

CÁC VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VĂN HỌC CẦN LƯU Ý
I. CHỨC NĂNG VĂN HỌC
(Cũng có thể có các tên gọi khác như: Nhiệm vụ của văn học văn chương; Sứ mệnh của văn học; Giá trị của văn học)
Các ý kiến có liên quan đến vấn đề:
- Thạch Lam trong tiểu luận "Theo giòng" viết: Đối với tôi văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên; trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối, tàn ác, vừa làm cho lòng người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn "
- Nguyễn Siêu viết:" Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở văn chương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người "- Pautôpxki:" Niềm vui của nhà thơ chân chính là niềm vui của người mở đường vào cái đẹp, của người biết đi tới tương lai. "
- Tất cả mọi nghệ thuật đều phục vụ cho một nghệ thuật vĩ đại nhất là nghệ thuật sống trên Trái Đất." (Béc-tôn Brếch)
- "Thơ là cái nhụy của cuộc sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm sao cho cuộc đời của mình cũng có nhụy". (Phạm Văn Đồng)
Các ý kiến có liên quan đến vấn đề:
- Thạch Lam trong tiểu luận "Theo giòng" viết: Đối với tôi văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên; trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối, tàn ác, vừa làm cho lòng người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn "
- Nguyễn Siêu viết:" Văn chương có loại đáng thờ và loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở văn chương, loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người "- Pautôpxki:" Niềm vui của nhà thơ chân chính là niềm vui của người mở đường vào cái đẹp, của người biết đi tới tương lai. "
- Tất cả mọi nghệ thuật đều phục vụ cho một nghệ thuật vĩ đại nhất là nghệ thuật sống trên Trái Đất." (Béc-tôn Brếch)
- "Thơ là cái nhụy của cuộc sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm sao cho cuộc đời của mình cũng có nhụy". (Phạm Văn Đồng)
1. Chức năng nhận thức
a. Nội dung nhận thức:
Trong ý nghĩa thông thường nhất, nhận thức đầu tiên có nghĩa là biết; ý nghĩa nhận thức của nghệ thuật là ở chỗ nó giúp người ta biết về cái gì, có thêm được những tri thức gì. - Văn học giúp chúng ta nhận thức về tự nhiên, xã hội và con người. Trong đó, những tri thức về kinh nghiệm quan hệ và tâm hồn con người là hai lĩnh vực quan trọng nhất. Ăngghen nói về bộ Tấn trò đời của Bandặc: "Xung quanh bức tranh trung tâm này Bandắc tập trung toàn bộ lịch sử nước Pháp, trong đó ngay cả các về phương diện các chi tiết kinh tế, tôi cũng đã biết được nhiều hơn () các sách của tất cả các chuyên gia - các nhà sử học, kinh tế học, thống kê học thời ấy cộng lại".
Nhiều tác phẩm văn học, trước hết là văn xuôi, là những bộ bách khoa về cuộc sống. Đọc các tác phẩm, chúng ta biết được rất nhiều thứ: Từ những chi tiết về phong cảnh thiên nhiên của một vùng, phong tục, tập quán sinh hoạt ở một địa phương, một dân tộc đến những biến cố lịch sử, những sự kiện xã hội trong một quốc gia, một thời đại.
Đọc thơ Hoàng Cầm ta cảm nhận được những nét đẹp của vùng văn hóa Kinh Bắc, Đọc Hà Nội ba mươi sáu phố phường của Thạch Lam ta hiểu được nét đẹp trong văn hóa ẩm thực, trong cách sống của người Hà Nội xưa. Đọc Chiến tranh và hòa bình (L. Tônxtoi), Sông đông êm đềm (Sôlôkhôi) ta hiểu được về các cuộc cách mạng, hiểu được phẩm chất anh hùng cao đẹp của người Nga.
Nhiều tác phẩm văn học, trước hết là văn xuôi, là những bộ bách khoa về cuộc sống. Đọc các tác phẩm, chúng ta biết được rất nhiều thứ: Từ những chi tiết về phong cảnh thiên nhiên của một vùng, phong tục, tập quán sinh hoạt ở một địa phương, một dân tộc đến những biến cố lịch sử, những sự kiện xã hội trong một quốc gia, một thời đại.
Đọc thơ Hoàng Cầm ta cảm nhận được những nét đẹp của vùng văn hóa Kinh Bắc, Đọc Hà Nội ba mươi sáu phố phường của Thạch Lam ta hiểu được nét đẹp trong văn hóa ẩm thực, trong cách sống của người Hà Nội xưa. Đọc Chiến tranh và hòa bình (L. Tônxtoi), Sông đông êm đềm (Sôlôkhôi) ta hiểu được về các cuộc cách mạng, hiểu được phẩm chất anh hùng cao đẹp của người Nga.
b. Phạm vi nhận thức.
- Không gian: Sự tồn tại của mỗi cá nhân về không gian và thời gian là hữu hạn. Văn học đã mở rộng tầm nhận thức của chúng ta vượt ra khỏi không gian mà chúng ta đang sống. Văn học có khả năng phá vỡ cái giới hạn tồn tại ấy, giúp mỗi cá nhân độc giả được sống dài hơn, nhiều hơn bằng những số phận, những cuộc đời khác nhau trong tác phẩm. Mỗi tác phẩm đều mang dấu ấn của dân tộc mình, đều có những nét phong cảnh thiên nhiên, những số phận mà chúng ta chưa được biết tới, chưa được trải nghiệm, cho dù đó chỉ là một bài thơ nhỏ. Ví dụ: Đọc thơ của Ônga Bécgôn ta không chỉ cảm nhận được mối tình đau khổ của thi sĩ mà còn cảm nhận được dòng Neva hiền dịu, lãng mạn nổi tiếng của nước Nga: Bài thơ cuộc đời Em nhớ lại chuyện ngày qua khí Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ "Ngôi sao cháy bùng trên sông Neva 1 tiếng chim kêu mỗi buổi chiều tà" Năm tháng đắng cay hơn năm tháng ngọt ngào hơn Em mới hiểu bây giờ anh có lí Dù chuyện xong rồi anh đã xa cách thế Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa Lớp trẻ mới lên giờ lại hát theo ta Lại nhấp vị ngọt ngào thuở trước Vẫn sông Neva, chiều tà, ánh nước Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh Có thể nói tác phẩm văn học đã xóa nhòa ranh giới giữa các quốc gia, các dân tộc, đưa con người xích lại gần nhau hơn
- Thời gian: Có thể hiểu về quá khứ, hiện tại, tương lai:
+ Văn học giúp chúng ta nhận thức quá khứ: Văn học tái hiện lịch sử ở bình diện các mối quan hệ của con người. Mỗi tác phẩm đều mang dấu ấn của thời đại. Về phương diện này có thể nói văn học là cuốn lịch sử sinh động nhất. Vì phương tiện phản ánh của văn học là hình tượng và phạm vi phản ánh không giới hạn nên đọc tác phẩm văn học ta không chỉ thấy được các sự kiện lịch sử khô khan mà còn thấy được cách sống, cách suy nghĩ, những vấn đề xã hội, con người, những mâu thuẫn tiềm ẩn ở thời đại đó. Lịch sử học nghiên cứu những sự kiện mang tính chất xã hội, có ảnh hưởng quan trọng đến quốc gia, dân tộc, có tính chất, ý nghĩa quan trọng trong sự phát triển. Tất nhiên trong một tác phẩm văn học những tri thức về sự kiện chúng ta không thể tìm thấy một cách đầy đủ bằng lịch sử nhưng những tri thức về con người chúng ta có thể hiểu nhiều hơn, đặc biệt là về số phận của người dân bình thường. Chẳng hạn đọc Chinh phụ ngâm (Đặng Trần Côn, bản dịch tương truyền của Đoàn Thị Điểm), Cung oán ngâm khúc (Đặng Gia Thiều) chúng ta hiểu được nỗi khổ tâm của người phụ nữ ngày xưa. Việc có thể tái hiện tâm hồn con người là cái mà lịch sử không thể sánh được với văn học. Lịch sử được viết khi các sự kiện đã hoàn thành còn văn học ghi chép ngay khi nó đang diễn ra hoặc có thể chưa diễn ra, vì vậy những vấn đề lịch sử trong văn học thường chưa được kiểm chứng nhưng nó lại nóng hổi và sinh động hơn lịch sử.
