Chương 549: Địch lão gia tử tới thăm bệnh Bấm để xem "Việc này không tốt lắm đâu?" Ôn Trình cảm thấy chủ ý này không tốt lắm. "Có cái gì không tốt, nếu là ông có chỗ nào có thể giúp đỡ em gái cùng em rể ông, ông cũng sẽ không keo kiệt không phải sao? Hiện tại đến lúc chúng ta cần bọn họ hỗ trợ, bọn họ cũng không đến mức keo kiệt như thế chứ." Thái Thấm Nguyệt nói lời này cũng không phải là không có lý. "Để tôi trở về lại hỏi một chút đi." Ôn Trình không có đáp ứng cũng không có phủ định. Thái Thấm Nguyệt trong lòng cũng đã có cân nhắc. Mấy ngày kế tiếp, thừa dịp người của Giản gia còn đều đang ở kinh thành. Bà tính toán đi lại nhiều hơn với Giản gia mới được. ### Trong phòng bệnh, Giản lão gia tử, Giản Thư Hình, Ôn Noãn, Nhiếp Quân đang bồi lão phu nhân. Thì có một người đến thăm bệnh thập phần đặc biệt. Ngay từ đầu mọi người đều không có phản ứng lại, vị lão nhân gia ăn mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn này là ai. "Lão phu nhân thân thể có khá hơn không?" Lão tiên sinh tươi cười thân thiết, thoạt nhìn không chỉ có hiền từ hòa ái, còn có một chút quá mức ân cần. Nói như vậy, đối với loại vô sự hiến ân cần này, mọi người đều sẽ có bản năng phán định đến là vì có mưu đồ. Nhưng vấn đề là, nơi này là kinh thành, lại không phải là thành phố Hằng Viễn. Người của Giản gia bọn họ ở kinh thành giống như cũng không có cái danh khí gì đi? Ở trước mặt những gia đình quý tộc kinh thành này, Giản gia bọn họ cũng chính giống như là một gia đình bình thường mà thôi. Lại nhìn thấy lão tiên sinh này mang đến một đống lễ vật, mỗi một kiện đều có giá trị xa xỉ. Phỉ thúy có chất ngọc tốt nhất trực tiếp được coi như quà tặng bệnh nhân sao? Mà còn là đưa đến nguyên bộ? Nói là phù hợp với khí chất của lão phu nhân. Nếu không phải Giản lão gia tử đang ở bên cạnh, mọi người đều muốn hoài nghi lão phu nhân là đang có người theo đuổi. "Xin hỏi, lão tiên sinh ngài là.." Giản Thư Hình cẩn thận dò hỏi. "Ai chà, thiếu chút nữa đã quên tự giới thiệu." Địch lão gia tử cười khanh khách mà trả lời, "Tôi họ Địch, Địch Quân Thịnh cái tiểu tử thúi kia chính là cháu trai của tôi, trước đây khi nó đến thành phố Hằng Viễn, đã nhận được sự chiếu cố của mọi người." Mọi người trong phòng tức khắc như hóa đá. Địch lão gia tử.. Cái nhân vật phong vân làm người khác nhắc tới là biến sắc! Cái người cường hãn làm cho người ta phải run sợ kia! Không.. không phải đâu? Người của Giản gia cảm giác chính mình đã chịu một cú đánh thật mạnh. Ngốc lăng mà trừng mắt nhìn lão đầu nhi trước mặt mặt cười ha hả, trong lòng cái hình tượng uy nghiêm khí phách khủng bố khiến người ta khiếp sợ kia tức khắc vỡ vụn thành cặn bã. Thật hay giả? Cười ha hả như vậy, thiếu chút nữa bị bọn họ tưởng là kẻ lừa đảo cùng lão nhân gia nịnh nọt chứ không phải là Địch lão gia tử đại danh đỉnh đỉnh thanh danh hiển hách? Thật hoài nghi nhân sinh! Địch lão gia tử chút nào cũng không nhận thấy được hình tượng "Hòa ái dễ gần" của mình đã dọa người của Giản gia rồi, tiếp tục cùng Giản lão phu nhân nói. "Lão phu nhân, cháu gái nhà bà như thế nào không đến đây? Tôi nghe nói lúc trước cô bé còn cùng với tên cháu trai không biết cố gắng kia của tôi cùng nhau chơi trò chơi khá tốt đúng không? Bà nói mấy đứa nhỏ này lớn rồi, mà còn làm cho mấy người già như chúng ta phải nhọc lòng, tôi suy nghĩ, bọn họ cũng đều đến tuổi bàn chuyện cưới hỏi rồi, cùng với tìm một người không quen biết, không bằng chúng ta làm chủ cho bọn họ, cho bọn họ đính hôn trước đi?" Địch lão gia tử làm cho mọi người khiếp sợ thêm một đợt lại tiếp theo một đợt. Một đợt trước người của Giản gia đều còn không có tiêu hóa xong, lại thêm một đợt tới liền ngay sau đó. Để cho Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh đính hôn? Đây là chuyện gì? Cho dù hai người bọn họ quen biết, nhưng cũng xa đến mức muốn đính hôn luôn chứ! Hơn nữa.. lão gia tử này như thế nào còn có thể nghĩ đến chuyện phải cho bọn nhỏ đính hôn? Một cái vấn đề đơn giản, làm cho mấy người Giản gia ngốc lăng trong một thời gian dài.
