Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 569: Cô vợ nhỏ của An Dương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hồ Kiều Kiều xách theo phần cơm trưa đã được đóng gói tốt vào phòng học vừa rồi lớp An Dương mới học xong.

    Đại học không có phòng học cố định, các khóa khác nhau đều có thể dùng chung một phòng học, sau khi tan học trong phòng học liền không có ai.

    Hồ Kiều Kiều rũ mặt, một bên tháo hộp đóng gói cơm trưa, một bên nhỏ giọng phản bác lời An Dương vừa mới nói, thanh âm nghe có chút yếu ớt, "Nhất Lăng đã nói qua, tôi cần thiết phải làm cho tốt."

    Bộ dáng này của Hồ Kiều Kiều, nhưng thật ra rất đúng với lời nói của mấy người bạn cùng phòng của An Dương: Cô vợ nhỏ.

    "Không có việc gì, ở chỗ đại tỷ, tôi sẽ nói lại cùng với cô ấy, cô liền không cần lại đây." An Dương vội nói.

    Nghe được lời này Hồ Kiều Kiều bỗng nhiên có chút khó chịu, "Dù sao anh chính là không vui khi nhìn thấy tôi có phải hay không?"

    Do một phần tức giận, Hồ Kiều Kiều khi nói chuyện thanh âm tức khắc lớn không ít, nhưng như cũ không có khí thế gì, biểu tình ủy khuất nhiều hơn là tức giận.

    "Không phải, tôi không có ý này.." An Dương vội vàng giải thích.

    "Có phải anh muốn Mạc Thi Vận tới chăm sóc anh có phải hay không?" Hồ Kiều Kiều đột nhiên nhắc tới Mạc Thi Vận.

    "Không thể nào, cô đừng nói bậy."

    Kia đều đã là chuyện của bao nhiêu năm trước, như thế nào còn nhắc tới.

    "Ai biết." Hồ Kiều Kiều rầu rĩ mà nói thầm.

    Năm đó chuyện An Dương theo đuổi Mạc Thi Vận nháo đến mưa mưa gió gió, toàn bộ Thịnh Hoa cao trung đều biết.

    "Cô ở đó nói hươu nói vượn cái gì vậy?" An Dương nóng nảy, rống lên.

    An Dương giọng vốn dĩ liền lớn, tính tình cũng thẳng thắn, ngày thường ngang ngược ngông cuồng, lúc này giọng nói rống lên rất là dọa người.

    Bị An Dương rống to, Hồ Kiều Kiều đôi mắt đều đỏ.

    "Cô.. Cô như thế nào lại khóc?" An Dương bị dọa sợ, thanh âm lập tức mềm xuống dưới.

    Cậu cũng không có muốn hung dữ với cô, cậu đây chính là thói quen.

    Nước mắt của Hồ Kiều Kiều đã ở quanh hốc mắt.

    "Cô, cô đừng khóc a, tôi, tôi, tôi sai rồi."

    Gặp phải loại tình huống này, dù không biết mình làm sai chỗ nào, trước cứ nhận sai đi đã rồi tính.

    "Anh sai chỗ nào?" Hồ Kiều Kiều trừng mắt nhìn An Dương.

    "Tôi.. Tôi cũng không biết." An Dương nào biết đâu rằng mình rốt cuộc nơi nào chọc tới Hồ Kiều Kiều? "Dù sao tôi cùng Mạc Thi Vận là chuyện của 800 năm trước rồi."

    "Vậy anh không cho tôi tới tìm anh.."

    "Tôi là sợ cô quá vất vả, cô cũng còn phải học tập." An Dương giải thích nói.

    Nghe thấy lời giải thích này, Hồ Kiều Kiều ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc mà nhìn về phía An Dương.

    An Dương tim đập nhanh hơn, "Cái kia, cô.. cô vừa mới tức giận, chính là bởi vì.. cô cho rằng tôi không thích cô tới tìm tôi sao?"

    Hồ Kiều Kiều mếu máo, quay mặt đi.

    Không có phủ nhận chính là thừa nhận.

    Sau một lúc hoảng hốt, An Dương giống như hiểu ra cái gì.

    "Hồ tiêu, cô có phải hay không cũng thích tôi?"

    Hồ Kiều Kiều tức giận nói, "Ai thích anh? Còn cũng là sao! Còn có chị gái nào cũng nói thích anh sao?"

    "Không có không có, tôi không phải có ý này, tôi không phải nói đến có ai khác cũng thích tôi, ý tôi là, là tôi, tôi thích cô."

    An Dương vội vàng giải thích, bởi vì quá gấp, đều nói lắp.

    Hồ Kiều Kiều ngốc lăng ra.

    Sau khi hoàn toàn phản ứng lại, vội đem đầu rũ đi xuống.

    An Dương có điểm gấp, bức thiết muốn biết câu trả lời của Hồ Kiều Kiều, "Cái kia.. Cho nên cô có phải hay không cũng thích tôi?"

    Bọn họ hai người bởi vì Giản Nhất Lăng mà quen biết, thời gian đến bây giờ đã là ba năm.

    Hồ Kiều Kiều đầu không có nâng lên, nhưng mà cũng không có lên tiếng phủ nhận.

    An Dương giống như minh bạch cái gì.

    "Hồ tiêu." An Dương kêu Hồ Kiều Kiều một tiếng.

    An Dương cúi đầu, hôn Hồ Kiều Kiều.

    Tuy rằng là lần đầu tiên hôn một nữ hài tử, nhưng này đều là bản năng của nam nhân.

    Nhưng mà thực mau, liền lại tách ra.

    Hai người mặt đều hồng như cua bị nấu chín.
     
    Heoheocon9552, HongnhanILoveUBaka thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 570: Ghen lẫn nhau (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh gặp được Tần Du Phàm ở tiệc tối mà công ty do Tần Xuyên sáng lập tổ chức.

    Một người là Địch gia đại thiếu gia, một người là Tần gia đại tiểu thư, đều là tiêu điểm chú ý của mọi người.

    Tần Du Phàm tham dự tiệc tối mà công ty của Tần Xuyên tổ chức, bản thân cũng là một chuyện khiến mọi người quan tâm.

    Đây là công ty do Tần Xuyên chính mình sáng lập, trên lý luận công ty này cùng tập đoàn Tần thị là không có quan hệ.

    Mà Tần Du Phàm cùng Tần Xuyên quan hệ không tốt là chuyện mọi người đều biết.