+ Nhận thức cuộc sống hiện tại: Rõ ràng văn học cung cấp các tri thức về con người, xã hội, tự nhiên.. cho chúng ta, giúp chúng ta có cái nhìn đầy đủ hơn về cuộc sống, có thể khám phá những vùng trời, những số phận mà chúng ta chưa được biết. Văn học không chỉ giúp chúng ta nhận thức thế giới. Cái làm cho văn học khác tất cả các khoa học là nó giúp chúng ta tự nhận thức về bản thân mình. Thật vậy, qua cái yếu đuối của người khác mình thấy cái yếu đuối của mình, qua hạnh phúc của người khác mình thấy cái hạnh phúc của mình. Từ những số phận, những cuộc đời trong tác phẩm mà ta nhìn rõ mình hơn, rút ra được những kinh nghiệm cho chính cuộc đời mình. Quá trình ảnh hưởng của văn học tới người đọc là là quá trình lâu dài, như mưa phùn thấm lâu vì thế sự nhận thức được thực hiện dần dần, đôi khi kéo dài suốt cả cuộc đời và ta không dễ dàng thấy được nhưng từ vốn sống, vốn hiểu biết của từng người ta có thể biết được người ấy đọc nhiều sách hay không. Từ cuộc đời trong văn học mà mà ta suy ngẫm về cuộc đời mình, từ cách ứng xử trong văn học ta sẽ học được cách ứng xử cho bản thân, ta học được cách sống đẹp hơn, tích cực hơn.
Ví dụ: Trong truyện Cuốn theo chiều gió, lúc nhân vật Meloni chết, Xcalet tưởng là lúc nàng có thể tự do đến với tình yêu ngộ nhận của mình với Axly, nàng mới nhận ra rằng người mình yêu chính là Ret Botlơ. Nàng ân hận, đớn đau chạy trong đêm tối và sương mù về với Ret. Nhưng đã quá muộn, Rét đã quyết định ra đi. Sau cái chết của Boni, Rét không còn đủ kiên nhẫn, không còn đủ sức lực để yêu chiều cái thói đỏng đảnh, ngang bướng của nàng nữa. Còn lại một mình cô độc, buồn tủi Xcalet nghĩ đến ngày mai: Xét cho cùng mai là một ngày mới, và ta sẽ đi tìm lại chàng. Bi kịch tình yêu của Xcalet chính là bi kịch của sự ngộ nhận, của tính cách hiếu thắng trong cả hai người. Chính điều ấy làm cho họ không hiểu được nhau.
Thường đọc qua một câu chuyện, chúng ta vẫn thường nói mình sẽ không làm như vậy, nếu là mình, mình sẽ sống khác.. Đó chính là chúng ta đang tự nhận thức.
+ Nhận thức tương lai: Dự báo:
Phản ánh cuộc sống một cách toàn vẹn, sinh động, văn học có khả năng vươn tới tầm cao của sự khái quát, nắm bắt sự vận động bên trong của đời sống hiện thực. Chính từ độ chín của sự khám phá, khái quát ấy, văn học có khả năng dự báo tương lai. Trong sáng tác, những nhà văn thực sự có tài năng không đóng khung cuộc sống trong cái nhìn tĩnh quan mà luôn nhìn nhận đánh giá trong sự vận động. Từ lâu, trước khi chế được chiếc tàu ngầm đầu tiên, người ta đã đọc Hai vạn dặm dưới đáy biển (J. Vecno). Chức năng dự báo đặc biệt thể hiện rõ trong văn học viễn tưởng. Tất nhiên dự báo cũng có hai mặt, tích cực và tiêu cực, có tác phẩm tràn đầy dự cảm lạc quan và niềm tin mạnh mẽ nhưng cũng có không ít tác phẩm, những xu hướng văn học bộc lộ thái độ bị quan, tuyệt vọng trước tương lai loài người (vd như Ngày tận thế).
Nhận thức tương lai giúp chúng ta hình dung được hiện thực của ngày mai trong con mắt của người hôm nay.
