Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 330: Hà Yến tức giận (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bang --"

    Ôn Noãn đem một tấm ảnh chụp đưa tới trước mặt Giản Duẫn Thừa, chỉ vào nữ nhân trên tấm ảnh nói với Giản Duẫn Thừa, "Nữ nhân này, con tìm ra cho mẹ."

    Giản Duẫn Thừa nhìn thoáng qua tấm ảnh cũ này, hỏi: "Đây là ai?"

    "Đây là bạn gái cũ của chú hai con!"

    "Chuyện đã hơn ba mươi năm trước, dù có tìm ra, cũng quá lâu rồi." Giản Duẫn Thừa giải thích.

    "Dù sao thì con cứ tìm trước đi." Ôn Noãn mặc kệ nhiều như vậy.

    Giản Thư Hình tiến lên khuyên bảo, "A Noãn, dù em có tìm ra, và người đó cũng chưa kết hôn, thì em cũng không thể để chú hai trở thành một tên cặn bã được!"

    "Con gái của em là bị người ta hại, em còn cần quản hắn là đồ cặn bã hay sao?"

    Ôn Noãn đang rất nóng tính.

    Ôn Noãn nhìn hai cha con không có động tác nào, liền thở phì phì mà thúc giục, "Có phải không chịu hỗ trợ hay không? Em đây tìm người khác làm!"

    Giản Duẫn Thừa vội nói, "Để con nói tiểu Ngọc tra cho mẹ, ngày mai cho mẹ kết quả."

    "Tốt." Ôn Noãn lúc này mới vừa lòng mà rời khỏi thư phòng.

    Ôn Noãn đi rồi, Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa hai cha con liếc mắt nhìn nhau một cái.

    Giản Thư Hình nói, "Mẹ con gần đây thật sự hăng hái, không chỉ có thức đêm tra xét sổ sách của quỹ từ thiện, các hoạt động bên ngoài càng là một hồi tiếp theo một hồi."

    "Mẹ gần nhất có nhiều hỏa khí, ba hãy vất vả một chút, trấn an giúp mẹ bình tĩnh hơn."

    "Hỏa khí này của mẹ con ba tiêu không được, chỉ có đem Hà Yến đến mới hủy đi được."

    Giản Thư Hình hiện tại cũng không xưng hô Hà Yến em dâu nữa, đều là gọi thẳng tên họ.

    ###

    Hà Yến thật là muốn điên rồi, bà bị Ôn Noãn làm cho tức điên.

    Bà cho rằng chuyện của quỹ từ thiện đã kết thúc, kết quả Ôn Noãn lại tìm đến lão phu nhân cáo trạng, nói muốn bà bổ sung vào những khoản đã thiếu trong quỹ từ thiện.

    Ôn Noãn sau khi tiếp quản quỹ từ thiện một chút đều không có ngừng nghỉ.

    Trực tiếp đem các nhân viên liên quan tra xét, đối chiếu từng trương mục, kiểm tra đến rõ ràng rành mạch.

    Cuối cùng khoản thiếu hụt toàn bộ tính ở trên người Hà Yến.

    Ôn Noãn cũng không hỏi Hà Yến, trực tiếp tìm lão gia tử cùng lão phu nhân.

    Lão gia tử là người để ý loại chuyện này nhất, ông không cho phép người trong nhà làm chuyện bất lợi đối với gia tộc.

    Hà Yến lập tức bị kêu đến nhà cũ hỏi chuyện.

    Hiện tại ở nhà cũ Giản gia, đối mặt lão gia tử cùng lão phu nhân đề ra nghi vấn, Hà Yến không có cách nào phản biện, chỉ có thể thật thà mà nhận lỗi lầm.

    "Ba, mẹ, con biết sai rồi, là con không có quản lý tốt, con cam nguyện nhận phạt."

    Hà Yến vội vàng thừa nhận chính mình sai lầm.

    Giản lão gia tử không nói chuyện, chuyện của quỹ từ thiện luôn luôn là do lão phu nhân quản, việc này vẫn là để bà quyết định.

    Giản lão phu nhân hỏi, "Con thật sự biết sai rồi sao?"

    "Mẹ, con thật sự biết sai rồi, con cũng không phải cố ý, là năng lực con không đủ, không quản lý tốt."

    Lúc này nói rằng do năng lực của mình không đủ so với nói chính mình biết rõ còn cố phạm tội thì vẫn nhẹ tội hơn nhiều.

    Biết rõ còn cố phạm là vấn đề thái độ, lão gia tử cùng lão phu nhân sẽ không thể tha thứ.

    Giản lão phu nhân thở dài một tiếng, việc này phạt thì vẫn phải phạt, nhưng không thể quá khắc khe, dù không nhìn mặt mũi của con trai thứ hai thì cũng phải nhìn mặt mũi của mấy đứa cháu.

    "Thứ nhất, chuyện của quỹ từ thiện từ nay về sau con không được nhúng tay vào nữa; thứ hai, phải bổ sung vào những khoản đã thiếu hụt; thứ ba, phạt con trong vòng một năm, mỗi tháng con quyên tặng cho quỹ từ thiện hai mươi vạn."

    "Con đã biết, đã biết.."

    Hà Yến lại tức đến nghẹn khuất.

    Bà ta ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Ôn Noãn như người không liên quan ngồi ở bên cạnh, trong lòng một phen lửa đốt đến nóng bỏng.

    Ôn Noãn! Tiện nhân này!

    Ôn Noãn nhìn Hà Yến trước mắt, lại không cảm thấy hả giận.

    Mấy trăm vạn mà thôi, căn bản không đủ.
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 331: Cởi bỏ áo khoác nhỏ trước mặt Thịnh gia (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch lão gia tử một chuyến này tới thành phố Hằng Viễn cũng không đơn giản chỉ là gặp mặt nữ hài tử trong hình mà Vu Hi gửi cho ông.

    Ông còn có một việc khác muốn xử lý.

    Địch Quân Thịnh tới thành phố Hằng Viễn vốn dĩ mục đích chính là điều tra một số việc liên quan đến cha của anh.

    Cha của anh năm đó vì cứu chú hai của anh mà chết, cho nên năm đó trên thực tế là chú hai của anh chọc phải phiền toái.

    Gần đây cục cảnh sát thành phố Hằng Viễn tìm thấy một bộ hài cốt đã chôn mười mấy năm trước, thân phận của bộ hài cốt không có cách nào xác định rõ, nhưng chung quanh bộ hài cốt tìm được một số đồ vật có liên quan đến nhị gia của Địch gia.

    Cái này làm cho mọi người hoài nghi người chết cùng với Địch nhị gia có quan hệ, thậm chí cùng với cái chết năm đó của cha Địch Quân Thịnh cũng có quan hệ.

    Hiện tại vấn đề yêu cầu chính là xác định được thân phận cùng nguyên nhân cái chết của bộ hài cốt.

    Bởi vì thời gian cách đây đã lâu, quá trình kiểm nghiệm bộ hài cốt trở nên có chút khó khăn.

    Bọn họ yêu cầu cần những chuyên gia tài năng để có thể tiến hành giám định bộ hài cốt, để cung cấp thêm thông tin cho cuộc điều tra.

    Cho nên bộ hài cốt này được đưa đến viện nghiên cứu y học Tuệ Linh ở thành phố Hằng Viễn, những chuyên gia ở đó sẽ tiến hành phân tích giám định bộ hài cốt.

    Địch lão gia tử vốn dĩ chỉ tính toán phái người đi tới viện nghiên cứu xem kết quả rồi trở về báo cho ông, không tính toán tự mình đi.

    Nhưng Địch Quân Thịnh nói muốn tự mình đi, ông khuyên không được, cuối cùng chính mình cũng đi theo cùng.

    Lúc sắp ra đến cửa, Giản Nhất Lăng cách vách xuất hiện ở cửa nhà bọn họ.

    Địch Quân Thịnh nhìn thấy Giản Nhất Lăng liền nói tài xế đem xe dừng lại.

    "Đi nhờ xe." Giản Nhất Lăng đối Địch Quân Thịnh nói.

    Trên xe Vu Hi nhìn Giản Nhất Lăng, giải thích nói, "Nhất Lăng muội muội, chúng ta hôm nay đi đến chỗ khác với bình thường, khả năng không thể cho em đi nhờ xe."

    "Tiện đường." Giản Nhất Lăng ngữ khí thực chắc chắn, như là biết Vu Hi bọn họ muốn đi nơi nào.

    Vu Hi sửng sốt một chút, Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng, "Em cũng đi viện nghiên cứu?"

    "Ân." Giản Nhất Lăng trả lời khẳng định.

    Sau đó Địch Quân Thịnh liền mở cửa xe cho Giản Nhất Lăng.

    Sau khi Giản Nhất Lăng lên xe, Vu Hi mới hậu tri hậu giác mà nhớ tới, Giản Nhất Lăng có biết người ở viện nghiên cứu y học Tuệ Linh.

    Trước đây, La Tú Ân ở viện nghiên cứu còn từng giúp Giản Nhất Lăng.

    Nghĩ như vậy Vu Hi cũng liền không có nghi hoặc.

    Địch lão gia tử ngồi trên một chiếc xe ở phía sau, ông chú ý tới một màn Giản Nhất Lăng lên xe kia, ánh mắt hơi suy tư.

    Trên đường, Vu Hi cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện, "Lăng thần, em hôm nay đi viện nghiên cứu tìm bạn của em chơi sao?"

    "Không sai biệt lắm." Giản Nhất Lăng nói.

    "Vậy em đoán xem chúng ta đi tới đó làm gì?" Vu Hi hỏi xong cũng chưa cho thời gian Giản Nhất Lăng trả lời, chính mình liền đem đáp án công bố, "Chúng ta là đi xem giải phẫu! Giải phẫu nga! Cái loại siêu cấp khủng bố đó!"

    "Ân." Giản Nhất Lăng lên tiếng, trên mặt không có biểu tình gì.

    "Nhất Lăng muội tử ngươi đừng sợ, anh hù dọa em thôi, kỳ thật chúng ta hôm nay đi xem chính là cuộc kiểm nghiệm xương cốt, không có gì khủng bố."

    "Ân." Giản Nhất Lăng trên mặt biểu tình cùng ngữ khí nói chuyện như cũ nhàn nhạt.

    Vu Hi lại nghĩ tới cái gì, "Đúng rồi Lăng thần, lúc trước Tần gia thiếu gia đưa cho em lễ vật là cái gì?"

    Vu Hi chỉ do tò mò.

    Rốt cuộc đồ vật kia là thiếu gia mới trở về Tần gia tặng, cảm giác hẳn là không phải một món đồ bình thường.

    Địch Quân Thịnh ở bên cạnh thình lình mà nói một câu, "Quan hệ cùng với thiếu gia Tần gia thật tốt, nói vậy lễ vật khẳng định là một món có giá trị."

    "Không biết." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Không biết?" Vu Hi buồn bực, "Lăng thần em như thế nào sẽ không biết?"
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 332: Cởi bỏ áo khoác nhỏ trước mặt Thịnh gia (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không biết."