Chương 550: Hẹn chủ bá thi đấu (1) Bấm để xem Vẫn là lão gia tử phản ứng lại đây đầu tiên, "Nhận được sự cất nhắc của Địch lão tiên sinh, xem trọng cháu gái nhỏ nhà chúng tôi. Địch thiếu gia nhân trung long phượng, cháu gái nhỏ nhà chúng tôi đối với cậu ấy tuyệt đối là trèo cao. Chỉ là cháu gái nhà chúng tôi tuổi còn nhỏ, hơn nữa hiện tại thời đại này, chú ý chính là tự do yêu đương và tự do hôn nhân, chuyện bọn nhỏ yêu đương, chúng ta can thiệp cũng không tốt lắm." Giản lão gia tử ngoài miệng nói chính là trèo cao, trên thực tế chính là không muốn đáp ứng. Chẳng qua lời nói đều phải mỹ miều một chút, không thể làm cho đối phương không cao hứng. "Giản lão tiên sinh quá khiêm tốn, nha đầu nhà ông đáng yêu như vậy, chờ lớn lên một chút nữa sợ là sẽ bị một đám người tới cướp, tiểu tử thúi kia của nhà tôi lại chất phác như vậy, tôi sợ đến lúc đó nó đoạt không lại người khác, vẫn là trước tiên muốn làm một chút bảo đảm cho nó!" Giản lão gia tử cũng không biết nên nói tiếp như thế nào mới tốt. Địch lão gia tử trước mắt cùng với Địch lão gia tử trong truyền thuyết oai phong một cõi, có khác biệt quá lớn. Địch lão gia tử nhưng không nghĩ nhiều như vậy, cái gì thích hợp không thích hợp, chỉ cần ông muốn làm, thì ông làm! Cháu trai nhà mình không chăm chỉ, thì không phải là để cho ông phải làm hay sao? Gia trưởng đính hôn gì đó hiện tại không còn lưu hành có quan hệ gì? Ông nói có thể được là được! Đều không phải nói Địch Quân Thịnh tùy hứng như vậy sao? Đều là có di truyền! Người của Giản gia trong phòng hai mặt nhìn nhau. Nếu đổi là người nào khác, khả năng đã bị người của Giản gia đá ra phòng bệnh rồi. Nhưng mà người này là Địch lão gia tử, đừng nói có thể đánh hay không, liền muốn đánh, cũng đánh không được đi. "Thế nào? Thế nào?" Địch lão gia tử còn chờ người của Giản gia cho ông câu trả lời. Giản lão gia tử vẫn là cự tuyệt, "Thật xin lỗi, Địch lão tiên sinh, chuyện này chúng tôi vẫn là không thể làm chủ, đây là chuyện của cháu gái chúng tôi, bọn nhỏ nghĩ như thế nào liền để bọn chúng làm đi, chúng tôi thật sự không làm chủ được." Giản lão gia tử nói ra lời này là chịu áp lực cực lớn. Rốt cuộc lão nhân gia này trước mặt này mà tức giận, sợ là toàn bộ Giản gia bọn họ đều sẽ chết ở trong tay của ông ấy. "Ai, tôi cũng minh bạch ý tưởng của các người." Địch lão gia tử có chút thất vọng, nhưng mà tức giận một chút cũng đều không có, là không có khả năng có. Ông còn muốn theo chân bọn họ kết thân gia đây! Như thế nào có thể tức giận chứ! Nói nữa, đây là ông đi cầu bọn họ đem cháu gái gả cho cháu trai của ông mà! ### Giản Nhất Lăng nhận được cuộc gọi của Hồ Kiều Kiều, nói An Dương gặp phải phiền toái. Nguyên nhân gây ra là An Dương đang xem một chủ bá chơi game, phát hiện trình độ của đối phương chơi thật tốt, nhưng sở dĩ số điểm thoạt nhìn thực hoa lệ, là bởi vì chủ bá tạc cá. (*) (*) : Mình chưa kiếm được nghĩa chính xác của "tạc cá", nhưng theo mình nghĩ có lẽ là một hình thức chơi ăn gian, hình thức bug để cho mình dù chơi không giỏi nhưng vẫn đạt được nhiều điểm. Dùng tài khoản phân đoạn rất thấp, cho nên mới có thể chơi mượt mà đến như vậy. An Dương tính tình nóng nảy, làm sao có thể nhẫn nhịn loại chuyện này? Tất nhiên là trực tiếp ở dưới bình luận nói ra. Xong rồi còn phát Weibo của mình nói đến việc này. Weibo lần này, chuyện đã nháo lớn rồi, chủ bá kia trực tiếp tìm thuỷ quân tới công kích An Dương. Nói An Dương là cố ý bôi đen hắn. Còn tìm cách làm nhục hắn. Sau đó An Dương liền cùng người đó hẹn thi đấu trực tuyến. Nếu thua thì sẽ thừa nhận chính mình sai lầm, hướng đối phương xin lỗi. Sự tình tiếp tục đến lúc này không có vấn đề gì. Nhưng mà ai ngờ An Dương hôm nay ở trong trường học bị người ta đánh. Tay trái bị gãy xương. Hiện tại đang bó thạch cao, căn bản không có biện pháp tham gia trận thi đấu này. An Dương có hoài nghi qua có phải cái chủ bá trò chơi kia tìm người đánh mình hay không, nhưng mà cậu không có chứng cứ. An Dương sĩ diện, liền không nói chuyện này với Giản Nhất Lăng. Hồ Kiều Kiều sau khi trái lo phải nghĩ, vẫn là muốn gọi điện thoại cho Giản Nhất Lăng, cô ấy không đành lòng nhìn An Dương tiếp tục ưu sầu. "Không cần lo lắng, mình sẽ xử lý."
