Bi Kịch (bản tứ tuyệt) Ngày theo chồng em khóc với hoàng hôn Và hồn em đã thuộc về ta mãi mãi Giờ cướp lại em bằng bạc tiền vung vãi Ta được thân xác em nhưng lại mất linh hồn! 1996 (Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi - NXB Đà Nẵng 2005) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ trong chuỗi các bài thơ Hoa Mua - Con đường xưa đi học - Ngày Xưa - Trở Về - Bi Kịch - Ly Dị - Người Hóa Đá. Bài thơ lúc đầu đăng lên báo có tựa là Nỗi đau tình yêu, sau in trong sách mới đổi thành Bi kịch. Bài thơ viết sau khi tác giả đi xem một vở kịch tại một sân khấu nhỏ.
Bi Kịch Ngày theo chồng em khóc với hoàng hôn Và hồn em đã thuộc về ta mãi mãi.. Giờ cướp lại em bằng bạc tiền vung vãi Ta được thân xác em.. Nhưng lại mất linh hồn! 1996 (Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi - NXB Đà Nẵng 2005) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ trong chuỗi các bài thơ Hoa Mua - Con đường xưa đi học - Ngày Xưa - Trở Về - Bi Kịch - Ly Dị - Người Hóa Đá. Bài thơ lúc đầu đăng lên báo có tựa là Nỗi đau tình yêu, sau in trong sách mới đổi thành Bi kịch. Bài thơ viết sau khi tác giả đi xem một vở kịch tại một sân khấu nhỏ.
Hè Về Từ Tháng Sáu Hè về từ tháng sáu Bụi phấn lặng lờ rơi Mắt em chừng vời vợi Giảng đường rồi xa xôi. Hè về từ tháng sáu Sân trường lất phất mưa Bâng khuâng hồn hai đứa Bơ vơ gió cuối mùa. Hè về từ tháng sáu Náo nức một mùa thi Lặng trao chùm phượng vĩ Áo trắng ngày ta đi. Hè về từ tháng sáu Mực tím dần phôi pha Ngậm ngùi lên hoa lá Nẻo xưa nắng nhạt nhòa. 1994 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Nhiều người có nói với tôi "hè về" phải là tháng tư, cũng có người bảo "hè về" phải là tháng năm. Nhưng tôi lại nghĩ "hè về" thật sự là tháng sáu. Lúc đó học sinh chúng tôi bắt đầu chính thức nghỉ học và bước vào mùa thi cuối cấp: Hè về từ tháng sáu Náo nức một mùa thi. * Bài thơ được đọc trên bài BBC tiếng Việt - Bản tin buổi sáng - khoảng năm 2009.
Ngỡ Ngàng Trên trời có đám mây xanh (ca dao) Ngỡ ngàng là đám mây xanh Xanh như màu mắt long lanh một chiều Ta về nhặt hết cô liêu Nối vào năm tháng thả diều gió bay. Em còn chưa hết thơ ngây Ta còn chưa hết những ngày buồn xa Mây vàng, mây trắng bay qua Ngỡ là hứng hạt mưa sa. Ai ngờ... Ta đành xếp gạch làm thơ Xây hồ bán nguyệt bao giờ cho xong Hỏi em, em đã theo chồng Hỏi ta, ta vẫn bên sông đợi đò. 1995 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Trên trời có đám mây xanh, Ở giữa mây trắng chung quanh mây vàng. Ước gì anh lấy được nàng, Để anh mua gạch Bát Tràng về xây. Xây dọc rồi lại xây ngang, Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân. (ca dao) Tình yêu đôi lúc như trò đùa: Theo tình tình chạy, chạy tình tình theo! Bài thơ được viết tặng cho một cô gái quê ở Cẩm Mỹ, Đồng Nai.
