Chương 579: Sau khi kích phát cảnh báo Bấm để xem Màn hình thiết bị điện tử biểu hiện tim Địch Quân Thịnh đập với tốc độ vượt qua 90. Tim đập đột nhiên tăng nhanh, chuông cảnh báo tự nhiên liền vang lên. Vệ sĩ Địch Quân Thịnh đều nhanh chóng vây quanh lại đây. Giống như lâm vào đại địch mà vây quanh Địch Quân Thịnh. Mọi người còn lại đều bị tình cảnh này dọa cho sợ. Bọn họ nhận thức Địch Quân Thịnh thật nhiều năm, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy được trái tim Địch Quân Thịnh xảy ra vấn đề. Bọn họ đã không ít lần hoài nghi thân thể Thịnh gia không tốt chỉ là lời nói đùa. Bởi vì bọn họ từ trước đến nay đều không có chính mắt thấy qua. Ngược lại, bọn họ cảm thấy trái tim của Thịnh gia cảm giác so với người bình thường còn cường đại hơn mới đúng, bằng không như thế nào chuyện mà bọn họ đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía, Thịnh gia cái cảm giác gì cũng đều không có. Chẳng qua vài giây thời gian, trước mặt liền đứng một đống người. Địch Quân Thịnh ôm Giản Nhất Lăng tay đã buông ra. Lạnh lùng mà liếc mấy người vệ sĩ vây lại đây một cái, "Lăn." "Thiếu gia.." "Lăn." Địch Quân Thịnh nói xong trực tiếp lấy đồng hồ điện tử trên cổ tay tháo xuống. Lúc này di động của Địch Quân Thịnh cũng vang lên, là Địch lão gia tử gọi. Địch Quân Thịnh không muốn tiếp. Một lát sau, di động của Địch Quân Thịnh không vang, mà di động của Giản Nhất Lăng lại vang lên. Giản Nhất Lăng tiếp điện thoại. "Ai, Tiểu Lăng a, A Thịnh nó làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?" "Anh ấy không có việc gì, không có gì ngoài ý muốn, trạng thái thân thể rất tốt, an tâm." Giản Nhất Lăng phụ trách hội báo cho Địch lão gia về tình huống thân thể của Địch Quân Thịnh. Trong điện thoại Địch lão gia tử tức khắc nới lỏng lo lắng, "Không có việc gì liền tốt, không có việc gì liền tốt." Địch Quân Thịnh lấy điện thoại trên tay Giản Nhất Lăng, "Đừng hỏi nữa, con hiện tại người thực tốt." "Thực tốt sao con không tiếp điện thoại của ta?" Địch lão gia tử thanh âm chuyển biến đến âm lượng 180. "Không có chuyện gì tiếp điện thoại làm chi." "Không có chuyện gì mới phải tiếp điện thoại! Có việc con còn tiếp điện thoại như thế nào?" "Tóm lại là con không có việc gì, ông có thể an tâm." "Vậy vừa mới rồi thiết bị cảnh báo vang lên là như thế nào? Thân thể con thật sự không có gì vấn đề chứ?" "Có vấn đề hiện tại con còn cùng ông nói chuyện sao?" "Khụ khụ. Con hiện tại cùng Tiểu Lăng Lăng ở nơi nào a?" Địch Quân Thịnh cầm điện thoại, cẩn thận mà nhìn Giản Nhất Lăng liếc mắt một cái. "Ở bãi đua xe." "Đi bãi đua xe cái gì, trời đã tối rồi, liền không thể hảo hảo mà ở nhà được sao? Tiểu Lăng Lăng vừa thấy liền biết là đứa nhỏ không thích ầm ĩ ồn ào, con còn mang theo con bé đi đến chỗ nguy hiểm như vậy làm cái gì?" "Không có chuyện gì con trước tắt máy." Địch Quân Thịnh không cho Địch lão gia tử tiếp tục cơ hội lải nhải, trực tiếp cắt đứt điện thoại. Người còn lại đều sững sờ. Cho nên vừa rồi cảnh báo của Thịnh gia rốt cuộc là vì cái gì mà kích phát? Là bởi vì vừa mới đua xe? Hay là bởi vì.. cô gái kia.. ### Vốn đang có thể lại chạy thêm vài vòng, bởi vì đột nhiên cảnh báo ngoài ý muốn, Địch Quân Thịnh không muốn chơi tiếp, vì thế mọi người trước tiên kết thúc cuộc đua, chuyển vào chơi giải trí trong nhà. Mọi người tới một khu nghỉ ngơi. Hàn Mông Dự đề nghị đánh bida hai người. Không hề nghi ngờ, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng là một tổ. Vừa vặn, có thể cân bằng tiêu chuẩn với mọi người. Bằng không Địch Quân Thịnh một người liền đem cầu đánh xong, những người khác đều không có gì để chơi. "Chơi qua sao?" Địch Quân Thịnh cầm cây cơ hỏi Giản Nhất Lăng. Giản Nhất Lăng lắc đầu. "Sẽ chơi sao?" Giản Nhất Lăng lại lắc đầu. Hình Vĩ nghĩ thầm, Thịnh gia hỏi vấn đề này không phải là lặp lại sao? "Anh dạy cho em." Địch Quân Thịnh bắt đầu hướng dẫn Giản Nhất Lăng đánh bida. Hướng dẫn một cô gái mới lần đầu đến phòng bida, cách cầm cơ như thế nào, đánh như thế nào..
