Chương 310: Xoay ngược và vả mặt Mạc Thi Vận (2) Bấm để xem Hiện tại lão sư trong lớp bọn họ ngoại trừ lão sư ngữ văn, các lão sư khác đều thực thích kêu cô lên trả lời câu hỏi. Sau khi nghe Giản Nhất Lăng nói, mọi người vừa mới rồi còn cảm thấy Mạc Thi Vận nói ra không có gì quá đáng, đột nhiên phát hiện Giản Nhất Lăng bên này nói càng thêm có đạo lý. Chu Toa cùng Mạc Thi Vận nói "Có căn cứ", chỉ là Giản Nhất Lăng có động cơ, nhưng các cô ấy căn bản không có bất luận chứng cứ gì. Mạc Thi Vận vẫn là lần đầu tiên thấy được Giản Nhất Lăng như vậy, cùng nhận thức của cô ấy về Giản Nhất Lăng hoàn toàn không giống nhau. Ấn tượng trước đây đó là Giản Nhất Lăng chỉ cần chịu một sự kích thích, liền sẽ la to, nóng nảy còn sẽ mắng chửi người, chưa bao giờ sẽ rõ ràng trật tự như vậy mà vì chính mình cãi lại. Liền lúc Mạc Thi Vận cùng Chu Toa kinh ngạc với phản ứng của Giản Nhất Lăng. Trên mạng có tin tức mới được thả ra. Là về nguyên nhân thay đổi vai diễn. Có người đem nguyên nhân đoàn phim lâm thời thay đổi người tuôn ra tới. Hóa ra là tân tiểu hoa đán Vân Vi leo lên được người của một nhà đầu tư, nhà đầu tư tự mình yêu cầu đoàn phim thay đổi người, mạnh mẽ cấp cho Vân Vi một nhân vật. Vân Vi là tân tiểu hoa đán, trên thực tế cái danh hào này cũng là do nhà đầu tư mạnh mẽ lăng xê cho cô ta ra tới, khán giả cũng không tán thành. Người đưa tin không chỉ là nói miệng, còn gửi thêm một số ảnh chụp của nhà đầu tư cùng nữ diễn viên Vân Vi, ngay cả điện thoại ghi âm đều cấp thả ra. Thập phần kính bạo. Nội dung tin nóng trực tiếp bị leo lên vị trí hot search. Chỉ trong bảy tám phút, tin tức liền hiện ra ở trước mắt các bạn học. Nhìn thấy chân tướng, lại nhìn Mạc Thi Vận đang khóc lóc mà chất vấn Giản Nhất Lăng, ánh mắt của mấy trăm bạn học trong nhà ăn không thể không có chút khác thường. Nhưng như thế nào mà Mạc Thi Vận và Chu Toa đang giằng co cùng với Giản Nhất Lăng lại không thấy được tin tức. Bạn học của Giản Duẫn Náo đi tới bên cạnh Giản Duẫn Náo, thật cẩn thận mà vỗ vỗ bả vai Giản Duẫn Náo, sau đó đem di động của mình đưa cho Giản Duẫn Náo xem. Sau khi xem xong nội dung Giản Duẫn Náo không chút chần chờ nói, "Chu Toa, Mạc Thi Vận, các cậu nên chính mình lên xem nội dung đang ở hot search trên mạng, các cậu không phải muốn chứng cứ sao? Hiện tại chứng cứ liền ở trên mạng kia kìa!" Chu Toa tâm "Lộp bộp" một chút, một cổ dự cảm không tốt đột nhiên sinh ra. Sẽ không thật sự nghĩ sai rồi chứ? Không thể nào, trừ bỏ Giản Nhất Lăng còn có ai muốn gây khó dễ cho Mạc Thi Vận, không muốn thấy Mạc Thi Vận sống tốt đâu? Mạc Thi Vận ở trong trường học nhân duyên chính là vẫn luôn đều thực không tồi! Mạc Thi Vận sắc mặt hoàn toàn trắng, sau vài giây, mới chậm rãi từ trong túi đem điện thoại lấy ra tới, nhìn vào bảng hot search. Treo ở trên bảng hot search chính là tin tức nóng nhất. Nội dung tin nóng thực kính bạo, có chứng cứ, có ghi âm. Làm sáng tỏ nội tình cùng chân tướng cô ấy bị đổi vai diễn. Phía dưới phần bình luận còn có rất nhiều bạn bè vì cô ấy mà bất bình. Đây vốn là một chuyện nên khiến cô ấy cao hứng. Nhưng hiện tại, cô ấy một chút cao hứng đều không có, thậm chí còn cảm giác cả người lạnh ngắt. Trong nhà ăn có mấy trăm người đều đang nhìn cô ấy. Trong đôi mắt bọn họ có sự lạnh nhạt cùng với một tia chán ghét. Đây giống như dùng một con dao sắc bén, cắm vào trong lòng cô ấy. Chu Toa so Mạc Thi Vận còn muốn xấu hổ hơn. Cô ta vốn dĩ cho rằng chuyện này là ván đã đóng thuyền, kết quả không nghĩ tới không chỉ không phải Giản Nhất Lăng làm, mà còn bị sự thật được đưa ra trước mặt mọi người vả mặt. Nghĩ đến vừa rồi lớn tiếng như vậy chất vấn Giản Nhất Lăng, cô ta liền hối hận vô cùng. Điểm chết người chính là, những lời này còn bị Giản Duẫn Náo nghe thấy được! Tại sao cô ta lại muốn xuất đầu thay cho Mạc Thi Vận chứ!
Chương 311: Xoay ngược và vả mặt Mạc Thi Vận (3) Bấm để xem Chu Toa không biết nên mở miệng như thế nào, chịu không nổi ánh mắt mọi người nhìn mình, cô ta chỉ nghĩ muốn mau trốn khỏi nơi này. Nhưng nào có chuyện tiện nghi như vậy? Cô ta vừa rồi chất vấn Giản Nhất Lăng tự tin mười phần, hiện tại phát hiện chính mình sai liền nghĩ trực tiếp trốn đi là xong việc sao? Giản Duẫn Náo xụ mặt, ngữ khí nghiêm khắc mà yêu cầu Chu Toa cùng Mạc Thi Vận, "Các cậu hiện tại có phải cho Nhất Lăng một lời xin lỗi hay không?" Yêu cầu này làm Chu Toa trong lòng khó chịu muốn chết. Cho tới nay cô ta đều chán ghét Giản Nhất Lăng như vậy, hiện tại lại yêu cầu cô ta xin lỗi Giản Nhất Lăng, cùng Giản Nhất Lăng cúi đầu. Chính là đứng trước mặt cô ta lại là Giản Duẫn Náo. Chu Toa tâm lý liền cùng có một ngàn con kiến bò trong người khó chịu như nhau. Những người khác cũng nhìn chằm chằm Chu Toa cùng Mạc Thi Vận, bọn họ đều đang đợi các cô có một lời xin lỗi. Mặc kệ thế nào, bọn họ vừa rồi đều bôi nhọ Giản Nhất Lăng, hiện tại chân tướng đều có, nói một lời xin lỗi là lễ phép thấp nhất. Chu Toa bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể cùng Giản Nhất Lăng xin lỗi, "Giản Nhất Lăng, thực xin lỗi, mong cô tha thứ cho tôi." Từ trong giọng nói của cô ta mọi người đều nghe không ra nửa điểm chân thành muốn xin lỗi. "Không tha thứ." Giản Nhất Lăng trả lời. Một câu không tha thứ, đơn giản nói trắng ra, không chút lưu tình cho Chu Toa. Giản Duẫn Náo cũng cho rằng em gái mình không nên nhận lời xin lỗi không có thành ý như vậy. "Chu Toa, cậu hoặc là xin lỗi cho tốt, hoặc là liền quên nó đi, hiện tại cậu là người làm sai, không phải mọi người đều ép buộc cậu phải xin lỗi." Bị người mình yêu thầm nói một hồi như vậy, Chu Toa cảm giác trong lòng ủy khuất cực kỳ. Nước mắt lập tức chạy ra tới, "Xin, xin lỗi, tôi, tôi lần sau không như vậy." Lúc này cô ta là thật sự hối hận, ủy khuất và khổ sở. Xin lỗi như vậy so vừa rồi chân thật hơn nhiều. Sau đó ánh mắt mọi người chuyển tới trên người Mạc Thi Vận, Chu Toa đã xin lỗi, như vậy cô ấy thì sao? Trong lúc ánh mắt mọi người nhìn mình, Mạc Thi Vận hồng con mắt, cắn môi dưới, chịu đựng cảm xúc, "Vừa rồi, là tôi không tốt, không có biết rõ ràng, hy vọng trong lòng cô không cần.." Mạc Thi Vận thanh âm nhỏ yếu, ngữ khí thong thả mềm nhẹ. "Tôi đối với giới giải trí không có hứng thú, cũng không cần phải cùng cô gây khó dễ." Giản Nhất Lăng đơn giản mà cùng Mạc Thi Vận tỏ thái độ, hy vọng cô ấy lần sau không cần lại đem sự tình kỳ quái quy kết đến trên người cô. Cô không thích cùng cô ấy nhấc lên quan hệ. Lời nói của Giản Nhất Lăng rơi xuống lỗ tai Mạc Thi Vận lại thay đổi ý nghĩa. Cô nói chính mình đối với giới giải trí không có hứng thú, còn nói không cần thiết cùng cô ấy gây khó dễ. Cỡ nào cao cao tại thượng tư thái. Thật giống như Mạc Thi Vận ở trong mắt cô căn bản còn chưa đủ tư cách. Thái độ này cùng với thái độ trước đây Giản Nhất Lăng đối với mẹ cô ấy ở Giản gia lúc làm người giúp việc giống nhau như đúc. Cô nói qua cô ấy không xứng. Giản Nhất Lăng không nghĩ quá nhiều, sau khi cùng Mạc Thi Vận nói xong liền cùng Hồ Kiều Kiều rời khỏi nhà ăn. Những người khác cũng đều sôi nổi tản đi, từng người trở về phòng học nghỉ trưa. Mà khi mọi người trở lại phòng học, mông ngồi còn chưa nóng, lại có một tin tức cực nóng được phóng ra. Vẫn là từ tài khoản người đã đưa tin nóng Vân Vi cùng nhà đầu tư kia. Đó là phơi bày chuyện Mạc Thi Vận nhận được vai diễn này. Hóa ra quá trình Mạc Thi Vận nhận được vai nữ số 3 cũng không phải quang minh chính đại, mà là từ một vị khác trong nghề có quan hệ mà đạt thành. Lịch sử trò chuyện trực tiếp bị phóng ra. Dẫn tới trên mạng còn có những người đồng tình với Mạc Thi Vận thanh âm lập tức liền xoay ngược lại.
Chương 312: Xin lỗi, anh đã không bảo vệ tốt em Bấm để xem [Đây có tính là chó cắn chó không? ] [Hôm nay thật là quá náo nhiệt, ta ăn dưa đến no.] [Còn dưa nữa không, ta vẫn còn ăn được, còn thì cứ tiếp tục đi, không cần cùng ta khách khí!] Mạc Thi Vận không thể nào nghĩ đến, lịch sử trò chuyện của Tiền thiếu phu nhân giúp cô đả thông quan hệ sẽ bị người ta đưa lên mạng như vậy. Chuyện này vốn dĩ cũng không phải là chuyện gì nghiêm trọng. Giới giải trí dựa vào quan hệ vốn dĩ liền rất thường thấy. Nhưng cô vốn đang ở trong chủ đề có sức nóng, chuyện này của cô cũng thành chuyện để mọi người lên án. Tiền thiếu phu nhân sau khi nhìn thấy tin tức, không những không tức giận mà còn nhắn cho Mạc Thi Vận tin nhắn, để cô đừng lo lắng, ở giới giải trí chuyện như vậy là thường có, muốn dừng chân ở giới giải trí, thì không thể quá để ý mấy chuyện như vậy. ### Chiều hôm nay, Giản Duẫn Mạch nhìn thấy Giản Nhất Lăng một mình ngồi ở dưới cây đại thụ ở đình viện không biết đang làm cái gì, một thân ảnh nho nhỏ kia, tựa hồ đang rất bận rộn. Giản Duẫn Mạch đi qua. Khi đến gần, Giản Duẫn Mạch nhìn thấy Giản Nhất Lăng đang đào ra một cái hộp sắt được chôn ở dưới tàng cây. Nhìn thấy hộp sắt dính đầy bùn đất, rỉ sét loang lổ, hai anh em biểu tình đều có một tia biến hóa. Giản Nhất Lăng nhìn thấy hộp sắt trước mắt, trong lòng run lên. Thật sự có. Cho nên cô nằm mơ, không chỉ là giấc mơ sao? Nhận thức này làm cho Giản Nhất Lăng có chút ngốc ra. Giản Duẫn Mạch ánh mắt phảng phất xuyên qua hộp sắt trước mắt nhớ tới ngày đó cậu cùng em gái chôn chiếc hộp xuống. Tiểu nha đầu không biết ở đâu xem thấy, nói muốn chôn một viên thuốc thời gian, một hai phải lôi kéo cậu cùng đi chôn. Sau đó bọn họ liền ở dưới cây này, chôn xuống cái hộp. Nói đến cũng đã hơn mười năm rồi. Giản Nhất Lăng quay đầu lại nhìn Giản Duẫn Mạch một cái. Hai người trầm mặc trong chốc lát, Giản Nhất Lăng ôm chiếc hộp dựa vào thân cây ngồi xuống. Đợi vài giây sau, Giản Duẫn Mạch cũng ở bên cạnh ngồi xuống. Giản