh (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thật là vô tình." Nữ nhân giận dỗi liếc mắt một cái với Giản Nhất Lăng.

    Nữ nhân này chính là người được Giản Nhất Lăng lưu trong danh bạ bạn tốt là: [Nữ lão bản xinh đẹp] kia.

    Lão đại trong giới giải trí, đồng thời cũng là đối tác của Giản Nhất Lăng.

    Tên của cô ấy thực là khí phách, kêu là Long Nguyệt Thiên.

    Cô ấy nói là bởi vì lúc ấy ba cô cho rằng cô là con trai, cho nên đặt tên là Long Càng Thiên, cuối cùng bởi vì là con gái liền đem chữ "Càng" đổi thành chữ "Nguyệt".

    Long Nguyệt Thiên ngũ quan không xuất sắc, nhưng rất có ý nhị, dáng người thật tốt.

    "Tổng.. tổng tài.. ngài, ngài nhận thức cô ấy sao?"

    Nữ tiếp tân trước quầy trực tiếp nói lắp.

    Long Nguyệt Thiên răn dạy nữ tiếp tân, "Cô sao lại thế này? Lịch trình buổi chiều không phải rõ ràng viết người hẹn rồi sao? Người tới cô không mang đi vào, lại đem người đợi ở nơi này?"

    Một chút nhãn lực đều không có.

    Liền tính không có nhãn lực, cũng nên hỏi rõ ràng.

    Đều nói có hẹn trước còn không hỏi thêm.

    "Tổng tài! Nhưng mà, cô ấy.. cô ấy thoạt nhìn không giống.. vị Phó tiến sĩ kia, không phải phía đối tác Công ty thiết bị y tế Húc Minh sao? Cô ấy.. thoạt nhìn giống một học sinh cao trung.."

    Giản Nhất Lăng vốn dĩ tuổi liền không lớn, hơn nữa nhìn qua lại so với bạn bè cùng lứa tuổi nhỏ hơn một chút.

    Nữ tiếp tân cùng bảo an đều nhìn Giản Nhất Lăng, không thể tin được cô thật sự chính là người chiều nay tổng tài muốn đợi kia.

    Thoạt nhìn thật sự không giống, chỗ nào đều không giống.

    "Chẳng lẽ tôi đang cùng các người nói giỡn?" Long Nguyệt Thiên hỏi lại.

    Cô ấy thoạt nhìn là người nhàn hạ thoải mái như vậy sao?

    "Không phải, không phải.." Tiếp tân vội xua tay.

    Tâm tình thập phần phức tạp.

    Nghĩ đến vừa rồi bọn họ vô lễ đối với Giản Nhất Lăng, nữ tiếp tân có chút sợ.

    Sợ tổng tài về sau tính sổ, khai trừ cô ấy.

    Ngay cả bảo an đều rũ đầu, không dám nói lời nào.

    Bọn họ vừa rồi còn chán ghét cái nữ sinh này.

    Sớm biết vậy hẳn là nên hỏi rõ một chút, để biết rõ ràng tình huống.

    Còn tốt vừa rồi bọn họ không có trực tiếp đuổi đi, bằng không hậu quả không dám tưởng tượng.

    Ryan rất là kinh ngạc hỏi Long Nguyệt Thiên, "Tổng tài, vị tiểu thư trẻ tuổi này, là ngài lúc trước cùng chúng tôi nói qua, Phó tiến sĩ? Này.."

    Ryan không chỉ một lần nghe Long Nguyệt Thiên nhắc tới người này.

    Ở trong miệng Long Nguyệt Thiên, đây là một nhân vật thập phần lợi hại.

    Ryan cũng bởi vì Long Nguyệt Thiên nói, đối với bản nhân Phó tiến sĩ sinh ra hứng thú nồng hậu, chỉ là vẫn luôn đều không có cơ hội gặp mặt.