    Trên lý thuyết, theo quan hệ của hai người, buổi tiệc tối này Tần Du Phàm là sẽ không tới.

    Tần Du Phàm như mọi người đoán được, vừa nhìn thấy Địch Quân Thịnh, liền chủ động đi qua.

    Chuyện này người trong vòng đã thấy nhiều nên cũng không có gì ngạc nhiên.

    Tần gia đại tiểu thư theo đuổi Địch gia đại thiếu gia đã sớm không phải là bí mật.

    Địch Quân Thịnh nhìn thấy Tần Du Phàm tới gần, phản ứng như cũ lạnh nhạt.

    "Địch thiếu gia không cần tránh tôi như vậy, nếu anh đã có người yêu thích, Tần Du Phàm tôi cũng không phải người mặt dày mày dạn, đương nhiên tôi còn cảm thấy anh là không có mắt, cư nhiên lại thích cái nha đầu thúi kia."

    Tần Du Phàm tư thái như cũ cao ngạo, cho dù là thừa nhận chính mình thất tình, cô cũng không có nửa điểm yếu ớt.

    Sự kiêu ngạo không cho phép Tần Du Phàm sau khi xác định Địch Quân Thịnh trong lòng đã có người khác lại còn tiếp tục lì lợm la liếm.

    Tình cảm trong lòng không có nhanh như vậy liền thu hồi tới, nhưng ít nhất cô có thể không để cho chính mình chật vật như vậy.

    "Tần tiểu thư dùng từ chú ý một chút." Địch Quân Thịnh nhắc nhở.

    "Đau lòng sao?" Tần Du Phàm vừa khinh thường lại chua xót.

    Đại khái vẫn là chua xót nhiều quá đến mức khinh thường đi.

    Cô đã sớm biết người nam nhân này nếu thật sự thật lòng thật dạ với ai, trong lòng liền chỉ có người đó.

    Chỉ tiếc, người đó không phải là cô.

    Nghĩ đến chuyện đó, quả nhiên càng khó chịu.

    Địch Quân Thịnh không nói tiếp, anh nguyện ý đau lòng, người khác quản không được, Tần gia đại tiểu thư cô cũng không ngoại lệ.

    Tần Du Phàm sau khi thu thập một chút tâm tình lại tiếp tục nói với Địch Quân Thịnh, "Như thế nào không đem cô ấy cùng nhau đến?"

    "Cô ấy không thích tới những nơi như thế này." Địch Quân Thịnh biết Giản Nhất Lăng không thích xem náo nhiệt.

    "Vậy thì không nhất định, đây chính là buổi tiệc của Tần Xuyên, đừng quên lúc trước cô ấy đã tự tham dự qua."

    Tần Du Phàm cố ý nói, sau đó như ý nguyện mà nhìn thấy sắc mặt Địch Quân Thịnh trầm xuống một chút.

    Tần Du Phàm chợt thấy tâm tình thoải mái một ít.

    ###

    Ôn Trình mang theo vợ con tham dự buổi tiệc tối này.

    Ba người ăn diện lộng lẫy, trong đó Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược trang điểm vẫn duy trì nhất quán theo kiểu cổ xưa điển nhã.

    Mặc kệ là công ty do Tần Xuyên tự mình sáng lập, hay là gia tộc Tần thị sau lưng Tần Xuyên, đều là sự tồn tại khiến cho vô số người ngưỡng mộ.

    Công ty của Tần Xuyên sẽ sớm được niêm yết, sau khi thật sự đưa ra thị trường, giá trị con người của Tần Xuyên liền sẽ bạo trướng.

    Này cũng chính là nguyên nhân mà vì sao Tần Xuyên tuy rằng là con tư sinh, nhưng sau khi anh tới kinh thành, đa số mọi người đối với anh như cũ đều là sùng kính.

    "Mẹ, nam nhân kia là ai?" Ôn Nhược thấy được Địch Quân Thịnh giữa đám người.

    Sau đó tầm mắt liền dời không ra.

    Lần trước khi nhìn thấy Tần Xuyên, cô cũng bị kinh diễm.

    Nhưng không có mãnh liệt như khi nhìn thấy người nam nhân này.

    Thái Thấm Nguyệt theo ánh mắt của con gái nhìn qua, thấy được một người nam nhân trẻ tuổi, bộ dáng tuấn mỹ, ngũ quan không thể bắt bẻ, cả người thoạt nhìn tản mạn lười biếng.

    "Không biết, hôm nay người tới có chút phức tạp, người nào cũng đều có khả năng."

    Hôm nay không phải là buổi tiệc của tập đoàn Tần thị, mà là của cá nhân Tần Xuyên.

    Công ty của Tần Xuyên từ lúc bắt đầu đến sau khi đưa vào thị trường đều do một mình anh làm chủ, một ít cao tầng phía sau đều chủ yếu dựa vào anh.

    Những người này hôm nay cũng sẽ đến, nhưng những người này ở trong mắt Thái Thấm Nguyệt xem ra chính là một đám trẻ tuổi nhà giàu mới nổi mà thôi.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 571: Ghen lẫn nhau (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ôn Nhược ánh mắt sáng quắc, lần thứ hai nhìn về phương hướng kia, nam nhân đó đã rời đi.

    Thái Thấm Nguyệt tầm mắt đảo qua toàn bộ sảnh tiệc, cuối cùng tầm mắt dừng ở trên người Tần Du Phàm.

    Sau đó nói với Ôn Nhược, "Đó chính là Tần gia đại tiểu thư Tần Du Phàm, khí chất xuất chúng, ngàn dặm mới tìm được một, nếu có cơ hội, con cùng cô ấy nhận thức nhiều một chút."

    Ôn Nhược gật đầu, sau đó nhìn về phía Tần Du Phàm bên kia.

    Cô nhìn thấy Tần Du Phàm tự nhiên hào phóng tự tin dào dạt mà cùng đủ loại đại lão tinh anh trong thương nghiệp nói chuyện với nhau, thời điểm đối mặt những người đó, Tần Du Phàm không những không có hoảng sợ, mà còn chiếm cứ vị trí chủ đạo, phảng phất như một vị nữ vương.

    Đó chính là Tần gia đại tiểu thư, danh viện nhất đẳng nhất ở kinh thành.

    ###

    Địch Quân Thịnh không nghĩ tới chính mình thật sự thấy được Giản Nhất Lăng.

    Kiều tiếu thân ảnh, thay đổi một thân lễ phục dạ hội màu đen.

    Kiểu dáng đơn giản, đai đeo, ôm eo, váy ngang đầu gối.