+ ý nghĩa nhận thức của văn học còn thể hiện trong chính hoạt động sáng tác của nhà văn. Trong quá trình lí giải, nghiền ngẫm hiện thực nhà văn dần dần có cái nhìn đúng đắn hơn. Tác phẩm chính là nơi nhà văn tự phát hiện lại mình.
Ví dụ: Gôgôn đã phải đốt bản thảo tập hai Những linh hồn chết nhiều lần khi nhận ra những định kiến chính trị sai lầm của mình bộc lộ trong tác phẩm.
Nhà văn Nam Cao mở đầu sự nghiệp với những truyện mang khuynh hướng lãng mạn, dần dần trong quá trình sáng tác, trải nghiệm cuộc sống, ông nhận ra rằng: Nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật chỉ có thể là tiếng đau khổ kia toát ra từ những kiếp lầm than. Nhà văn Nguyễn Minh Châu phủ nhận những tác phẩm của mình trong thời kì chiến tranh chống Mỹ qua bài viết: Viết lời ai điệu cho một thời kì văn học minh họa c. Mục đích của nhận thức
Phân biệt: Đúng - sai; thật - giả; thiện - ác; tiến bộ - lạc hậu; đẹp - xấu; cao cả - thấp hèn..
- Thời gian: Có thể hiểu về quá khứ, hiện tại, tương lai:
+ Văn học giúp chúng ta nhận thức quá khứ: Văn học tái hiện lịch sử ở bình diện các mối quan hệ của con người. Mỗi tác phẩm đều mang dấu ấn của thời đại. Về phương diện này có thể nói văn học là cuốn lịch sử sinh động nhất. Vì phương tiện phản ánh của văn học là hình tượng và phạm vi phản ánh không giới hạn nên đọc tác phẩm văn học ta không chỉ thấy được các sự kiện lịch sử khô khan mà còn thấy được cách sống, cách suy nghĩ, những vấn đề xã hội, con người, những mâu thuẫn tiềm ẩn ở thời đại đó. Lịch sử học nghiên cứu những sự kiện mang tính chất xã hội, có ảnh hưởng quan trọng đến quốc gia, dân tộc, có tính chất, ý nghĩa quan trọng trong sự phát triển. Tất nhiên trong một tác phẩm văn học những tri thức về sự kiện chúng ta không thể tìm thấy một cách đầy đủ bằng lịch sử nhưng những tri thức về con người chúng ta có thể hiểu nhiều hơn, đặc biệt là về số phận của người dân bình thường. Chẳng hạn đọc Chinh phụ ngâm (Đặng Trần Côn, bản dịch tương truyền của Đoàn Thị Điểm), Cung oán ngâm khúc (Đặng Gia Thiều) chúng ta hiểu được nỗi khổ tâm của người phụ nữ ngày xưa. Việc có thể tái hiện tâm hồn con người là cái mà lịch sử không thể sánh được với văn học. Lịch sử được viết khi các sự kiện đã hoàn thành còn văn học ghi chép ngay khi nó đang diễn ra hoặc có thể chưa diễn ra, vì vậy những vấn đề lịch sử trong văn học thường chưa được kiểm chứng nhưng nó lại nóng hổi và sinh động hơn lịch sử.
+ Nhận thức cuộc sống hiện tại: Rõ ràng văn học cung cấp các tri thức về con người, xã hội, tự nhiên.. cho chúng ta, giúp chúng ta có cái nhìn đầy đủ hơn về cuộc sống, có thể khám phá những vùng trời, những số phận mà chúng ta chưa được biết. Văn học không chỉ giúp chúng ta nhận thức thế giới. Cái làm cho văn học khác tất cả các khoa học là nó giúp chúng ta tự nhận thức về bản thân mình. Thật vậy, qua cái yếu đuối của người khác mình thấy cái yếu đuối của mình, qua hạnh phúc của người khác mình thấy cái hạnh phúc của mình. Từ những số phận, những cuộc đời trong tác phẩm mà ta nhìn rõ mình hơn, rút ra được những kinh nghiệm cho chính cuộc đời mình. Quá trình ảnh hưởng của văn học tới người đọc là là quá trình lâu dài, như mưa phùn thấm lâu vì thế sự nhận thức được thực hiện dần dần, đôi khi kéo dài suốt cả cuộc đời và ta không dễ dàng thấy được nhưng từ vốn sống, vốn hiểu biết của từng người ta có thể biết được người ấy đọc nhiều sách hay không. Từ cuộc đời trong văn học mà mà ta suy ngẫm về cuộc đời mình, từ cách ứng xử trong văn học ta sẽ học được cách ứng xử cho bản thân, ta học được cách sống đẹp hơn, tích cực hơn.
