Truyện Ma [Convert] Tây Giới Đại Mộ - Lưu Tiểu Tiểu Huy

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Trúc Giang, 15 Tháng chín 2021.

  1. Trúc Giang

    Bài viết:
    2
    Chương 8.2: Hoàng Thụ Lĩnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong rừng lá cây rậm rạp, làm người đi ở bên trong có vẻ càng thêm tối tăm so với bên ngoài, như là đã tới đêm khuya, may mà cây cối bên phải đã khô héo, mới nương theo ánh sáng mỏng manh mà đi tới. Người lạc vào trong cảnh rồi lại nhìn cây bên cạnh, bên phải có vẻ càng thêm đáng sợ, không có chút lá cây nào, nhánh cây khô khốc như là cánh tay ác ma bất cứ lúc nào cũng có thể moi lấy tim người, cây bên trái đỡ hơn chút, dù sao cũng thấy không khác gì ngày thường. Vậy rốt cuộc những cây bên phải này đều làm sao vậy, đến tột cùng có liên hệ gì với Hoàng Thụ Lĩnh, sao tất cả cây cối bên phải đều khô héo chứ, đây là quy luật tự nhiên hay là do người làm, ngay cả chính Trương Liên Mộng sinh ra và lớn lên ở đây cũng không biết, tuy rằng cây cối bên phải đều khô khốc, nhưng người trong thôn cũng không có ai dám chặt xuống làm củi đốt, nghe nói trước kia có người chặt cây xong, ngày hôm sau cả nhà chết ngay bên cạnh cái cây khô đó, đến tột cùng là chết như thế nào, không có ai biết, nghĩ đến đây Trương Liên Mộng theo bản năng liếc liếc lên cây, phát hiện mặt trời nơi xa đã sắp bị sơn lĩnh mai một.

    "Có cái gì chiếu sáng được không?" Trương Liên Mộng hỏi Lưu Vũ Văn đang ở phía sau.

    "Tôi không biết." Lưu Vũ Văn sau khi mất trí nhớ đã quên hết tất cả, chỉ là đôi khi sẽ từ trong tiềm thức toát ra vài câu nói kỳ quái, câu "hung huyệt" lúc trước chính là bằng chứng.

    Trương Liên Mộng bảo Lưu Vũ Văn đi tiếp xuống, vừa vặn ở chỗ rẽ có khối đá phiến, Vịnh Rắn Nước có ba Vịnh lớn, khiến con đường biến thành quanh co khúc khuỷu, cho nên mới gọi là Vịnh Rắn Nước. Hai người ngồi xuống nghỉ ngơi, Trương Liên Mộng kêu Lưu Vũ Văn lấy balo tìm xem xem có đồ gì có thể chiếu sáng hay không, Lưu Vũ Văn đưa balo cho Trương Liên Mộng nói mình muốn đi tiểu ở gần đây, nói xong chạy tới rừng cây bên trái.

    "A! Có thụ yêu."

    Tiếng kêu của Lưu Vũ Văn khiến cho Trương Liên Mộng chú ý, chạy tới hướng phát ra âm thanh, trong rừng cây ngoại trừ cây cối cao to thì là một ít rêu xanh mọc trên mặt đất, không để ý cái là ngã ngay. Trương Liên Mộng bật đèn pin tìm được từ trong balo của Lưu Vũ Văn, phát hiện người đằng trước đưa lưng về phía cô đúng là Lưu Vũ Văn, Trương Liên Mộng gọi vài tiếng cũng không có đáp lại, liền tiến lên muốn xem cho rõ ràng, đến gần mới nghe thấy Lưu Vũ Văn nhỏ giọng nói thầm, thụ yêu, yêu quái gì đó.

    "Yêu quái ở đâu ra?" Trương Liên Mộng cầm đèn pin hỏi Lưu Vũ Văn.

    Lưu Vũ Văn dùng tay đẩy đèn pin của Trương Liên Mộng dịch một chút đến cây đối diện, đây là một cái cây không gọi được tên, đường kính cây không quá lớn, so với cây chung quanh có vẻ nhỏ hơn nhiều, vỏ cây có màu đỏ nhạt.

    "Có gì lạ đâu?" Trương Liên Mộng kinh ngạc hỏi Lưu Vũ Văn.

    "Cô nhìn kĩ bên trong vỏ cây." Một câu này của Lưu Vũ Văn làm Trương Liên Mộng đi vào nhìn. Bởi vì trời tối nên trong rừng rậm này càng thêm tối hơn, hơn nữa đèn pin Lưu Vũ Văn mang theo là loại bình thường, cho nên không cẩn thận quan sát là căn bản sẽ không phát hiện cái cây này có gì không ổn.

    Trương Liên Mộng lại tiến lên vài bước, phát hiện cái cây này vốn không phải vỏ cây màu đỏ, mà là màu phát ra từ thân rễ bên trong vỏ cây, thân rễ ở trong cây này trông cứ như là mạch máu người vậy, bên trong còn có chất lỏng màu đỏ chảy xuôi. Đây rốt cuộc là thứ gì, Lưu Vũ Văn nhịn không được dùng tay sờ lên, Trương Liên Mộng cũng là lần đầu tiên gặp được loại cây hi hữu này, thực vật có sinh mệnh, phát hiện vĩ đại cỡ nào, Trương Liên Mộng vốn dĩ đã yêu thích xem một số loại sách về thực vật, nhưng chưa từng thấy có sách nào ghi lại về nó. Trương Liên Mộng có một loại xúc động nhịn không được muốn đi thăm dò, Trương Liên Mộng lại từ trong balo của Lưu Vũ Văn lấy ra chiếc dao Thụy Sĩ quân dụng kia, chậm rãi vạch lên thân cây, hình như rất mềm mại, cũng không cứng rắn như vỏ các cây khác, Trương Liên Mộng cẩn thận cắt một lỗ hổng, đột nhiên dưới chân bọn họ chấn một chút, suýt nữa hai người đều ngã xuống, cây sợ đau? Kỳ lạ thật, hai người bò dậy cẩn thận quan sát vết cắt vừa rồi.

    "Cây đổ máu." Lưu Vũ Văn nói với Trương Liên Mộng.

    Cây thật sự từ vết cắt vừa rồi bọn họ vừa mới rạch chảy ra máu loãng như người. Khi hai người đang cảm thấy không bình thường, nhánh cây đột nhiên từ phía trên duỗi hướng tới Lưu Vũ Văn và Trương Liên Mộng, nhân lúc bọn họ không chú ý mà cuốn Trương Liên Mộng lên, treo lên cách mặt đất hơn 1m, đang kéo cô hướng lên trên, Lưu Vũ Văn thấy không ổn, gắt gao ôm lấy Trương Liên Mộng không buông, hai người cứ như vậy dần dần bị nhánh cây kỳ quái này treo lên.

    "Chạy mau." Trương Liên Mộng cùng Lưu Vũ Văn đột nhiên từ trên cây rớt xuống dưới, cũng may không cao lắm, rơi không quá đau, thì ra Trương Liên Mộng dùng dao Thụy Sĩ cắt đứt nhánh cây. Lúc này bỗng nghe thấy giữa không trung phát ra tiếng kêu giống như mãnh thú, tê tâm liệt phế dị thường, hai người sợ cây này vươn càng nhiều nhánh cây đuổi theo, bất chấp tất cả, Lưu Vũ Văn cùng Trương Liên Mộng liều mạng chạy ra phía ngoài, rễ của cái cây kia cũng bắt đầu động lên, đuổi theo phía sau bọn họ, tựa hồ muốn đem hai người trở thành con mồi của mình.

    Chạy hơn 10 phút, Trương Liên Mộng đột nhiên dừng lại, rồi sau đó cái cây cũng càng ngày càng gần.

    "Sao dừng lại thế?" Lưu Vũ Văn hỏi.

    "Không ổn rồi, chúng ta chạy lâu như vậy cũng không thoát ra được, chúng ta khả năng chạy sai phương hướng rồi, tôi căn bản là chưa từng tới nơi này." Trương Liên Mộng thở gấp trả lời.

    "Phía trước hình như có cái hang núi, chúng ta mau vào trốn đi." Lưu Vũ Văn mặc kệ, lôi kéo Trương Liên Mộng liền chạy về hướng hang núi, cây máu đằng sau cũng chỉ cách bọn họ vài bước, hai người chạy vào hang, cái cây kia cũng chỉ kém mấy li nữa là bắt được hai người bọn họ rồi, bởi vì nhánh cây ngắn, hang núi quá nhỏ nên cây máu cũng không vào được, liền ngừng lại ở cách cổ của Trương Liên Mộng mấy li, hai người kinh hồn chưa định tiếp tục chạy vội vào bên trong hang, mắt thấy phía trước có bức tường mới ngừng lại. Bởi vì chạy lâu quá, hai người đồng loạt ngồi xuống đất, cảm xúc thật lâu chưa thể bình phục, qua ước chừng mười lăm phút hai người mới chậm rãi phản ứng lại được từ kinh hoảng vừa rồi, Trương Liên Mộng cầm đèn pin trong tay soi xung quanh.

    "A a.."

    Trương Liên Mộng đột nhiên lại kêu lên.
     
    Cuộn Len thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng mười một 2021
  2. Trúc Giang

    Bài viết:
    2
    Chương 9.1: Hạc cốt động

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có lẽ là do Trương Liên Mộng hét quá lớn, khiến cho hang sinh ra hồi âm, có một luồng âm thanh rất quái lạ vẫn luôn quanh quẩn ở đây.