Chương 580: Đây là lần đầu tiên chơi? Bấm để xem Hình Vĩ cảm giác chính mình đề nghị đánh bida là đang giúp Địch Quân Thịnh, tiện nghi đều làm anh chiếm hết. Quay đầu lại phải bắt Địch Quân Thịnh mời anh ăn bữa cơm. Trải qua một phen chỉ đạo đơn giản, Giản Nhất Lăng liền trực tiếp đánh. Hình Vĩ xem xong quay đầu lại nhỏ giọng hỏi Hàn Mông Dự, "Cậu nói lần này chúng ta có phải có cơ hội thắng Thịnh gia một lần hay không?" "Nói không chừng thực sự có cơ hội." Hàn Mông Dự cũng không dám ngắt lời. Đua xe, bọn họ một lần đều không có thắng qua Địch Quân Thịnh. Đánh bida cũng là như thế. "Ai khai cầu?" Hình Vĩ hỏi. "Em gái nhỏ mới đánh lần đầu khai cầu đi." Như vậy miễn cho lúc sau bi còn ít, em gái nhỏ đánh không đến được bi, Hàn Mông Dự hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia cảm thấy thế nào?" "Ân." Địch Quân Thịnh cũng đồng ý. Giản Nhất Lăng khai cầu. Đối với người lần đầu tiên chơi bida mà nói, một cây gậy chọc đi lên, cái cảnh tượng kỳ diệu gì cũng đều có khả năng xuất hiện. Hình Vĩ và Hàn Mông Dự cùng một vòng vây người xem bên cạnh, đều đã chuẩn bị tốt tâm lý. Giản Nhất Lăng đi đến trước bàn, khom lưng, chuẩn bị tốt tư thế. Đừng nhìn chỉ vừa mới học trong chốc lát như vậy, Giản Nhất Lăng tư thế đã rất ra dáng ra hình. "Ầm!" Một cây gậy đánh vào viên bi trắng, bi trắng đánh vào các viên bi khác, các viên bi có màu sắc rực rỡ chạy tứ tán. Trong đó có hai viên bi trong lúc chạy tứ tán đã đi vào lỗ. Khai cầu thực sự không tồi. Nhưng mà khai cầu đánh được như vậy cũng không thể thuyết minh được điều gì, chỉ có thể nói là đã có kỳ tích rất tốt. Cô gái nhỏ thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, lực đạo chơi bóng lại không nhỏ. Điểm này vẫn là đáng khen ngợi. Bởi vì khai cầu đã có bi vào lỗ, cho nên Giản Nhất Lăng lại tiếp tục đánh bi. Giản Nhất Lăng nhắm ngay một quả bi có góc độ rất kỳ quái. Cô ấy dám đánh bi ở góc độ này thì quá lợi hại đi? Cái dạng này là đánh cầu không vào đi? Mọi người đều cho rằng dựa theo tư thế nhắm đánh bi hiện tại và bi mục tiêu của Giản Nhất Lăng, trái bi này cô ấy là vô luận đánh như thế nào đều sẽ không đi vào. Hoặc là nói cô ấy căn bản là không nên chọn đánh viên bi này. Hình Vĩ ở bên tai Hàn Mông Dự nói nhỏ, "Nếu Thịnh gia không cho phép chơi theo cặp đôi, thì đừng để cho các em gái nhỏ không biết gì chơi trò này." "Như vậy kế hoạch cậu muốn thắng Thịnh gia đều có thể ngâm nước nóng rồi." Hàn Mông Dự nhắc nhở. Thịnh gia một người là có thể đem bi đều đánh xong hết, có người đánh không vào, bọn họ mới có thể thắng chứ. "Không đến mức đó, cậu xem cô ấy hoàn toàn là tay mới, đánh đi vào được một hai viên bi ảnh hưởng không lớn." Hình Vĩ còn không có keo kiệt như vậy. Thời điểm hai người nói chuyện, Giản Nhất Lăng đã đánh bi. "Ầm!" Cây gậy đánh vào viên bi trắng, viên bi trắng đâm vào viên bi mục tiêu. Viên bi đụng vào cạnh bàn sau đó bắn ngược ra, lại đụng vào cạnh bàn đối diện, lại một lần nữa bắn ngược ra. Sau đó đụng vào một viên bi khác. Dưới tác dụng của phản lực, viên bi lấy góc độ xuất sắc lăn vào lỗ. Bi.. Vào. Này.. góc độ này, cũng quá xảo quyệt đi? Này hẳn là trùng hợp đi? Đừng nói cho bọn họ, đây là Giản Nhất Lăng trước đó tính toán tốt. Nếu đúng như vậy, vậy là cô phải tính toán các bước đi trong đầu trước, mỗi một góc độ va chạm, phản lực, đều cần thiết phải chính xác, mới có thể đạt được loại hiệu quả này. Đây là chuyện cao thủ chơi bida mới có thể làm được. Mọi người còn ở trong kinh ngạc và nghi hoặc, Giản Nhất Lăng đã nhắm ngay viên bi tiếp theo. Viên bi tiếp theo. Lại tiếp. Lại tiếp theo một viên. Lại tiếp. Hình Vĩ bọn họ đều xem mà trợn tròn mắt. Nói tốt hôm nay là lần đầu tiên chơi đâu? Đây là lần đầu tiên chơi sao? Lừa quỷ sao? Mọi người nghẹn họng mà chăm chú nhìn trân trối, Giản Nhất Lăng một người đánh vào hầu hết tất cả các viên bi trên bàn, chỉ còn một viên bi màu đen số 8 cuối cùng.
