- Xu
- 13,817,918


Đại dịch mang tên Corona từ Vũ Hán tràn đến kéo theo biết bao thay đổi trong cuộc sống con người.
Chưa bao giờ ta nhận thấy sự sống lại mong manh, vô thường đến thế. Hôm nay còn khỏe mạnh đấy, ngày mai đã khoác áo bệnh viện rồi. Hôm nay còn sum vầy cả nhà vui vẻ, ngày mai đã mỗi người một nơi. Hôm nay còn đón bình minh nơi dương thế, ngày sau đã nhắm mắt đi về lòng đất âm u.
Nhưng cũng chưa bao giờ, ta nhận thấy tình người, tình đoàn kết dân tộc lại lớn lao, đáng trân quý đến thế. Những chuyến bay xuyên vào tâm dịch đón đồng bào bất chấp hiểm nguy, những bác sĩ đêm ngày giành giật sự sống cho bệnh nhân từ tay thần chết, những anh lính cụ Hồ ăn lán, ngủ rừng nhường chiếu giường cho khu cách ly, những ổ bánh mì, những thùng mì tôm, những chai nước suối.. ấm áp biết bao tình người giữa mùa dịch.
Những xúc cảm ấy, nghĩa cử cao đẹp ấy đã đi vào thơ, có những bài thơ khiến lòng người thổn thức, nhói đau, có những bài thơ khiến ta tin yêu vào những điều đẹp đẽ trong cuộc sống, có những bài thơ khơi dậy trong ta niềm tự hào sâu sắc về truyền thống đạo lí, nhân nghĩa ngàn đời của dân tộc...
Xin được viết hoa hai chữ TUYỆT VỜI
Khắc vào đá chữ NIỀM TIN SON SẮT
Hãy cười lên em, lau khô dòng nước mắt
Trong giây phút vỡ òa, hạnh phúc trào dâng
Ấm áp vô cùng tình nghĩa Quân - Dân
Trong nguy nan càng keo sơn máu thịt
Lời cám ơn nào cũng không nói hết
Đồng chí đồng bào chung sức lo toan
Xin được viết hoa hai chữ NHÂN DÂN
"Máu chảy ruột mềm", "lá lành lá rách"
Trong bão giông càng yêu thêm Tổ quốc
Trong nguy nan không phân biệt sang hèn
Hãy cười lên đi em
Chuyến bay cuối cùng mới vừa tiếp đất
Nạn nhân cuối cùng trở về từ cõi chết
Trong vòng tay đồng chí, đồng bào
Xin được viết hoa hai chữ TỰ HÀO
Nghĩa Đảng tình Dân tấm lòng son sắt
Cười lên em, dẫu còn nhoè nước mắt
Những ngày này ta thêm vững niềm tin
(Cửa Việt, ngày 11/10/2020)
Chưa bao giờ ta nhận thấy sự sống lại mong manh, vô thường đến thế. Hôm nay còn khỏe mạnh đấy, ngày mai đã khoác áo bệnh viện rồi. Hôm nay còn sum vầy cả nhà vui vẻ, ngày mai đã mỗi người một nơi. Hôm nay còn đón bình minh nơi dương thế, ngày sau đã nhắm mắt đi về lòng đất âm u.
Nhưng cũng chưa bao giờ, ta nhận thấy tình người, tình đoàn kết dân tộc lại lớn lao, đáng trân quý đến thế. Những chuyến bay xuyên vào tâm dịch đón đồng bào bất chấp hiểm nguy, những bác sĩ đêm ngày giành giật sự sống cho bệnh nhân từ tay thần chết, những anh lính cụ Hồ ăn lán, ngủ rừng nhường chiếu giường cho khu cách ly, những ổ bánh mì, những thùng mì tôm, những chai nước suối.. ấm áp biết bao tình người giữa mùa dịch.
Những xúc cảm ấy, nghĩa cử cao đẹp ấy đã đi vào thơ, có những bài thơ khiến lòng người thổn thức, nhói đau, có những bài thơ khiến ta tin yêu vào những điều đẹp đẽ trong cuộc sống, có những bài thơ khơi dậy trong ta niềm tự hào sâu sắc về truyền thống đạo lí, nhân nghĩa ngàn đời của dân tộc...

Niềm tin son sắt
Tác giả: Nguyễn Hữu Thắng
Tác giả: Nguyễn Hữu Thắng
Xin được viết hoa hai chữ TUYỆT VỜI
Khắc vào đá chữ NIỀM TIN SON SẮT
Hãy cười lên em, lau khô dòng nước mắt
Trong giây phút vỡ òa, hạnh phúc trào dâng
Ấm áp vô cùng tình nghĩa Quân - Dân
Trong nguy nan càng keo sơn máu thịt
Lời cám ơn nào cũng không nói hết
Đồng chí đồng bào chung sức lo toan
Xin được viết hoa hai chữ NHÂN DÂN
"Máu chảy ruột mềm", "lá lành lá rách"
Trong bão giông càng yêu thêm Tổ quốc
Trong nguy nan không phân biệt sang hèn
Hãy cười lên đi em
Chuyến bay cuối cùng mới vừa tiếp đất
Nạn nhân cuối cùng trở về từ cõi chết
Trong vòng tay đồng chí, đồng bào
Xin được viết hoa hai chữ TỰ HÀO
Nghĩa Đảng tình Dân tấm lòng son sắt
Cười lên em, dẫu còn nhoè nước mắt
Những ngày này ta thêm vững niềm tin
(Cửa Việt, ngày 11/10/2020)
Chỉnh sửa cuối: