Chương 30: Phần thưởng thực có giá trị
Như vậy, trong tổ của Annalle chỉ có duy nhất Polo là không được nhận thưởng. Phần thưởng dành cho cá nhân thì được giới hạn trong mười hạng đầu, chỉ kém một hạng nữa thôi. Polo thở dài tiếc nuối, cười mà như khóc với mọi người nói rằng không sao, còn phần thưởng tổ đội nữa mà. Mọi người cũng chỉ đành thở dài, thật là tiếc cho cậu.
Sau khi mọi người nhận lấy phần thưởng cá nhân của mình rồi lại nối đuôi nhau ra khỏi hội trường vì danh sách xếp lớp đặt ở ngoài sảnh lớn của học viện. Mọi người ra muộn nên đường đi thông thoáng hơn một chút. Khi đến chỗ dán danh sách thông báo, một cảnh tưởng bất ngờ đã xảy ra.
Elvy và Annalle đang bận nói chuyện gì đó thì phải, nội dung câu chuyện là: "Annalle, tôi nay mình qua ngủ với cậu luôn nha, để tiện sáng mai tụi mình đi" Annalle nghiêng đầu suy nghĩ, cô từ nhỏ không có bạn nên giờ thấy Elvy chủ động như vậy, cô mừng còn không kịp. Annalle định mời cô học làm bánh chung thì đám đông phái trước đột nhiên im lặng, từ nguyên rừng rậm đầu người lại chỉnh tề tách ra hai bên. Ai nấy cũng nhìn họ mà ánh mắt như đang phát ra ánh sáng lục quang.
"Chuyện... chuyện gì?" Annalle nuối lời vừa nói, hoảng sợ hỏi đám đông. Elvy và mọi người trong nhóm cũng bị dọa sợ không nhẹ. Anh minh thần võ, mặt đen số một như Ford mà trên mặt cũng như muốn hiện ra vết nứt. Thấy không ai trả lời, mọi người đành đánh bạo đi về phía danh sách xếp lớp xem.
Elvy nhìn danh sách, thắc mắc hỏi Ford: "Lớp học thiên tài? Từ khi nào học viện có lớp học thiên tài này vậy?"
"Đừng nhìn tui, tui cũng không biết tại sao đâu" Ford trả lời lại, còn sẵn tiện nói móc cô. Elvy trừng anh, ý hỏi [muốn đánh nhau à].
Leon thì lại có suy nghĩ khác, anh nhìn danh sách học viên được xếp vào lớp này, lúc này mới nói: "Các cậu không nhìn những học viên được phân vào lớp này à. Đa phần là nằm trong năm thứ hạng đầu, ngoài ra còn có các học viên tuy thứ hạng không cao nhưng lại có thiên phú cực kì đặc biệt ở chức nghiệp của mình".
Ford nghe vậy mới quay đầu lại xem cẩn thận, ngay cả đám đông đang hóng hớt xung quanh, cũng vội nhìn. Đúng như những gì Leon nói, ngoài các học viên nằm trong năm thứ hạng đầu ở bảng xếp hạng cá nhân ra thì còn có một số học viên khác có thiên phú đặc biệt, kế bên còn ghi chú mỗi người có tài như thế nào.
Lớp thiên tài tính ra sĩ số chỉ có khoảng ba mươi người, chỉ có năm học viên có thiên phú đặc biệt. Polo nhìn lớp của mình, cậu được xếp vào lớp A, Leon được xếp vào lớp S. Annalle quay đầu tiếc nuối nói: "Tụi mình bị chia cắt rồi, tớ nghĩ tụi mình chỉ tách ra với Polo thôi, không ngờ còn có cả Leon".
Leon thì nhún vai, anh nói không sao, anh bị một lão sư đần độn nào đó cho cái thứ hạng bảy đành chịu. Chỉ tiếc là anh sẽ không có cơ hội tìm hiểu Annalle, anh ngả ngớn nói: "Tiếc quá, tớ còn tưởng tụi mình được học chung lớp S, tự nhiên có cái lớp thiên tài chi làm tớ không thể dành nhiều thời gian để quan tâm tìm hiểu cậu nhiều hơn, tiểu thư của tôi à".