Nhất Lăng mở chiếc hộp ra, nhìn đến bên trong bày ra các loại đồ vật nhỏ cũ xưa. Giản Nhất Lăng lấy từng món từng món ra xem. Giản Duẫn Mạch liền ở bên cạnh lặng im mà bồi. Viên thuốc thời gian ở bên trong đồ vật gợi lên Giản Duẫn Mạch hồi ức, cũng làm đau đớn trái tim Giản Duẫn Mạch. Em gái của bọn họ đã từng hoạt bát đáng yêu, ngây thơ hồn nhiên như vậy. Mà hiện tại em ấy trở nên ngoan ngoãn hiểu chuyện, lại cũng trầm mặc xa cách. "Tiểu Lăng, thực xin lỗi." Giản Nhất Lăng quay đầu nhìn về phía cậu ấy. Giản Duẫn Mạch không chờ Giản Nhất Lăng hỏi ra miệng, liền tiếp tục nói, "Anh không ở bên cạnh em, để em một mình phải đối mặt với những chỉ trích cùng chửi rủa như vậy. Làm anh trai, không có bảo vệ tốt cho em lúc em chịu tổn thương, không có ở bên em lúc em bất lực, vì em che mưa chắn gió, anh thực thất trách." "Không trách anh." Giản Nhất Lăng trả lời. "Anh hẳn là nên ở bên cạnh em. Hẳn là nên quan tâm em nhiều một chút." "Anh bị bệnh." Bệnh cảm xúc và bệnh tâm lý đều là bệnh, hành vi con người không thể khống chế, ý thức chủ quan cũng không thể khống chế. Hóa ra em ấy đã biết, Giản Duẫn Mạch dừng một chút, nhìn vào đôi mắt của Giản Nhất Lăng, trong lòng nảy lên cảm xúc ấm áp. "Sợ hãi sao?" Giản Duẫn Mạch trong thanh âm có một tia khẩn trương. "Không sợ." Không sợ sao? Cậu cho rằng cậu sẽ dọa đến em ấy, phá hư cảm nhận của em ấy về hình tượng người anh trai. Giản Nhất Lăng lại nói, "Anh hiện tại thực tốt, anh sẽ không thương tổn em." Giản Duẫn Mạch ôn ôn mà cười. Một câu không sợ, như một tia nắng mặt trời chiếu vào trái tim cậu. Cậu chậm rãi dựa ra phía sau thân cây, độ ấm ánh mắt ấm dần lên. "Tiểu Lăng, anh sẽ uống thuốc thật tốt, sẽ mau chóng tốt lên." Giản Duẫn Mạch hướng Giản Nhất Lăng hứa hẹn.
Chương 313: Địch lão gia tử đến thúc giục kết hôn (1) Bấm để xem Vì tin tưởng em gái, cậu cũng muốn làm cho chính mình mau chóng tốt lên. "Anh không cần có áp lực tâm lý, em có thể hiểu." Giản Nhất Lăng nói. "Được, anh nghe em." Những lo lắng trong lòng Giản Duẫn Mạch được giải tỏa. "Ân, anh là một bệnh nhân ngoan ngoãn." Nói xong, Giản Nhất Lăng đem một chiếc huân chương nhỏ trong hộp sắt gắn lên trên tay áo của Giản Duẫn Mạch. Tiểu Nhất Lăng năm tuổi thích gắn huân chương cho các thành viên trong nhà như một phần thưởng cùng khen ngợi của cô bé đối với họ, mọi người cũng hùa theo cô bé, đùa với cô bé, đều lấy việc được cô bé gắn huân chương làm vinh dự. Giản Duẫn Mạch nhìn trên tay áo chiếc huân chương không còn phù hợp với tuổi tác của cậu, trên mặt lại hiện ra cao hứng hơn so với việc ở giới khoa học được giải thưởng lớn, thỏa mãn tươi cười. Đây là em gái tán thành cậu, một phương thức dỗ dành cậu. Một lát sau, Giản Duẫn Mạch ôn nhu đối Giản Nhất Lăng nói, "Tiểu Lăng, anh hai sẽ không khuyên em tha thứ cho Tiểu Náo, bởi vì anh hai không có tư cách làm như vậy, những người khác đều không có tư cách làm như vậy. Anh hai chỉ muốn em luôn vui vui vẻ vẻ, không phải chịu thương tổn." Giản Duẫn Mạch lại tiếp tục nói, "Anh hai tạm thời không có rời đi trong lúc này, em không sợ anh liền không đi nữa, anh sẽ ở lại với tiểu công chúa của chúng ta, không thể để sói con bên ngoài ngậm đi mất." "Không có sói con." "Nha đầu ngốc, có thể bị em liếc mắt một cái liền nhìn ra là sói con, vậy không phải là sói con rồi." "Em không ngốc." "Vậy anh ngốc được không?" Giản Duẫn Mạch cười nói. "Cũng không tốt." "Nhưng nếu có sói con tới ngậm, tính khí của anh có khả năng khống chế không được, đến lúc đó nếu anh đánh người hay quăng ngã đồ vật, em không được sợ anh nha, không cho nói hình tượng anh trai đều tan biến." "Được." ### Nhà sát vách, hôm nay nghênh đón một nhân vật thập phần đặc biệt. Vu Thuyết cùng Vu Hi ngồi nghiêm chỉnh, thở mạnh cũng không dám. Ở trước mặt bọn họ, là một vị lão giả đang đối với Địch Quân Thịnh tận tình khuyên bảo. "A thịnh a! Con nói con đã lớn như vậy rồi, như thế nào liền không thể đối với nữ hài tử nhiều thêm một chút hứng thú vậy?" Lão giả không phải người nào khác, chính là gia gia của Địch Quân Thịnh, Địch gia lão gia tử. Lão gia tử thân hình thon gầy, mặc trên người một bộ đồ màu xám đậm mộc mạc, lại thập phần uy nghiêm. "Gia gia cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, như thế nào không tìm cho chính mình một người bạn già đi?" Địch Quân Thịnh dựa vào trên sô pha, bộ dáng lười biếng, đối với lời nói của Địch lão gia tử, anh có vẻ không chút để ý, một bộ dáng vào tai này ra tai kia. "Con nói bậy cái gì đó! Ta đang chờ con sinh cho ta tằng tôn tử đây!" Địch lão gia tử tức giận Địch Quân Thịnh đến mức râu cũng dựng lên. "Vậy gia gia tìm nhị thúc đi, ông ấy tuổi này cho gia gia thêm mấy đứa cháu béo ú cũng không phải vấn đề gì lớn." Địch Quân Thịnh giọng điệu quen thuộc, ngữ khí lười biếng, cùng Địch lão gia tử lo lắng vô cùng hình thành hai hình ảnh đối lập. "Hai người chúng ta sao cứ phải tung tú cầu như vậy!" Vấn đề ném qua rồi lại ném lại, dù sao cuối cùng ai cũng không chịu tìm đối tượng! Đáng thương Địch gia bọn họ người ít, cả nhà cũng chỉ có ba nam nhân. "Cái này gọi là đá bóng." Địch Quân Thịnh sửa cho đúng. Quả nhiên Địch lão gia tử không có cách nào cùng tôn tử của mình giảng đạo lý, cùng anh nói chỉ khiến cho ông thêm một bụng hỏa khí. Địch lão gia tử quay đầu sang bên cạnh hỏi Vu Hi, "Tiểu tử này, không phải nói ngươi giới thiệu cho hắn một tiểu cô nương sao? Ngươi không phải trả lời ta đã có một người, ở chung còn rất vui không phải sao?" Vu Hi trái tim đều sắp lạnh, anh biết chuyện này sớm hay muộn gì cũng bị Địch lão gia tử trách hỏi, nhưng không biết ngày này đến nhanh đến như vậy. Ai có thể nghĩ đến đại danh đỉnh đỉnh uy danh lan xa Địch lão gia tử thế nhưng vì thúc giục cháu mình kết hôn mà tự mình từ kinh thành chạy tới thành phố Hằng Viễn.