Chương 551: Hẹn chủ bá thi đấu (2) Bấm để xem Một tiếng "Mình sẽ xử lý" kia của Giản Nhất Lăng nghe tới mềm như bông nhưng có thể làm cho Hồ Kiều Kiều có cảm giác an toàn rất lớn. Mỗi lần nghe được Giản Nhất Lăng nói những lời này, là có thể cảm giác được vô cùng an tâm. ### Đến thời gian hẹn thi đấu cùng với chủ bá, Giản Nhất Lăng liền online, cùng liên hệ với chủ bá của trò chơi này. Nam chủ bá có ID tên là [Treo lên đánh hết thảy những kẻ không phục], những người trên mạng là bạn bè của hắn đều kêu ngoại hiệu là [Điếu ca] . Cô hỏi qua nam chủ bá này cô có thể thay thế An Dương xuất chiến hay không. Nam chủ bá đang nghe nhạc. Nam chủ bá vừa nghe thấy cái giọng nói mềm mại này, phản ứng đầu tiên là người này dùng máy thay đổi giọng nói. "Huynh đệ, ngươi có thể trước hết đem máy thay đổi giọng nói đóng lại được không? Ta không ngại các ngươi đổi người khác đánh, dù sao ta có thực lực, căn bản không sợ, nhưng mà ngươi dùng cái máy thay đổi giọng nói này thì quá mức nha! Cố ý giả dạng manh muội tử sao? Sau đó thua thì về khóc anh anh anh sao?" "Nguyên âm." Giản Nhất Lăng nhàn nhạt trả lời. Các bình luận đều không tin. "Huynh đệ, bình luận nói, ngươi mở video, xem có phải thực sự vậy hay không." "Được." Giản Nhất Lăng đáp ứng rồi. Vì thế mở ra camera, cùng chủ bá tiến hành kết nối video. Sau khi mở ra, bình luận liền tạc. Ta đi, như thế nào thật đúng là manh muội tử a? Siêu cấp siêu cấp mềm mại! Liền tính là mở ra hiệu ứng filter, nhưng bản nhân nhìn cũng sẽ không rất lớn a. Tuyệt đối không phải trâu bức. Khả năng nhiều nhất của bản nhân là giá trị nhan sắc thoáng thấp một chút. "Muội tử, có thể a!" Nam chủ bá cười ha hả mà nói, "Bình luận bên tôi tỏ vẻ sợ ngây người." "Có thể thi đấu chưa?" Giản Nhất Lăng thúc giục, cũng không có quá nhiều kiên nhẫn. "Đừng nóng vội a muội tử, ta lại cùng ngươi xác nhận một chút, ngươi là thay thế cái người kia xuất chiến? Cái người kia không phải nói được rất tàn nhẫn sao, như thế nào chính mình lại không dám tới? Ngược lại kéo một manh muội tử lại đây?" "Cậu ấy bị thương." Giản Nhất Lăng nói qua. "Nha, thật trùng hợp, sớm không bị thương muộn không bị thương, như thế nào vừa vặn thời điểm muốn cùng ta PK lại bị thương? Nếu là chơi không nổi có thể nói thẳng. Ta cũng không cần hắn cúi đầu nhận sai, cho hắn chừa một chút mặt mũi." Nam chủ bá nói xong, bình luận lại bắt đầu nhảy ra. [Không chơi được thì nói không chơi được, tìm lấy cớ làm gì.] [Sợ không phải là tay bị thương, là đầu óc bị thương đi? ] [Tìm người đánh đại cũng phải tìm một người cho giống chứ, lại đi tìm một manh muội tử là có ý tứ gì? ] [Ngươi cho rằng có thể tìm người đánh thắng được Điếu ca của chúng ta như vậy a? Nếu tôi muốn tìm người đấu với anh ấy thì phải tìm một tuyển thủ mới được. Đáng tiếc tuyển thủ chuyên nghiệp lại không có thời gian cùng công phu đâu mà tới giúp hắn đánh!] [Đừng nói nữa, hơn phân nửa là bởi vì tìm manh muội tử thua còn có thể lấy cớ. Nói cho đúng là Điếu ca chúng ta thắng mà không cần đánh a!] [Điếu ca lên, đánh đi, không cần thương hương tiếc ngọc!] "Cùng tôi so, có vấn đề sao?" Giản Nhất Lăng hỏi. Nhìn không ra tới tiểu cô nương này còn rất có tính tình nha! Nam chủ bá vừa nghe nhạc vừa cười, "Không thành vấn đề, chỉ là lúc thua rồi ngươi đừng anh anh anh mà khóc, ta ở trong vòng đều có tiếng là chủ bá không thương hương tiếc ngọc a." "Ân." Lời cần nói đều đã nói, nam chủ bá cảm thấy chính mình cũng đã "Tận tình tận nghĩa". Hắn cũng không biết cái tên gia hỏa kêu là An Dương kia nghĩ như thế nào, vì cái gì sẽ tìm một nữ hài tử như vậy tới thế thân hắn cùng mình PK. Nam chủ bá đương nhiên biết chuyện An Dương bị thương là thật sự. Bởi vì đó chính là hắn tìm người làm. Bởi vì hắn phát hiện An Dương chiến tích thực tốt, xếp hạng ở đại khu rất cao, thật sự cùng cậu ấy đánh, hắn thật sự không nhất định có thể thắng.