Annalle bị Leon nói tới mức đỏ mặt, Elvy đi lên chắn ngang tầm mắt Leon, hù dọa nói:
"Tớ thấy học viện xếp vậy ổn lắm nha, cậu cứ vào lớp của cậu tán gái đi" Mọi người phì cười, vì phân đoạn tấu hài nhỏ này mà không khí tổ Annalle bớt căng thẳng hơn.
Ting, một tiếng còi thông báo vang lên, theo sau đó là giọng nói trầm ổn của lão sư:
"Các em học viên chú ý, những ai đã xem xong lớp của mình thì xin di chuyển ra cổng trường để nhận sách giáo khoa và các thiết bị tư trang của mình".
"Các em học viên mới sẽ được nghỉ phép năm ngày, hãy tận hưởng những ngày nghỉ thật vui vẻ bên cạnh những người mà em yêu thương. Xin cảm ơn!"
Mọi người liền nhanh chóng tản ra, Ford kéo mọi người ra một góc gần cổng học viện, bắn đầu chia chát chiến lợi phẩm - phần thưởng - dành cho tổ đội có thứ hạng nhất . Trên tay Ford đang cầm một chiếc hộp nén nhỏ. Anh mở cái nơ trên chiếc hộp ra, cái hộp nhỏ từ từ biến lớn trên tay anh, năm cái đầu liền chụm lại một góc xem xét.
Polo vừa liếc vào liền thấy ngay năm cái không gian thú vật, kinh ngạc nói: "Không gian thú vật, còn có tận năm cái, còn đây là... ôi, ba mẹ ơi, cái này chả phải là bách khoa toàn thư y dược sao, sách này không được phép bán trên thị trường đâu, trừ những ai có công lao vĩ đại mới được bệ hạ ban thưởng cho, còn lại các y sư mà muốn học chỉ có thể xem những sách phổ thông".
Ford nói tiếp sau đó: "Cái này là sách trăm kế sống sót trên chiến trường do ba mình biên soạn, mình lấy cái này".
Leon thì nhìn trúng cây kiếm được kết hợp với khẩu súng bắn tỉa từ xa, Annalle thì lựa chọn lấy một túi thực vật, thắc mắc hỏi mọi người: "Cái túi này là túi hạt giống à? Có công dụng gì vậy?"
"Nghe nói các hạt giống này khi lớn lên rất có lợi cho bản thân, không phân chức nghiệp, có quả giúp tinh thần được nâng cao, giúp cơ thể trở nên dẻo dai, linh hoạt, tóm lại rất có lợi" Elvy vừa lấy quyển sách và không gian thú vật vừa giải thích.
Ford hiếm khi mở miệng nói đùa: "Vậy là Annalle được lời nhiều nhất, ít ra túi hạt giống này trên cơ các món bảo vật khác rồi. Có mình thì không được gì, sách này nhà mình còn chất đầy một kho kìa, bán chưa hết nên chắc ba mình tuồn hàng. Ít ra cũng được cái không gian thú vật này" Leon nghe xong không nhịn được cười, sách đó anh đã từng đọc qua khi còn ở vương cung, cực kỳ khó hiểu và cao thâm. Muốn đọc nó cũng phải là người có đầy đủ tinh lực mới có thể hiểu sâu sắc được.
Annalle như nhớ ra cái gì đó, bảo Polo: "Cậu mau kêu các linh vật (tiên linh) ra đi, tụi mình cho tụi nó trong không gian của cậu được một ngày rồi".
Polo đang vui vẻ hí hửng, nghe Annalle nhắc đến các tiên linh vẫn còn tại trong nhà không gian của mình thì mặt mày liền xám như tro tàn. Leon ở chung với Polo một ngày nên cũng hiểu, ho một tiếng, thở dài. Ba người còn lại thắc mắc nhìn hai người, Polo đành mở không gian ra cho ba người còn lại chưa biết gì xem.
