Welcome! You have been invited by Đỗ Thị Ngọc Anh to join our community. Please click here to register.
Chương 593: Lại một lần?

[HIDE-THANKS]"Ý của cậu là, Chiến Thần Bia có thể trùng bảng sao?"

Tôi nhìn Phàn Lực rồi hỏi. Phàn Lực lập tức mỉm cười.

"Đại sư huynh mới tới Chiến thần, có lẽ có vài chuyện vẫn chưa kịp tìm hiểu rõ."

Phàn Lực bắt đầu giải thích về Chiến Thần Bia cho tôi. Thật ra Chiến Thần Bia là nơi để tất cả đệ tử Chiến Thần điện rèn luyện, Chiến nô ở bên trong là thứ tốt nhất để tăng cường thực lực.

Trong lúc không ngừng chém giết, sức chiến đấu sẽ tăng lên nhanh chóng.

Theo quy tắc này, sau khi vào trong Chiến Thần Bia, những Chiến nô cùng đẳng cấp sẽ dần dần xuất hiện. Ví dụ như, hiện giờ tôi đang là cảnh giới Thông Linh hậu kỳ, vậy thì sau khi vào Chiến Thần Bia, Chiến nô đầu tiên xuất hiện sẽ là cảnh giới Thông Linh sơ kỳ, sau đó là cảnh giới Thông Linh trung kỳ, cảnh giới Thông Linh hậu kỳ, thậm chí là cảnh giới Thông Linh đỉnh phong. Số lượng cũng tăng theo.

Nếu tôi thuộc cảnh giới Thiên Sư, thì Chiến nô xuất hiện sẽ là cảnh giới Thiên Sư sơ kỳ, trung kỳ, cứ thế mà suy ra.

Cảnh giới Thiên Sư và cảnh giới Thông Linh, cảnh giới Thần Hợp có ba bảng danh sách tách biệt. Trên bảng danh sách này, mỗi cảnh giới có tên của ba mươi người.

Lọt vào một trong ba mươi người này, mỗi tháng đều được tông môn khen thưởng. Đây có tài nguyên tu luyện cố định của Chiến Thần điện, xếp hạng càng cao thì khen thưởng càng nhiều.

Nghe Phàn Lực giải thích xong thì tôi hiểu rồi. Tôi đã nghĩ mà, tại sao đệ tử của những tông môn kia lại vào Chiến Thần Bia lâu như vậy, xem ra xếp hạng trên Chiến Thần Bia rất quan trọng.

"Lần trước Đại sư huynh che giấu thực lực, lần này có thể dùng toàn lực để trùng bảng rồi, như vậy sẽ khiến sư huynh đệ trong tông môn tín phục huynh hơn một chút."

Phàn Lực nhìn tôi mà nói.

Rõ ràng Phàn Lực nói như vậy mà muốn tốt cho tôi. Mặc dù tôi đã trở thành thủ tịch đệ tử, nhưng trong tông môn vẫn có rất nhiều đệ tử không tín phục tôi. Hẳn là Thẩm Vô Phỉ mới là đại sư huynh trong lòng bọn họ.

Nếu xếp hạng của tôi trên bảng danh sách này cao hơn Thẩm Vô Phỉ, thì có lẽ bọn họ sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt khác.

"Nếu đã đến rồi, thì thử xem sao!"

Tôi mỉm cười, sau đó nói với Phàn Lực.

Nói xong, tôi là Phàn Lực bay tới Chiến Thần Bia. Cảnh tượng trong Chiến Thần Bia này rất rộng lớn, hơn nữa nó đã được tiền bối Chiến Thần điện xử lý đặc biệt, mỗi người vào trong sẽ có một không gian riêng biệt để sát hạch, sau đó Chiến Thần Bia dựa vào thời gian qua ải của người đó để xếp hạng.

"Đại sư huynh, mời!"

Giọng nói từ tốn của Phàn Lực vang lên, tôi nhìn hắn rồi khẽ gật đầu. Hai người chúng tôi cùng bước vào Chiến Thần Bia, chỉ một lát sau tôi đã xuất hiện ở vùng đất ám trầm kia.

Nhìn Chiến nô xuất hiện trước mặt, tôi lập tức chuẩn bị hấp thu Thiên Ma khí. Dù sao tôi cũng cần tới Thiên Ma khí để tu luyện.

Muốn lấy được Thiên Ma khí từ trong người những Chiến nô này, phải tốn một chút thời gian.

Khi tôi lấy đủ Thiên Ma khí rồi, mới tăng tốc vượt ải.

Xuất hiện bên ngoài Chiến Thần Bia, tôi thấy có rất nhiều đệ tử Chiến Thần điện đều đang quan sát, ngay cả Phàn Lực cũng đã ra ngoài rồi.

"Ồ, cậu qua ải nhanh như vậy sao?"

Tôi nhìn Phàn Lực rồi kinh ngạc hỏi. Trên danh sách Chiến Thần Bia, cái tên Phàn Lực xếp ở vị trí thứ 18, tên của tôi thì không thấy đâu cả.

"Đại sư huynh, không phải huynh đang nói đùa đấy chứ?" Phàn Lực cũng có chút bất đắc dĩ nhìn tôi mà hỏi. Mặc dù hắn chưa từng giao đấu với tôi, nhưng hắn biết thực lực của tôi không phải thế này.

Vì hấp thu Thiên Ma khí nên tôi lãng phí không ít thời gian.

"Nói sao nhỉ, không có kinh nghiệm nên tôi tốn một chút thời gian. Để tôi thử lại lần nữa đi, lần này sẽ tốt hơn nhiều."

Tôi nhìn về phía Chiến Thần Bia, hít sâu một hơi rồi lại xông vào bên trong một lần nữa. Lần này, tôi không hấp thu Thiên Ma khí nên có thể yên tâm xem thử xếp hạng của mình trên Chiến Thần Bia thế nào!

Nhìn Chiến nô xuất hiện trước mặt, tôi lập tức lao tới, Chiến Thần Kích chém ngang người nó, mười tên Chiến nô cảnh giới Thông Linh sơ kỳ cứ thế bị chém chết.

Sau đó khí đen trên mặt đất lại ngưng tụ thành Chiến nô lần nữa.

Bên ngoài Chiến Thần Bia, ai nấy nhìn con số trên Chiến Thần Bia thay đổi. Xếp hạng cao nhất, 3 phút 54 giây.

Đây là xếp hạng của Thẩm Vô Phỉ. Nhưng mọi người đều biết là đây là kết quả từ nửa năm trước. Đã nửa năm trôi qua, Thẩm Vô Phỉ cũng không có tâm trạng tới đây trùng bảng.

Người xếp thứ hai là 4 phút 38 giây, Quan Sâm.

"Nếu hắn tập trung, thì chắc phải là một trong ba vị trí đầu chứ!"

Phàn lực nhìn Chiến Thần Bia, trận chiến vẫn chưa kết thúc nên thời gian vẫn chưa hiển thị, đây chỉ là suy đoán của Phàn Lực mà thôi.

