Đam Mỹ [Đồng Nhân Tokyo Ghoul] (Arima X Kaneki) Trọng Sinh Về Năm 18 Tuổi - Ty - Hanh - Na

Discussion in 'Truyện Drop' started by baomii, Jun 29, 2021.

  1. baomii

    Messages:
    1
    CHƯƠNG 20

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 20:

    Kaneki Ken có một giấc mơ rất dài.

    Không, có lẽ không thể nói là mơ, đó là những gì đời trước cậu đã từng trải qua.

    Theo tuổi nhỏ trí nhớ vụn vặt, đến mười tám tuổi gặp biến đổi lớn, cùng với cuộc sống từ đó về sau. Cậu một lần nữa nhớ lại tất cả, kể cả một ít trí nhớ đã mơ hồ cũng đều bị lật đi ra.

    Ban đầu, nội tâm cậu rất bình tĩnh.

    Vui vẻ cũng tốt, thống khổ cũng thế, từ lúc cậu ở đời trước chết đi liền đã phóng thích.

    Thẳng đến nhìn cậu cùng Arima tiên sinh qua lại, bản thân lại khắc chế không được tâm cảm giác phập phồng. Chỉ có đối Arima tiên sinh, cậu liều chết cũng không thể thoát ra.

    Biết rõ là mơ, lại vẫn không thể kiềm chế.

    Cậu đại khái là hết thuốc chữa.

    Sau đó, ngoại trừ trong mơ Arima tiên sinh, cậu còn giống như nghe được âm thanh Arima tiên sinh trong hiện thực.

    Thế nhưng là Arima tiên sinh trong mơ chân thật như vậy.

    Thời gian trôi qua, Kaneki cảm giác mình tựa hồ bắt đầu phân không ra cảnh trong mơ cùng thực tế.

    Đợi đến lúc cậu không thể làm gì nhìn Arima tiên sinh theo quỹ đạo trong trí nhớ tự sát thân vong, Kaneki triệt để lâm vào hỗn loạn.

    Kaneki không cách nào tiếp nhận Arima tiên sinh lại một lần nữa đi về hướng kết cục như vậy.

    Thẳng đến cậu nghe được âm thanh tỉnh táo của Arima tiên sinh.

    ".. Chỉ tỉnh lại, cậu mới có thể trông thấy tôi còn sống."

    Kaneki lập tức bừng tỉnh.

    Nếu như trầm mê trong cảnh mơ, như vậy cậu liền thật sự không cách nào trông thấy Arima tiên sinh.

    - -

    Kaneki Ken đột nhiên mở ra hai mắt, sau đó cậu phát hiện mình đang bị Arima tiên sinh gắt gao ôm trong ngực.

    "Arima tiên sinh.." âm thanh Kaneki Ken có chút khàn khàn.

    Arima Kishou biết rõ, Kaneki đã không sao, nhưng là trạng thái cậu ấy bây giờ cũng không tốt, tinh thần có lẽ đã đến giới hạn, cả người thoạt nhìn đều yếu ớt.

    "Đã không sao, cậu làm vô cùng tốt. Hiện tại cái gì cũng không nên nghĩ, cậu quá mệt mỏi, ngủ tốt một giấc đi a."

    Nội tâm Arima Kishou do dự một chút, cuối cùng vẫn là ôm chặt người trong ngực, dùng âm thanh ôn hòa ở bên tai cậu nhẹ nói.

    "Tôi sẽ ở chỗ này cùng cậu, đừng sợ."

    Kaneki Ken toàn thân run lên, cố nén suy nghĩ muốn khóc, thoáng nở nụ cười nói: "Tốt."

    Arima Kishou giúp đỡ Kaneki Ken lần nữa nằm lại trên giường, sau đó cầm tay cậu.

    "Ngủ đi."

    Kaneki không có lập tức nhắm mắt lại, mặc dù cậu hiện tại vô cùng mệt mỏi, thế nhưng vẫn muốn xem thật kỹ Arima tiên sinh.

    Rất nhanh, Kaneki ý thức được, Arima tiên sinh khả năng ở chỗ này bồi cậu cả buổi tối.

    "Arima tiên sinh, có thể ngủ cùng một chỗ với tôi không? Tôi vừa gặp ác mộng rất đáng sợ, hiện tại rất sợ hãi." Do dự một chút, Kaneki Ken vẫn là đánh bạo đề nghị.

    Arima Kishou trong khoảng thời gian ngắn không có nói chuyện.

    Kaneki Ken yên lặng nhắm mắt lại, tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý bị từ chối, nhưng vẫn khó nén mất mác trong nội tâm.

    "Tốt."

    Kaneki Ken thoáng chốc mở to hai mắt, hầu như cho là mình vừa nghe xong ảo giác.

    Thẳng đến Arima tiên sinh thật sự nằm lên giường, Kaneki nghĩ rằng mình hiện tại mới là đang nằm mơ.

    Đây là ước mơ tha thiết của cậu đời trước, cầu mà không được.

    * * *

    Kaneki Ken hồi phục rất nhanh, thân thể cậu không có xảy ra vấn đề, chẳng qua tinh lực tiêu hao, nghỉ ngơi rồi sẽ không thành vấn đề.

    Kaneki Ken biết rõ lần này là mình khinh suất.

