Chương 320: Người ái mộ Địch Quân Thịnh Bấm để xem Mạc Thi Vận không nghĩ lại cùng Giản Nhất Lăng có bất luận cái gì giao thoa. Cô hôm nay chỉ muốn bồi Tiền thiếu phu nhân tham gia yến hội, cùng Giản Nhất Lăng có thể tránh đi liền tránh. Mạc Thi Vận thu hồi ánh mắt chính mình sau đó mỉm cười đối mặt với các vị phu nhân tiểu thư trước mặt. Biểu hiện của cô tự nhiên hào phóng, có lễ có độ, hơn nữa có Tiền thiếu phu nhân ở bên cạnh vì cô nói chuyện, mọi người đối với cô ấn tượng đều thực không tồi. Không bao lâu sau, nhân vật chính hôm nay -- Tần Xuyên xuất hiện ở trước mặt mọi người. Mọi người nhìn thấy Tần Xuyên tinh anh nhân sĩ trong một thân tây trang màu xám nhạt, liền không khỏi mà ở trong lòng cảm khái: Tuy rằng là con trai tư sinh, nhưng bộ dáng này cùng khí độ này đều là quý tộc mới có, quả nhiên rồng sinh rồng phượng sinh phượng, đứa con này của Tần gia cho dù sinh ở bên ngoài, cũng không có kém đi. Ở bên cạnh Tần Xuyên còn có một vị nữ nhân trẻ tuổi, thoạt nhìn rất giỏi giang và nữ tính. Ăn mặc thời thượng lại tinh luyện, rất có khí chất. Sau khi được giới thiệu, mới biết được, vị này không phải ai khác, chính là em gái cùng cha khác mẹ của Tần Xuyên, đích nữ duy nhất của Tần gia ở kinh thành -- Tần Du Phàm. Tần Du Phàm năm nay 18 tuổi, chỉ so với Tần Xuyên nhỏ hơn một tuổi. Mặc kệ là sinh ra như thế nào, bộ dạng đều là nhất đẳng nhất. Lòng hiếu kỳ của mọi người tức khắc lớn hơn nữa. Nếu không có Tần Xuyên, Tần Du Phàm chính là người thừa kế duy nhất của Tần gia. Hiện tại đâu ra tới một cái Tần Xuyên, đoạt đi vị trí người thừa kế của cô ấy, theo lẽ thường mà nói, cô ấy cùng Tần Xuyên hẳn là quan hệ đối địch. Nhưng hôm nay cô ấy lại cùng Tần Xuyên lên sân khấu, như là một cách cấp cho Tần Xuyên chính danh. Tần Du Phàm vừa xuất hiện, lực chú ý của mọi người ở đây đều bị cô ấy hấp dẫn đi. Người quyền quý bình thường này đó ở thành phố Hằng Viễn bọn họ, so với Tần gia ở kinh thành, liền kém xa. Ở trước mặt đỉnh cấp danh viện Tần Du Phàm, những phu nhân tiểu thư ở thành phố Hằng Viễn cũng chỉ là người thường. Cho dù là Giản Nhất Lăng, ở thành phố Hằng Viễn được xem như tiểu công chúa, đến trước mặt Tần Du Phàm, cô cũng kém xa. Giản Nhất Lăng bởi vì mọi người xôn xao, cũng chú ý tới Tần Du Phàm. Cô biết Tần Du Phàm, bởi vì trong nguyên tác, suất diễn của Tần Du Phàm so với cô còn nhiều hơn. Nghiêm khắc mà nói, cô ấy cũng là vai ác, hơn nữa.. Liền ở lúc lực chú ý của mọi người đều ở trên người anh em Tần gia, lại có khách mời tới. Địch Quân Thịnh cùng Vu Hi. Địch Quân Thịnh vừa xuất hiện, hiện trường yến hội hôm nay liền hoàn toàn náo nhiệt. Tần gia ở thành phố Hằng Viễn tổ chức yến hội, khẳng định là phải gửi cho Địch Quân Thịnh thiệp mời, không chỉ muốn mời, hơn nữa phải là mời đầu tiên. Những nhà khác ở Hằng Viễn, Tần gia đều không xem ở trong mắt. Chỉ có Địch gia cùng Tần gia lực lượng ngang nhau đều là đại gia tộc ở kinh thành, là người mà Tần gia bọn họ cần thiết phải mời. Địch Quân Thịnh vừa tiến vào, lực chú ý của mọi liền phân một nửa qua đây. Người này thật sự là quá lóa mắt. Địch Quân Thịnh hôm nay ăn mặc như cũ theo phong cách tùy ý, một đôi tay cắm ở trong túi quần, thoạt nhìn thực bình thường. Nhưng bất đồng với Tần Xuyên chính phái, Địch Quân Thịnh lại cho người ta cảm giác tà phái. Tầm mắt của Tần Du Phàm vẫn luôn dừng lại trên người Địch Quân Thịnh sau khi anh xuất hiện, không hề dời đi. Cô ấy thích Địch Quân Thịnh, cô đến thành phố Hằng Viễn cũng không phải vì người anh cùng cha khác mẹ của mình, mà là vì ở Hằng Viễn có Địch Quân Thịnh. Vu Hi dẫn đầu tìm được Giản Nhất Lăng đang ngồi một góc trong yến hội, không chút suy nghĩ liền hướng tới cô mà đi qua. Địch Quân Thịnh nhìn thấy Vu Hi đi qua, liền cũng không nhanh không chậm mà theo đi qua. Hai người mới vừa đi đến trước mặt Giản Nhất Lăng, Tần Du Phàm cũng đã đi tới.
