Tập Thơ Mãi Nhớ Một Thời - Sơ Nguyệt

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi SoNguyet, 11 Tháng hai 2021.

  1. SoNguyet

    Bài viết:
    368
    Địa Lý Ơi!

    Địa lý là địa lý ơi!

    Nhìn qua nhìn lại muốn rơi lệ sầu

    Đêm qua như phép nhiệm màu

    Nghiêng nghiêng say giấc mơ nồng

    Nào ai biết được nỗi lòng riêng tôi

    Cả tuần chỉ một lần thôi

    Mười hai môn đúng với mười hai tiết

    Ở trường lẫn với ở ngoài

    Chuông đổ chín giờ cắp cặp ra về

    Giờ kiểm tra một tiết đã kề

    Hai mắt lụp sụp không hề mở lên

    Chỉ còn trông vào chữ hên

    Nào ngờ chữ xui hiện lên trên bài

    Bi giờ lại là đề hai

    Chẳng trách ai tạo lá lai ngay nình

    Chín năm cả một hành trình

    Giờ sao tan tác như hình khói sương

    Máu trào tê tái thấu xương

    Se thắt gió lạnh làn hương lạnh lùng

    Giấy trắng thất lạc giữa rừng

    Thầy ơi em hiểu, xin đừng mắng em

    Ngày ấy thầy đã lặng im

    Lòng đau đớn, em xin chừa tội em.​

    Lớp 10A7, Tháng 4-2010

    Tác giả: Sơ Nguyệt​

    Lần này tớ không thuộc bài kiểm tra giữa học kỳ, một con cua đỏ to đùng trong ô điểm của tớ ^^
     
  2. SoNguyet

    Bài viết:
    368
    Nỗi Nhớ Một Thời

    Dưới ánh đèn pha lê

    Ở bên nước Hoa Kỳ

    Một buổi chiều thứ tư

    Lòng mang nhiều tâm sự

    Trên tầng ba cao ngất

    Nhìn dòng người tất bật

    Chợt nghĩ về quê hương

    Một nụ cười bi thương

    Trong ánh đèn lung linh​

    Thời gian như nhịp bước

    Cứ đi lên phía trước

    Để nỗi buồn vô tận

    Gửi vào gió đêm thâu

    Gửi vào sâu thương tiếc

    Gửi vào mây xanh biếc

    Vòm trời sao tha thiết

    Khung trời rộng bao la

    Sao gợi nhiều tiếc nuối.​

    Cách nửa vòng Trái Đất

    Phương Đông và Phương Tây

    Thời giờ ngày và đêm

    Tuần hoàn như nhịp đếm

    Được giấu kín vào tim

    Cho nỗi nhớ lặng im​

    Cách nửa vòng Tái Đất

    Hiện tại và tương lai

    Rực rỡ ở phía trước

    Đang chờ mình tiếp bước

    Lòng ngập ngừng không yên

    Tiếc thương về dĩ vãng

    Đã chìm vào quên lãng

    Nhưng không! Không thể nào!​

    Mình vẫn nhớ như in

    Từng đồng lúa làng quê

    Từng vách nứa bờ tre

    Những buổi chiều mùa thu

    Làm tê từng chiếc lá

    Những ngày má với ba

    Vất vả và gian lao

    Những ngày chị với em

    Cắt cỏ, nhặt củi khô

    Những ngày thầy với cô

    Đi dưới làn bụi phấn

    Những ngày bè với bạn

    Trãi qua nhiều gian nan..

    Lật sách vở từng trang

    Mơ một thời áo trắng

    Vẫn còn một màu nắng

    Trên lá vàng cuối thu

    Rồi chìm vào vũ trụ

    Vẫn còn nhiều mơ ước

    Cho một niềm khát vọng

    Trong điệu buồn bi ai

    Ai lại tạo lá lai

    Từ thời còn tấm bé..​

    Làm sao mình có thể

    Kể hết một cảm nhận

    Có điểm dừng bao la

    Hết ngày rồi lại đêm

    Ông trăng tròn sáng tỏ

    Triệu vì sao lấp lánh

    Từng vệt sáng nho nhỏ

    Cùng vầng trăng kết bạn

    Chiếu xuống cõi dương gian​

    Lòng chợt buồn miên man

    Nhìn nắng chiều khói lam

    Hoàng hôn từng giọt nắng

    Chiếu sóng hồ lăn tăn

    Trên cao ngọn núi xanh

    Lá vàng reo vi vu..​

    Tất cả và tất cả

    Đã không còn thực nữa

    Chỉ còn là mộng mơ

    Tất cả và tất cả

    Chỉ là một bài thơ.​

    Lớp 11A7, tháng 10 - 2010

    Tác giả: Sơ Nguyệt​

    Mỗi buổi chiều thứ tư tan trường sau 5h tớ thường hay ngồi ghế đá chờ đến 7h bắt đầu lớp học thêm tối, tớ đã nghĩ vu vơ đây là "kiếp ghế đá" sao? Ghế đá thẳng tiến mỗi chiều thứ tư nhiều tâm sự.