    Giản Nhất Lăng căn bản là không muốn Tần Xuyên tặng lễ vật, cho nên anh ta đưa lễ vật cô ấy đều không có mở ra xem.

    Hóa ra là không có mở ra xem.

    Vu Hi thầm nghĩ nếu đổi lại là anh, sớm liền mở ra xem.

    Địch Quân Thịnh đã nhắm chặt đôi mắt, đại khái là tính toán ở trên đường ngủ một giấc.

    Mấy chiếc xe tới cửa viện nghiên cứu Tuệ Linh y học liền dừng lại, mọi người được an ninh của viện nghiên cứu kiểm tra sau đó mới có thể đi vào trong.

    Chờ lúc kiểm tra đến Giản Nhất Lăng, nhân viên công tác trực tiếp bỏ qua.

    Vu Hi nhìn thấy thực kinh ngạc, nhân viên công tác của viện nghiên cứu là làm chuyện gì vậy? Địch lão gia tử cùng Thịnh gia cũng không thể tránh khỏi kiểm tra như lệ thường, Lăng thần như thế nào đã được qua?

    Chẳng lẽ là bởi vì cô ấy tuổi còn nhỏ?

    Lại hoặc là bởi vì cô là nữ hài tử?

    Không có đạo lý a!

    Mọi người đi vào viện nghiên cứu, Hứa giáo sư ra tới nghênh đón đoàn người Địch gia.

    "Địch lão tiên sinh, Địch thiếu gia, bởi vì nhiệm vụ này là do cục cảnh sát giao cho bên viện, cho nên các người cũng chỉ có thể ở bên ngoài phòng giải phẫu xem, không thể đi vào phòng giải phẫu, càng không thể trực tiếp tham dự đến quá trình giải phẫu."

    Hứa giáo sư lúc đối mặt với Địch lão gia tử, nội tâm vẫn là có chút khẩn trương.

    Nhưng quy cũ vẫn nên được nói rõ ràng minh bạch.

    Bọn họ là cơ sở y tế chính quy, lần này nhận được nhiệm vụ do cục cảnh sát giao, việc công phải xử theo phép công, mặc kệ là ai tới.

    "Ta minh bạch." Địch lão gia tử gật đầu.

    Sau đó mấy người cùng nhau tiến vào viện nghiên cứu.

    Vu Hi phát hiện Giản Nhất Lăng còn theo sau bọn họ.

    Ngay cả Địch lão gia tử cũng tò mò.

    Tiểu cô nương này như thế nào vẫn luôn đi theo bọn họ?

    Mọi người đi tới bên ngoài phòng giải phẫu của viện nghiên cứu.

    Phòng giải phẫu này tạm thời được sử dụng.

    Ở trước mặt bọn họ có một cửa kính lớn, xuyên qua cửa kính, bọn họ có thể nhìn thấy tình huống bên trong.

    Mà lúc này, hai nhân viên công tác đi tới, các nàng thuần thục mà mặc cho Giản Nhất Lăng áo ngoại khoa giải phẫu, giúp Giản Nhất Lăng khử khuẩn tay, mang bao tay cùng khẩu trang, làm tốt hết thảy công tác phòng hộ.

    Vu Hi nhìn đến ngơ ngác, nhịn không được anh trực tiếp tiến lên dò hỏi nhân viên công tác.

    "Các cô đang làm gì vậy? Vì cái gì phải cho Nhất Lăng muội muội mặc vào loại quần áo này?"

    Bọn họ đều không cần khử khuẩn, duy độc nhất Giản Nhất Lăng lại được đặc thù đối đãi.

    Một nhân viên công tác trong đó trả lời, "Đương nhiên không giống nhau, các người là tới quan sát, bác sĩ chúng ta là tới làm việc."

    "Bác sĩ? Cái gì bác sĩ? Cô nói ai là bác sĩ?"

    Vu Hi càng thêm hồ đồ.

    Ngay lúc Vu Hi vẻ mặt mờ mịt không hiểu ra sao, thì Giản Nhất Lăng tiến vào phòng giải phẫu.

    Vu Hi chất phác mà quay đầu lại nhìn phía Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, cậu thấy không? Nhất Lăng muội tử đi vào! Là tôi nhìn lầm rồi sao? Là tôi xuất hiện ảo giác sao?"

    Vu Hi không có xuất hiện ảo giác, bởi vì bọn họ đều thấy được.

    Giản Nhất Lăng thay trang phục ngoại khoa giải phẫu, đi vào phòng giải phẫu.

    Sau đó cách cửa kính, bọn họ nhìn thấy Giản Nhất Lăng đi tới trước đống xương cốt kia.

    Cô bình tĩnh mà cầm lấy hộp sọ, đặt ở trước mặt lật qua lật lại xem xét..

    Vu Hi cảm giác mình hơi choáng váng.

    Đó thật sự là hộp sọ a, không phải giả, không phải mô hình!

    Lăng thần thế nhưng cứ như vậy cầm ở trong tay!

    Địch Quân Thịnh cũng đang nhìn bên trong cửa kính.

    Giản Nhất Lăng động tác thuần thục, bộ dáng nghiêm túc.

    Nhìn một lúc khóe miệng không ngăn được mà cong lên.

    Đợi một giờ, Giản Nhất Lăng từ phòng giải phẫu ra tới, cùng người bên ngoài báo cáo tình huống.

    "Báo cáo tôi sẽ gửi vào máy tính, dịch răng được rút ra sẽ đưa đi xét nghiệm DNA, còn hộp sọ sẽ được đưa đi để mô phỏng lại khuôn mặt.."
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 333: Cởi bỏ áo khoác nhỏ trước mặt Thịnh gia (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng nói chuyện rõ ràng, có logic có trật tự.