"Tôi cảm thấy anh ta có thể bước vào một trong mười vị trí đầu là tốt lắm rồi."

Trong đám đông, đột nhiên có người lên tiếng. Nghe vậy Phàn Lực quay đầu lại nhìn người vừa lên tiếng một chút.

"Dù sao đi chăng nữa, chúng ta nên có sự kính trọng với Đại sư huynh. Nếu ngay cả đệ tử Chiến Thần điện chúng ta cũng không tôn kính đại sư huynh thì người ngoài sẽ nhìn chúng ta thế nào đây?"

Nghe Phàn Lực nói vậy, người vừa lên tiếng liền vội vàng gật đầu.

"Vâng, Phàn Lực sư huynh."

Vừa dứt lời, đột nhiên trên Chiến Thần Bia xuất hiện thời gian. Sau đó có âm thanh vang dội từ trong Chiến Thần Bia vọng ra.

"Bảng danh sách cảnh giới Thông Linh có kết quả mới, 2 phút 36 giây, phá kỷ lục, Trần Vô Kị."

Âm thanh này vừa truyền ra, danh sách trên Chiến Thần Bia cũng thay đổi thứ tự.

Người đang xếp đầu là Thẩm Vô Phỉ giờ bị đẩy xuống một bậc, vị trí đầu tiên đã trở thành tên của Trần Vô Kị. Tổng thời gian sử dụng là 2 phút 36 giây, nhanh hơn một phút so với kết quả của Thẩm Vô Phỉ.

Toàn bộ những người đang đứng bên dưới Chiến Thần Bia nhìn thấy kết quả đó thì vô cùng chấn động,

Phá kỷ lạc sao? Đã mấy năm nay chưa một ai phá được kỷ lục của Thẩm Vô Phỉ. Trước khi Thẩm Vô Phỉ giành được vị trí đầu, kết quả cao nhất là 4 phút, sau đó Thẩm Vô Phỉ phá kỷ lục đó. Bây giờ kỷ lục của Thẩm Vô Phỉ lại bị phá rồi.

Một vòng xoáy hiện lên bên trên Chiến Thần Bia, sau đó cả người tôi bay ra khỏi Chiến Thần Bia. Tôi không xem kết quả trên Chiến Thần Bia ngay mà nhìn Phàn Lực rồi hỏi: "Thế nào? Có phải là một trong mười người đứng đầu không?"

Thật ra tôi cũng không để ý tới thời gian mà chỉ dùng tốc độ nhanh nhất để đánh giết Chiến nô ở bên trong thôi. Trong quá trình đó, tôi gọi Long Thần Phân Thân trong người ra, dù sao như vậy cũng không thể coi là gian lận được. Long Thần Phân Thân không phải người mà chỉ là phân thân của tôi, nó nên tính là thực lực của tôi.

"Đại sư huynh, huynh thật sự không nên nói gì cả!"

Phàn Lực cũng khá bất ngờ nhìn tôi rồi nói. Tôi vội vàng quay lại nhìn Chiến Thần Bia.

Xếp đầu tiên sao?[/HIDE-THANKS]
 
Chương 594: Phân thân thật đáng sợ

[HIDE-THANKS]Nhìn xếp hạng trên Chiến Thần Bia, thật ra tôi có chút kinh ngạc, trong lúc chiến đấu tôi cũng không chú ý tới thời gian được.

Bây giờ lại xếp thứ nhất, chỉ hơn hai phút sao? Cũng không tệ lắm.

"Cái đó, tôi cũng không để ý cho lắm."

Nhìn ánh mắt của mọi người trước mặt, tôi mỉm cười nói.

"Đại sư huynh, huynh không chú ý càng khiến ta chấn kinh đấy." Phàn Lực vội nói.

Một lát sau, tôi rời khỏi Chiến Thần Bia, cũng không nghĩ nhiều tới chuyện khác mà là tới Đạo Thuật Các chọn một số đạo thuật cho phân thân của tôi tu luyện. Lần này tôi chọn hai môn đạo thuật.

Trên đường đi, đệ tử Chiến Thần điện nhìn thấy tôi đều cung kính hành lễ.

"Chào Đại sư huynh."

Chuyện này khiến tôi có chút kinh ngạc. Có rất nhiều đệ tử Chiến Thần điện không coi trọng tôi, nhưng sau đó tôi lập tức nhận ra chuyện này có liên quan tới chuyện tôi phá kỷ lục Chiến Thần Bia.

Bởi vì có rất nhiều người biết phải làm thế nào mới có thể trùng bảng Chiến Thần Bia, bọn họ biết chuyện gì sẽ xảy ra ở bên trong. Muốn phá kỷ lục, thì phải có thực lực khủng khiếp.

Khi tôi quay lại Thương Khung Phong thì sư phụ đang chờ tôi trong sân. Thấy tôi đi tới, sư phụ mỉm cười.

"Tiểu tử, nghe nói con phá kỷ lục Chiến Thần Bia rồi sao?"

Tôi thầm nghĩ, chuyện này không đến mức kinh động sư phụ chứ?

"May mắn thôi, sư phụ tới tìm con, có chuyện gì sao?"

Tôi mỉm cười rồi hỏi Chiến Thương Khung.

"Lần này sư phụ tới tìm con, là để xem con có cần sư phụ hỗ trợ gì trong quá trình tu luyện không? Mấy ngày trước thấy con đang bế quan nên sư phụ không quấy rầy con."

Chiến Thương Khung nhìn tôi rồi nói. Sự quan tâm của Chiến Thương Khung khiến tôi rất cảm kích.

"Sư phụ, tạm thời con tu luyện không gặp vấn đề gì. Nhưng lần trước con giao chiến với Thẩm Vô Phỉ, Thiền Cảnh mà hắn lĩnh ngộ được thì con lại không biết gì cả."

Thiền Cảnh là tiềm lực vô cùng mạnh mẽ trên người Thẩm Vô Phỉ, cho nên tôi cũng muốn nhanh chóng lĩnh hội Thiền Cảnh, như vậy sẽ có ưu thế lớn khi chiến đấu.

"Thiền Cảnh thực ra là do con tự lĩnh ngộ được. Đơn giản mà nói thì Thiền Cảnh là một nền tảng để tu luyện Vực Cảnh, Thiền Cảnh của mỗi người không giống nhau. Cái này phải xem khả năng lĩnh ngộ của con đối với một số quy tắc của trời đất."

"Thế này đi, sư phụ sẽ cho con cảm nhận Vực Cảnh của sư phụ một chút, ít nhiều có thể giúp con giác ngộ Thiền Cảnh."

"Đương nhiên là, con không thể phục chế lại Vực Cảnh của sư phụ, phải tự lĩnh ngộ Thiền Cảnh thuộc về con mới được."

Nghe Chiến Thương Khung nói vậy, tôi gật đầu liên tục.

Thiền Cảnh là một môn đạo thuật rất mạnh. Nó là một kiểu giác ngộ, sau khi giác ngộ được sẽ có được sức mạnh khủng khiếp.

"Vực Cảnh của sư phụ tên là Thảo Mộc Giai Binh."