    Cũng như mọi ngày tớ cứ ngồi, tớ lại nhớ tới giấc mơ kỳ lạ đêm qua. Tớ mơ thấy mình ngồi trên tầng cao của một tòa nhà ở Mỹ và nhớ quê nhà tha thiết, tớ mong ngóng tới ngày quay về.

    Đây là bài thơ diễn tả lại tâm trạng trong mơ của tớ, khi tỉnh mộng tất cả cũng đều tan biến, chỉ còn lại cảm xúc mênh mông trong lòng tớ.
     
  3. SoNguyet

    Bài viết:
    368
    Bụi Thời Gian

    Cuộc đời là chiếc lá

    Chiếc lá mãi màu xanh

    Cuộc đời là nắng ấm

    Cho cây lá nảy mầm

    Cuộc đời là ánh nắng

    Cho cây đời nở hoa​

    Một tình yêu đã xa

    Em gửi cho trường lớp

    Tình yêu trong ánh chớp

    Em gửi lên vì sao

    Tình yêu thầy cô giáo

    Tình yêu thương gia đình

    Cả tình yêu đất nước

    Em để vào trong tim

    Đọng lại màu mực tím

    Không thể nào lãng quên​

    Ta cứ phải đi lên

    Bằng tất cả tấm lòng

    Để cho gió cuốn đi

    Mang theo những mùa thi

    Màu phượng đỏ xuân thì

    Cô bạn nhỏ nhu mì

    Trong tà áo trắng bay

    Ngậm ngùi bao đắng cay

    Trong cơn lốc mê say

    Lòng tràn đầy ngất ngây

    Niềm vui sáng hôm nay​

    Giờ mực tím chia xa

    Lòng bồi hồi thổn thức

    Kể cả trong giấc mộng

    Mực tím rủ nghiêng sầu

    Cứ tưởng màu lãng quên

    Chia tay mùa hạ cuối

    Người ơi xin nhắn gửi

    Màu mực tím nhuộm thắm

    Nhỏ xanh màu ước vọng

    Cho hoa dại ngày hè

    Hương thoảng ngát sương mai

    Xin cho em trở về..

    Màu mực tím thơ ngây..​

    Cuộc đời là mây

    Tiền bạc là gió

    Khó khăn thử thách

    Chỉ là hư vô..

    Sóng biển vẫn nhấp nhô

    Ngày đêm ì ạch vỗ

    Đưa em đến bến lạ

    Nơi những miền đất xa

    Trên hành trình tương lai

    Em tin vào cuộc sống

    Sẽ không hề bất công

    Những gì em cố gắng

    Không bao giờ hóa bụi

    Kể cả trong đại dương

    Hay sa mạc nắng cháy

    Rực rỡ màu tươi nguyên

    Những tâm hồn trắng trong​

    Nhìn giấy trắng ngả vàng

    Mười một năm bụi trần

    Lá vẫn rơi rơi mãi

    Dòng tâm tư tuông chảy

    Hoa phấn buồn không thấm

    Từng hạt trắng bay bay

    Nền bục giảng thở than

    Dù cho có nát tan

    Một lần- một lần thôi!

    Xin cho em trở về

    Một thời tuổi ấu thơ.​

    Lặng nhìn thời gian trôi

    Gió lốc cuốn ước mơ

    Mưa sao băng vụt qua

    Rực rỡ cho mai sau..​

    Lớp 11A7, Tháng 5- 2011

    Tác giả: Sơ Nguyệt​
     
    Tiên Nhi, Smeraldo AnnePhan Kim Tiên thích bài này.
  4. SoNguyet

    Bài viết:
    368
    Liên Thủy Hồ Long Sơn

    Hương sen thoang thoảng quanh mặt hồ

    Nhà tranh vách lá mái đơn sơ

    Non xanh nước biếc hòa như một

    Nuôi dưỡng tâm hồn những giấc mơ.

    Lớp 11A7, Ngày 5- 7-2011

    Tác giả: Sơ Nguyệt​

    Kỷ niệm: Hoàng hôn bên bờ hồ chùa Long Sơn Thạch Động, khu du lịch Đồng Nai.

    Hết​
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...