    Đầu tóc hàng năm đều cột thành đuôi ngựa cũng rất khó có một lần rũ ở phía sau, trên đầu dùng một vật trang sức đơn giản cố định tóc một chút.

    Ba năm, thân thể Giản Nhất Lăng vẫn là đã phát triển.

    Chỉ là lúc trước Giản Nhất Lăng vẫn luôn ăn mặc quần áo rộng thùng thình nhìn không ra tới.

    Giản Nhất Lăng không có nhìn thấy Địch Quân Thịnh, ngược lại là Tần Du Phàm trước một bước đi tới trước mặt cô.

    "Cô thật đúng là tới a?" Tần Du Phàm trên mặt treo ý cười.

    "Ân."

    "Viên kim cương đen này không tồi." Tần Du Phàm khen ngợi.

    Kẹp tóc trên đầu Giản Nhất Lăng thoạt nhìn chỉ là một món đồ trang sức thực bình thường, được khảm chính là một viên kim cương đen thập phần hiếm thấy.

    Kim cương đen là khả ngộ bất khả cầu, có đôi khi có tiền cũng mua không được.

    Nếu Tần Du Phàm không có nhớ lầm, viên kim cương đen trên đầu Giản Nhất Lăng, thì khoảng một năm về trước đã được tìm thấy.

    Viên kim cương đó hình như là bị một người giàu có thần bí mua được, chẳng lẽ người mua nó chính là người của Giản gia?

    "Cảm ơn."

    "Cô hôm nay tới là vì Tần Xuyên?"

    "Xem như là vậy."

    Nghe thấy câu trả lời này, Tần Du Phàm dự cảm chính mình hôm nay có thể xem được trò hay.

    Tần Du Phàm đang cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện, Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược liền tới đây.

    "Em họ." Ôn Nhược kêu Giản Nhất Lăng một tiếng, sau đó nhìn sang Tần Du Phàm rồi hỏi Giản Nhất Lăng, "Vị này là ai? Là bạn của em sao?"

    "Không phải."

    Giản Nhất Lăng phủ nhận.

    Cô không có thói quen nhận loạn bạn bè.

    Tin tưởng Tần Du Phàm cũng sẽ không hy vọng người khác nhận loạn cô là bằng hữu.

    Tần Du Phàm định nói đã bị Giản Nhất Lăng ngăn chặn.

    Thông thường đều chỉ có cô là người phủ nhận, hôm nay đổi lại bị Giản Nhất Lăng phủ nhận.

    Nha đầu chết tiệt này quả nhiên có bản lĩnh làm cô nổi giận.

    Tần Du Phàm vươn tay, chủ động cùng Ôn Nhược bắt tay, cũng tự giới thiệu, "Tần Du Phàm."

    Ôn Nhược vội đáp lại, cũng tự giới thiệu, "Tôi tên là Ôn Nhược, là chị họ của Giản Nhất Lăng."

    Hai tay vừa đụng vào, Ôn Nhược tâm tình có một tia kích động.

    Thái Thấm Nguyệt bên cạnh trên mặt cũng là nồng đậm ý cười.

    "Tiểu Lăng, con như thế nào một người lại chạy đến bên này?" Thái Thấm Nguyệt ngữ khí quan tâm mà dò hỏi Giản Nhất Lăng.

    Tần Xuyên chỉ mời Giản Nhất Lăng một người tới, này có vẻ không thích hợp lắm?

    Chẳng lẽ Giản Nhất Lăng cùng Tần Xuyên không phải đơn giản chỉ là quan hệ thầy trò?

    Có khi nào Giản Nhất Lăng dựa vào diện mạo của mình mà thông đồng với Tần Xuyên hay không?

    Nếu thật là như vậy, đã có thể từ chim sẻ mà bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.

    "Có việc." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Vậy con cùng chúng ta đi chung đi, có thể chiếu cố lẫn nhau." Thái Thấm Nguyệt lại đây, nhiệt tình mà mời Giản Nhất Lăng theo chân bọn họ ngồi vào một bàn.

    "Cô ấy cùng tôi đi chung, rốt cuộc người bạn mời cô ấy tới tôi cũng có quen biết." Tần Du Phàm mỉm cười nói.
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 572: Ghen lẫn nhau (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm nói xong liền lôi kéo tay nhỏ Giản Nhất Lăng đem cô hướng về phòng nghỉ mà đi.

    Tần Xuyên hiện tại liền ở phòng nghỉ.

    Trên thực tế Tần Du Phàm hiện tại cùng Tần Xuyên quan hệ đã hòa hoãn nhiều.

    Bởi vì thời điểm xảy ra chuyện cổ phần, ở trên người bọn họ đã xảy ra hai việc.

    Thứ nhất, là thời điểm sau khi cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm quyết định mua lại cổ phần, Tần Xuyên đã cho cô mượn tiền.

    Thứ hai, là bệnh viện Lạc Hải Sâm phát tới cho cô một đoạn video, là lời nói mà Tần Xuyên khi tìm đến bệnh viện Lạc Hải Sâm đã nói.

    Từ hai việc này, đã hòa hoãn sự mâu thuẫn giữa Tần Du Phàm cùng Tần Xuyên.

    Kỳ thật trong lòng Tần Du Phàm chưa chắc không biết, người sai không phải Tần Xuyên, chỉ là trong lòng vẫn luôn không có bỏ qua được khúc mắc kia, cô vẫn cảm thấy anh ấy cùng mẹ mình là tới đoạt những gì thuộc về hai mẹ con cô.

    Trong phòng nghỉ, Tần Xuyên đang cùng cấp dưới của công ty mình bàn chuyện công việc.

    Anh ấy một chút thời gian đều không muốn lãng phí.

    Nhìn thấy ngoài cửa có người tiến vào, Tần Xuyên vội vàng kết thúc đối thoại cùng cấp dưới, sau đó bước nhanh đi đón.

    "Cô tới rồi?"

    Câu nói thể hiện quan hệ giữa hai người rất thân thuộc và quen biết.

    "Hai người rất quen thuộc sao!"

    Giản Nhất Lăng còn không có trả lời, phía sau liền truyền đến giọng nói từ tính độc đáo của Địch Quân Thịnh.

    Giản Nhất Lăng quay đầu lại nhìn, vừa lúc ánh mắt của Địch Quân Thịnh cũng đang nhìn về phía cô.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng xuất hiện ở hiện trường buổi tiệc, Địch Quân Thịnh nhẫn nhịn, anh nghĩ chờ đến lúc thỏ con phát hiện ra anh, kết quả lại không có như vậy.

    Cô không chỉ không có phát hiện ra anh, vừa quay đầu còn trực tiếp chạy tới gặp Tần Xuyên.

    Giản Nhất Lăng nhìn thấy Địch Quân Thịnh, ánh mắt rõ ràng có một chút biến hóa.

    Loại biến hóa này giữa những người ở đây cũng chỉ có Tần Du Phàm nhìn ra.

    Ngay cả Giản Nhất Lăng chính mình khả năng cũng đều không có phát hiện.

    Khi cô ấy nhìn thấy Tần Xuyên, đôi mắt cô là bình tĩnh, lạnh nhạt xa cách, thậm chí còn có chứa một ít sự kháng cự tiềm ẩn.

    Nhưng khi cô quay đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh, đôi mắt có nhiều một chút độ ấm, một chút động lòng.

    Tần Du Phàm cười, vì làm cho Địch Quân Thịnh không thoải mái, cố ý nói với Tần Xuyên, "Giản tiểu thư liền giao cho anh, anh phụ trách chiếu cố tốt cô ấy đi, tôi sẽ chiếu cố Địch thiếu gia."

    Nói xong Tần Du Phàm quay đầu, cười nói với Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu, đêm nay xem ra chỉ có tôi có thể đảm đương làm bạn nữ của anh."

    Tần Du Phàm làm bộ liền muốn ôm cánh tay Địch Quân Thịnh.

    Thời điểm Tần Du Phàm tới gần Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng bỗng nhiên chạy lên.

    Sớm hơn Tần Du Phàm một bước chạy tới trước mặt Địch Quân Thịnh.

    Giản Nhất Lăng một phen túm chặt tay Địch Quân Thịnh, kéo Địch Quân Thịnh cùng Tần Du Phàm xa ra một khoảng cách.

    Giản Nhất Lăng làm ra hành động này, càng làm ba người ở đây đều không có nghĩ đến.

    Cô ấy cư nhiên kéo Địch Quân Thịnh ra, không cho Tần Du Phàm đụng tới anh.

    Tần Du Phàm cũng không có thật sự muốn tới gần Địch Quân Thịnh, cô vừa rồi liền chỉ đùa một chút thôi.

    Liền tính cô muốn tới gần, Địch Quân Thịnh cũng sẽ không để cho cô tới gần.

    Nhưng mà Giản Nhất Lăng tựa hồ nghĩ là thật sự.

    Khiếp sợ nhất không có ai hơn Địch Quân Thịnh, anh cúi đầu, ánh mắt kinh ngạc mà nhìn Giản Nhất Lăng.

    Cô ấy, cô ấy biết cô ấy đang làm cái gì không?

    Giản Nhất Lăng lôi kéo tay Địch Quân Thịnh không buông ra, đồng thời nói với Tần Du Phàm, "Bạn nữ của anh ấy là tôi."

    Giản Nhất Lăng không nghĩ đem Địch Quân Thịnh cho người khác.

    Cô nhớ rõ cảm giác khi ôm Địch Quân Thịnh.

    Cũng nhớ rõ cảm giác khi anh ấy hôn cô.

    Khi Tần Du Phàm muốn tới gần Địch Quân Thịnh, trong lòng Giản Nhất Lăng có một loại cảm giác kỳ lạ, có một thanh âm đang nói với cô rằng không muốn cho người khác chạm vào anh.

    Sau đó thân thể liền theo cảm giác mà đi làm.

    Giản Nhất Lăng cũng không nói lên được đây là xảy ra chuyện gì.
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 574: Đây là chị dâu nhỏ sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh đưa Giản Nhất Lăng trở lại hội trường yến hội.

    Động tác của hai người bọn họ, hai mẹ con Thái Thấm Nguyệt và Ôn Nhược ở nơi xa đều nhìn thấy ở trong mắt.

    Từ khi Tần Du Phàm bắt đầu mang theo Giản Nhất Lăng đi vào phòng nghỉ, bọn họ liền chú ý đến phòng nghỉ ở bên kia.

    Thường thường mà liền nhìn qua.

    Sau đó bọn họ thấy được Địch Quân Thịnh đi vào theo, lại nhìn thấy Giản Nhất Lăng kéo tay Địch Quân Thịnh ra tới.

    Thái Thấm Nguyệt buồn bực mà nói thầm, "Giản Nhất Lăng như thế nào lại quen biết nhiều người như vậy? Lúc trước là Vân lão cùng Lương lão, lúc này lại là Tần gia đại tiểu thư."

    Trong chốc lát cùng người này có quan hệ, trong chốc lát cùng người kia cũng có quan hệ.

    Con bé không phải mới vừa đến kinh thành học đại học không bao lâu sao? Như thế nào cùng nhiều như vậy người ở kinh thành nhấc lên quan hệ?

    Một cô gái 18 tuổi, nơi nào lại có được nhiều thủ đoạn như vậy?

    Ánh mắt Ôn Nhược vẫn còn ở trên người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng không có dịch chuyển trở về.

    ###

    Bàn mà Địch Quân Thịnh ngồi trước đó có hai người nam nhân, khi nhìn thấy Địch Quân Thịnh cùng một cô gái nhỏ khoác tay cùng nhau xuất hiện, kinh ngạc đến tròng mắt đều muốn rơi xuống.

    Đây là chuyện gì xảy ra?

    Mặt trời mọc từ hướng Tây sao?

    "Cái kia, tôi không nhìn lầm đi? Đó là Địch thiếu mà chúng ta nhận thức sao?"

    "Tôi cũng cảm thấy tôi có khả năng nhìn lầm rồi, Địch thiếu cư nhiên kéo tay một cô gái nhỏ, cậu ấy không phải không gần nữ nhân sao?"

    "Đúng vậy, có một thời gian tôi đều hoài nghi cậu ấy cùng Vu Hi có phải hay không.."

    Hai người ngồi cùng bàn với Địch Quân Thịnh, đều là cùng Địch Quân Thịnh nhận thức rất nhiều năm.

    Hai người xuất thân bất phàm, mê chơi, nhưng là đều có nguyên tắc.

    Mà Địch Quân Thịnh nguyên tắc là không chơi nữ nhân.

    Chờ đến lúc Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đi đến trước mặt hai người, hai người như cũ là vẻ mặt biểu tình khiếp sợ.