Thì đó, sau khi liếc nhanh vào, Annalle buộc miệng nói: "Ối dồi ôi, cái này... cái này... không gian cũng có bão cuốn ngang qua à" Polo ngậm đắng nuốt cay, lại thở dài. Cái nhà này quý hiếm lắm đó có biết không. Người chung suy nghĩ còn có tiên linh hỏa của anh, do đã ký kết khế ước nên chủ nhân có cảm giác gì là linh vật đều cảm nhận được. Thật ra bé cũng muốn vô góp vui với mấy anh em khác nhưng thấy chủ nhân nhà mình tối qua có vẻ biến thành mèo cào gối nhiều đến mức cái gối giờ đã tanh bành nên đành thu liễm.
Ford thấy bạn thân mình đau khổ quá, đành nói: "Xin lỗi cậu, loại không gian như cái của cậu mình không có, mình tặng cậu cái quyển trục dịch chuyển ba lần một nghìn mét này được không?"
Polo liền thay đổi sắc mặt, từ đau khổ biến thành vui vẻ, đưa tay nhận lấy, cất kỹ đồ vật vào không gian của điện não, quay sang nhìn những người còn lại.
Mọi người: "..." Bây giờ trong lòng ai cũng có suy nghĩ nhận con mình xong là về phải đè ra dạy dỗ một trận, chứ lần sau còn phá nhà như vậy nữa thì bọn họ sẽ nghèo mất.
Đặc biệt nhất là Leon, xách gáy con tiên linh hệ kim lên dạy dỗ ngay trước mặt đồng bọn của nó: "Tối nay về không cho ăn, phải đi làm việc, làm không xong thì ra đường mà ngủ" Mặt bé tiên linh nhà ta thành công bị lời nói của Leon làm cho hóa đá, mặt em nó như kiểu: [Hả? Không cho ăn? Làm việc? Ra đường ngủ?] Mấy tiên linh khác thấy tên ngu toàn thân vàng chóe bị dạy dỗ liền tự thân biết sai, bay lại gần chủ nhân của mình cọ cọ, nũng nịu, làm hết các kiểu bán manh nhưng không có ai bị dụ dỗ. Bọn họ phải mất máu khá nhiều nên hiện tại chỉ muốn dạy dỗ mấy đứa này một trận.
Đặc biệt là Annalle, bị Polo mở miệng thẳng thắn đòi mắt kính quang não, cô đúng là ngu khi ở trong rừng giới thiệu cho Polo biết loại kính này. Đây là một loại kính đa năng, có thể dùng để chơi game thực tế ảo, có thể dùng để đăng ký mạng xã hội ảo, buôn bán hay làm các công chuyện gì tùy thích. Mặt Annalle đau khổ, anh Froy mà biết thì cô biết trả lời sao đây.
Tạm thời gác các tiên linh qua một bên, con ai thì người đó về xử. Giờ thì phải đi xếp hàng nhận tư trang cá nhân của mình rồi còn về nhà ăn uống no say, đánh một giấc nữa.
- Tiểu kịch trường -
Một buổi sáng nọ tại hoa viên hoàng cung. Froy và Annalle đang thưởng trà, đột nhiên Froy hứng chí muốn dẫn Annalle đi dạo khu chợ xã hội ảo. Liền lấy cái kính quang não bên trong nhẫn điện não ra.
Froy đã đăng nhập trước nhưng đợi mãi vẫn không thấy Annalle login, tháo kính nhìn cô thì:
Froy: "..." Annalle hay tay bấu vào nhau, ánh mắt liếc ngang liếc dọc, không dám nhìn thẳng vào mắt của Froy.
Froy vẫn chờ đợi câu trả lời, cứ nhìn chằm chằm Annalle, sau một giây bị ánh nhìn làm cho đông cứng, Annalle liền tự thú.