Sư phụ vừa dứt lời, trên những bông hoa ngọn cỏ ở xung quanh xuất hiện sát cơ khiến người ta hoảng sợ. Thậm chí mấy cây cỏ đó còn khiến tôi cảm nhận được đại sát khí khủng khiếp.

Như thể, mỗi cây hoa ngọn cỏ đều có thể trở thành vũ khí đủ để đánh giết tôi vậy.

"Nhắm mắt lại, cảm nhận kỹ càng một chút."

Sư phụ nói. Tôi không dám chậm trễ, nhanh chóng nhắm mắt lại cảm nhận cho rõ ràng.

Chỉ một lát sau, tôi cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh đều biến mất. Mở mắt ra, tôi phát hiện cả người tôi ướt đẫm mồ hôi, cảm giác vừa rồi, bây giờ nghĩ lại tôi còn lạnh cả người. Tất cả không gian xung quanh như thể không có chỗ cho tôi dung thân vậy.

"Được rồi, chuyện này không thể làm xong trong một lần được. Con chỉ cần cảm nhận kỹ càng một chút là được rồi."

Thấy thái độ của tôi, sư phụ vội vàng nói. Tôi khẽ gật đầu.

Sau khi sư phụ rời đi, tôi quay về phòng thở dài một hơi. Cảm giác áp lực vừa rồi không chỉ khủng khiếp bình thường đâu. Hơn nữa tôi hiểu rõ sư phụ không sử dụng toàn bộ sức mạnh.

Vực Cảnh của sư phụ là Thảo Mộc Giai Binh, nói thẳng ra thì tức là mọi vật xung quanh đều có thể hỗ trợ sư phụ chiến đấu.

Tôi ngồi xếp bằng trên giường, trong lòng ngẫm nghĩ, Thiền Cảnh của mình là gì nhỉ?

"Bỏ đi, trong thời gian ngắn có lẽ mình sẽ không thu hoạch được gì đâu, mình vẫn nên tu luyện trước đã!"

Nghĩ vậy, tôi lại bước vào mộng cảnh. Ở trong mộng cảnh, tôi có thể chuyên tâm tu luyện, bởi vì ở đây tôi có đủ thời gian.

Long Thần Phân Thân bị tôi gọi ra, nó ở cách tôi không xa, bắt đầu tu luyện Luyện Đan thuật và những đạo pháp khác. Còn tôi thì hấp thụ Thiên Ma khí.

Tôi phải tăng cường thực lực của bản thân.

Lần này tôi hấp thụ rất nhiều Thiên Ma khí, bởi vì có Thiên Ma khí có tác dụng với việc rèn luyện thân thể của tôi, nên tôi hấp thụ nó rất nhiều.

Thiên Ma khí vào trong người tôi, không ngừng giày xéo từng tấc máu thịt trong người tôi khiến tôi rơi vào cảm giác đau đớn thống khổ kia lần nữa.

Sau khi toàn bộ Thiên Ma khí bị tôi hấp thụ xong, khí huyết trong người tôi trở nên nồng nặc hơn, trên da thịt của tôi dường như có một luồng năng lượng màu xanh bao phủ.

"Thân thể cảnh giới Thông Linh hậu kỳ, không tồi không tồi. Xem ra phải thường xuyên vào Chiến Thần Bia mới được."

Tôi cảm nhận được biến hóa trong người mình, trong lòng mừng như điên.

Thân thể tăng cường, sức chiến đấu của tôi cũng có ưu thế hơn. Nói đơn giản thì khả năng kháng cự của tôi cao hơn người khác.

Lần này tôi hấp thụ Thiên Ma khí lại mất mấy ngày nữa. Tôi nhìn sang Long Thần Phân Thân thì phát hiện nó đang luyện đan, một luồng đan hương đang lơ lửng.

Tôi nhìn ấn kết trong tay phân thân biến hóa, đột nhiên, một tiếng vang trầm thấp xuất hiện, một viên đan dược từ trong đỉnh cổ bay lên.

Dung Thần đan?

Đồng tử mắt tôi mở rộng, khá lắm, mới có mấy ngày mà phân thân đã luyện chế được Dung Thần đan rồi sao? Thiên phú của nó khủng khiếp như vậy sao? Quả thực có chút đáng sợ.

Nhưng đối với tôi mà nói thì đây là chuyện tốt. Tôi tiếp tục tu luyện, dù sao thì trong mộng cảnh tôi có đủ thời gian tu luyện, phải cố gắng hết sức tăng cường thực lực mới được. Tôi tu luyện trong mộng cảnh tròn hai tháng, thực lực đã tăng lên tới cảnh giới Thông Linh đỉnh phong.

Sau khi trở thành cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, tôi bắt đầu cân nhắc chuẩn bị tu luyện lên cảnh giới Thần Hợp. Nhưng tôi cảm thấy, muốn bước vào cảnh giới Thần Hợp cũng không thể nóng vội được.

Nghĩ tới đây, tôi rời khỏi mộng cảnh, chuẩn bị ra ngoài thư giãn một chút.

Hai tháng trôi qua, ở bên ngoài chỉ là bảy ngày mà thôi.

Trong hai tháng này, Long Thần Phân Thân đã tu luyện thành công những gì Dược Vương cung và Đan Thần tông truyền lại, hơn nữa còn tu luyện thành công hai môn đạo thuật mà tôi lấy được ở Chiến Thần điện.

Tốc độ của nó, quả thực quá đáng sợ.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 595: Tới cửa khiêu chiến

[HIDE-THANKS]Lúc này phân thân có thực lực giống tôi, cảnh giới Thông Linh đỉnh phong. Nhưng đạo thuật mà nó học được còn nhiều hơn cả tôi. Nếu tôi chiến đấu với nó, tôi cũng không dám chắc một trăm phần trăm mình có thể thắng hay không.

Nhắc tới chuyện này, tôi có hai chiếc cổ đỉnh. Trước đây tiền bối ở Dược Vương cung nói cho tôi biết đây là Cửu châu đỉnh trong truyền thuyết, chính là thần vật mà trước đây dùng để đại vũ trị thủy. Nếu thu thập đầy đủ Cửu châu đỉnh thì chúng sẽ phát huy uy lực rất khủng khiếp.

Có chín cái cổ đỉnh, tôi chỉ có hai cái, không biết bảy cái khác đang ở nơi nào.

Hơn nữa uy lực của thứ này rất lớn, nhưng tôi lại không dùng tới. Nếu để lộ ra thì cũng chẳng có lợi ích gì với tôi.

Có câu nói thế này, thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội, chính là để nói tình huống này.

Tôi triệu hoán phân thân vào cơ thể mình rồi tỉnh lại từ mộng cảnh.

"Đại ca ca, hình như bên ngoài có người tìm anh."

Tôi vừa thức dậy thì nghe thấy Huyên Nhi nói.

"Ồ? Ai vậy?"

Tôi rất tò mò người tới tìm tôi là ai, chẳng lẽ là sư phụ sao? Tôi đứng dậy rồi nhanh chóng ra khỏi phòng thì nhìn thấy Phàn Lực đang ở bên ngoài.