    Vu Hi mở to hai mắt nhìn, không thể tin được người ở trước mặt này chính là Lăng thần!

    Lăng thần có thể nói chuyện nhanh và trôi chảy như vậy, còn nói một đoạn rất dài!

    Rõ ràng ngày thường Lăng thần đều là tích tự như kim!

    Vu Hi muốn xông lên phía trước, đem khẩu trang của Giản Nhất Lăng cởi ra, quần áo phòng hộ cũng cởi ra, sau đó nhìn xem rốt cuộc bọn họ cất giấu Lăng thần của anh ở trong có phải hay không!

    Không cần chờ Vu Hi làm như vậy, Giản Nhất Lăng chính mình cũng liền cởi ra.

    Cô rửa xong tay, thay đổi quần áo, sau khi khử khuẩn xong, liền nhìn về phía Địch Quân Thịnh bọn họ.

    Một đôi mắt to sáng ngời, sạch sẽ thanh triệt.

    Vu Hi quả thực vô pháp tưởng tượng, cái người vừa rồi bên trong nghiệm xương cốt cùng người đứng trước mặt, là một người!

    Địch Quân Thịnh khóe miệng ngậm cười, phản ứng rõ ràng không có lớn như Vu Hi.

    Địch lão gia tử ở phía sau hai người ý vị thâm trường mà nhìn một màn này.

    Đối với Địch lão gia tử mà nói, một tiểu cô nương làm pháp y không tính là chuyện quá hiếm lạ.

    Hiếm lạ chính là thái độ của tôn tử của ông!

    Vu Hi đi đến trước mặt Giản Nhất Lăng, truy vấn Giản Nhất Lăng, "Lăng thần, em nói cho anh, em khi nào thì biến thành pháp y?"

    La Tú Ân đi đến, một phen đem Giản Nhất Lăng ôm đến một bên.

    "Không cần đứng gần bảo bối nhà chúng tôi như vậy được không?" La Tú Ân ghét bỏ nói.

    Thân là động vật giống đực, liền không cần gần nữ hài tử như vậy.

    Vu Hi vẻ mặt xấu hổ, "Không phải, tôi chỉ là kinh ngạc, Lăng thần em ấy.."

    "Làm sao vậy? Đại bảo bối nhà của chúng tôi tương đối thông minh, tri thức y học học thật mau, em ấy chính là thông qua tầng tầng khảo thí cùng trắc nghiệm, trở thành thành viên chính thức của chúng tôi!"

    "Không phải chứ? Không phải nghe nói các bài khảo thí cùng trắc nghiệm của các người vô cùng khó được ví như cấp địa ngục sao?"

    "Đó là đối với anh mà thôi, không cần đem đại bảo bối nhà ta cùng anh nói nhập làm một được không? Chỉ số thông minh không ở cùng trên một trục hoành!"

    Vu Hi há miệng, phát hiện chính mình thế nhưng vô pháp phản bác.

    Vu Hi khóc thút thít mà nghĩ, hóa ra Lăng thần đúng thật là Lăng thần, một chút cũng không sai!

    Không chỉ có trong trò chơi ngược anh! Ngay cả chỉ số thông minh cũng ngược anh!

    Sau đó Vu Hi quay đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh, tựa hồ chờ mong Địch Quân Thịnh có thể ngay lúc này nói cái gì.

    Địch Quân Thịnh tiến lên, hỏi Giản Nhất Lăng, "Đã đói bụng chưa?"

    Vừa mới rồi cô ấy ở bên trong bận rộn một giờ, một khắc đều không nghỉ.

    Vu Hi không dám tin tưởng mà mở to hai mắt nhìn.

    Thịnh gia cậu liền hỏi cái này? Liền cái này? Liền cái này?

    "Có một chút."

    "Đi ăn cái gì đi."

    Nói xong Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng liền hướng tới nhà ăn viện nghiên cứu mà đi qua.

    "Không phải, Thịnh gia.. Này.."

    Vu Hi hậu tri hậu giác mà đi theo sau, lại bị Địch lão gia tử ở phía sau kéo lại.

    "Địch gia gia?"

    "Lại đây cùng ta nói một chút chuyện của tiểu nha đầu kia đi."

    "Ai?"

    "Tiểu nha đầu này thoạt nhìn cùng A Thịnh rất hợp a, nếu có thể, để A Thịnh nhận làm muội muội cũng tốt, nó từ nhỏ không có anh chị em gì, cũng quá cô đơn."

    Sau đó Địch lão gia tử hỏi Vu Hi một số câu hỏi, Vu Hi đều nhất nhất trả lời.

    Chờ trả lời xong các vấn đề của Địch lão gia tử, lúc Vu Hi đến nhà ăn, Giản Nhất Lăng đang nấu ăn ở trong phòng bếp.

    Vu Hi nhìn thấy hai bàn tay của Giản Nhất Lăng xoa xoa cục bột, tức khắc mở to hai mắt nhìn.

    Đôi tay này, vừa rồi..

    Một lát sau, Giản Nhất Lăng đem há cảo tới để trước mặt mọi người.

    Địch Quân Thịnh vui vẻ mà ăn há cảo ít thịt nhiều rau của mình.

    Vu Hi nhìn phần ở trước mặt mình kia, lại nhìn bàn tay nhỏ của Giản Nhất Lăng, nửa ngày không dám động chiếc đũa.
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 334: Họp phụ huynh, Mạc tẩu không còn mặt mũi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại phòng khách biệt thự của Giản gia.