    Hai người nam nhân liếc mắt nhìn nhau một cái, không biết nên như thế nào mở miệng hỏi Địch Quân Thịnh.

    Nhưng mà không hỏi, hai người trong lòng đều bực bội đến hoảng.

    "Cái kia, Địch thiếu, không giới thiệu cho chúng tôi một chút sao?" Rốt cuộc, một người nhịn không được nói.

    "Giản Nhất Lăng." Địch Quân Thịnh giới thiệu, nhưng chỉ có một tên, hai người nam nhân muốn biết tin tức mấu chốt nhất Địch Quân Thịnh vẫn là không có nói ra.

    Người nam nhân thật sự là không nhịn được, "Thịnh gia, đây là chị dâu nhỏ sao?"

    Câu hỏi là đủ trực tiếp đi?

    Địch Quân Thịnh câu môi cười, vẫn chưa phản bác.

    Đương nhiên cũng không thể thừa nhận, bởi vì thỏ con bên cạnh này tuy nhỏ, nhưng khi hung lên, có thể so sánh còn hơn cả sư tử.

    Hai người nam nhân đều ngây người.

    Thoáng nhìn qua lẫn nhau.

    Má ơi, này tính là cái gì?

    Bọn họ hỏi có phải chị dâu nhỏ hay không, Địch thiếu cư nhiên cười, cười, cười!

    Cậu ta đây là có cái ý tứ a?

    "Không phải." Giản Nhất Lăng mở miệng, nho nhỏ thanh âm, mềm mại.

    Thật là đáng yêu.

    Đây là phản ứng đầu tiên của hai người nam nhân.

    Địch Quân Thịnh không phản bác, cô gái nhỏ chính mình nói không phải.

    Phát triển của cốt truyện, làm hai người nam nhân có chút theo không kịp nhịp.

    Hai người nam nhân lại nhìn lẫn nhau liếc mắt một cái, sau đó rất ăn ý mà cùng Giản Nhất Lăng tự giới thiệu.

    "Xin chào Giản tiểu thư, lần đầu gặp mặt, tôi tên là Hình Vĩ, bên cạnh tôi hơi hoa hoè một chút tên là Hàn Mông Dự."

    Hàn Mông Dự thoạt nhìn đích xác có chút hoa hoè, màu sắc của tây trang là hoa văn ô vuông.

    Giản Nhất Lăng gật đầu một cái.

    Phản ứng có chút câu nệ.

    Thoạt nhìn là một cô gái nhỏ thực thẹn thùng.

    Hình Vĩ lại nói với Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, cậu gần đây đều không có cùng chúng tôi ra ngoài chơi, nên không phải là bởi vì.."

    Nói đến mặt sau, Hình Vĩ đá lông mày, ý có điều chỉ.

    Hình Vĩ cho rằng Địch Quân Thịnh khẳng định sẽ nói không phải.

    "Ân." Địch Quân Thịnh không có phản bác.

    Bởi vì thật là cùng Giản Nhất Lăng có chút quan hệ.

    Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh.

    Anh ấy buổi tối đi ra ngoài chơi sao?

    Đi chơi cái gì?
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 575: Ông cậu nghiêm túc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Em muốn đi không?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng.

    Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ bên cạnh cảm thấy chính mình đều không thật quen biết Địch Quân Thịnh.

    Ngữ khí sủng nịnh là chuyện gì xảy ra?

    Đây là Địch Quân Thịnh bọn họ nhận thức sao?

    Không không không, bọn họ không quen biết Địch Quân Thịnh như vậy!

    Giản Nhất Lăng suy tư một giây đồng hồ, sau đó gật đầu một cái.

    "Đêm nay mang em cùng đi." Địch Quân Thịnh nói.

    "Thịnh gia, này không tốt lắm đâu?" Hình Vĩ nói.

    "Đúng vậy, trường hợp kia, cô ấy giống như có chút không thích hợp.." Hàn Mông Dự cũng đưa ra ý kiến phản đối.

    "Không cần nói nhiều mấy lời vô nghĩa, buổi tối an bài tốt đi."

    Địch Quân Thịnh không cho hai người lại có cơ hội dong dài.

    "Được được. Tôi trong chốc lát sẽ an bài."

    Đêm nay?

    Cô đi không thích hợp?

    Đó là chuyện gì?

    ###

    Ôn Trình cùng người khác nói chuyện xong trở về, nhìn thấy con gái mình đang nhìn đến xuất thần, theo đó nhìn qua.

    Vừa nhìn thấy, Ôn Trình sắc mặt liền trầm đi xuống.

    Ông đột nhiên đứng dậy, lập tức hướng tới Giản Nhất Lăng bọn họ đi qua.

    "Ba?"

    Ôn Trình thình lình làm ra động tác làm cho Ôn Nhược sờ không được đầu óc.

    Cùng mẹ mình nhìn nhau liếc mắt một cái sau đó vội đi theo.

    Ôn Trình đi đến trước mặt Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh, hùng hổ, "Tiểu Lăng, lại đây bên này với cậu."

    Vệ sĩ của Địch Quân Thịnh vốn dĩ muốn động thủ, nghe được lời người nam nhân này nói xong liền ngừng lại.

    Ôn Trình chỉ vào nam nhân bên cạnh Giản Nhất Lăng, "Cậu, buông tay cháu gái của tôi ra!"

    Nếu không phải nơi này không thể ầm ĩ, Ôn Trình đều muốn mắng chửi người.

    Cháu gái ông mới bao lớn, tên tiểu tử thúi này ỷ vào chính mình lớn lên đẹp, liền lừa cô gái nhỏ sao? Khi dễ hắn cháu gái ông đơn thuần có phải hay không?

    Thái Thấm Nguyệt ở phía sau đuổi theo vội vàng kéo Ôn Trình ra.

    Ở nơi này cũng không thể tùy tiện cãi nhau, đắc tội ai đều không tốt.

    Ôn Nhược khuyên bảo Ôn Trình, "Ba, ba trước bình tĩnh một chút, em họ cùng vị tiên sinh này giống như là có quen biết, em ấy tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng hẳn là biết chính mình đang làm cái gì."

    Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự nhìn nhau liếc mắt một cái.

    Thực hiển nhiên, cái người nam nhân nổi giận đùng đùng này hẳn là không biết Địch thiếu là ai.

    Hình Vĩ vội đứng dậy khuyên bảo, "Vị tiên sinh này, ngài có phải hiểu lầm cái gì hay không? Chúng tôi có làm chuyện gì không tốt có thể từ từ nói chuyện."