"Đại sư huynh."

Thấy tôi bước ra, Phàn Lực lập tức bước tới, sắc mặt còn có chút sốt ruột.

"Phàn Lực sư đệ có việc gì sao?" Tôi nhìn thái độ của Phàn Lực thì có chút nghi hoặc. Phàn Lực là người khá thận trọng, thấy thái độ của hắn, tôi liền biết chắc chắn hắn gặp chuyện gì đó.

"Không sai, xảy ra chuyện rồi."

Phàn Lực lập tức nói với tôi, có người tới Chiến Thần điện khiêu chiến.

Người này là người của Hoang tông, Hoang tông và Chiến Thần điện, Vô Hoa cung đều là thế lực ở Đông Cảnh. Nhưng đệ tử của Hoang tông và Chiến Thần điện thường xuyên so tài với nhau. Thật ra đó cũng là cách để hai tông môn thể hiện rằng mình mạnh hơn, bởi vì phương pháp tu luyện của Hoang tông khá hung mãnh, còn Chiến Thần điện cũng lấy chiến đấu quyết liệt làm mục tiêu.

Vì vậy hai tông môn có chút cạnh tranh. Cho dù gặp mặt ở bên ngoài thì cũng có khả năng có va chạm.

"Hoang tông hấp thụ máu tươi của yêu thú để lớn mạnh, thậm chí có ghi chép rằng đệ tử của Hoang tông có thể biến một phần cơ thể của mình thành thú để hỗ trợ chiến đấu, sức phòng thủ rất đáng gờm."

"Nhưng không ngờ lần này đệ tử Hoang tông tìm tới đây lại mạnh như vậy."

Phàn Lực nhìn tôi rồi giải thích khái quát mọi chuyện cho tôi một chút.

"Mạnh thế nào?"

Tôi cau mày nhìn Phàn Lực rồi hỏi.

"Liễu Tương Như, Quan Sâm đều thua trong tay tên kia sao?"

Sắc mặt Phàn Lực có chút nghiêm nghị khi nghe tôi hỏi có phải Liễu Tương Như và Quan Sâm đều bại trận, đủ để chứng minh kẻ đó rất khủng khiếp.

"Thẩm Vô Phỉ thì sao?" Tôi nhìn Phàn Lực rồi hỏi. Thực lực của Thẩm Vô Phỉ rất mạnh, không thể nào đến hắn cũng đánh thua chứ? Tôi và Thẩm Vô Phỉ đã từng giao đấu, có thể nói sơ hở của hắn nằm ở đại sát khí trong lúc chiến đấu. Những người cùng đẳng cấp với hắn, nếu không phải có Thiền Cảnh đặc biệt mạnh mẽ thì có lẽ khó mà phá vỡ được.

"Vô Phỉ sư huynh bế quan rồi, huynh ấy nói chưa tu luyện tới cảnh giới Thần Hợp thì không xuất quan." Nói xong, Phàn Lực nhìn tôi. Rõ ràng ở Chiến Thần điện thực lực của Quan Sâm và Liễu Tương Như đều thuộc hàng đỉnh cao, người giỏi hơn bọn họ là Thẩm Vô Phỉ.

Nhưng bây giờ Thẩm Vô Phỉ đã bế quan rồi, không thể quấy rầy được.

Lần trước Phàn Lực tới tìm tôi đúng lúc tôi bế quan, hắn cũng không quấy rầy tôi. Bởi vì người đang bế quan mà bị quấy rầy thì khó mà tu luyện toàn vẹn được.

"Chỉ có một người thôi sao?" Nghe Phàn Lực nói xong, tôi cau mày hỏi.

Phàn Lực gật đầu khẳng định, nói chỉ có một người.

Hơn nữa cũng chưa từng nghe người của Hoang tông nhắc tới tên này, cứ như thể hắn đột nhiên nhô ra vậy.

"Tôi đoán rất có thể tên này là thiên tài được Hoang tông bí mật bồi dưỡng, lần này bọn họ để hắn ra ngoài rèn luyện."

Phàn Lực nói xong, tôi cũng không suy đoán nhiều như hắn. Nhưng hiện giờ người kia đã bắt nạt tới Chiến Thần điện rồi, tốt xấu gì tôi cũng là đại sư huynh của Chiến Thần điện. Chuyện này tôi không trốn được.

"Đi thôi, đi xem sao."

Tôi nhìn Phàn Lực rồi nói. Theo lời của Phàn Lực thì hôm qua Quan Sâm bại trận, tên kia đã nói rõ ràng rằng hắn chỉ chờ ba ngày thôi. Nếu trong vòng ba ngày này Chiến Thần điện không ai có thể đánh bại hắn thì chứng tỏ Chiến Thần điện chẳng có ai giỏi giang.

Hôm nay là ngày cuối cùng.

Dưới sự hướng dẫn của Phàn Lực, chúng tôi đi tới quảng trường đấu võ. Tên quảng trường, đệ tử Chiến Thần điện bao vây chật kín ở đây. Chuyện của người trẻ tuổi nên trưởng lão cũng không nhúng tay vào, nhưng tôi chắc chắn có rất nhiều vị trưởng lão đang âm thầm quan sát trận đấu này trong bóng tối.

Phàn Lực nói với tôi, Quan Sâm và Liễu Tương Như chỉ là một trong hai người bại trận mà thôi. Trước bọn họ đã có vài đệ tử thần tướng bại trận rồi. Nhất định mấy vị trưởng lão đang tức giận lắm đây.

Tôi và Phàn Lực tới, sự huyên náo ở quảng trường đấu võ cũng yên lặng bớt vài phần rồi nhìn về phía tôi.

"Là Trần Vô Kị sao?"

"Hiện giờ huynh ấy đang là đại sư huynh Chiến Thần điện chúng ta, cậu nói chuyện chú ý một chút."

Có người lên tiếng nhắc nhở. Một thanh niên đang ngồi xếp bằng trên quảng trường đấu võ cũng đột ngột mở mắt ra nhìn về phía này, đệ tử Chiến Thần điện đang dạt sang hai bên.

Tôi đi ra từ trong đám đông.

"Xin chào đại sư huynh."

Có người hành lễ với tôi nhưng không phải tất cả mọi người, nhìn những đệ tử đang hành lễ, tôi mỉm cười rồi gật đầu.

"Đại sư huynh? Cậu chính là đại sư huynh đời này của Chiến Thần điện sao?"

Thanh niên đang ngồi xếp bằng giữa võ đài đứng dậy. Tôi nhìn thấy ánh mắt của người đó tạo ra ảo giác, trong con ngươi của người này có một loại thú tính. Không sai, chính là cảm giác thú tính.

Thật ra thú tính và nhân tính có sự khác biệt là do, lúc ở hạ giới, tôi từng ở Yêu giới một thời gian nên mới có chút mẫn cảm với Yêu thú.

Cho nên tôi lập tức nhận ra ánh mắt của người này có gì đó không bình thường.

Luồng khí tức trên người hắn vừa cuồng bạo vừa hung mãnh.