    Ba cha con Giản gia nhìn thấy Ôn Noãn người hôm nay lại bận rộn đến khuya mới trở về, ba cha con lại nhìn mặt nhau.

    "Mẹ gần đây đi sớm về trễ, mỗi ngày mang theo trang sức đều quý trọng còn đều không trùng lặp, ba, tiền riêng của ba không có việc gì chứ?"

    Giản Duẫn Náo nhỏ giọng dò hỏi.

    "Không phải ba mua cho mẹ con, mẹ con trước đây đã có." Giản Thư Hình giải thích, "Mấy thứ đó nhiều cái đều là đồ cổ, lúc ba lấy mẹ là bà ngoại cho làm của hồi môn, mẹ con trước đây không thích mang, toàn để trong két sắt, hoặc gửi ở ngân hàng, thật nhiều năm không có động qua, có nhiều món đã có tuổi, cũng đều không thể tính ra giá cả"

    "Đồ cổ? Nhiều như vậy?"

    "Hơn thế nữa, mẹ có thể mỗi ngày đổi một bộ, một tháng không trùng lặp, ngoài ra còn rất nhiều tranh cổ và thư pháp cổ."

    Tổ tiên Ôn gia là thư pháp gia và họa gia, rất thích sưu tầm tranh và thư pháp, trong nhà cất giữ vô số, còn tự mình mở một cái viện bảo tàng để trưng bày đồ cổ của nhà mình.

    Ôn Noãn chỉ có hai người anh, không có chị em gái khác, ba mẹ bà liền đem hơn phân nửa châu báu trang sức đưa cho bà làm của hồi môn.

    Ôn Noãn trước kia là không sao cả, không thích khoe khoang.

    Hiện giờ bà đang cạnh tranh với Hà Yến, lấy ra của hồi môn của bà, tùy tiện một kiện cũng có giá trị xa xỉ, Hà Yến cũng không có trình độ để so.

    Hà Yến vẫn luôn cảm thấy những người khác trong Giản gia luôn muốn cướp tài sản, nên đề phòng như phòng sói trong nhà.

    Không nghĩ tới Ôn Noãn căn bản không có để ý tới gia sản của Giản gia, bà chính là một tiểu kim khố, chừng này cũng đủ cho bà cùng con cái của bà không phải lo ăn uống.

    Cha con ba người đang nói chuyện, Ôn Noãn vào cửa tới.

    "Ngày mai Thịnh Hoa cao trung họp phụ huynh, mọi người đều đi." Ôn Noãn đối với mấy người trong nhà nói.

    "Mẹ, vì cái gì muốn người một nhà đều đi?" Giản Duẫn Náo nhỏ giọng hỏi.

    Hiện tại ở nhà bọn họ, cậu ta là người không có quyền lên tiếng nhất, có vấn đề gì đều phải nhỏ giọng hỏi, có thể được trả lời hay không phải xem tâm tình người trong nhà.

    "Của con thì mẹ đi, lớp Tiểu Lăng thì ba con cùng anh Duẫn Thừa đi."

    Sau đó Ôn Noãn lại quay đầu nhìn Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa nói, "Hai người biểu hiện cho tốt, chiều nay em phải năn nỉ mẹ rất lâu, bà mới đồng ý cho em đại diện đi họp phụ huynh cho Tiểu Lăng!"

    Họp phụ huynh của Giản Nhất Lăng, lão phu nhân vốn dĩ tính toán tự mình đi.

    Ôn Noãn chạy tới nhà cũ cùng lão phu nhân năn nỉ ỉ ôi rất lâu, lão phu nhân mới nhường cho Ôn Noãn.

    Giản Thư Hình cảm thấy Ôn Noãn hẳn là sẽ càng muốn đi họp phụ huynh cho Giản Nhất Lăng, "Em nếu muốn đi họp cho Tiểu Lăng thì đi đi, Tiểu Náo bên kia có thể để Duẫn Thừa đi."

    Ôn Noãn xác thật muốn đi họp phụ huynh cho Giản Nhất Lăng, nhưng mà bà có lý do khác, "Vẫn là để Duẫn Thừa đi cho Tiểu Lăng đi, nó nhìn bề ngoài cũng không tồi, cũng bảo vệ Tiểu Lăng tốt, làm cho nam sinh trong ban biết anh trai của Tiểu Lăng thoạt nhìn thực hung, không dễ bắt nạt."

    "Mẹ, họp phụ huynh của con, mẹ không cần đi, con hơn nửa học kỳ không có đi học, lão sư cũng không có gì muốn nói với con, các người đều đi họp phụ huynh cho Tiểu Lăng đi."

    Giản Duẫn Náo đối với họp phụ huynh của mình không có bất luận ý tưởng gì.

    "Mẹ không phải vì con mà đến, mẹ có chuyện phải làm." Ôn Noãn chưa nói rõ ràng, nhưng hai cha con trước mắt đều có thể thực mau nghĩ đến nguyên nhân.

    Ngày mai họp phụ huynh, Mạc Tuệ Cầm là phụ huynh của Mạc Thi Vận khẳng định cũng phải đi.

    Giản Duẫn Náo đã lên cao tam, cùng lớp với Mạc Thi Vận cũng đã là năm thứ ba.

    Hai năm trước đây, trường học đã tổ chức nhiều cuộc họp phụ huynh, ba Giản mẹ Giản cùng Mạc tẩu thường sẽ gặp nhau ở trường, chưa từng đề cập qua bà là người giúp việc cho nhà bọn họ.

    Nhưng lúc này đây, Ôn Noãn liền không có dễ nói chuyện như vậy.
     