Chương 314: Địch lão gia tử đến thúc giục kết hôn (2) Bấm để xem "Cái kia, lão gia tử, xác thật có một tiểu cô nương như vậy, nhưng là.. nhưng là Thịnh gia chỉ đem người ta xem như muội muội, không có ý khác." Vu Hi thật cẩn thận mà giải thích. "Cái gì muội muội a! Địch gia chúng ta thiếu tức phụ! Không thiếu muội muội! Có ý khác hay không, ngươi nói không tính!" Địch lão gia tử thở phì phì rít gào. Vu Thuyết cùng Vu Hi bị ông la mắng lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Địch gia tổ tôn đại chiến, bọn họ là cá trong chậu bị vô tội vạ lây a.. "Người ở đâu, đưa lại đây!" Địch lão gia tử trực tiếp hạ mệnh lệnh cho Vu Thuyết cùng Vu Hi. Hai cha con không dám đáp lại. "Gia gia khó xử hai người bọn họ làm gì, con không muốn, gia gia còn có thể đem người nhét vào trong ngực con sao?" Địch Quân Thịnh nằm ở trên sô pha, cảm giác tùy thời đều có khả năng ngủ. "A Thịnh a! Con là độc đinh của nhà chúng ta, gia gia không có cầu gì, chỉ cầu con có thể sớm một chút thành gia lập thất." "Con cái dạng này, gia gia không sợ con chết ở đêm tân hôn sao?" "Nói hươu nói vượn cái gì!" Vừa nghe đến Địch Quân Thịnh nói chết, Địch lão gia tử lập tức bạo nộ. Địch Quân Thịnh không bị dọa đến, nhưng cha con hai ngươi bên cạnh bị dọa đến chân muốn mềm ra. "Con nói chính là sự thật." "Không được nói bậy!" Ở trước mặt Địch lão gia tử, là cấm đem cái chết cùng liên hệ với Địch Quân Thịnh. Địch Quân Thịnh lười cùng Địch lão gia tử tranh luận, híp mắt, tay phải cầm lấy một khối dâu tây sữa chua đông lạnh trên bàn trà bên cạnh, bỏ vào trong miệng. Địch lão gia tử bỗng nhiên nheo lại đôi mắt, chú ý tới đồ Địch Quân Thịnh đang ăn. "A Thịnh, con chừng nào thì thích ăn loại đồ vật chua chua ngọt ngọt này?" Địch lão gia tử nhớ rõ độc đinh tôn tử này của ông thích ăn thịt, đối với những cái đồ chua chua ngọt ngọt đều là tránh xa. "Gần đây." Thỏ con cách vách đưa lại đây, anh liền cố mà nếm thử xem. Cũng không phải quá khó ăn, nhưng vẫn là không có ăn ngon bằng thịt. Địch lão gia tử cảm thấy không thích hợp, "Như thế nào đột nhiên đổi khẩu vị?" "Con chán ăn thịt." Địch Quân Thịnh trả lời đến không chút do dự. Biết rằng có hỏi Địch Quân Thịnh nữa cũng không ra được cái gì, ông lại quay đầu tiếp tục truy vấn Vu Hi, "Ngươi lần trước gửi cho ta cái ảnh chụp nữ hài tử kia hiện tại ở nơi nào?" "Cái kia.. Địch gia gia, nữ hài tử kia thật là xem như muội muội.." "Xem như muội muội thì xem như là muội muội đi, xem như muội muội ta cũng phải nhìn xem." "Cái này.." Vu Hi quay đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh, không có Địch Quân Thịnh cho phép, hắn không dám tùy tiện cùng Địch lão gia tử lộ ra tin tức. Địch Quân Thịnh khuyên Địch lão gia tử trở về, "Gia gia hỏi loại chuyện này làm gì, đừng tới đây xem náo nhiệt, hãy nhanh chóng trở lại kinh thành đi. Gia gia ở chỗ này đợi, nếu để người bên ngoài biết, vườn hoa nhà do Vu sẽ bị dẫm nát hết." "Con cái tên tiểu tử thúi còn không biết xấu hổ nói ta như vậy! Chính con còn không phải ăn vạ nơi này không chịu đi sao? Ban đầu con nói con tới đây giải sầu, con rõ ràng nói con chỉ đi hai tuần! Hiện tại đều đã qua hai tuần bao lâu rồi? Nếu không phải con tên tiểu tử thúi này ăn vạ không đi, ta sẽ qua tới sao? Còn có, ta đang nói Vu Hi mang ta đi nhìn xem nữ hài tử kia, con đừng cùng ta nói sang chuyện khác!" Việc này như thế nào càng nói càng làm cho có cảm giác khó khăn đây? "Người ta nhát gan, gia gia sẽ đem cô bé dọa sợ." Địch Quân Thịnh tìm cái lý do. "Ta như thế nào sẽ đem người dọa sợ chứ? Ta thực sự dọa người sao?" Địch lão gia tử quay đầu hỏi hai cha con bên cạnh cùng nhóm vệ sĩ, "Các ngươi tới phân xử xem, ta nhìn rất dọa người sao?" Mọi người đồng thời lắc đầu. "Con xem đi, ta không dọa người, con yên tâm chưa."