Nhưng Phàn Lực đã nói với tôi, con đường Tu luyện của Hoang tông phải sử dụng một chút máu tươi của yêu thú. Sau khi hấp thụ máu tươi của yêu thú, bọn họ sẽ trở nên mạnh mẽ.

"Trần Vô Kị."

Tôi chắp tay với người đó rồi nói. Người này nhếch miệng cười nhạt, nhưng nụ cười đó lại dần dần trở nên dữ tợn.

"Xin lỗi, tôi cảm thấy cậu không có tư cách biết tên tôi."

Nhưng điều khiến tôi không ngờ là hắn lại coi thường nhìn tôi rồi nói vậy, lời hắn nói quả thực rất có tính khiêu khích.

Nghe vậy, vẻ mặt của các đệ tử Chiến Thần điện đều rất tức giận.

"Tiểu tử, đừng có ngông cuồng." Có người lập tức quát lên.

Nhưng nghe người đó nói xong, tên Hoang tông kia lại hung hăng cười lớn: "Ha ha, xin lỗi nhé, tính cách của tôi khá thẳng thắn, không phục thì đánh bại tôi đi?"

"Nếu thật sự không đánh được thì bảo đại sư huynh đời trước của các người ra đây."

Lời này càng không nể nang gì, khiến các đệ tử Chiến Thần điện đều siết chặt nắm đấm, lửa giận dâng trào hai mắt.

Nhưng đúng như hắn ta nói, có nói nhiều lời nữa cũng vô dụng, nếu không thì phải đánh bại hắn.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 596: Hoang Tông

[HIDE-THANKS]Tôi cũng bước lên phía trước một chút.

"Đến cũng đã đến rồi, đương nhiên không thể để anh mất hứng được, mời chỉ giáo!"

Tôi nhìn thanh niên đến từ Hoang tông kia rồi từ tốn nói.

Hắn nhìn tôi, vẻ mặt dường như trở nên hưng phấn: "Tôi cũng rất muốn lĩnh giáo cao chiêu của đại sư huynh đời này của Chiến Thần điện."

Nói xong, khí tức trên người hắn tự động lên.

Tôi ra hiệu cho Phàn Lực lùi lại phía sau, đệ tử Chiến Thần điện ở xung quanh cũng tự động lùi lại phía sau.

Thanh niên kia đột nhiên di chuyển, một bóng tàn ảnh xẹt qua không trung, không khí tràn ngập một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp. Thấy hắn tấn công về phía mình, tôi đứng tại chỗ không hề di chuyển.

Ngay sau đó, tôi tung nắm đấm của mình ra nhằm thẳng vào hắn.

Đoàng!

Một tiếng vang lớn truyền ra, sóng khí khủng khiếp bùng lên trong không gian. Áo bào màu đỏ của thanh niên kia tung bay, hắn cười nhạt rồi nói: "Không tệ, xem ra đại sư huynh như cậu cũng có chút thực lực đấy."

Rõ ràng là đòn tấn công của tên này cũng chỉ có mục đích thăm dò tôi mà thôi. Thấy tôi vẫn không di chuyển, hắn có chút hứng thú, lùi lại phía sau, khí tức trên người bắt đầu bùng lên.

Tôi cảm nhận được thú tính trên người hắn cũng trở nên nồng nặc hơn, dường như còn có thấy thấy được sự biến đổi trong đồng tử mắt hắn.

Cảm giác giống như, lúc này tôi không đối phó với con người, mà là một con yêu thú có thực lực mạnh mẽ.

Gào!

Một tiếng gào nhẹ vang lên, ngay cả tiếng gào của hắn nghe cũng không bình thường. Hắn ta giống như một viên đạn đang ra khỏi nòng mà phóng về phía tôi. Tôi nhìn thấy trên tay hắn, móng tay sắc bén đột ngột xuất hiện, hay nói đúng hơn là hắn đang dùng móng thú.

Tôi xoay tay một cái, Chiến Thần Kích xuất hiện. Cùng lúc đó, Chiến Thần quyết luân chuyển, chiến ý khủng khiếp trên người tôi đột ngột bộc phát, Chiến Thần Kích đâm thẳng về phía hắn.

Đinh!

Hai tay hắn va chạm với Chiến Thần Kích tạo thành tiếng kim loại va chạm với nhau, thậm chí trên Chiến Thần Kích còn bắn ra những tia lửa. Điều này khiến tôi có chút kinh ngạc, móng vuốt của tên này vừa sắc vừa cứng như vậy sao?

Nhưng đột nhiên hắn lùi lại phía sau, nụ cười trên mặt có vẻ càng hứng thú hơn nhìn chằm chằm Chiến Thần Kích trong tay tôi.

"Đây chính là Chiến Thần Kích của Chiến Thần điện sao?"

Hắn dò hỏi tôi, tôi liền xoay ngang Chiến Thần Kích ra nhưng cũng không trả lời hắn.

Hắn nhìn chằm chằm tôi, sau đó nói: "Tôi cảm nhận được mùi máu tươi trên người cậu, loại máu này khiến tôi rất thèm khát. Chúng ta cá cược một chút? Được chứ? Nếu cậu thua thì phải cho tôi một chút máu của cậu."

Nghe hắn nói vậy, tôi khẽ nhướn mày. Hắn cảm nhận được máu trong người tôi không bình thường sao?

Máu trong người tôi có hai loại, một loại là Huyền Vũ tinh huyết, một loại nữa chính là máu của cự long. Rất có thể đây chính là nguyên nhân khiến hắn muốn có máu của tôi.

"Vậy nếu anh thua thì sao đây?"

Tôi nhìn hắn rồi hỏi. Nhưng tôi vừa nói xong thì hắn lại điên cuồng bật cười.

"Ha ha ha, cậu cảm thấy liệu tôi có thua không?"

"Vậy anh chính là kẻ quái gở trong truyền thấy đấy hả? Cho dù anh thắng hay thua, thì đã cá cược, phải đưa ra tiền đặt cược." Tôi cười lạnh nhìn hắn, cảm thấy kẻ này có chút nực cười.

Hắn muốn há miệng chờ sung chắc?

"Thế này đi, nếu anh thua, thì phải tự cắt đứt một cánh tay."

Tôi nhìn hắn rồi thẳng thắn nói. Máu là tinh hoa của cơ thể, người này thẳng thừa nói muốn lấy máu của tôi, đùa tôi chắc.

Đối với kẻ như vậy, không cần phải nhân từ làm gì.

"Tôi đồng ý lời khiêu chiến của cậu, muốn một cánh tay của tôi sao? Vậy phải xem cậu có đủ tư cách hay không?"

Quanh người tôi, một luồng năng lượng vô hình đột ngột bùng lên. Cả người tôi biến mất, tên kia cũng không hề bất cẩn, khí tức trên người hắn tràn ngập cảm giác cuồng bạo của yêu thú, hơn nữa sự phòng thủ của hắn cũng rất mạnh mẽ. Bọn họ hấp thụ máu của yêu thú để tu luyện, vốn đã trở nên giống yêu thú ở điểm này rồi.

