Huyền Ảo [Edit] Trấn Âm Quan - Ngũ Đấu Mễ

Discussion in 'Đã Hoàn' started by Khoai lang sùng, Dec 11, 2020.

  1. Chương 689: Cuộc chiến Vọng Thần Đài (2)

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Dec 10, 2021
  2. Chương 690: Tôi họ Trần

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  3. Chương 691: Uy hiếp tôi cũng biết

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  4. Chương 692: Ba người bí mật

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không trung trên Vọng Thần đài, rạng mây đỏ dần dần bắt đầu ngưng tụ, mà toàn bộ những người đang nhìn Vọng Thần đài, đỉnh đầu đều có khí vận hồng vân, giữa hai bên không ngừng hô ứng lẫn nhau.

    Tôi nhắm mắt lại, có thể cảm nhận được rõ ràng có một tia liên hệ với khí vận hồng vân trên đỉnh đầu, loại cảm giác này cực kì huyền diệu.

    Trên bầu trời, những rạng mây đỏ kia bắt đầu trở nên càng thêm nồng đậm, không ngừng hội tụ vào giữa.

    Lúc này, ánh mắt mọi người đều nhìn lên bầu trời bên trên. Ánh mắt những người bên dưới đều không che giấu được thần sắc ghen tị. Bọn hắn ghen tị nhìn lên đám người trên Vọng Thần đài.

    "Đây chính là thiên đạo tẩy lễ."

    "Loại kỳ ngộ này, thật sự là quá ít."

    Nhưng không chỉ là nhìn trên Vọng Thần đài, đến trên đỉnh đầu những người bên dưới cũng có một chút cảm ứng, nhưng cảm ứng này cũng không nhiều. Mặc dù không nhiều, nhưng cũng là chuyện không có cách nào, bọn hắn không cách nào lên được Vọng Thần đài, đó là do thông qua cuộc chiến sinh tử đấu đạt được.

    Thực lực bọn hắn trong những người này chỉ có thể coi là trung đẳng mà thôi. Dưới tình huống này, bọn hắn chỉ có thể hưởng thụ đãi ngộ tẩy lễ bên dưới Vọng Thần đài. Chênh lệch trong đó khẳng định rất lớn.

    "Đây chính là tẩy lễ sao?"

    Tôi ngẩng đầu, nhìn xem những rạng mây đỏ kia trong nháy mắt giống như thác nước, bắt đầu từ từ đổ xuống những người bên dưới.

    Lúc đó, sắc mặt mọi người đều bắt đầu trở nên nghiêm túc. Tôi nhìn thấy rất nhiều người trong đó đã xếp bằng ở trên tấm đệm, sau đó lẳng lặng chờ đợi rạng mây đỏ trên bầu trời rơi xuống, thiên đạo tẩy lễ, chính là rạng mây đỏ này sao?

    Trong lòng Tôi tràn đầy nghi hoặc, nhìn, dường như cũng chẳng có chỗ nào đặc biệt cả.

    Tôi nhìn thấy người chung quanh đều ngồi xếp bằng xuống, tự nhiên cũng ngồi xếp bằng xuống theo, chuẩn bị chờ đợi những rạng mây đỏ kia rơi xuống người mình. Trong cảm nhận hiện giờ, rạng mây đỏ của thiên đạo cũng không nồng đậm đến vậy. Chỉ e phải đợi chúng trực tiếp rơi vào người mình mới cảm nhận được chỗ tốt.

    * * *

    Lúc này, trong một không gian bí mật, nơi này chẳng có chân trời, phảng phất không nhìn thấy điểm cuối cùng, hoặc là nói nơi này bị một tầng sương trắng bao vây, tầm nhìn bị giới hạn.

    Mà ở cái nơi này, có ba đạo thân ảnh còn ngồi xếp bằng.

    Ba người này không phải ai khác, đương nhiên đó là lão tổ của ba thế lực lớn.

    Hỏa Long Thánh Cung lão tổ, Hỏa Long chân nhân.

    Thiên Cơ các lão tổ Phạm Hoa.

    Trương gia lão tổ, Trương Quân Lai.

    Ba người đại biểu cho thực lực cả giới chí cường, mà lúc này, bọn hắn lại lần nữa hội tụ ở cái nơi này.

    "Bắt đầu."

    Trương Quân Lai nhìn hai người còn lại, âm thanh trầm thấp truyền ra, trên mặt ba người bọn họ đều lộ ra một cỗ cực kì nghiêm túc.

    "Ba người chúng ta đến trình độ này, thế nhưng không nghĩ đến vậy mà lại phải thông qua phương thức như vậy để thu hoạch năng lượng mình muốn."

    Sắc mặt Phạm Hoa có chút bất đắc dĩ lên tiếng, thực lực ba người bọn họ gần như đã đến đỉnh của thế giới này, muốn tiến bộ, khó như lên trời.

    Bởi vì, thế giới này cũng không tồn tại chủng loại năng lượng để bọn hắn đột phá, mà mảnh không gian này là tẩy lễ trên chiến trường, chiến trường tẩy lễ chính là nơi năm đó sư phụ bọn hắn cùng mấy vị đại năng mở ra.

    Bởi vì thế giới này bị triệt để ngăn cách với bên ngoài, sở dĩ bị ngăn cách, là bởi vì bảo hộ.

    Sau khi thế giới này bị ngăn cách, cường giả bên ngoài rất khó có thể cảm nhận được sự tồn tại của mảnh thế giới này. Nghe nói bên ngoài rất nguy hiểm, nhưng ba người bọn hắn cũng không cho là như vậy.