    Quá mức an nhàn sinh hoạt sẽ làm người sa đọa.

    Nếu như không phải cuối cùng bị Arima tiên sinh khiến tỉnh lại, Kaneki rất có thể sẽ trực tiếp tinh thần tan vỡ, đến lúc đó như thế nào liền khó nói.

    Arima tiên sinh là một bế tắc trong nội tâm cậu, nhưng cậu lúc trước không có nhìn thẳng vào vấn đề này. Kaneki tuy đã thấy bán nhân Arima tiên sinh tuổi thọ ngắn ngủi, lại không thể tiếp nhận Arima tiên sinh lần nữa dùng phương thức như vậy chấm dứt.

    Trong tiềm thức kaneki, cực kì sợ hãi đời này Arima tiên sinh còn có thể có kết cục đó.

    Cậu hy vọng mình có thể một mực làm bạn bên người Arima tiên sinh thẳng đến một khắc cuối cùng, dùng thận phận nào đều tốt, ít nhất không cần lại để cho Arima tiên sinh một người cô đơn, dùng sức một mình gánh chịu mọi thứ.

    Vì thế, Kaneki nguyện ý mau chóng phát triển khôi phục thực lực, cũng nguyện ý về sau kế thừa lý tưởng cùng trách nhiệm của Arima tiên sinh.

    Mặc dù, cuộc đời của cậu cũng sẽ không dài..

    Thôn phệ kakuhou Kakuja tuy có mạo hiểm, nhưng một khi thành công, lợi ích càng là cực lớn.

    Hơn nữa, mượn cơ hội lần này, Kaneki Ken còn cởi bỏ tâm ma của mình. Đuổi kịp cuộc đời không giống lúc trước, Kaneki Ken tin tưởng cậu cùng Arima tiên sinh sẽ không lại đi đến một bước kia.

    Quỹ đạo vận mệnh đã bị cậu thay đổi.

    Mọi thứ đều phát triển theo phương hướng tốt hơn.

    Từ ngày đó về sau, Kaneki Ken rõ ràng cảm giác được Arima tiên sinh đối với cậu có hơi chút dung túng, trong nội tâm Arima tiên sinh tựa hồ buông xuống được băn khoăn, lại giống như đã quyết định xong gì đó.

    Kaneki Ken nghỉ ngơi ba ngày, là triệt để nghỉ ngơi.

    Không có mỗi ngày huấn luyện, cũng không cần mỗi ngày ăn uống kakuhou. Trong thời gian ngắn, Kaneki cũng không cần cân nhắc vấn đề đói khát.

    Ghoul cũng không phải con người bình thường đều cần mỗi ngày "Ăn cơm".

    Tới ngày nghỉ thứ tư, Arima tiên sinh chủ động muốn dẫn cậu đi ra ngoài.

    Kaneki Ken không có phản đối.

    Sau khi cậu vào ở trong nhà Arima tiên sinh, đây là lần đầu tiên từ nơi này đi ra ngoài.

    Lúc trước Arima tiên sinh đối cậu ra yêu cầu là đi ra ngoài phải trải qua cho phép, nhưng Kaneki một lần cũng không có đưa qua thỉnh cầu như vậy. Cũng không phải nói cậu mê luyến cùng Arima tiên sinh đến nơi này sống yên bình, theo ý nào đó thì cậu cũng là đang ẩn núp tung tích của mình.

    Kaneki biết rõ người đối với cậu cảm thấy hứng thú có rất nhiều, nhưng mà không có đầy đủ thực lực cường hãn như lúc trước, cậu lúc đó ai cũng không muốn trêu chọc.

    Còn có Hide, bạn tốt này của cậu quá mức nhạy cảm, nếu như để lộ dấu vết gì cho cậu ấy, thì nhất định có thể đào sâu xuống ra đến một đống lớn bí mật.

    Cứ như vậy không để lại bất cứ dấu vết gì, Hide liền không có đường nào, cho dù Hide đời này vẫn liên lụy vào CCG, nhưng chỉ cần cậu không làm ra sự tình gì, Hide cũng sẽ không quá mức mạo hiểm.

    Hide thông minh không phải chỉ biết đào tin tức bên trên của cậu, người xem thường Hide chỉ có thể hỏng bét.
     
    Penguin.18.09 and Tiên Nhi like this.
  2. baomii

    Messages:
    1
    CHƯƠNG 21

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 21:

    Kaneki Ken sau khi đi ra ngoài chuyện thứ nhất chính là tìm một tiệm cắt tóc.

    Tóc của cậu vẫn nên sửa chữa tốt một chút.

    Cậu không có để cho Arima Kishou đi vào chung mình, mà đem đối phương đi tớimột tiệm sách cách đó không xa ở bên trong chờ đợi.

    Lúc Kaneki Ken đứng yên tĩnh bên cạnh bàn đọc sách trước mặt Arima Kishou, đã qua gần hai giờ. Nếu không phải đối Kaneki đã có đầy đủ hiểu rõ cùng tin tưởng, Arima đại khái liền cho rằng đối phương thừa cơ chạy trốn.

    "Như thế nào đi lâu như vậy?" Arima Kishou vẫn như cũ đem ánh mắt dừng trên trang sách, không có ngẩng đầu.