Chương 581: Thịnh gia thiên vị quá nghiêm trọng Bấm để xem (*) Ghi chú về bida 8 bóng: Bi da 8 bóng là một nội dung chơi có cú đánh gồm 1 bi cái và 15 bi mục tiêu được đánh số từ 1 đến 15. Một cơ thủ phải đưa vào lỗ 1 nhóm bi được đánh số từ 1 đến 7 (bi màu) trong khi cơ thủ khác phải đưa vào lỗ 1 nhóm bi khác được đánh số từ 9 đến 15 (bi khoang/bi sọc). Cơ thủ nào đánh hết nhóm bi của mình sau đó đánh bi số 8 vào lỗ một cách hợp lệ thì thắng luôn ván đó. Vị trí của viên bi đen số 8 lúc này thật không dễ đánh, mặc kệ là tiến vào cái lỗ nào, góc độ đều không phải thực thích hợp. Hơn nữa hiện tại trên bàn bida còn có rất nhiều viên bi khác đang đứng chắn các lỗ. Sự tồn tại của các viên bi đó khiến cho Giản Nhất Lăng rất khó dùng một lần liền đem viên bi đen số 8 này đánh vào lỗ. Xác định lỗ mục tiêu xong, Giản Nhất Lăng đánh một cơ cầu hoàn mỹ, không có cấp cho Hình Vĩ, Hàn Mông Dự bọn họ lưu lại một chút cơ hội. Hình Vĩ há miệng, không biết nói cái gì cho phải. Nói tốt có cơ hội thắng Thịnh gia một lần đâu? Này còn chơi như thế nào a? Hình Vĩ dịch tới phía sau Địch Quân Thịnh, ai oán nói, "Thịnh gia, cậu đúng không phúc hậu a, rõ ràng là cao thủ, sao lại nói là lần đầu tiên chơi." "Là lần đầu tiên chơi." Địch Quân Thịnh cường điệu. "Không đúng a, cô ấy dạng này, sao có thể là lần đầu tiên chơi?" "Ma sát của viên bi, độ co giãn của va chạm, kết hợp động năng cùng cơ năng, cô ấy biết cách tính toán góc độ, trong vòng mười lần va chạm, cô ấy có thể tính toán chính xác." "Nhưng mà.. nhưng mà cậu xem lực đạo tay của cô ấy, cách cô ấy cầm cây cơ rất chuẩn, không thể đánh chính xác khi chỉ biết cách tính toán được?" "Khống chế lực tay của cô ấy vẫn luôn đều thực chuẩn xác." Địch Quân Thịnh giúp Giản Nhất Lăng giải thích vấn đề này. Là một bác sĩ khoa ngoại, tay ổn định là điều kiện hàng đầu. Giản Nhất Lăng ở phương diện khống chế lực tay là không có gì phải nói. Cho nên trải qua thời gian huấn luyện ngắn ngủi, và sau khi nắm giữ kỹ xảo đánh bida, cô ấy liền có thể đánh bại một người chơi nghiệp dư như Hình Vĩ vậy. Hình Vĩ nuốt một ngụm nước miếng, đối với lời nói của Địch Quân Thịnh nửa tin nửa ngờ. Quay đầu lại cùng Hàn Mông Dự nhìn nhau liếc mắt một cái. Hàn Mông Dự vỗ vỗ bả vai Hình Vĩ, an ủi cậu ta. Lúc này Giản Nhất Lăng đã đánh ra một kích cuối cùng, đem viên bi đen số 8 cuối cùng cũng đánh vào lỗ. Thực tốt a, cô ấy một người liền đánh xong. Sớm biết liền không nên suy xét em gái là lần đầu tiên chơi, lựa chọn loại quy tắc trò chơi đơn giản nhất này tuyệt đối là sai lầm lớn nhất! Ván thứ hai, Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự mãnh liệt yêu cầu Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đấu một ván bida snooker. (*) (*) Môn bida snooker được chơi với 15 bi màu đỏ không đánh số cùng với 6 bi khác màu và 1 bi chủ (màu trắng). Mục tiêu của trận đấu là bạn phải đánh bi vào túi lưới theo thứ tự điểm từ thấp đến cao. Giá trị điểm của các bi mục tiêu lần lượt là 1 - đỏ, 2 - vàng, 3 - xanh lá, 4 - nâu, 5 - xanh dương, 6 - hồng và 7 – đen. Địch Quân Thịnh đáp ứng. Hàn Mông Dự đem Hình Vĩ kéo sang một