Chương 315: Thật đúng là một "tiểu cô nương" Bấm để xem Địch Quân Thịnh lười nhác mà trở lời một câu, "Lá gan của tiểu cô nương cùng những người thô bạo này không giống nhau." Địch lão gia tử tính khí nổi lên, "Con cái tên tiểu tử này là cố ý đi? Chính là không muốn ta nhìn thấy cái tiểu cô nương mà con xem trọng đúng không?" Địch Quân Thịnh càng làm như vậy, Địch lão gia tử liền càng thêm tò mò, chính là càng muốn biết. Địch lão gia tử một mực chắc chắn, "Ta xem con bộ dáng này tám phần là động tâm tư, dù sao con cũng không chịu yêu đương, đã động tâm tư, liền trực tiếp cưới qua luôn đi!" Nói gió chính là mưa, người còn không có nhìn thấy đâu, người còn không biết là vuông hay tròn, liền muốn đem người ta cưới vào nhà. Có thể thấy được Địch lão gia tử đối việc kết hôn của Địch Quân Thịnh có bao nhiêu sốt ruột. Địch Quân Thịnh giải thích nói, "Gia gia đừng náo loạn, cô bé vẫn là một hài tử, không thể thích cô bé được." "Vậy con không cho ta thấy người là vì sao?" Dù sao hôm nay Địch lão gia tử chính là muốn đến gặp người. Từ khi thấy được ảnh chụp mà Vu Hi gửi kia, ông luôn suy nghĩ về nó. "Gia gia muốn gặp liền gặp đi, tùy gia gia." Địch Quân Thịnh cũng không tiếp tục ngăn cản. Địch lão gia tử quay đầu liền hỏi Vu Hi, "Được rồi đi, A Thịnh đều đồng ý cho ta thấy, ngươi mau mang ta đi xem." Lần trước Vu Hi gửi cho ông ảnh chụp nhìn thấy không phải rất rõ ràng, nhưng xác thật có quan hệ cùng tôn tử của ông không tồi. "Địch gia gia, ngài nếu đến nhà người ta, sợ rằng đem người trong nhà người ta đều bị kinh động, nếu không cháu đi đem người mời về đây?" Vu Hi nghĩ so với việc để Địch gia gia chạy đi dọa người, không bằng đem Lăng thần mời đến sẽ tốt hơn. Địch gia gia lần này tới thành phố Hằng Viễn chính là tiến hành kín đáo, cũng không để lộ ra tiếng gió. "Khó như vậy sao?" Một chuyến đi về sẽ lãng phí nhiều thời gian. "Không khó, không khó, liền ở cách vách." Ở cách vách? Địch lão gia tử rất hiếu kỳ liền hối Vu Hi đem "Tiểu cô nương" mà ông luôn nghĩ đến đưa lại đây. Sau đó Địch lão gia tử phát hiện, "Tiểu cô nương" này cư nhiên thật sự là "Tiểu cô nương"! Khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại trắng trẻo, sạch sẽ thoải mái thanh tân. Bộ dáng như cọng cỏ nhỏ, chính là độ tuổi không phù hợp với yêu cầu của ông. Địch lão gia tử há miệng, không biết nên nói chuyện như thế nào. Giản Nhất Lăng nhìn thấy trước mắt có vị lão tiên sinh nhìn chằm chằm mình, đầu tóc hoa râm, trên người mặc một bộ quần áo màu xám đậm mộc mạc, vừa nhìn thấy chính là một vị lão nhân gia bình thường. Nhưng trên người lão nhân gia lộ ra khí thế uy nghiêm của các bậc cao nhân. Lão tiên sinh nhìn chằm chằm thật lâu rồi thở dài, như là đối với chuyện gì thập phần thất vọng. "Nhất Lăng, đây là Địch gia gia, là gia gia của Thịnh gia." Vu Hi thật cẩn thận mà giới thiệu Giản Nhất Lăng thân phận của Địch lão gia tử. Vu Hi trong lòng có chút lo lắng, cũng không biết Nhất Lăng muội tử có biết Địch gia gia là người ra sao hay không. Vu Hi lo lắng hoàn toàn là dư thừa, Giản Nhất Lăng đương nhiên biết Địch lão gia tử là người ra sao. Đây là lão gia tử được mô tả tràn ngập sắc thái truyền kỳ trong nguyên tác. Hầu hết mọi người đều đối với vị lão gia tử này đều là kính sợ, ngay cả gia gia của Giản Nhất Lăng cũng đều không ngoại lệ. "Chào Địch lão tiên sinh." Giản Nhất Lăng thanh âm tuy rằng mềm mại, nhưng cũng không sợ hãi, ngữ khí thong dong nhẹ nhàng. Vu Hi thầm nghĩ, quả nhiên Lăng thần không biết Địch gia gia là cái người đáng sợ như thế nào, cho nên sẽ không cảm thấy sợ hãi. Bất quá như vậy cũng tốt. Địch lão gia tử nhìn Giản Nhất Lăng một hồi lâu không đáp lời, càng nhìn, sự thất vọng giữa mày càng nặng. Như thế nào thật sự là một "Tiểu cô nương" đây! Này thật sự chỉ có thể xem là muội muội. Địch lão gia tử vẻ mặt bất đắc dĩ cùng thất vọng.