Chương 321: Địch Quân Thịnh lần đầu tiên mời nữ nhân khiêu vũ Please login and pay 100 xu to view this content.
Chương 322: Đây là lần đầu tiên em cùng nam nhân khiêu vũ? Bấm để xem Đều đã đến bước này, Giản Nhất Lăng nếu lại cự tuyệt, thì liền thật sự xấu hổ. Đặc biệt người này lại là Địch Quân Thịnh, nhân vật tiêu điểm của toàn hội trường, hôm nay toàn hội trường lực chú ý có một nửa đều là ở trên người anh. Nếu hôm nay đứng ở trước mặt chỉ là một người xa lạ, Giản Nhất Lăng cũng sẽ không suy xét đối phương có mất mặt hay không. Nhưng đây là người trợ giúp mình nhiều lần Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng không thể hoàn toàn không màng đến tình huống của anh. Cân nhắc qua cân nhắc lại, Giản Nhất Lăng đứng dậy, đem một bàn tay của mình đặt ở trên lòng bàn tay của Địch Quân Thịnh. Khoảnh khắc lòng bàn tay tiếp xúc với nhau, tay Giản Nhất Lăng co rúm lại một chút. Địch Quân Thịnh cúi đầu nhìn lòng bàn tay kia mềm trắng nho nhỏ, nhẹ nhàng giữ chặt, sau đó mang theo cô đi ra hướng sân nhảy. Tâm tình của Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn rất phức tạp, nhìn con gái bị một nam nhân rõ ràng rất nguy hiểm mời đi khiêu vũ, làm ba mẹ trong lòng không khỏi mà sinh ra lo lắng. Hai người trong lòng sốt ruột, lại cũng chỉ có thể nhìn, loại trường hợp này, nam sĩ mời nữ sĩ khiêu vũ là hợp tình hợp lý, Giản Nhất Lăng chính mình đáp ứng rồi, bọn họ hai vợ chồng cũng liền khó nói cái gì. Tần Xuyên vừa rồi cũng tính toán đi qua, nhưng bị mấy người tiến đến chúc mừng làm ngăn cản bước chân của anh, chờ anh cùng mấy người hàn huyên kết thúc, liền nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh đang tiến vào sân nhảy. Tần Xuyên hỏi người bên cạnh, mới biết được nam nhân kia là Địch Quân Thịnh. Tần Du Phàm không ngại Địch Quân Thịnh cự tuyệt cô ấy, nhưng cô ấy để ý Địch Quân Thịnh cự tuyệt cô nhưng đồng thời mời nữ nhân khác. Tần Du Phàm lần đầu tiên nhìn thấy một nữ hài tử như vậy. Một nữ hài tử thoạt nhìn so với cô nhỏ hơn vài tuổi. Tần Du Phàm từ nhỏ đã không biết ghen tị, vẫn là lần đầu tiên có cảm giác như vậy. Địch Quân Thịnh chưa bao giờ để nữ nhân thân cận, lại lôi kéo một tiểu cô nương lên khiêu vũ. Hà Yến nhìn thấy cảnh này, trong lòng tư vị nói không nên lời. Chỉ có thể nói tiểu tiện nhân Giản Nhất Lăng này là một người có thủ đoạn, bề ngoài nhìn nhu nhu nhược nhược, kỳ thật trong xương cốt tính kế đến thật tàn nhẫn, bằng không cũng sẽ không còn nhỏ tuổi liền đem Địch gia tiểu tổ tông ôm chặt đến gắt gao! Hà Yến lại nhìn thoáng qua Ôn Noãn bên cạnh, nhìn đến vẻ mặt Ôn Noãn với biểu tình lo âu, đáy lòng cười nhạo. Chị dâu thật là biết giả vờ! Con gái của mình có bản lĩnh như vậy, liền Thịnh gia ở kinh thành còn leo lên được, bà ấy còn ở nơi này giả vờ lo lắng cái gì, rõ ràng trong lòng không biết có bao nhiêu cao hứng! Hiện tại toàn bộ yến hội lực chú ý của mọi người đều ở trên người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng. Hiếm lạ, quá hiếm lạ. Kinh thành Thịnh gia thế nhưng lôi kéo đại tiểu thư hoành hành ngang ngược của Giản gia kia lên khiêu vũ. Sau