Chương 552: Hẹn chủ bá thi đấu (3) Bấm để xem Nếu thật sự đánh không lại, kia hắn liền chứng thật tội danh "Tạc ao cá" của mình. Không có thực lực thật sự, thực mau liền sẽ bị mất fan. Không có fan, kia ai tới thưởng cho hắn chứ? Con đường tiền tài của hắn liền hoàn toàn mà chặt đứt. Vì giữ được bát cơm của mình, nam chủ bá một bên ở trên mạng kiên cường mà cùng An Dương hạ chiến thiếp, một bên ngầm tìm người động tay chân, bảo đảm An Dương không có cách nào tới tham gia trò chơi. Nếu có thay đổi người thế thân lên đánh, nam chủ bá chắc chắn là cự tuyệt. Nhưng vừa thấy là cái tiểu loli, nam chủ bá liền lại yên tâm. Hơn nữa phòng phát sóng trực tiếp xây dựng hiệu quả thập phần không tồi, hình tượng cùng giọng nói của tiểu cô nương này làm hấp dẫn cho hắn càng nhiều nhân khí, làm phòng phát sóng trực tiếp của hắn nhân khí liên tục tăng vọt. Cho nên hắn không chút do dự lựa chọn tiếp nhận trận thi đấu cùng manh muội tử. Thi đấu bắt đầu, camera không tắt, giao diện trò chơi của hai bên cũng hiện ra. Sau một phút bắt đầu, cảm giác không có gì nổi bật, yên lặng trước bão táp. Sau ba phút bắt đầu, manh muội tử bắt đầu bạo tẩu. Sau năm phút bắt đầu, điểm tích phân của manh muội tử liền nghiền áp nam chủ bá. Sau mười phát bắt đầu, điểm tích phân hơn kém thật lớn, muốn thắng là hy vọng xa vời. Sau mười lăm phút, trò chơi kết thúc, nam chủ bá hoàn toàn thất bại. Nam chủ bá bên này còn đang nói chuyện với nhóm thuỷ hữu của chính mình, sẽ dạy dỗ manh muội tử như thế nào sau khi trò chơi kết thúc, vậy mà trên màn hình liền xuất hiện tin tức Giản Nhất Lăng đã hoàn thành đánh giết. Nam chủ bá còn đang định trêu chọc hai câu vì chính mình giữ lại một chút mặt mũi, Giản Nhất Lăng bên kia cũng đã giết điên cuồng rồi. Phòng phát sóng trực tiếp ngay từ đầu đều là đậu bỉ khôi hài trêu ghẹo. Sau đó nhìn thấy, tập thể biến thành ngọa tào cùng 666. [Không đúng a, ta cảm thấy cái manh muội tử này có chút quen mắt a!] [Quen mắt sao? Ngươi nghiêm túc chứ? ] [A a a, là thật sự quen mắt a! Thời điểm thi đấu Trùng tộc lần thứ nhất, cái chiến đội đánh vào trận chung kết kia!] [Trận chung kết ta có xem, không có nữ a.] [Không đúng không đúng, cô ấy chính là thành viên của cái chiến đội kia, nhưng mà khi thi đấu trận chung kết cô ấy cùng một thành viên nam khác thực ngưu bức không thi đấu, cho nên thua trận, còn bị fan điên cuồng phun tào!] [Ngọa tào, cái gì gọi là không thể trông mặt mà bắt hình dong, ta xem như đã kiến thức tới rồi!] [Ta vừa mới đi tra xét một chút, thật đúng là chính cô ấy! J10!] Có người xem nghĩ tới, trong video nhuyễn muội tử, chính là nữ game thủ năm đó điên cuồng bưu hãn đã giết vô số Trùng tộc. Ngay từ đầu không nhận ra tới, một phương diện là bởi vì chuyện này cũng đã qua đi ba năm, chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] đều đã bị quên lãng không sai biệt lắm. Một phương diện khác là bởi vì phòng phát sóng trực tiếp của nam chủ bá này có bộ lọc filter, dẫn tới vốn dĩ khuôn mặt của Giản Nhất Lăng ở phòng phát sóng trực tiếp biểu hiện ra tới kết quả cùng với người thật không quá phù hợp, không bằng nguyên bản bộ dáng xinh đẹp của cô. Có bình luận còn cảm khái: [Cho nên chủ bá nhan sắc là như thế nào a, đem nhân gia muội tử có khuôn mặt xinh đẹp lại trở nên gầy như vậy.] Nam chủ bá từ giữa khiếp sợ phục hồi lại tinh thần. Khi hắn nhìn thấy trên bình luận nói đối thủ của mình hóa ra là tuyển thủ chuyên nghiệp trước kia, tức khắc liền tìm cho mình một cái lý do thích hợp vì sao vừa rồi bại trận. "Lão thiết, ta liền nói như thế nào sẽ lợi hại như vậy, hóa ra là tuyển thủ chuyên nghiệp, hơn nữa vẫn là còn thiếu một chút nữa liền bắt được ngôi vị quán quân. Ta đây thua cũng thực bình thường nha, không phải ta đổ thừa nha, chỉ có thể nói cái người tìm ta khiêu chiến quá là cẩu đi, chính mình giả bệnh sau đó lại tìm một tuyển thủ chuyên nghiệp tới đánh với ta, này ta có thể đánh thắng mới là có quỷ đó!"