bên, "Cậu có lầm hay không, cậu sẽ không sợ hai người bọn họ sau khi đánh xong trận Snooker trở về sẽ cãi nhau một trận sao?" Đánh Snooker vừa thể hiện kỹ năng, đồng thời cũng tận sức cấp cho đối phương thiết kế chướng ngại, để đối phương đánh không được đến bi, chế tạo bi chết. Hai người yêu nhau mà đánh bida Snooker, là ngại cảm tình quá tốt hay là ngại về nhà quỳ bàn phím chất lượng quá tốt đây? Hình Vĩ sửng sốt một chút, "Tôi không nghĩ nhiều như vậy a, tôi chỉ muốn nhìn hai người bọn họ ai ác liệt hơn mà thôi." "Cậu cẩn thận lần sau Thịnh gia trả thù cậu." "Không phải chứ? Tôi cũng chỉ là đề nghị, Thịnh gia chính mình tự đáp ứng a.." "Tự cầu nhiều phúc đi." Hàn Mông Dự cười hề hề mà nói xong liền trở về nhìn Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng thi đấu. "Uy, tôi nói cậu.." Hình Vĩ lời nói còn chưa nói xong, Hàn Mông Dự liền đi xa. Hình Vĩ cắn chặt răng, trong lòng thầm mắng, này là cái đồ hoa hoè đáng chết, rõ ràng bị ngược cậu ta cũng có phần, loại thời điểm này còn liền ở bên cạnh nói mát. Địch Quân Thịnh bên này đã cùng Giản Nhất Lăng bắt đầu. Mọi người vây xem đã xem đến ngây người. Không phải bởi vì thi đấu quá xuất sắc, là bởi vì so đến quá thiên vị. Người khác chơi Snooker là thiết kế cho đối phương chướng ngại, làm đối thủ đánh không được đến bi. Địch Quân Thịnh đánh Snooker, là nhường đường cho đối phương, sợ đối phương đánh không được đến bi. Rõ ràng chính mình có thể đánh được bi, Địch Quân Thịnh lại không làm, một cây đâm qua, đem bi mà Giản Nhất Lăng không đánh tốt làm tan đi. Hôm nay Thịnh gia, thật sự không phải là Thịnh gia mà ngày thường bọn họ nhận thức a!
Chương 582: Ông cậu lo lắng Bấm để xem Ôn gia. Ôn Trình trên đường về nhà luôn lo lắng sốt ruột. Chuyện cháu gái ông cùng với Địch thiếu gia ở bên nhau làm ông không khỏi tràn đầy lo lắng. Vợ ông Thái Thấm Nguyệt cùng con gái ông Ôn Nhược đồng dạng biểu tình cũng không tốt. Chờ về đến nhà, Ôn Trình đi vào thư phòng của mình. "Ba của con thật đem nha đầu kia của Giản gia như là con ruột của mình." Thái Thấm Nguyệt trong lòng bực bội. "Là càng tốt hơn so với con ruột." Ôn Nhược nói nhỏ, cô là con gái ruột, địa vị của cô ở trong cảm nhận của ba cô, còn không có nhất định cao hơn Giản Nhất Lăng. "Nhược Nhược, kế tiếp, con vẫn là cùng Giản Nhất Lăng quan hệ tốt một chút." Đây là suy nghĩ của Thái Thấm Nguyệt trên một đường đi về kết luận ra. "Mẹ.. con không cần, mẹ đã nói, con bé.." Luận địa vị, Giản gia ở kinh thành địa vị căn bản không có biện pháp cùng Ôn gia so sánh. Hơn nữa từ chuyện thi đấu tài nghệ vườn trường lần trước, tâm lý Ôn Nhược là không thoải mái. "Nhược Nhược, con hãy nghĩ cho rõ ràng, Giản Nhất Lăng hiện tại không chỉ có cùng Tần thiếu gia nhấc lên quan hệ, mà còn với Địch thiếu gia." "Con bé đó thông đồng người, con cũng phải học nó sao?" "Con nếu không muốn mẹ cũng không miễn cưỡng con, mẹ chỉ là cho con một cái đề nghị." "Con, con nghĩ lại đã." Ôn Nhược cũng không phải hoàn toàn không rõ mối quan hệ lợi hại này. ### Ngày hôm sau, Giản Nhất Lăng liền nhận được điện thoại của ông cậu cả Ôn Trình. "Tiểu Lăng, con.. con