khi tiến vào sân nhảy Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng không có quản ánh mắt của những người khác. Giản Nhất Lăng là thật sự không biết khiêu vũ, Địch Quân Thịnh bắt đầu kiên nhẫn mà hướng dẫn cô. Sau đó Địch Quân Thịnh phát hiện, Giản Nhất Lăng tuy có ngón tay vận dụng đặc biệt linh hoạt, nhưng ở chuyện khiêu vũ lại có vẻ thập phần vụng về. Anh giống như tìm thấy khuyết điểm của cô. Địch Quân Thịnh thấp thấp mà nở nụ cười. Cúi đầu, ở bên tai Giản Nhất Lăng nhẹ giọng nói, "Thật sự nhảy không tốt như lời nói, liền đem chân đạp lên trên giày ta, ta mang theo em nhảy." Địch Quân Thịnh đột nhiên tới gần làm Giản Nhất Lăng cả người đều cứng đờ. "Không, không cần.. dựa gần quá.." Thanh âm yếu ớt như muỗi kêu, là thật sự ngượng ngùng. Địch Quân Thịnh ý cười càng đậm, "Hay là, đây là lần đầu tiên em cùng nam nhân khiêu vũ?" "Ân." Địch Quân Thịnh trên mặt nụ cười càng đậm, cùng Giản Nhất Lăng nói, "Kỳ thật gia cũng là lần đầu tiên cùng nữ nhân khiêu vũ." "Vậy anh trước kia, nhảy với ai?" Địch Quân Thịnh rõ ràng là biết nhảy, hơn nữa rất quen thuộc.
Chương 323: Giản tiểu thư rất may mắn Bấm để xem "Cùng Vu Hi, lúc học đại học có học khiêu vũ, cậu ta là bạn nhảy cố định của ta." Địch Quân Thịnh trả lời đúng sự thật. Giản Nhất Lăng quay đầu nhìn thoáng qua Vu Hi - bạn nhảy ban đầu – vẫn còn ở chỗ đó. Vu Hi giờ phút này không chỉ không có buồn vì bị bỏ rơi, mà thậm chí còn nghĩ muốn đi bắn pháo chúc mừng. Ông trời có thể thấy được a! Thời điểm học đại học, nhiều em gái xinh đẹp như vậy ở trước mặt anh, anh cỡ nào muốn được khiêu vũ một bài với các cô ấy. Sau đó có một lần, trước mặt nữ sinh toàn trường, Thịnh gia lại lôi kéo anh nhảy một bài! Sau lần đó, anh liền không còn tham gia khiêu vũ nữa! Anh sợ Thịnh gia lại kéo anh khiêu vũ! Anh muốn có mặt mũi! Đặc biệt là trước mặt đông đảo em gái ở trường học! Vu Hi bắt đầu tìm kiếm mục tiêu thích hợp ở yến hội hôm nay, anh muốn cùng nữ nhân khiêu vũ! Vu Hi thực mau tìm được mục tiêu thích hợp, sau đó bằng với thân phận thái tử gia nhà họ Vu, cùng với bề ngoài không đến nỗi nào, lại có thái độ nho nhã lễ độ, thuận lợi tìm được một vị danh viện làm bạn nhảy của mình. Sau đó hai người thuận lợi tiến vào sân nhảy, bắt đầu vui vẻ khiêu vũ. Khác với những người khác, ánh mắt Mạc Thi Vận vẫn luôn ở trên người Tần Xuyên. Cơ hồ từ lúc Tần Xuyên bắt đầu xuất hiện một khắc kia, ánh mắt của cô liền thường thường mà nhìn về phía anh. Không dám quá rõ ràng, nhưng lại nhịn không được mà đi nhìn anh. Cô đối với Tần Xuyên vốn dĩ liền có chút cảm giác. Hiện tại nhìn thấy anh so với trước kia càng thêm lóa mắt, ánh mắt của cô liền càng thêm không tự chủ được mà đi theo anh rồi. Tiền thiếu phu nhân đứng bên cạnh Mạc Thi Vận nhìn Giản Nhất Lăng ở giữa sân nhảy, mỉm cười cảm khái nói, "Giản gia đại tiểu thư thật là may mắn." Mạc Thi Vận ngẩng đầu nhìn Tiền thiếu phu nhân, không biết cô ấy nói lời này là có ý gì. "Em có phải không biết người nam nhân cùng cô ấy khiêu vũ là ai? Em đại khái có thể cảm giác được, lúc cậu ta tiến vào, toàn bộ hội trường đều đang nhìn cậu ta