Froy lại một lần nữa: "..."
Ra lệnh cho Allen lấy loại kính khác mang lên, trong bụng thì lại âm thầm nhớ kỹ cái tên Polo dám ngang nhiên cướp đồ của bảo bối nhà anh.
Sau khi mọi người nhận lấy phần thưởng cá nhân của mình rồi lại nối đuôi nhau ra khỏi hội trường vì danh sách xếp lớp đặt ở ngoài sảnh lớn của học viện. Mọi người ra muộn nên đường đi thông thoáng hơn một chút. Khi đến chỗ dán danh sách thông báo, một cảnh tưởng bất ngờ đã xảy ra.
Elvy và Annalle đang bận nói chuyện gì đó thì phải, nội dung câu chuyện là: "Annalle, tôi nay mình qua ngủ với cậu luôn nha, để tiện sáng mai tụi mình đi" Annalle nghiêng đầu suy nghĩ, cô từ nhỏ không có bạn nên giờ thấy Elvy chủ động như vậy, cô mừng còn không kịp. Annalle định mời cô học làm bánh chung thì đám đông phái trước đột nhiên im lặng, từ nguyên rừng rậm đầu người lại chỉnh tề tách ra hai bên. Ai nấy cũng nhìn họ mà ánh mắt như đang phát ra ánh sáng lục quang.
"Chuyện... chuyện gì?" Annalle nuối lời vừa nói, hoảng sợ hỏi đám đông. Elvy và mọi người trong nhóm cũng bị dọa sợ không nhẹ. Anh minh thần võ, mặt đen số một như Ford mà trên mặt cũng như muốn hiện ra vết nứt. Thấy không ai trả lời, mọi người đành đánh bạo đi về phía danh sách xếp lớp xem.
Elvy nhìn danh sách, thắc mắc hỏi Ford: "Lớp học thiên tài? Từ khi nào học viện có lớp học thiên tài này vậy?"
"Đừng nhìn tui, tui cũng không biết tại sao đâu" Ford trả lời lại, còn sẵn tiện nói móc cô. Elvy trừng anh, ý hỏi [muốn đánh nhau à].
Leon thì lại có suy nghĩ khác, anh nhìn danh sách học viên được xếp vào lớp này, lúc này mới nói: "Các cậu không nhìn những học viên được phân vào lớp này à. Đa phần là nằm trong năm thứ hạng đầu, ngoài ra còn có các học viên tuy thứ hạng không cao nhưng lại có thiên phú cực kì đặc biệt ở chức nghiệp của mình".
Ford nghe vậy mới quay đầu lại xem cẩn thận, ngay cả đám đông đang hóng hớt xung quanh, cũng vội nhìn. Đúng như những gì Leon nói, ngoài các học viên nằm trong năm thứ hạng đầu ở bảng xếp hạng cá nhân ra thì còn có một số học viên khác có thiên phú đặc biệt, kế bên còn ghi chú mỗi người có tài như thế nào.
Lớp thiên tài tính ra sĩ số chỉ có khoảng ba mươi người, chỉ có năm học viên có thiên phú đặc biệt. Polo nhìn lớp của mình, cậu được xếp vào lớp A, Leon được xếp vào lớp S. Annalle quay đầu tiếc nuối nói: "Tụi mình bị chia cắt rồi, tớ nghĩ tụi mình chỉ tách ra với Polo thôi, không ngờ còn có cả Leon".
Leon thì nhún vai, anh nói không sao, anh bị một lão sư đần độn nào đó cho cái thứ hạng bảy đành chịu. Chỉ tiếc là anh sẽ không có cơ hội tìm hiểu Annalle, anh ngả ngớn nói: "Tiếc quá, tớ còn tưởng tụi mình được học chung lớp S, tự nhiên có cái lớp thiên tài chi làm tớ không thể dành nhiều thời gian để quan tâm tìm hiểu cậu nhiều hơn, tiểu thư của tôi à".