    Ôn Trình chỉ vào cánh tay của Địch Quân Thịnh mà Giản Nhất Lăng đang ôm, "Trước buông tay! Nói cậu ta trước buông tay!"

    Ách.. Hình Vĩ nhìn thoáng qua nơi đó.

    Từ tư thế này mà nhìn, là Giản Nhất Lăng kéo cánh tay Địch Quân Thịnh không sai.

    Muốn buông tay hình như là nên gọi cháu gái ông ấy buông tay mới đúng.

    Ông cậu này giống như có chút suy nghĩ khá lợi hại..

    Giản Nhất Lăng ý đồ rút tay ra, Địch Quân Thịnh không cho, cố ý kẹp chặt cánh tay.

    Giản Nhất Lăng không thể đối với tay của mình quá dùng sức, cũng chỉ có thể nhìn Địch Quân Thịnh, chờ mong anh có thể buông tay.

    Vốn là ánh mắt chờ mong, nhưng mà ở trên khuôn mặt nhỏ kia biểu hiện ra tới, thấy thế nào cũng là làm người khác đau lòng.

    Địch Quân Thịnh chỉ có thể buông lỏng tay.

    Giản Nhất Lăng mới rút tay ra.

    Thấy thế Ôn Trình biểu tình mới hòa hoãn xuống dưới.

    Sau đó cùng Giản Nhất Lăng nói, "Tiểu Lăng, chúng ta trở về, trở về cậu lại cùng con nói chuyện."

    Giản Nhất Lăng lắc lắc đầu, giải thích, "Anh ấy không phải người xấu."

    "Tiểu Lăng, người xấu trên mặt sẽ không viết hai chữ người xấu đâu." Ôn Trình một chút cũng không cho rằng cái người thanh niên kéo tay cháu gái ông sẽ là người tốt.

    Xem mặt mày cậu ta, liền biết là cái loại nam nhân bạc tình lại đa tình.

    Lại lưu manh lại lêu lỏng, ăn chơi trác táng không thể nghi ngờ.

    Cái mũi còn cao như vậy, hơn phân nửa là tra nam.

    Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự nghẹn cười: Đường đường là Địch thiếu, người khác không nhận ra tới thực bình thường, nhưng mà bị người ta nói trở thành người xấu dụ dỗ "thiếu nữ đàng hoàng", vẫn là lần đầu tiên.
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 576: Cậu ấy hóa ra là Thịnh gia?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc này có một ông chủ xí nghiệp mà Ôn Trình quen biết đi tới.

    Ông ấy tới là tìm Địch Quân Thịnh.

    Người nọ khách khách khí khí mà cùng Địch Quân Thịnh chào hỏi, "Thịnh gia, đã lâu không gặp, gần đây tốt không?"

    Một tiếng "Thịnh gia" đem ba người Ôn gia kêu đến có chút ngốc.

    "Không phải, lão Mạnh, ông kêu ai là" Thịnh gia "vậy?" Ôn Trình lôi kéo lão bạn hữu quen biết trước mắt, lão Mạnh mà hỏi.

    "Vị này a." Lão Mạnh trả lời.

    Lão Mạnh không thể dùng ngón tay, mà là dùng đôi mắt nhìn sang Địch Quân Thịnh.

    Ôn Trình lần thứ hai nhìn về phía Địch Quân Thịnh, sắc mặt một lúc xanh một lúc trắng.

    Người này là.. là.. Địch Quân Thịnh?

    Thái Tử gia duy nhất của Địch gia?

    "Oanh!"

    Ôn Trình đầu óc tức khắc nổ tung, hai tai ầm ầm vang lên.

    Ông, ông ấy vừa rồi giống như cùng cháu gái mình nói người này là người xấu phải không?

    Không đúng, cậu ta xác thật là kéo tay cháu gái của ông.

    Liền tính cậu ta là Địch Quân Thịnh, cũng không thể đại biểu cậu ta chính là người tốt!

    Nhưng vấn đề là, người này là Địch Quân Thịnh, giống như ông.. cũng không có làm gì được cậu ta..

    Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược cũng đều phát ngốc, phảng phất một đạo tia chớp đem hai người đánh trúng giống nhau.

    Người này cư nhiên chính là Thịnh gia trong lời đồn?

    Bọn họ ở kinh thành mấy năm nay, vẫn luôn nghĩ tới muốn được một lần gặp được vị Thịnh gia trong lời đồn này.

    Nhưng mà hai người như thế nào đều không có nghĩ đến, lần đầu tiên nhìn thấy Thịnh gia, sẽ là dưới tình huống này, lấy một loại phương thức như vậy để gặp.

    Địch Quân Thịnh quay đầu nhìn Ôn Trình, "Ôn tiên sinh hẳn là hiểu lầm, hôm nay là yến hội của Tần thiếu, Ôn tiên sinh hẳn là không muốn đem chuyện này nháo đến mức quá khó coi đi?"

    Địch Quân Thịnh hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, cho nên sẽ không theo Ôn Trình so đo.

    Lại nói không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật.

    Ôn Trình nghĩ nghĩ, vội vàng lôi kéo vợ con của mình rời đi.

    Mặc cho ai đều sẽ không nghĩ muốn đem Tần Địch hai nhà cùng nhau đắc tội.

    Đương nhiên Ôn Trình cũng không nghĩ.

    Dưới tình huống như vậy, ông ấy chỉ có thể trước từ bỏ chuyện tách cháu gái của mình cùng Địch Quân Thịnh ra.

    Ôn Trình rũ đầu, mặt xám mày tro mà rời đi.

    Ôn Trình nghĩ, chờ trở về tìm một cơ hội, ông ấy lại cùng cháu gái hảo hảo nói chuyện, đem một chút chuyện của tra nam cùng cháu gái nói mới được.

    ###

    Sau khi rời khỏi yến hội.

    Giản Nhất Lăng ngồi trên xe Địch Quân Thịnh.

    Bởi vì bọn họ muốn đi "Chơi".

    Bốn người một người chiếc xe thể thao, cùng với xe thể thao động cơ rít gào thanh âm, bốn người một đường đi vào một chỗ bãi đua xe ở vào vùng ngoại thành.

    Thời điểm bọn họ đến, trên sân đã ngừng vài chiếc xe tính năng đã qua cải tiến.

    Cả trai lẫn gái đều đứng ở ngoài xe chờ.

    Lúc này trời đã tối rồi, toàn bộ bãi đua xe lại có vô số ánh đèn chiếu xuống giống như ban ngày.