    "Đương nhiên là vì đem mình làm đẹp mắt, anh không nhìn xem tôi ư?" Kaneki Ken nghĩ thầm, nếu Arima tiên sinh thấy bộ dạng cậu bây giờ còn có thể bình tĩnh như vậy, vậy cậu liền phục rồi.

    Động tác lật sách của Arima Kishou dừng lại, có chút nghi hoặc ngẩng đầu lên.

    "..."

    Kaneki Ken từ ánh mắt đối phương đọc ra ý tứ "Cậu đang làm cái quỷ gì".

    Kaneki Ken cười như con mèo giảo hoạt, cậu tự tay sờ sờ tóc mình, nói: "Lúng túng ư?"

    Arima Kishou nhíu mày, trong khoảng thời gian ngắn không có nói chuyện.

    Nguyên bản tóc đen nhánh bị màu trắng thay thế.

    Arima Kishou không phủ nhận, tóc trắng Kaneki Ken quả thật làm cho người kinh diễm, Kaneki vốn là vì dần dần trưởng thành trở nên anh tuấn, lúc này đây một đầu tóc trắng làm nổi bật càng thêm xuất sắc.

    Nhưng lại làm cho người ta một loại cảm giác khoảng cách, còn có cảm giác không rõ.

    Mặc dù trên mặt Kaneki Ken bây giờ tràn đầy tươi cười sáng lạn, vẫn không cách nào xua tan hoàn toàn loại cảm giác này.

    Arima Kishou không thích điều này.

    "Bản thân cậu cảm thấy đẹp mắt là tốt rồi." Arima Kishou cuối cùng chỉ nói như vậy.

    Kaneki Ken như không có phát giác Arima Kishou tâm tình biến hóa, cười càng thêm vui vẻ.

    Sau đó, Arima mang theo Kaneki Ken đi rất nhiều nơi.

    Bọn họ không có chọn nơi ồn áo náo nhiệt quá nhiều, mà là khắp nơi tìm chỗ có cảnh sắc đẹp đẽ, số người lại thưa thớt rồi dừng lại.

    Tuy theo ý nào đó, loại địa phương này khả năng ẩn núp nguy hiểm rất cao, nhưng đây không phải vấn đề Arima Kishou cùng Kaneki Ken sẽ lo lắng. Nếu như tên nào không có mắt dám can đảm chạy ra trước mặt bọn họ, người gặp xui xẻo tóm lại không phải là hai người họ.

    Sinh hoạt nhàn nhã tự tại như vậy, cuộc đời Arima Kishou hầu như chưa bao giờ có qua, anh mang theo Kaneki Ken trong những ngày nghỉ này đi qua rất nhiều nơi. Những địa phương này, phần lớn anh cũng chưa có đến.

    Chạng vạng tối ngày nghỉ cuối cùng, Arima Kishou muốn dẫn Kaneki Ken đi tới một địa phương.

    Kaneki Ken đồng ý.

    Nơi Arima Kishou mang theo Kaneki đến chính là nhà xưởng bỏ hoang lần trước anh cùng Cú Độc Nhãn gặp mặt.

    Kaneki Ken một đường đi theo Arima Kishou, thẳng đến hai người bước vào trong xưởng, cũng không có lại nói tiếp.

    Arima đứng ngay vị trí lần trước phát hiện Cú Độc Nhãn.

    Trên mặt đất chỗ đó có để một vật.

    Kaneki Ken không có tiến lên, mà là dừng lại tại một chỗ tạm thời có thể xưng là vị trí cửa. Thời điểm cậu đi tới đây sớm đã nhìn rõ ràng, đó là vali xách tay của Arima tiên sinh, bên trong có lẽ là IXA, hoặc có thể là Narukami.

    Cảm giác, cảm thấy không đến mức kiêu ngạo.

    Arima Kishou cầm lên vali xách tay, sau đó tháo gỡ, lấy ra vũ khí quinque của chính mình.

    Kaneki Ken liếc liền nhận ra, là Narukami a..

    Nhìn Arima tiên sinh cầm trong tay Narukami xoay người đối mặt với cậu, Kaneki theo bản năng lại hồi tưởng qua.

    Chẳng lẽ, cậu không cách nào thay đổi vận mệnh như vậy ư?

    Không, không phải.

    Kaneki Ken nhắm mắt lại nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau đó mở mắt tiến lên vài bước.

    Đây là khoảng cách thích hợp động thủ.

    "Chính là ở chỗ này, tôi lấy cho cậu kakuhou Cú Độc Nhãn." Arima Kishou không có lập tức công kích.

    "Cho nên?"

    Kaneki Ken nghe vậy hơi quan sát kỹ xung quanh, quả nhiên thấy được một ít dấu vết chiến đấu.

    "Kaneki Ken, tôi muốn xác minh một chút, tôi làm hết thảy cho cậu rốt cuộc có đáng giá hay không."

    "Nếu như không muốn chết, liền lấy ra tất cả thực lực của cậu toàn lực đánh một trận, chỉ cần thắng tôi, cậu có thể còn sống mà rời khỏi nơi này."

    Lúc này toàn thân Arima Kishou đều tản ra khí tức thuộc về Bạch Tử Thần CCG.

    Đây là cùng nửa năm qua trong khi huấn luyện, hoàn toàn bất đồng hai loại khí thế.

    Kaneki Ken đối với cái này cũng không lạ lẫm, thậm chí có thể nói là quen thuộc đến cực điểm. Cậu đã từng lấy thân phận "Địch nhân", cũng từng dùng thân phận "Đồng sự" cảm thụ qua.

    Hiện tại, rất rõ ràng là loại tình huống thứ nhất.

    Cho dù không tình nguyện chiến đấu, nhưng Kaneki Ken biết rõ trận chiến này không thể tránh né. Cậu không cách nào ở chỗ này thay đổi quyết định Arima tiên sinh.

    Trong nội tâm Kaneki rất rõ ràng, coi như đem hết toàn lực, cậu hiện tại vẫn không phải đối thủ Arima tiên sinh. Cậu vừa mới cắn nuốt kakuhou Cú Độc Nhãn, tuy thực lực có tăng lên, nhưng vẫn chưa tới tình trạng có thể hóa Kakuja.

    Đây là cần có thời gian.

    * * *

    Trận chiến này không hề lo lắng, người thua tất nhiên là Kaneki Ken.

    Kaneki bị trọng thương đến tạm thời mất đi năng lực hành động. Thân thể nhiều chỗ gãy xương, nội tạng tổn thương, kagune đều bị chém đứt, Kakuhou cũng bị trọng thương.

    Nhưng Arima Kishou cũng không phải không tổn thương, cánh tay trái của anh bị kagune Kaneki Ken đánh trúng, đã tạo thành gãy xương.

    Arima Kishou dáng người thẳng tắp đứng trước mặt Kaneki Ken ngã trên mặt đất, liền nghĩ tới lần đầu gặp nhau trong đêm tuyết.

    Nhớ khi đó Kaneki Ken đã nói.

    "Tôi không muốn đến Cochlea, xin anh giết tôi đi.. Arima tiên sinh."

    Kaneki thần sắc lạnh nhạt cùng Arima nhìu nhau, phảng phất nửa năm qua những tín nhiệm cùng ỷ lại đều không tồn tại.

    Một tia bi thương hay dáng vẻ phẫn nộ cũng không có.

    "Nếu như không muốn đến Cochlea, lần sau đừng có lại rơi vào tay của tôi." Arima Kishou lạnh giọng nói, sau đó anh thu hồi Narukami, quay người rời đi.

    Kaneki Ken ngay lúc Arima Kishou rời đi, có chút cố hết sức chuyển động đầu nhìn qua bóng lưng anh, thẳng đến rốt cuộc nhìn không thấy mới thôi.

    Arima tiên sinh, anh rốt cuộc là mềm lòng.

    * * *
     
    Penguin.18.09 and Tiên Nhi like this.
  3. baomii

    Messages:
    1
    CHƯƠNG 22

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 22:

    Thời điểm Eto ăn mặc trang phục Cú Độc Nhãn đến nơi, Arima Kishou rời đi đã lâu.

    Cô tạm thời không muốn nhìn thấy tên hỗn đản kia.

    Khi cô đi vào khu kiến trúc thoạt nhìn lung lay sắp đổ, Eto nhìn thấy bóng lưng đứng yên của một thiếu niên tóc trắng.

    Ngọa tào, hậu bối à rốt cuộc là vì cái gì nghĩ không ra, muốn học tên tử thần kia, đem mình làm thành một đầu tóc trắng?

    Nghe được động tĩnh phía sau Kaneki Ken xoay người qua.

    Thời điểm ánh mắt Cú Độc Nhãn chống lại cặp mắt kia, toàn thân một trận rùng mình.

    Lúc này Kaneki Ken hoàn toàn không giống với bộ dáng ở trước mặt Arima Kishou. Cứ như vậy bộc lộ ra khí thế tài năng, lại làm cho Cú Độc Nhãn hoảng hốt, có loại ảo giác cô nhìn thấy tử thần thứ hai.

    Trên người Kaneki bởi vì lúc trước chiến đấu mà chật vật không chịu nổi, toàn thân tràn đầy vết máu, nhưng là khi đi ra trên da thịt lúc này đã nhìn không ra bất kỳ miệng vết thương nào.

    Kaneki Ken nhìn thiếu nữ một thân váy đỏ băng bó, đây là Cú Độc Nhãn với tư cách cán bộ Eto Thanh Đồng Thụ.

    Kaneki Ken nhớ tới quản lý Yoshimura.

    "Yoshimura Eto, cô tới đây là vì cái gì đó?"

    Kaneki Ken thu liễm một mặt nguy hiểm chính mình, trên mặt cười như không cười, không thèm để ý chút nào trực tiếp gọi ra tên thật đối phương.

    "..."

    Cú Độc Nhãn hô hấp chậm lại, cô cảm giác mình nhất định cầm nhầm kịch bản!

    Cô có loại dự cảm, thiếu niên này khả năng biết được bí mật của cô..

    Như vậy, có hay không lúc gặp mặt tại tiệm sách, cậu ta liền nhận ra cô với tư cách Takatsuki Sen?

    "Cô là hận ba của cô a? Là nguyên nhân vì sao.. Là bởi vì ông ấy giết chết mẹ cô? Hay là bởi vì ông ấy từ bỏ cô?"

    Kaneki Ken không vội không chậm hướng Cú Độc Nhãn đi đến.