    Chỉnh sửa cuối: 3 Tháng ba 2021
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 335: Họp phụ huynh, Mạc tẩu không còn mặt mũi (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sáng sớm hôm sau, ba người Giản gia đúng giờ đến Thịnh Hoa cao trung.

    Ôn Noãn đi khu dạy học năm ba, Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa đi đến khu dạy học năm nhất.

    Mạc Tuệ Cầm hai ngày này thật khổ sở, chuyện Giản Duẫn Thừa tới tìm bà, bà không có nói cho Mạc Thi Vận, chỉ vì để cô an tâm đi học.

    Chuyện về Hà Kiến Quân cũng không giấu được, ba ngày hai buổi đều tới trước cửa nhà bọn họ, tuy rằng không quậy không nháo không mắng chửi người, nhưng ở trước nhà đợi như vậy, cũng đủ làm cho mẹ con bà khó chịu.

    Mạc Tuệ Cầm thà rằng ông ta cứ nháo lên, như vậy bà còn chuẩn bị thêm một chút chứng cứ, đến lúc đó việc ly hôn sẽ dễ dàng hơn.

    Hắn ta như bây giờ, trừ bỏ làm mẹ con bà ghê tởm, cái gì cũng đều không có làm.

    Hôm nay là buổi họp phụ huynh đầu tiên của con gái bà ở năm ba, bà tuyệt đối không thể vắng mặt, cũng không thể làm cho con gái bà mất mặt.

    Cho nên mặc kệ mấy ngày gần đây có bao nhiêu khổ sở, Mạc Tuệ Cầm vẫn là ăn mặc thỏa đáng, xuất hiện ở khu lớp học của năm ba Thịnh Hoa cao trung.

    Mỗi lần họp phụ huynh, đều là thời điểm Mạc Tuệ Cầm cảm giác tự hào nhất.

    Lão sư sẽ khích lệ con gái của bà, các phụ huynh khác sẽ nhìn bà bằng ánh mắt hâm mộ.

    Cả đời bà đều sống ở tầng chót của xã hội, không có gì ở trong tay, chỉ có mỗi chuyện này, là khiến người khác đều phải ngửa đầu nhìn bà.

    Mặc kệ bọn họ là tinh anh xã hội, hay là giám đốc công ty, ở ngay lúc này đều hướng đến và với ánh mắt hâm mộ, hâm mộ bà sinh được một người con gái rất giỏi.

    Nhưng hôm nay, Mạc Tuệ Cầm không có cách nào mà chân chính cao hứng được.

    Bởi vì bà biết trong chốc lát phụ huynh của Giản Duẫn Náo cũng tới.

    Người bà sợ hãi chính là Giản Duẫn Thừa, bà hiện tại rất sợ Giản Duẫn Thừa.

    Chờ nhìn thấy từ trước cửa tiến vào là Ôn Noãn trang điểm ưu nhã đoan trang, tim bà thoáng hòa hoãn một ít.

    Ôn Noãn là người có tính tình mềm mại nhất trong những người ở Giản gia.

    Ngay cả nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng.

    Ở Giản gia làm việc mấy năm nay, Ôn Noãn vẫn luôn đều thực dễ nói chuyện, mặc kệ là xin nghỉ, hay là phạm phải sai lầm nhỏ, Ôn Noãn đều sẽ không so đo.

    Tuy rằng hiện giờ hẳn là sẽ không đối đãi nhẹ nhàng với bà, nhưng ít ra so với Giản Duẫn Thừa hắc ám sát tinh kia thì tốt hơn không ít.

    Lúc Ôn Noãn đến gần, Mạc Tuệ Cầm cúi đầu, không dám nhìn thẳng bà ấy.

    Trong lúc đang khẩn trương, bà nhìn thấy Ôn Noãn đi lướt qua bà, đi tới chỗ bàn học có dán tên Giản Duẫn Náo ngồi xuống.

    Mạc Tuệ Cầm trong lòng thả lỏng hơn.

    Xem ra Giản phu nhân sẽ không làm cái gì, tính cách của bà ấy như vậy, tại trước mặt nhiều người như vậy, chắc sẽ không quá làm ra chuyện gì to tát.

    Cuộc họp phụ huynh nửa đoạn thời gian đầu đều tiến hành thật sự thuận lợi.

    Đến một nửa thời gian sau, chủ nhiệm lớp mời phụ huynh của học sinh ưu tú lên bục giảng phát biểu, chia sẻ một số cách giáo dục mà họ tâm đắc.

    Đây là phân đoạn mỗi năm đều sẽ có, các phụ huynh của học sinh năm ba đều đã tập mãi thành thói quen.

    Mạc Thi Vận vẫn luôn là học sinh có thành tích số một số hai của lớp, cho nên mỗi lần phụ huynh lên phát biểu, Mạc Tuệ Cầm đều có phần.

    Hôm nay cũng không ngoại lệ, nghe được chủ nhiệm lớp nói "Mời phụ huynh của em Mạc Thi Vận lên phát biểu", Mạc Tuệ Cầm tâm tình đã kích động lại khẩn trương.

    Bà chậm rãi đứng dậy, mới vừa đi hai bước, Ôn Noãn bỗng nhiên đứng lên, ngăn Mạc Tuệ Cầm lên phát biểu.

    "Vị phụ huynh này của bạn học Mạc Thi Vận không có tư cách đại diện cho học sinh ưu tú lên phát biểu, bà ấy phẩm hạnh không đoan chính, dù thành tích của con gái bà ấy có tốt, bà ấy cũng không có tư cách lên phát biểu."