Chương 316: Yêu đương nhân lúc còn sớm, kết hôn nhân lúc còn sớm Bấm để xem Đột nhiên Địch lão gia tử ý muốn nói chuyện đều không có. Quay đầu thở phì phì chất vấn Vu Hi, "Ngươi làm cái gì vậy?" Vu Hi cúi đầu, không dám thở mạnh. Vu Hi trong lòng cũng ủy khuất a, đây là Thịnh gia không chịu phối hợp, anh cũng chỉ có khả năng làm loại chuyện một chút cho có lệ để hoàn thành nhiệm vụ của Địch gia gia. Lúc đó trừ bỏ Lăng thần, Thịnh gia liền không cùng nữ nhân khác quá thân cận. Thịnh gia nếu là trái ôm phải ấp một chút, anh đâu đến nỗi chỉ có thể chụp được một tấm hình của cậu ấy cùng Lăng thần đâu? "Được rồi được rồi." Địch lão gia tử cũng thấy việc này không có biện pháp, chủ yếu vấn đề cũng không phải ở chỗ Vu Hi, mà là ở chỗ tôn tử duy nhất của ông. Còn nghĩ rằng tôn tử của mình cuối cùng cũng thông suốt. Không nghĩ tới giỏ tre múc nước công dã tràng, làm ông cao hứng có vài ngày. Sau đó Địch lão gia tử đối với Giản Nhất Lăng nói, "Tiểu nha đầu không có việc gì, ngươi đi về trước đi." Giản Nhất Lăng cũng không truy vấn là chuyện gì đã xảy ra, Địch lão gia tử để cô đi cô liền đi. Giản Nhất Lăng vừa đi, Địch lão gia tử lại chỉ vào mũi Địch Quân Thịnh lải nhải một trận, "Con cái đồ tiểu tử thúi này, như thế nào không thể mở lòng một chút chứ! Ta đã nói với con rồi, yêu đương nhân lúc còn sớm, kết hôn nhân lúc còn sớm!" Địch Quân Thịnh như có thói quen, nghe Địch lão gia tử nhắc mãi, cơn buồn ngủ liền vây quanh. Địch lão gia tử nhìn Địch Quân Thịnh như vậy, tâm tình không khỏi trầm xuống. Tạm thời từ bỏ lải nhải, kêu Vu Thuyết cùng ông tới phòng bên cạnh. Vu Thuyết đi theo phía sau Địch lão gia tử, cung cung kính kính. "Ngồi đi." Địch lão gia tử để Vu Thuyết ngồi, Vu Thuyết mới dám ngồi xuống. Mặc dù đã ngồi vào vị trí, Vu Thuyết như cũ không dám có một chút ít thả lỏng. "A Thịnh mấy ngày nay phiền toái ngươi." Địch lão gia tử hướng tới Vu Thuyết biểu đạt lòng biết ơn. "Lão gia tử ngài khách khí, không phiền toái." "Đừng nói không phiền toái, ta so với ngươi hiểu biết hắn hơn." Địch lão gia tử một tiếng thở dài, "Ngươi có phải hay không cảm thấy ta thúc giục hắn kết hôn như vậy, chỉ là vì cho Địch gia chúng ta lưu lại con cháu? Sợ hắn đi rồi, Địch gia liền chặt đứt hương khói." Vu Thuyết không dám tiếp lời, ngồi nghiêm chỉnh mà nghe Địch lão gia tử nói chuyện. Địch lão gia tử tiếp tục nói, "Ta thật muốn chỉ là vì Địch gia có hậu nhân, so với hắn, ta buộc nhị thúc hắn càng có ích hơn. Ta muốn hắn có vợ, là lão nhân ta càng muốn hắn đối với thế giới này có điểm lưu luyến." Nếu có vợ có con, có lẽ liền sẽ quý trọng sinh mệnh chính mình. Địch lão gia tử đời này muốn gió được gió muốn mưa được mưa, oai phong một cõi, trong mắt người bên ngoài, không có gì là ông làm không được. Nhưng ai biết được ông cái lão già này trong lòng thật khổ. Trong nhà không còn dư lại mấy người, con trai cả và con dâu cả sớm đã một bước đi rồi. Tôn tử duy nhất, đối với thế giới này không có gì lưu luyến, không đem sinh mạng của mình xem trọng. Đối mặt với lời thổ lộ tiếng lòng của Địch lão gia tử, Vu Thuyết không dám lên tiếng. Chuyện của Địch gia ông là người ngoài cũng không biết khuyên bảo như thế nào. Địch lão gia tử tiếp tục cảm khái, "Ta nghĩ hắn sớm một chút tìm cái người tri tâm, nghĩ hắn nếu có người muốn thương muốn yêu muốn che chở, liền sẽ không còn giày xéo tính mạng chính mình như vậy nữa." "Lão gia tử ngài đừng buồn, Địch thiếu gia còn nhỏ, có rất nhiều cơ hội." "Ta sợ ta đợi không được đến lúc ấy, đi trước khi hắn tìm được người!" Địch lão gia tử tâm nhãn đều bất lực. Cảm khái xong chuyện của tôn tử của mình xong, Địch lão gia tử hỏi Vu Thuyết một sự kiện cùng Địch gia bọn họ không có quan hệ gì, nhưng ở kinh thành lại là chuyện được mọi người bàn tán một thời gian. "Đúng rồi chuyện Tần gia phái người tới thành phố Hằng Viễn tìm đứa trẻ tư sinh ngươi biết không?"
Chương 317: Tần gia tìm đến Tần Xuyên Bấm để xem "Cái này, tôi cũng không phải rất rõ ràng." Tin tức của Vu Thuyết tự nhiên không có linh thông như Địch lão gia tử, "Bất quá Tần gia chi thứ Tần Thế Hiên xác thật đã ở thành phố Hằng Viễn một thời gian." Mục đích Tần Thế Hiên tới thành phố Hằng Viễn, bọn họ cũng không thể suy đoán được. Chuyện của Tần gia ở kinh thành, không phải gia đình bình dân như bọn họ ở thành phố Hằng Viễn có thể hỏi đến. "Ai, người khác tốt xấu có thể có con trai tư sinh, nếu hai đứa trong nhà ta cũng có thể có con trai tư sinh thì tốt quá rồi." Địch lão gia tử nằm mơ đều muốn trong nhà có thêm cái đinh. Địch lão gia tử tâm tư là không thể thoát khỏi chuyện con cháu. Nói tới nói lui, quay qua quay lại lại nói tới chuyện sinh con cháu. Chấp niệm này đã quá sâu. ### Sau khi cuộc thi đấu của trò chơi "Trùng tộc xâm lấn" chính thức bắt đầu, nhóm bạn cùng phòng ký túc xá của Tần Xuyên cũng lôi kéo Tần Xuyên cùng nhau báo danh. "Tần Xuyên, chúng ta ngày thường làm việc đã đủ vất vả, chơi cái trò chơi nhẹ nhàng này đi!" Tần Xuyên đáp ứng rồi, anh cũng xác thật thật lâu không có thoải mái mà chơi trò chơi. Trước đây chơi trò chơi là vì có thể càng hiểu biết về vòng văn hóa. Bởi vì lúc ấy anh thật sự không có tâm tư chơi, mẹ thì bị bệnh, lại áp lực kinh tế, đều làm anh cần thiết đem càng nhiều tinh lực đặt ở việc xử lý công việc. Hiện tại công ty phát triển ổn định, bệnh tình của mẹ anh cũng ổn định hơn. Nhớ tới chuyện của mẹ mình, Tần Xuyên liền không thể tránh khỏi mà nhớ tới Giản Nhất Lăng. Những chuyện gần đây mà Tần Xuyên gặp, mỗi một việc anh đều nghĩ tới trên người Giản Nhất Lăng. Anh thừa nhận chính mình ngay từ đầu đối với Giản Nhất Lăng xác thật có hiểu lầm, anh cho rằng cô nhát gan, cho rằng cô là một học sinh bình thường có thành tích không tốt, một đại tiểu thư được người trong nhà nuông chiều mà lớn lên. Nhưng hiện tại, Giản Nhất Lăng ở trong cảm nhận của anh, hình tượng đã hoàn toàn thay đổi. Thậm chí khi suy nghĩ đến Giản Nhất Lăng, khóe miệng Tần Xuyên sẽ không khống chế được mà cong lên. Bạn cùng phòng của Tần Xuyên kiêm luôn bạn gây dựng sự nghiệp Bạch Lại Khiên phát hiện Tần Xuyên khác thường. "Tần Xuyên, cậu làm sao vậy? Nghĩ về mùa xuân sao? Như thế nào cười đến vẻ mặt.. hắc hắc hắc.." "Đừng đoán mò, không thể nào." Tần Xuyên quyết đoán mà phủ định suy đoán của Bạch Lại Khiên. "Vậy cậu là vì cái gì mà cười đến vui vẻ như vậy?" "Bệnh của mẹ tôi tiến triển thật sự thuận lợi." Tần Xuyên vì tâm tình chính mình không tồi tìm lấy một cái cớ thập phần hợp lý. Nhưng mà vừa quay đầu, anh lại nhắn cho Giản Nhất Lăng một cái tin nhắn. [Thân thể của mẹ tôi gần đây khá hơn rất nhiều, cảm ơn nỗ lực của cô cùng Trình tiến sĩ.] Lúc Tần Xuyên dạy bổ túc cho Giản Nhất Lăng đã thêm Giản Nhất Lăng làm bạn tốt. Nhưng bọn họ trước kia cơ bản không có phát tin nhắn qua. Nhưng hiện tại bởi vì bệnh tình của mẹ anh, thông tin qua lại giữa bọn họ ngược lại nhiều hơn. Đương nhiên trên cơ bản khi Tần Xuyên nhắn tin cho Giản Nhất Lăng, Giản Nhất Lăng đều trả lời một hoặc hai chữ, thời điểm nhiều nhất là ba chữ, đó là một câu [Tôi đã biết] . Lần này quả nhiên cũng không có ngoại lệ, Tần Xuyên nhận được phản hồi của Giản Nhất Lăng: [Không khách khí.] Tần Xuyên nhìn tin nhắn trả lời không khỏi liền xuất hiện trong đầu khuôn mặt nhỏ nghiêm túc kia, hình ảnh nghiêm trang mà nhắn trả lời ba chữ này, lại không thể không cười. Lúc này bên ngoài ký túc xá của Tần Xuyên xuất hiện một nhóm nam nhân mặc âu phục đen. Khi bọn họ nhìn thấy Tần Xuyên, thái độ cung kính. Tần Xuyên rất kinh ngạc lại nghi hoặc. "Tần thiếu gia, có một số việc chúng tôi muốn cùng anh và mẹ của anh xác nhận một chút, mời Tần thiếu gia theo chúng ta đi một chuyến."
Chương 318: Tần Xuyên vào nhà quyền quý (1) Bấm để xem Thành phố Hằng Viễn tuôn ra một tin tức lớn: Tần gia ở kinh thành tại thành phố Hằng Viễn đã tìm được con trai thân sinh của Tần gia gia chủ đương nhiệm Tin tức này vừa ra, toàn bộ những gia tộc quyền quý ở thành phố Hằng Viễn đều bùng nổ. Tần gia ở kinh thành đó là cái địa vị gì? Con trai tư sinh của nhà bọn họ thế nhưng liền ở thành phố Hằng Viễn? Phải biết rằng Tần gia gia chủ dưới gối chỉ có một nữ nhi. Hơn nữa gia chủ phu nhân năm trước đã qua đời. Nói cách khác hiện tại vị con trai tư sinh này rất có khả năng là người thừa kế Tần gia đời kế tiếp! Thân phận địa vị này, cũng liền tương đương với Thịnh gia hiện giờ cũng đang ở thành phó Hằng Viễn bọn họ! Thịnh gia người này ở chung không tốt, bọn họ liền người đều không thể thấy được, càng đừng nói cùng người làm tốt quan hệ. Nhưng người mới trong Tần gia kia, bọn họ có lẽ có thể gặp một lần, thừa dịp anh còn non trẻ, hướng đến anh thật tốt, không thể nghi ngờ cùng anh tạo quan hệ tốt là biện pháp hay. Hà Yến biết được tin tức này trước tiên, liền cho người đi tra xét các tin tức liên quan đến Tần Xuyên này. Sau đó kinh ngạc phát hiện, Tần Xuyên thế nhưng còn cùng Giản gia từng có giao thoa. Anh ta đã từng được Giản Duẫn Thừa thuê làm gia sư phụ đạo cho Giản Nhất Lăng. Hà Yến cười nhạo, Giản Nhất Lăng này mệnh thật sự tốt, thế nhưng tùy tùy tiện tiện tìm một gia sư dạy bổ túc lại chính là người thừa kế của Tần gia ở kinh thành. Lại nghĩ đến Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh cũng có giao tình, Hà Yến trong lòng liền càng hụt hẫng. Giản Nhất Lăng lúc nhìn thấy tin tức này phản ứng đầu tiên là nghi hoặc. Bởi vì dựa theo nguyên tác cốt truyện, Tần Xuyên ít nhất còn phải thêm ba năm nữa mới có thể bị Tần gia tìm về. Hiện tại thời gian này so nguyên tác sớm hơn ba năm. Là có chỗ nào không đúng đây? Giản Nhất Lăng nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ chuyện mình thay đổi mối quan hệ cùng với Tần Xuyên, chính là bệnh tình của mẹ anh. Nếu theo nguyên tác, thời gian này mẹ của Tần Xuyên đã qua đời. Có thể hay không là bởi vì mẹ của Tần Xuyên còn sống, cho nên Tần Thế Hiên đã tìm được mẹ con bọn họ? ### Dựa theo ý tứ của Tần gia, là muốn lập tức đưa Tần Xuyên về kinh thành, nhưng Tần Xuyên lấy lý do thân thể của mẹ mình vẫn chưa ổn định nên tiếp tục ở lại. Tần Thế Hiên sau khi nhận được chỉ thị của người anh họ đang ở kinh thành xa xôi, liền ở thành phố Hằng Viễn tổ chức một buổi yến hội, ở trong buổi yến hội công khai thân phận của Tần Xuyên, để Tần Xuyên được chính danh. Yến hội mời rất nhiều người ở thành phố Hằng Viễn, một số là cùng Tần gia có lui tới làm ăn, một số là có quan hệ thân mật với Tần gia. Giản gia nhận được thư mời của Tần Xuyên. Trên thực tế thư mời là Tần Xuyên muốn gửi cho Giản Nhất Lăng. Vì Giản Nhất Lăng trị hết bệnh của mẹ của anh, phần ân tình này anh sẽ không quên. Nhưng bởi vì Tần Xuyên đã hứa qua sẽ không để người khác biết được thân phận của cô, cho nên anh không trực tiếp mời Giản Nhất Lăng. Vì thế anh dứt khoát mời toàn bộ Giản gia. Bởi vì Giản gia là một trong hai đại gia tộc ở thành phố Hằng Viễn, mời bọn họ tới cũng hợp tình hợp lý, sẽ không có người cảm thấy có vấn đề. Sau khi Giản gia thu được thư mời, Hà Yến là vui mừng nhất. Mà Ôn Noãn ban đầu không có hứng thú, lần này cũng thay đổi vẻ mặt u sầu trước đó, cũng trang điểm cẩn thận một phen. Bởi vì hôm nay bà muốn mang con gái đi tham gia yến hội, đây là cơ hội khó có được để cùng con gái ở chung một chỗ, bà phải biểu hiện cho tốt. Ôn Noãn nhìn chính mình trong gương, không tự tin hỏi chồng của mình, "Thư Hình, tôi như vậy có được không?" Ôn Noãn muốn ở trước mặt con gái phải lộ ra mặt tốt nhất. Giản Thư Hình tán dương, "Bà thật đẹp, không cần lo lắng quá." Ôn Noãn lại nói, "Tôi không phải sợ tôi không xem tốt, là tôi muốn cho Tiểu Lăng thích, bộ quần áo này Tiểu Lăng từng khen qua, còn có bộ trang sức này."