Cho nên bọn họ tấn công rất hung mãnh, phòng thủ cũng rất khủng khiếp.

Trường kích đánh xuống, bóng mờ của trường kích hiện lên giữa không trung. Nhưng những cái bóng này lại khiến người ta có cảm giác nó là thật, tất cả phóng về phía tên kia.

Hắn ngẩng đầu lên trời mà gầm một tiếng, hai tay không ngừng vung lên giữa không trung, những tiếng kim loại va chạm với nhau vang lên, rất nhiều kích mang bị hai bộ móng vuốt sắc bén kia ép lui. Nhưng khi những kích mang đó biến mất, tôi đã xuất hiện trước mặt hắn ta, Chiến Thần Kích đâm thẳng về phía hắn.

"Nhất kích, Phá Sơn Hà."

Chiến Thần Kích đem theo luồng sức mạnh to lớn đánh xuống, thanh niên Hoang tông kia khoanh tay lại. Tôi nhìn thấy tay áo của hắn chuyển động, một bộ lông từ bên trong lộ ra ngoài. Người này, đang thú hóa sao?

Đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi, có vẻ người này đã hoàn toàn trở nên cuồng bạo rồi.

Vừa rồi trên tay hắn hoàn toàn không có bộ lông đó, bây giờ nó lại đột ngột xuất hiện, rõ ràng là hắn đang thú hóa. Một khắc sau, Chiến Thần Kích đánh trúng cánh tay hắn, tạo thành một luồng phản chấn cực kỳ khủng khiếp, tôi cũng bị đẩy lùi về phía sau.

Thanh niên Hoang Tông kia cũng lùi lại phía sau.

Nhưng điều khiến tôi giật mình là, tôi dùng Chiến Thần Kích, còn tên này chỉ dùng cánh tay hóa thú mà thôi.

Phần áo ở cánh tay hắn đã nổ tung, dường như hắng càng trở nên hào hứng hơn. Tôi nhận ra rằng dường như càng đánh hắn càng hăng thì phải.

Đoàng!

Sắc mặt tôi đông cứng, bàn chân giẫm một cái rồi bay lên khỏi mặt đất.

"Nhất kích, Động Càn Khôn."

Khí thế từ Chiến Thần Kích lại bùng lên, tên kia hét lên một tiếng. Tôi nhìn thấy hai tay hắn giơ trước ngực, sau đó bay thẳng tới vồ lấy Chiến Thần Kích.

Thấy vậy, mí mắt tôi chớp một cái. Tên này lại định dùng tay không đỡ dao đấy à?

Nhưng tôi cũng để ý thấy hai bàn tay của hắn đã hoàn toàn biến đổi, nhìn giống như bàn chân gấu. Nhưng trên đôi bàn chân gấu ấy lại có thêm móng tay sắc bén.

Không thể không thừa nhận rằng phương pháp tu luyện này của Hoang tông có chút quỷ dị. Theo lý mà nói, cơ thể của nhân tộc sao có thể kết hợp với yêu thú hoàn hảo như vậy được cơ chứ? Hơn nữa còn có thể phát huy sức mạnh khủng khiếp như vậy nữa chứ?[/HIDE-THANKS]
 
Chương 597: Hoàn toàn hóa thú

[HIDE-THANKS]Các loại phương pháp tu luyện trên đời này biến hóa thiên kỳ bách quái, chuyện này mặc dù tôi rất tò mò nhưng vẫn có thể hiểu được.

Trong lúc tôi có chút kinh hãi, đôi chân gấu kia quả nhiên cặp lấy Chiến Thần Kích. Cho dù Chiến Thần Kích tỏa ra sức mạnh khủng khiếp thì hắn cũng chỉ lùi lại phía sau một bước rồi cả người ổn định lại.

Gấu là loại rất mạnh trong đám yêu thú.

Da dày thịt béo, lại có thể bộc phát sức mạnh khủng khiếp.

Người này lợi dụng việc hấp thụ máu gấu để tu luyện, chẳng trách hắn có thể lợi dùng song chưởng đối phó với Chiến Thần Kích.

Sức mạnh trên người tôi bắt đầu bộc phát, từng luồng Huyền Vũ khí xuất hiện. Tôi cầm Chiến Thần Kích bằng hai tay rồi xoay tròn, cả ngoài xoay 360 độ trên không. Mặc dù khả năng phòng thủ của chân gấu rất mạnh mẽ nhưng vẫn bị luồng sức mạnh này đánh văng ra.

Tôi thu hồi Chiến Thần Kích, tên kia cũng tỏ vẻ đắc ý.

Mặc dù lúc này cả người hắn trông có chút quái dị, hai mắt phát sáng điên cuồng nhưng hắn vẫn có thể khống chế tốt lý trí của mình. Điều này cũng khiến tôi rất khâm phục, là điểm rất đáng ngờ.

Theo lý mà nói, nếu hắn có thể lợi dụng sức mạnh của yêu thú để chiến đấu thì cũng phải gánh chịu sự khống chế của yêu thú. Nhưng có vẻ mặc dù trông bề ngoài có chút khó coi thì hắn cũng không có vấn đề thì khác cả.

Tôi cũng rất tò mò làm thế nào mà hắn khống chế lý trí tốt như vậy.

"Chiến Thần Kích, cũng chỉ có vậy mà thôi."

Hắn không quên châm chọc tôi. Tôi cười nhạt: "Thật sao?"

Vừa dứt lời, Chiến Thần Kích bắt đầu rung lên. Chiến Thần Kích là chí bảo của Chiến Thần điện, sao có thể chỉ có chút bản lĩnh đó được, chẳng qua là chưa kích thích tới khả năng của nó mà thôi.

Ý thức Chiến đấu của chủ nhân không quá mãnh liệt thì biểu hiện của nó cũng rất bình thường, nhưng nếu chiến ý được kích thích triệt để thì sức mạnh mà Chiến Thần Kích phát ra sẽ rất khủng khiếp.

"Tôi sẽ cho anh mở mang kiến thức về Chiến Thần Kích thực thụ."

Chiến Thần Kích chĩa thẳng về phía trước, khí thế trên người tôi lại thay đổi, một luồng khí tức màu đỏ bao quanh người tôi, đây là ngọn lửa của chiến đấu.

"Nhất kích, Quỷ Thần Diệt."

Trên Chiến Thần Kích, ngọn lửa kia giống như núi lửa đang phun trào, những đệ tử của Chiến Thần điện ở xung quanh ai nấy đều lùi lại phía sau vì nguồn sức mạnh này khiến những người xung quanh cảm thấy rất không an toàn. Vẻ mặt của tên đệ tử Hoang tông kia cuối cùng cũng có chút nghiêm túc.

"Phải rồi, như thế mới thú vị chứ."

Vừa dứt lời, hắn đột ngột phóng lên trời rồi bay về phía tôi. Trên đôi chân gấu to lớn kia dường như có một luồng năng lượng màu đỏ đang đánh về phía tôi.

Năng lượng trên Chiến Thần Kích bạo phát, từng tiếng than khóc của quỷ thần vang vọng tràn ngập không gian. Trên Chiến Thần Kích, một luồng năng lượng màu đỏ đang đánh xuống người kia.