    "Thế nhưng ông ấy không có biện pháp a, căn bản không có biện pháp hoàn toàn thoát khỏi tổ chức V.. Mẹ của cô là vì bảo vệ cô mà tự nguyện chết đi, về phần ba của cô từ bỏ cô, ông ấy chẳng qua là không muốn cô rơi vào tay tổ chức V mà thôi. Nên biết, với tư cách tồn tại đặc thù, rơi vào trong tay những người đó cô sẽ có kết cục gì.."

    "Kỳ thật cô thông minh như vậy, cũng không phải đoán không được việc này a. Chẳng qua là chính mình không muốn đối mặt."

    Kaneki Ken không để ý tới Cú Độc Nhãn trầm mặc, phối hợp đem lời nói xong.

    Đối với lựa chọn của quản lý Yoshimura năm đó, Kaneki Ken không có đánh giá, nhưng là cậu cảm thấy ông không nên rơi vào kết cục đời trước bị con gái ruột cho là thí nghiệm cung cấp thể.

    "Cậu đến cùng biết rõ nhiều ít?" Cú Độc Nhãn đột nhiên hỏi.

    "Cũng không phải rất nhiều, khả năng vừa vặn cô biết tôi cũng biết."

    Cô không biết, cậu cũng biết nốt.

    Cú Độc Nhãn có chút khó thể tin, người này rốt cuộc từ đâu biết những chuyện này, sẽ không thể nào là Arima Kishou nói cho cậu ta biết.

    "Tôi khuyên cô, không nên nghĩ loại vấn đề căn bản sẽ không đạt được đáp án." Kaneki Ken liếc thấy Cú Độc Nhãn nội tâm hỗn loạn, lòng tốt mở miệng khuyên bảo.

    Kaneki Ken đối Arima tiên sinh cùng Cú Độc Nhãn liên hệ trong nội tâm biết rõ, cũng đoán được cô lúc này chạy tới đây là vì điều gì.

    Kaneki hiện tại tuy chữa trị vết thương, nhưng mà kakuhou không có biện pháp nhanh như vậy hoàn toàn khôi phục.

    Cậu cũng không lo lắng đem Cú Độc Nhãn làm nóng nảy.

    Cú Độc Nhãn không dám giết cậu.

    "Kỳ thật tôi biết rõ cô muốn gì, tôi có thể giúp cô, nhưng đây là có điều kiện."

    Kaneki Ken không có tiếp tục dẫm chỗ đau đối phương.

    "Điều kiện gì?" Cú Độc Nhãn không hiểu, tâm mệt mỏi, này cùng hoàn cảnh trong tưởng tượng của cô hoàn toàn khác nhau a.. A.. A.. A!

    Cú Độc Nhãn còn tưởng rằng cô sẽ thấy một cái hậu bối thê thê thảm thảm đáng thương.

    Nhà ấm trong đóa hoa như đã nói đâu?

    Thế nhưng là, đối phương vì sao thoạt nhìn cùng người không có việc gì giống nhau? Còn thoạt nhìn làm khó như vậy!

    "Ha ha, cô về sau sẽ biết."

    "..."

    Cú Độc Nhãn.

    - -

    Từ ngày đó về sau, đám Ghoul ở Thanh Đồng Thụ nhiều ra một cán bộ thần bí.

    Toàn thân người kia mang theo ngụy trang, mỗi lần xuất hiện đều từ đầu đến chân bao lại bên trong áo choàng, trên mặt là mặt nạ có thể che đậy toàn bộ, ngẫu nhiên lộ ra tay cũng phủ lấy bao tay màu trắng bằng bông.

    Không có người biết rõ tên gọi là gì, cũng không có người gặp qua bộ dạng của cậu.

    Người Thanh Đồng Thụ xưng Kaneki là "Quỷ ảnh".

    Cậu luôn luôn xuất quỷ nhập thần, bên trong Thanh Đồng Thụ cũng ra vào tự nhiên, cậu không bị bất luận kẻ nào quản chế, cũng cơ bản không trực tiếp tham dự hành động nào ở Thanh Đồng Thụ. Đối với tồn tại của tên cán bộ này, bên ngoài lấy được tin tức càng thêm thưa thớt, thậm chí không ít người đối người này có tồn tại hay không ôm thái độ hoài nghi.

    Mới đầu bên trong Thanh Đồng Thụ cũng có những âm thanh không hài hòa.

    Nhưng là một vị cán bộ trẻ tuổi khác Kirishima bị đối phương đánh đến tê liệt trên giường nhiều ngày về sau, người thấy cậu cũng không dám nói thêm cái gì.

    Đối phương thậm chí không có sử dụng kagune, hoàn toàn là thiên về một bên thực lực nghiền ép.

    Mà ở bên trong mấy tháng thời gian kế tiếp, trong tầm mắt CCG dần dần xuất hiện một cái ghoul danh hiệu "Bịt mắt".

    Đây là một tên kỳ quái.

    Tên đó mang theo một cái mặt nạ quỷ dị dữ tợn màu đen, một con mắt bị che lại, còn có một đầu tóc trắng.

    Trên danh sách CCG, Ghoul này đánh giá đẳng cấp tạm định là cấp S. Nhưng mà theo phỏng đoán, cậu ta khả năng có chiến lực không thua gì cấp SS.