đi?" "Hình như là như vậy." Mạc Thi Vận vừa rồi không quá chú ý, hiện tại nghe Tiền thiếu phu nhân vừa nói như vậy, giống như thật là như vậy. "Người nọ không phải người nào khác, đó là người luôn được mọi người ở thành phố Hằng Viễn bàn tán sôi nổi trong thời gian này, thiếu gia của Địch, Thịnh gia ở kinh thành." Tiền thiếu phu nhân cùng Mạc Thi Vận giới thiệu. Rất nhiều người đều không có thấy qua khuôn mặt thật của Thịnh gia, Mạc Thi Vận lại không phải ở trong cái vòng này, chưa thấy qua thực bình thường. Anh ta chính là Địch Quân Thịnh? "Chính là em hình như nghe nói, thân thể anh ta.." Khâu Di Trân cùng cô có từng nói qua chuyện của Địch Quân Thịnh. "Đừng nói." Tiền thiếu phu nhân vội gọi lại Mạc Thi Vận, nghiêm túc nói với cô, "Thi Vận, nghe này, mặc kệ là trong giới giải trí, hay là xã hội thượng lưu, có chút lời nói không thể nói, em liền một chữ đều không thể nói tới, đặc biệt là trường hợp trước nhiều người như vậy, ở nơi riêng tư, cũng phải là ở trước những người mình tín nhiệm mới nói, em biết không?" Mạc Thi Vận có chút sững sờ, ngừng vài giây mới đáp lại, "Vâng.." Bởi vì Tiền thiếu phu nhân nói, Mạc Thi Vận nhìn Địch Quân Thịnh nhiều hơn một chút. Lúc này Địch Quân Thịnh đang nghiêm túc mà hướng dẫn Giản Nhất Lăng khiêu vũ, lúc này anh so ngày thường ít cà lơ phất phơ hơn, ánh mắt cùng động tác đều thêm một ít ôn nhu. Mạc Thi Vận không phủ nhận đây thực là một nam nhân xuất chúng. Giản Nhất Lăng xác thật là may mắn, mà may mắn đó có không ít là từ lúc vừa sinh ra liền đã chú định, thời điểm cô sinh ra đã khác với người khác rất nhiều. Lúc này Giản Nhất Lăng đang được Địch Quân Thịnh hướng dẫn, động tác càng ngày càng thuần thục, tuy rằng so với các chuyện khác, chuyện khiêu vũ này Giản Nhất Lăng không có thiên phú, nhưng cô cũng không có quá ngốc, học một chút cũng có thể nhảy.
Chương 324: Trai tài gái sắc cảnh đẹp ý vui Bấm để xem "Em đã học xong." Địch Quân Thịnh khóe miệng ý cười nồng đậm, ánh mắt sâu kín. Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh. "Đừng nhìn, em ngửa đầu như vậy, cổ không mỏi sao?" Vóc dáng lùn, ngưỡng đến mỏi. Giản Nhất Lăng vội vàng đem đầu thấp trở về. Sau đó trên đỉnh đầu lại truyền đến một trận thấp thấp tiếng cười của Địch Quân Thịnh. Bị chê cười.. Hai người lên sân nhảy nhẹ nhàng bắt đầu khiêu vũ. Hai người dung mạo đều thập phần xuất chúng, lúc khiêu vũ càng hấp dẫn sự chú ý của những người khác. Tần Du Phàm lần đầu tiên nhìn thấy Địch Quân Thịnh đối với một nữ nhân có kiên nhẫn như vậy. Chuyện này đã không đơn giản là cùng một nữ nhân khiêu vũ một bài. Hơn nữa vừa rồi lúc Địch Quân Thịnh hướng dẫn nữ nhân kia khiêu vũ, ánh mắt cùng động tác đều cực kỳ ôn nhu. Tần Du Phàm xác định không phải chính mình nhìn lầm, xác thật là so với ngày thường thật ôn nhu. Tần Xuyên cũng đang nhìn Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng khiêu vũ, Tần gia quản gia đi tới nói cho anh. "Thiếu gia, ngài cũng nên đi mời một vị nữ sĩ nhảy một bài." "Đã biết." Tần Xuyên nhíu mày một chút, tuy rằng không phải rất muốn, nhưng cũng không có cự tuyệt. Anh biết rõ sau