

Tên bài thơ: Chiếc lá ngày xưa
Tác giả: Tháp Nhân
Chiếc lá vàng ôm gió rớt đầy sân
Như nhắn gửi tình gần như tan vỡ
Lời hứa xưa bây giờ mình hết nợ
Nay còn sầu vì dang dở chữ duyên.
Biết làm sao tan biến hết lụy phiền
Khi chút nhớ niềm riêng đời lấy mất
Anh đớn đau ôm giấc mơ không thật
Rồi giận hờn nhưng rất nhớ về nhau.
Tình hết rồi em có thấu thương đau
Hay bình thản như màu xanh của lá
Đường hẹn xưa nay lá vàng rơi ngập lối
Anh xót xa nghiêng ngả bước bên đời.
Thu chưa tàn mà nước mắt đầy vơi
Tình vụt mất không một lời chia biệt
Anh nhặt viết những vần thơ tha thiết
Nhưng lá khô đã khuyết nửa mất rồi.
Tác giả: Tháp Nhân
Chiếc lá vàng ôm gió rớt đầy sân
Như nhắn gửi tình gần như tan vỡ
Lời hứa xưa bây giờ mình hết nợ
Nay còn sầu vì dang dở chữ duyên.
Biết làm sao tan biến hết lụy phiền
Khi chút nhớ niềm riêng đời lấy mất
Anh đớn đau ôm giấc mơ không thật
Rồi giận hờn nhưng rất nhớ về nhau.
Tình hết rồi em có thấu thương đau
Hay bình thản như màu xanh của lá
Đường hẹn xưa nay lá vàng rơi ngập lối
Anh xót xa nghiêng ngả bước bên đời.
Thu chưa tàn mà nước mắt đầy vơi
Tình vụt mất không một lời chia biệt
Anh nhặt viết những vần thơ tha thiết
Nhưng lá khô đã khuyết nửa mất rồi.