cái kia.. cái kia.." Ôn Trình ấp úng, không biết nên bắt đầu nói từ đâu. Việc này không nói, trong lòng Ôn Trình thật sự khó chịu, luôn có một loại lo lắng cháu gái bảo bối của mình bị người xấu bắt cóc. Nhưng muốn hỏi, lại sợ dùng từ không đúng, không cẩn thận xúc phạm tới cháu gái. Hơn nữa tên hỗn đản kia là Địch Quân Thịnh, sự tình liền càng phức tạp. "Ân?" Ôn Trình cắn chặt răng, "Tiểu Lăng a, chuyện con yêu đương cậu không phản đối, nhưng mà con hiện tại tuổi còn nhỏ, cậu sợ có một số thanh niên, hắn không thành thục, hắn không có khả năng đảm đương, hắn chính là chỉ muốn chơi bời thôi. Con không biết ở kinh thành có rất nhiều loại công tử như vậy, Hình gia kia là hỗn thế ma vương, còn có Hàn gia thiếu gia kia, đều là người như vậy." Giản Nhất Lăng, "Không sao, anh ấy không phải người xấu." Giản Nhất Lăng vì Địch Quân Thịnh mà giải thích. Ôn Trình nghe được trong điện thoại cháu gái mình dùng giọng nói mềm mại ngọt ngào mà nói lên sự tín nhiệm đối với Địch Quân Thịnh, làm cho trái tim ông đều chìm xuống. Cháu gái ông quá đơn thuần a! Quá đơn thuần quá đáng yêu nhuyễn manh! Hiện tại trong lòng đã hoàn toàn tin tưởng Địch gia thiếu gia, về sau nếu là.. Về sau Ôn Trình không dám nghĩ đến. Ôn Trình nghĩ nghĩ, biết việc này trong điện thoại nói không rõ, vì thế quyết định muốn đi tìm Giản Nhất Lăng giáp mặt nói chuyện. "Tiểu Lăng, con hiện tại ở nơi nào, cậu đi gặp con." Giản Nhất Lăng không có đem địa chỉ của cô nói cho Ôn Trình, mà là hẹn Ôn Trình ở một quán cà phê gần đó gặp mặt. Biết được Ôn Trình muốn ra ngoài gặp Giản Nhất Lăng, Ôn Nhược liền nói cô cũng đi. "Con cũng đi?" "Ân, chuyện của em họ, con cũng muốn hỗ trợ khuyên nhủ." Ôn Nhược nói. Ôn Trình cảm thấy con gái nói chuyện cũng có đạo lý, loại chuyện này, bạn cùng lứa tuổi nói khả năng càng nói ít mà được nhiều. Vì thế Ôn Trình mang theo Ôn Nhược đi đến chỗ hẹn với Giản Nhất Lăng. Sau khi gặp mặt, Ôn Trình nhìn khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cháu gái, lại nghĩ đến Địch Quân Thịnh cái người kia ăn chơi trác táng, trong lòng từng đợt mà e ngại. Nhìn thấy cặp mắt của cháu gái thanh triệt mà sáng ngời, Ôn Trình lại một lần nữa không biết nên mở miệng như thế nào. Vẫn là Ôn Nhược giúp Ôn Trình mở lời nói trước, "Tiểu Lăng, ba của chị thực sự rất lo lắng cho em, ông ấy không hy vọng em cùng những thanh niên chuyên đùa bỡn nữ nhân ăn chơi trác táng đó ở bên nhau, ông ấy sợ em bị lừa mà chịu thương tổn."
Chương 583: Anh giải thích một chút đi Bấm để xem "Anh ấy không phải người như vậy." Giản Nhất Lăng trả lời. "Em họ, em vừa mới tới kinh thành không bao lâu, không biết những thanh niên ăn chơi trác táng ở kinh thành ngày thường làm cái gì, bọn họ đổi nữ nhân còn nhanh hơn thay quần áo, vị Địch thiếu gia kia bất quá cũng là nhất thời thấy mới mẻ, chờ hắn qua một thời gian, liền không biết sẽ đem em ném đi nơi nào." Ôn Nhược ngữ khí trầm trọng mà khuyên bảo Giản Nhất Lăng. "Anh ấy không phải." Giản Nhất Lăng không am hiểu cùng người khác cãi cọ. "Tiểu Lăng.." Ôn Trình càng nhìn Giản Nhất Lăng cái dạng này, càng cảm thấy cô là bị người