    Lưu Vũ Văn bị thanh âm của Trương Liên Mộng hấp dẫn qua, nhìn theo hướng ánh sáng đèn pin Trương Liên Mộng chiếu trên vách tường, ở đó là một đống phế tích, nơi nơi đều là xương cốt động vật, như là xác của loài chim bay. Trương Liên Mộng trước kia làm gì gặp phải trường hợp như vậy bao giờ, lui lại mấy bước, ôm chặt lấy Lưu vũ văn.

    "Tôi không thở được." Lưu Vũ Văn ho khan vài tiếng. Trương Liên Mộng lúc này mới phản ứng lại được, từ từ buông tay ra. Trương Liên Mộng vừa mới nhất thời kích động, không cẩn thận làm đèn pin rơi xuống đất, đèn pin lăn đến ven tường rồi ngừng lại. Lưu Vũ Văn nhặt nó lên, thấu kính pha lê phía trước đèn pin đã bị nứt ra vài đường, nhưng không ảnh hưởng ánh sáng, Lưu Vũ Văn cầm đèn nhìn quanh bốn phía, cái hang này quả thực nơi nơi đều là cùng một loại thi cốt, lúc trước vì chạy trốn không có chú ý tới dưới chân mình cũng có xương, có cái đã bị Lưu Vũ Văn và Trương Liên Mộng dẫm nát.

    Lúc này Lưu Vũ Văn có vẻ càng thêm sợ hãi, còn Trương Liên Mộng chỉ là bởi vì bị đột nhiên xuất hiện mấy thứ làm sợ, mà Lưu Vũ Văn thì ngược lại, bản thân anh càng nghĩ càng sợ hãi. Trương Liên Mộng đoạt lấy đèn pin của Lưu Vũ Văn, cẩn thận từ bên cạnh thi cốt động vật bước đến bên vách tường, nói với Lưu Vũ Văn: "Anh mau đến xem, ở đây có bích họa." Trương Liên Mộng kêu một tiếng, thấy Lưu Vũ Văn không có phản ứng, chiếu đèn sang chỗ anh, nhìn bộ dạng kinh hoảng thất thố của Lưu Vũ Văn, cô bổ sung: "Đừng sợ, đây toàn là xương động vật, chúng ta hiện tại nhất thời nửa khắc cũng không thể đi ra ngoài, chờ trời sáng đã rồi đi ra ngoài nhìn xem." Bởi vì lúc này mơ hồ cũng có thể nghe thấy cái cây quái kia đang rống giận ngoài hang. Lưu Vũ Văn nhìn thấy ánh sáng mới yên ổn lại, dọc theo chỗ Trương Liên Mộng vừa mới dẫm lên mà đi tới.

    Bởi vì thời gian mà phủ đầy bụi, trên bức tường này đều đã bị một tầng bụi thật dày đắp lên, nhưng mơ hồ cũng có thể từ trên đó nhìn ra một cái hình dáng đại khái. Lúc này Trương Liên Mộng lấy ra một cuộn giấy vệ sinh từ túi của mình, gọi Lưu Vũ Văn trợ thủ, cùng nhau lau lên bức tường. Lưu Vũ Văn dùng giấy lau nhẹ một cái, liền có một mảng tro bụi từ trên tường rớt xuống dưới, hai người mất hơn một giờ mới bày ra được hình dáng một bức tranh nhỏ trên tường, trên bản vẽ là một con tiên hạc, chân đạp lên mây, như là muốn bay tới phương hướng nào đó. Trương Liên Mộng nhìn bức tranh này, trong lòng có cảm giác kỳ quái nói không nên lời, ngay khi cô đang nghi hoặc, không biết từ nơi nào bay ra mấy thứ đen đen, bay hướng tới chỗ bọn họ, Trương Liên Mộng chiếu đèn qua, liền thấy mấy vạn con côn trùng bay hướng tới đèn pin trong tay cô. Trương Liên Mộng thấy tình huống không ổn, lại sợ hãi ném đèn pin tới góc tường, đám côn trùng đó đúng là hướng tới ánh sáng này, nhìn phía sau hình như còn có nhiều côn trùng hơn bay qua bên này, chỉ trong chốc lát, ánh sáng của đèn pin đã bị đám côn trùng thình lình xuất hiện này chôn đến một chút ánh sáng cũng không còn, khiến cho trong hang động tối đen, không còn ánh sáng, những con côn trùng vừa mới bay tới cũng bắt đầu bay loạn khắp nơi trong hang, không ngừng va chạm vào Lưu Vũ Văn và Trương Liên Mộng. Đám côn trùng này càng ngày càng nhiều, nếu như không sớm đi ra ngoài mà nói, sớm muộn gì cũng bị chúng cắn bị thương, hiện tại lại không biết bọn chúng rốt cuộc là cái gì. Những chuyện họ gặp được trong ngày hôm nay đều rất kỳ quái, triền núi không có một ngọn cỏ, một cái cây có máu biết chạy biết kêu, cho nên bọn họ không thèm để ý đây là loại côn trùng gì nữa, chỉ có nghĩ cách chạy đi, nhưng bên ngoài còn đáng sợ hơn trong này, phỏng chừng chưa ra khỏi cửa đã bị cái cây kia bắt lấy rồi.

    "Ầm vang.." Đột nhiên có một tiếng vang rất lớn. Như là đã xảy ra một trận động đất nhỏ, Lưu Vũ Văn và Trương Liên Mộng bị chấn ngã xuống đất, một đám côn trùng bám vào đèn pin cũng bị chấn tản ra, nương theo một chút ánh sáng yếu ớt, có thể thấy ở giữa hang bị một khối cửa đá thật lớn chặn lại, như là ai không cẩn thận đụng chạm tới cơ quan, làm cửa đá này rớt xuống dưới. Lưu Vũ Văn thấy chỉ là một cục đá, cũng từ từ bò dậy, đúng lúc này hai bên vách tường trong hang động xuất hiện hai hàng đuốc, lửa này thiêu đốt trong cái bát bằng đá, những cây đuốc chiếu sáng toàn bộ hang động, giờ thì hay rồi, đám côn trùng liều mạng lao về phía ánh lửa, Trương Liên Mộng nhìn tình cảnh trước mắt, cẩn thận quan sát chúng.

    "Đầu quỷ." Lưu Vũ Văn chỉ vào côn trùng hô to, Trương Liên Mộng cũng nhìn qua hướng đó, đúng là một đám mặt quỷ đang bay cười với bọn họ, nghiêm túc quan sát mới phát hiện, những mặt quỷ đó đều là mọc ra trên lớp lông sau lưng côn trùng, đèn sáng mới phát hiện, đám mặt quỷ vô số kể này đang bay tới bay lui trong không trung, đều lao hướng tới cây đuốc, còn có cả tiếng kêu chói tai.

    "Sao chúng nó đều đang tự sát, chẳng lẽ Quỷ Vương sắp tới?" Lưu Vũ Văn hỏi.
     
    Cuộn Len thích bài này.
  3. Trúc Giang

    Bài viết:
    2
    Chương 9.2: Hạc cốt động

    Bấm để xem
    Đóng lại
    (Từ chương này trở đi là bản convert)

    Trương liên mộng đối với Lưu vũ văn cười cười nói: "Đây là mặt quỷ thiên nga." Mặt quỷ thiên nga thuộc về lân cánh mục, thiên nga khoa. Lấy thành trùng bộ ngực mặt trái bộ xương khô hình vằn mà được gọi là, ban đêm sẽ xu quang, ban ngày đình tê cùng cánh sắc xấp xỉ trên thân cây. Thành trùng xuất hiện với 4 đến 10 nguyệt, sinh hoạt ở thấp, trung độ cao so với mặt biển vùng núi. Ban đêm xu quang; đã chịu quấy nhiễu khi, sẽ trên mặt đất phi nhảy đồng phát ra chi chi tiếng kêu. Trương liên mộng bình thường thích xem thực vật động vật phương diện thư tịch, tuy rằng phía trước huyết thụ không biết ra sao phương yêu quái, nhưng mặt quỷ thiên nga đến lúc đó nghe nói qua, thứ này chưa bao giờ sẽ kết bè kết đội xuất hiện, thuộc về hộ cá thể, như thế nào đột nhiên thành hợp tác kinh doanh đâu.

    "Thiêu thân lao đầu vào lửa, thậm chí âm, quỷ đầu tự mình hại mình, Quỷ Vương trọng sinh." Lưu vũ văn nhỏ giọng nói đến.

    Lại tới nữa một câu, Lưu vũ văn từ mất trí nhớ lúc sau thường thường nói một ít người khác nghe bất đồng nói, nhưng thật ra thiêu thân lao đầu vào lửa nhắc nhở trương liên mộng: "Mau che lại cái mũi, tiểu tâm thiêu thân đốt trọi sau tro bụi hút vào trong lỗ mũi mặt." Nàng hướng tới bên cạnh Lưu vũ văn nhắc nhở. Lưu vũ văn thực nghe lời đem khăn giấy đặt ở chính mình bên trong quần áo lại bưng kín cái mũi. Nhìn trước mắt cảnh tượng trương liên mộng có điểm không thể tin được hai mắt của mình, sở hữu thiêu thân đều bị hai bên hỏa cấp thiêu thành tro tàn, rớt xuống thi thể đều bao trùm trên mặt đất thi cốt mặt trên, nhưng càng thêm khó có thể ngăn cản sự tình đã xảy ra, bởi vì thiêu thân quá nhiều, ở hỏa bị thiêu qua sau, đại lượng khói đặc ở trong sơn động phiêu đãng. Chung quanh đều là tường, bị đổ gắt gao, tả hữu hai mặt tường khoảng cách không đến 5 mễ, phía trước đến mặt sau vừa mới rơi xuống môn chi gian nhưng thật ra có gần 20 mễ khoảng cách, chính là sương khói quá nhiều, qua không bao lâu liền sẽ ở chỗ này bị nghẹn chết.