    Ôn Noãn đột nhiên mở miệng, làm cho phụ huynh cả lớp đều nhìn về phía bà.
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 337: Vị phụ huynh này thật soái

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở một bên khác, Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa cũng đi tới phòng học của các lớp năm nhất.

    Bởi vì chỉ chuẩn bị cho mỗi phụ huynh một vị trí, chỗ ngồi của Giản Nhất Lăng thì Giản Thư Hình ngồi, còn Giản Duẫn Thừa liền đứng ở cửa.

    Thời điểm chủ nhiệm lớp vào cửa, nhìn thấy đứng ở cửa có một vị đại soái ca, đã sửng sốt một chút.

    Chủ nhiệm lớp vẫn là một lão sư tuổi còn trẻ chưa lập gia đình, nhìn thấy một vị đại soái ca như vậy, gương mặt không tự chủ được mà đỏ lên một chút.

    Sau khi bắt đầu buổi họp phụ huynh, ánh mắt của không ít các vị phụ huynh trong lớp đều nhìn về phía Giản Duẫn Thừa.

    Ngày hôm nay, các học sinh ở trường học với tư cách tình nguyện viên, hỗ trợ tổ chức buổi họp phụ huynh đã chụp lén Giản Duẫn Thừa rồi đưa ảnh chụp lên trên diễn đàn trường học.

    [Trước lớp các bạn năm nhất có một siêu cấp đại soái ca, xin hỏi đây là phụ huynh nhà ai!]

    Thực mau phía dưới có vô số bình luận.

    [Ngọa tào, cũng quá soái đi! Hệ cấm dục a!]

    [A, bá đạo tổng tài, tôi có thể!]

    [Các bạn năm nhất, biết thì mau ra đây nhận một chút đi a, nếu không ai nhận thì tôi muốn nói! Tôi muốn đem về nhà đây! Đại chó săn! Ngao ô ngao ô ngao ô! 】

    Sau khi mọi người suy đoán hơn nửa ngày, rốt cuộc cũng có người xác nhận.

    [Đừng đoán nữa, đây là Giản Duẫn Thừa, anh cả của Giản Nhất Lăng.]

    [A a a, ta hiện tại cùng Giản Nhất Lăng làm bằng hữu còn kịp không? ]

    [Lầu trên, ngươi không phải muốn cùng Giản Nhất Lăng làm bằng hữu, ngươi là muốn làm chị dâu của Giản Nhất Lăng đi? ]

    [Đừng nói các ngươi không muốn a! Dù sao nước miếng của ta cũng đã chảy tới bàn phím rồi!]

    Mọi người chính là vui vẻ mà nghị luận, bỗng nhiên một cái bình luận ập tới.

    [Các ngươi đừng nghĩ nhiều, người nam nhân này tính tình kém muốn chết, thập phần tự luyến, tự đại, tự cho là đúng! Từ nhỏ đến lớn tính tình kỳ quái! Bằng không các ngươi cho rằng hắn vì sao đến bây giờ còn không có bạn gái? ]

    Tài khoản này miêu tả hơi khác so với những người khác, cảm giác người này đối với Giản Duẫn Thừa tương đối quen thuộc.

    Thời điểm buổi họp phụ huynh kết thúc, hai cha con Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa còn tìm chủ nhiệm lớp của Giản Nhất Lăng để nói chuyện.

    Đối mặt một già một trẻ hai đại soái ca này, chủ nhiệm lớp đều có chút ngượng ngùng.

    Giản Thư Hình khách khách khí khí mà cùng chủ nhiệm lớp nói một chút chuyện học hành, cũng nhờ lão sư hỗ trợ chiếu cố cho con gái của ông.

    Chủ nhiệm lớp liên tục đáp ứng.

    Sau đó hai cha con Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa ở dưới lầu lớp học năm ba chờ Ôn Noãn, đợi rất lâu mới thấy Ôn Noãn đến.

    "A Noãn, em làm cái gì vậy? Như thế nào trễ như vậy mới xuống tới?" Giản Thư Hình quan tâm mà dò hỏi vợ mình.

    "Em vừa mới gặp chủ tịch ủy ban hội phụ huynh, em cùng bà ấy nói chuyện, sau này em sẽ dùng thân phận là đại biểu hội phụ huynh gia nhập ủy ban hội phụ huynh, sau đó thời điểm tuyển cử chủ tịch ủy ban hội phụ huynh em cũng sẽ tham dự."

    Giản Duẫn Náo học năm ba, sang năm thì đã tốt nghiệp, Giản Nhất Lăng còn hơn hai năm, bà gia nhập ủy ban hội phụ huynh rất cần thiết.

    Giản Thư Hình minh bạch ý tứ của vợ mình, vỗ nhẹ vợ mình an ủi, "Đừng quá vất vả, nếu thật sự không thích làm, liền không cần miễn cưỡng."

    "Không miễn cưỡng, từ trước đến nay em không tham gia, là bởi vì em cảm thấy không cần thiết, không thèm để ý. Nếu em sớm biết rằng em nhường rồi lại nhịn sẽ làm cho con cái của em chịu thương tổn, em như thế nào sẽ nhượng bộ như thế."

    Ôn Noãn đôi mắt ửng đỏ, trả lời thật sự kiên định.

    Thật không phải vấn đề vất vả hay không vất vả.

    Mà là bà không đi làm, liền có người muốn khi dễ đến trên đầu bọn họ!

    Giản Thư Hình đang muốn mở miệng trấn an vợ mình hai câu.

    Liền nghe được Ôn Noãn nói, "Đúng rồi, em phải trở về nấu canh."