    Bọn hắn thực lực đã đến cực hạn, chỉ cần cho bọn hắn đầy đủ năng lượng, liền có thể trực tiếp đột phá cảnh giới hiện tại này, nhưng ghê tởm ở chỗ, thế giới này cũng không có năng lượng bọn hắn cần để đột phá.

    Cái loại năng lượng này, đến từ bên ngoài.

    Năm đó, sư phụ bọn hắn cùng những đại năng kia thương nghị, những người còn lại ra ngoài thăm dò thế giới bên ngoài, mà sư phụ bọn hắn thì lựa chọn lưu lại.

    Sau đó, xảy ra một chút chuyện không vui.

    "Hừ, lão già kia, lúc đầu nếu cứ truyền thẳng bí pháp cho chúng ta thì chuyện gì cũng êm, nhưng hắn lại không nhắc tới nửa lời, đến cuối cùng, đến biện pháp mở ra lá chắn chúng ta cũng không lấy được."

    Hỏa Long chân nhân hừ lạnh một tiếng, bên trong giọng điệu tràn ngập bất mãn.

    Thậm chí còn có một tia oán hận.

    "Tính toán một chút, lúc này nói nhiều như vậy cũng vô dụng, trong mỗi cuộc chiến tẩy lễ chúng ta đều phá vỡ lá chắn ở đây, hiện tại lá chắn kia càng thêm buông lỏng, tôi cảm thấy cũng sắp phá vỡ được rồi."

    "Chuẩn bị đi, tiếp tục xung kích vật kia."

    Phạm Hoa phẫn nộ nhìn hai người, lúc này nói những điều kia hiển nhiên đã không còn bất kỳ tác dụng gì. Trong tình huống này, chỉ có dùng hết khả năng giải quyết xong chuyện trước mắt mới là quan trọng, chỉ có triệt để phá vỡ thứ đồ chơi này, bọn hắn mới có thể hấp thu loại năng lượng cần thiết kia, mới có thể tiến vào cảnh giới tiếp theo.

    Đối mặt với tình huống này, ba người đều trầm mặc không nói. Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sau một lát, dường như ba người xuất thủ cùng lúc, trên tay, phát ra ba đạo năng lượng laser cực kì khủng bố, ba đạo laser trong nháy mắt xung kích về phía bầu trời.

    Ba đạo laser xung kích ở phía trên, phảng phất giống như đụng phải đồ vật gì rất mạnh.

    Nhưng ba đạo laser vẫn như cũ phá tầng lá chắn kia chứ không hề dừng lại.

    * * *

    Nhìn trên Vọng Thần đài, hào quang trong nháy mắt bắt đầu không ngừng phân hóa, căn cứ vào khí vận nhiều hay ít trên người mỗi người, phân hóa thành những ánh hào quang nhiều ít khác nhau, xung kích tới từng người.

    Giờ phút này, tôi cảm giác được một cỗ lực lượng trực tiếp trùng kích trong cơ thể của mình, giây phút cảm nhận được cỗ năng lượng này, cả người tôi kêu lên một tiếng đau đớn.

    Cỗ lực lượng này cực thuần, trong đó không có nửa điểm tạp chất, sau đó không ngừng xung kích vào thân thể tôi, phảng phất như muốn đẩy hết tạp chất trong người tôi đẩy ra ngoài.

    Tại sao lại là Tiên Thiên?

    Tiên Thiên, chỉ thời điểm thai nhi vừa được sinh ra trên đời, trên người không có bất luận một loại tạp chất nào.

    Nhưng mà, trong quá trình hài nhi trưởng thành, hắn sẽ ăn ngũ cốc hoa màu, trong thân thể sẽ sinh ra cái gọi là tạp chất, như vậy Tiên Thiên linh thể sẽ dần dần bị ô nhiễm.

    Dẫn đến cảm ngộ đối với lực lượng của đại đạo thiên địa sẽ không còn nhạy cảm nữa.

    Mà giờ phút này, lực đạo thiên địa đang muốn loại bỏ hết tạp chất trong người chúng tôi. Hiển nhiên, chỉ sợ không cách nào xung kích đến hoàn mỹ tuyệt đối, bởi vì một người mặc kệ sau này tu luyện như thế nào, cũng không thể khiến thể chất biến thành trạng thái như còn sơ sinh.

    Đó là vi phạm quy tắc thiên địa.

    Thậm chí, thai nhi vừa ra đời, dường như cũng không còn Thiên linh thể, bởi vì đã lây dính khí tức phàm tục.

    Chuyện này nhắc đến thì rất huyền diệu, nhưng cũng thật sự tồn tại.

    Ngay lúc này, tôi cảm nhận được đạo cốt ở mi tâm bắt đầu xoay tròn, tựa hồ cùng cỗ lực lượng đại đạo thiên địa này kêu gọi lẫn nhau, điều này khiến tạp chất trong người tôi nhanh chóng bị đẩy ra ngoài. Cảm nhận được tình trạng này, trong lòng tôi vui vẻ. Đạo cốt cha để lại cho tôi còn có loại hiệu quả này?

    Đây là đạo cốt sau này cha tôi tu luyện thành, mà đạo cốt tôi bị đoạt đi thế nhưng lại là Tiên Thiên đạo cốt.

    Giờ phút này, vật kia ở ngay trên người Lý Lăng Đạo..

    Ha ha, nói đến thật đúng là châm chọc, thứ thuộc về tôi bây giờ lại quang minh chính đại ở trên thân người khác.