    Hiện tại tổng tài cư nhiên nói cho anh ta biết, vị trước mặt này chính là Phó tiến sĩ mà anh ta hâm mộ đã lâu?

    Này quá không thể tưởng tượng!

    Mạc Thi Vận đứng ở bên cạnh, sắc mặt rõ ràng khó coi, không còn nhẹ nhàng như thời điểm ban đầu đứng bên cạnh làm khán giả nữa.

    Long Nguyệt Thiên tức giận mà nói, "Anh như thế nào cũng giống tiếp tân không có kiến thức, đại đáng yêu như thế nào liền không thể là Phó tiến sĩ sao?"

    "Này.. tuổi tác, ngoại hình cùng khí chất giống như đều không phải thực phù hợp." Ryan nói chuyện tương đối thẳng.

    "Bộ dáng này là lạnh lùng khốc khốc, chính là bộ dáng tiêu chuẩn của thiên tài." Long Nguyệt Thiên xem Giản Nhất Lăng như là thần tượng của mình.

    Long Nguyệt Thiên thực nghĩa khí, trọng ân tình.

    Giản Nhất Lăng đã cứu cô ấy, cho nên ở trong mắt cô ấy, Giản Nhất Lăng hết thảy đều là tốt, cũng bao gồm tính cách không thích nói chuyện của cô.

    Ryan lại một lần nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

    Lạnh lùng khốc khốc anh ta thật không thấy ra tới.

    Không biết có phải tiếng Trung của anh ta không có học được tốt cho lắm hay không, anh ta lý giải "Lạnh lùng khốc khốc" có khả năng cùng tổng tài bọn họ lý giải có điểm không quá giống nhau.

    Ryan dò hỏi Giản Nhất Lăng, "Cô thật là Phó tiến sĩ theo như lời của tổng tài chúng tôi sao? Tôi đã nghe đại danh của cô thật lâu!"

    Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng gật đầu một cái.
     
    Hongnhan, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 598: Cùng lắm thì ta lại giới thiệu cho bé ngoan mấy cái đối tượng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản lão phu nhân xuất viện.

    Người nhà Ôn gia đưa Giản lão phu nhân về nhà của bọn họ ở kinh thành để tu dưỡng.

    Lão phu nhân sẽ ở lại kinh thành một đoạn thời gian.

    Thứ nhất là sợ lão phu nhân đi lại thời gian dài sẽ mệt nhọc, thân thể lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

    Thứ hai là lão phu nhân trong lòng nhớ Giản Nhất Lăng, lưu tại kinh thành vừa lúc có thể thường xuyên nhìn thấy cô.

    Đặc biệt là lần này tìm được đường sống trong chỗ chết, lão phu nhân càng không muốn xa bé ngoan của bà.

    Mà so với ở khách sạn loại địa phương kia, Ôn gia hiển nhiên càng thích hợp.

    Cho nên Ôn Trình không nói hai lời, liền đem Giản lão gia tử lão phu nhân bọn họ đều nhận lấy, còn mời riêng một người bảo mẫu.

    Thái Thấm Nguyệt tìm một cơ hội, ở trước mặt người của Giản gia, nói đến chuyện lần trước bọn họ nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng với Địch Quân Thịnh.

    "Tiểu Lăng tuổi còn nhỏ, dễ dàng bị lừa, mấy người công tử nhiều thủ đoạn đó ở kinh thành, con bé đều còn không có gặp qua. Địch gia thiếu gia là người nào, cái thân phận gì? Giản gia chỉ là một tiểu gia tộc ở thành phố Hằng Viễn, ở trước mặt Địch gia đều không đủ nhìn, Địch thiếu gia lại như thế nào sẽ thiệt tình đối đãi Tiểu Lăng chứ? Cháu nói như vậy cũng là sợ Tiểu Lăng ngày sau sẽ chịu tổn thương."