    Nghe được Ôn Noãn nói muốn nấu canh, Giản Thư Hình liền phát hoảng, sau đó đau khổ cho chính mình cùng Duẫn Mạch.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 339: Gửi Giản Nhất Lăng chiến thư

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [Cậu đừng nghĩ như vậy, tuy rằng các cậu là người bình thường, nhưng chỉ cần các cậu không có làm chuyện gì sai, thì không nên chịu đựng sự không công bằng như vậy.]

    [Bạn học An Dương, ý tốt của cậu mình xin nhận, nhưng chuyện này cậu không nên nhúng tay vào.]

    [Không có việc gì, không có gì là mình không thể nhúng tay. Bạn học Mạc Thi Vận cậu đừng khổ sở nữa, chuyện này mình sẽ giúp cậu.]

    An Dương quyết định muốn giúp Mạc Thi Vận một phen.

    Mạc Thi Vận vẫn luôn là một nữ hài tử dễ dàng làm người ta đau lòng.

    Đây là điểm mà An Dương vẫn luôn đều thực thích ở cô.

    Cậu ta sẽ không đứng nhìn nữ hài tử mình thích trở thành đá kê chân của người khác, chịu ủy khuất để người khác dẫm đạp.

    Giản Nhất Lăng thu được chiến thư từ một dãy số xa lạ nhắn tới.

    Chiến thư viết rất dài và hùng hồn.

    Đơn giản mà nói, chính là muốn cùng Giản Nhất Lăng đối chiến công bằng một đối một.

    Nội dung thi đấu là trò chơi, cụ thể là trò chơi gì thì Giản Nhất Lăng chính mình tự chọn lựa.

    Nếu Giản Nhất Lăng thua, cô liền phải làm sáng tỏ sự tình về mẹ của Mạc Thi Vận, hơn nữa phải cùng Mạc Thi Vận và mẹ của cô ấy nói lời xin lỗi.

    Người này không chỉ nhắn cho Giản Nhất Lăng tin nhắn, mà trực tiếp ở trên diễn đàn trường học phát thiệp, làm toàn bộ học sinh trong trường đều làm chứng.

    Các anh em của An Dương khi nhìn thấy An Dương phát tin tức liền hỏi cậu ta.

    "Dương ca, anh hạ chiến thư này, vạn nhất Giản Nhất Lăng đòi chơi trò Anipop, anh muốn chỉnh như thế nào?"

    "Không như vậy thì làm như thế nào? Cô ta tuy rằng đáng giận, nhưng rốt cuộc là một nữ hài tử, tôi không thể trực tiếp đi khi dễ một nữ hài tử tuổi còn nhỏ hơn tôi? Sau này tôi sao có thể ra ngoài lăn lộn?"

    Không giống với Khâu Di Trân ỷ thế hiếp người, An Dương có tiếng là trượng nghĩa làm theo quy củ.

    Cậu ta tuy rằng là nam giáo bá, nhưng là giáo bá thật sự có nguyên tắc.

    Giản Nhất Lăng dù có làm chuyện gì không tốt, cậu ta cũng không thể trực tiếp cùng cô ấy động thủ, tìm một đám người đem một nữ hài tử vây đánh ở trong một góc loại chuyện này An Dương làm không được.

    Nếu là một nam sinh, cậu ta bảo đảm sẽ dùng nắm tay hầu hạ.

    "Vậy anh ít nhất nên tự chỉ định một trò chơi đi a, Dương ca anh hiện tại không phải là fan của" Trùng tộc xâm lấn "sao? Trò chơi này hiện tại rất hot, cũng cần có kỹ thuật chơi, thích hợp để anh khiêu chiến."

    "Cậu cho rằng tôi không nghĩ đến sao? Nhưng nếu tôi nói chơi trò chơi đó, không phải có vẻ là tôi khi dễ người sao? Thắng cũng không sáng rọi! Tôi đây là tìm vị trí cho nữ thần của mình! Không phải tới đập phá hình ảnh chính mình! Nói nữa, dù cô ta có muốn chơi trò Anipop, hay là game xếp hình Tetris, tôi cũng tin tưởng có thể thắng cô ta! Chỉ cần là trò chơi, liền không trò nào An Dương tôi chơi không được!"

    Tiểu đệ bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở, "Dương ca, anh hiện tại chỉ xếp hạng ba ở" Trùng tộc xâm lấn ".. đằng trước anh còn có hai người anh chưa vượt quá được đâu.."

    "Đừng nói tới hai tên biến thái kia, không thuộc về phạm trù nhân loại, An Dương ca của người chỉ so cùng với nhân loại!"

    "Mặc kệ nói như thế nào, An Dương ca lần này vì nữ thần của mình mà hy sinh rất lớn, nhìn lại tôi khả năng muốn xem anh vứt bỏ" Trùng tộc xâm lấn "liều mạng chơi Anipop. Tôi nên may mắn khi cái game thời trang đó không có thi đấu."

    Sau khi chiến thư phát ra, phía dưới thiệp mọi người đều tag @ Giản Nhất Lăng, yêu cầu Giản Nhất Lăng tiếp nhận lời khiêu chiến.

    Mọi người đều là muốn xem náo nhiệt không chê việc lớn, đều đã bắt đầu giúp Giản Nhất Lăng chọn lựa trò chơi mà cô ấy có khả năng thắng An Dương.

    Còn đề nghị quá trình tiến hành thi đấu được phát sóng trực tiếp.

    Dù là trò chơi Anipop, bọn họ cũng muốn xem.

    Sau đó có người mở một bài tiến hành dự đoán kết quả thi đấu.

    Người thua phải làm một bộ bài thi.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...