    Lưu vũ văn nhưng thật ra phát hiện vấn đề này, tuy rằng hắn mất trí nhớ, nhưng cũng không phải si ngốc, này đó logic tính vấn đề vẫn là sẽ biết, còn không có đi bệnh viện kiểm tra, có khả năng là gián đoạn tính mất trí nhớ, chính là nói hắn đối mỗ nhất giai đoạn ký ức đã không có, hoặc là nói là khi thì đại não bạch. "Này đó quỷ diện thiên nga thế nhưng có thể phi tiến vào, như vậy này bốn phía khẳng định có xuất khẩu có thể đi ra ngoài, chúng ta tìm xem xem." Lưu vũ văn kiên định đối trương liên mộng nói, trương liên mộng này đảo bị Lưu vũ văn dọa: "Ngươi khôi phục ký ức?", Nàng phát hiện Lưu vũ văn cùng phía trước không quá giống nhau, phía trước tựa như cái ngốc tử, cái gì cũng không biết, cái gì đều sợ. Nhưng là hỏi qua lúc sau thấy Lưu vũ văn ở bốn phía sưu tầm xuất khẩu, chính mình cũng tưởng sớm một chút đi ra ngoài, cũng liền không có truy vấn, liền bắt đầu ở phụ cận tìm ra khẩu.

    Nhưng là hai người xoay hơn phân nửa vòng cũng không có phát hiện có cái gì lỗ nhỏ, ngay cả vừa mới đóng lại cửa đá cũng chỉ có tinh tế khe hở, liền con kiến cũng ra không được. Này đó mặt quỷ thiên nga là vào bằng cách nào? Chẳng lẽ chính là trống rỗng xuất hiện, còn có này đó trên tường cây đuốc, như thế nào lại sẽ đột nhiên toát ra tới, nơi này đến tột cùng có cái gì nhiên liệu, nhìn qua này sơn động cũng là có nhất định thời gian, như thế nào còn có thiêu đốt. Này đó nghi hoặc đều hoang mang Lưu vũ văn cùng trương liên mộng, bọn họ hiện tại nhất việc cấp bách chính là nếu muốn biện pháp chạy đi, bằng không khẳng định sẽ bị sống sờ sờ nghẹn chết. "Mau dập tắt lửa, như vậy thiêu thân liền thiêu không đến." Lưu vũ văn ở khẩn cấp dưới đối trương liên mộng kêu.

    Này cây đuốc có gần 3 mễ rất cao, đôi tay không có cách nào đi dập tắt lửa, căn bản là không có như vậy cao, hoảng loạn dưới, trương liên mộng nhặt lên trên mặt đất xương cốt liền bắt đầu hướng thạch trong chén mặt tạp, tạp trật, tạp tới rồi trên tường, Lưu vũ văn xem này phương pháp xác thật không tồi, cũng nhặt lên một phen xương cốt liền hướng này thạch trong chén mặt ném đi lên, Lưu vũ văn chỉ lo hướng lên trên mặt tạp xương cốt đánh lửa, mệt đến mồ hôi đầy đầu, thiêu thân nhưng thật ra đánh không ít xuống dưới, chính là hỏa một chút diệt dấu hiệu cũng không có. Lưu vũ văn không có biện pháp khác, cũng chỉ có tiếp tục nhặt này cục đá hướng lên trên mặt ném, có thể diệt một cái là một cái, lúc này đây hắn nhắm ngay tạp đi lên: "Này thạch chén ăn thi cốt." Lưu vũ văn này một câu làm này cũng không lớn sơn động trở nên càng thêm quỷ dị, trương liên mộng ngừng hạ, nhìn đối diện Lưu vũ văn lại nhặt lên một phen thi cốt hướng thạch trong chén ném qua đi, chỉ thấy kia thạch chén chậm rãi đem ném đi lên thi cốt chậm rãi cắn nuốt, ngược lại hỏa càng tạp càng vọng, nhìn đến loại này tình cảnh, vốn dĩ mệt nhọc bất kham Lưu vũ văn thật mạnh ngồi ở trên mặt đất.

    Mà thiêu chết thiêu thân làm cho cả trong sơn động đều tràn ngập một loại đốt trọi vị, thật là khó nghe, trương liên mộng đôi tay che miệng chậm rãi hướng tới Lưu vũ văn ngồi đến địa phương đi tới. "Chúng ta muốn chết sao?" Trương liên mộng dựa lưng vào Lưu vũ văn ngồi xuống.

    "Có thể cùng ngươi cùng chết, ta cũng đáng." Lưu vũ văn thấp giọng trả lời, lúc này bọn họ đã bị sương khói sặc đến không có cách nào mở miệng nói chuyện.

    "Nói bừa, chúng ta sẽ không chết. Ta còn muốn mang ngươi đi bệnh viện xem bệnh đâu." Trương liên mộng ho khan nói.

    Lưu vũ văn nhắm mắt lại, dùng ra cuối cùng sức lực gian nan nói: "Nếu.. Ta.. Nhóm không chết.. Nói, ta liền bảo hộ ngươi.. Một", đột nhiên Lưu vũ văn đã không có thanh âm, đầu hướng tới bên trái phương hướng ngã xuống trên mặt đất, trương liên mộng cũng chậm rãi ngã xuống Lưu vũ văn trên người.
     
    Cuộn Len thích bài này.
  4. Trúc Giang

    Bài viết:
    2
    Chương 10: Tiên hạc chỉ đường

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khụ khụ khụ, Lưu vũ văn ở vài tiếng ho khan trung tỉnh lại, hắn chậm rãi nâng dậy nằm ở trên người hắn trương liên mộng, cố hết sức mở to mắt.

    "Mộng cô nương, mau tỉnh lại." Lưu vũ văn đẩy đẩy còn hôn mê bất tỉnh trương liên mộng.

    "Thủy, hảo khát." Trương liên mộng nhắm mắt lại nói. Bị phía trước sương khói huân thời gian rất lâu, trong sơn động không có cùng ngoại giới không khí lưu động, dẫn tới trương liên mộng nghiêm trọng thiếu thủy, Lưu vũ văn hơi chút hảo một chút, nhìn đôi môi vỡ ra trương liên mộng, Lưu vũ văn quét nhìn một chút bốn phía, phụ cận không có nguồn nước, Lưu vũ văn đứng lên mở ra bãi trên mặt đất thi cốt, sưu tầm có thể dùng ăn thủy, bận rộn hơn phân nửa một lát công phu lúc sau vẫn cứ không có phát hiện, lúc này Lưu vũ văn cũng mệt mỏi mồ hôi đầy đầu.

    "Đúng rồi, hộp bách bảo." Nháy mắt Lưu vũ văn giống như nghĩ tới một kiện đồ vật, đó chính là trương liên mộng hộp bách bảo, nơi này không biết có hay không có thể giải khát đồ vật, trương liên mộng túi xách liền ném ở cách bọn họ phía trước cọ qua tiên hạc bích họa tường hạ, Lưu vũ văn hưng phấn đi qua đi lấy, đương hắn ngẩng đầu kia một khắc, thấy phía trước bị bọn họ cọ qua trên vách tường có chút không thích hợp địa phương, rốt cuộc không đúng chỗ nào, trong lúc nhất thời Lưu vũ văn xác thật nghĩ không ra, đành phải dùng tay đi sờ sờ, đương hắn tay chạm đến tiên hạc mây tía chỗ thời điểm, phát hiện nguyên bản đột ra tới bích họa hãm đi vào, này mây tía cùng mặt khác bích họa biểu hiện ra không hợp nhau, khó trách Lưu vũ văn vừa mới cảm thấy có chút nghi hoặc. Lưu vũ văn vươn tay đè đè này mây tía, kẽo kẹt một tiếng, bốn phía cây đuốc toàn dập tắt, mà mây tía cũng duỗi ra tới. Sơn động trở nên hắc ám vô cùng, làm nguyên bản tràn ngập sợ hãi sơn động trở nên càng thêm quỷ mị, Lưu vũ văn có khó có thể thích ứng loại này hắc ám, dùng tay lại đi chạm đến vừa mới kia mây tía, ở trên tường gõ gõ đánh đánh phí hảo một trận công phu mới đem kia mây tía lại đè xuống, phanh phanh phanh, vài tiếng ngọn lửa dâng lên tiếng vang hãy còn vì chói tai.

    Lưu vũ văn mở ra trương liên mộng bao bao: Bánh quy, gương, ngọn nến, bật lửa, quả táo, một lọ 550ml nước khoáng..

    Lưu vũ văn mở ra cái chai uống thả cửa mấy khẩu lúc sau, dùng tay chậm rãi nâng dậy trương liên mộng, tay trái nâng lên nàng bối, tay phải cầm cái chai chậm rãi hướng trong miệng uy, trương liên mộng sặc thật lớn mấy khẩu, một chút thủy phun ở Lưu vũ văn trên mặt, chậm rãi cũng mở mắt. "Chúng ta còn chưa có chết, trong động sương khói đều không có sao, chúng ta nên như thế nào đi ra ngoài?" Trương liên mộng nhìn trên mặt đất thi cốt cùng quỷ đầu thiên nga thi thể hỏi Lưu vũ văn.

    "Nơi này khẳng định có cơ quan, này trong động cây đuốc là chịu chi với kia trên vách tường mây tía khống chế, chúng ta phía trước bị rơi xuống cửa đá đánh ngã, chúng ta tay có thể là chạm vào cơ quan này mới làm thạch chén cây đuốc bốc cháy lên, theo ta thấy khẳng định còn có mặt khác cơ quan có thể mở ra bên ngoài cửa đá, bên ngoài thụ yêu khẳng định đã đi rồi." Lý vũ văn si ngốc mà nhìn trương liên mộng nói đến.