khác lừa. Cháu gái của ông quá đơn thuần nha! Ôn Trình mặt đầy lo lắng. Ôn Nhược nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, hắn là cái dạng gì không phải em có thể trực tiếp nhìn là ra tới. Em cứ không lo lắng gì mà cùng hắn ở bên nhau, kết quả người bị thương sẽ chính là em." "Tiểu Lăng.." Ôn Trình vẻ mặt u sầu. Khác với Ôn Nhược, Ôn Trình là lo lắng mà không biết bắt đầu nói từ đâu. Ông chuyện này cũng không giống như con gái ông nói quá như vậy, nhưng nhìn chung cũng cảm thấy việc này không thỏa đáng, lo lắng cho cháu gái ông sẽ bị lừa gạt. Rốt cuộc đối lập với cháu gái ngoan ngoãn của ông, Địch thiếu gia kia quả thực chính là một con sói giảo hoạt lại hung ác! "Tiểu Lăng, chị họ cùng cậu của em cũng là vì muốn tốt cho em." Ôn Nhược khuyên bảo, "Chuyện này cô, dượng còn có mấy anh trai họ hẳn là đều còn không biết đi? Em ngẫm lại xem, bọn họ nếu mà biết được, sẽ lo lắng bao nhiêu?" Giản Nhất Lăng không muốn lại cùng hai cha con Ôn Trình và Ôn Nhược nói chuyện, vì thế lấy ra di động, gọi video call cho Địch Quân Thịnh. "Ân?" Trong điện thoại, truyền đến giọng nói trầm thấp lại gợi cảm. Đây vẫn là lần đầu tiên Giản Nhất Lăng gọi video call cho anh. Trong video, Địch Quân Thịnh là đang ở trong văn phòng công ty, trang trí văn phòng khá đơn giản. "Bọn họ nói anh không phải người tốt, anh giải thích một chút đi." Giản Nhất Lăng đối với điện thoại nói, sau đó đem màn hình nhắm ngay hai cha con Ôn Trình và Ôn Nhược đang ngồi đối diện cô. Ôn Trình, Ôn Nhược, "..." Bọn họ bị thao tác này của Giản Nhất Lăng làm cho ngốc. Nào có như vậy? Trực tiếp gọi video call cho đương sự? "..." Địch Quân Thịnh cười nhạo một tiếng, "Tôi là người tốt, cái cách nói này, các người có thể tiếp thu không? Không thể tiếp thu, tôi cũng không miễn cưỡng." Nhìn khuôn mặt tuấn dật lại tà khí trước mặt màn hình di động, hai cha con Ôn gia trong lòng suy nghĩ không giống nhau, nhưng mà trên mặt biểu tình không sai biệt lắm. Xấu hổ. Bị Giản Nhất Lăng nói trắng ra như vậy, cũng làm cho đương sự theo chân bọn họ giằng co, thực xấu hổ. Đối mặt Địch Quân Thịnh, Ôn Trình cùng Ôn Nhược là một câu đều nói không nên lời. Có một số lời nói bọn họ chỉ có thể nói với Giản Nhất Lăng, sao có thể trực tiếp cùng Địch Quân Thịnh nói. Này nếu đổi thành tiểu tử thúi nhà khác còn được, đổi thành Địch Quân Thịnh, đây là trăm triệu không thể. Địch Quân Thịnh cười nói, "Xem ra các người đối với tôi còn rất nhiều bất mãn, yêu cầu tôi tự mình lại đó cùng các người giải thích một chút sao?" "Không phải." Trầm mặc hồi lâu Ôn Nhược rốt cuộc mở miệng, "Địch tiên sinh, tôi cùng ba tôi là người nhà của Tiểu Lăng, có nghĩa vụ quan tâm em ấy quen biết cùng ai, chúng tôi đối với Địch tiên sinh cũng không ý kiến gì, chỉ là cảm thấy Tiểu Lăng tuổi tác còn nhỏ, em ấy vừa mới học đại học." "Cô là cái cọng hành nào?" Địch Quân Thịnh cười lạnh. "Địch.." Ôn Nhược sửng sốt, trực tiếp bị Địch Quân Thịnh nói cô là cái cọng hành nào, làm sắc mặt cô tức khắc trắng bệch. Cô từ nhỏ chịu giáo dục tốt đẹp, cũng chưa bao giờ gặp người nào sẽ vô lễ như vậy mà nói cô là cái cọng hành nào.
Chương 584: Giáp mặt nói chuyện Bấm để xem Địch Quân Thịnh nói với Ôn Nhược xong liền nói với Giản Nhất Lăng, "Tôi cho người qua đón mọi ngươi lại đây, em chờ tôi một chút." Địch Quân Thịnh vừa gọi video call, vừa phái người đi qua chỗ Giản Nhất Lăng. Hai cha con Ôn gia không phải cảm thấy anh không phải là người tốt sao? Vậy mời họ đến, để làm cho bọn họ hảo hảo mà nhận thức cùng hiểu biết một chút. Không bao lâu, người của Địch Quân Thịnh thật sự tới rồi. Mấy người nam nhân thân mang tây trang màu đen đi vào quán cà phê, cung cung kính kính mà đứng ở trước mặt Giản Nhất Lăng cùng Ôn Trình và Ôn Nhược, đem mấy người mời lên xe. Xe nổ máy, một đường đi tới dưới lầu công ty trên danh nghĩa của Địch gia. Cả tòa nhà này đều thuộc về Địch gia. Dưới sự vây hạ của một nhóm nam nhân mặc tây trang màu đen, Giản Nhất Lăng cùng Ôn Trình và Ôn Nhược trực tiếp được dùng thang máy chuyên dụng đi đến tầng lầu cao nhất. Tầng cao nhất là văn phòng tổng giám đốc, phòng họp với các cao tầng cùng với phòng tiếp khách của tổng giám đốc. Các công nhân viên khác của công ty không có cơ hội đi vào tầng lầu này. Ôn Trình có chút không rõ. Ông cứ như vậy mơ mơ màng màng mà đến văn phòng tổng giám đốc ở tổng bộ của Địch thị? Đây chính là chuyện phía trước ông đều không có nghĩ tới. Cửa văn phòng mở ra. Văn phòng to lớn rộng mở sáng ngời, phía đối diện là cửa kính có thể đem toàn bộ đường phố phồn hoa ở kinh thành thu hết vào đáy mắt. Địch Quân Thịnh cười như không cười mà dựa vào ghế tổng tài của mình, nhìn người ở cửa. "Ôn tiên sinh mời ngồi." Địch Quân Thịnh đối với Ôn Trình làm động tác mời ngồi. Đồng thời đứng dậy đi về hướng Giản Nhất Lăng, cúi đầu, ở bên tai cô nhẹ giọng nói, "Bên trong có phòng nghỉ, em đi ngủ trong chốc lát đi, tôi xử lý xong kêu em cùng đi ăn cơm trưa." "Ân." Giản Nhất Lăng cũng cảm thấy chính mình lưu lại nơi này cũng không có gì dùng, không bằng đi vào phòng trong, còn có thể chuyên tâm làm chuyện của mình. Giản Nhất Lăng đi vào phòng nghỉ nối liền với phòng làm việc của tổng giám đốc. Bên trong chính là một căn phòng ngủ hoàn chỉnh, có giường lớn, còn có chỗ tắm rửa. Giản Nhất Lăng ở phòng nghỉ lấy ra laptop của mình. Xử lý công việc trong chốc lát, nhìn thấy Lý Trác Gia gửi cho cô một tin nhắn. [Viện trưởng, Tần Hoành Thuỵ đã có thể xuất viện, ngày mai liền đưa ông ấy trở về.] [Ân.] [Danh sách mới đã gửi cho cô, cô xem xét một chút, chọn lựa bệnh nhân tiếp theo.] [Ân.] [Mặt khác, có một tổ chức thần bí đang tìm kiếm tin tức về chúng ta, hơn nữa đã truy tìm ra manh mối đến số cổ phần mà cô lần trước chuyển cho Giản Dật Thần tiên sinh.] Mấy năm nay, những người có ý đồ điều tra bọn họ rất nhiều. Nhưng mà từ chuyện di dời cổ phần này mới lần đầu tiên tra ra. [Đã biết.] ### Văn phòng bên ngoài, Ôn Trình cùng Ôn Nhược tâm tình thấp thỏm. Địch Quân Thịnh không phải dễ chọc, đây là chuyện mọi người đều biết đến. Đặc biệt chuyện hôm nay, phát triển đến làm cho người ta đột nhiên không kịp phòng ngừa. "Ôn tiên sinh giống như đối với tôi có chút ý kiến?" Địch Quân Thịnh hỏi Ôn Trình, ngữ khí còn tính khách khí. "Cái kia.. Địch, Địch thiếu gia, cháu gái tôi tuổi còn nhỏ, con bé.." "Ông là muốn tôi đừng khi dễ cô ấy, phải không?" "Đúng đúng đúng!" "Tôi đây có thể đáp ứng ông, tôi sẽ không khi dễ cô ấy, ông có thể yên tâm." Địch Quân Thịnh hướng Ôn Trình hứa hẹn. "Kia, Địch thiếu gia ý tứ là.." "Tự do yêu đương, còn thỉnh Ôn tiên sinh không cần can thiệp." Ôn Trình nửa tin nửa ngờ mà nhìn Địch Quân Thịnh, không phải thực tin tưởng anh, nhưng cũng không phải hoàn toàn không tin. Thịnh gia ở kinh thành thật muốn làm một chút chuyện bất nhân nghĩa không đạo đức gì đó, giống như cũng không cần nói riêng với ông. Ôn Nhược nghe được Địch Quân Thịnh nói, trong lòng vừa kinh ngạc lại khó chịu.