khi mình nhận tổ quy tông, liền yêu cầu phải đối mặt với những chuyện rườm rà này. Mạc Thi Vận đứng trong đám người. Tần Xuyên đột nhiên đi tới trước mặt cô, mời cô khiêu vũ. Tần Xuyên cũng không nhớ rõ Mạc Thi Vận, chỉ là tùy ý mà ở trong đám người tìm kiếm một nữ nhân tuổi tác không sai biệt lắm. Mà Mạc Thi Vận lại ở gần anh nhất. Thình lình nhận được lời mời, Mạc Thi Vận sững sờ ở tại chỗ. Vui mừng đến quá mức đột ngột. Vẫn là Tiền thiếu phu nhân ở bên cạnh nhắc nhở, Mạc Thi Vận mới hồi phục tinh thần lại. Sau đó cô duỗi tay ra, đặt ở trên tay Tần Xuyên. Tần Xuyên đưa Mạc Thi Vận tiến vào giữa sân nhảy. Tần Xuyên cùng Mạc Thi Vận đều biết khiêu vũ, hơn nữa đều khiêu vũ rất khá. Tuấn nam mỹ nhân, dáng nhảy động lòng người, lập tức nổi bật hơn cả hai nhân vật tiêu điểm là Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng. Mạc Thi Vận có một loại cảm giác mộng ảo không chân thật. Cô nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình thế nhưng sẽ cùng khiêu vũ một bài với Tần Xuyên. Trong nháy mắt, cô cảm giác chính mình như dẫm lên một đám mây, trong lòng vui sướng tràn đầy. Người chung quanh một bên xem một bên nhỏ giọng mà thảo luận. "Nữ nhân cùng Tần thiếu gia khiêu vũ là ai vậy? Thật là xinh đẹp, như thế nào mà trước đây chưa từng gặp qua?" "Không biết a, tôi cũng là hôm nay mới nhìn thấy lần đầu tiên. Xác thật thật xinh đẹp, hơn nữa khiêu vũ cũng thực giỏi, nhìn ra là được tu dưỡng rất cao, hẳn là thiên kim tiểu thư nhà ai đi." "Có chút hâm mộ a, Tần thiếu gia tuấn tú lịch sự, cùng vị tiểu thư này thoạt nhìn rất là xứng đôi." "Thật đúng, trai tài gái sắc cảnh đẹp ý vui, nhưng tôi còn có chút ghen tị." "Mọi ngươi nói xem vì sao Tần thiếu gia lại mời cô ấy làm bạn nhảy?" "Bởi vì cô ấy đẹp! Chị xem cô ấy đoan trang hào phóng, dáng nhảy hoa lệ động lòng người, tôi nếu là nam nhân tôi cũng sẽ mời cô ấy! Ngược lại, vị đại tiểu thư bên kia nhảy liền có điểm.." * * * Nhảy xong một khúc, mọi người từ giữa sân nhảy rời đi. Mạc Thi Vận đang muốn mở miệng nói với Tần Xuyên cái gì, Tần Xuyên đã buông lỏng tay cô ra, bước nhanh hướng tới Giản Nhất Lăng. Đem một chiếc hộp đã chuẩn bị sẵn đưa tới trước mặt Giản Nhất Lăng. "Cảm ơn cô." Tần Xuyên trước kia không có điều kiện kinh tế, không có cách nào tặng cho Giản Nhất Lăng lễ vật quý trọng. Nhưng anh vẫn luôn nhớ rõ ân tình của Giản Nhất Lăng. Gần nhất vài lần anh đi viện nghiên cứu thăm mẹ anh đều không có gặp được Giản Nhất Lăng.
Chương 325: Tần Xuyên tặng lễ vật Bấm để xem Anh đã hỏi qua Trình Dịch, Trình Dịch nói Giản Nhất Lăng mỗi tuần đều sẽ ít nhất đến viện nghiên cứu một lần, nhưng ngày thường tương đối vội vàng, thường không có thời gian rãnh. Cho nên hôm nay có được cơ hội này, Tần Xuyên liền đem quà cảm ơn đưa đến trước mặt Giản Nhất Lăng. "Không cần." Giản Nhất Lăng trả lời. Món quà cảm ơn cô muốn đã có trong tay. "Đây là một chút tâm ý của tôi." Tần Xuyên khóe miệng ôn nhu cười, ánh mắt ôn hòa trong sự chờ mong. Tuy rằng viện nghiên cứu đã giải thích, chỉ cần theo hợp đồng, còn lại không cần cái gì khác. Nhưng đối với anh mà nói, lời hứa hẹn