End Bấm để xem Suriyavong đồng ý làm việc ấy, thì cũng ngay lập tức bắt tay vào làm. Nghi lễ tráo đổi linh hồn nhanh chóng được diễn ra. Hồn của hai người con gái đã được tráo đổi trở lại như cũ. Suriyavong thở dài ngồi bệt xuống đất, trải qua những chuyện vừa rồi. Rồi tìm cách mở ra động quật, chiếc động quật này không được thiết kế có chìa khóa mở ra ở bên trong. Nếu không thể khiến cái cửa đó mở ra được, thì cho dù cả bốn người có giải được lời nguyền đi chăng nữa, thì cũng sẽ chờ chết ở đây. Việc đầu tiên Long làm, là tìm kiếm câu chuyện khởi đầu của sự tích tạo quỷ, ngay tại chính cái nơi mà anh đang đứng. Chetchoang loạn luân với em gái của mình và sinh ra Naktha, rồi sau đó lại yêu chính Naktha và phong cô ta làm vương hậu của mình. Và sau ngàn năm từ khi vương triều bồn man tận diệt, thì Chetchoang lại may mắn sống lại theo một cách nào đó trên thân xác của Đào Ngọc Lâm và dẫn Đào Văn Luân đi vào con đường tội ác với sự lừa lọc và miếng mồi danh tiếng. Con quỷ đáng sợ thật sự không phải là Naktha mà chính là Chetchoang, vì suy cho cùng Naktha cũng chỉ là một quân bài giết người thay hắn mà thôi. Kiều Nhi đã được cứu sống, và giờ mọi chuyện cuối cùng cũng đã kết thúc, sự tích quỷ quyệt này cũng được gác lại trong mồ sâu vĩnh viễn. Suriyavong mò mẫm bấy lâu, thì cuối cùng lại phát hiện ra cái mộ huyệt có một cái bồn nước nhỏ vừa người chui, mà cái bồn nước nhỏ này lại dẫn đến một hang động suối ngầm thông ra bên ngoài. Có lẽ đây là lối đi của những người thợ dùng để thoát ra ngoài khi tạo ra cái động quật này. Bốn người theo lối đó bơi xuống suối ngầm, rồi từ suối ngầm lại thông ra một cái ao nhỏ ngay cạnh sườn núi phuhoat. Lúc này, khi thoát ra được khỏi động quật rồi, Long mới có dịp để hỏi kĩ xem Suriyavong đã làm như thế nào để diệt được Chetchoang trong mộ huyệt. Suriyavong vắt kĩ cái áo đã đẫm nước, rồi mới ngồi xuống một tảng đá ven ao bắt đầu kể lại. Từ lúc bước vào động quật là ông ta đã cảm giác được Đào Ngọc Lâm có chỗ không đúng rồi. Vậy cho nên ông ta đã giả vờ mặc kệ cho Đào Ngọc Lâm dẫn dụ vào bên trong. Rồi khi Đào Ngọc Lâm ra tay đánh ngất ông ta, ông ta thực sự đã chuẩn bị từ trước nên không thực sự bị ngất đi mà chỉ là giả bộ như vậy. Ông ta bình tĩnh theo sát mọi sự việc rồi mới hành động. Khi Chetchoang nhốt xong hai người vào quan tài đá, rồi nó định đóng nắp tất cả ba cái nắp quan tài lại, dùng nắp đá nghiền nát ba người trong ba cỗ quan tài để máu chảy ra, chảy vào cái lỗ ở giữa động huyệt. Ở giữa cái lỗ ấy chính là nơi chôn cất thân xác thật sự của con quỷ Naktha. Cái xác đã chết khô ngàn năm và cần phải được có máu tươi để sống lại. Những con vật ở chân núi phuhoat tắm máu chỉ là để nuôi dưỡng phần cơ thể của nó sống lai, còn phải cần có máu người nữa thì mới đủ linh nghiệm để hồi sinh con quỷ. Một nghi thức cổ của vương triều bồn man, hồi sinh người đã chết là đại diện cho tam sinh tam thế, vì vậy cần phải có đủ ba người. Chính vì thế nên Đào Ngọc Lâm mới muốn lừa lọc dẫn dụ ba người lên ngọn núi này, là vì muốn lấy máu của ba người hồi sinh lại Naktha theo nghi lễ cổ. Và cái quan trọng nhất là lời nguyền phong ấn của đại mục sư lên thân xác của Naktha, cần phải có máu của truyền nhân ông ta, chính là Long. Long không hiểu tại sao mình lại trở thành truyền nhân của đại mục sư. Thì Suriyavong cho rằng tổ tiên của Long rất có thể đã lưu lạc từ vùng đất này qua