Hai tay hắn nắm thành quyền, đôi chân gấu không chút chần chừ mà nhằm thẳng vào tấn công Chiến Thần Kích. Khoảnh khắc tôi và hắn va chạm, một luồng sức mạnh kinh người nổ ra, một luồng ánh sáng chói mắt xuất hiện.

Năng lượng nổ tung, vô số dư chấn bắn ra bốn phía. Những đệ tử đang đứng xung quanh xem trận chiến cũng lùi lại phía sau mấy chục thước.

Hắn bay ngược ra ngoài, khí tức trên người có chút hỗn loạn, thậm chí đôi chân gấu quái dị kia còn bị thương.

Máu từ chân gấu chảy xuống.

Hắn đứng vững lại, nhìn đôi bàn tay của mình.

"Được, được lắm.."

Giọng nói khàn khàn của hắn vang lên. Tôi khẽ nhướn mày, tôi cảm nhận được khí tức trên người hắn không giảm xuống mà lại tăng lên.

Vừa rồi mặc dù bị tôi làm bị thương nhưng dường như điều đó càng kích thích thứ gì đó trong người hắn.

Tôi nhìn thấy cơ thể hắn bắt đầu lớn lên, hai mắt tôi mở lớn mà chứng kiến chuyện này.

"Tên này, vẫn có thể hóa thú tiếp sao?"

Tiếng bàn tán ở xung quanh vang lên. Dựa theo những gì Phàn Lực nói với tôi thì đệ tử Hoang tông có thể hóa thú một nửa cơ thể khi chiến đấu. Nhưng trạng thái của tên này, có thể coi như đã hóa thú một nửa rồi chứ?

Vậy mà giờ hắn lại tiếp tục hóa thú?

Nói cách khác, vừa rồi hắn không sử dụng toàn bộ thực lực để chiến đấu với tôi.

Tôi không dám bất cẩn chút nào, tiếp tục theo dõi cơ thể tên này tiếp tục lớn lên.

"Được lắm, đã lâu lắm rồi không ai có thể khiến tôi hóa thú hoàn toàn."

Giọng nói của hắn có chút quái dị, bởi vì nó không giống giọng nói của con người nữa, mà giống giọng của một con hung thú hơn.

Có vẻ hắn ta đã hoàn toàn hóa thú rồi.

Xem ra hắn là một con gấu lớn, nhưng đầu lại nhỏ hơn đầu gấu bình thường, chỉ cao khoảng hơn hai mét. Bình thường một con gấu không chỉ con chừng này, hơn nữa mặt hắn cũng rất kỳ lại, giống như không hoàn toàn biến thành gấu mà vẫn có ngũ quan của con người, người không ra người quỷ không ra quỷ.

"Nói thật, bộ dạng của anh thế này tôi không nhìn ra thứ gì cả."

Tôi không thể không nói ra cảm nhận của mình. Nhưng có vẻ hắn không hề để ý tới cách tôi nhìn nhận hắn.

"Ha ha ha, cậu vẫn nên nghĩ xem làm thế nào để hồi máu đi!"

Da mặt của tên này cũng dày thật, hắn hoàn toàn không thèm để ý tới cách người khác nhìn hắn mà vì sức mạnh, hoàn toàn không để ý tới.

"Tới đây, để tôi xem thử uy lực của Chiến Thần Kích."

Giọng nói trầm thấp của hắn vang lên, hắn vừa bước một bước, mặt đất như rung chuyển. Chỉ trong nháy mắt, Chiến Thần Kích vung lên.

Tôi bay lên không trung, Chiến Thần Kích không ngừng hấp thụ năng lượng của đất trời. Trên đầu kích, những ngôi sao bắt đầu xuất hiện.

"Nhất kích, Toái Tinh Thần."

Diễn hóa xong xuôi, Chiến Thần Kích nhằm phía trước mà đánh xuống. Một ngôi sao lập tức đánh về phía hắn. Nhưng hắn thấy vậy thì chỉ ngẩng đầu lên trời hét một tiếng, khí tức trên người cũng bắt đầu luân chuyển.

Hắn tung một quyền đánh về phía ngôi sao.

Nắm đấm và ngôi sao va chạm với nhau, hắn ta lùi lại phía sau, trên mặt đất hằn từng dấu chân, còn có cả vết nứt.

Lực phản chấn khủng khiếp đánh trúng người tôi khiến tôi cảm nhận được cơ thể có chút nặng nề.

Tên kia lùi lại hơn mười mét rồi mới dừng lại được.

Tôi nhìn hắn, hắn nhẹ nhàng vỗ ngực mấy cái.

"Uy lực không tệ."

Giọng nói thản nhiên của hắn vang lên.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 598: Xin lỗi

[HIDE-THANKS]Tôi nhìn hắn, mặc dù hắn bị đẩy lùi lại phía sau nhưng dường như đòn tấn công của tôi cũng không làm tổn thương tới điểm yếu của hắn.

"Trận chiến, bây giờ mới chính thức bắt đầu!"

Giọng nói trầm thấp của hắn vang lên. Nghe vậy, tôi hít sâu một hơi. Xem ra lúc này hắn đã hóa thú hoàn toàn rồi. Thực lực của tên Hoang tông này càng mạnh hơn trước.

Thậm chí đến cả Toái tinh thần mà hắn cũng có thể ứng phó đơn giản như vậy.

Tôi cất Chiến Thần Kích đi rồi nhìn hắn, không di chuyển.

"Hả? Cậu không cần dùng kích sao? Không phải Chiến Thần điện các người đều nhờ kích mà thành danh sao?"

Hắn thấy tôi cất Chiến Thần Kích đi thì có chút nghi hoặc, tôi cười nhạt.

"Thật ra đối với tôi có dùng kích hay không cũng không khác biệt là bao."

Thanh niên kia mỉm cười: "Rất hiểu bản thân mình đấy nhỉ."

Dứt lời, cơ thể khổng lồ của hắn bay xẹt tới chỗ tôi. Vừa rồi khi cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của tôi tên này tôi đã hiểu rằng hiện giờ hắn đang ở trạng thái kích thích hoàn toàn, cả tấn công và phòng ngự đều rất mạnh. Lúc này tấn công mạnh vào hắn cũng không có hiệu quả tốt.

Nói không chừng nếu tôi đổi cách thức tấn công, sẽ có hiệu quả không tệ.

Phù du thân pháp bộc phát hoàn toàn, tôi để lại một bóng tàn ảnh giữa không trung.

Cảm nhận được tốc độ của tôi, hắn đột ngột dừng lại sau đó trừng mắt đứng tại chỗ.

Hắn đang chờ tôi tấn công, cho dù tốc độ của tôi có nhanh tới đâu thì cuối cùng cũng phải tấn công hắn. Chỉ cần tôi tới gần hắn, hắn sẽ không cần phải quan tâm tới tốc độ của tôi nữa.

"Bôn Lôi Phá."

Tôi đột ngột bước về phía trước, mục tiêu là kẻ đã hóa thú trước mặt.