    Cũng không biết tên kia có biết chuyện này không.

    Nhưng thứ thuộc về tôi đến cùng vẫn phải được trả lại.
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  5. Chương 693: Tẩy lễ hoàn thành

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  6. Chương 694: Thượng Giới loạn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tẩy lễ hoàn thành, đây là mở ra không gian thông đạo, hiện tại, tất cả mọi người có thể thông qua cái không gian thông đạo này rời khỏi chiến trường tẩy lễ.

    Trước lúc này, mảnh không gian này bị phong tỏa triệt để nên không ai có thể rời đi.

    Cùng lúc đó, chúng tôi về tới đội ngũ của Chiến Thần điện.

    "Mọi người cảm giác thế nào?"

    Tôi nhìn đám người lên tiếng hỏi thăm. Không đơn thuần chỉ ở trên Vọng Thần đài mà người phía dưới cũng nhận được một chút tẩy lễ. Chỉ có điều Vọng Thần đài tẩy lễ chiếm cứ gần như toàn bộ lực lượng thiên đạo. Đơn giản mà nói, Vọng Thần đài chiếm cứ tám thành hào quang thiên đạo mà bên dưới chỉ có thể được phân hai thành.

    "Đại sư huynh, chúng tôi đều có thu hoạch."

    Trên mặt đệ tử Chiến Thần điện hiện ra vui mừng, dù sao trận chiến đấu này, có thể từ bên trong chiến đấu sống sót thì bản thân chính là thu hoạch lớn nhất.

    "Tôi cảm giác được lần này sau khi ra ngoài, trong vòng nửa năm tôi có thể tiến vào Vực Cảnh."

    Bên người truyền đến âm thanh Quan Sâm. Tẩy lễ lần này khiến khả năng cảm nhận lực lượng thiên địa của mọi người đều cường hãn hơn rất nhiều. Cùng lúc đó, tôi nhìn những người ở trước mắt khẽ gật đầu.

    "Vậy thì tốt, chuẩn bị trở về tông môn đi, chắc hẳn trưởng bối tông môn đều rất lo lắng cho mọi người."

    Tôi nhìn tất cả mọi người ở đây, lần này chúng tôi tổn thất mười bốn người. Vốn là mười ba người, nhưng cuối cùng trên Vọng Thần đài, La Thiếu Đình bị người Trương gia đánh chết.

    Nhưng có rất nhiều thứ, chúng tôi đều không thể thay đổi.

    Tất cả mọi người lấy ra truyền tống phù không gian của tông môn. Hiện tại toàn bộ chiến trường tẩy lễ đã mất đi lực lượng phong tỏa không gian, chỉ cần chúng tôi bóp nát truyền tống phù không gian liền có thể trực tiếp trở lại tông môn. Tất cả chúng tôi nhìn nhau một cái, cùng nhau bóp nát truyền tống phù không gian.

    Sau một khắc, trước mặt chúng tôi xuất hiện thông đạo không gian, từng người đi vào thông đạo trước mặt.

    Lập tức, tất cả chúng tôi xuất hiện trên quảng trường diễn võ của Chiến Thần điện. Giây phút chúng tôi xuất hiện ở quảng trường diễn võ liền phát hiện thế mà lại có rất nhiều người.

    Bởi mấy ngày qua vừa vặn chính là thời gian kết thúc cuộc chiến tẩy lễ, cho nên một ít trưởng bối tông môn đều chờ ở chỗ này.

    Đồng thời trong lòng rất nhiều trưởng bối cũng tràn ngập lo lắng, không biết đệ tử mình tại chiến trường tẩy lễ đến cùng có sống sót hay không.

    "Trở về, trở về rồi."

    Theo lần lượt từng thân ảnh xuất hiện, toàn bộ trên quảng trường đều nhấc lên một trận tiếng la mừng rỡ.

    Ngay cả những vị trưởng bối đang chờ trên đài cao kia cũng đứng dậy, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào trong quảng trường diễn võ.

    "Trở về rồi, là Vô Phỉ sư huynh."

    "Còn có Quan Sâm sư huynh."

    "Đại sư huynh cũng quay về rồi."

    Nhìn từng thân ảnh lần lượt xuất hiện, đều là tinh anh trong tông môn. Mà Thẩm Vô Phỉ và Quan Sâm đều là đại biểu trong đám đỉnh tiêm, hai người có thể trở về đối với Chiến Thần điện mà nói chính là tin mừng.

    "Liễu Tương Như cũng quay về rồi. Tốt, tốt, tốt."

    Phía trên, phó điện chủ cùng điện chủ đồng thời xuất hiện. Tôi ngẩng đầu nhìn lại, sư phụ cũng từ Thương Khung Phong đến đây. Bảy Đại Thần Tướng cũng rất để ý đệ tử của mình.

    Một lát sau, tất cả đệ tử Chiến Thần điện toàn bộ trở về, hết thảy ba mươi sáu người.

    Ba mươi sáu người, lần này tôi chính là người có thành tích tốt nhất trong chiến trường tẩy lễ.

    Nhìn thấy nhiều người như vậy xuất hiện, phía trên sắc mặt phó điện chủ mang theo vui mừng.

    "Gặp qua điện chủ, phó điện chủ."

    Cùng lúc đó, tôi mang theo đệ tử Chiến Thần điện trở về hành lễ đối với chư vị trưởng bối trước mắt. Thấy cảnh này, có người mừng rỡ cũng có người bi ai, bởi vì hi sinh mất mười bốn người.

    Mà các sư phụ đều là bất đắc dĩ thở dài một hơi.