Chương 585: Vậy đừng trách tôi không khách khí Bấm để xem Ôn Nhược nghe được Địch Quân Thịnh nói, trong lòng vừa kinh ngạc lại khó chịu. Cô rũ đầu, không để cho Địch Quân Thịnh nhìn thấy được biểu tình của mình. Địch Quân Thịnh đối với Giản Nhất Lăng là nghiêm túc sao? Thật là như vậy sao? Cái ý tưởng này quanh quẩn ở trong lòng Ôn Nhược, làm thế nào cũng không thể đánh tan đi. Sau khi Ôn Trình suy tư thật lâu, "Địch thiếu gia, liền tính là tự do yêu đương, thì cậu hiện tại cùng Tiểu Lăng khoảng cách cũng quá gần gũi đi." Vừa mới nãy Địch Quân Thịnh trực tiếp để Giản Nhất Lăng đi vào phòng nghỉ của cậu ta. Cảm giác kia quá nguy hiểm. Tuổi tác của Tiểu Lăng, chỉ có thể cầm tay nhau còn được. Như thế nào còn có thể ở chung một phòng đây? Người trẻ tuổi thực dễ dàng xúc động, này trai đơn gái chiếc ở chung một phòng. Tiểu Lăng thực dễ dàng có hại! Kia tuyệt đối không được, cháu gái của ông còn nhỏ! Liền tính Địch Quân Thịnh hiện tại là nghiêm túc, như thế nào có thể bảo đảm cậu ta về sau vẫn nghiêm túc đây? Hiện tại người trẻ tuổi yêu đương hôm nay tốt ngày mai liền chia tay. Địch Quân Thịnh bên người lại có nhiều dụ hoặc như vậy.. "Gần gũi quá sao?" Địch Quân Thịnh nhướng mày. "Đúng vậy.." Ôn Trình giải thích nói, "Các người không thể quá gần gũi, cái kiểu này.. không tốt lắm." Ôn Trình nói chuyện không phải thực đủ tự tin. Ông cũng không phải không biết sinh viên yêu đương mới là bình thường. Nhưng chuyện này phát sinh ở trên người cháu gái của mình, ông liền bắt đầu cảm thấy không đúng. Ôn Trình còn không biết Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh là đang ở cùng nhau. Nếu là biết, phỏng chừng liền không phải chỉ có cái phản ứng này. Địch Quân Thịnh cười một chút, không hề cùng Ôn Trình giải thích. Địch Quân Thịnh cuối cùng nói với Ôn Trình cùng Ôn Nhược, "Nếu về sau lại để tôi biết các người ở trước mặt cô ấy nói hươu nói vượn, vậy đừng trách tôi không khách khí." Đã nói chuyện nhẹ nhàng rồi. Nếu còn tái phạm, vậy thì không có gì phải khách khí. Ôn Trình biết Địch Quân Thịnh nói không khách khí rốt cuộc có thể có bao nhiêu không khách khí. Kia tuyệt đối là Ôn gia bọn họ không nhận nổi. Ôn Trình tiến thoái lưỡng nan, ông không thể cùng Địch Quân Thịnh làm địch nhân, nhưng lại lo lắng cho cháu gái của mình chịu thương tổn. Cân nhắc trái phải nửa ngày, vẫn là không có kết quả. Sau đó người của Địch Quân Thịnh liền mời bọn họ rời đi. Địch Quân Thịnh không cần nghe Ôn Trình trả lời. Cùng Ôn Trình nói xong, Địch Quân Thịnh vào phòng nghỉ. Giản Nhất Lăng thế nhưng đã ngã vào trên giường ngủ rồi. Bàn tay còn đặt trên máy tính. Địch Quân Thịnh bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu. Thỏ con gần đây lại còn đang luyện công. Buổi tối khuya cũng không chịu ngủ, bận bận rộn rộn, lăn lộn chính mình. Anh nói cô cũng không nghe, anh muốn giúp cô cô cũng không chịu nói. Chuyện gì cũng đều tự mình một người làm. Liền như vậy không tin trên thế giới này có người khác có thể bảo hộ cô, có thể vì cô chia sẻ sao? Địch Quân Thịnh không dám chạm vào Giản Nhất Lăng, sợ vừa chạm vào cô cô liền tỉnh, khó có khi ngủ được, để cho cô ngủ nhiều trong chốc lát. Từ trong ngăn tủ bên cạnh lấy ra một cái chăn mỏng đắp ở trên người cô. Sau đó tay chân nhẹ nhàng mà lấy một cái ghế dựa ngồi ở bên mép giường, an tĩnh mà bồi cô. Giản Nhất Lăng ngủ thật lâu, sau khi tỉnh lại mắt mở ra, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là Địch Quân Thịnh ngồi trước mặt. Bốn mắt giao nhau, Giản Nhất Lăng chớp chớp đôi mắt. Mới vừa ngủ dậy, bộ dáng ngây thơ mờ mịt, mơ mơ màng màng, nhìn có chút ngốc, là bộ dáng làm người ta rất muốn khi dễ. Địch Quân Thịnh cười vươn tay, nhéo cái mũi Giản Nhất Lăng một chút. "Đói bụng sao?" Giản Nhất Lăng một giấc này ngủ quên. Hiện tại đã trễ một chút, vốn dĩ nên ăn cơm nước xong. "Ân." "Muốn ăn cái gì." Địch Quân Thịnh đã ở trong lúc Giản Nhất Lăng ngủ, cho người ở bên ngoài mua thức ăn trở lại. Nói xong, Địch Quân Thịnh đem Giản Nhất Lăng ôm lên.
Chương 587: Tần Du Phàm cùng Giản Dật Thần cùng nhau bị bắt cóc Please login and pay 100 xu to view this content.