    Cho nên Địch Quân Thịnh bọn họ nói ra chơi, là chỉ tới đua xe sao?

    Địch Quân Thịnh có trái tim không tốt, lại thích chơi loại vận động kích thích này.

    Nghĩ đến những năm qua, Địch lão gia tử đã uống không ít thuốc trợ tim vì chuyện này.

    Nhìn thấy Địch Quân Thịnh xuất hiện, mọi người đều chạy tới.

    Nhìn thấy ghế phụ trên xe Địch Quân Thịnh có một cô gái bộ dáng nhỏ xinh ngồi.

    Chuyện này làm cho mọi người sôi nổi lộ ra biểu tình kinh ngạc.

    Mọi người đều hướng về Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự hai người với ánh mắt nghi vấn.

    Hai người đều cúi đầu, làm bộ không thấy được.

    Dù sao bọn họ cái gì cũng không biết, ý đồ hỏi cũng không hỏi được cái tin hữu dụng gì.

    Hiện tại chuyện bọn họ có thể xác định duy nhất chính là, hôm nay ghế phụ của Thịnh gia khả năng sẽ có người ngồi.

    Nhưng cũng chỉ là có khả năng thôi, cô gái nhỏ có dám ngồi hay không mới là vấn đề.

    Thoạt nhìn cô gái nhỏ này lá gan không phải là rất lớn.

    Loại trò chơi kích thích này, khả năng không thích hợp với cô.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 577: Đây vẫn là Thịnh gia mà bọn họ biết sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có người đem Hàn Mông Dự kéo qua, truy hỏi anh ta tình huống trước mắt.

    "Chuyện gì xảy ra vậy? Thịnh gia như thế nào mang theo cô gái tới? Vẫn là một cô gái yếu yếu ớt ớt?"

    Tại hiện trường nữ sinh không ít, nhưng đều là kiểu ngầu ngầu hổ báo.

    Người Thịnh gia mang đến vừa thấy liền cùng phong cách của mấy người ở đây không nhất trí.

    "Việc này cậu hỏi tôi cũng vô dụng, tôi cũng không phải thực hiểu biết tình huống này."

    Hàn Mông Dự đâu biết nhiều như vậy, cậu ta cùng Hình Vĩ so với những người khác cũng chỉ biết sớm hơn mấy giờ mà thôi.

    "Nhưng mà.. Thịnh gia anh ấy.. Trước nay đều không cho nữ nhân tới gần.."

    Không phải bọn họ suy nghĩ nhiều, mà là Địch Quân Thịnh lần này phá lệ có chút tàn nhẫn.

    "Ai, nghĩ theo phương hướng tốt đi, cây vạn tuế ngàn năm đã chịu nở hoa rồi, chính là chuyện tốt. Nhưng mà hiện tại tôi có chút lo lắng cô bé sẽ bị làm cho hoảng sợ, trò này còn kích thích hơn cả tàu lượn siêu tốc."

    "Tôi còn không hiểu, liền tính cho cây vạn tuế Thịnh gia ra hoa, vì cái gì sẽ dịu dàng đối với một cô gái nhỏ như vậy?"

    "Cậu đừng quan tâm, chuyện tình cảm của người khác, chúng ta hiểu cũng vô dụng."

    Hàn Mông Dự biết hôm nay nhìn thấy Thịnh gia mang theo một cô gái tới, có rất nhiều chị em trong lòng đều rất không thoải mái.

    Mỗi ngày mấy chị em theo chân bọn họ chơi đua xe bên trong đó có không ít người đều yêu thầm Thịnh gia, còn có thể hiện ra ngoài.

    Nhưng mặc kệ là yêu thầm hay là thể hiện ra ngoài, hôm nay đều phải biến thành thất tình.

    Sau khi Hàn Mông Dự cùng mấy người tán chuyện xong trở về, Địch Quân Thịnh đã chuẩn bị xuất phát.

    Hình Vĩ hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, vẫn là quy tắc cũ sao?"

    "Quy tắc cũ."

    Địch Quân Thịnh nói xong, đưa Giản Nhất Lăng đi lấy xe.

    Xe đua của Địch Quân Thịnh vẫn luôn đậu ở bãi đua xe phía trên, để người chuyên môn tiến hành bảo dưỡng.

    Thời điểm anh ấy muốn dùng, mới có thể mở garage ra lấy.

    Sau khi Giản Nhất Lăng lên xe, Địch Quân Thịnh giúp cô đeo đai an toàn.

    Đai an toàn của xe đua cùng xe bình thường là không giống nhau, người bình thường lần đầu tiên lên xe đều sẽ không biết đeo là thực bình thường.

    Nhưng mà hành động của Địch Quân Thịnh đã làm cho tất cả mọi người ở đây không nghĩ tới.

    Mặc kệ nam nhân hay là nữ nhân, mọi người đều lại một lần lộ ra biểu tình kinh ngạc, cằm đều thiếu chút nữa rớt xuống đất.

    Bọn họ thậm chí đều hoài nghi người này có thể không phải là Địch Quân Thịnh.

    Thịnh gia cư nhiên sẽ giúp người khác đeo đai an toàn sao?

    Loại hành động này Thịnh gia sẽ làm sao?

    Thịnh gia không phải hẳn là một chân đem nữ nhân từ ghế phụ của anh đá đi xuống sao?

    Ngươi nói dẫn người tới còn chưa tính, ngồi ghế phụ cũng còn được, đây là còn tự mình hỗ trợ cài đai an toàn thì liền có điểm quá mức a!

    Những người đến đây chơi, cũng thường sẽ mang theo em gái nhỏ, vị trí ghế phụ đều là lưu cho các em gái nhỏ ấy.

    Hôm nay ở hiện trường tới cũng không ít em gái nhỏ.

    Nhưng mà đám dân chơi bọn họ đều biết, trên ghế phụ chiếc xe đua kia của Địch Quân Thịnh là chưa từng có người ngồi.

    Càng đừng nói dốc lòng mà giúp cô gái nhỏ đeo đai an toàn, hành động kia cùng Thịnh gia căn bản là không dính dáng.

    Sau đó bọn họ lại nhìn thấy Địch Quân Thịnh lên xe, khởi động xe.

    Xe đua một khi khởi động, động cơ thanh âm sẽ rất lớn.

    Giống như là một con dã thú rít gào, tùy thời đều tính toán lao ra khỏi lồng sắt.

    "Thật sự là không có gì sao?" Hình Vĩ lo lắng mà nhìn Giản Nhất Lăng ở vị trí ghế phụ.