    "Tốt, rất tốt, Vô Kị, lần này cậu làm rất tốt."

    Trên không trung, điện chủ nhìn phía dưới, vui mừng bên trong ánh mắt cũng không che giấu. Đây đối với Chiến Thần điện tới nói là một đại thu hoạch.

    "Đây chính là nhiệm vụ điện chủ giao cho tôi, Vô Kị làm sao dám lãnh đạm, chỉ là đáng tiếc vẫn là có mười bốn vị sư đệ hy sinh."

    Tôi nhìn điện chủ, đồng thời bất đắc dĩ lên tiếng.

    Chỉ có thể nói tôi đã cố gắng hết sức rồi.

    "Đây đã là kết quả tốt nhất từ trước tới nay Chiến Thần điện, lần này không biết các cậu có bao nhiêu người lên được Vọng Thần đài?"

    Lúc này, điện chủ trước mắt cũng là tiếp tục hỏi thăm.

    Tôi báo cáo toàn bộ tình huống một lần, sau đó mới để từng người trở lại phủ đệ của mình, đồng thời bắt đầu bế quan, bởi vì người trên Vọng Thần đài có được thu hoạch lớn nhất.

    Mà tôi cũng ngay lập tức mang theo Huyên Nhi cùng Nhị Cáp trở lại Thương Khung Phong, sư phụ cũng không tìm tôi vì biết tôi còn có chuyện phải làm.

    Khi tôi xuất hiện trong sân thì nhìn thấy Hà Thù và Ân Đình Đình từ bên trong phòng chạy ra. Các cô ấy không tiến về quảng trường diễn võ là bởi vì trong lòng các cô ấy tồn tại lo lắng. Coi như biết thực lực của tôi các cô ấy vẫn không dám đến chiến trường tẩy lễ chờ tôi, các cô ấy sợ không nhìn thấy tôi trở về.

    "Anh trở về rồi."

    Tôi nhìn hai cô gái trước mắt, trên mặt hiện ra một nụ cười, hai tay mở ra, ôm thẳng hai người họ lên.

    Hai cô gái ngay lập tức muốn né tránh, nhưng với tốc độ của tôi, các cô ấy làm sao có thể né tránh.

    Khi ôm các cô ấy, tôi cảm nhận được họ đều thở phào một cái. Tôi có thể tưởng tượng dáng vẻ lo lắng của hai cô ấy trong hai tháng vừa rồi.

    Đêm nay, khó tránh khỏi vuốt ve an ủi.

    Vừa rạng sáng ngày thứ hai, tôi bị sư phụ gọi vào bên trong đại điện.

    "Thế nào? Cảm giác không tệ nhỉ?"

    Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng Chiến Thương Khung truyền tới, nghe vậy tôi mỉm cười.

    "Chính xác là có không ít thu hoạch."

    "Đúng rồi sư phụ, lần này người gọi con đến đây sao?" Tôi nhìn về phía Chiến Thương Khung, lên tiếng hỏi thăm.

    Lúc này, tôi nhìn thấy sắc mặt Chiến Thương Khung trở nên nghiêm túc.

    "Thượng giới, biến thiên."

    Cùng lúc đó Chiến Thương Khung trầm giọng nói. Nghe nói như vậy, trong lòng tôi hơi trầm xuống. Đối với chuyện Dược Cốc, tôi khẳng định là sẽ không nói ra, nhưng tôi cảm giác được sư phụ nói tới tuyệt đối không chỉ là chuyện Dược Cốc.

    "Sư phụ, xảy ra chuyện gì sao?"

    Tôi nhìn Chiến Thương Khung trước mắt. Chiến Thương Khung hai tay chắp sau lưng đi đến cửa vào đại điện.

    "Thượng giới rất lâu không có biến thiên. Ba thế lực lớn bị Ám Ảnh lâu nhằm vào, bị ám sát rất nhiều cường giả."

    "Còn có, sự tình chiến trường tẩy lễ hẳn là so với sư phụ con càng rõ ràng hơn. Dược Cốc suýt nữa bị người Hỏa Long Thánh Cung diệt đi, cuối cùng phải mời tàn hồn lão tổ về."

    "Nhưng bây giờ cũng chỉ là kéo dài hơi tàn, khoảng cách đến khi bị diệt chỉ sợ cũng không còn xa."

    Chuyện này tôi khẳng định rõ ràng nhất, bởi vì đây là một tay tôi bày ra.

    "Lúc đó con biết, đệ tử Dược Cốc tại chiến trường tẩy lễ cùng Hỏa Long Thánh Cung xảy ra xung đột. Dược Cốc có có một vị Thánh tử Vực Cảnh đã đánh chết không ít người của ba thế lực lớn." Tôi khẽ gật đầu, đem tình huống tôi biết nói ra.

    "Không sai, nhưng đối với cả màn kịch mà nói, Dược Cốc chỉ có thể coi là một việc nhỏ xen giữa. Hiện tại Ám Ảnh lâu nhảy ra, thân phận được bọn họ ẩn giấu lâu như vậy đã ẩn tàng không nổi nữa."

    "Ám Ảnh lâu, chính là hậu duệ của bộ tộc năm đó ba thế lực lớn diệt đi kia."

    Khi tôi nghe được những lời này của sư phụ trong lòng tôi lập tức trầm xuống. Ông nội tôi đến cùng là muốn đi nước cờ gì?