    Trương liên mộng nhìn nhìn trên tường cây đuốc, lại đi đến mây tía vách tường bên cạnh: "Ngươi nói đây là cơ quan?", Trương liên mộng dùng tay đi thử thử, một quan một khai lúc sau, đối với Lưu vũ văn nói: "Chúng ta đến đem này trên tường mặt khác tro bụi cũng lộng rớt, đem mở ra cửa đá cơ quan tìm ra."

    Lưu vũ văn không nói hai lời, cởi chính mình trên người quần áo, liền bắt đầu chuẩn bị sát vách tường, nhìn rộng lớn cánh tay, rắn chắc cơ bắp, cùng với màu đỏ sậm da thịt, làm trương liên mộng xem có chút tim đập: "Tiểu tâm cảm lạnh, dùng giấy vệ sinh sát đi."

    "Dùng giấy vệ sinh đến sát tới khi nào, vẫn là cái này tốc độ mau, này trong động bị hỏa như vậy thiêu, này độ ấm ít nhất cũng có 30 độ C trở lên, không có việc gì." Trương vũ văn lộ ra hiên ngang tươi cười. Trương liên mộng phía trước cũng không có cẩn thận quan sát Lưu vũ văn, hắn có được phảng phất tinh điêu tế trác khuôn mặt, anh đĩnh, tú mỹ cái mũi cùng hoa anh đào môi sắc. Hắn môi hình cung giác tương đương hoàn mỹ, tựa hồ tùy thời đều mang theo tươi cười. Loại này mỉm cười, tựa hồ có thể làm ánh mặt trời đột nhiên từ tầng mây đẩy ra âm u, lập tức liền chiếu xạ tiến vào, ôn hòa mà lại tự nhiên.

    Trương liên mộng cởi chính mình áo khoác, kỳ thật là Lưu vũ văn: "Dùng cái này sát, dù sao hiện tại thực nhiệt, ta thực nhiệt." Trương liên mộng dùng tay đưa cho hắn.

    "Cái này có thể có, bất quá bên trong kia kiện không cần cởi, ta sẽ thiếu máu." Nói Lưu vũ văn nhéo lên cái mũi của mình.

    "A, như thế nào sẽ thiếu máu đâu?" Trương liên mộng truy vấn.

    Lưu vũ văn cúi đầu nghĩ nghĩ: "Không có gì, chúng ta hiện tại việc cấp bách chính là nhanh lên tìm được xuất khẩu cơ quan, ta nhưng không muốn chết ở chỗ này, bồi này đó không biết là cái gì động vật xương cốt."

    Trương liên mộng cũng gật đầu ý bảo: "Đúng vậy, ngươi dùng quần áo sát, ta dùng giấy vệ sinh, chúng ta nắm chặt thời gian, cũng không biết chúng ta đã bị nhốt ở chỗ này có bao nhiêu thời gian dài, đến lúc đó không bị nghẹn chết cũng bị đói chết."

    "Không đói chết ngươi, ngươi hộp bách bảo có ăn đồ vật đâu, đến cuối cùng chúng ta liền ăn thịt kho tàu nướng nga, hương vị nhất định không tồi." Lưu vũ văn biên gần ba hoa, đột nhiên hắn nghĩ đến một việc: "Ngươi trong bao mang như vậy nhiều ngọn nến làm gì dùng?" Lưu vũ văn hỏi.

    "Chúng ta quê quán điện áp không ổn định, thường xuyên cúp điện, ta mua về nhà này đây phòng bị dùng." Trương liên mộng nói.

    "Ngươi bao bao nhìn qua tiểu, chính là trang đồ vật chính là không ít, ta ba lô đều mang lại đây sao?" Lưu vũ văn hỏi.

    "Ai nha, lúc ấy đi được cấp, ta cũng không nhớ rõ, giống như chỉ có mang đến một cái bao, ngươi xem ba lô ở cửa đá bên cạnh, ngươi màu vàng cái túi nhỏ quên ở rắn nước loan đường nhỏ trên tảng đá." Trương liên mộng ngượng ngùng trả lời.

    Lưu vũ văn duỗi người: "Ta bên này rốt cuộc lộng xong rồi, không biết cô nương ngươi bên kia sát thế nào?", Biết rõ trương liên mộng mới sát xong một nửa trêu ghẹo nói.

    Trương liên mộng đột nhiên ngừng lại, nhìn Lưu vũ văn vừa mới sát xong trên tường đá, 30 nhiều mễ trên tường điêu khắc lớn lớn bé bé tiên hạc, duyên dáng yêu kiều, thướt tha nhiều vẻ, cũng có giống như cất giọng ca vàng, bọn họ ung dung hoa quý, vương giả phong phạm, tuấn dật tiêu sái, thần thái phi dương, tản ra không dính khói lửa phàm tục vị tiên phong đạo cốt, khó trách sẽ bị xưng là "Tiên hạc".

    "Ngươi xem này đó tiên hạc đôi mắt, bọn họ giống như đều hướng tới một phương hướng, còn có tiên hạc thần thái, bọn họ tùy tiện tư thái muôn vàn, nhưng đều là hướng tới một phương hướng a dua, lại xem những cái đó bay lượn tiên hạc cũng đều là hướng tới một phương hướng mà đi." Trương liên mộng chỉ vào Lưu vũ văn mới vừa sát xong bích họa nói.

    Lưu vũ văn lui ra phía sau vài bước, cẩn thận quan sát đến trên vách tường này đó tiên hạc: "Đúng vậy bọn họ đều hướng tới bên trong kia bức tường mặt trên mà đi, lại xem bên trong cuối cùng một con tiên hạc chanh chua hướng tới đúng là tường đá mặt trên."

    Lưu vũ văn nói lại chuyển hướng trương liên mộng vừa mới sát xong mặt tường, vừa lúc là bên trong một nửa. "Hai bên bích họa giống nhau như đúc, này cuối cùng một con tiên hạc chanh chua cũng là hướng tới cái này phương hướng, mặt trên nhất định có cái gì bí mật." Lưu vũ văn nói.

    "Ta đã biết, lão ngưu ngươi lại xem này trên mặt đất xương cốt, này thi thể chiều dài đều ở 130 centimet tả hữu, đây đúng là quốc gia của ta bạch hạc, lại xem bọn họ chanh chua đều là hướng tới một phương hướng, như là đối thứ gì triều bái." Trương liên mộng đối Lưu vũ văn nói.

    Lưu vũ văn khó hiểu: "Bạch hạc chính là quốc gia của ta nhất cấp bảo hộ động vật, ai cùng đi săn sát nhiều như vậy ở chỗ này, thật là thiếu đạo đức."

    "Căn cứ này đó thi cốt tới xem, niên đại đã thật lâu, bởi vì sơn động hàng năm khô ráo, không có hơi ẩm, cũng làm này đó xương cốt bảo tồn như thế hoàn hảo, ta phỏng chừng là có người cố tình lấy này đó tiên hạc dùng để tế bái cái gì, chúng ta cái này sơn động hẳn là dàn tế." Trương liên mộng giống như nhìn ra chút cái gì.

    "Chúng ta nhìn xem này đó bích họa trung tiên hạc rốt cuộc muốn đi kính bái phương nào thánh thần, ta đi lau nơi này trên tường hôi liền biết." Lưu vũ văn nói cầm lấy quần áo liền hướng trên tường sát.

    Chỉ chốc lát sau, trên tường bích họa liền hiện ra ở Lưu vũ văn cùng trương liên mộng trước mặt.

    "Như thế nào đều là tự, này đó là cái gì tự?" Trương liên mộng nhìn trên tường bích họa hỏi.

    "Là tiểu triện, Tần quốc khi thống nhất văn tự liền dùng nó." Lưu vũ văn miệng vỡ mà ra.

    Trương liên mộng nghi hoặc nói: "Ngươi làm sao mà biết được, ngươi nhận thức này đó tự sao?"

    "Ta cũng không biết, làm ta lau khô chút nhận nhận xem." Lưu vũ văn lại cầm lấy quần áo sát lên. "Này mặt trên hình như là đối Tần quốc khi mỗ mà giới thiệu, nói cái này địa phương là bị lưu đày đến Tần Lĩnh vùng lưu dân tới tế bái thiên thần dùng, bọn họ sát tiên hạc là vì tế bái thần linh." Lưu vũ văn đại khái giải đọc một chút. Lưu vũ văn là học khảo cổ học, đối này đó cổ đại văn tự cùng lịch sử đều có nhất định nghiên cứu, bởi vì mất trí nhớ, không thể đem sở hữu văn tự giải đọc ra tới, lịch sử đối bích họa hư hao cũng dẫn tới một ít chữ viết vô pháp phân biệt.

    "Xem! Mặt trên có cái đồ án." Trương liên mộng chỉ vào tiểu triện bên trên nói.

    "Hình như là vẫn luôn lão hổ, nhe răng trừng mục đích đầu hổ, là đột ra tới bích họa, bốn phía giống như có chút cái khe, bởi vì thời gian lâu lắm cái khe đã nhìn không ra tới, nhìn xem có phải hay không cơ quan, có lẽ có thể mở ra cửa đá." Lưu vũ văn nhìn trên đỉnh đầu hổ nói.

    Có thể mở ra cửa đá, trương liên mộng nghe được lúc sau, lập tức chuẩn bị đi ấn này lão hổ, nhảy vài cái, bởi vì quá cao với không tới, Lưu vũ văn cũng nhảy thử vài cái, đánh là có thể đánh tới, có thể làm cho không ra sức lực không có gắng sức điểm.