    Thái Thấm Nguyệt trong lòng hiểu rõ, Giản Nhất Lăng là người nào, cái xuất thân gì, điều kiện gì.

    Sao có thể thật sự trở thành thiếu phu nhân của Địch gia ở kinh thành.

    Thiếu phu nhân tương lai của Địch gia ở kinh thành, yêu cầu kiểu thân phận gì mới được.

    Cho nên Địch gia thiếu gia hơn phân nửa cũng chỉ là chơi đùa.

    Chỉ tiếc lời này Giản Nhất Lăng nghe không vào.

    Nếu trực tiếp khuyên Giản Nhất Lăng vô dụng, vậy đành phải nói cho mấy người Giản lão phu nhân bọn họ.

    Để Giản lão phu nhân lo lắng đi thôi.

    Giản lão phu nhân nghe được lời này của Thái Thấm Nguyệt, cũng không có lộ ra cái biểu tình như Thái Thấm Nguyệt dự đoán.

    "Chuyện này xác thật không tốt lắm." Lão phu nhân hơi hơi thở dài một tiếng.

    Giản lão phu nhân nhớ tới trước đó không lâu Địch gia lão gia tử tự mình tới thăm bà.

    Chuyện này thật sự mơ hồ.

    Làm bà đến nay đều cảm thấy có chút không chân thật.

    Nhưng sự thật lại là như thế, Địch gia lão gia tử đích đích xác xác, chân chân thật thật mà tới thăm bà.

    Bởi vậy có thể thấy được, ít nhất Địch lão gia tử kia là nghiêm túc.

    Còn Địch Quân Thịnh nghiêm túc hay không nghiêm túc, bọn họ nhưng thật ra cảm thấy Địch Quân Thịnh không đáng để làm loại chuyện này.

    Bọn họ cũng đã gặp qua Địch Quân Thịnh, cùng cậu ấy ở chung qua.

    Đối với cậu ấy không dám nói có mười phần hiểu biết, nhưng cũng không tính là hoàn toàn không biết gì cả.

    Người như vậy, là khinh thường làm những chuyện không đáng làm.

    Chuyện không thích, cậu ấy sẽ không giả vờ là mình thực thích.

    "Lão phu nhân vẫn là hãy khuyên nhủ con bé, cháu cùng cậu của con bé đã khuyên qua, nhưng mà vô dụng.." Thái Thấm Nguyệt tận tình khuyên bảo.

    "Vô dụng liền vô dụng đi, các người cũng đừng quá nhọc lòng, bé ngoan không phải ngu ngốc."

    Giản lão phu nhân cảm thấy cậu mợ Ôn gia quan tâm cháu gái là chuyện tốt, nhưng mà chuyện này bọn họ can thiệp ngược lại không tốt.

    Giản lão phu nhân trong lòng cũng không nghĩ muốn Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh qua lại, rốt cuộc không phù hợp với yêu cầu của bà.

    Nhưng mà bà sẽ không đem lời này nói với bé ngoan.

    Bởi vì vạn nhất bé ngoan trong lòng có Địch Quân Thịnh, nếu bà làm như vậy, chính là làm bé ngoan thương tâm.

    Bé ngoan của bà trong lòng đã đủ cô độc, nếu lão thái bà như bà lại không ủng hộ con bé một chút, bồi con bé một chút, con bé liền thật sự tứ cố vô thân.

    "Lão phu nhân ngài không khuyên nhủ con bé sao?" Thái Thấm Nguyệt đối với phản ứng của lão phu nhân cảm thấy ngoài ý muốn.

    "Không khuyên, người trẻ tuổi yêu đương vẫn để cho bọn họ tự quyết định đi thôi, cùng lắm ta lại giới thiệu cho bé ngoan thêm mấy cái đối tượng, để con bé có thêm nhiều lựa chọn." Người Giản lão phu nhân trong lòng nghĩ đến trước tiên là Vu Hi.
     
    Hongnhan, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...