    Đột nhiên xuất thủ như thế, rốt cục vì mục đích gì?
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  7. Chương 695: Cứu Cự Long

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nói với con những điều này là muốn con biết, thượng giới đại loạn, đến lúc đó rất có thể sẽ tai họa đến rất nhiều tông môn. Nếu như không có chuyện gì thì cố gắng đừng nên đi ra ngoài."

    Nhìn thấy tôi trầm mặc không nói, Chiến Thương Khung tiếp tục lên tiếng.

    Nghe nói như thế, tôi vội vàng gật đầu.

    "Đã hiểu sư phụ, nơi khác con sẽ không chạy loạn, nhưng khoảng thời gian này đoán chừng con phải đi hạ giới một chuyến."

    Tôi nhìn Chiến Thương Khung lên tiếng nói. Chú Hai bên kia không gửi tin tức cho tôi, tôi khẳng định là không thể loạn động. Tôi không biết hành động lần này của Chú Hai đến cùng là muốn làm gì, cho nên tôi không thể hành động thiếu suy nghĩ.

    Mà việc tôi cần phải làm bên này còn có rất nhiều.

    Thực lực của tôi còn cần tăng lên. Hiện tại mặc dù tôi đã ở Vực Cảnh, nhưng tôi biết đối với ba thế lực lớn mà nói, Vực Cảnh không tính là gì, thậm chí đến Đạo Cảnh cũng chưa tính là cái gì.

    "Ừ, tới hạ giới ngược lại là không sao. Mà nghe nói lần này ở trong chiến trường tẩy lễ, các con cùng người Trương gia có xung đột?"

    Chiến Thương Khung khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía tôi hỏi thăm. Tôi khẽ gật đầu, vấn đề này không cần thiết che giấu. Mà tôi tự thấy những gì mình làm không có lỗi gì cả.

    "Không sai, lúc ấy đối phương lấy Vực Cảnh ép Quan Sâm sư đệ."

    Không cần quá nhiều lời giải thích, bởi vì nếu sư phụ đã biết vậy, khẳng định đã biết được tình huống cụ thể từ chỗ đệ tử khác biết, cho nên tôi cũng không cần nói thêm gì nữa.

    "Nếu như là bình thường, Trương gia nhất định sẽ đến cửa, nhưng bây giờ không giống, ba thế lực lớn của bọn hắn đoán chừng sẽ dốc toàn lực đối phó Ám Ảnh lâu. Trước khi xử lý xong Ám Ảnh lâu, bọn hắn sẽ không quản đến bên này."

    "Mà coi như đến lúc đó bọn hắn thật sự tới cửa, điện chủ bọn họ sẽ xử lý, con đừng có mang bất luận gánh nặng gì trong lòng."

    "Lần này Ám Ảnh lâu chỉ sợ sẽ nguy hiểm."

    Nghe được lời Chiến Thương Khung, tôi nghĩ lời này ít nhiều cũng có ý trách. Dù sao ba thế lực lớn không phải dễ trêu, nhưng tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi. Lời này hẳn là điện chủ thông qua sư phụ chuyển cáo tới tôi.

    Đối với chuyện này, trong lòng tôi cũng hơi đã thả lỏng một chút.

    Đương nhiên, tôi chắc chắn sư phụ khẳng định cũng đã giúp tôi nói vài lời hữu ích.

    "Đa tạ sư phụ."

    Chiến Thương Khung cười cười: "Được rồi, lần này tiểu tử con cũng coi như tranh quang cho sư phụ, đi xuống đi."

    Đơn giản nói vài chuyện xong, sư phụ liền bảo tôi rời đi.

    * * *

    Thời gian kế tiếp, tôi cùng Ân Đình Đình các cô ấy ôn tồn mấy ngày, liền tiến vào trạng thái bế quan. Sau khi đi ra từ lần bế quan này, tôi sẽ tiến về hạ giới.

    Lần tới hạ giới này chỉ có một mục đích, đó chính là giải cứu Cự Long tiền bối. Tôi đã từng tự mình đáp ứng Cự Long tiền bối, chờ tôi đến Vực Cảnh liền trở về cứu ông ra. Đương nhiên, tôi còn có một tâm tư khác. Tôi cảm thấy thực lực Cự Long tiền bối chắc chắn tương đối kinh khủng. Trong tình huống này, nếu tôi có thể cứu thoát Cự Long tiền bối thì đến lúc đó tôi có lẽ sẽ thỉnh cầu ông giúp tôi một chuyện.

    Chuyện này chính là đối phó ba thế lực lớn, nhưng Cự Long tiền bối có đáp ứng hay không thì tôi không dám chắc.

    Sở dĩ bế quan trước, là bởi vì tôi muốn tăng thực lực. Cự Long tiền bối đã từng nói, ngay cả Vực Cảnh cũng chỉ có thể rung chuyển phong ấn của ông mà thôi.

    Lần bế quan này hết trọn vẹn một tháng thời gian. Mà ở trong không gian mộng cảnh lại tương đương với thời gian một năm. Cái tư thế ngủ thứ ba này tôi vẫn y như trước không thể nào nắm vững được. Thời gian chênh lệch giữa mộng cảnh và thế giới bên ngoài nhiều nhất chỉ có thể đạt tới tám ngày. Tôi rất rõ ràng, nếu như tôi có thể nắm vững tư thế ngủ thứ ba thì thời gian chênh lệch này có thể sẽ càng kinh khủng.

    Một năm, bởi vì nguyên nhân tẩy lễ, thực lực của tôi tăng lên tới Vực Cảnh trung kỳ.

    Sau khi xuất quan, tôi biết được Thẩm Vô Phỉ này đã tiến vào Vực Cảnh. Thiên phú của tên này đích xác kinh khủng bởi hắn không hề có mộng cảnh không gian.