Chương 319: Tần Xuyên vào nhà quyền quý (2) Bấm để xem Nghe được lời này, Giản Thư Hình trái tim kích động, "Tiểu Lăng.." Nhưng nghẹn ở họng, có lời muốn nói nhưng không biết nên nói như thế nào mới tốt. Sau một lúc lâu mới lên tiếng an ủi vợ mình, "Sẽ khá lên, Tiểu Lăng của chúng ta sẽ trở về." Trang điểm xong, Ôn Noãn cùng chồng đi nhà cũ đón Giản Nhất Lăng cùng Giản Duẫn Mạch. Giản Duẫn Mạch từ chối đi, chỉ nói chính mình có một bài luận văn cần sửa chữa, muốn cùng bạn học ở nước ngoài thảo luận trực tuyến. Ba Giản và mẹ Giản cũng liền không miễn cưỡng anh. Trước khi ra cửa Giản Nhất Lăng để lại cho anh một cái hộp, cái hộp có cấu tạo đặc biệt, không phải là thứ có thể mở ra đơn giản. Giản Duẫn Mạch cầm chiếc hộp cười, em gái nhỏ đây là sợ anh ở nhà nhàm chán, để lại cho anh một trò chơi nho nhỏ. Đây là trò chơi khi còn nhỏ hai anh em bọn họ hay chơi, giao cho đối phương một đề tài khó. ### Địa điểm yến hội được tổ chức ở một biệt thự vùng ngoại ô. Giản Nhất Lăng bọn họ tới không có bao lâu, một nhà Giản Thư Hoằng và Hà Yến cũng tới. Giản Thư Hình cùng Ôn Noãn hôm nay cũng chỉ mang theo Giản Nhất Lăng, mà Giản Thư Hoằng cùng Hà Yến lại không mang theo đứa con nào. Hà Yến thật ra muốn mang theo, nhưng Giản Vũ Mân nói mình đang bận làm album, Giản Vũ Tiệp thì nói mình muốn học vài thứ, cửa phòng còn không muốn ra, càng đừng nói tới tham gia yến hội. Hai anh em cũng không biết hôm nay Giản Nhất Lăng cũng tới, nếu bọn họ biết đến, nói không chừng liền có thời gian. Hà Yến vừa thấy Ôn Noãn trong đám người, tâm so đo liền lại bắt đầu quấy phá. Ôn Noãn đến những trường hợp này rất thành thạo, phu nhân nhà này thiên kim nhà kia đều thích tìm bà ấy nói chuyện. So sánh xuống dưới, bà ta 3thì bị vắng vẻ ở một bên. "Giản phu nhân, đây là con gái của bà sao? Thật xinh đẹp nha!" Một phu nhân khác nhìn thấy Giản Nhất Lăng, sôi nổi khen ngợi. Ôn Noãn mỉm cười lễ phép đáp lại, lúc sau bà chú ý tới con gái của mình không thích phải ứng phó mấy trường hợp này, liền mang theo con gái đi đến một góc, kiếm đồ ăn cho cô. Tiền thiếu phu nhân cũng xuất hiện ở trong yến hội lần này, bên cạnh còn đi theo nữ hài từ trẻ tuổi xinh đẹp. Mọi người thấy được, sôi nổi tò mò, "Tiền phu nhân, chúng ta chỉ nghe nói cô có một đứa con trai nhỏ, khi nào thì thêm một người con gái vậy?" Tiền thiếu phu nhân cười trả lời, "Cô bé tên là Mạc Thi Vận, là em gái của tôi." Tiền thiếu phu nhân hướng mọi người giới thiệu Mạc Thi Vận. Những người khác nghe vậy cũng sôi nổi cùng Mạc Thi Vận lên tiếng chào hỏi. Tiền thiếu phu nhân hôm nay mang theo Mạc Thi Vận tham dự mục đích thực rõ ràng, là để cô nhận thức nhiều người xã hội thượng lưu, vì tương lai của cô tạo nền móng vững chắc. Nếu không phải đi cùng Tiền thiếu phu nhân, lấy xuất thân của Mạc Thi Vận, khả năng đời này đều rất khó tiếp xúc đến những người trong yến hội này. Tiền thiếu phu nhân đối Mạc Thi Vận vẫn là thực tốt. Sau khi vai diễn lần trước bị đổi, cô ấy lập tức liền an bài cho Mạc Thi Vận một vai diễn mới. Hơn nữa đối đãi với Mạc Thi Vận thái độ không hề có ảnh hưởng gì sau cơn bão vừa qua. Nhưng Mạc Thi Vận không có cách nào lại giống như thời điểm ban đầu tín nhiệm Tiền thiếu phu nhân như vậy. Tuy rằng cô cũng không biết Tiền thiếu phu nhân cùng Giản Nhất Lăng có quan hệ gì, nhưng trong lòng dường như có một cái gai không thể bỏ được. Tiền thiếu phu nhân an bài vai diễn mới cho cô cũng rất tốt, nhưng Mạc Thi Vận lúc này đây không có lại phát trong vòng bằng hữu, càng không có để cho người khác biết, bao gồm cả Chu Toa. Cô hiện tại chỉ nghĩ muốn an an ổn ổn mà đóng phim xong, kiếm được tiền, để cuộc sống của hai mẹ con tốt hơn một chút. Mạc Thi Vận ở trong sân yến hội thấy được thân ảnh của Giản Nhất Lăng, nhưng Mạc Thi Vận thực mau liền đem ánh mắt thu trở về.