    "Ta ôm ngươi đi lên, đi dùng tay ấn." Lưu vũ văn quay đầu đối trương liên mộng nói.

    "Hảo đi, ngươi phải cẩn thận điểm." Nói liền làm khởi làm Lưu vũ văn ôm tư thế. Lưu vũ văn ngồi xổm xuống bế lên nàng, đôi tay dùng sức ôm chặt trương liên mộng hai chân, chậm rãi đứng lên. Trương liên mộng mông vừa vặn đối với hắn, Lưu vũ văn theo bản năng đem ánh mắt dời đi, nhìn trương liên mộng dùng tay ấn lão hổ. Trương liên mộng mông vốn dĩ liền rất kiều, ăn mặc bó sát người quần jean, đem nàng cái mông bọc đến kín mít, này lại làm Lưu vũ văn nghĩ tới mỉm cười mông.

    "Ấn bất động, này không phải cơ quan đi." Trương liên mộng liền thí đều không có phản ứng.

    "Ngươi dùng tay chùy đầu đánh thử một lần." Lưu vũ văn triều mặt trên nói.

    Trương liên mộng dùng ra toàn thân sức lực, đầu về phía sau ngưỡng một chút, hướng tới hổ đá tạp qua đi.

    "Động, hổ đá bị ta tạp đi vào." Trương liên mộng hướng tới Lưu vũ văn kêu. Hai người không hẹn mà cùng quay đầu đi, chờ đợi phía trước đóng lại cửa đá, tạm dừng hảo một trận cũng không có phản ứng. Lưu vũ văn buông trương liên mộng, ủ rũ triều phụ cận tràn ngập tiểu triện vách tường đá đi: "Như thế nào không có động tĩnh, này không phải cơ quan?" Lưu vũ văn lầm bầm lầu bầu.

    Hai người cho nhau nhìn nhau vài lần, tuyệt vọng nhìn trước động cửa đá. Trong giây lát, cục đá ma nứt thanh âm từ bọn họ nhĩ sau truyền đến, hai người quay lại đầu nhìn chậm rãi dâng lên tiểu triện vách tường, trong lòng một mảnh vui mừng, giống như từ địa ngục chi môn vươn thiên thần tay.
     
    Cuộn Len thích bài này.
  5. Trúc Giang

    Bài viết:
    2
    Chương 11: Xác xe lửa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì sơn động niên đại cách xa nhau lâu lắm, tường đá dâng lên thời điểm, dẫn tới toàn bộ sơn động đều giống như đất rung núi chuyển, làm Lưu vũ văn cùng trương liên mộng ở bên trong lung lay.

    "Gặp, cái này sơn động phỏng chừng lập tức muốn sụp xuống." Trương liên mộng nhìn sơn động mặt trên rớt xuống đá vụn nói.

    "Đúng vậy, chúng ta đến có thể rời đi nơi này, dùng bao bao đem đầu che lại, tiểu tâm rơi xuống cục đá tạp đến cùng." Đang nói, một khối bàn tay đại cục đá rớt ở Lưu vũ văn ba lô thượng.

    "Như thế nào dừng." Trương liên mộng nhìn bay lên tường đá đột nhiên ngừng lại, trong sơn động thạch chén cây đuốc đã bị vừa mới đong đưa từ hai bên trên tường chấn rơi xuống, trong chén chảy ra màu đen chất lỏng, này chất lỏng tựa như xăng giống nhau, làm hỏa thế trở nên lớn hơn nữa.

    "Chúng ta mau từ cái này tường hạ cút đi, bằng không chúng ta hai đều sẽ bị lửa đốt chết." Hỏa thế cách bọn họ hai càng ngày càng gần, Lưu vũ văn đem bao từ dâng lên tường đá phía dưới ném đi ra ngoài, sốt ruột đối trương liên mộng nói. Này tường đá dâng lên không đến một phần ba đã bị thứ gì tạp trụ, trước mắt chỉ có nằm thân mình từ cái này mặt cút đi, trương liên mộng cũng đem bao bao quăng ra ngoài, chính mình chậm rãi nằm xuống từ tường đá phía dưới chạy thoát đi ra ngoài, mà trên mặt đất hỏa thế cũng đã tới rồi Lưu vũ văn trạm địa phương, lúc này hắn đã quản không được nhiều như vậy, bọc khởi phía trước sát vách tường tro bụi quần áo liền hướng ngầm đi lăn, Lưu vũ văn khổ người khá lớn, thực cố hết sức ở đống lửa nhanh chóng lăn ra hạc cốt động.

    "Mau ném xuống ngươi áo khoác, cháy." Trương liên mộng nhìn Lưu vũ xăm mình thượng hỏa hô lên.

    "Khó trách như vậy nhiệt đâu, còn có đốt trọi hương vị, ta tưởng kia trong sơn động nướng thiêu thân mùi vị." Lưu vũ văn gỡ xuống khóa lại trên người áo khoác ném ở cách bọn họ không xa địa phương. Hẳn là Lưu vũ văn nằm lăn ra đây thời điểm áo khoác mặt trên dính vào thạch trong chén kia màu đen chất lỏng, nhìn quần áo càng thiêu càng vượng, nhưng không có một tia tắt xu thế.

    "Nơi này hẳn là nhân công đường hầm, ngươi xem này chung quanh thi công dấu vết, bên cạnh còn có xi măng cắt thành đá phiến làm thành hộ tường, để ngừa này đường hầm sụp xuống, cái này đường hầm tám phần là cận đại." Trương liên mộng nương Lưu vũ văn quần áo ánh lửa nhìn bốn phía, bọn họ từ thiên nhiên trong thạch động trốn vào nhân công đường hầm, hai cái động thành "T" hình chữ vuông góc.

    Lưu vũ văn nghe xong trương liên mộng nói, lắc lắc đầu: "Ngươi chỉ nói đúng một nửa, cái này đường hầm là nhân công tạo thành, nhưng là ngươi xem này đường hầm hai bên vách tường có cái gì không giống nhau địa phương."

    Trương liên mộng đem Lưu vũ văn áo khoác cây đuốc hướng ven tường dùng chân đá đá, bừng tỉnh đại ngộ: "Nga!"

    "Không sai, bên này tường cùng chúng ta bị nhốt thạch động vách tường là giống nhau, mặt trên bích họa cũng là tiên hạc." Lưu vũ văn cầm lấy một chút giấy vệ sinh đem mơ hồ bích họa xoa xoa. Mà bên kia còn lại là trương liên mộng nói dùng xi măng cùng thép đúc liền mà thành.

    "Lão ngưu ngươi xem, cái này biên giống như có hoành bãi cây thang." Trương liên mộng chỉ vào chính giữa lộ nói đến.

    Lưu vũ văn đi phía trước đi đi, dùng chân ở mặt trên dẫm vài cái, một tầng hôi từ bên trên bóc ra xuống dưới, quay đầu nhìn trương liên mộng: "Bắt tay đèn pin cho ta."

    "Đèn pin rớt ở phía trước trong sơn động, không mang ra tới." Trương liên mộng hồi đáp.

    "Ngươi đem trong bao mặt bậc lửa ngọn nến cho ta một cây, ta muốn nhìn này đến tột cùng là thứ gì." Lưu vũ văn duỗi tay liền muốn.

    Người này công đường hầm trung gian 3 mễ tả hữu muốn so hai sườn thấp nửa thước tả hữu, Lưu vũ văn áo khoác cây đuốc cũng không thể chiếu sáng lên trung gian tình huống. Lưu vũ văn tiếp nhận trương liên mộng ngọn nến, cúi đầu đánh giá cẩn thận, dùng chân đi ma vài cái, lại là một tầng tro bụi ngã xuống.

    "Đây là thiết, thời gian lâu lắm mặt trên sinh mãn rỉ sét, hai mặt gậy sắt độ rộng 1 mễ tả hữu, nhìn qua là vứt đi đường sắt lộ tuyến. Quốc gia của ta tiêu chuẩn đường ray độ rộng là 1.435 mễ, như vậy hẳn là thuộc về hẹp quỹ, như vậy đường ray là dùng cho địa hình phức tạp, con đường độ dốc trọng đại khu vực sử dụng, hiện tại quốc gia của ta trên cơ bản không có loại này đường sắt." Lưu vũ văn dùng tay khoa tay múa chân hai điều thiết chi gian khoảng cách nói.

    "Nguyên lai là đường ray, ta còn tưởng rằng là cây thang, có ai sẽ đem cây thang hoành bãi ở đường hầm, bất quá này độ rộng cũng là có chút hẹp." Trương liên mộng hồi ứng.

    "Đã có đường hầm khẳng định sẽ có đường đi ra ngoài, chúng ta phân công nhau đi tìm, một người một bên hành động." Lưu vũ văn đề nghị.

    "Không thể, hai người tách ra nguy hiểm quá lớn, vẫn là cùng đi tìm, hiện tại có chút đói khát, chúng ta trước bổ sung chút thể lực." Trương liên mộng nói liền cầm lấy chính mình bao bao, tìm ra một hộp bánh quy đưa cho Lưu vũ văn.

    Lưu vũ văn gật gật đầu: "Cũng hảo, làm ngươi một người ta không yên tâm, nếu một người tìm được xuất khẩu cũng không thể kịp thời thông tri một người khác, còn muốn phản hồi, này so một khối càng thêm tốn thời gian cố sức."

    "Ngươi xem này chỉ ngọn nến ánh lửa là thổi hướng bên này, thuyết minh mặt khác một bên có xuất khẩu." Trương liên mộng hướng hạc cốt động ra tới bên tay phải chỉ vào.

    "Tốt, chúng ta liền hướng bên này đi." Nhìn một mảnh hắc ám đường hầm, Lưu vũ văn trả lời.

    Hai người thu thập hảo hành lý, hướng tới thuận gió phương hướng xuất phát, Lưu vũ văn ở phía trước mở đường, tay trái cầm ngọn nến, thật cẩn thận đi bộ, hai mắt đánh giá bốn phía, ngọn nến ánh sáng thực nhược cũng chỉ có thể chiếu sáng lên đường kính 2 mễ tả hữu vòng sáng.

    "Như thế nào càng đi càng ẩm ướt, ngươi xem đường hầm mặt trên, hình như là rễ cây, rắc rối khó gỡ, giống như bàn cù ngọa long, đáng tiếc đều đã hư thối khô khốc." Lưu vũ văn nhìn đường hầm mặt trên từ khe đá phá thạch mà ra rễ cây cảm thán.

    "Phía trước có thủy lộ, cẩn thận một chút, ta đi trước thử xem có bao nhiêu sâu." Nói Lưu vũ văn liền cuốn lên ống quần. "Này thủy không cạn a, có đầu gối thâm, ngàn vạn không cần đi đến trung gian đi, trung gian thủy ít nhất cũng có phần eo thâm." Lưu vũ văn nhắc nhở trương liên mộng.

    "Ngươi mau xem, phía trước kia cây căn hảo kỳ quái. Màu đỏ sậm vỏ cây, phảng phất bên trong có rất nhiều tĩnh mạch mạch máu, thẳng đến trong nước, hình như là chúng ta ở đỉnh núi gặp được quái thụ giống nhau, chẳng lẽ đây là hắn hệ rễ?" Trương liên mộng bất giác đè thấp thanh âm.

    Đột nhiên mặt sau trong nước tạo nên bọt sóng, như là có cái đồ vật triều bọn họ bò lại đây, cái đầu có 2 mễ nhiều, phần đầu lộ ra mặt nước, phần đầu giống như bọ ngựa, nó chậm rãi từ trung gian nước sâu chỗ bò đến Lưu vũ văn bên này nước cạn chỗ, thẳng hướng trương liên mộng mà đến.

    "Ngươi mau đến ta phía trước đi, đem quân đao cho ta." Lưu vũ văn kéo trương liên mộng hướng phía trước đẩy đẩy.

    "Ngươi chạy mau, ta cản phía sau." Lưu vũ văn đem ngọn nến rớt cấp trương liên mộng, chính mình cầm lấy Thụy Sĩ quân đao, hướng ly chính mình không đến mấy cm bọ ngựa cắm qua đi, này quái vật xác thật sự quá ngạnh, sống sờ sờ đem Lưu vũ văn quân đao văng ra, bị chọc giận bọ ngựa mở ra chính mình bồn máu miệng rộng liền hướng Lưu vũ xăm mình thượng cắn. Lúc này Lưu vũ văn sau này nhảy dựng, rớt vào trung gian nước sâu chỗ, hoành nằm ở trong nước, một ngụm vồ hụt bọ ngựa thấy lỡ lời, thay đổi tiến công đối tượng, hướng tới trương liên mộng nhào qua đi. Lúc này chậm khi đó thì nhanh, Lưu vũ văn nhanh chóng từ trong nước nhặt lên một cục đá hướng to lớn bọ ngựa trên người tạp qua đi, "Phanh!" Một tiếng, cục đá bị bọ ngựa bắn ra tới, chịu đau bọ ngựa xoay người một ngụm nuốt lấy cục đá, thẳng lăng lăng nhìn Lưu vũ văn, nhảy đánh lên từ giữa không trung triều Lưu vũ xăm mình thượng nhào qua đi.

    "Cẩn thận!" Trương liên mộng kinh hoảng nhắc nhở Lưu vũ văn.

    Mắt thấy bọ ngựa móng vuốt phải bắt tiến thân thể của mình, Lưu vũ văn nhắm mắt lại giơ lên trong tay quân đao, hướng bọ ngựa trên bụng cắm qua đi. Dao nhỏ hung hăng cắm ở bọ ngựa trên bụng, Lưu vũ văn lúc này dùng ra toàn thân sức lực tại đây to lớn bọ ngựa trên bụng kéo một chút, một cổ màu xanh lục chất lỏng từ nó trong thân thể phun tới, làm người nhìn cảm thấy ghê tởm. Nhìn bọ ngựa ở trong nước liều mạng giãy giụa, Lưu vũ văn chậm rãi từ trong nước bò lên, đi đến bên cạnh vách tường, tay vịn tường thở gấp đại khí.

    "Nha, cứu mạng." Trương liên mộng bị trong nước rễ cây cuốn qua đi.

    Đột nhiên trong động lại trở nên đen như mực một mảnh, trương liên mộng ngọn nến rớt ở trong nước dập tắt, Lưu vũ văn nghe trương liên mộng thanh âm hướng tới nàng phương hướng du qua đi, Lưu vũ văn sờ đến quấn quanh trương liên mộng rễ cây không nói hai lời liền dùng lực đi cắt, có lẽ là dao nhỏ đủ sắc bén, mấy đao đi xuống liền cắt đứt, trong nước bị một đại cổ màu đỏ vết máu nhiễm hồng. Lưu vũ văn lôi kéo trương liên mộng nhanh chóng về phía trước chạy, nhưng là nghênh diện mà đến một số lớn bọ ngựa triều bọn họ mà đến, hùng hổ, trong nước nơi nơi là bị giẫm đạp thanh âm.

    Lưu vũ văn lại giơ lên quân đao chuẩn bị triều chúng nó cắm qua đi, nhưng là làm cho bọn họ ngoài ý muốn chính là, này đó to lớn bọ ngựa cũng không có đi thương tổn bọn họ, như là hướng tới kia rễ cây mà đi, nhìn như vậy tình cảnh Lưu vũ văn nhỏ giọng đối trương liên mộng nói: "Ta đi lấy bao bao, ngươi chậm rãi đi phía trước đi.". Lưu vũ văn buông ra trương liên mộng tả hữu, chuẩn bị đi lấy vừa rồi chiến đấu kịch liệt rớt ba lô, ba lô liền ở cách bọn họ không đến 2 mễ địa phương, mới vừa đi vài bước, nghênh diện mà đến bọ ngựa liền mở ra miệng rộng chuẩn bị cắn Lưu vũ văn, "..."

    Lưu vũ văn cũng dọa một tiếng. Trương liên mộng nghe được Lưu vũ văn tiếng kêu, sợ tới mức bò ngã vào Lưu vũ xăm mình thượng, mà phác lại đây bọ ngựa lại làm như không thấy hướng rễ cây du qua đi. Bởi vì bọ ngựa số lượng so nhiều, bơi tới bọ ngựa đem Lưu vũ văn ba lô vọt tới rễ cây bên cạnh.

    "Đừng muốn đi, chúng ta trước đi ra ngoài lại nói." Trương liên mộng đối Lưu vũ văn nói.

    "Không được, tuy rằng không biết bên trong có hay không cái gì quan trọng đồ vật, nhưng là đây là tìm về ta ký ức duy nhất phương pháp, có lẽ bên trong có vật phẩm có thể đánh thức ta ký ức." Lưu vũ văn trả lời.

    "Ta đây bồi ngươi một khối đi, hiện tại trong động quá hắc, ta trước điểm một chi ngọn nến. Ta bao bao không thấm nước, hẳn là không có ướt rớt." Trương liên mộng lấy ra ngọn nến điểm lên.

    Nhỏ yếu ánh sáng chiếu sáng một tiểu khối thuỷ vực, rậm rạp bọ ngựa ở trong nước giãy giụa, như là bị trói buộc thân thể, cẩn thận quan sát này đó to lớn bọ ngựa, phần đầu cùng bụng trước bốn tiết khép lại, mặt trái đầu ngực giáp cùng ngực tiết rõ ràng. Bụng bảy tiết, phân giới cũng rõ ràng, mà so đầu ngực hai bộ đại mà khoan, phần đầu đằng trước có đại hình cụ bính mắt kép một đôi, râu hai đối. Đệ nhất đối nội chi đỉnh chia làm ba cái tiên trạng chi, đệ nhị đối ngoại chi vì vảy trạng. Bộ ngực có năm; đối phụ chi, này phía cuối vì duệ câu trạng, lấy bắt hiệp đồ ăn. Bộ ngực sáu tiết, trước năm tiết phụ thuộc chi cụ mang, thứ sáu đối bụng chi phát đạt, cùng đuôi tiết tạo thành đuôi phiến.

    "Là tôm tích, nó tục xưng" Tôm tích "," Tôm bọ ngựa "," Bò tôm "," Tôm tích ", lại xưng" Phú quý tôm "," Tỳ bà tôm "chờ, tôm tích là này tên khoa học. Thuộc động vật chân đốt môn, giáp xác cương, khẩu đủ mục, tôm tích khoa chủng loại. Trung Quốc vùng duyên hải đều sản, lấy Phúc Kiến, Quảng Đông, Chiết Giang, Bột Hải cập Hải Nam làm chủ yếu nơi sản sinh. Chính là sản phẩm trong nước tôm tích thể dài chừng 10 đến 15 centimet, trọng 50 đến 100 khắc. Từ Thái Lan nhập khẩu cũng chỉ có 30 centimet, này đó 2 mễ nhiều tôm tích đến tột cùng là bị ai chăn nuôi tại đây đường hầm, này nguyên bản thuộc về trong biển chủng loại như thế nào lại sẽ ở nước ngọt đâu?" Trương liên mộng nhìn trong nước to lớn bọ ngựa đối Lưu vũ văn nói.