    Mà những người còn lại trên Vọng Thần đài còn chưa có đột phá.

    Lần này, tôi mang theo Hà Thù và Ân Đình Đình tới hạ giới, Huyên Nhi cùng Nhị Cáp đương nhiên cũng không thể thiếu được.

    Tôi mang theo Ân Đình Đình trở về Huyền Vũ tông, đem một chút đạo thuật đan dược hữu dụng trên người tôi giao cho Huyền lão, đồng thời, tôi trợ giúp Huyền lão cảm ngộ năng lượng thiên địa.

    Ở Huyền Vũ tông chờ đợi trong thời gian ba ngày.

    "Cậu tên nhóc này, ai có thể ngờ đến, bây giờ đến lão phu tôi đều chỉ có thể nhìn mà không thể với".

    Ở phía sau núi Huyền Vũ tông, Huyền lão nhìn tôi, trên mặt hiện ra một nụ cười bất đắc dĩ.

    "Huyền lão, ông bây giờ cách Vực Cảnh cũng không xa." Tôi nhìn Huyền lão lên tiếng. Nghe vậy Huyền lão liền vội vàng lắc đầu: "Thôi đi, không so được với các cậu."

    Tôi lại đến Đệ Nhất đỉnh gặp Thạch lão sư phụ, đồng thời thấy được Vệ mập phong trần mệt mỏi trở về.

    Tên này hiện tại đã là cảnh giới Thần Hợp sơ kỳ.

    Cậu ra rất ít tại Huyền Vũ tông, bởi vì cậu ta chưa từng ngừng tìm kiếm cha cậu ta.

    "Cậu cái tên này, đây là tới đả kích tôi sao?"

    Khi biết cảnh giới của tôi, Vệ mập một mặt ghét bỏ nhìn tôi.

    Đối với cái này, tôi cũng rất bất đắc dĩ.

    "Nghĩ gì thế? Đúng rồi, lần này có muốn về thượng giới với tôi không?" Tôi nhìn Vệ mập hỏi thăm, trên mặt tên này tràn ngập bất đắc dĩ.

    "Ai, thôi đi, mặc dù có ngươi bảo vệ, nhưng tôi còn phải tìm lão đầu tử nhà chúng tôi nữa. Cũng không biết lão hỗn đản kia đi đâu, thật khiến người ta bận tâm mà."

    Biểu hiện trên mặt Vệ mập rất bình thản, nhưng chỉ có tôi biết, trong nội tâm tên này tràn đầy lo lắng, mà cậu ta không nguyện ý từ bỏ, đây là thân nhân duy nhất của cậu ta.

    Cậu ta nhất định phải tìm được cha cậu ta, có câu nói, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

    Tìm không thấy, Vệ mập không cam tâm đâu!

    * * *

    Cuối cùng, tôi mang theo Ân Đình Đình trở về Ân gia, đồng thời để Ân Đình Đình và Hà Thù ở Ân gia chờ tôi, sau đó tôi phải đi một chuyến đến Yêu tộc.

    Huyên Nhi cùng Nhị Cáp sẽ cùng tôi đi.

    Dù sao Nhị Cáp cũng muốn về Yêu tộc xem sao. Lần này Huyên Nhi cùng Nhị Cáp thu hoạch cũng rất lớn, cũng tiến vào Vực Cảnh trung kỳ.

    Trở lại Yêu tộc, tại Yêu Tộc Đại Sơn gặp được bốn vị Yêu vương. Lần này, bốn vị Yêu vương nhìn thấy tôi, sắc mặt đều trở nên cực kì kinh ngạc. Bốn vị Yêu vương vậy mà đều tiến vào Vực Cảnh, nhưng khí tức có chút phù phiếm, xem ra vừa đột phá không lâu.

    "Tiểu tử này, ta hiện tại sao đều có chút nhìn không thấu?"

    "Chẳng lẽ hắn cũng là Vực Cảnh?"

    Nhìn bốn vị Yêu vương không nói một lời, tôi mỉm cười.

    "Các vị tiền bối, có lời gì hãy nói thẳng, sao nhất định phải truyền âm?" Không cần phải nói tôi cũng biết bốn vị Yêu vương đang lặng lẽ truyền âm.

    "Đúng rồi, các vị tiền bối, lần này đến đây tôi còn muốn tiến vào Luyện Yêu trì một chuyến, mong các vị tiền bối thành toàn."

    Trao đổi đơn giản xong, tôi nói rõ ý đồ đến đây của mình.

    Lần trước tôi kể đơn giản cho bốn vị Yêu vương chuyện Luyện Yêu trì để bọn hắn đừng đụng vào. Xem ra bọn hắn vẫn lựa chọn tín nhiệm tôi.

    "Tiểu tử, trong Luyện Yêu trì rốt cuộc có cái gì? Ngươi không thể nói cho chúng ta biết sao? Vì sao lại khiến ngươi tới tới lui lui nhiều lần như thế?

    Trước mắt, Yêu vương Hổ tộc nhìn tôi, trên mặt có một chút bất đắc dĩ.