đó quá ít, không đủ để so với tính mạng của mẹ anh. Tần Xuyên cánh tay không có thu hồi, "Cho tôi một chút mặt mũi, làm ơn." Rõ ràng là người tặng lễ vật, lại dùng ngữ khí khẩn cầu. Lúc này mọi người đã tản ra, rất ít người chú ý tới hành động của Tần Xuyên, nhưng Mạc Thi Vận lực chú ý vẫn luôn ở trên người Tần Xuyên không có dời đi. Mạc Thi Vận đứng ở tại chỗ, giờ khắc này cô rõ ràng cảm nhận được cảm giác từ đám mây rơi xuống. Thật giống như vừa rồi ở trên sân nhảy khiêu vũ chỉ là một cái ảo ảnh. Tạm dừng một hồi lâu sau, Giản Nhất Lăng duỗi tay tiếp nhận. Tần Xuyên thở dài nhẹ nhõm một hơi. Địch Quân Thịnh đứng sau Giản Nhất Lăng nheo nheo mắt, cười nhạt một tiếng, sau đó xoay người đi. Giản Nhất Lăng đi trở về bên người Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn. Giản Thư Hình lôi kéo Giản Nhất Lăng, nhỏ giọng cùng cô nói, "Tiểu Lăng, Địch thiếu gia rất nguy hiểm, chúng ta không cần cùng hắn quá thân cận có được không?" Giản Thư Hình dùng chính là ngữ khí thương lượng. Ánh mắt ông ngưng trọng, biểu tình lo lắng. Ông thật sự không hy vọng con gái của mình quá thân cận với nam nhân tràn ngập nguy hiểm này. Càng đừng nói con gái hiện tại còn nhỏ như vậy. Giản Nhất Lăng nhìn Giản Thư Hình, sau đó trả lời, "Anh ấy là bạn." Giản Thư Hình chau mày, lại vẫn là không đành lòng phản bác lời của con gái, "Được, vậy ba không phản đối." Giản Thư Hình biết mình hiện tại không thể nóng vội, con gái đối với mình xa cách cùng không tín nhiệm, ông ở ngay lúc này quá miễn cưỡng cô nghe theo lời mình, chỉ là đem cô đẩy ra xa hơn. Hà Yến lúc này đã đi tới, cười hỏi Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng a, cùng thím hải nói một chút, Tần thiếu gia cho con cái gì vậy? Hôm nay nhiều người ở đây như vậy, Tần thiếu gia ai cũng không đưa, liền chỉ tặng quà cho mỗi mình con, đãi ngộ này chính là độc nhất nha! Có thể thấy được địa vị của con ở trong lòng Tần thiếu gia rất là không bình thường!" Không đợi Giản Nhất Lăng trả lời, Ôn Noãn liền phản bác trước, "Tần thiếu gia ban đầu là gia sư của Nhất Lăng, hai đứa có chút giao tình, so với những người khác, hai đứa quen biết sớm hơn một ít, tặng lễ vật cũng không có gì kỳ quái, thím hai không cần nghĩ quá nhiều." Ôn Noãn thanh âm nhu nhu, nhưng một hơi liền đem vấn đề của Hà Yến nói trở về. "Chị dâu cả, em chính là muốn hỏi một chút, cũng không có ý gì khác." Hà Yến nói. "Thím hai, chị biết em chỉ là hỏi một chút, nhưng hiện tại đang ở bên ngoài, có một chút câu hỏi cũng có khả năng gây ra những vấn đề không cần thiết, không bằng chờ về đến nhà hãy nhắc lại sau." Hà Yến cười, "Chị dâu, chị nghĩ quá nhiều rồi, em cũng chưa nói cái gì, Tiểu Lăng chúng ta còn nhỏ, ai mà nghĩ theo hướng đó được chứ?" "Không nghĩ đến là tốt nhất." Hà Yến treo nụ cười trên mặt, trong lòng một mảnh lạnh lẽo. Giả vờ cái gì mà cái vờ, con gái bà lúc thì cùng Địch thiếu gia Thịnh gia khiêu vũ, lúc thì lại nhận quà của Tần thiếu gia. Thủ đoạn này không biết có bao nhiêu là cao minh. Còn nhỏ sao? Ha ha, thật là biết cách ngụy trang. Bà trước kia thật sự coi thường tiểu nha đầu này!