Chương 553: Đại tỷ che chở cậu Bấm để xem Nam chủ bá đang ném nồi, thì nhà hắn liền có "Khách nhân" tới. Bạn gái hắn sau khi giúp hắn mở cửa, một nhóm chú cảnh sát liền tiến vào phòng phát sóng trực tiếp của hắn. Nói cho hắn hiện tại hắn đang bị điều tra về tội cố ý gây thương tích, muốn mời hắn trở về hợp tác điều tra. Cái nam chủ bá này liền phát ngốc. Hắn không nghĩ tới chuyện hắn tìm người đánh An Dương nhanh như vậy đã bị phát hiện. Hắn tự nhận là đã làm được còn rất kín kẽ! Bởi vì phát sóng trực tiếp chưa kịp tắt đi, trong phòng phát sóng trực tiếp có vô số người xem liền chứng kiến một màn nam chủ bá bị chú cảnh sát bắt mang đi. [Ngọa tào, đây là đã xảy ra chuyện gì? ] [Như thế nào còn bị bắt mang đi? ] [Mẹ ơi, này cũng quá kích thích đi? ] [Vừa rồi hình như mơ hồ nghe được một ít đối thoại, hình như là Điếu ca mướn người hành hung, cố ý gây thương tích cho người ta? ] Bởi vì microphone không có tắt, vừa rồi khi cảnh sát vào cửa nói những gì, người trong phòng phát sóng trực tiếp mơ hồ đều có thể nghe được. [Cho nên lúc trước nói đều là thật vậy chăng? Cái người khiêu chiến tên là An Dương kia bị thương là thật sự? Hơn nữa còn là do Điếu ca làm? ] [Cho nên Điếu ca tạc ao cá là thật sự? ] [Mướn người đánh người khác bị thương, đây cũng thật là quá đáng sợ đi? ] Mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp không khỏi mà bổ não ra một bộ kịch trường. Phát sóng trực tiếp sau khi kết thúc, Hồ Kiều Kiều cùng An Dương gọi video cho Giản Nhất Lăng. An Dương hiện tại một bàn tay còn bó thạch cao. Hành động không phải thực thuận tiện, cho nên Hồ Kiều Kiều dành bớt thời giờ đến hỗ trợ chiếu cố cậu ấy. Hồ Kiều Kiều cùng An Dương giống nhau, thành tích thi đại học không phải đặc biệt ưu tú, nhưng vẫn là có thể báo danh ở một trường đại học ở kinh thành. Hiện tại hai người là bạn học cùng trường, một người học năm nhất, một người học năm hai. "Đại tỷ, cô quá trâu bò!" Sau khi nhận cuộc gọi video, liền truyền đến giọng nói đầy sùng bái của An Dương và Hồ Kiều Kiều. An Dương không còn gì để nói, đại tỷ quá ngưu bức một chốc liền xong việc. "Đúng rồi đúng rồi, Nhất Lăng, cuối cùng cái nam chủ bá kia như thế nào lại bị cảnh sát mang đi vậy?" Hồ Kiều Kiều tò mò mà hỏi Giản Nhất Lăng. "Hắn tìm người đánh An Dương, chứng cứ được gửi cho cảnh sát." Giản Nhất Lăng trả lời. Nguyên lai là như thế này! Nguyên lai đại tỷ không chỉ là giúp An Dương thi đấu thắng. Cô còn điều tra tiền căn hậu của của chuyện An Dương bị thương! "Đại tỷ, cô đối với tôi thật tốt quá! Nghĩ đến quá chu đáo!" An Dương vừa kích động lại cảm động. "Ân." Giản Nhất Lăng trả lời, "Đại tỷ che chở cậu, không sợ." Một câu không phù hợp với giọng nói của cô, nhưng khi bọn An Dương nghe thấy chính là thập phần có khí thế! Giản Nhất Lăng nói che chở cho tiểu đệ, là đánh thật, lấy hành động thực tế chứng minh! ### Bởi vì nam chủ bá đối chiến với Giản Nhất Lăng được phát sóng trực tuyến, cho nên chuyện này lại được đưa lên hot search. Đồng thời Giản Nhất Lăng cũng lần thứ hai rơi vào sự quan tâm của dân mạng. Có một cuộc thảo luận sôi nổi của những người chơi trò Trùng tộc xâm lấn. [A a a. Đây là năm đó tiểu khả ái mà ta hâm mộ a! Cô ấy đã trở lại sao? ] [Ba năm qua đi, cô ấy giống như một chút đều không có thay đổi, bé con thật đáng yêu~~] [Vẫn là hung như vậy! Soái như vậy! J10 trở lại Trùng tộc, thanh xuân của ta đã trở lại!] Đương nhiên cũng có người tiến hành châm chọc mỉa mai. [Kích động cái gì, đã quên năm đó người này đối với các fan như ngươi đã làm cái gì sao? Trận chung kết nói không tham gia liền không tham gia.]