Yêu (bản tứ tuyệt) Yêu thơ để biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu hoa để biết đợi chờ Yêu em để biết dại khờ... Thủy chung... 1995 (Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: * Đây là bài thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn sáng tác từ năm 1983, hoàn chỉnh vào năm 1995, nhưng mãi đến năm 1996 báo Tài Hoa Trẻ mới cho đăng (với bút danh Nguyễn Văn Tạo - báo Tài Hoa Trẻ số 4 năm 1996), biên tập cho báo Tài Hoa Trẻ lúc đó là nhà thơ Nguyễn Ngọc Tiềm. Sau này bài thơ được in lại trong Tập thơ Hoa Sứ Trắng (NXB Đà Nẳng 1997). Bài thơ đã đăng trên trang Lục Bát Việt Nam ngày 3.8.2014: * YÊU Yêu thơ để biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu hoa để biết đợi chờ Yêu em để biết dại khờ... Thế thôi... Thanh Trắc Nguyễn Văn * Một phiên bản thơ Yêu khác Yêu thơ để biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu hoa để biết ngẩn ngơ Yêu em để biết đợi chờ em yêu! Thanh Trắc Nguyễn Văn
Yêu Yêu thơ để biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu hoa để biết đợi chờ Yêu em để biết dại khờ... Thủy chung... 1995 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: * Đây là bài thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn sáng tác từ năm 1983, hoàn chỉnh vào năm 1995, nhưng mãi đến năm 1996 báo Tài Hoa Trẻ mới cho đăng (với bút danh Nguyễn Văn Tạo - báo Tài Hoa Trẻ số 4 năm 1996), biên tập cho báo Tài Hoa Trẻ lúc đó là nhà thơ Nguyễn Ngọc Tiềm. Sau này bài thơ được in lại trong Tập thơ Hoa Sứ Trắng (NXB Đà Nẳng 1997). Bài thơ đã đăng trên trang Lục Bát Việt Nam ngày 3.8.2014: * YÊU Yêu thơ để biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu hoa để biết đợi chờ Yêu em để biết dại khờ... Thế thôi... Thanh Trắc Nguyễn Văn * Một phiên bản thơ Yêu khác Yêu thơ để biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu hoa để biết ngẩn ngơ Yêu em để biết đợi chờ em yêu! Thanh Trắc Nguyễn Văn
Cỏ May Cỏ may may cỏ trên đồi Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em Anh gần, em nhích xa thêm Trên trời mây trắng êm đềm... trôi qua! Bây giờ anh đã đi xa Cỏ may em gỡ lệ nhòa... ướt tay! 1995 (Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Cỏ may là một loại cỏ mọc hoang dại khắp nơi ở nước ta. Cỏ may là một trong những loại cây cỏ sống lâu năm, có phần thân rễ cứng mọc bò. Thân cây bò lan trên mặt đất, thân mọc đến đâu thì sẽ bén rễ đến đó. Cụm hoa mọc thành từng tùy dài khoảng 5 – 10cm có màu tím than. Có một số nhánh mọc vòng và mang hoa học thành bông dài khoảng 8mm. Mùa hoa ở vào khoảng từ tháng 4 đến tận tháng 12. Phần quả chín có thể sẽ móc vào quần áo của người khi đi qua. Bài thơ viết tặng một cô gái quê.
Giới Thiệu Tập Thơ Hạ Nhớ Xin giới thiệu tập thơ Hạ nhớ. Đây là tập thơ riêng thứ hai của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Tập thơ được Nhà xuất bản Tổng hợp Đồng Nai cho ấn hành năm 1999. Cũng như tập thơ Hoa sứ trắng, tập thơ Hạ nhớ được Thanh Trắc Nguyễn Văn tiếp tục gởi bán ở các quầy sách báo. Tuy vẫn bán được, nhưng đã có nhiều dấu hiệu chững lại, thơ bán không còn nhanh như trước nữa. Phải hơn hai năm sau (năm 2002) mới bán hết được các tập thơ đã ký gởi. Sài Gòn 2017 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hạt Mưa Màu Xanh Hạt mưa màu xanh Long lanh trên phố Ướt thầm nỗi nhớ Ướt lòng người xa Con đường xưa qua Hạt mưa rơi mãi Hàng thông đứng lại U hoài ngàn năm. Hạt mưa màu xanh Long lanh trên tóc Khoảng trời đại học Khoảng trời mộng mơ Một thời ngu ngơ Một thời nhung nhớ Hạt mưa trăn trở Rơi về xa xăm. Hạt mưa màu xanh Long lanh trên mắt Mai mình xa cách Mai tình xa xôi Hạt mưa vẫn rơi Giữa chiều Đà Lạt Thành phố ngàn thông Sao buồn mênh mông? Hạt mưa màu xanh Long lanh trên lá Xanh mềm trên đá Xanh ngời trên mây Xanh nhẹ áo bay Xanh nhòe cỏ ướt Xanh như mơ ước Như mình bên nhau. Đà Lạt 1995 (Tập thơ Hoa sứ trắng - NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Với những cơn mưa chợt đến chợt đi, thi thoảng lại rỉ rả cả ngày, Đà Lạt vào ngày trời tắt nắng ướt mưa càng trở nên thơ mộng hơn. Những hạt mưa Đà Lạt rơi trên thành phố ngàn thông xanh cứ ngỡ như hạt mưa có màu xanh.. Bài thơ được viết tặng một cô gái tên Thanh Trúc.