Chương 328: Hà Yến tức giận (1) Bấm để xem "Đại thiếu gia, cái kia tôi cũng không biết, tôi cùng bà ta không có liên hệ qua, muốn biết bà ta có phải là.." Nếu như ông ta sớm biết Hà Yến là Giản gia nhị thiếu phu nhân, khẳng định sẽ không bỏ lỡ cơ hội đòi tiền tốt như vậy. "Vậy ông hiện tại đã biết?" "Đã biết đã biết!" Hà Kiến Quân đã minh bạch mình muốn làm gì. Giản Duẫn Thừa không có trông cậy vào Hà Kiến Quân có thể làm ra chuyện gì to lớn. Nhưng sự tồn tại của hắn có vai trò không thể thay thế. Sau khi Giản Duẫn Thừa rời khỏi nơi ở của mẹ con Mạc gia, liền nhận được điện thoại của Giản Duẫn Náo. "Anh cả, tra thế nào rồi?" Giản Duẫn Náo nôn nóng mà hỏi Giản Duẫn Thừa. "Anh và anh hai sẽ an bài, em chuyên tâm phục hồi chức năng đi." "Không, anh cả, em cũng muốn hỗ trợ, chuyện này em có trách nhiệm rất lớn, em.." "Anh hai của em nói không được." "Anh, anh là anh cả, anh không thể.." "Chuyện này nghe anh hai của em, anh hai định đoạt, anh nói không tính." "Được.. được.." Giản Duẫn Náo không có biện pháp, "Kia, nếu có chỗ nào em có thể hỗ trợ, anh, anh nhất định phải nói cho em biết!" "Đã biết." ### Hà Yến cảm giác chính mình sắp tức chết rồi. Trước đây Ôn Noãn đều không thích tham dự các trường hợp hội họp, không biết gần đây làm sao, lại thường xuyên xuất hiện ở các trường hợp công chúng như vậy. Nhưng phàm là nơi có Hà Yến bà, thì Ôn Noãn nhất định xuất hiện. Hơn nữa mỗi lần đều trang điểm đến hoa hòe lộng lẫy, cố ý đoạt sự nổi bật của bà. Trước kia Ôn Noãn không thích tham dự cái loại trường hợp này, mọi người hầu như là thấy Hà Yến nhiều hơn, các phu nhân và tiểu thư gọi Giản phu nhân, tất nhiên là nói về bà. Nhưng hiện tại, từ "Giản phu nhân" biến thành "Giản nhị phu nhân". Ôn Noãn không chỉ có thường xuyên tham dự các loại hoạt động, còn yêu cầu tiếp nhận lại quỹ từ thiện của Giản gia. Quỹ từ thiện của gia tộc Giản gia ban đầu vẫn luôn là do lão phu nhân xử lý, sau này lão phu nhân đã lớn tuổi, liền đem quỹ từ thiện giao cho nhóm con dâu của mình xử lý. Kỳ thật lão phu nhân muốn giao cho con dâu cả là Ôn Noãn, nhưng Ôn Noãn nói mình có bốn người con, Tiểu Náo cùng Tiểu Lăng đều còn nhỏ, tương đối bận rộn, muốn để em dâu thứ ba tới quản lý. Kết quả em dâu thứ ba tỏ vẻ chính mình không quá thích quản lý những chuyện như thế này. Cuối cùng quyền quản lý giao cho Hà Yến. Hiện tại Ôn Noãn chủ động cùng lão phu nhân nói muốn quản lý quỹ từ thiện của gia tộc, tương đương với việc đào tim đào thịt của Hà Yến. "Chị dâu, việc này em quản lý đã nhiều năm, lúc này chị đột nhiên nói muốn tiếp nhận, không tốt lắm đâu?" Hà Yến cau mày, nói chuyện không dám quá rõ ràng, nhưng sự bất mãn khẳng định là muốn biểu hiện ra ngoài. Hà Yến cảm thấy gần đây Ôn Noãn thật sự là kỳ quái. Lão phu nhân nhìn Ôn Noãn, cũng thấy có chút kỳ quái. Lão phu nhân bất động thanh sắc, "A Noãn như thế nào đột nhiên nhớ tới muốn tiếp quản quỹ của gia tộc?" Ôn Noãn lấy ra một chồng sổ sách văn kiện, "Mẹ, vốn dĩ quỹ từ thiện giao cho em dâu hai tới quản, con cũng không có ý kiến gì, nhưng gần đây có người cùng con phản ánh có mấy trương mục trong quỹ không khớp, con là dâu trưởng của Giản gia, không thể làm như không thấy, sau khi con xem xét hết các khoản mục, quả nhiên phát hiện có chỗ không thích hợp, mẹ hãy xem qua một chút." Ôn Noãn đem những trương mục ấy đưa đến trước mặt lão phu nhân. Hà Yến nhìn thấy Ôn Noãn lấy ra sổ sách, không dám tin tưởng. Bà ấy cư nhiên tra xét sổ sách của quỹ từ thiện? Sau khi lão phu nhân xem qua, ánh mắt trầm xuống dưới. "Hà Yến, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" "Mẹ, con cũng không rõ ràng lắm, trương mục có chỗ nào không đúng sao?"
Chương 329: Hà Yến tức giận (2) Bấm để xem "Trương mục không khớp thế nhưng con không rõ ràng lắm?" Lão phu nhân nhíu mày. Cái này cũng không phải là một vấn đề nhỏ. "Con.. con thật sự không biết." Hà Yến nhỏ giọng biện giải. "Vậy được rồi," lão phu nhân nói, "Nếu con quản lý không được chỗ kia, vậy thì quỹ từ thiện của gia tộc tạm thời chuyển cho chị dâu cả con tiếp nhận đi." Mặc kệ Hà Yến có biết chuyện hay không, trương mục quỹ từ thiện xuất hiện vấn đề, bà ấy đều có trách nhiệm. Bà ấy làm không được, lão phu nhân liền có lý do đổi bà ấy đi. "Mẹ, con.." Hà Yến còn muốn vì chính mình tranh thủ một chút. "Chuyện này cứ như vậy đi." Lão phu nhân đưa ra quyết định cuối cùng, không muốn nghe Hà Yến ngụy biện. Hà Yến tâm lập tức trầm tới đáy cốc rồi. Mẹ cũng thật quá bất công đi! Một chút cơ hội đều không cho bà ấy! Kỳ thật chính là muốn đem quỹ từ thiện của gia tộc đem cho Ôn Noãn quản lý đúng không? Trương mục không đúng chính là một cái lý do! Liền tính không có lý do gì, bà cũng giống nhau sẽ đem quỹ từ thiện giao lại cho Ôn Noãn! Nói đến cùng, Ôn Noãn mới là cô con dâu bà xem trọng nhất! Hà Yến chính là người mà để người ta xem thường như thế sao. Một bữa cơm ở nhà cũ, Hà Yến ăn mà vô vị, nhạt như nước ốc. Lúc rời đi, Hà Yến cùng Ôn Noãn đến bãi đỗ xe. Hà Yến chất vấn Ôn Noãn, "Chị dâu dạo gần nhất là làm sao vậy? Là em có chỗ nào đắc tội chị dâu sao?" Ôn Noãn quay đầu, mặt mang nụ cười, "Em dâu mới ngồi lên ngồi xuống đó mà sao có phỏng đoán như vậy? Em dâu cảm thấy chuyện hôm nay chị nơi nào làm được không thỏa đáng?" Hà Yến biểu tình tức khắc cứng đờ đi không ít, "Chị dâu nếu đối với em có chỗ nào không hài lòng, nói thẳng ra với em sẽ càng tốt hơn." Ôn Noãn trên mặt ý cười không giảm, "Em dâu đừng quên, quỹ từ thiện này ban đầu là muốn giao cho chị, lúc đó là chị không cần, em dâu thứ ba cũng không cần, mới đến tay em." Tiếng nói vẫn là mềm mại như bông, nhưng lời nói ra thì làm Hà Yến cảm thấy vô cùng chói tai. Hà Yến tức giận đến hàm răng cắn chặt. Cái gì mà gọi là các người không cần mới đến tay bà! Chẳng lẽ Hà Yến bà ở trong mắt các người chính là loại chỉ nhặt đồ rơi rớt lại thôi sao? Ôn Noãn sau khi nói xong liền lên xe của mình, trực tiếp bảo tài xế lái xe rời khỏi nhà cũ Giản gia. ### Lúc Giản Nhất Lăng trở về, cả Ôn Noãn và Hà Yến đều đã đi rồi. Chỉ có Giản Duẫn Mạch ngồi ở trong phòng khách, trước mặt có một cái bình giữ ấm, đang uống canh được rót ra từ trong bình giữ ấm. Giản Nhất Lăng nhìn canh này, cảm giác quái quái. Giản Duẫn Mạch nhìn thấy trong mắt Giản Nhất Lăng có nghi hoặc, cùng cô giải thích một chút, "Mẹ hôm nay hầm canh, nói là đem tới cho hai chúng ta uống, nhưng mà em cũng biết.. mẹ chúng ta sẽ không nấu cơm, hầm canh.. một lời khó nói hết." Giản Duẫn Mạch nói cho Giản Nhất Lăng, "Ba cố tình che giấu lương tâm mà uống thử liền nói rất ngon, mẹ cho rằng thật sự ngon, liền đem tới cho hai chúng ta. Cho nên em gái, loại khổ này anh của em một người ăn là đủ rồi, em không cần, trong phòng bếp có canh hầm bổ mà bà nội làm cho em, em uống cái kia đi, cái hương vị này không phải cho người uống." Giản Nhất Lăng có điểm không tin lắm, cầm lấy cái muỗng bên cạnh, múc một chút. Sau đó chạy nhanh uống lên một ly nước sôi để nguội. Hương vị có điểm kỳ lạ. Giản Duẫn Mạch nhìn Giản Nhất Lăng bộ dáng le lưỡi đi tìm nước uống, cười nói, "Đều đã nói không thể ăn rồi, em còn sợ anh ăn mảnh của em hay sao, bé ngốc!" "Vậy mà anh còn ăn." "Theo như lão ba cùng anh cả nói, mẹ từ sáng sớm đã dậy nấu, huỷ hoại một sọt nguyên liệu thức ăn, anh ít nhiều cũng phải cho mẹ một chút mặt mũi." Giản Duẫn Mạch nói đều là lời thật lòng, anh sẽ không nói dối em gái của mình.