Cảm nhận được luồng gió truyền tới, hai cánh tay lông lá lập tức đánh về phía tôi. Nhưng tôi cũng không né tránh đòn tấn công của hắn mà trực tiếp đánh vào tay hắn.

Một tiếng nổ vang lên, cả người tôi bị đánh bật ra ngoài. Nhưng có sự bao bọc của Huyền Vũ khí, đồn tấn công này cũng không gây ra nhiều tổn thương với tôi.

Cùng lúc đó, tên kia khẽ cau mày.

"Đòn tấn công của cậu, chỉ có chút uy lực đó thôi sao?"

Tôi không phí lời với hắn mà lại tiếp tục lướt tới, không ngừng tấn công về phía hắn nhưng lại lùi về phía sau.

Sắc mặt của các đệ tử Chiến Thần điện ở xung quanh đều trở nên khó coi bởi vì làm như vậy rõ ràng là tôi đã rơi vào thế hạ phong. Nếu ngay cả tôi cũng thua thì mặt mũi của Chiến Thần điện sẽ chẳng còn nữa.

"Trần Vô Kị sẽ không thua đấy chứ?"

"Huynh ấy đã đánh thắng Thẩm Vô Phỉ sư huynh, hẳn là sẽ không thua chứ?"

Lời nói của bọn họ vẫn có sự nghi hoặc. Thật ra có rất nhiều người nghi ngờ chuyện này, trước khi bắt đầu trận chiến, bọn họ còn có chút ghét bỏ tôi.

Hiện giờ tình hình thế này, đương nhiên bọn họ phải lo lắng. Nếu đại sư huynh của Chiến Thần điện mà cũng bại trận, thì chẳng phải chứng tỏ Chiến Thần điện chẳng có ai có tài nữa hay sao? Đám đệ tử trẻ tuổi đời này của Chiến Thần điện chẳng phải sẽ bị Hoang tông coi thường sao?

"Không đúng, cậu đang ngụy trang sao?"

Đúng đó, tên kia chợt tỉnh ngộ, ánh mắt hắn nhìn tôi chằm chằm, hắn gào lên.

Nghe vậy, tôi dừng lại rồi mỉm cười nhìn hắn: "Phát hiện rồi sao?"

Dưới tác dụng của Thu Khô sát cơ, thật ra đòn tấn công của hắn đã không còn mạnh như trước nữa rồi. Nhưng tôi vẫn không ngừng bị đánh bật ra ngoài, là cố ý khiến hắn cảm thấy đòn tấn công của hắn không bị yếu đi.

Nhưng qua một thời gian, hắn vẫn phát hiện ra.

Bình thường, nếu bị đánh bay ra nhiều lần như vậy thì đã sớm trọng thương rồi, không thể không hề hấn gì như tôi được.

"Làm trò khôn vặt."

Hắn đột ngột nhảy lên, hai quyền nhằm thẳng về phía tôi. Tôi ngẩng đầu lên nhìn bóng người giữa không trung.

Bạo!

Tôi khẽ quát một tiếng, từng tiếng nổ từ trong cơ thể hắn vang lên. Vừa rồi tôi đã âm thầm truyền vào người hắn hơn mười luồng ám kình, dù sao thì uy lực của mấy môn đạo pháp như Bôn lôi phá có hạn, muốn dùng nó để tấn công hắn thì phải ra tay bên trong cơ thể hắn.

Nhưng Bôn Lôi Phá cũng không thể trực tiếp phá hủy cơ thể hắn được, cho nên tôi mới truyền mười mấy luồng ám kình để chúng bạo phát cùng lúc. Cho dù hắn có phòng thủ mạnh mẽ hơn nữa thì cũng không thể không xảy ra chuyện gi.

Vừa rồi hắn nhảy lên lại đột ngột rơi xuống, nên hoàn toàn biến sắc.

Đoàng!

Cả người hắn rơi xuống mặt đất tạo thành tiếng vang rất lớn. Hắn đạp lùi mấy bước về phía sau, rõ ràng là không ngờ lại xảy ra tình huống này.

"Chuyện gì thế này.."

Hắn vừa dứt lời, một luồng ánh sáng màu vàng xuất hiện trước mặt hắn, một con rồng vàng thu nhỏ lập tức tấn công về phía hắn với tốc độ nhanh chóng, khiến hắn không có cơ hội phản ứng lại.

Rầm rầm..

Kim long tấn công, cơ thể cao lớn của hắn cuối cùng cũng không chịu nổi nữa. Cả người hắn bay ngược ra ngoài, máu từ miệng không ngừng phun ra. Cơ thể đã hóa thú hoàn toàn cửa hắn cũng có biến đổi, khôi phục lại hình dạng con người.

Hắn bị bắn ra cả trăm mét, cả người rơi xuống mặt đất trông cực kỳ chật vật. Máu thấm ướt quần áo hắn, hắn vừa định bò dậy thì một cây trường kích đã chĩa vào cổ.

Hàn mang tỏa ra, như thể chỉ một chút nữa thôi là nó sẽ đâm xuyên qua cổ hắn vậy.

"Anh thua rồi."

Tôi từ tốn nói rồi nhìn kẻ đang nằm trên mặt đất. Sắc mặt hắn vô cùng lạnh lùng, vẻ mặt không cam tâm, không thể chấp nhận sự thật này.

"Theo giao ước, anh phải tự cắt đứt một cánh tay."

Thấy hắn không nói gì, tôi liền nhắc nhở. Nói rồi, tôi cất trường kích đi rồi nhìn chằm chằm tên đệ tử Hoang tông trước mặt.

Cùng lúc đó, đệ tử Chiến Thần điện ở xung quanh cũng mừng rỡ như điên.

"Đại sư huynh, đại sư huynh.."

Nghe tiếng hô này, tôi nhếch miệng mỉm cười. Lần này tôi được rất nhiều đệ tử tín phục, đương nhiên là không phải toàn bộ đệ tử.

Tất cả mọi người xông tới bao vây tên kia, không ngừng nói: "Tự cắt đứt một tay đi."

Dứt tiếng quát của mọi người, hắn trực tiếp xuất chưởng thành đao rồi chém xuống cánh tay của mình. Cánh tay hắn lập tức rơi xuống đất nhưng lại bị hắn nhặt lên lại, dù sao thì vẫn có thể nối lại được.

Hơn nữa chỉ cần khéo léo nối lại, sau một thời gian hồi phục, cũng không gây ảnh hưởng sau này.

Tôi không ngăn cản hắn, dù sao tôi cũng không phải người tuyệt tình đến thế.

"Được lắm, Trần Vô Kị, tôi nhớ tên cậu rồi, tôi tên là.."

Hắn nhìn tôi, ánh mắt tràn ngập oán hận. Rõ ràng hắn đã ghi hận với tôi rồi.

Nhưng hắn còn chưa nói hết thì tôi đã xua tay.

"Xin lỗi, tôi không có hứng thú biết tên của bại tướng dưới tay mình. Anh từ đâu tới thì cút về chỗ đó đi."[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back