Chương 554: Chờ mong J10 trở về Bấm để xem Vừa vặn hiện tại là thời gian bắt đầu lần thi đấu thứ tư của Trùng tộc xâm lấn. J10 nếu muốn trở lại, hiện tại sẽ là một cơ hội thập phần rất tốt. Trùng tộc là một trò chơi trong cảm nhận của người chơi là một chiến trường hoàn mỹ. Độ chú ý của nó trong ba năm này chỉ có tăng không có giảm. Hiện giờ quy mô trận chung kết đã thập phần thật lớn, tiền thưởng thi đấu cao tới mấy trăm vạn, đồng thời còn những quyền lợi bổ sung khác. Quan trọng nhất chính là người chơi sẽ có vinh dự to lớn khi trở thành một phần của trò chơi Trùng tộc. Chiến đội Thịnh khí lăng nhân đã từng quét ngang toàn bộ sàn thi đấu, ngay lúc đó đã để lại cho người xem ấn tượng sâu sắc, đồng thời cũng làm cho những fan năm đó thật sâu tiếc nuối. Hiện tại J10 lần thứ hai xuất hiện, làm một ít fan năm đó một lần nữa thắp lên niềm tin đối với sự trở về của chiến đội Thịnh khí lăng nhân. Bởi vì J10 không có Weibo, bọn họ chỉ có thể chạy tới phía dưới Weibo của người đã xuất ngũ, Giản Vũ Mân, mà để lại lời nhắn. Giản Vũ Mân khi nhìn thấy tin này vẫn là đang ở công ty, trời đã đêm khuya, anh còn không có về nhà. Anh tình nguyện ở trong công ty, cũng không muốn trở về cái nhà lạnh như băng kia. Trước kia anh không về nhà, nhưng nơi đó vĩnh viễn ở trong lòng anh là một góc rất là ấm áp. Nhìn thấy trên Weibo của mình lại một lần xuất hiện nhiều tin tức liên quan đến muội muội như vậy. Giản Vũ Mân hoảng hốt nhớ tới hồi ức tốt đẹp lúc ấy cùng muội muội tham gia tiết mục giải trí. Giản Vũ Mân trên mặt khó được mà lộ ra vẻ tươi cười. Đoạn hồi ức kia rất tốt đẹp, với anh là điều đáng giá và trân quý. Đương nhiên còn có những ngày cùng ba anh em luyện hát luyện nhảy. Anh thích những ngày tháng trước đây, nhưng mà anh hiện tại cần thiết phải gánh vác trách nhiệm. ### Trước màn hình máy tính, Mạc Thi Vận nhìn thấy hot search [J10 trở về [khóc thút thít] ], đáy lòng lại có một trận hàn ý. Cô nghĩ đến sự tình phát sinh một ngày kia. Nghĩ đến chính mình bị Tần Xuyên kéo đen phương thức liên hệ. Tâm cô như ngã vào đáy cốc. Hiện giờ đối với cô mà nói, niềm an ủi duy nhất của cô bây giờ là nhân khí của cô đã trở lại. Nhưng mà một chút nhân khí cô nỗ lực hồi lâu mới được đến kia, Giản Nhất Lăng chỉ cùng người ta chơi trò chơi liền có được. Mạc Thi Vận nhìn màn hình, nhìn một hồi, bỗng nhiên ghé vào trước màn hình khóc lên. Mạc tẩu vừa vào cửa nhìn thấy con gái mình khóc, trong lòng rối bời. "Thi Vận, con đừng khóc!" Nghe được giọng nói của mẹ mình, Mạc Thi Vận vội nhịn tiếng khóc, lau nước mắt của mình. "Mẹ, con không có việc gì. Con còn muốn tiếp tục quay video, vừa mới có người mời con hợp tác, con vui quá nên mới khóc." Mạc tẩu biết con gái đây là đang an ủi bà. "Thi Vận, là mẹ vô dụng, mẹ hại con hiện tại phải cực khổ như vậy." Mạc tẩu vô cùng tự trách. Nếu bà có bản lĩnh một chút thì tốt rồi. Nếu bà không kéo chân sau của con gái thì tốt rồi. "Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều." Mạc Thi Vận lôi kéo tay Mạc tẩu, trấn an bà, "Con chỉ là có một chút mệt mỏi, không có chuyện gì khác." Mạc tẩu thấy được trên màn hình máy tính của Mạc Thi Vận có ảnh chụp của Giản Nhất Lăng. Liền biết con gái lúc này đây khóc hơn phân nửa là cùng Giản Nhất Lăng có quan hệ. Từ thành phố Hằng Viễn đến kinh thành, hai mẹ con bà vẫn không thể thoát khỏi bóng ma của Giản gia. "Đúng vậy, đúng vậy, trễ một chút con còn phải phát sóng trực tiếp, không thể đem đôi mắt khóc sưng lên, như vậy quay lên liền khó coi." Mạc Thi Vận vừa mới nói tới có một bên muốn hợp tác với cô, đó là muốn cô phát sóng trực tiếp giới thiệu sản phẩm. Loại hình thức này thực gần gũi, nếu làm tốt, cũng là có thể thu hoạch được một số lượng lớn fan. Hơn nữa cô còn có thể ở giữa thu được một phần lợi nhuận đáng kể, nên cô quyết định thử một chút.
Chương 555: Hướng đi cuối cùng của cổ phần Tần thị Bấm để xem Tần Du Phàm không nghĩ đến chính mình thế nhưng sẽ được nữ nhân lần trước gặp bên trong quán bar cứu. Tần Du Phàm không nghĩ tới sẽ có người như thế trắng trợn táo bạo mà dùng xe đâm vào xe cô. Bởi vì thời điểm cô lái xe, vệ sĩ không đi cùng xe với cô. Sau khi dùng xe đâm vào xe cô bức cô ngừng lại, những người đó tranh thủ lúc cô xuống xe xử lý sự cố còn đối với cô động thủ. Mà lúc này, cái nữ nhân kỳ quái kia liền xuất hiện. Mang theo người kịp thời đến cứu cô. Phản ứng đầu tiên của cô chính là chuyện này do người này thiết kế. Nhưng chờ cô sau khi mang cô ấy đi nhìn lại một loạt các video giám sát. Cô biết rõ việc này là người khác động tay, người động thủ là người bên trong tập đoàn Tần thị. Là bởi vì giữa cô cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm có giao dịch sao? Hay là bởi vì cô lập tức liền sẽ có được một tỉ lệ không nhỏ cổ phần của tập đoàn Tần thị sao? "Vì cái gì muốn giúp tôi?" Tới một bước này rồi, Tần Du Phàm bắt đầu có một chút tin tưởng Giản Dật Thần. "Tôi đã nói, tôi hy vọng người ngồi trên vị trí chủ tịch tập đoàn Tần thị là cô." Giản Dật Thần không có giấu giếm, "Tôi cùng Tần Xuyên có thù oán." Giản Dật Thần trả lời ngoài dự kiến của Tần Du Phàm. Mà Tần Du Phàm không thể lập tức cho anh một câu trả lời xác định được, chỉ là lúc này đây, cô để lại cho Giản Dật Thần phương thức liên hệ. ### Tần Du Phàm cuối cùng cũng không có đem toàn bộ cổ phần của Tần Hoành Thụy mua hết. Cô chỉ mua hơn phân nửa, còn dư lại một bộ phận nhỏ. Tần Chí Cả nghĩ như thế nào, Giản Nhất Lăng liền không biết. Giản Nhất Lăng nhìn trên mặt điện thoại di động của mình có cái tin nhắn: [Người anh trai tên Giản Dật Thần kia của cô giống như rất muốn một phần cổ phần của Tần gia.] Vì thế Giản Nhất Lăng trả lời tin nhắn: [Phần cổ phần dư lại kia chuyển tới danh nghĩa của anh ấy.] Giản Dật Thần trợn tròn mắt. Thậm chí có một chút hoài nghi nhân sinh. Nhìn đến người ở trước mắt tự xưng là luật sư, luôn muốn xác nhận lại. "Anh nói là, số cổ phần này của Tần gia, muốn chuyển giao cho tôi, tôi chỉ cần ký tên là được?" "Đúng vậy." Luật sư thập phần nghiêm túc mà trả lời vấn đề của Giản Dật Thần. "Anh nhất định là trong đầu có chỗ nào nghĩ sai rồi đi? Vì cái gì cổ phần Tần gia đang êm đẹp mà muốn chuyển cho tôi?" "Cái này tôi liền không rõ ràng lắm, Giản tiên sinh có thể chính mình nghĩ cách tìm kiếm đáp án, đến tột cùng là người nào muốn đem số cổ phần này tặng cho anh." Đây không phải là vấn đề Giản Dật Thần nghĩ đến. Mà là rất ít người có thể làm được việc này. Giản Dật Thần lâm vào trầm tư, trong đầu chỉ duy nhất hiện ra tới thân ảnh của.. Tần Du Phàm. Trong những người mà anh nhận thức, có thể làm được chuyện này, cũng chỉ có Tần Du Phàm! Nhưng mà Tần Du Phàm lại vì cái gì muốn đem nhiều cổ phần của Tần gia chuyển giao đến trong tay anh như vậy? Này không có lý do gì a! Chẳng lẽ nói.. là coi trọng anh? Đây là.. sính lễ? Không đúng, là của hồi môn mới đúng. Ta đi, Tần gia đại tiểu thư làm việc bưu hãn như vậy sao? Tuy rằng anh có nghe nói qua Tần Du Phàm chủ động theo đuổi Địch Quân Thịnh, chuyện này mọi người đều biết đến. Nghe nói còn không tiếc dùng tiền đầu tư cho một chiến đội tên là [Truy vân trục thắng] tặng cho Địch Quân Thịnh để biểu đạt tình cảm của cô. Chẳng lẽ nói, chuyện đưa cổ phần này là kịch bản mới của Tần gia đại tiểu thư? Này không khỏi cũng quá thổ hào đi? Nói thật, nếu không phải anh cùng Tần gia có thâm cừu đại hận, anh có lẽ sẽ động tâm! Buổi tối về đến nhà, Giản Dật Thần lôi kéo Giản Nhất Lăng đi nói chuyện này. "Tiểu Lăng, anh cảm thấy mình gần đây khả năng được người ta coi trọng." "Coi trọng?" "Ân, ý là em có khả năng muốn có một người chị dâu a." "Ai?" "Cái này sao.. một nữ nhân giàu có, trực tiếp cho anh một đống cổ phần, siêu cấp thổ hào." Này cũng không phải giống cổ phần các công ty khác, đây chính là của tập đoàn Tần thị! Giá trị tương đối cao! Giản Nhất Lăng, "..." Giống như, nơi nào đó không đúng lắm.
Chương 558: Ôn gia gặp phiền toái cầu hỗ trợ (1) Bấm để xem Ôn gia gặp một chút phiền toái. Phiền toái này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Thái Thấm Nguyệt lúc lái xe đã đụng người ta, phải đưa vào bệnh viện. Trách nhiệm là ở Thái Thấm Nguyệt, Thái Thấm Nguyệt muốn cùng đối phương giải quyết riêng, nhưng đối phương lại khăng khăng muốn kiện ra tòa. Thái Thấm Nguyệt hỏi thăm mới biết được, người mình đâm phải có lai lịch không nhỏ. Chuyện này liền không phải bồi thường bao nhiêu tiền, mà là đem người không nên đắc tội đã đắc tội rồi, Ôn gia đã chọc phải phiền toái không nhỏ. Nếu có người ra mặt hỗ trợ điều tiết một chút, chuyện kia liền sẽ dễ làm hơn rất nhiều. Nhưng vấn đề là người nào mới tốt. Tốt nhất là một vị cùng đối phương có liên quan, về thân phận địa vị phải có sức thuyết phục. Mà lúc này Thái Thấm Nguyệt nghĩ tới ngày đó ở trong buổi tiệc sinh nhật của Giản Nhất Lăng đã gặp mặt qua Lương Thước, Lương lão tiên sinh. Nếu Lương lão tiên sinh tới làm cái người trung gian này, nhất định là rất thích hợp. Vì thế Thái Thấm Nguyệt nói với chồng mình là Ôn Trình cái kiến nghị này, muốn Ôn Trình mở lời. Nhưng mà Ôn Trình có chút kéo không ra được mặt mũi này, "Chờ một chút, tôi trước hết nghĩ biện pháp khác, nếu không được, tôi lại đi nhờ hai vợ chồng em gái bọn họ giúp đỡ." Thấy chồng mình không chịu hỗ trợ, Thái Thấm Nguyệt liền muốn tự mình đi tìm Giản Nhất Lăng cùng Ôn Noãn. Vì thế cùng Ôn Nhược nói về chuyện một chút, để Ôn Nhược chủ động đi hẹn Giản Nhất Lăng gặp mặt. Ôn Nhược hẹn Giản Nhất Lăng gặp mặt ở một cuộc triển lãm hội họa. Giản Nhất Lăng vì có việc bận nên từ chối. Ôn Nhược đem chuyện Giản Nhất Lăng từ chối lời mời của cô nói với Thái Thấm Nguyệt. Thái Thấm Nguyệt ngược lại cảm thấy là con gái mình đã mời không đúng, "Con mời con bé đi xem triển lãm hội họa làm cái gì? Con bé lại không hiểu mấy thứ kia." Con gái bà cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, cùng Giản Nhất Lăng liền không phải là một loại người. "Con không bằng hẹn con bé đi dạo phố ăn cơm xem phim đi." Thái Thấm Nguyệt kiến nghị. Vì thế Thái Thấm Nguyệt hẹn cô em chồng Ôn Noãn đi dạo phố, còn nói mang theo hai đứa con gái nhỏ đi cùng. Ôn Noãn nghĩ mẹ chồng hiện tại bệnh tình cũng ổn định, mà chính mình cũng thật lâu không có cùng con gái đi dạo phố, hơn nữa bọn họ trước kia cũng không có đi tới kinh thành. Vì thế liền đáp ứng xuống dưới. Ôn Noãn buổi tối cùng Giản Nhất Lăng rất là cẩn thận mà nói đến chuyện này. "Nếu, con không thuận tiện, cũng không sao, mẹ chờ lần sau cũng được." Giản Nhất Lăng nhìn đôi mắt ướt át kia của Ôn Noãn, chung quy không thể ngoan tâm mà cự tuyệt. Vì thế sáng sớm cuối tuần, Giản Nhất Lăng, Ôn Noãn, và hai mẹ con Ôn gia cùng nhau ra cửa đi dạo phố. Nữ hài tử ở tuổi này, ra cửa gặp bạn bè, đi dạo phố là chuyện thực bình thường. Chỉ là Giản Nhất Lăng chưa từng có làm qua chuyện như vậy. Trong quá trình đi dạo phố, Ôn Noãn vừa thấy món gì đẹp đều muốn mua cho Giản Nhất Lăng. Thái Thấm Nguyệt toàn bộ quá trình đều khen Giản Nhất Lăng. Tới khi cùng nhau ngồi xuống ăn uống, Thái Thấm Nguyệt mới nói ra mục đích của mình. "Tiểu Lăng à, mợ gần đây gặp một chút chuyện phiền toái, muốn nhờ con giúp mợ một chút." Ôn Noãn nghe được lời này, nguyên bản trên mặt ý cười nhu hòa tức khắc tan hơn phân nửa. Thái Thấm Nguyệt lại tiếp tục nói, "Kỳ thật chính là một việc rất nhỏ, mợ nhớ rõ trong sinh nhật của con có vị Lương lão tiên sinh đến chúc mừng con, chỉ cần nhờ ông ấy ra mặt, chuyện phiền toái mà mợ gặp phải kia thực mau liền có thể giải quyết dễ dàng." Nghe Thái Thấm Nguyệt nói xong, Ôn Noãn trầm giọng nói, "Chị dâu, em cho rằng hôm nay chúng ta chỉ là đi dạo phố." Thái Thấm Nguyệt xấu hổ mà cười nói, "Chị cũng không có ý gì khác, chính là nhân tiện như vậy nhắc tới, bởi vì là người trong nhà, mới cùng Tiểu Lăng nói. A Noãn cũng không nghĩ nhìn thấy Ôn gia cùng chị lâm vào phiền toái chứ đúng không?"