Ví dụ: Trong truyện Cuốn theo chiều gió, lúc nhân vật Meloni chết, Xcalet tưởng là lúc nàng có thể tự do đến với tình yêu ngộ nhận của mình với Axly, nàng mới nhận ra rằng người mình yêu chính là Ret Botlơ. Nàng ân hận, đớn đau chạy trong đêm tối và sương mù về với Ret. Nhưng đã quá muộn, Rét đã quyết định ra đi. Sau cái chết của Boni, Rét không còn đủ kiên nhẫn, không còn đủ sức lực để yêu chiều cái thói đỏng đảnh, ngang bướng của nàng nữa. Còn lại một mình cô độc, buồn tủi Xcalet nghĩ đến ngày mai: Xét cho cùng mai là một ngày mới, và ta sẽ đi tìm lại chàng. Bi kịch tình yêu của Xcalet chính là bi kịch của sự ngộ nhận, của tính cách hiếu thắng trong cả hai người. Chính điều ấy làm cho họ không hiểu được nhau.
Thường đọc qua một câu chuyện, chúng ta vẫn thường nói mình sẽ không làm như vậy, nếu là mình, mình sẽ sống khác.. Đó chính là chúng ta đang tự nhận thức.
+ Nhận thức tương lai: Dự báo:
Phản ánh cuộc sống một cách toàn vẹn, sinh động, văn học có khả năng vươn tới tầm cao của sự khái quát, nắm bắt sự vận động bên trong của đời sống hiện thực. Chính từ độ chín của sự khám phá, khái quát ấy, văn học có khả năng dự báo tương lai. Trong sáng tác, những nhà văn thực sự có tài năng không đóng khung cuộc sống trong cái nhìn tĩnh quan mà luôn nhìn nhận đánh giá trong sự vận động. Từ lâu, trước khi chế được chiếc tàu ngầm đầu tiên, người ta đã đọc Hai vạn dặm dưới đáy biển (J. Vecno). Chức năng dự báo đặc biệt thể hiện rõ trong văn học viễn tưởng. Tất nhiên dự báo cũng có hai mặt, tích cực và tiêu cực, có tác phẩm tràn đầy dự cảm lạc quan và niềm tin mạnh mẽ nhưng cũng có không ít tác phẩm, những xu hướng văn học bộc lộ thái độ bị quan, tuyệt vọng trước tương lai loài người (vd như Ngày tận thế).
Nhận thức tương lai giúp chúng ta hình dung được hiện thực của ngày mai trong con mắt của người hôm nay.
+ ý nghĩa nhận thức của văn học còn thể hiện trong chính hoạt động sáng tác của nhà văn. Trong quá trình lí giải, nghiền ngẫm hiện thực nhà văn dần dần có cái nhìn đúng đắn hơn. Tác phẩm chính là nơi nhà văn tự phát hiện lại mình.
Ví dụ: Gôgôn đã phải đốt bản thảo tập hai Những linh hồn chết nhiều lần khi nhận ra những định kiến chính trị sai lầm của mình bộc lộ trong tác phẩm.
Nhà văn Nam Cao mở đầu sự nghiệp với những truyện mang khuynh hướng lãng mạn, dần dần trong quá trình sáng tác, trải nghiệm cuộc sống, ông nhận ra rằng: Nghệ thuật không phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật chỉ có thể là tiếng đau khổ kia toát ra từ những kiếp lầm than. Nhà văn Nguyễn Minh Châu phủ nhận những tác phẩm của mình trong thời kì chiến tranh chống Mỹ qua bài viết: Viết lời ai điệu cho một thời kì văn học minh họa c. Mục đích của nhận thức
Phân biệt: Đúng - sai; thật - giả; thiện - ác; tiến bộ - lạc hậu; đẹp - xấu; cao cả - thấp hèn..
Chỉnh sửa cuối: