Đôi Sao Nhỏ Có một đôi sao nhỏ Rơi xuống một mùa đông Giữa trời đêm rét mướt Lấp lánh ánh lửa hồng. Có một đôi sao nhỏ Rơi về dĩ vãng xa Đất lầy xưa oan nghiệt Giờ đâm chồi nẩy hoa. Có một đôi sao nhỏ Rơi miền hoang mạc khô Chợt vang trong giếng cạn Giọt nước rơi mơ hồ. Có một đôi sao nhỏ Rơi vào đôi mắt em Trăng thu vàng ngờ nghệch Ngẩn ngơ rụng bên thềm. 1996 (Tập thơ Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Tình yêu thơ ngây mơ ước được như đôi sao nhỏ, mãi mãi bên nhau. Bài thơ tác giả viết tặng hai người bạn, họ thân nhau từ thời thơ ấu, sau này yêu nhau. Đám cưới của đôi vợ chồng nghèo tuy thiếu thốn vật chất rất nhiều, nhưng tác giả và các bạn hữu cũng đã cùng nhau chung tay giúp đỡ để lễ thành hôn của họ được phần nào tươm tất.
Suối Tiên Suối Tiên Lội suối tìm tiên Ngờ đâu mây chạm xuống miền chiêm bao Ngỡ ngàng Giọt nắng hanh hao Có con bướm trắng mơ vào thiên thai. Ta tìm ai? Em tìm ai? Còn chăng là chút lạc loài tháng năm. Lá rơi Rơi lá âm thầm Thò tay vớt lá Vớt nhầm mắt em! 1995 (Tập thơ Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Nằm cách Sài Gòn khoảng 93km, Suối Đá - Suối Tiên Vũng Tàu chỉ mất của du khách khoảng 2 giờ 20 phút chạy xe là tới. Thuộc địa phận Bà Rịa Vũng Tàu, Suối Tiên – Suối Đá cách thị xã Bà Rịa khoảng 7km. Từ Sài Gòn, du khách đi theo quốc lộ 51 đến giáo xứ Chu Hải. Suối Đá - Suối Tiên là con suối chảy thẳng từ đỉnh núi Dinh xuống chân núi và chia làm nhiều đoạn suối khác nhau. Đoạn suối cao nhất chính là Suối Tiên. Đến với nơi này, du khách có thể trải nghiệm những hoạt động tham quan và vui chơi. Bài thơ được viết khi tác giả đến Suối Tiên lần đầu. Câu thơ "Suối tiên lội suối tìm tiên" của bài thơ sau này thường được sử dụng trong câu nói, trong bài viết của nhiều người.
Con Đường Xưa Đi Học Con đường xưa đi học Nắng mượt vàng chân đê Có người em gái nhỏ Từng buổi đợi nhau về. Em một thời leo nhãn Anh một thời lội sông Một thời ôm cặp sách Hát chạy rong trên đồng. Con đường xưa đi học Đôi bướm vàng chợt bay Tóc em ngỡ là gió Áo em ngỡ là mây. Em một thời ép lá Anh một thời làm thơ Một thời nhặt phượng đỏ Tiếng ve sầu lơ ngơ. Con đường xưa đi học Hai đứa giờ hai nơi Em theo người xứ lạ Anh lưu lạc phương trời. Em quên thời áo trắng Rơi nỗi buồn đâu đây Con đường anh trở lại Thăm thẳm một màu mây. 1996 (Tập thơ Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ trong chuỗi các bài thơ Hoa Mua - Con đường xưa đi học - Ngày Xưa - Trở Về - Bi Kịch - Ly Dị - Người Hóa Đá. Con đường đi học có thể gần, có thể xa; có thể dễ đi, có thể khó đi nhưng nó vẫn là con đường đẹp, gắn liền với tuổi thơ của mỗi người. Năm 2020, một người phụ nữ 70 tuổi đã liên hệ với tác giả để xin bản gốc của bài thơ này. Bà nói mỗi lần đọc bài thơ, bà như thấy lại cả bầu trời tuổi học trò ngày xưa của bà...
Vẫn Còn Đây (Tặng Cảnh Tiên và lớp 11E) Vẫn còn đây Năm công chúa ngày xưa Năm cô bé với năm cái cười rất "quái"! Mùa xuân đi qua rộn ràng trong lớp ấy Có chú ve sầu chợt thức khóc trên cây. Vẫn còn đây Năm tà áo trắng tung bay Năm nhịp guốc cùng khua đều lóc cóc Xe vẫn dựng quanh những hàng bún ốc Hoa điệp rơi vàng trong nhịp muỗng leng keng. Vẫn còn đây Năm bài hát thân quen Năm giọng "hú" của một thời tóc bím! Những chiếc nơ xanh, trắng, vàng, đỏ, tím Vẫn lúc lắc bay, ngúng nguẩy trong chiều... Kỷ niệm vọng về từ năm tháng cô liêu Trang giấy cũ bỗng nhớ nhung màu phượng cũ Một chiếc lá rơi giữa sân trường nắng rũ Mùa hạ đâu rồi Áo trắng ấy Ngày xưa? 1995 (Tập thơ Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ được viết tặng cho lớp trưởng Cảnh Tiên và các em nữ sinh "siêu quậy" lớp 12E. Tác giả vẫn luôn nhớ về mái trường Võ Thị Sáu nơi có nhiều kỷ niệm tuổi mới lớn của các em học sinh và những năm tháng giảng dạy của tác giả. "Nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò" là một câu thành ngữ Việt Nam, với ý nghĩa ám chỉ những hành động thời trong giai đoạn còn là học sinh của mỗi người khi đến trường. Thành ngữ được sử dụng mang nghĩa tích cực, coi những hành động đó như những trò nghịch ngợm, quậy phá và hiếu động trong giai đoạn trưởng thành của học sinh.
Giới Thiệu Tập Thơ Hoa Sứ Trắng Xin giới thiệu tập thơ Hoa sứ trắng. Đây là tập thơ riêng đầu tay của Thanh Trắc Nguyễn Văn. Tập thơ xuất bản năm 1997 do Nhà xuất bản Đà Nẵng ấn hành. Khi tập thơ này ra đời, thời gian đó thơ còn bán được nên tập thơ bán hết rất nhanh mặc dù trang bìa trình bày chưa đẹp. Thanh Trắc Nguyễn Văn thường gởi bán ở các quầy báo chí tại các ngã tư đường. Tập thơ Hoa sứ trắng được bày bán nằm bên cạnh các loại truyện tranh nổi tiếng thời bấy giờ như Bảy Viên Ngọc Rồng, Thủy Thủ Mặt Trăng, Doremon... của Nhật Bản. Sau này, có nhiều bạn hỏi nhưng rất tiếc Thanh Trắc Nguyễn Văn cũng không còn giữ được tập thơ Hoa sứ trắng nào. Năm 2005, Thanh Trắc Nguyễn Văn may mắn gặp được nhà thơ lão thành đất Long An là Trần Ngọc Hưởng (Hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam) tại nhà của nhà thơ nữ Thái Thanh Nguyên. Anh Hưởng có kể lại một câu chuyện mà Thanh Trắc Nguyễn Văn nghe rất cảm động: Một lần lên Sài Gòn thấy tập thơ Hoa sứ trắng nằm lăn lóc bên cạnh những đống sách cũ khác tại một vựa ve chai, anh Hưởng đã xin chủ vựa ve chai bán lại cho anh tập thơ này... Sài Gòn 2017 Thanh Trắc Nguyễn Văn
Chợt Nhớ Đầu đình chợt nhớ đêm sao Cánh đồng chợt nhớ thu nào mưa bay Đồi sim chợt nhớ cỏ may Vườn dâu chợt nhớ trăng đầy giếng thơi Bến sông chợt nhớ một người Bão dông chợt nhớ biển trời Trường Sa Đường làng chợt nhớ anh xa Mắt em chợt nhớ lệ nhòa trong mưa... 1994 (Tập thơ Hạ nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Đôi lúc chợt nhớ cũng là lúc tình yêu chợt đến. Mùa mưa tại Nha Trang (tỉnh Khánh Hòa) lệch dần về mùa Đông, bắt đầu từ tháng 10 và kết thúc vào tháng 12. Đôi khi, mùa mưa có thể kéo dài đến hết tháng 1 hoặc tháng 2. Về mặt hành chính quần đảo Trường Sa là một huyện thuộc tỉnh Khánh Hòa: huyện đảo Trường Sa. Bài thơ tác giả viết khi gặp một cô giáo tại Nha Trang và biết cô có chồng là chiến sĩ giữ đảo ở Trường Sa.
Hoa Quỳnh Nở (bản tứ tuyệt) Hương đêm dìu dịu trăng tròn Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai Em về lấp lánh sương mai Môi cười, hoa nở ngát hai đóa quỳnh! 2001 (Tuyển tập thơ Tứ tuyệt tình thi – NXB Đà Nẵng 2005) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ được viết tặng cho cô Tú Quỳnh, giáo viên toán trường THPT Võ Thị Sáu. Hoa Quỳnh là một loài hoa đẹp chỉ nở vào ban đêm. Một phiên bản khác của bài thơ HOA QUỲNH NỞ trên báo Phượng Hồng: Giữa đêm chỉ thoảng hương thơm Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai Em về lấp lánh sương mai Môi cười, hoa nở ngát hai đoá quỳnh!
Hoa Quỳnh Nở Hương đêm dìu dịu trăng tròn Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai. Em về lấp lánh sương mai Môi cười Hoa nở Ngát hai đóa quỳnh! 2001 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ được viết tặng cho cô Tú Quỳnh, giáo viên toán trường THPT Võ Thị Sáu. Hoa Quỳnh là một loài hoa đẹp chỉ nở vào ban đêm. Một phiên bản khác của bài thơ HOA QUỲNH NỞ trên báo Phượng Hồng: Giữa đêm chỉ thoảng hương thơm Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai Em về lấp lánh sương mai Môi cười, hoa nở ngát hai đoá quỳnh!
Hoa Sứ Trắng Cô bé cài băng đô Không còn về trường cũ Hoa sứ buồn ủ rũ Lạnh ướt một bàn tay. Hoa vẫn ngát hương bay Như ngày xưa đến lớp Như chiều nào bất chợt Ta tìm em bơ vơ. Đâu rồi màu hoa sứ? Đâu rồi màu băng đô? Đâu rồi mùa thu cũ Gió nối lời vu vơ? Chỉ còn là giọt nắng Rơi trong chiều rưng rưng Băng đô vàng áo trắng Một thời ta bâng khuâng. Chỉ còn là trang vở Những nỗi niềm không đâu Một bài thơ viết dở Một nỗi lòng chôn sâu! Cuối thu chiều gió dậy Mây lặng lờ lang thang Em xa mùa hạ ấy Bông sứ buồn miên man. Cô bé cài băng đô Đã quên rồi trường cũ Hoa sứ giờ ủ rũ Thổn thức lạnh bàn tay! 1994 (Tập thơ Hoa sứ trắng – NXB Đà Nẵng 1997) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Cây sứ trắng là loại cây sống lâu năm, hoa đẹp và thơm nên thường được dùng làm cây cảnh ở sân vườn nhà, công viên... Đặc biệt, hoa sứ trắng mang ý nghĩa may mắn và là biểu tượng của tình yêu, sự thuần khiết nên được nhiều ngươi ưa chuộng. Bài thơ được viết tặng một cô gái tên Kim Nga; thường bận áo dài trắng, tóc cài băng đô vàng đi học. Trang phục của của cô làm tác giả liên tưởng đến hoa sứ trắng: cánh trắng, nhụy vàng.