Annalle bị Leon nói tới mức đỏ mặt, Elvy đi lên chắn ngang tầm mắt Leon, hù dọa nói:
"Tớ thấy học viện xếp vậy ổn lắm nha, cậu cứ vào lớp của cậu tán gái đi" Mọi người phì cười, vì phân đoạn tấu hài nhỏ này mà không khí tổ Annalle bớt căng thẳng hơn.
Ting, một tiếng còi thông báo vang lên, theo sau đó là giọng nói trầm ổn của lão sư:
"Các em học viên chú ý, những ai đã xem xong lớp của mình thì xin di chuyển ra cổng trường để nhận sách giáo khoa và các thiết bị tư trang của mình".
"Các em học viên mới sẽ được nghỉ phép năm ngày, hãy tận hưởng những ngày nghỉ thật vui vẻ bên cạnh những người mà em yêu thương. Xin cảm ơn!"
Mọi người liền nhanh chóng tản ra, Ford kéo mọi người ra một góc gần cổng học viện, bắn đầu chia chát chiến lợi phẩm - phần thưởng - dành cho tổ đội có thứ hạng nhất . Trên tay Ford đang cầm một chiếc hộp nén nhỏ. Anh mở cái nơ trên chiếc hộp ra, cái hộp nhỏ từ từ biến lớn trên tay anh, năm cái đầu liền chụm lại một góc xem xét.
Polo vừa liếc vào liền thấy ngay năm cái không gian thú vật, kinh ngạc nói: "Không gian thú vật, còn có tận năm cái, còn đây là... ôi, ba mẹ ơi, cái này chả phải là bách khoa toàn thư y dược sao, sách này không được phép bán trên thị trường đâu, trừ những ai có công lao vĩ đại mới được bệ hạ ban thưởng cho, còn lại các y sư mà muốn học chỉ có thể xem những sách phổ thông".
Ford nói tiếp sau đó: "Cái này là sách trăm kế sống sót trên chiến trường do ba mình biên soạn, mình lấy cái này".
Leon thì nhìn trúng cây kiếm được kết hợp với khẩu súng bắn tỉa từ xa, Annalle thì lựa chọn lấy một túi thực vật, thắc mắc hỏi mọi người: "Cái túi này là túi hạt giống à? Có công dụng gì vậy?"
"Nghe nói các hạt giống này khi lớn lên rất có lợi cho bản thân, không phân chức nghiệp, có quả giúp tinh thần được nâng cao, giúp cơ thể trở nên dẻo dai, linh hoạt, tóm lại rất có lợi" Elvy vừa lấy quyển sách và không gian thú vật vừa giải thích.
Ford hiếm khi mở miệng nói đùa: "Vậy là Annalle được lời nhiều nhất, ít ra túi hạt giống này trên cơ các món bảo vật khác rồi. Có mình thì không được gì, sách này nhà mình còn chất đầy một kho kìa, bán chưa hết nên chắc ba mình tuồn hàng. Ít ra cũng được cái không gian thú vật này" Leon nghe xong không nhịn được cười, sách đó anh đã từng đọc qua khi còn ở vương cung, cực kỳ khó hiểu và cao thâm. Muốn đọc nó cũng phải là người có đầy đủ tinh lực mới có thể hiểu sâu sắc được.
Annalle như nhớ ra cái gì đó, bảo Polo: "Cậu mau kêu các linh vật (tiên linh) ra đi, tụi mình cho tụi nó trong không gian của cậu được một ngày rồi".
Polo đang vui vẻ hí hửng, nghe Annalle nhắc đến các tiên linh vẫn còn tại trong nhà không gian của mình thì mặt mày liền xám như tro tàn. Leon ở chung với Polo một ngày nên cũng hiểu, ho một tiếng, thở dài. Ba người còn lại thắc mắc nhìn hai người, Polo đành mở không gian ra cho ba người còn lại chưa biết gì xem.