    "Hẳn là.. Không có việc gì đi?" Hàn Mông Dự trả lời đến không phải thực xác định.

    Địch Quân Thịnh lái xe đi trước cho nóng máy.

    Lưu lại mọi người tại chỗ không có cách nào hoàn hồn.

    Hình Vĩ lắc đầu cảm khái, "Đừng nghĩ nữa, hôm nay từ lúc cô gái kia xuất hiện, tôi liền vẫn luôn cảm giác như đang mộng du."

    Hàn Mông Dự hỏi người bên cạnh, "Có ai mang theo thuốc say xe không?"
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 578: Bình tĩnh ngoài dự đoán

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Có mang, Hàn thiếu muốn sao?"

    "Trước cho tôi."

    Hàn Mông Dự nói, "Chuẩn bị trước cho em gái nhỏ, Thịnh gia mang người đi, đừng để trong chốc lát lại bị khó chịu."

    Thịnh gia lái xe có bao nhiêu mãnh liệt, bọn họ cũng đều biết.

    Đường đua này lại nhiều đường cong như vậy, Thịnh gia một khi đã lái xe, người không quen thì tám chín phần dạ dày đều sẽ cồn cào như sông cuộn biển gầm.

    Đương nhiên, đây chỉ là bọn hắn suy đoán, rốt cuộc thì trên xe của Thịnh gia cũng chưa bao giờ có người khác ngồi qua.

    Xe của Địch Quân Thịnh chạy một vòng trở lại điểm xuất phát.

    Mọi người đều tò mò mà nhìn vị trí ghế phụ.

    Ai?

    Như thế nào giống như cùng bọn họ nghĩ không quá giống nhau.

    Cô gái ngồi trên ghế phụ giống như không có biểu hiện ra ngoài bất luận cái gì là hoảng sợ hay không khoẻ.

    Bình tĩnh đến thật giống như là người không có việc gì.

    Trên khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn như cũ vẫn trắng nõn, không đỏ, cũng không có có phần tái nhợt.

    An an tĩnh tĩnh mà ngồi ở ghế phụ, trên tay còn đang chơi di động.

    Phản ứng này có thể cùng so sánh với Địch Quân Thịnh.

    Ta đi, cô gái nhỏ này mạnh như vậy sao?

    Mấy em gái nhỏ của bọn họ lần đầu tiên ngồi đều sợ, thời điểm xuống dưới đều rất quay cuồng.

    Hình Vĩ cùng Hàn Mông Dự hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sau đó Hàn Mông Dự yên lặng mà đem thuốc say xe cất đi.

    Mọi người sửng sốt một hồi lâu, vẫn là Hàn Mông Dự nhắc nhở, mọi người mới sôi nổi lên xe.

    Vệ sĩ của Địch Quân Thịnh tiến lại đây, hai tay dâng lên một cái thiết bị giống như đồng hồ điện tử.

    Đây là thiết bị dùng để đo nhịp tim của Địch Quân Thịnh.

    Một khi tim đập bất thường, liền sẽ khởi động hệ thống cảnh báo nguy hiểm.

    Địch gia gia hy vọng Địch Quân Thịnh vẫn luôn mang theo, nhưng mà Địch Quân Thịnh trước nay liền không có nghe qua.

    Thẳng đến ba năm trước đây, sau khi Địch Quân Thịnh ở thành phố Hằng Viễn thiếu chút nữa xảy ra chuyện, Địch Quân Thịnh mới chịu nhượng bộ.

    Cuối cùng kết quả thương lượng là, khi Địch Quân Thịnh làm chuyện gì kích thích sẽ mang theo cái thiết bị này.

    Vừa rồi lúc làm nóng máy, vệ sĩ không lại đây, hiện tại muốn chính thức thi đấu, một khi có thi đấu, tình huống liền có khả năng sẽ tương đối kịch liệt, cảm xúc càng dễ dàng kích động, tim đập càng dễ dàng gia tốc, liền cần mang lên cái này.

    Địch Quân Thịnh lần này không có cự tuyệt.

    Anh hiện tại cần bảo đảm an toàn sinh mệnh, muốn so với trước kia đều phối hợp nhiều hơn.

    Sau khi mang lên cái đồng hồ điện tử này, Địch Quân Thịnh lên xe.

    Đua xe bắt đầu, thời điểm vượt qua cái khúc cong thứ nhất, xe Địch Quân Thịnh làm một đường cong hoàn mỹ mà qua, cùng các xe phía sau kéo ra khoảng cách.

    Qua các đường cong liên tục, kỹ thuật lái xe của Địch Quân Thịnh càng được thể hiện hoàn mỹ.

    Cùng các xe phía sau càng kéo dài khoảng cách lớn hơn nữa.

    Ly hợp, chân ga, đổi chắn côn, thao tác rất thành thạo lại bình tĩnh.

    Kỹ thuật lái xe của Địch Quân Thịnh thực tốt, Giản Nhất Lăng ngồi ở ghế phụ, không hề bị làm cho buồn nôn.

    Đối với chuyện mà anh ấy muốn làm, anh ấy đều có thể làm cho người khác theo không kịp.

    Chỉ tiếc, chuyện có thể làm cho anh ấy cảm thấy có hứng thú thật sự quá ít.

    Sau hai vòng đua, Địch Quân Thịnh lấy ưu thế tuyệt đối, lại một lần nữa chiến thắng.

    Mà đồng hồ điện tử anh mang trên tay trước sau biểu hiện ở mức trên dưới 65.

    Phi thường bằng phẳng.

    Sau khi xe dừng lại, Địch Quân Thịnh từ ghế điều khiển xuống trước, sau đó lại chỗ ghế phụ bên này giúp Giản Nhất Lăng cởi bỏ đai an toàn.

    Giản Nhất Lăng lúc đi xuống xe, chân bị vướng ở cửa xe một chút, người bị ngã về phía trước.

    Mặt đụng vào ngực Địch Quân Thịnh.

    Biên độ động tác không quá lớn, cũng không đau.

    Chính là một cái chạm vào rất nhỏ.

    Loại biên độ này, dù cho ở phía trước không có người, Giản Nhất Lăng cũng có thể chính mình ổn định sẽ không bị té ngã.

    "Tích tích tích!"

    Bỗng nhiên, một trận dồn dập tiếng cảnh báo từ đồng hồ điện tử mà Địch Quân Thịnh đeo phát ra tới.
     
    Hongnhan, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...