    " Như vậy đi tiền bối, lần này tôi từ Luyện Yêu trì trở về sẽ nói cho các vị biết, có được không?"Tôi nhìn bốn người. Giờ tôi sắp cứu Cự Long tiền bối ra, đến lúc đó nói cho bọn họ cũng không sao. Chỉ có điều trước đó vẫn cần phải trưng cầu một chút ý của Cự Long tiền bối mới được.
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  8. Chương 696: Trận Bàn

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  9. Chương 697: Quả thứ nhất

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 29, 2024
  10. Chương 698: Tôi tên Ngao Tốn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quả thứ nhất thành công, tôi cảm giác toàn bộ lực lượng dưới Luyện Yêu trì có phần yếu bớt. Xem ra hết thảy đều là bởi vì có cái Cửu Cung Diệt Hồn trận pháp này khống chế.

    Sau đó, tôi cùng phân thân nhanh chóng công kích tiếp xuống mấy quả cầu. Trong vòng ba tiếng, đem bốn quả cầu toàn bộ đánh nát. Lúc này, tôi cảm giác được lực lượng chung quanh đã trở nên cực kì suy yếu.

    "Tiền bối, hiện tại ông có thể thoát khỏi trói buộc chưa?"

    Vừa rồi Cự Long tiền bối nói, chỉ cần tôi phá đi bốn quả trong đống quả cầu này, ông liền có thể tự mình thoát khỏi trận pháp này.

    Nhưng bây giờ tôi vẫn hỏi thăm một chút, nếu như không thể thì tôi liền tiếp tục phá hủy những quả cầu còn lại.

    "Có thể, cậu lui lên trên đi."

    Cự Long tiền bối lên tiếng nói. Nghe vậy tôi cũng mau chóng rời khỏi cái hố sâu to lớn, đến vị trí phía trên.

    Rất nhanh, tôi cảm nhận được những cái xích sắt phía dưới kia bắt đầu nhanh chóng rung lên, mà thân thể Cự Long tiền bối cũng đang không ngừng đong đưa. Sau một khắc, toàn bộ thân hình Cự Long tiền bối đột nhiên chấn động, những cái xích sắt chung quanh kia ở thời điểm này vậy mà hóa thành bột mịn trong nháy mắt.

    Toàn bộ thân hình Cự Long tiền bối từ trong hố sâu bay ra. Trong nháy mắt, thân rồng khổng lồ kia di động tại đáy nước này, không ngừng khuấy động dòng nước chung quanh bơi đến.

    "Mấy ngàn năm, tôi rốt cục cũng thoát ra rồi."

    Âm thanh trầm thấp từ trong miệng Cự Long tiền bối truyền tới, trong đó tràn ngập cảm khái không thôi.

    "Cự Long tiền bối, hiện tại ông đã thoát vây, không biết ông có tính toán gì không?"

    Lúc này, tôi nhìn Cự Long hỏi thăm, dù sao tôi đến chính là vì muốn yêu cầu Cự Long tiền bối hỗ trợ. Hiện tại ông đã thoát khốn, tôi cảm thấy cần phải nói một chút, mặc kệ ông có nguyện ý giúp đỡ hay không.

    "Tiểu tử, tên tôi là Ngao Tốn, cậu có thể gọi ta là Ngao lão."

    Lúc này, thân hình Cự Long tiền bối huyễn hóa, trong nháy mắt hóa thành một lão giả, nhìn bộ dáng chỉ khoảng chừng năm mươi tuổi. Thậm chí một đầu tóc xanh đen đem đến cho mọi người một loại khí chất cực kì đặc biệt.

    "Ngao lão."

    Tôi khẽ cười một tiếng, nhìn Ngao lão.

    Lúc này, Ngao lão nhìn tôi, thần sắc hơi ngưng lại: "Tiểu tử, hiện tại mặc dù tôi tránh thoát trói buộc, nhưng vẫn còn ở trạng thái hư nhược, cần một chút thời gian khôi phục."

    "Nhưng tôi nhìn dáng vẻ của cậu, hẳn là có việc cần tôi hỗ trợ. Có chuyện gì cậu liền nói, không cần khách khí như thế."

    Trước mắt, Ngao lão tựa hồ trực tiếp xem thấu tâm tư của tôi mà lên tiếng hỏi thăm.

    Đối với chuyện này tôi cũng không do dự, sau đó nhìn Ngao lão lên tiếng: "Là như vậy Ngao lão, tôi ở thượng giới gặp một chút phiền toái. Đến lúc đó tôi cùng thân nhân của tôi chỉ sợ đều gặp nguy hiểm, cho nên tôi muốn thỉnh cầu Ngao lão đến thời khắc mấu chốt, có thể xuất thủ tương trợ hay không?"

    "Đương nhiên, đến lúc đó nếu có nguy hiểm gì mà Ngao lão cũng không thể vãn hồi được thì Ngao lão có thể không cần phải để ý đến chúng tôi."

    Nói trắng ra, giúp tôi là tình cảm còn không giúp tôi là bổn phận, cho nên tôi cũng sẽ không cưỡng cầu gì.

    Sau khi nói xong, tôi nhìn Ngao lão, trong lúc nhất thời ông không trả lời.

    "Tiểu tử, cậu đã cứu mạng tôi, cậu có chuyện tôi lại có thể không giúp sao?"

    Sau đó, Ngao lão nhìn ta, trên mặt lộ ra một nụ cười lên tiếng. Nghe được lời này của Ngao lão trong lòng tôi nổi lên một trận mừng rỡ.

    "Đa tạ Ngao lão."

    Đối với cái này, Ngao lão khẽ gật đầu: "Nhưng như tôi vừa nói, tôi cần một chút thời gian khôi phục, tạm thời tôi muốn gửi ở trên người của cậu. Chỉ cần ở thời điểm cậu cần, tôi sẽ ngay lập tức xuất thủ."

    "Ngao lão, tôi phải làm thế nào mới có thể để cho ông kí gửi ở trên người mình?"