    Bởi vì không có điều tra quan chính diện cùng "Bịt mắt" Chiến đấu qua, cho nên không cách nào trực tiếp xác nhận chiến lực, ngẫu nhiên có điều tra quan phát hiện tung tích của cậu, đối phương luôn không dây dưa, rất dễ dàng thoát khỏi truy tung.

    Hồ sơ "Bịt mắt" tại CCG kỳ thật rất sạch sẽ, bởi vì cho tới bây giờ không có ghi chép cậu săn mồi con người. Về ghi chép hồ sơ, toàn bộ đều là chém giết Ghoul bên trong.

    Có không ít Ghoul xấu chết trong tay "Bịt mắt", trong đó không thiếu những tên được đánh giá cấp S bên trong CCG.

    Không có người biết rõ "Bịt mắt" Có hay không là một phần của tổ chức nào đó, sự xuất hiện của cậu rất đột nhiên. Cũng không cách nào xác định khu vực hoạt động đại khái, bởi vì cậu xuất hiện tùy ý ở khắp nơi.

    Nhưng vì ảnh hưởng đến xã hội rất nhỏ, điều tra quan trong CCG sẽ chú ý tới cậu ta cực kì thấp.

    * * *

    Thượng đẳng điều tra quan Take Hirako, vốn là từng hợp tác với hạng đặc biệt Arima Kishou.

    Cho dù về sau bị dời đến chức vị cái khác, anh vẫn như cũ đối Arima hạng đặc biệt có chút trung thành tuyệt đối.

    Take Hirako tại mấy tháng trước, lúc ấy đang nghỉ ngơi thì được Arima hạng đặc biệt nhờ vả, tại ngày nghỉ cuối cùng kia đem bộ vali xách tay Narukami đưa tới một nhà xưởng bỏ hoang.

    Arima hạng đặc biệt không có nói ra nguyên nhân, cũng tỏ vẻ không cho phép anh dừng lại ở đó.

    Take Hirako tuy có chút kỳ quái, nhưng không có tìm tòi nghiên cứu. Anh cũng không đối hành vi Arima hạng đặc biệt có bất kỳ dị nghị gì.

    Nhưng là, ngày hôm sau Take Hirako ngoài ý muốn biết được, Arima hạng đặt biệt đã thật lâu không chịu qua tổn thương, rõ ràng cánh tay trái bị gãy xương.

    Chuyện này đưa tới một hồi bạo động không lớn không nhỏ ở CCG, Arima hạng đặt biệt đối bên ngoài giải thích là trong lúc nghỉ ngơi ngoài ý muốn gặp phải Cú Độc Nhãn.

    Trong nội tâm Take Hirako đối với việc này có chút thái độ, nhưng anh vẫn như cũ không có ý định tìm tòi nghiên cứu ý tưởng của Arima hạng đặc biệt. Anh cảm thấy tuy ngoài mặt thoạt nhìn giống như không có thay đổi gì, nhưng là sau khi bị thương, trên người Arima tiên sinh hình như mơ hồ có một tia bi thương.

    Từ đó mấy tháng về sau, Take Hirako không biết có phải ảo giác của mình hay không, anh cảm thấy lúc Arima hạng đặc biệt nhìn đến tin tức "Bịt mắt" thần sắc luôn đặc biệt chăm chú.

    Nhưng không thể nói là để tâm, Arima hạng đặc biệt hình như cũng không có chú ý đi thu thập những tình báo này.

    Thời gian sẽ không bởi vì bất kỳ kẻ nào mà dừng lại, lại qua một năm, mùa đông dần dần đến.
     
    Penguin.18.09 likes this.
  4. baomii

    Messages:
    1
    CHƯƠNG 23 (END)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 23:

    Tự lần trước đánh một trận xong, Arima Kishou rốt cuộc không có nhìn thấy qua Kaneki Ken.

    Anh lần nữa về tới trạng thái một người sống lẻ loi, không bao giờ.. có người mỗi ngày giúp anh chuẩn bị tốt bữa sáng cùng bữa tối.

    Cũng không có người ở trong nhà mỗi ngày nghênh đón anh trở về.

    Kỳ thật, vài ngày sau cuộc chiến đấu Kaneki Ken đã từng trở lại một lần, Arima tiên sinh đã sớm cho cậu chìa khóa nhà. Cái kia đại biểu rằng anh đã ngầm đồng ý Kaneki Ken có thể tự do ra vào, không nhất định phải lấy được sự cho phép của anh.

    Chẳng qua Kaneki Ken cho tới bây giờ không có dùng qua, đây là lần đầu tiên.

    Kaneki là ngay thời điểm Arima Kishou không ở mà trở về.

    Cậu mang đi mặt nạ của mình, hơn nữa tự tiện cầm đi một vật của Arima tiên sinh và để lại một tờ giấy.

    Trước khi đi, Kaneki Ken không có đem chìa khóa giữ lại.

    Về sau, Arima Kishou tại CCG biết được một Ghoul tóc trắng xuất hiện bị gọi là "Bịt mắt".

    Anh biết rõ, là Kaneki Ken.

    - -

    Cao ốc phân bộ CCG khu 7, trong văn phòng phú lương thượng đẳng điều tra quan. (phú lương mình hong biết là ai: <)

    "Arima, lại có thể nhúng tay vào sự vụ không ở trong phạm vi chức trách của bản thân mình, điều này không giống như tác phong của anh."

    Phú lương quá chí là người phụ trách phân bộ CCG khu 7, một gã thượng đẳng điều tra quan. Lúc còn trẻ, anh đã từng cùng Arima Kishou quen biết.

    Đối với lần này, phụ trách sự vụ khu 24 Arima hạng đặc biệt đột nhiên không hiểu ra sao đến nhúng tay vụ án khu 7, anh ngược lại không phải không thoải mái, mà là cảm giác rất kỳ lạ.

    "Không có gì, tôi chỉ là đối tên nào đó có chút hứng thú mà thôi." Arima Kishou nhìn phú lương quá chí, không có biểu lộ tâm trạng gì.

    Sau đó anh thoáng sửa sang lại hành trang, cầm lấy vali xách tay của mình không quay đầu lại mà đi ra ngoài.

    "Bị anh chú ý a, vậy cũng thật sự bất hạnh." Phú lương quá chí nhìn Arima Kishou đi xa, lầm bầm lầu bầu nói.

    * * *

    Nhà hàng Ghoul khu 7

    Kaneki Ken nhìn vẻ mặt Tsukiyama Shuu ngồi dưới đất chật vật, như có đăm chiêu.

    Cậu nhớ tới đời trước người này đối với mình làm tất cả.

    Lúc bọn họ mới quen thật sự chưa tới mức vui vẻ, nhưng mà về sau Tsukiyama Shuu cũng giúp cậu rất nhiều, thẳng đến cuối cùng cũng không nguyện ý buông tha cậu.

    Nói tóm lại, Kaneki Ken vẫn rất cảm kích anh.

    Bất quá, đời này Kaneki Ken cùng Tsukiyama Shuu quen biết dừng lại ngay lúc cậu bị Thanh Đồng Thụ bắt đi, hiện tại bọn họ hai người thật sự không quen.

    Lần này không có nghĩ cách hành động cứu viện, càng không có lúc sau đi theo.

    "Mỹ thực gia, không nên mở loại này nhà hàng này, tôi không thích, hơn nữa dễ dàng khiến CCG chú ý.. Anh sớm chút trở nên thành thục a, anh cũng không hy vọng gia tộc mình bị hủy hoại chỉ trong chốc lát mà."

    Kaneki Ken thật lòng khuyên bảo đối phương, cũng không biết Tsukiyama Shuu có thể hay không nghe lọt.

    "Cậu là.. Cậu quả nhiên là!" Tsukiyama Shuu run rẩy dùng ngón tay hướng Kaneki Ken.

    "Rời khỏi nơi này" Kaneki Ken cắt đứt lời đối phương nói, "Người CCG tức khắc sẽ đến."

    Tsukiyama Shuu sửng sốt một chút, nhưng một phần người hầu bên cạnh Tsukiyama Shuu lại lập tức có phản ứng.

    "Không tốt, thiếu gia đi mau!"

    Tsukiyama Shuu do dự một chút, anh tuy không muốn cứ như vậy bị thiếu niên đã lâu không thấy đuổi đi, nhưng đến cùng vẫn là bận tâm CCG.

    Cuối cùng, Tsukiyama Shuu cùng hộ vệ của mình theo cửa sau nhà hàng rút lui.

    Kaneki Ken lẳng lặng nhìn bọn họ rời đi, không có lại nói tiếp.

    Cậu một người ở đây.

    * * *

    Arima Kishou một đường dẫn đầu những điều tra quan khác đến bên trong dò xét, lại cảm thấy không thích hợp.

    Quá yên tĩnh.

    Tựa như không có hơi thở người sống.

    Thẳng đến khi mở ra cánh cửa cuối cùng, phóng tầm mắt nhìn quanh đại sảnh tất cả đều là thi thể Ghoul, khắp nơi đều là vết máu.

    Hương vị máu tanh tràn ngập trong không khí, vô cùng nồng đậm mới lạ.

    Arima Kishou liếc mắt liền thấy một người đứng trong đại sảnh, thân ảnh kia đưa lưng về phía cửa, cùng với tóc ngắn chói mắt màu trắng.

    Sau lưng anh điều tra quan lần lượt đi đến, đều vì cảnh tượng trước mắt làm chấn kinh. Duy chỉ có Arima Kishou không bị hoàn cảnh xung quanh quấy nhiễu, anh chăm chú nhìn đạo bóng lưng kia, trong mắt lộ vẻ thâm trầm.

    "Lui ra phía sau, nơi này giao cho tôi."

    Arima Kishou nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau đó đối bộ hạ sau lưng ra lệnh.

    Đối với mệnh lệnh tử thần, không có người nào tỏ vẻ dị nghị, điều tra quan lần lượt lui ra ngoài. Sau lưng Arima Kishou, hai cánh cửa chậm rãi khép lại, đem hai người cùng những người khác triệt để tách ra, tại đây ngăn cách thành một phương trời đất.

    Arima Kishou thấy người trong đại sảnh chậm rãi xoay người qua.

    Người trước mắt có điểm cao lớn, cũng không phải rất rõ ràng, duy nhất lộ ra trên mặt cậu là một con mắt kakugan màu đỏ tươi.

    Không hẹn mà Arima Kishou cùng Kaneki Ken nghĩ tới buổi tối kia.

    Đó là ngày sinh nhật 29 tuổi Arima Kishou cũng là sinh nhật 19 tuổi Kaneki Ken.

    Arima Kishou theo vali xách tay cầm lên IXA, nắm trong tay chỉ hướng phía trước.

    "Tôi quả nhiên.. Cần phải đem cậu bắt vào Cochlea mới đúng."

    * * *

    Tin tức Ghoul cấp S "Bịt mắt" Bị Arima hạng đặc biệt bắt được, trong CCG rất nhanh được truyền bá ra.

    Vốn dĩ thanh danh cùng đánh giá đẳng cấp của "Bịt mắt" cũng không tính đặc biệt chói mắt, bởi vì người kia tác phong cổ quái cũng không phải mục tiêu chú ý chủ yếu ở CCG.

    Nhưng mà lúc này đây vốn là CCG đạt được tin tức, chuẩn bị xử lý nhà hàng Ghoul khu 7 lại bị đối phương vượt lên trước một bước đồ sát. Ghoul ở đây không một người sống, duy chỉ có vài người nguyên bản bị cho là đồ ăn ngược lại may mắn còn sống.

    Như thế lại để cho tên "Bịt mắt" thoáng đàng hoàng rất nhiều.

    Những tên.. khách nhân Ghoul kia khi trải qua kiểm chứng, có không ít nhân vật tiếng tăm nằm trong danh sách truy nã CCG.

    Trừ lần đó ra, điều tra quan CCG còn có một điểm rất ngạc nhiên, chính là Arima hạng đặc biệt từ trước đến nay không thường nhúng tay vào sự vụ người khác, vì cái gì đột nhiên tham gia sự vụ khu 7?

    Mà bản thân Arima hạng đặc biệt, lúc này đang ở khu 1, trong văn phòng cục trưởng Washuu.

    Anh ở chỗ này chờ đợi đã lâu, hiện tại hẳn là đạt được kết quả lúc sau.

    "Cậu có ý nghĩ này ngược lại rất thú vị. Chẳng qua, cậu làm sao có thể cam đoan, cậu ta sẽ không phản bội?"

    Washuu Yoshitoki trầm ngâm hồi lâu, bỗng nhiên nói ra.

    "Cục trưởng, cậu ấy nguyên bản chính là con người, hiện tại vẫn như cũ khát vọng với tư cách một con người, chỉ cần chúng ta có thể thừa nhận điểm này, cậu ấy liền nhất định sẽ không phản bội." Arima Kishou bình tĩnh nói.

    "Con người.. Ư?" Washuu Yoshitoki như có đăm chiêu.

    "Đã như vậy, tôi sẽ phái người xử lý tốt vấn đề khác, người nếu là cậu bắt về, liền giao cho cậu toàn quyền phụ trách."

    "Vâng."

    - -

    Vài ngày sau, ở Cochlea.

    Kaneki Ken yên tĩnh cuộn lấy thân thể mình ngồi ở một góc trong nhà tù.

    Cậu ở đây ngẩn người.

    Sau khi bị giam đến nơi này, cậu không biết thời gian trôi qua, cũng không có nhân viên thẩm vấn hoặc là người khác đến quấy rầy.

    Phương pháp giết thời gian chính là ngẩn người, ngẫu nhiên ngẫm lại sự việc trước kia.

    Ký ức Kaneki trở về thời điểm mình bị giam tại Cochlea, nhưng đoạn trí nhớ này ấn tượng giữ lại thật đúng là không nhiều lắm. Lúc đó, hai mắt cậu toàn bộ mò mẫm, đại não bị thương nghiêm trọng, ý thức một mảnh hỗn loạn.

    Ngoại trừ thống khổ, hầu như không cảm thấy được cái gì.

    Không biết lại qua bao lâu, Kaneki Ken nghe được âm thanh cửa mở ra.

    Cậu theo bản năng ngẩng đầu nhìn, phát động suy nghĩ vẫn không thể lập tức thu hồi lại.

    Nhìn Arima Kishou đứng ở cửa.

    "Arima tiên sinh."

    Kaneki Ken sau khi lấy lại tinh thần, liền lẳng lặng nhìn anh, ở trong lòng nhẹ giọng la lên.

    Arima Kishou đi đến trước người Kaneki Ken, thân thể ngồi xổm xuống. Anh đưa tay sờ sờ đầu Kaneki Ken, sau đó thoáng nở nụ cười.

    Đó là nét mặt tươi cười ôn nhu trong trí nhớ cả hai đời Kaneki không có nhìn thấy qua mấy lần.

    "Sinh nhật vui vẻ, nghiên."

    Kaneki Ken cả người đều ngây dại.

    Arima đem Kaneki ôm vào trong ngực.

    Sau đó, anh đem cằm đặt trên vai người ở trong ngực luôn luôn đơn bạc, đối với Kaneki Ken bên tai nhẹ nói: "Đã không sao, đi thôi, tôi mang cậu về nhà."

    "Tốt." Kaneki Ken cười, trong mắt để lại lệ.

    "Còn có, tôi không thích bộ dáng tóc trắng của cậu, nhuộm trở về."

    "Tốt.."

    Chỉ cần có thể ở bên cạnh anh, thế nào đều tốt.

    * * *

    HOÀN CHÍNH VĂN! YEAH
     
    Penguin.18.09 likes this.
  5. baomii

    Messages:
    1
Trả lời qua Facebook
Loading...