    "Trước đừng động nó là gì, lấy bao chạy trốn quan trọng nhất." Lưu vũ văn có chút sợ hãi trả lời.

    Lưu vũ văn từ trong nước cầm lấy ba lô, bị thủy ướt nhẹp có chút trầm, Lưu vũ văn suýt nữa lại rơi vào trung gian trong nước. "Này đó tôm cô như thế nào đều đã chết?" Lưu vũ văn không cẩn thận đá đến một con nổi tại mặt nước tôm cô nhìn nhìn.

    "Ngươi xem trong nước tôm cô, đều giống như bị rễ cây xuyên phá bụng, ở hút chúng nó huyết nhục." Trương liên mộng nói.

    "Khó trách chúng nó đều phù lên, nguyên lai đều chỉ còn lại có vỏ rỗng, một bộ túi da thôi." Lưu vũ văn cảm thán.

    "Chúng ta vẫn là mau chút đi thôi, tiểu tâm rễ cây ăn xong rồi chúng nó, tới đem chúng ta đương Coca uống lên." Lưu vũ văn lại bổ sung nói.

    "Phía trước giống như không có thủy, chúng ta đến nhanh lên." Trương liên mộng nhìn trước mắt không xa lục địa nói. Hai người nhanh hơn nện bước, gian nan đi tới không có thủy địa phương, mà ly trong nước hung tàn rễ cây cũng đã rất xa.

    Trương liên mộng giơ lên trong tay ngọn nến cẩn thận quan sát đến bốn phía, sợ lại xuất hiện cái gì kỳ quái đồ vật tập kích.

    "Phía trước sơn động giống như bị ngăn chặn." Trương liên mộng giống như phát hiện phía trước đường hầm có vật thể chặn đường đi.

    "Ngươi trước tiên ở nơi này đừng nhúc nhích, ta đi trước nhìn xem, không có nguy hiểm nói, ta liền kêu ngươi." Lưu vũ văn lại bậc lửa một chi ngọn nến, tiến lên đi quan sát. "Hình như là một chiếc xe lửa, bất quá đã báo hỏng, chúng ta có thể đi bên cạnh đi phía trước đi." Lưu vũ văn phát hiện nguyên lai là bị xe lửa hài cốt ngăn trở đường đi, ý bảo trương liên mộng có thể qua đi.

    Hai người dọc theo không đến 50 centimet trên đường đi tới, bên trái là xe lửa sườn vách tường, bên phải là có tiên hạc vách tường, tại đây nhỏ hẹp trong không gian chậm rãi đi trước.

    "Bên này hình như là đuôi xe, chúng ta tiếp tục đi phía trước đi liền có thể đến xe đầu vị trí, tin tưởng phía trước liền mau là cửa động." Lưu vũ văn đối nàng nói.

    Trương liên mộng đột nhiên dừng lại: "Ngươi mau xem, xe lửa thượng có tiếng Nhật đánh dấu ngữ, này hình như là Nhật Bản xe lửa hài cốt."

    "Không lộ, trung gian này đoạn xe lửa giống như bị thứ gì va chạm đến, dẫn tới xe lửa trung gian vị trí tan vỡ, nhỏ hẹp con đường bị xe lửa một đoạn chặn lại, hiện tại không có cách nào tiếp tục đi tới, chúng ta chỉ có nghĩ cách lên xe lửa lúc sau tiếp tục đi phía trước đi." Lưu vũ văn triều mặt sau trương liên mộng nói.
     
    Cuộn Len thích bài này.
  6. Trúc Giang

    Bài viết:
    2
    Chương 12: Nguyện ý nghe oan quỷ khóc, mạc ngộ nữ quỷ cười

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cùng đường Lưu vũ văn đành phải dẹp đường hồi phủ, đường cũ phản hồi, Lưu vũ văn nhẹ nhàng đem ngọn nến đưa cho trương liên mộng nói: "Hướng phía sau lui lui xem có chỗ nào có thể lên xe lửa."

    "Ta này một đường đi tới đều cẩn thận quan sát quá này xe lửa môn, không có là mở ra." Trương liên mộng tự hỏi nói.

    "Này có một cái môn, ta khai thử xem xem." Lưu vũ văn xuống tay liền bắt đầu đẩy cửa, bất quá như thế nào cũng đẩy không khai, cho dù không phải cửa sắt cũng chưa chắc có thể mở ra, huống hồ này đạo môn cơ hồ cùng thân xe rỉ sắt ở một khối kết hợp.

    "Vô dụng, này đạo môn mở không ra." Trương liên mộng thực bình tĩnh nói.

    "Ngươi từ từ ta, ta không tin thu không được nó." Nói liền đi ra ngoài, trong chốc lát không biết từ nơi nào lấy tới một cục đá lớn, đối với thân xe pha lê liền tạp qua đi.

    "Muốn tạp bốn phía mới được, không thể tạp trung gian, pha lê thượng có tường kép, mảnh vụn là sẽ không rơi xuống." Trương liên mộng nhìn pha lê thượng một đạo bị tạp khai khẩu tử đối Lưu vũ văn nói.

    "Nghe ngươi, này pha lê cũng thật khó tạp. Đúng rồi, vừa mới này đó to lớn tôm cô như thế nào không tiến công ngươi, mà hướng tới ta nổi điên cắn, khi ta chạm vào ngươi thời điểm, chúng nó liền dừng lại tiến công ta cũng ý đồ, đây là vì cái gì?" Lưu vũ văn biên tạp cửa sổ xe biên cùng bên cạnh trương liên mộng tán gẫu lên.

    "Ta cũng không biết, này đó tôm cô đại đáng sợ, càng khủng bố chính là này đó rễ cây giống u linh giống nhau hút duẫn tôm cô huyết nhục tới bổ sung chính mình, còn hảo chúng ta hiểm trốn một kiếp." Trương liên mộng sợ đánh ngực nói.

    "Đáp án chỉ có một, này đó tôm cô đều là công, không tiến công khác phái." Lưu vũ văn nói giỡn nói.

    "Ngươi tìm đường chết a, toàn công nơi nào tới sinh sôi nẩy nở." Trương liên mộng cũng không kém cỏi hỏi lại hắn.

    "Bất quá nói thật, chúng ta ở trong nước gặp được này đó rễ cây là chúng ta phía trước ở ngoài động gặp được đuổi theo chúng ta huyết thụ sao? Nếu đúng vậy lời nói, nó có phải hay không thật bởi vì hút tôm cô lúc sau mới trở nên có ý thức, như vậy tôm cô trong thân thể rốt cuộc có cái gì không giống bình thường địa phương đâu?" Lưu vũ văn nghĩ ở trong nước đâm thủng tôm cô cái bụng phun ra tới màu xanh lục chất lỏng.

    "Đúng vậy, ta phát hiện này đó tôm cô căn bản là không có phản kháng, mà là cam tâm tình nguyện đi chịu chết." Nói tới đây trương liên mộng không cấm đánh cái rùng mình, vừa mới rơi vào trong nước, quần áo toàn làm ướt, hiện tại đường hầm lại ẩm ướt, cho nên trương liên mộng có chút rét run.

    "Rốt cuộc đem pha lê đều rửa sạch hảo, ta trước đỡ ngươi đi vào, tiểu tâm chút." Lưu vũ văn chậm rãi đem trương liên mộng đẩy mạnh thùng xe, theo sau lại đem ba lô một ít tùy thân vật phẩm đưa cho nàng, mà chính mình không vội không vội bò tiến vào.

    Hai người thật cẩn thận giơ lên trong tay ngọn nến, quan sát thùng xe bốn phía.

    "Này giống như không phải xe khách, trong xe tất cả đều là cái rương, liền cái chỗ ngồi cũng không có, nhìn xem trong rương trang thứ gì." Lưu vũ văn có chút nghi hoặc.

    "Ngươi ở bên cạnh cầm ngọn nến, ta đi mở ra cái rương." Lưu vũ văn làm trương liên mộng đứng ở bên cạnh. Cái này khoan không đến 1 mét trong xe mặt bãi đầy vô số màu đen cái rương, hẳn là màu xanh lục, thời gian lâu lắm biến thành màu đen, vừa vặn trung gian lối đi nhỏ có thể cất chứa một người hành tẩu. Cái rương mặt trên đều có một phen kiểu cũ viên đạn khóa, loại này khóa thực dễ dàng bộ khai, đặc biệt là mọc đầy rỉ sét lúc sau, nó chính mình sẽ bóc ra, Lưu vũ văn hảo không uổng lực mở ra một cái rương, bên ngoài một tầng keo giấy bao, lại hướng trong là một tầng động vật da lông cái, như là gia cầm.

    "Nhanh lên lấy ra ngọn nến, trạm xa một chút, trong rương tất cả đều là hỏa dược." Lưu vũ văn đột nhiên đối với trương liên mộng nói. Lưu vũ văn nhanh chóng đắp lên cái nắp, lúc sau lại lục tục mở ra mặt khác cái rương, bên trong cũng là giống nhau trang man, tràn đầy hỏa dược.

    "Này trong rương tất cả đều là hỏa dược, không biết là làm gì dùng, chúng ta hướng phía trước thùng xe đi thôi." Lưu vũ văn sợ ngọn nến đụng tới này đó hỏa dược.

    Ngay sau đó tới thùng xe cũng là cùng vừa mới thùng xe giống nhau, vô số cái rương bãi thành hai bài, Lưu vũ văn nghĩ thầm chẳng lẽ còn là hỏa dược, nhiều như vậy hỏa dược là làm gì dùng, thuận tay kéo xuống một cái rương khóa mở ra rương môn: Cùng phía trước giống nhau, đầu tiên là một tầng keo giấy, tầng thứ hai là động vật da lông, bất quá cái rương này bên trong nhiều một ít rơm rạ.

    "Đều là súng ống đạn dược." Lưu vũ văn nói cầm lấy một phen cầm ở trong tay.

    "Này đó đều là" 38 "thức súng trường, Nhật Bản hóa." Trương liên mộng giống như thiên văn địa lý đều hiểu một chút đối Lưu vũ văn nói.

    Lưu vũ văn vừa mới mở ra cái rương ít nhất có 10 đem như vậy súng trường, Lưu vũ văn theo sau lại mở ra hơi lớn một chút cái rương. Cầm lấy một khẩu súng, loại này thương hình dạng tương đối đặc thù, một là thương thân bên trái trang có cái phễu thức cung đạn cơ cấu; nhị là vì dễ bề dán má nhắm chuẩn, thác bia oai hướng thương thân phía bên phải.

    "Đây là ngày quân ở xâm hoa trong chiến tranh sử dụng so nhiều nhẹ súng máy" Mười một năm "thức." Trương liên mộng không vội không vội đương tội phạm bị áp giải nói viên tới.

    "Ngươi như thế nào cái gì đều hiểu, này đó đều là Nhật Bản thương, bọn họ đến tột cùng muốn làm gì đâu? Phía trước có cái lớn nhất cái rương ta phải nhìn xem bên trong có cái gì bảo bối." Lưu vũ văn kiềm chế không được trong lòng lòng hiếu kỳ.

    "Cái này là trọng súng máy, ta ở trong TV thấy quá." Lưu vũ văn mở ra cái rương lúc sau không chờ trương liên mộng mở miệng chính mình nói.

    "Ngươi nơi này có hai loại bất đồng kích cỡ," Ba năm "thức 6.5mm trọng súng máy và cải tiến hình" Chín nhị "thức trọng súng máy. Này đó nhưng đều là thứ tốt, Nhật Bản người chính là cầm này đó vũ khí xâm lược ta mênh mông Trung Hoa." Trương liên mộng cảm thán.

    "Ngươi mở ra mặt khác cái rương nhìn xem còn có cái gì vũ khí, chúng ta tốt nhất nào một ít phòng thân, này đường hầm việc lạ quá nhiều, để ngừa chưa chuẩn bị." Trương liên mộng đi đến mặt sau cầm lấy hai thanh nhẹ súng máy "Mười một năm" thức, phát hiện bên cạnh còn có một cái dùng vải bố làm tiểu ba lô, bên trong tất cả đều là viên đạn, cũng thuận tay cầm một ít.

    "Nơi này còn có súng lục, chúng ta lấy cái này đi." Lưu vũ văn mở ra một cái cái hộp nhỏ, từ hộp lấy ra một khẩu súng lục cấp trương liên mộng xem.

    "Ngươi cái kia mười bốn năm thức súng lục, là uông tám hộp súng lục. Nhân có một hộp gỗ trang thương, thói quen lại kêu súng poọc-hoọc, nếu là quỷ tử sử dụng, Trung Quốc kháng Nhật quân dân lại xưng nó vì" Uông tám hộp ". Cái này thương dễ dàng mang theo cũng dễ dàng xạ kích, ngươi liền lấy hai thanh." Trương liên mộng chỉ vào Lưu vũ văn kia khẩu súng nói, nói cũng buông chính mình trong tay một phen súng máy.

    "Đem này bánh bao đạn đặt ở ngươi ba lô bên trong." Trương liên mộng kéo ra Lưu vũ văn ba lô khóa kéo liền phóng.

    "Cũng thật trầm, chúng ta trước khẩu súng phóng mãn viên đạn đi, thuận tiện ngươi cũng giáo giáo ta như thế nào sử dụng, lại làm ta gặp được kia to lớn tôm cô, ta một phát súng bắn chết nó." Lưu vũ văn làm ra muốn xạ kích thủ thế. Theo sau hai người ở trong rương viên đạn kho chứa đầy viên đạn, tuy rằng một cái là súng lục một cái là súng máy, nhưng viên đạn đều là một cái đường kính, có thể lẫn nhau sử dụng.

    "Này trong xe mặt như thế nào một người cũng không có? Chẳng lẽ đều hư không tiêu thất sao?" Lưu vũ văn vừa đi vừa hỏi.

    "Ta cũng cảm thấy kỳ quái, nhiều như vậy súng ống đạn dược, cũng không đến mức bị dã thú cấp cắn nuốt đi." Trương liên mộng run rẩy thân mình trả lời. Lúc này đi tới cái thứ ba thùng xe, một cổ âm trầm gió lạnh đột nhiên thổi lại đây, vẫn là tràn đầy cái rương.

    "Mộng cô nương, nhìn xem nơi này có cái gì thứ tốt." Đang nói ngọn nến dập tắt.

    "Đừng sợ, là ngọn nến dùng xong rồi." Trương liên mộng từ bao bao lấy ra một chi ngọn nến một lần nữa điểm thượng.

    "Di? Vừa mới này đó cái rương đâu?" Lưu vũ văn nhìn trống trơn thùng xe kỳ quái hỏi.

    "Ta cũng không rõ ràng lắm, tiến vào thời điểm đều có." Trương liên mộng dùng chân đá đá bên cạnh, nhưng thật ra đá cái không.

    Nhìn đến loại tình huống này, Lưu vũ văn không chút do dự giơ lên trong tay thương, "Phanh, phanh" chính là hai thương, mà viên đạn xuyên qua toa xe thanh âm vẫn luôn ở đường hầm quanh quẩn.

    "Lão ngưu, ngươi có hay không phát hiện cái này thùng xe đặc biệt lãnh?"

    "Cảm giác được, có thể là chúng ta quần áo ướt đẫm nguyên nhân, chúng ta mau đi tiếp theo cái thùng xe nhìn xem." Lưu vũ văn ý bảo trương liên mộng phải đi.

    "Khanh khách.." Một cổ nữ nhân âm hiểm cười từ trong xe truyền tới.

    "Ngươi có hay không nghe được có nữ nhân tiếng cười?" Lưu vũ văn dừng lại dựng lên lỗ tai nghe.

    Trương liên mộng nhìn trống rỗng thùng xe: "Nghe thấy được, chính là nơi đó có người, chẳng lẽ là?"

    Xa lạ nữ nhân tiếng cười, thỉnh thoảng từ tứ phía truyền tới. Tục ngữ nói: Nguyện ý nghe oan quỷ khóc, mạc ngộ nữ quỷ cười. Lưu vũ văn cùng trương liên mộng ở ướt đẫm trong quần áo cảm thấy vô cùng bất an.

    "Ngoài cửa sổ xe mặt có người, mặc quần áo trắng nữ nhân đang xem chúng ta." Trương liên mộng chỉ vào mơ hồ cửa sổ kêu to.

    Lưu vũ văn giơ lên súng lục lại là hai thương, pha lê bị đánh khắp nơi tan vỡ, nhưng bên ngoài nơi nào có cái gì nữ nhân, liền cái bóng dáng cũng không gặp.

    Trương liên mộng cùng Lưu vũ văn chạy chậm rời đi này tiết thùng xe, đi vào đệ tứ tiết thùng xe, nơi này vẫn là tràn đầy cái rương, rỉ sét sặc sỡ song sắt cùng xe đỉnh.

    "Nơi này có quần áo." Lưu vũ văn không biết khi nào mở ra bên cạnh cái rương. "Chúng ta đem ướt đẫm quần áo đổi một đổi đi." Lưu vũ văn tìm ra vài món không sai biệt lắm vừa người cấp trương liên mộng.

    Nhìn quần áo ướt đẫm trương liên mộng, màu vàng nhạt áo thun sam đã trong suốt có thể thấy bên trong làn da, màu đỏ thẫm nội y quần vừa nhìn không thể nghi ngờ, nương nhàn nhạt ánh nến làm người không thiếu suy nghĩ phiêu phiêu.

    "Mau thay đi, ta chuyển qua bối bị đối với ngươi." Lưu vũ văn biết chính mình đang sợ nàng không dám đổi, chính là ly xa không an toàn, cũng chỉ có thể như vậy.

    Trương liên mộng tay phải tiếp nhận quần áo. "Ngươi trên tay đây là xăm mình sao, như thế nào có một con rồng?" Lưu vũ văn nhìn trương liên mộng lòng bàn tay đồ án hỏi.

    "Ta không biết, ta nhìn xem." Trương liên mộng đem ánh nến hướng trong tầm tay di di, Lưu vũ văn cũng bãi chính ánh mắt cẩn thận quan sát: "Là lão hổ, chúng ta ở hạc cốt động tiểu triện trên tường kia chỉ bộ mặt dữ tợn lão hổ, chợt vừa thấy có điểm giống con rồng, thấy thế nào đi lên như là lớn lên ở ngươi lòng bàn tay giống nhau đâu?"

    Trương liên mộng dùng đôi tay ở ướt đẫm trên quần áo dùng sức xoa, chính là cho dù nàng dùng như thế nào lực cũng vô dụng, này đồ án như là tiến bộ nàng thịt.

    "Trước đừng động, trước thay quần áo không đi." Nói Lưu vũ văn xoay người sang chỗ khác. Lúc này Lưu vũ văn cũng bắt đầu đánh lên run run.

    Hai người tròng lên Nhật Bản quân trang phục sức, cầm trong tay thương tiếp tục tìm kiếm đi ra ngoài con đường, mà trương liên mộng vẫn luôn vì chính mình trên tay ấn ký mà nghi hoặc.
     
    Cuộn Len thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...