    Tôi nhìn Ngao lão lên tiếng, sau đó, thân hình Ngao lão trong nháy mắt chuyển hóa. Sau một khắc, tôi cảm giác được phía trên cánh tay của tôi truyền đến một trận cảm giác cực nóng, tôi vội vàng đem tay áo cuộn lên liền nhìn thấy trên cánh tay nhiều thêm một hình xăm rồng.

    "Tiểu tử, ta cảm giác được thể chất của cậu giống từng nhận được lực thiên đạo, tôi có thể mượn nhờ thể chất của cậu mau chóng hấp thu lực đại đạo để khôi phục."

    Nghe vậy, tôi hiểu được.

    Lập tức, tôi mang theo Ngao lão rời khỏi nơi này. Trận pháp phía dưới trong nháy mắt biến mất, đồng thời tôi trưng cầu sự đồng ý của Ngao lão, sẽ đem chuyện này nói cho mấy vị Yêu vương, bởi vì bọn họ có quyền lợi biết.

    Dù sao Ngao lão rời khỏi Luyện Yêu trì rồi, về sau Luyện Yêu trì không thể tiếp tục trở thành nơi Yêu tộc dùng để rèn luyện thân thể nữa.

    Bên trong đại điện, bốn vị Yêu vương mặt mũi tràn đầy chờ mong nhìn tôi bởi vì tôi từng nói với bọn họ, chờ tôi từ Luyện Yêu trì ra, liền sẽ nói cho bọn hắn chân tướng bên trong.

    "Các vị tiền bối, các vị vẫn muốn biết thứ bên dưới Luyện Yêu trì là gì, vậy tôi có thể nói cho các vị biết, phía dưới Luyện Yêu trì nhốt một vị cường giả chí cường."

    "Trước đó, Yêu tộc các vị sở dĩ có thể lợi dụng Luyện Yêu trì rèn luyện, là bởi vì vị cường giả kia cách một đoạn thời gian thương thế trên người sẽ chảy ra một chút máu tươi, hòa tan trong nước Luyện Yêu trì.

    " Hiện tại, vị tiền bối này đã thoát vây. "

    Tôi một hơi đem sự tình Cự Long tiền bối nói xong. Sau khi nghe tôi kể xong, bốn vị Yêu vương này cũng có chút chưa lấy lại được tinh thần. Mà tôi cảm giác được trong đó ánh mắt Yêu vương Hổ tộc nhìn tôi có chút chất vấn.

    " Tiểu tử, nếu ngươi phát hiện phía dưới có đồ vật gì, chúng ta cũng sẽ không chiếm hết làm của riêng. "

    Lúc này, Yêu vương Hổ tộc lập tức lên tiếng. Nghe nói như thế, trên mặt tôi cũng là hiện ra một nụ cười bất đắc dĩ, có đôi khi lấy chân thành đối đãi người khắc chưa hẳn có thể có được sự tin tưởng.

    Tôi cùng Yêu tộc mặc dù không có giao tình quá sâu. Chuẩn xác mà nói, hết thảy đều là bởi vì Nhị Cáp.

    Mặc dù Yêu tộc từng trợ giúp tôi, nhưng tôi vô cùng rõ ràng, trong đó có nguyên nhân rất lớn đến từ Nhị Cáp cùng Huyên Nhi. Nếu không phải quan hệ giữa Nhị Cáp và Huyên Nhi rất tốt, nếu không phải quan hệ của tôi cùng bọn họ cũng rất tốt, Yêu tộc chưa chắc sẽ quản chuyện của tôi.

    " Hừ, các người khiến tôi rất thất vọng. "

    Ngay lúc này, truyền ra một tiếng hừ lạnh. Nhất thời, không khí trong đại điện này phảng phất đọng lại. Một cỗ khí tức trực tiếp ép đám người thở không nổi, đặc biệt là Yêu vương Hổ tộc kia bị trực tiếp áp chế quỳ lạy trên mặt đất.

    Sau đó, Ngao lão mặc trường bào xuất hiện ở bên cạnh tôi.

    " Tiểu tử này đối với các người thành thật nhưng đổi lại là chất vấn của các người. "

    " Uổng công tôi dùng máu tươi của mình cho Yêu tộc các người rèn luyện thân thể nhiều năm như vậy, quả nhiên là buồn cười. "

    Giờ khắc này, hết thảy tự sụp đổ.

    " Tiền bối, ta.. "

    Yêu vương Hổ tộc còn muốn nói chút gì đó, lại nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

    " Không cần nhiều lời, nể mặt mũi tiểu tử này tôi tha cho cậu một mạng. Tiểu tử, chúng ta đi thôi, không cần đợi thêm ở nơi này nữa. "

    Ngao lão nhìn tôi, sau đó tôi cũng khẽ gật đầu.

    Nhìn mấy vị Yêu vương, tôi hơi ôm quyền:" Các vị tiền bối, sau này còn gặp lại."

    Tôi gọi Huyên Nhi cùng Nhị Cáp. Nhị Cáp nhất định muốn cùng đi với Huyên Nhi. Sau đó, chúng tôi rời khỏi Yêu tộc.

    Trở lại Ân gia gọi Hà Thù và Ân Đình Đình xong, chúng tôi lần nữa trở về thượng giới.

    Lần này, việc ở hạ giới gần như là xử lý xong. Mà chuyện ở thượng giới mới là vấn đề lớn nhất tôi cần vượt qua.
     
    Last edited: Apr 29, 2024
Trả lời qua Facebook
Loading...