Thì đó, sau khi liếc nhanh vào, Annalle buộc miệng nói: "Ối dồi ôi, cái này... cái này... không gian cũng có bão cuốn ngang qua à" Polo ngậm đắng nuốt cay, lại thở dài. Cái nhà này quý hiếm lắm đó có biết không. Người chung suy nghĩ còn có tiên linh hỏa của anh, do đã ký kết khế ước nên chủ nhân có cảm giác gì là linh vật đều cảm nhận được. Thật ra bé cũng muốn vô góp vui với mấy anh em khác nhưng thấy chủ nhân nhà mình tối qua có vẻ biến thành mèo cào gối nhiều đến mức cái gối giờ đã tanh bành nên đành thu liễm.
Ford thấy bạn thân mình đau khổ quá, đành nói: "Xin lỗi cậu, loại không gian như cái của cậu mình không có, mình tặng cậu cái quyển trục dịch chuyển ba lần một nghìn mét này được không?"
Polo liền thay đổi sắc mặt, từ đau khổ biến thành vui vẻ, đưa tay nhận lấy, cất kỹ đồ vật vào không gian của điện não, quay sang nhìn những người còn lại.
Mọi người: "..." Bây giờ trong lòng ai cũng có suy nghĩ nhận con mình xong là về phải đè ra dạy dỗ một trận, chứ lần sau còn phá nhà như vậy nữa thì bọn họ sẽ nghèo mất.
Đặc biệt nhất là Leon, xách gáy con tiên linh hệ kim lên dạy dỗ ngay trước mặt đồng bọn của nó: "Tối nay về không cho ăn, phải đi làm việc, làm không xong thì ra đường mà ngủ" Mặt bé tiên linh nhà ta thành công bị lời nói của Leon làm cho hóa đá, mặt em nó như kiểu: [Hả? Không cho ăn? Làm việc? Ra đường ngủ?] Mấy tiên linh khác thấy tên ngu toàn thân vàng chóe bị dạy dỗ liền tự thân biết sai, bay lại gần chủ nhân của mình cọ cọ, nũng nịu, làm hết các kiểu bán manh nhưng không có ai bị dụ dỗ. Bọn họ phải mất máu khá nhiều nên hiện tại chỉ muốn dạy dỗ mấy đứa này một trận.
Đặc biệt là Annalle, bị Polo mở miệng thẳng thắn đòi mắt kính quang não, cô đúng là ngu khi ở trong rừng giới thiệu cho Polo biết loại kính này. Đây là một loại kính đa năng, có thể dùng để chơi game thực tế ảo, có thể dùng để đăng ký mạng xã hội ảo, buôn bán hay làm các công chuyện gì tùy thích. Mặt Annalle đau khổ, anh Froy mà biết thì cô biết trả lời sao đây.
Tạm thời gác các tiên linh qua một bên, con ai thì người đó về xử. Giờ thì phải đi xếp hàng nhận tư trang cá nhân của mình rồi còn về nhà ăn uống no say, đánh một giấc nữa.
- Tiểu kịch trường -
Một buổi sáng nọ tại hoa viên hoàng cung. Froy và Annalle đang thưởng trà, đột nhiên Froy hứng chí muốn dẫn Annalle đi dạo khu chợ xã hội ảo. Liền lấy cái kính quang não bên trong nhẫn điện não ra.
Froy đã đăng nhập trước nhưng đợi mãi vẫn không thấy Annalle login, tháo kính nhìn cô thì:
Froy: "..." Annalle hay tay bấu vào nhau, ánh mắt liếc ngang liếc dọc, không dám nhìn thẳng vào mắt của Froy.
Froy vẫn chờ đợi câu trả lời, cứ nhìn chằm chằm Annalle, sau một giây bị ánh nhìn làm cho đông cứng, Annalle liền tự thú.
Froy lại một lần nữa: "..."
Ra lệnh cho Allen lấy loại kính khác mang lên, trong bụng thì lại âm thầm nhớ kỹ cái tên Polo dám ngang nhiên cướp đồ của bảo bối nhà anh.