Việt Nam rồi cải họ, rất có thể không theo dòng nam, mà là theo dòng nữ. Hoặc tổ tiên của Long có thể là ở bên đằng mẹ chứ không phải là đằng bố. Còn một chuyện nữa Long vẫn luôn không hiểu liền hỏi: - Vậy tại sao Chetchoang lại muốn tôi giết Ithanavong? Chẳng phải chỉ cần nhốt ba người lại ép lấy máu là xong sao? Suriyavong giải thích rằng, sở dĩ Chetchoang muốn làm như vậy là muốn trả đũa cho việc hồn quỷ của Naktha bị giam cầm suốt ngàn năm bởi tiền nhân của anh. Nó là một con quỷ quỷ quyệt, nó sống bao nhiêu năm chỉ để chờ một cơ hội có thể tìm thấy truyền nhân của đại mục sư. Và khi nó phát hiện ra anh chính là người ấy, thì cũng là lúc sự quỷ quyệt của nó lên đến đỉnh điểm. Nó không muốn giết anh ngay mà muốn lừa cho anh tin theo nó rồi làm những điều mà nó muốn. Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đều có lời giải, Long cùng với Kiều Nhi trở về Việt Nam và tiếp tục cuộc sống như bình thường. Hai người sau đó đã làm đám cưới, và công việc của Long cũng trở lại ổn định như trước. Sự tích kẻ chế tạo quỷ cuối cùng cũng được khép lại.. Với cái chết của Đào Ngọc Lâm.. * * * Tại căn nhà gỗ của Suriyavong, Ithanavong đang ngồi thêu khăn, đột nhiên có cảm giác buồn nôn. Suriyavong thấy vậy liền lập tức chạy đến bên cô, đưa tay của ông ta ra rồi bắt lấy cổ tay của cô. Một lúc sau đó, nét mặt của Suriyavong sa sầm lại, ông ta nói: - Cháu đã có thai? Ithanavong tỏ vẻ khó hiểu, nhưng cô nhanh chóng nghĩ lại những chuyện đã xảy ra thì liền đỏ bừng mặt. Trong động quật việc phát sinh với Long cô không được biết đến. Suriyavong thở dài nói: - Đúng là vận số rồi, vậy cháu tính thế nào? Ithanavong nói: - Cháu sẽ sinh đứa bé ra.. Suriyavong nói: - Tại sao cháu lại làm vậy? Ithanavong quay mặt nhìn ra cửa, nhìn về một nơi xa xăm rồi nói: - Cháu rất thích anh ấy, cháu cũng đã yêu anh ấy, nhưng cháu không thể phá hủy hạnh phúc của hai người bọn họ. Cháu biết anh ấy thích ai, cháu muốn mình có thể nuôi dưỡng đứa con anh ấy ban cho, như một món quà.. Suriyavong nắm tay cháu gái, mắt rơm rớm nước. Từ khi bố mẹ của Ithanavong chết, thì ông không thể làm gì nhiều được cho Ithanavong, đến khi cô khôn lớn một tấm chồng tử tế cũng không lo được cho cô, còn để cô trở thành mẹ đơn thân như vậy thì ông cảm thấy hết sức sót xa.. Suriyavong chợt quay sang hỏi Ithanavong: - Vậy cháu đã tính đặt tên đứa bé là gì chưa? Ithanavong trầm ngâm suy tư một lúc, rồi chợt nói: - Naktha đã đưa cháu đến với anh ấy, đó là một mối duyên đẹp. Dù Naktha là kẻ xấu, nhưng cũng là người mai mối cho cháu, cháu sẽ lấy cái tên ấy để đặt tên cho con cháu, như một lời nhắc nhở.. Suriyavong gật đầu không nghĩ ngợi gì nhiều, ông chỉ quay đầu nhìn lên điện thờ rồi thở dài. Tiếng chuông điện thờ vang đều đều, ngày qua ngày, năm tháng sáu tháng, rồi đến khi Ithanavong hạ sinh được một bé gái rất kháu khỉnh. Cô đặt tên đứa bé là Naktha Chebutkham, lấy theo họ của cô và còn lấy thêm một cái tên tiếng Việt dành cho đứa bé là Trần Thị Lành. Đâu đó trên núi Phuhoat, sự yên tĩnh lạ thường trong mộ quật đột nhiên bị phá vỡ từ tiếng cười lanh lảnh trong cái hũ ở giữa mộ quật. Những đàn sẻ đen đột nhiên lại ầm ầm lao về phía khe lũng để tự tận, máu nhuộm đỏ ngọn Phuhoat.. Câu chuyện quỷ kiều đã thực sự kết thúc, với cái kết viên mãn và hạnh phúc dành cho Long và Kiều Nhi. Với Ithanavong và đứa con gái của cô ấy với Long, Naktha Chebutkham..